[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 454 - Chương 454: Có Thứ Rẻ Hơn (4)

Chương 454: Có Thứ Rẻ Hơn (4) Chương 454: Có Thứ Rẻ Hơn (4)Chương 454: Có Thứ Rẻ Hơn (4)

Ông ta cũng không làm ra vẻ có nhiều tâm tư như vậy, chủ yếu là nữ tử ở trong viện không một ai than khổ, ông ta là một lão nhân cũng không thể ra vẻ, đương nhiên là yên phận mà ở lại.

Hôm nay nhìn thấy Diệp Gia trở về, đôi mắt lập tức liếc sang bên này: "Những cái cây ở hậu viện mà ngươi đã nói chính là cây ớt?”

"Lão sư, người đã thấy rồi sao?" Chu Cảnh Sâm gọi lão sư, Diệp Gia cũng đương nhiên theo đó mà gọi ông ta là lão sư.

Lão Trương gật gật đầu, ngày đầu tiên ông ta đến đây thì đã thấy chúng. Bên ngoài có một mẫu đất chia làm hai phần mà thu hoạch, một phần vẫn chưa thấy nảy mầm, phần còn lại đã lên mầm. Lấy kinh nghiệm làm nông bốn chục năm của ông ta, đúng thật là có hai loại cây mà ông ta không nhận ra được.

“Trong hai loại đó có một loại là ớt, một cái còn lại chính là hương lieu Năm trước Diệp Gia có thử trồng qua, nhưng cái sau thì qua mùa vụ vẫn không mọc lên được. Năm nay vốn dĩ cũng chỉ định gieo thử, kết quả vận khí không tồi, thế mà bọn chúng lại nảy mầm: "Ta cũng không biết rõ lắm, đây là hạt giống vô tình đào ra được ở Tây Vực. Vận khí tốt nên đã nảy mầm, không hiểu lúc lớn lên thì nó sẽ thu hoạch được cái gì."

Trương Xương Lễ thành thật nghe Diệp Gia nói như thế, gật gật đầu: "Quan sát nó nhiều hơn, ghi chép lại cẩn thận và chú ý nhiều hơn thì nhất định có thể chăm nó sống tốt."

Diệp Gia cười cười, vừa mới đặt đồ ở trên người xuống, Diệp Tứ muội nương theo cửa mà ở ngoài ló đầu vào bên trong phòng. Vừa rồi nàng ấy đang bận việc ở phía sau nhà bếp, nghe thấy động tĩnh thì tự biết là tỷ tỷ đã trở về. Bây giờ sang đây là muốn nhìn xem khi nào thì ăn cơm: "Tỷ."

"Ừ.' Mấy ngày này Diệp Gia không ở đây, Diệp tứ muội đã vội đến mức hai chân không chạm đất: "Có chuyện gì thì lát nữa hang nói, đi ăn cơm đi."

Nếu mà nói thứ mà Trường Xương Lễ thích nhất từ khi đến Chu gia mà trừ mấy loại cây cối chưa từng thấy ở hậu viện nhà bọn họ, thì tất nhiên chính là mấy món ngon của Diệp tứ muội làm. Ông ta là đại tư nông thì có món sơn hào hải vị nào mà chưa từng ăn qua? Tuy là nói có hơi tham ăn nhưng cũng không đến mức vì một miếng ăn mà ép bản thân thỏa hiệp. Nhưng không biết cô thôn nữ nhỏ ở Chu gia này nấu như thế nào, mà đồ ăn nàng ấy làm ra đều vô cùng thơm ngon. Đặc biệt là món đại tràng kho của nàng ấy, vừa thơm vừa hợp để nhắm rượu. Trường Xương Lễ ăn qua một lần là nghiện, thỉnh thoảng lại nghĩ đến chuyện muốn ăn một đĩa cho đỡ thèm.

Vừa nghe tới sắp ăn cơm, hai mắt của lão Trương có thể nói là sáng đến mức có thể đem làm đèn soi.

Đôi mắt sắc của Diệp Gia thoáng nhìn sang, không khỏi bật cười, nhưng nàng cũng không thể hiện ra, chỉ làm như không biết.

Diệp tứ muội nghe nói đi ăn cơm, nhiêu người như thế thì phân ra hai bàn ăn. Diệp Gia, Dư thị, Trường Xương Lễ cộng thêm Diệp tứ muội, ông Tôn ở bên nhà chính ăn một bàn, Thu Nguyệt, Hỉ Lai, Linh Đang mang theo mấy đứa nhỏ thì ở trong phòng ăn một bàn. Phân loại không có quy củ như vậy khiến Trường Xương Lễ liếc mắt nhìn ông Tôn vài lân, Diệp Gia thấy thế cũng lập tức thuận tiện giới thiệu: "Vị này chính là phụ thân của Tôn hộ quân, bây giờ đang sống ở Chu gia."

Chu Cảnh Sâm được thăng làm giáo úy, những người ở bên cạnh hắn cũng theo đó mà thăng chức. Tôn Ngọc Sơn đã có công xuất sắc nên hiện giờ đã được phong làm hộ quân.

Lão Trương không hiểu được Tôn hộ quân là cái gì, nhưng nghe được câu này thì hiểu ông Tôn không phải là nô bộc.

Ông Tôn có hơi ngượng ngùng, cười cười thành thật. Tuy nói tiểu nhi tử đã có được địa vị cao, nhưng ông Tôn lại căn bản không có được cái tự tin chuyện làm cha của quan.

ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Bình Luận (0)
Comment