Chương 62: Gan Nương Tử Hắn Cũng Lớn Thật Day (2)
Chương 62: Gan Nương Tử Hắn Cũng Lớn Thật Day (2)Chương 62: Gan Nương Tử Hắn Cũng Lớn Thật Day (2)
Diệp Trương thị đau lòng, lau nước mắt ngồi xuống đất khóc: "... Không phải chỉ mặc mấy món y phục của nàng lấy chút đồ trang sức của nàng thôi sao. Trình nhị gia cũng quá hẹp hòi, vậy mà sai người lột y phục của muội tử đáng thương này của ta ở bên đường!"
"Muội tử của ta mới bao nhiêu tuổi, mười bảy tuổi! Hoàng hoa đại khuê nữ còn chưa xuất giá!" Giọng nói của Diệp Trương thị này cực kì chua, khóc lóc cũng làm cho người ta nhức đầu: "Các ngươi nhìn xem đây là chuyện con người làm được sao? Lột y phục của đại nàng nương người ta bên đường như vậy là chuyện mà con người làm được sao? Thân thể của Xuân Phân ta bị người khác nhìn thấy, từ nay vê sau làm sao còn có thể nói với gia đình chồng?”
Trình Phong kia nhướng mày, ngay lập tức nổi giận: "Lão tử hôm nay không chỉ lột y phục của nàng ta, còn muốn mạng của nàng tai"
Nói xong, hắn ta sai người kéo Trương Xuân Phân lên muốn ném xuống sông ở lối vào thị trấn.
Trương Xuân Phân ngày thường tính tình rất ngang ngược kêu gào giống như heo bị mổ.
"..." Diệp Gia nhìn thấy cảnh này đã hiểu đã sơ sơ. Trình nhị này vừa lột y phục vừa ném xuống nước, rõ ràng là đã có người nói cho Trình nhị biết chuyện nàng bị Trương Xuân Phân đẩy xuống nước. Thiếu niên này làm như vậy là đang báo thù giúp nàng?
Diệp Gia núp ở bên cạnh đám người, còn chưa làm gì đã bị Diệp Trương bị kéo ra: "Gia nương, Gia nương muội mau tới nói một chút với Trình nhị đi! Trước kia muội chơi thân với Trình nhị, muội đến nói chắc chắn hắn sẽ nghe... Tháng tư nước rất lạnh, một nàng nương gia không biết bơi như nàng rơi xuống nước sẽ chìm mất. Dù sao muội cũng lớn lên với nàng, tỷ muội nhiều năm như thế, muội mau cứu Xuân Phân đi!"
Diệp Gia khuyên cái rắm! Trương Xuân Phân làm được thì phải chịu được. Nàng không được lợi gì, còn phải dọn dẹp chuyện xấu của người khác: "Xin lỗi tẩu tử, huynh đệ tẩu còn đứng ở bên cạnh không làm gì, hay là tẩu tử đến tìm huynh đệ nhà mình thử xem? Ta thấy huynh đệ Trương gia người nào người nấy cao lớn, ba bốn trăm cân củ cải gánh khoảng mười dặm đường cũng không mệt. Bọn hắn còn không bảo vệ được, thân thể bé nhỏ như ta càng không thể bảo vệ được."
Nói chuyện như thế, mọi người nhìn về phía quây hàng bên kia. Huynh đệ Trương gia bị bà nương của hắn ta cản lại.
Diệp Trương thị nhìn thấy cảnh này xấu hổ muốn chửi ầm lên, nhưng mắng trên đường sẽ làm mất mặt huynh đệ nàng ta. Diệp Trương thị nhẫn nhịn cơn giận trong đầu. Tức giận huynh đệ nhà mình không được việc. Vừa lo lắng Trương Xuân Phân bị người ta ném xuống nước.
Lập tức sắc mặt vừa xanh vừa tím, tức giận lên không để ý gì ra vẻ: "Muội đừng ép buộc tal Huynh đệ kia của ta vốn sống theo sắc mặt của bà nương, hai đệ muội kia của ta đều lòng dạ hiểm độc, nếu không ta có thể chạy đi xa như vậy đến Chu gia tìm muội sao? Đây là vì hết cách! Ta chạy đi tìm ngươi như vậy, chuyện đã đến nước này muội còn một mực từ chối? Trái tim của muội làm sao lại cứng như thế?"
Diệp Gia bị nàng ta mắng thì không hiểu nổi? Huynh đệ ruột của nàng ta cũng không tới giúp, một người ngoài như nàng không giúp đố thì chính là lòng dạ sắt đá?
Chết cười. Diệp Gia chớp chớp mắt nghĩ thầm, hôm nay nàng cứ lòng dạ sắt đá như thế đấy? Nàng không đi.
Nhưng Diệp Trương thị đâu có dễ dàng buông tha cho nàng, thấy nàng khó chơi lập tức bốc hỏa. Nghĩ ngươi không dễ dàng với ta thì ta cũng sẽ không dễ dàng với ngươi. Há miệng bắt đầu chỉ trích Diệp Gia và Trình nhị có tư tình, nói thẳng những việc Trình nhị đang làm bây giờ chính là đang báo thù cho Diệp Gia.
"Diệp Gia trang và Vương Gia thôn có ai không biết ngươi và Trình nhị ngoại tình? Diệp Gia ngươi tưởng ai cũng ngu sao? Đừng có không thừa nhận! Lúc trước tướng công của ngươi còn đang lao dịch ở tây trận ngươi suốt ngày chỉ chạy lên trấn."