[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 457: Có Thứ Rẻ Hơn (7)

Chương 457: Có Thứ Rẻ Hơn (7) Chương 457: Có Thứ Rẻ Hơn (7)Chương 457: Có Thứ Rẻ Hơn (7)

Dư thị chờ suốt cả buổi sáng ở trong thị trấn nhưng cuối cùng vẫn đành bất lực mà trở vê.

Lúc ve đến nhà, thấy trong nhà an an tĩnh tĩnh. Đi đến phòng của Diệp Gia, thấy nàng vẫn còn ở trong nhà. Hai người mẹ chồng nàng dâu bốn mắt nhìn nhau, Dư thị nhìn thấy vẻ thất vọng chợt xuất hiện trên mặt Diệp Gia rồi biến mất nhanh chóng, tức khắc tim bà ấy lập tức đập thình thịch: "Người của Ngô gia vẫn còn chưa đến sao?"

"Có lẽ là chưa có hỏi rõ ràng." Diệp Gia mặc kệ là trong lòng có sốt ruột đến độ nào, nhưng vẫn phải có lý trí, thời đại này giao thông không tiện, chỉ dựa vào hai cái giò chạy đến truyền tin cũng không nhanh bằng một cái điện thoại ở đời sau: "Người hầu của Ngô gia đi đến thôn trang để hỏi, muốn truyền tin về hẳn là cần cỡ một ngày"

"Nghĩ cũng đúng." Dư thị ngồi ở bên cạnh của Diệp Gia, lật một tách trà trên khay trà sạch sẽ, rót một chút trà lạnh để uống.

Thấy Diệp Gia đang tính toán sổ sách của xưởng xà bông thơm, tay uống trà của Dư thị dừng lại.

“Nói mới nhớ, ta lại nhớ ra được chuyện này."

Mấy ngày mà Diệp Gia không ở đây, Dư thị lo chuyện buôn bán ở xưởng và thường xuyên ra ngoài đi chợ. Bởi vì xưởng nhà họ không thể nào vẫn chỉ luôn luôn dựa vào son phấn và ngõ Hoa Lê được, mà còn phải hợp tác với những người khác thì mới có thể phát triển thêm được.

Dư thị không chỉ muốn nhìn xem làm thế nào mà chế tác ra được xà bông thơm, còn phải thường xuyên ra vào thăm cửa hàng son phấn.

Khi vừa đến thăm cửa hàng thì bà ấy đã phát hiện ra, bây giờ ngoại trừ cửa hàng son phấn Linh Lung của Chu gia bán xà bông thơm, thì ở bên ngoài còn có bán một loại xà bông thơm khác. Bỏ qua chuyện công dụng và thành phần thì giá của bọn họ bán ra rẻ hơn Chu gia từ bốn đến năm đồng bạc. Không chỉ có cửa hàng son phấn Linh Lung mà các cửa hàng son phấn ở nhà khác cũng bán như vậy. Dư thị phát hiện chuyện này thì lập tức cảm thấy không ổn, bà ấy mua một miếng về thử xem thế nào. Tuy là mùi hương không thể bằng loại của Chu gia, nhưng giặt đồ quả thật rất sạch sẽ. Quan trọng nhất chính là giá cả thật sự rất thích hợp.

Dư thị nhắc đến chuyện này, Diệp Gia lập tức dừng bút: "Chuyện này xảy ra khi nào?"

"Mới hai ngày nay.'

Dư thị biết rõ thu nhập chủ yếu của nhà mình là từ cái gì mà có, đương nhiên cũng rất quan tâm. Bản thân bà ấy cũng yêu thích son phấn, nếu trong nhà không có việc gấp thì luôn đến cửa hàng để dạo xem, một khi có biến hoá gì thì bà ấy lập tức chú ý đến.

Diệp Gia nhăn mày, lập tức buông bút xuống không viết nữa: "Nương, người lấy miếng xà bông thơm kia đến đây để con nhìn thử xem sao."

Diệp Gia thử nó ngay lập tức sau khi xà phòng thơm được đưa đến. Mặc dù có mùi khó chịu nhưng việc rửa tay và giặt quân áo đều gần giống nhau. Có lẽ tỷ lệ điều chế thành phần của công thức có khác nhau nhưng khả năng làm sạch của loại xà phòng thơm này mạnh hơn loại được sản xuất tại xưởng của nhà họ Chu. Không biết là Diệp Gia có cảm giác sai hay là quả thực là như vậy, dùng loại xà phòng thơm này xong thì có một thứ cảm giác da dẻ rít ráp sần SUi.

"Sao ta cảm thấy không mịn lắm nhỉ?" Diệp Gia xoa xoa tay, nhưng cảm giác này cũng không mấy rõ ràng.

Dư Thị cũng thử xem, cũng cảm thấy có một chút rít ráp nhưng lại dường như không có. Nhưng một điều rất chắc chắn là thứ này không có mùi thơm, chỉ có mùi lạ của mùi của đậu tắm trộn lẫn với mùi tanh của lá lách lợn.

Một người rất để ý như Dư Thị ngửi một cái thì cau mày: "Mềm mịn hay không dùng lâu mới biết được, nhưng cái mùi này quả thực rất khó ngửi."

Cho dù có khó ngửi hay không, giá cả rẻ lại rẻ hơn bốn năm ngân lượng cũng quá đáng sợ rồi.
Bình Luận (0)
Comment