Chương 546: Chàng Muốn Chơi Cái Trò Vớ Van Này Đến Bao Giờ (5)
Chương 546: Chàng Muốn Chơi Cái Trò Vớ Van Này Đến Bao Giờ (5)Chương 546: Chàng Muốn Chơi Cái Trò Vớ Van Này Đến Bao Giờ (5)
Nói mới nhớ, đây chính là nguyên nhân cơ bản nhất khiến Chu Cảnh Sâm trắng trợn đồ sát, một đường giết chết tất cả đám quan lại của triều đình Đại Yên ở kiếp trước. Những thứ đó bị ăn mòn từ trong gốc rễ thì cũng không cần sống tiếp làm gì. Tất cả những đồ vật mục nát, đều bị hắn giết sạch không chút thương. Đương nhiên, những chuyện này không thể để cho Diệp Gia biết được.
Dưới tầm mắt của Chu Cảnh Sâm, cẩn thận che giấu đi ánh sáng am đạm trong mắt.
Diệp Gia không chú ý tới trên mặt hắn vừa vụt lên một tia sát ý rồi biến mất, chỉ là có chút chuyện khó hiểu.
Nếu sau lưng Ngô gia có nhiều người làm chỗ dựa đến vậy, thì đối với một hiệu ý nhỏ nhoi như Chu gia tại sao lại bày ra thái độ khiêm tốn đến vậy? Chuyện cây giống lần trước, Diệp Gia có thể cảm nhận được sự kiêng dè của Ngô gia. Ngô gia không có khả năng sợ ném chuột làm vỡ bình đi?
Chu Cảnh Sâm tựa hồ có thể nhìn thấu Diệp Gia đang suy nghĩ gì, chậm rãi nói: "Ngô gia sợ ném chuột làm vỡ bình, nên đương nhiên không dám trêu chọc người khác.”
Kỳ thật, chưa nói đến sau lưng Ngô gia có bao nhiêu người chèo chống tuyến nha phiến này, hiện giờ còn chưa được điều chế ra. Chí ít vẫn chưa Ngô gia phía sau có bao nhiêu người chèo chống nha phiến đầu này tuyến không nói đến, bây giờ nha phiến cao còn không có bị chế ra. Chí ít bê ngoài nó vẫn chưa trở nên phổ biến ở Yên kinh. Hiện nay trên thị trường thì nha phiến vẫn chỉ được coi là một loại dược liệu.
Nghĩ tới đây, Chu Cảnh Sâm lại giương mắt liếc nhìn Diệp Gia, đột nhiên nói: "Gia Nương là phúc tinh của ta."
"... Luôn cảm thấy Chu Cảnh Sâm người này đôi khi có hơi lải nhải thần bí.
Diệp Gia nhìn hắn hồi lâu, mới yên lặng bưng bát đũa đặt lên bàn. Một lúc sau, Hoàn Bội đi tới, dọn chiếc bát rỗng đi và bưng nước nóng vào trong phòng.
Từ sau khi chuyển đến Thẩm phủ, không gian trong phòng rộng rãi hơn rất nhiều. Chẳng hạn như trong phòng ngủ chính hiện giờ của bọn họ, ngoài nội thất, gian ngoài lúc chuyển vào Thẩm phủ về sau, phòng không gian liên lớn. Tỷ như bọn hắn bây giờ ở cái này phòng ngủ chính, ngoại trừ nội thất, gian ngoài ra thì trong phòng còn có một gian được ngăn cách bằng tấm bình phong để tắm rửa và thay quân áo. Phía bên phải cạnh cửa sổ, còn xếp thêm một thư phòng nho nhỏ. Bên trái thì chỉ có một cái phòng đơn độc bên cạnh. Là để cho nha hoàn thuận tiện hầu hạ lúc ban đêm của thời cổ đại.
Hôm nay Diệp Gia bận rộn nguyên cả ngày, còn chưa có tắm rửa. Hoàn Bội bưng nước nóng vào đương nhiên là để cho Diệp Gia tắm rửa thay quần áo.
Liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, cái người này cũng đang nghiêng người đối mặt với nàng. ... Thôi vậy, đều đã là phu thê, những chuyện gần gũi hơn cũng đã làm không biết bao nhiêu lân. Qủa thức không cần thiết phải xấu hổ. Quan trọng là, người này thân thể đang bị thương không tiện đi lại. Thế là Diệp Gia lẽ thẳng khí hùng đi tắm rửa.
Trông thấy bóng dáng của nàng chuẩn bị khuất sau tấm bình phong, im lặng nở nụ cười: "Gia Nương, nàng chuyển sách của ta qua đây rồi sao?"
"Ừ.' Diệp Gia mời vừa định cởi bỏ áo ngoài, qua tấm bình phong liếc nhìn người đang nằm trên giường. Liền mặc lại áo ngoài lên, đi đến giá sách lấy cho hắn một cuốn sách. Tuy rằng khả năng cao Chu Cảnh Sâm sẽ không lại gần nhìn lén, nhưng đưa cho hắn một cuốn sách thì tâm lý của nàng sẽ thoải mái hơn một chút.
Chu Cảnh Sâm nhận lấy cuốn sách, cúi đầu xem xét: Tuân cảnh sâm tiếp nhận sách, cúi đầu xem xét, é Quán Vô Lượng Thọ Phật kinh ) .
Diệp Gia trông thấy vẻ mặt kỳ quái của hắn, đưa tay lấy lại cuốn sách kia. Mở ra xem qua chút, khá lắm, là cuốn tranh sách kịch bí mật đêm xuân. Diệp Gia vẻ mặt hoảng hốt, nhất thời không nói nên lời, một bản Hoa Nghiêm kinh 》 da không hợp thói thường lắm rồi, lại còn thêm một bản é Quán Vô Lượng Thọ Phật kinh ) .