[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266: Cô Đơn Không Chịu Được (2)

Chương 266: Cô Đơn Không Chịu Được (2) Chương 266: Cô Đơn Không Chịu Được (2)Chương 266: Cô Đơn Không Chịu Được (2)

Có lẽ kiếp trước cũng là em rể, chẳng qua hắn không biết mà thôi.

Không phải hắn có thành kiến gì với A Cửu, chỉ vì ấn tượng đời trước mới đề phòng người này theo bản năng/'Chỉ là người này bản tính thô bạo, không chịu ràng buộc, cũng khó khống chế. Nếu nàng muốn nhận người này về làm việc, sợ là không dễ."

"Vì sao không dễ?" Chuyện A Cửu bản tính thô bạo, Diệp Gia thừa nhận, hắn ta hành xử giống như một con chó sói hung tàn. Nhưng A Cửu cũng không phải người ngang ngược như vậy,'Người vô tư mới không chịu ràng buộc, nếu là có ràng buộc, làm việc tự nhiên sẽ có quy tắc, quy định."

Hiện giờ Diệp tứ muội vẫn còn ở Chu gia, sắp đến ngày sinh, không chừng không lâu nữa sẽ có một cặp song sinh ra đời. A Cửu vì kiếm tiền nuôi gia đình, sớm đã muốn theo nàng kiếm tiền từ lâu. Hơn nữa, nàng cũng không định giữ A Cửu bên mình cả đời. Nàng muốn làm đại thương nhân, chứ không phải chủ nô. Nếu không hài lòng, hắn ta có thể rời đi.

Lời này nhắc nhở Chu Cảnh Sâm. Hắn chớp chớp mắt, không khỏi nghĩ lại kiếp trước Lục nhấn la sát có con cái hay không?

Dường như không. Không chỉ không có con cái, ngay cả thê tử cũng không có. Chu Cảnh Sâm vẫn chưa biết tình cảnh của phu thê Diệp tứ muội ra sao. Lúc trước Dư thị từng nhắc đến một lần, nhưng chỉ nói A Cửu đưa Diệp tứ muội đang mang thai đến nhờ cậy Chu gia.

Bây giờ Diệp Gia nhắc lại hắn mới nhớ tới: "Tứ muội mấy tháng rồi?"

"Sắp tám tháng." Diệp Gia đoán là ngày mai A Cửu sẽ trở vê,'Nàng ấy chắc là sắp sinh rồi. Bụng lớn, có vẻ là song thai."

Chu Cảnh Sâm nhíu mày nghĩ một lúc, cuối cùng nói: "Sớm tìm đại phu xem cho Tứ muội đi"

Nếu kiếp trước A Cửu không lấy vợ thì không sao. Nhưng nếu đã cưới Diệp tứ muội, chuyện gì xảy ra mới có thể khiến thê tử song vong, một thân một mình. Có thể khiến thê tử song vong, hẳn chỉ có thể là chuyện sinh đẻ.

Diệp Gia thấy hắn cau mày, tuy không biết hắn nghĩ gì mà sắc mặt như vậy, nhưng vẫn ghi nhớ lời hắn nói.

Bất kể có phải vì tín nhiệm mù quáng với Chu Cảnh Sâm hay không, chuyện mời đại phu là nhất định phải làm. Chuyện sinh con vốn rất hung hiểm, ngay cả người đời sau có cơ sở y tế đầy đủ, nữ tử vẫn có thể qua đời sớm do việc sinh đẻ, huống hồ là thời cổ đại lạc hậu. Việc tảo đậu chỉ có thể để cho ông Tôn đi Bắc Lý trấn một chuyến, hiện tại quan trọng hơn là phải vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt.

Diệp Gia thu lại tâm tư, dặn dò Chu Cảnh Sâm một câu: "Chuyện Tử Hữu Tài làm trái khế ước, khế ước phải có hiệu lực, bồi thường vi phạm khế ước chàng chú ý nhiều hơn." Chu Cảnh Sâm nhìn dáng vẻ tức giận của nàng, nhếch môi đáp: "Được."

Hắn đã nói vậy, Diệp Gia ném chuyện này ra sau đầu. Nàng sẽ không hợp tác với Từ Hữu Tài nữa, muốn tìm thương gia cung ứng hàng khác. Cuối cùng Diệp Gia quyết định thử bàn bạc với Trình gia. Trình gia có danh tiếng khá tốt trong bán kính trăm dặm, chỉ là chưởng sự không dễ gặp. Thôi, chờ cửa hàng ở đây ổn định, nàng tìm cơ hội trở về Bắc Lý trấn một chuyến.

Nghĩ tới đây, Diệp Gia trước tiên đi cửa hàng kiểm tra việc làm ăn. Dư thị cũng tới trợ giúp. Bà ấy không giúp được việc bếp núc, nhưng lại rất giỏi cân đo tính toán. Diệp ngũ muội ở phía đông vùi đầu cắt thịt trộn thịt, Dư thị ở phía tây tính toán thu tiên, phối hợp hết sức hòa hợp.

Diệp Gia thấy nàng ấy không cần vào giúp đỡ, xoay người đi hậu viện tìm ông Tôn.

Ông Tôn nghe lệnh không hề chậm trễ, lập tức đánh xe bò chuẩn bị đi Bắc Lý trấn. Hiện tại mã phỉ đã bị tiêu diệt, ra vào không cần lo bị mã phỉ quấy rối nữa. Bắc Lý trấn dần trở nên yên bình, chỉ là ông cụ sợ mang quá nhiều tiên trên người sẽ khiến người đỏ mắt.

Diệp Gia nhắc ông cụ nên cẩn thận, ông Tôn lại cười: "Đường ở đây, không ai rõ hơn ta đâu."
Bình Luận (0)
Comment