[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 319: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (5)

Chương 319: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (5) Chương 319: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (5)Chương 319: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (5)

"Giường lò?" Dư thị không hiểu cái này lắm, cũng lần đầu tiên nghe thấy từ giường lò này. Nhưng nhìn dáng vẻ của Diệp Gia, có vẻ cần làm thứ này rất gấp. Vì thế bà ấy gật gật đầu, để mấy đứa nhỏ vào sân: "Có cần trong nhà phụ giúp một tay không?”

"Vâng." Làm giường lò trong phòng, đương nhiên phải chuyển hết đồ dùng trong phòng ra ngoài.

Trong nhà không có nhiều đồ tốt, chuyển ra ngoài cũng không sợ mất. Chủ yếu tiền hơn nửa năm nay Diệp Gia kiếm được đều ở trên xà ngang. Đợi lát nữa làm việc chắc chắn phải ra ra vào vào, nàng phải đem rương tiền cho Dư thị trông chừng. Chờ sau khi giao phó xong xuôi, Diệp Gia còn phải ra đường mua đồ. Dù sao làm giường lò cũng cần phải có vật liệu, đất vàng, vôi, miếng bùn, gạch. Những thứ này không được thiếu cái nào cả.

Diệp Gia đã nói với Dư thị là muốn dọn trống căn nhà, lại tự mình lấy tiên ra đưa vào phòng của Dư thị, bảo bà ấy nhất định lại giữ kỹ. Đương nhiên Dư thị cũng hiểu rõ, ôm rương tiền trở về phòng mình, Diệp Gia lại đi lên đường một chuyến.

Trước khi đi, đến cửa hàng gọi ông Tôn. Ông Tôn lái xe đi theo.

Lò gạch kia không có mở cửa nhưng trong nhà vẫn có người ở, gõ cửa có người trả lời.

Mặc dù ban ngày không có mở cửa nhưng nếu thật sự có người đến cửa mua hàng thì cũng sẽ không từ chối. Quản lý lò gạch kia nghe nói Diệp Gia muốn mua đồ, bèn dẫn người ra sau nhà kho. Thương lượng giá cả với người lò gạch xong, đã mua đủ gạch và vôi sống nhưng lại không có miếng bùn. Dù sao nơi này chưa từng có ai dùng đến, không thể làm được lò gạch cũng không phải chuyện lạ. Nhưng cũng may không có miếng bùn thì cũng có thể dùng phiến đá mỏng để thay thế.

"Phiến đá mỏng thì có." Ở lò gạch này có không ít phiến đá, chỉ là độ dày có hơi dày: "Ngươi xem cái này có được không?”

Diệp Gia nhìn độ dày của phiến đá, đúng là có hơi dày: "Chỗ ngươi có thể mài mỏng một chút không?”

"Có thể thì có thể nhưng có hơi tốn công." Quản lý lò gạch làm ăn khách sáo, Diệp Gia muốn dày bao nhiêu thì hắn ta có thể mài bấy nhiêu. Nhưng nếu cần nhiều, phải tốn chút công sức mới có thể có hàng.

"Vậy được, dựa theo kích thước này, có lẽ ta cần khoảng ba trăm miếng." Giường đất phải chia làm ba tâng, lớp chịu nhiệt, đường sưởi và mặt sưởi. Miếng bùn phải dựa theo kích thước của mặt sưởi để phủ lên một tầng. Diệp Gia tính theo chiều rộng năm thước chiều dài sáu thước. Diệp Gia liếc mắt nhìn kích thước của phiến đá mỏng, tính toán: "Chủ quán, các ngươi ước chừng tâm khi nào thì có thể mài xong?”

"Nếu cần gấp thì buổi chiều ngươi tới lấy." Quản lý có thể thấy Diệp Gia đang gấp, nói sẽ mau chóng tìm người làm. Diệp Gia nghĩ đến trưa chắc cũng chưa làm giường lò xong, nên gật gật đầu: "Vậy buổi chiều ta sẽ quay lại một chuyến."

Đi tới đi lui mấy lần, Diệp Gia về đến nhà thì Dư thị đã gọi người mang đồ đạc trong nhà ra ngoài. Thật ra cũng không có nhiều đồ, mang giường chiếu bàn ghế, hai cái tủ một cái rương trong phòng Diệp Gia ra, chỉ còn lại một cái bàn trang điểm. Trời tuyết lớn cũng không tiện để trong sân, nên chuyển đến một gian phòng trống khác. Muốn làm giường trong phòng, đương nhiên phải dọn đồ của hai phòng ra.

Đồ đạc ở chỗ Dư thị cũng cỡ đó, đều chuyển đến trong phòng trống.

Bên này vôi đã được chở về, đất vàng phải ra ngoài chọn. Diệp Gia không biết đất vàng ở đâu mới có nhưng hai người thợ hồ thì biết rõ.

"Chủ nhà yên tâm, cứ cầm hai cái thùng và dây thừng đòn gánh ra, để chúng ta đi chọn là được.' Thợ hồ đã ở đây cho tới trưa, ngoại trừ việc hỗ trợ chuyển đồ, cũng đang nhàn rỗi. Nghĩ đến việc người ta sẵn sàng cho thêm một trăm đồng, đương nhiên bọn họ cũng ngại ở không.

Bọn họ có thể tìm được đất vàng, nên Diệp Gia để cho bọn họ đi chọn.
Bình Luận (0)
Comment