[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (3)

Chương 343: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (3) Chương 343: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (3)Chương 343: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (3)

Thấy bên cạnh Diệp Gia còn có mấy tiểu tử cao lớn cường tráng, nhưng nhìn mấy người này thì đều có dáng vẻ coi Diệp Gia là chủ nhân, thế nên nàng ta liền tươi cười mở miệng: "Mau vào đi."

Tuy không có tuyết nhưng tiết trời vẫn rất lạnh. Gió lạnh thổi khiến mặt người cũng đau đớn.

Thấy bên cạnh Diệp Gia còn có mấy tiểu tử cao lớn cường tráng, nhưng nhìn mấy người này thì đều có dáng vẻ phục tùng coi Diệp Gia là chủ nhân, thế nên nàng ta liền tươi cười mở miệng: “Mau vào đi."

Tuy không có tuyết rơi nhưng tiết trời vẫn rất lạnh. Gió lạnh thổi khiến mặt ai nấy cũng thấy đau đớn.

Diệp Gia mang theo cả người đầy vụn tuyết tiến vào tòa nhà, sau đó nhìn thấy tòa viện tử này đâu đâu cũng chất đầy những cái vại lớn. Vị cô nương kia dẫn nhóm người Diệp Gia đi vào bên trong nhà. Trong nhà cũng để đầy các loại chum lớn vại lớn, chỉ cần ngửi mùi cũng biết bên trong là cái gì.

Một nhóm người đi mất một quãng ngắn, cuối cùng mới dừng lại trong một gian phòng rộng rãi. Vị cô nương kia dắt bọn họ tới đây sau đó liên lui về phía sau. Bên trong phòng có mấy người nam nhân ngồi đó, người dẫn đầu là một vị nam nhân chừng bốn năm mươi tuổi. Mấy nam tử ngồi cùng bên cạnh nhìn bề ngoài thì có lẽ đều là người một nhà. Diệp Gia bước vào trong, mấy người kia cũng đứng dậy. Ánh mắt của người nam nhân trung niên dẫn đầu quét qua nhìn nhóm người bọn họ một vòng, tiếp đó mỉm cười mời mọi người ngôi.

Ban nãy lúc nhóm người Diệp Gia chờ ở bên ngoài đã có người tới thông báo cho bọn họ vê mục đích mà Diệp Gia tìm tới nhà xưởng của họ chuyến này rồi. Lúc này vị nam nhân trung niên kia, cũng chính là

Tô Luân cũng không hề vòng vo nữa, trực tiếp thẳng thắn hỏi Diệp Gia muốn bao nhiêu đậu tắm.

"Có thể để ta xem hàng trước một chút không?" Tuy Diệp Gia nói muốn tới nhà xưởng này trước nhưng cũng không có nghĩa là sẽ đặt mua hàng của nhà này. Ai ai cũng nói hàng ở đây có chất lượng tốt, vậy thì chắc chắn nó phải có điểm nào đó độc đáo hơn người. Nhưng cũng không thể chắc chắn rằng sau khi tổng hợp mọi phương diện thì kết quả cho ra lại là thứ phù hợp nhất.

Tô Luân cũng không kiểu cách nhiều lời, lập tức gọi người bên cạnh mình đi lấy: "Đậu tắm nhà ta có mười loại. Chia theo mùi hương và kích cỡ lớn nhỏ, cũng chia theo công dụng. Có loại đậu tắm phù hợp để rửa mặt và rửa chân tay, có loại thì công dụng loại bỏ vết bẩn mạnh hơn một chút, phù hợp để giặt quần áo. Có loại phẩm cấp thấp hơn một chút, giá cả cũng sẽ rẻ hơn rất nhiều. Loại tốt nhất ở chỗ ta đây thì một lượng bạc một cân, có thêm hương liệu quý giá nổi tiếng. Còn loại rẻ nhất thì chỉ chừng mười văn tiền một cân." Diệp Gia gật gật đầu, chờ cho nhi tử của Tô Luân lấy ra toàn bộ số hàng mẫu của đậu tắm trong nhà mang tới. Nàng bèn xem qua từng cái từng cái một.

Tô Luân kêu nhi tử bưng một chậu nước tới, để cho Diệp Gia đích thân sử dụng thử một chút xem sao.

Diệp Gia cũng không hề qua loa, ở nhà xưởng này, cho dù là loại đậu tắm có phẩm cấp kém một chút thì hiệu quả tẩy rửa vết bẩn cũng không hề tệ. Còn loại đậu tắm quý giá một lượng bạc một cân kia, Diệp Gia cầm nó lên đưa lên dưới mũi ngửi ngửi một chút, một loại mùi hương vô cùng lạ lùng. Nàng dùng một ít để rửa tay, vậy mà lại có một loại hiệu quả khiến cho da tay trở nên mềm mại trơn bóng. Loại khác biệt rất nhỏ này, chỉ có người đã từng sử dụng mới có thể cảm nhận được.

"Cái này..."

Tô Luân vô cùng tự hào về các loại đậu tắm của nhà mình, thế nên lúc này ông ta lập tức cười nói: "Đương nhiên là nó phải tốt đến mức già trẻ đều thích dùng thì mới dám ra cái giá này chứ.'

Nhưng Diệp Gia cũng không đặt mua hàng ở đây ngay, quả thật đậu tắm của nhà xưởng này không tệ.
Bình Luận (0)
Comment