[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 458 - Chương 458: Không Băng Trồng Lúa (1)

Chương 458: Không Băng Trồng Lúa (1) Chương 458: Không Băng Trồng Lúa (1)Chương 458: Không Băng Trồng Lúa (1)

Hiện tại Chu Gia dân dần có tích lũy được thì cảm thấy rằng bốn năm ngân lượng không nhiều, nhưng đối với dân chúng bình thường, bốn năm ngân lượng là chi phí sinh hoạt hơn nửa tháng của một hộ gia đình. Đối với những gia đình nghèo hơn, số tiên này đủ để cho họ cơm no áo ấm trong hai tháng. Lúc Chu gia lâm vào cảnh nghèo khó nhất, Dư Thị cũng chỉ có tổng cộng được một ít bạc trong tay.

"Có từng nghe ngóng xem số xà phòng thơm này đến từ đâu không?" Đúng lúc mấy ngày nay Diệp Gia đến trấn Lý Bắc, đến một lần trì hoãn hai ngày, giữa chừng lưu lại thêm ba ngày. Lần này đã chậm trễ năm ngày rồi, trên trấn xảy ra chuyện gì cũng không hề hay biết.

Dư Thị lắc, lắc đầu, bà ấy phát hiện chuyện này hai cũng đã hai ngày nay, vẫn chưa sai người đi nghe ngóng.

Trên thực tế, sau khi Dư Thị phát hiện ra, cảm thấy không tốt theo bản năng, nhưng bà ấy cố ý mua hai miếng về để thử xem, lập tức phát hiện không khác mấy so với của Chu gia. So sánh một chút, thì thứ hàng này kém hơn hàng của Chu gia rất nhiêu, thế là đã dân dần yên tâm. Sau khi đi loanh quanh một số cửa hàng son phấn, phát hiện được đều là tình trạng như vậy. Bởi vì trước đây chỉ có cửa hàng son phấn Linh Lung bán sản phẩm của Chu gia, các cửa hàng khác cũng có kênh cung cấp của xà phòng thơm khác, bán sản phẩm từ xưởng sản xuất ở bên phía Luân Đài. Lúc đầu bà ấy không hề hốt hoảng, nhưng lúc này nhìn thấy sắc mặt Diệp Gia không ổn, bà ấy mới có chút hoảng sợ.

"Chuyện này có nghiêm trọng không?" Dư Thị không nhạy cảm với vấn đề kinh doanh, bà ấy không giống với những người hiện đại quen với các mô hình kinh tế khác nhau như Diệp Gia. Có thể theo kịp suy nghĩ của Diệp Gia cũng đã được coi là có năng lực hiểu biết rồi.

Coi là nghiêm trọng, đương nhiên là có chút nghiêm trọng rồi. Sở dĩ Chu gia có thể thoát khỏi cuộc sống nghèo rớt mồng tơi nhanh như thế, là nhờ có xà phòng thơm làm chủ lực. Tiền mà cửa hàng bán đồ ăn sáng và cửa hàng Tây Thi kiếm được chỉ có thể tính là số tiền rất nhỏ.

Bên phía Tây Bắc này có khác biệt rất lớn so với khu vực trung nguyên sầm uất. Có rất ít người giàu, phân lớn đều là người nghèo. Theo cách nói của Diệp Gia, xà phòng thơm được coi là một món đồ dùng xa xỉ nhẹ và phần lớn mọi người đều không dùng nỗi. Đổi một cách nói khác, thị trường địa phương này không lớn. Trước đây chỉ có Diệp Gia làm nhà cung cấp hàng hóa, nên những thứ đồ bán đắt đương nhiên là có người mua. Bây giờ có thứ đồ rẻ hơn, kết quả như thế nào thì không cần nói cũng biết.

Giá thấp chiếm đoạt thị trường chính là đến như vậy đó.

Diệp Gia thẳng thắn phân tích như vậy, trong lòng Dư Thị đã xoắn xít lên: "Ta lập tức cho người đi nghe ngóng ngay."

Dư Thị không thể ngồi yên, quay người lại đi đến chợ sành.

Diệp Gia ở nhà đợi cả ngày, lúc sắp chạng vạng mới có người gọi cửa ngoài sân. Linh Đang đi mở cửa, không ngờ người tới lại là người của Ngô gia, chính là Ngô Mẫn trưởng tử của Ngô gia.

Đây là lần đầu tiên Ngô Mẫn đến Chu gia, Chu Cảnh Sâm được thăng chức hiệu úy đến nay mới chưa đầy ba tháng. Khi thăng chức, cũng không chiêu đãi các địa chủ thân hào nông thôn của trấn Đông Hương, ngoài việc tự mình gửi quà mừng đến, Ngô gia không nhận được lời mời đương nhiên là không đến. Ngô Mẫn vừa bước vào sân, thì nhanh chóng nhìn quanh khoảng sân thô sơ một vòng. Nhà lớn năm gian thấp thấp lùn lùn, hậu viện có thêm hai gian, trong sân rộng lớn mênh mông còn nuôi cả gà và dê.

Nói thật, nếu không phải mở cửa xác thực nhìn thấy Diệp Gia, Ngô Mẫn còn cho rằng mình đang ở trong sân của hộ nông dân. Tuy trong lòng Ngô Mẫn nghĩ như thế nhưng ngoài mặt không để lộ ra dù chỉ là nửa điểm. Nơi đóng quân ở ngay bên cạnh, hiện nay vị này chính là phu nhân của hiệu úy chính thức.
Bình Luận (0)
Comment