Chương 523: Hỷ Lai Đi Tìm Đại Phu Đến Đây. (7)
Chương 523: Hỷ Lai Đi Tìm Đại Phu Đến Đây. (7)Chương 523: Hỷ Lai Đi Tìm Đại Phu Đến Đây. (7)
Một khoảng đất rộng cuối cùng thì được mở ra làm vườn rau, nếu như muốn trùng tu lại, hoặc là xây mỗi bên một căn ở khoảng đất trống dựa vào mặt trước của tường viện, hoặc là tháo gỡ luôn mấy gian giữa phòng trước và phòng sau để sửa thành kiểu nhà tứ hợp viện.
Ý tưởng của Diệp Gia đương nhiên là muốn sửa thành kiểu viện tử tứ hợp, nếu như không cần thiết, thì Diệp Gia không muốn chiếm dụng mảnh đất trống ở tiền viện. môi trường quá chen chúc sẽ tạo nên sự kiêm nén trong tiềm thức, kiểu viện tử giống như của Chu gia bước ra khỏi cánh cổng viện tử chính là một rừng cây. Đưa mắt nhìn ra ngoài một chút, có một loại cảm giác tự tại, yên tĩnh theo năm dài tháng rộng.
Xác định xong vị trí, việc còn lại là phân phó thợ mộc và thợ nề bắt đầu đào móng đắp nên. thời này chưa có những dụng cụ đo đã chuyên dùng trên công trường xây dụng như ở thế hệ sau, các thợ nề có kinh nghiệm đều dùng các phương pháp kiểu cũ phương vị, còn lại một mực gọi thợ mộc cùng thợ hồ đi đào đất đánh nền tảng. Lúc này là không có hậu thế trên công trường thường dùng đo đạc công cụ, đều là có kinh nghiệm thợ hồ dùng kiểu cũ biện pháp, tiêu chuẩn, dây thừng, khuôn tròn, và các loại dụng cụ đo đạc khác. Diệp Gia để bọn họ bắt tay vào làm, còn mình thì đi đến hậu viện thăm nom mấy luống rau củ mới trồng. Lúc trước đã hái được một ít dưa chuột, mấy cây ớt cũng kết được khá nhiều trái, vài trái còn ăn được rồi.
Chờ đến khi đo đạc xong kích thước lớn nhỏ của căn nhà, cần tốn kém bao nhiêu nguyên vật liệu cũng đã có thể tính toán rõ ràng. Hiện nay, nhà cửa ở Tây Bắc chủ yếu là sử dụng vôi vữa, cũng có một vài chỗ dùng đất nện. Cái gọi là đắp nện chính là dùng vôi, bùn đỏ, cát hạt to, các nguyên liệu hỗn hợp tạo thành. Thời cổ xây dựng Vạn Lý Trường Thành chính là sử dụng các loại vật liệu này.
Bọn họ đo lường tính toán cũng mất khá nhiều thời gian, nên Diệp Gia thẳng thắn để Hỷ Lai ở lại, còn nàng bắt xe trở vê Thẩm phủ trước.
Tuy nhiên trước khi trở về, Diệp Gia lại đi một chuyến đến phân xưởng trước. Lượng xà phòng thơm mà phân xưởng sản xuất mấy tháng nay đã chất đầy khố phòng. Đều chế tác loại đầu tắm thuộc mức trung bình, loại đầu tắm kém chất lượng hơn một chút cũng đang được sản xuất. Khi A Cửu bắt đầu chạy thương*, thì số lượng hàng hóa này đều được vận chuyển ra bên ngoài buôn bán. Diệp Gia bước vào dạo quanh một vòng, phía bên kia Lê Hoa cao cũng đã bắt đầu được đưa vào sản xuất.
*Kiếm tiền vốn nhất định thông qua buôn bán thương phẩm, mua thấp bán cao kiếm lãi.
Buổi chiều Dư thị không có việc gì làm nên tự mình đến giám sát, năm nữ công nhân, mỗi người phụ trách một phần việc khác nhau.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, xà phòng thơm bị người khác đánh cắp công thức và làm hàng nhái, nên lần này Dư thị phân phó người bên dưới đi mua sắm dược liệu về, đều chia ra rất nhỏ. Bản thân mỗi người sẽ không biết được bọn họ đang làm phân đoạn nào, có thể nắm chắc trong tay mình phương thức bí truyền. Diệp Gia tiến gân đến một hũ đã gần như sắp chế tác xong thành sản phẩm hoàn chỉnh, nhẹ nhàng ngửi một chút. Lô hàng này vẫn đang được thử nghiệm, Dư thị dựa vào kinh nghiệm bảo dưỡng trước đây của bản thân mà có điều chỉnh lại đơn thuốc của lão đại phu một chút. Tăng thêm ít dược liệu dưỡng da, mùi hương của dược liệu kia hơi nồng, lấn át hết mùi hương hoa lê nhàn nhạt của Lê Hoa cao. Nghe mùi hương này có hơi khác mọt chút: "Mau thân, cái bình này người đã điều chế rồi sao?"
"Vẫn chưa." Dư thị biết Diệp Gia đang muốn giở chút mánh khóe, nên đương nhiên không dám tự ý quyết định: "Gia Nương có ý tưởng gì sao?"
Một sản phẩm tốt thì cần đi đôi với một bao bì tốt. Có đôi khi nao bì đẹp chính là mấu chốt của thành công, đương nhiên phải thiết kế bao bì càng đẹp tinh xảo đẹp mắt càng tốt.