[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 265: Cô Đơn Không Chịu Được (1)

Chương 265: Cô Đơn Không Chịu Được (1) Chương 265: Cô Đơn Không Chịu Được (1)Chương 265: Cô Đơn Không Chịu Được (1)

Tuy nói hàng giao cho cửa hàng son phấn Linh Lung đã sớm chuẩn bị xong, nhưng bên Lê Viên Hạng lại không có gì bảo đảm.

Lê Viên Hạng đó cũng không phải cửa hàng kinh doanh đứng đắn, bởi vì họ bán hàng cho kỹ nữ dùng, cân số lượng rất nhiều. Gội đầu, tắm, rửa mặt, rửa tay chân đều cần dùng, một cục xà phòng thơm chưa tới nửa tháng đã hết. Lúc trước chỉ can khoảng một trăm cái, nhưng sau này, sau khi sử dụng thấy tốt thì số lượng cần nhập ngày càng tăng, lại cần nhập không ngừng. Trình Lâm Phương để tiện cho Chu gia sản xuất, thường chỉ đặt trước nửa tháng.

Nếu bọn họ vẫn không lấy được nguyên liệu tảo đậu thì không thể chế thành phẩm, như vậy tương tương với nghẽn hàng.

Khai trương cửa hàng mới, còn chưa mừng được bao lâu, xà phòng thơm bên này đã thêm chuyện cho nàng. Diệp Gia ủ rũ trở về cửa hàng trước, cửa hàng trước làm ăn phát đạt khiến nàng được an ủi rất nhiều.

Chu Cảnh Sâm thấy tinh thân của nàng không tốt, trâm ngâm một lát rồi nói: "Tình huống hiện nay, không phải hoàn toàn hết biện pháp."

Trên thực tế, lúc trước có người bán tảo đậu ở Bắc Lý trấn. Chất lượng tảo đậu của chưởng quỹ cửa hàng đó bán không hề thua kém cửa hàng Từ Hữu Tài, giá lại thấp hơn. Chỉ là cách Bắc Lý trấn hơi xa, sáng sớm xuất phát, đi đi vê về ít nhất phải mất một ngày. Vốn dĩ mua tảo đậu là một chuyện đơn giản, ai đi mua cũng được. Bây giờ phải phân công một người đặc biệt đi làm việc này.

"Tạm thời trước tìm biện pháp giải quyết tình huống khẩn cấp đã, ngày mai để Tôn thúc đi Bắc Lý trấn chuyến nữa."

Giọng Chu Cảnh Sâm từ tốn, trong trẻo và bình tĩnh, vài câu đã có thể xoa dịu lòng người, Sau khi xử lý tình huống trước mắt xong, nàng phải trù tính lâu dài. Việc buôn bán xà phòng thơm này, nếu muốn chiếm thị trường mười dặm, nhất định phải nắm trong tay nguồn nguyên liệu. Muốn trở nên bất khả chiến bại, không thể để lộ bất kỳ sơ hở có khả năng bị người khác thao túng."

Diệp Gia đương nhiên biết nhất định phải nắm trong tay nguyên liệu, nhưng không có nhiều vốn và không có nhiều nhân lực như vậy, chỉ có thể lấy lui làm tiến.

Chờ tích góp đủ vốn liếng, thành lập hiệu buôn, lập một đội hộ tống hàng của riêng mình. Đây là trù tính của Diệp Gia sau khi sản nghiệp trong tay phát triển, hiện giờ số bạc trong tay nàng chỉ đủ duy trì việc làm ăn không xảy ra sơ suất, chưa thể khống chế được toàn bộ.

"Vậy hãy hợp tác với đại thương đội đi." Tuy Chu Cảnh Sâm chưa từng làm ăn, nhưng đạo lý có thể đọc một hiểu hai.

Đại thương đội, trước mắt mà nói, có thể liên lạc và đàm phán chỉ có Trình gia. Trong lòng Diệp Gia chợt động, ngước mắt nhìn hắn: "Tướng công, chàng hiểu vê A Cửu bao nhiêu? Không, hẳn phải hỏi, tướng công chàng nghĩ gì về A Cửu này?"

Chu Cảnh Sâm lập tức nghe hiểu, ngừng một chút, nói: "Nàng muốn nhận A Cửu về làm việc?"

"Tại sao không? A Cửu thông minh nhanh trí, làm việc nhanh nhẹn, còn biết võ nghệ. Tất nhiên sẽ là một trợ thủ đắc lực."

Trước đây, A Cửu từng nói trong tay hắn ta có một đoàn người có thể giúp vận chuyển dưa ngọt đến Luân Đài, trong lòng nàng vẫn còn ấn tượng. Chỉ là e ngại thái độ kỳ lạ của Chu Cảnh Sâm đối với A Cửu, mặc dù nàng có ý tưởng nhưng vẫn băn khoăn. Nếu A Cửu có thể tin được, dựa trên quan hệ thông gia, để cho em rể giúp việc sẽ tin cậy hơn người ngoài không quen biết.

Chu Cảnh Sâm hơi ngạc nhiên trước sự bén nhạy của Diệp Gia, thái độ khác biệt rất nhỏ của hắn đối với A Cữu nàng cũng nhận ra.

"Không phải A Cửu không đáng tin", Chu Cảnh Sâm nhớ lại kiếp trước, Lục nhãn la sát, ở Tây Bắc đi thông năm nước Tây Vực, thống trị thương lộ nhiều năm, xuất quỷ nhập thần, mấy lần đánh tan quân phiến loạn, khiến ba phương nhức đầu, kiếp này lại là em rể của hắn. Chuyện này, đến nay Chu Cảnh Sâm nhớ tới vẫn còn kinh ngạc.
Bình Luận (0)
Comment