Chương 329: Lại Xảy Ra Sự Cố (2)
Chương 329: Lại Xảy Ra Sự Cố (2)Chương 329: Lại Xảy Ra Sự Cố (2)
Bảo nàng không có chuyện gì thì đừng đến lắc lư trước cửa nơi đóng quân, trong nơi đóng quân gặp chuyện không may, cũng ngừng trò hỏi bóng gió này càng sớm càng tốt. Diệp Gia lo lắng cũng không có biện pháp, nhẫn nhịn ở nhà chờ tuyết lớn dừng lại.
Đợi bốn năm ngày, vừa thấy tuyết lớn ngừng, A Cửu bên kia tìm tới.
"Phải đi càng sớm càng tốt."
"Đương nhiên rồi." Diệp Gia đã sớm thu dọn xong hành lý xuất hành, chuyện bên ngoài nàng quản không tới, nhưng chuyện cái ăn của mọi người trong nhà thì nàng phải quản,/Ngươi cứ dựa theo kinh nghiệm vận chuyển da lông ngày xưa mà sắp xếp, tỷ đều có thể phối hợp."
A Cửu lập tức đi sắp xếp.
Lần này không chỉ có A Cửu đi, Diệp Gia cũng dẫn Lâm Trạch Vũ và Ngũ muội theo. Dẫn Ngũ muội theo thì không có gì, dù sao Ngũ muội làm cái gì cũng có thể giúp nàng một tay. Nhưng tên nhóc Lâm Trạch Vũ này, thì Diệp Gia không muốn dẫn theo.
Không biết vì sao, nàng cứ cảm thấy đứa nhỏ này có gì đó kỳ quái.
"Vẫn lên dẫn theo, thằng nhóc này biết chữ, có thể dùng bàn tính." Dư thị khuyên,"Con và đệ nương đều là nữ tử, đi ra ngoài cùng nam nhân sẽ bất tiện. Có chuyện gì thì để thằng nhóc kia đi làm cũng tốt. Nếu mà thấy ngại mắt, thì đưa người ra ngoài bảo A Cửu quản lý là được."
Vì Chu Cảnh Sâm vẫn chưa về, Diệp Gia chỉ nhắc qua chuyện này với Dư thị.
Dư thị tất nhiên là đồng ý để Diệp Gia đi. Chuyện làm ăn bà ấy vẫn cùng Diệp Gia cùng nhau quan tâm, đậu tắm trong nhà chính là do bà ấy dẫn mấy đứa nhỏ đi đánh bóng. Nói thật, không vận chuyển hàng được, bà ấy còn lo hơn Diệp Gia. Nhưng để Diệp Gia theo đám nam tử kia và A Cửu đi ra ngoài bà ấy lại lo lắng, mới bắt Diệp Gia phải dẫn theo Ngũ muội và Lâm Trạch Vũ để tị hiềm.
Kỳ thật Diệp Gia cảm thấy dẫn theo Tôn thúc thì tốt hơn chút, dù sao Tôn thúc có thể giúp lái xe. Nhưng lại nghĩ lần này vốn đã mang A Cửu đi, nếu còn mang Tôn thúc đi, nữ tử ở nhà sợ là ban đêm đi ngủ cũng cảm thấy bất an.
"Các quầy hàng của nhà mình đều đóng hết đi. Bình thường mọi người không có chuyện gì thì ít ra cửa." Trước khi đi Diệp Gia dặn,'Qua hai ngày nữa sẽ có thợ gạch ngói tới đóng gạch, đóng cho phòng của Tứ muội và Tôn thúc. Lân trước con đã nói với bọn họ, nếu có người đến, nương cho bọn họ tiên công thương nghị là một ngày ba trăm năm mươi văn."
Dư thị tất nhiên đã biết, có kinh nghiệm lần trước, tất nhiên biết nên sắp xếp thế nào.
"Trên đường nhớ phải bảo vệ bản thân an toàn, thứ tiền tài này sinh không chạy đến chết không chạy đi, nhớ kỹ chớ vì tiền tài mà liều mình." Dư thị hiểu tính tình của con dâu, sợ nàng muốn tiền không muốn mạng, chỉ đành dặn đi dặn lại,'Thật sự không bán được đậu tắm cũng không sao, nương chỉ cần con trở về hoàn chỉnh." Diệp Gia cười cười, dẫn theo Diệp ngũ muội và Lâm Trạch Vũ lên xe la.
Xe la tất nhiên là do A Cửu lái.
Hắn ta cười nói, trên xe này một là di tỷ của hắn ta, một là tiểu di tử. Một đám hán tử thô ráp thèm nữ nhân tới nỗi xanh cả mắt dưới tay hắn ta kia, A Cửu mới không có khả năng cho bọn họ cơ hội tiếp cận với di tỷ và di muội. Đến nỗi Lâm Trạch Vũ, A Cửu cũng không mềm lòng giống như nữ tử Chu gia, trực tiếp gọi ra ngoài nóc xe ngồi, không đồng ý để cậu ta vào trong thùng xe.
Lâm Trạch Vũ trừ sợ Chu Cảnh Sâm, trong cả Chu gia cũng chỉ sợ A Cửu. Trong ánh mắt của A Cửu có một luồng huyết tinh chỉ nam nhân mới hiểu, hắn ta đã từng thấy máu.
Vì chống lạnh, A Cửu cố ý cầm hai tấm da thật dày cho hai vị di tỷ muội. Diệp Gia cảm giác mình đã bọc cả người như một con gấu, nhưng vẫn cảm thấy tay chân lạnh băng. Ngũ muội co ro bên cạnh Diệp Gia, có chút tò mò muốn vén màn treo trên cửa sổ xe ra.