Chương 649: San Sang Cho Di Một Nửa Gia Tài (3)
Chương 649: San Sang Cho Di Một Nửa Gia Tài (3)Chương 649: San Sang Cho Di Một Nửa Gia Tài (3)
Đương nhiên, so với chỉ trông trọt, có đến trăm mẫu đất màu mỡ, không thể thiếu người làm kế toán và việc vặt khác. Diệp Gia phái hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Đi rất gấp gáp, ngày đã được định sẵn, sáng sớm hôm sau đã sắp xếp một chiếc xe ngựa để đưa họ qua đó.
Cụ thể trồng trọt cái gì Diệp Gia không có ra lệnh, chỉ giao cho bọn họ một nhiệm vụ, nhất định phải bảo đảm mẫu sản lượng ba trăm cân lương thực. Diệp Gia sẽ không can thiệp quá nhiều vào việc bốn người làm như thế nào. Sau khi người đưa đi, việc trong cửa hàng vẫn đang tiến hành, còn cần phải thu xếp.
Hiện tại bên điền kia chỉ có một Tào Như Nguyệt, cũng chưa có sắp xếp cụ thể, bên này đương nhiên còn phải có chưởng quỹ. Khoảng thời gian này, Viên Xuân Sinh mở cửa hàng của Diệp Gia ra đến phía đông Ký Châu, tốc độ mở rộng còn nhanh hơn với Diệp Gia dự đoán. Thấy hắn ta có năng lực như vậy, Diệp Gia quả thực đã trao cho hắn rất nhiều quyên lực, hiện tại thuộc hạ không biết có người thích hợp đẩy qua hay không.
Ngay khi Diệp Gia quay lại, về cơ bản liên tục quay cuồng.
Nhìn thấy Diệp Gia bận rộn như vậy, Dư thị luôn rất lo lắng, tuy rằng nàng còn nhỏ, cũng không cần phải giám sát quá kỹ, nhưng quá mệt mỏi sẽ có hại cho cơ thể: "Gia Nương, không bằng mua thêm người làm đi? Luôn là con chạy đôn chạy đáo như vậy, sao cơ thể con chịu nổi?"
Diệp Gia ở nhà tự mình làm rất nhiều việc, Dư thị muốn giúp đỡ, nhưng bản thân bà ấy lại không khỏe như vậy. Không chừng chạy chưa được hai lần thân thể đã kiệt sức, ngược lại lại thành liên lụy nàng. Nói cho cùng vẫn là người làm không đủ dùng.
Dư thị biết Diệp Gia không thích mua thêm người hầu, nhưng lúc này cũng không thể không mua bọn họ: "Con nghỉ ngơi chút đi, chuyện cũng không bao giờ làm hết được. Hơn nữa, nếu không tin tưởng vào nô lệ trong Bắc Kinh, không bằng nhìn một chút tây tràng bên kia có còn người có thể sử dụng hay khôn. Nếu có ai có thể sử dụng được, nói với Doãn An một tiếng bảo nó chọn ít người đưa về đây. Nếu còn không được, để A Cửu quay lại một vài ngày."
"Không sao, con tự biết chừng mực."Thật đúng là ứng với câu nói của lão đại phu kia, ỷ vào trẻ tuổi thân thể nhanh nhẹn Diệp Gia không cảm thấy mệt mỏi: "Cua hàng cùng chuyện cày bừa vụ xuân cũng đã an bài thỏa đáng, những chuyện phía sau có thể từ từ làm. A Cửu lúc nào trở lại?"
"Nghe Viện Nương nói, ước chừng cuối tháng này là có thể trở lại."
Diệp Gia suy nghĩ một lúc, thực ra nàng biết rằng A Cửu mặt ngoài đang làm thương nghiệp, nhưng thực ra đang âm thầm giúp đỡ Chu Cảnh Sâm. Nàng thậm chí còn nghi ngờ rằng những người bí mật gây rối ở Quy Tư là nhóm của A Cửu. Bởi vì nàng bị dẫn rời trấn Đông Hương trước đó vài ngày có một lần đã đụng gặp A Cửu đêm khuya từ bên ngoài trở về, cùng Chu Cảnh Sâm ở thư phòng nói chuyện hồi lâu.
Sau lần đó, A Cửu lại đưa người ra ngoài làm ăn.
Bất quá đây chỉ là Diệp Gia suy đoán, không cần đi sâu vào chỉ tiết: "Vừa vặn cuối tháng này tướng công con sẽ trở về."
Dư thị đã lâu không gặp con trai, thật lòng thì có chút nhớ nhung con, nhưng Dư thị với Chu Cảnh Sâm bất đồng, hai mẹ con không thể cùng nhau nói chuyện. Hai người lúc nói chuyện thường là Chu Cảnh Sâm yên lặng không nói, Dư thị bị Chu Cảnh Sâm giận đến muốn đánh hắn mắng hắn. Nghĩ như vậy, cũng có thể chịu đựng lâu ngày không gặp: "Han cũng quả thật nên trở về một chuyến."
Diệp Gia mỉm cười, không ngăn trở Dư thị nhỏ giọng mắng con trai mình.
Nhắc mới nhớ, Lâm Trạch Vũ kể từ khi đi theo A Cửu đã không xuất hiện trong Chu gia. Nói đến không có người dùng, Diệp Gia không hiểu sao lại nghĩ đến Lâm Trạch Vũ. Diệp Gia nhớ rằng khi mua Lâm Trạch Vũ, Chu Cảnh Sâm đã nói rằng cậu ta có chỗ đại dụng.