[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 644: Lá Thư (1)

Chương 644: Lá Thư (1) Chương 644: Lá Thư (1)Chương 644: Lá Thư (1)

Tuy rằng nàng không nhất định có thể hiểu tâm trạng của Dư thị. Nhưng giờ khắc này Diệp Gia là cảm giác được Dư Thị căng thẳng giống như một dây cung, sau đó cả người đều rất vui mừng.

Võ tay nàng, Diệp Gia không biết nên nói cái gì, nên ngồi chờ ở một bên không phát tiếng động.

Đại phu đến rất nhanh, keo một cái hòm thuốc tiến vào.

Dư thị nói cơ thể mình không sao, nhưng đại phu cũng đã đến đây, nên bắt mạch cho hai người Diệp Gia và Dư Thị. Lúc lâu sau, chỉ nói ra một kết luận, Dư Thị có khí tích tụ trong ngực. Xương cốt trong cơ thể hơi yếu, còn lại không có chuyện xấu gì. Xem mạch Diệp Gia nói là mang thai, nhưng cũng suy nghĩ quá nhiều. Lão đại phu khuyên hai người nên thả lỏng tâm trạng. Sau đó kê cho Diệp Gia một phương thuốc an thai.

Lão đại phu của Đông Hương trấn này là thường xuyên đến Chu gia, rất quen thuộc với Dư Thị và Diệp Gia. Diệp Gia biết ông ta có y thuật cao minh, nên đưa phương thuốc của đại phu ở Vu Điền kể cho lão đại phu xem: "Có khám đại ở bên ngoài, đây là phương thuốc đại phu ở đó kê, ông xem có thể uống được không?”

Lão Đại phu mở ra nhìn một chút, thật ra cũng không có bác bỏ ý của đại phu kia, con châm chước nói thêm một câu: "Thuốc này nặng một chút."

Trong lòng Diệp Gia cứng đờ, liếc liếc mắt một cái, trông mong nhìn Dư Thị bên này, lời nói bên miệng định nói ra cũng phải nuốt xuống. Nàng và Chu Cảnh Sâm mỗi lân cũng không muốn nói cho Dư Thị biết. Nàng gật đầu, Diệp Gia tỏ vẻ đã biết: "Cảm ơn Khương đại phu, ngài xem nương ta có cần phải kê một phương thuốc an thần hay không?”

"Tại sao ta phải uống thuốc, ta không cần, xương cốt với cơ thể ta rất tốt!" Dư thị thấy Diệp Gia lúc này vẫn còn quan tâm bà nên trong lòng vui vẻ.

Lão Đại phu cũng chưa nói cái gì, cúi đầu viết một cái phương thuốc: "Ngài là nên uống một chút thuốc an thần, ban đêm cũng có thể ngủ ngon hơn một chút. Cái khác không nói, xương cốt hiện giờ của ngày hơi yếu, nếu nghỉ ngơi không tốt, sau này lớn tuổi sẽ làm liên lụy những đứa nhỏ này."

Dư thị vốn đang muốn nói dối, nhưng vừa nghe sẽ tạo thành phiên phức liên lụy nên ngậm miệng lại .

Hiện giờ Chu gia không thiếu chút tiền thuốc này, mua thì mua thôi. Lão đại phu viết xong, Diệp Gia câm phương thuốc ra ngoài sai người đi pha thuốc. Lão Đại phu cũng không ở lại lâu, Diệp Gia vừa lúc tiễn ông ấy ra ngoài: "Vậy nương cứ nghỉ ngơi, ta tiễn Khương đại phu ra ngoài.

Nói xong, Diệp Gia tiễn lão đại phu ra cửa. Người đi ra viện chính, Diệp Gia mới nói chuyện uống thuốc của Chu Cảnh Sâm cho ông nghe. Lão đại phu vừa nghe chuyện này thì lập tức nhướng mày lên, rồi không vui nói: "Lần trước ta đã nói các ngươi không thể ỷ vào tuổi còn trẻ mà uống thuốc bậy bạ. Tại sao các ngươi lại không tin chứ? Tướng công ngươi này cũng thật là ngốc, uống thuốc mà còn có thể mang thai."

Diệp Gia bị ông ấy răn dạy nên có chút xấu hổ, vội nhỏ giọng nói đã không uống thuốc đó nữa.

Nói xong nàng còn lấy ra một cái bình sứ trong tay áo. Này bình sứ là nàng lấy được trên người Chu Cảnh Sâm, vừa lúc đưa lão đại phu nhìn. Lão đại phu hừ một tiếng, nhận lấy một viên thuốc ngửi, rồi sau đó bỏ vào miệng nếm một chút. Giây lát sau, mới gật đầu: "Nếu như thế là được rồi. Ta cũng đã xem phương thuốc của đối phương, cứ uống theo phương thuốc của thầy thuốc kia một tháng nữa."

Diệp Gia thấy thế vội gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

"Sau này đừng uống thuốc bậy bạ, đến lúc đó hối hận không kịp." Lão đại phu trước khi đi còn cảnh cáo một tiếng.

Thời tiết tháng tư càng ngày càng nóng, cây cỏ cũng đổi sang một màu sắc mới, trời thế này mà ra đường có thể khiến người ta nóng đến hôn mê.

Diệp Gia ngồi xe ngựa rất lâu, một đường xóc nảy khiến xương cốt nàng đã muốn tan rã.
Bình Luận (0)
Comment