[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (6)

Chương 320: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (6) Chương 320: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (6)Chương 320: Chưa Nem Thử Sao Mà Biết Được? (6)

Dư thị nhìn gian phòng trống không, vật liệu cũng mới đem về một nửa, lo lắng buổi tối không có chỗ ngủ: "Giường lò này phải làm bao lâu mới xong?"

"Lúc thời tiết tốt thì một ngày là đủ." Làm giường lò thì trước tiên phải đào hai cái lỗ ở trước tường, một cái là cửa đốt lửa, một cái là ống dẫn khói. Làm giường lò trong nhà thì phải làm ống dẫn khói cho tốt, nếu không đêm hôm khuya khoắt mà bị hun khói thì không ai chịu nổi. Gạch, bùn và vôi là để làm bệ. Diệp Gia nhìn vôi sống, lại hỏi: "Đi đâu để lấy được cỏ khô đây?"

"Không phải đã trộn vôi với bùn rồi sao? Còn cần cỏ khô nữa à?" Lần đầu tiên Dư thị nhìn thấy Diệp Gia gọi người đến sửa nóc nhà, tận mắt nhìn thấy nên đương nhiên cũng biết tác dụng của những thứ này. Nhắc tới cỏ khô, Chu gia không ruộng không đất cũng không trông hoa màu, nên đương nhiên không có cỏ khô.

"Có mỗi vôi sống thì không cháy được. Đất bùn càng đốt càng vững chắc, thêm chút cỏ khô có thể tăng sức chống đỡ và độ dẻo của bùn." Một mặt Diệp Gia kiểm kê nguyên liệu tính toán xem còn thiếu cái gì. Cũng không có tốn toàn bộ thời gian chỉ để chờ phiến đá mỏng. Làm giường đất có rất nhiều trình tự, phiến đá mỏng là để trải lên một lớp ở trên mặt sưởi, trước tiên bọn họ có thể mau chóng làm giường lò ở một vài phòng, để làm cho nhanh chóng, trước tiên làm phòng của Diệp Gia và Dư thị. Bên này hai thợ hồ đã trải bệ dưới xong xuôi, cũng đã chừa đường ống khói. Xong xuôi cũng gần đến buổi chiều.

Làm giường lò xong còn phải chờ cho nó khô, ít nhất cần ba đến năm ngày.

Diệp Gia không phải người keo kiệt, nếu đã làm giường lò thì sẽ phải làm hết. Phòng của nàng và Dư thị đều phải làm, phòng phu thê Diệp Tứ Muội và ông Tôn cũng phải làm giường. Mùa đông giá rét, cũng không thể keo kiệt để người ta bị lạnh cóng. Dù sao hai gian phòng đều có trẻ con nên Diệp Gia cũng không đành lòng. Chỉ là trong nhà không có nhiều phòng, còn trống hai phòng có thể chuyển sang, chờ hai cái giường lò này có thể ngủ được thì lại làm hai cái giường lò bên kia.

Ông Tôn lại đến lò gạch một chuyến, kéo phiến đá mỏng đã mài xong trở về. Chỉ trong một ngày, hai cái giường lo đã được làm xong. Hai hán tử này thật sự làm việc rất được, Diệp Gia cố ý giữ hai người ở lại Chu gia ăn cơm, ăn xong thì cùng bọn họ đến chỗ môi giới để thanh toán sổ sách.

Sau khi trả hoa hồng hai phần mười, một ngày làm việc của hai thợ hồ nhận được ba trăm đồng.

Chờ ra chỗ môi giới, Diệp Gia nhìn hai người vui mừng phấn khởi cất tiền công rồi bỗng gọi người lại: "Nhà ta còn phải làm thêm hai cái giường lò, chờ năm ngày sau hai cái giường này có thể sử dụng, các ngươi lại đến nhà ta một chuyến đi. Lần tới không cần thông qua chỗ môi giới, ta trực tiếp trả tiền công cho hai ngươi luôn."

Hai hán tử không ngờ còn có chuyện tốt như vậy, lập tức cảm ơn: "Chủ nhà thật tốt bụng, năm ngày sau chúng ta sẽ đến một chuyến."

Diệp Gia gật gật đầu, trở về nhà thì phòng tạm thời không thể ở được. Dư thị chuyển đồ đạc của nàng đến gian phòng phía đông. Căn phòng đó hơi âm u nhưng lúc khẩn cấp nên cũng không yêu cầu nhiều. Giường đặt ở góc tường, Dư thị cố ý trải hai lớp chăn. Trong ngăn tủ vốn là tấm đệm để Chu Cảnh Sâm dùng cũng được trải ở trên giường, đúng là tâm tư của Tư Mã Chiêu.

Giải quyết xong chuyện, Dư thị bèn trả rương tiên về. Diệp Gia mở ra xem, ngân phiếu bên trong không hề nhúc nhích. Dư thị thật sự rất có tố chất ở phương diện này, ngoại trừ Diệp Gia cho bà ấy tiên tiêu xài, bà ấy cũng sẽ không chủ động đòi.

Đến chạng vạng tối thì sắc trời trở nên kỳ lạ, không lâu sau lại bắt đầu có tuyết rơi.

Có vẻ động tĩnh ở nơi đóng quân không được đúng lắm, dường như đang rất rối bời.
Bình Luận (0)
Comment