[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 503 - Chuong 503: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (4)

Chuong 503: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (4) Chuong 503: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (4)Chuong 503: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (4)

Tô Lâm đương nhiên là đồng ý, mua được hàng hóa càng tốt thì lợi nhuận mà ông ta kiếm được càng nhiều hơn. Chuyện tốt đưa đến tận cửa như này sao có thể từ chối được chứ.

"Chỉ là Tô đông gia, loại hương thơm đậu tằm quý giá cũng chỉ có mấy loại này thôi sao?"

Đúng là Diệp Gia đã gửi hàng đến Tây Vực, nhưng đổi một góc nhìn khác. Mỗi địa phương đều có hiện tượng vật quý vì hiếm, nên hàng hóa Tây Vực càng khan hiếm thì thì lại càng thêm trân quý. Nàng kinh doanh mấy loại xà phòng thơm mang hương vị của Tây Vực ở đây, nói không chừng còn không nổi tiếng bằng mấy loại mùi hương truyền thống quý báu của Đại Yên. Nếu đã chuẩn bị tinh thân muốn kiếm bộn tiền, thì Diệp Gia cũng không sợ phiên phức chuẩn bị thêm các mẫu hoa văn: "Hương Liệu truyền thống của Đại Yên có thể xông ra được mùi đậu tằm cao cấp hay không?"

"... Diệp lão bản nếu muốn thì cũng có thể đưa ra yêu cầu điều chỉnh theo đặc biệt."

Hương liệu được dùng ở chỗ Tô Lâm đều là những loại độc nhất của ông ta, được sản xuất tương đối đặc biệt. Nếu Diệp Gia muốn sử dụng mùi hương khác, ông ta có thể căn cứ vào phương thức điều phối để thay thế tương úng: "Tuy nhiên nếu điều chỉnh riêng biệt, thì giá cả sẽ bị thay đổi. Giá cả của mấy loại hương liệu quý báu Trung Nguyên kia có cao có thấp, giống như trâm hương, đàn hương, xạ hương, long não hương, ... giá cá đều cao hơn một bậc."

Diệp Gia đương nhiên biết rõ có một số hương liệu giá cả cực kì đắt đỏ, có thể hiểu được: “Đó là chuyện thường tình, Tô đông gia cứ việc giám sát chặt chẽ.”

Có được câu nói này của Diệp Gia, Tô Lâm không còn lúi do từ chối nữa. Diệp Gia thương lượng lại thật cẩn thận với ông ta về phân lượng đậu tằm trong mỗi loại hương liệu khác nhau, sau khi xác định được tháng sản xuất thử nghiệm đầu tiên đã thành công ký kết một mối hợp tác làm ăn lâu dài, thế là chuyện này đã được giải quyết xong xuôi.

Sau khi giải quyết xong xuôi, Diệp Gia liền chuẩn bị ra về.

Tô gia có ý muốn mời Diệp Gia tới tửu lâu lớn nhất Luân Đài để dùng bữa, Diệp Gia mỉm cười uyển chuyển từ chối: "Chuyện dùng bữa thì không cần quá phiền toái đâu. Trong nhà còn có người đang chờ, nên sốt ruột muốn về nhà, chờ đến lần sau công việc kinh doanh tiến triển tốt, chúng ta lại hẹn dùng cơm."

Hai người đều là người sảng khoái, Diệp Gia đã nói như vậy, Tô Lâm liên không cố chấp muốn giữ người nữa.

Thời điểm Diệp Gia trở lại tiểu viện đã quá giờ thân, Lá gia trở lại tiểu viện thời điểm đã qua giờ Thân, đến canh giờ này sớm đã đói meo cả bụng. Tư Nam đến quán ăn đặt một bàn đồ ăn mang về, Diệp Giai chỉ tùy ý ăn vài miếng, rồi trở vê phòng vừa ngả đầu xuống ngủ thiếp đi. Chu Cảnh Sâm không có trong viện tử, chắc là đã đi ra ngoài có việc quan trọng rồi.

Ngủ một giấc ngon lành đến tận khi trời nhá nhem tối, cảm giác khuôn mặt bị ai đó chọc chọc, Diệp Gia chậm rãi mở đôi mắt đang dính chặt vào nhau ra. Trong phòng đã thắp đèn, cả người Chu Cảnh Sâm ướt đẫm, mái tóc cũng dính nước đang ngồi ở mép giường cúi đầu chăm chú ngắm nhìn nàng. Đèn đuốc chiến rọi lên đôi mắt hắn nửa sáng nửa ảo, những giọt nước chảy nhỏ giọt xuống theo những lọn tóc đen rối tung xõa sau lưng. Nước nhỏ xuống mặt Diệp Gia truyên đến một trận lạnh buốt, lạnh đến mức khiến nàng giật mình tỉnh dậy.

"Gia Nương, nàng tìm cửa hàng tình hình sao rôi? Có cần ta giúp gì không?”

Diệp Gia lau nước dính trên mặt, không nên lời nhìn hắn: "... Lại không lau khô tóc, chàng thật sự không sợ về già sẽ hay bị chứng đau nửa đầu à."

Chu Cảnh Sâm nghe nàng nói vậy thì không khỏi bật cười: "Vậy Gia Nương lau giúp ta đi."

Diệp Gia:

Nắm lấy chiếc khăn vải trong tay, rồi trùm lên đầu hắn, sắc mặt Diệp Gia không chút biến đổi mà lau tóc cho hắn.
Bình Luận (0)
Comment