[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (2)

Chương 342: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (2) Chương 342: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (2)Chương 342: Xong Rồi, Mặt Ta Bị Hủy Hoại Rồi (2)

Nhưng tiểu cô nương còn chẳng thèm nhìn hắn ta lấy một cái, nàng ấy chỉ nhíu mày nhìn chằm chằm vào ông chủ Thượng giống như đang cân nhắc xem nên hạ đao từ chỗ nào.

Trên đùi ông chủ Thượng kia đã bị đâm một nhát đao, mất máu quá nhiều. Cả người mê man không tỉnh táo, bị mấy người bọn Liễu Nguyên tới kéo đi y như một con chó chết.

May mà sau một đêm trời đổ tuyết lớn, cuối cùng hôm nay cũng được nghênh đón một ngày nắng.

Một nhóm người cũng không nán quá lâu ở nhà Ba Đồ, sau khi thu dọn bọc hành lý một chút liền lên đường ngay. Ngồi trong xe la vẫn có phần hơi lạnh, cho dù có buồng xe chắn gió nhưng vẫn không thể chịu nổi. Vậy nên Diệp Gia dứt khoát gọi Điểm Điểm lên xe, trên thân mình của Điểm Điểm có một lớp lông dày, kê sát vào đó thì sẽ không lạnh chút nào nữa.

Diệp ngũ muội có hơi sợ Điểm Điểm, dù lạnh cũng không dám dán sát tới.

Liễu Nguyên cưỡi trên lưng ngựa đi sát vào gần buồng xe, cả bọn đi hai ngày đường mới đến Luân Đài.

Vận may của họ cũng không tệ, mấy ngày sau đó đều không có tuyết rơi. Luân Đài phồn hoa hơn rất nhiều so với mấy trấn nhỏ khác. Dù cho dưới loại tiết trời lạnh giá như thế này nhưng hàng quán hai bên đường trong nội thành vẫn mở cửa. Những tốp ngựa cao lớn đi xuyên qua trong tuyết nhưng tuyết đọng trên đường phố trong thành vẫn được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ. Diệp Gia phái người đi nghe ngóng, còn bản thân nàng thì dẫn nhóm người đi tìm quán trọ để nghỉ lại.

Nghe ngóng sơ qua một chút thì tìm được xưởng sản xuất đậu tắm. Không chỉ có nhà, trong thành có tới ba nhà sản xuất đậu tắm liền.

Ở bên này, Diệp Gia vốn đã vội nên đương nhiên cũng không có nhiều thời gian để chờ đợi như thế. Nàng tổng hợp lại những tin tức nghe ngóng được từ mấy nơi đó, sau đó chọn ra một nhà xưởng có danh tiếng tốt nhất, định sẽ lập tức đi xem một chút xem sao. Ông chủ của nhà xưởng này tên là Tô Luân. Nhà xưởng nằm ở ngoại ô phía nam thành. Chất lượng đậu tắm mà nhà xưởng này sản xuất ra rất được khen ngợi và săn đón ở trong thành, nghe nói hiệu quả loại bỏ bụi bẩn vô cùng tốt. Đa số người dân trong thành đều sử dụng đậu tắm của xưởng nhà ông ta này.

Tuy rằng có hơi xa, nhưng Diệp Gia rất muốn đi xem một chuyến nên dĩ nhiên cũng không phí nhiều thời gian chờ đợi như vậy làm gì.

Khi nàng tới được nhà xưởng kia thì đã trực tiếp nói rõ mục đích đến của mình, người mở cửa là một người học việc. Vừa nghe vậy liền bảo mấy người bọn Diệp Gia chờ một chút, sau đó nhanh chóng chạy vê.

Nhà xưởng này là một nhà xưởng gia đình. Một nhà năm người đều bận rộn xử lý các công việc trong xưởng, lại còn nhận thêm ba bốn đồ đệ làm giúp việc. Tay nghề kỹ thuật làm đậu tắm này là Tô Luân học được ở Trung Nguyên lúc còn trẻ, sau đó lại thêm vào hương liệu được sản xuất nhiều ở biên giới bên này vào để tiến hành cải tạo. Đậu tắm nhà ông ta ngoại trừ việc mùi hương có phần hơi kỳ quái ra thì nghe nói còn rất có hiệu quả trong việc làm sạch và dưỡng da trắng hồng mềm mại.

Đậu tắm của nhà xưởng này không chỉ có mỗi người dân trong thành sử dụng mà một số những hộ thương gia buôn bán lớn ở Trung Nguyên cũng sẽ tới nhập hàng.

Thái độ của bọn họ khi mở cửa lần nữa đã trở nên khách khí hơn rất nhiều, còn có thêm một cô nương đi theo phía sau người học việc kia. Cô nương này ăn vận trang điểm hết sức già dặn, dáng vẻ bên ngoài còn rất đen, mặt mày cũng có vài phần xinh đẹp thanh tú. Gương mặt nàng ta có rất nhiều nét hơi mang chút huyết thống dị vực, dáng người cũng rất cao. Nàng ta đứng ở cửa, trước tiên là quan sát Diệp Gia một vòng từ trên xuống dưới, ước chừng Diệp Gia cũng là một nữ tử có tuổi tác xấp xỉ với mình nên vẻ mặt vốn nghiêm túc đứng đắn của nàng ta cũng đã có thêm mấy phần hòa hoãn và dịu dàng.
Bình Luận (0)
Comment