[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 392 - Chương 392: Vậy Thì Nhất Định Phải Ở Bên Đến Cùng (5)

Chương 392: Vậy Thì Nhất Định Phải Ở Bên Đến Cùng (5) Chương 392: Vậy Thì Nhất Định Phải Ở Bên Đến Cùng (5)Chương 392: Vậy Thì Nhất Định Phải Ở Bên Đến Cùng (5)

Trong lòng cảm thấy có chút lo lắng, Diệp Gia cũng không phải là người nói không giữ lời. Nếu đã đáp ứng Chu Cảnh Sâm, nàng cũng sẽ không hối hận: "Cũng không cần làm lớn chuyện, lúc trước phu quân hối hận không thể đích thân bái lạy trời đất và thực hiện lời hứa. Nay có cơ hội làm lại lần nữa cũng chỉ là hoàn thành những việc còn thiếu mà thôi. Vừa lúc phu quân muốn nghỉ hưu mộc đến đầu xuân sang năm, thừa dịp rảnh rỗi thì đem lễ vật này nọ cho vào kho là được rồi."

Dư thị nghe được thì liên tục gật đầu. Lần trước đúng là con dâu ôm gà trống bái đường. Thật là khó coi quá mài

"Vậy được, ta sẽ chuẩn bị chuyện này." Dư thị sợ Diệp Gia tuổi trẻ chuẩn bị không chu đáo, vừa lúc bà ấy cũng rảnh rỗi không có việc gì, nên quyết định tự mình lo liệu chuyện này: "Con an tâm làm chuyện lớn của con, những việc này ta để quản. Đến lúc đó nếu thật sự bận quá, ta nhờ Viện Nương giúp một chút là được.

Dư thị đã tri kỷ như vậy, đương nhiên Diệp Gia sẽ không cự tuyệt: "Vậy được, chuyện này làm phiên nương phí tâm rồi."

Nói chuẩn bị là Dư thị lập tức đi làm ngay. Sau khi gọi Tôn thúc ra lái xe, bà vội vàng đi đến cửa hàng bán giấy đỏ hỏi mua. Lại đi cửa hàng bánh kẹo điểm tâm, Trương chưởng sự cũng đi cùng. Lo thời gian Chu Cảnh Sâm nghỉ hưu mộc không dài, đến mười lăm tháng giêng năm sau là phải đi nữa rồi. Thời giờ quá gấp, Dư thị cũng chỉ có thể gấp rút đi chuẩn bị. Cũng may hôn sự cũng không cần làm lớn, miễn là đủ mọi thủ tục và lễ nghi là được rồi.

Dưới sự chỉ đạo của bà ấy Chu Cảnh Sâm cũng bận rộn, mọi việc mời và mua bán đều do Chu Cảnh Sâm đảm nhiệm.

Dư thị muốn thêu một cái váy cưới thật đẹp cho Diệp Gia nên ngày đêm đều bận rộn. Ban đêm thấy bà thắp đèn thêu thì Diệp Gia không đành lòng. Mọi người đều bận đến mức chân không chạm đất, Diệp Gia bên này cũng có chuyện. Hạt cao lương sau khi ngâm một ngày một đêm thì hôm sau lập tức mang lên bếp hấp.

Hạt cao lương hấp chín, Lâm Trạch Vũ lập tức mang nồi đất lớn đã làm nóng xong vào hôm qua tới đây. Diệp Gia đổ hạt cao lương vào, sau đó đổ nước nóng vào cùng. Diệp ngũ muội rắc tửu khúc mài thành bột phấn lên trên, sau đó đặt nồi đất lớn trong căn phòng trống cạnh bếp. Bên cạnh bếp lò vốn là khoảng trống để lấy củi. Tôn thúc để củi sang một bên, sau đó đặt nồi đất lên.

Mỗi ngày đều khuấy một chút cho chúng lên men ở nhiệt độ thấp.

Bên này Diệp Gia đã chuẩn bị xong rượu, A Cửu rốt cục cũng trở về từ Luân Đài.

Hắn ta vừa trở vê là đã lập tức đi tìm Chu Cảnh Sâm một mình, hai người ở trong phòng phía đông trầm tư hồi lâu. Bên phía đông có hai phòng, một phòng là phòng ngủ của Diệp Gia và Chu Cảnh Sâm. Gian phòng còn lại là phòng trống đã được dọn sạch và chỉ được sử dụng để làm thư phòng. Nơi này đã được Chu Cảnh Sâm dọn dẹp qua. Hắn đóng một kệ sách để bày sách lên, thêm một chiếc bàn được bố trí phòng khi có người muốn hỏi chuyện họ còn có thể có một chỗ để ngồi xuống và nói chuyện.

Hai người ở phòng phía đông nói chuyện gần nửa canh giờ cho đến khi A Cửu bước ra với vẻ mặt trâm tư. Hắn ngẩng đầu thì nhìn thấy Diệp Gia, nghĩ đến chuyện Chu Cảnh Sâm vừa nhắc tới, lập tức vỗ đầu mình: "Tỷ, không phải chuyện kia chúng ta đã sớm nói rõ rồi sao?"

Lúc này Diệp Gia nở nụ cười: "Đúng là đã nói rồi, nhưng cụ thể như thế lại chưa bàn rõ ràng."

"Được rồi, tỷ chờ ta ve phòng thay xiêm y nhé, lát nữa chúng ta lại lại đây nói chuyện." A Cửu mới đi Luân Đài một chuyến, trên đài cười hì hì nhìn không ra cái gì. Nhưng nhìn kỹ có thể nhìn ra sắc mặt hắn trắng bệch.

Diệp Gia cảm thấy có chút là lạ, nhưng cũng không hỏi, gật gật đầu ý bảo hắn về phòng đi.
Bình Luận (0)
Comment