[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 650 - Chương 650: San Sàng Cho Đi Một Nửa Gia Tài (4)

Chương 650: San Sàng Cho Đi Một Nửa Gia Tài (4) Chương 650: San Sàng Cho Đi Một Nửa Gia Tài (4)Chương 650: San Sàng Cho Đi Một Nửa Gia Tài (4)

Ngược lại là đến nay vẫn không nhìn ra. Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Gia cũng không có thời gian suy nghĩ nữa, sổ sách kế toán và thu nhập trong khoảng thời gian này của cửa hàng đều đã được gửi tới.

"Nương, chuyện ở xưởng bên kia người theo dõi một chút, con còn có việc phải làm."

Diệp Gia vừa nói chuyện vừa nhờ người đưa đồ mang đến phòng ngủ của nàng.

Dư thị nhìn bóng lưng vội vã của nàng thở dài.

Trong mấy tháng qua, năng lực làm việc của Viên Xuân Sinh đã vượt xa sự tưởng tượng của Diệp Gia.

Hắn ta trực tiếp mở một số chi nhánh của Tình Tuyết Hiên, chưa kể các cửa hàng ở Luân Thai, Ung Châu cùng Kí Châu. Phía đông Trung Nguyên Kí Châu cũng mở ra hai cửa hàng. Phía dưới An Tây hộ phủ Lầu Lan, thành Ô Lũy cũng mở hai chi nhánh. Khó trách cao hoa lê cung không đủ cầu, nhiều cửa hàng đồng thời bán như vậy, chỉ với một xưởng nhỏ ở phía Tây thực sự khó có thể tồn tại được.

Ngoại trừ cửa hàng, việc âm thầm thu mua ngũ cốc thảo dược chưa bao giờ dừng lại, Diệp Gia không đưa ra chỉ thị rõ ràng về việc ngừng thu mua ngũ cốc và thảo dược, Viên Xuân Sinh cũng sẽ không nói một lời mà tiếp tục thu mua. Mua số lượng nhỏ lại dài hạn không dễ dàng bị người ta chú ý, nhưng số lượng tích lũy cũng đáng kinh ngạc.

Nhiều cửa hàng như vậy hai tháng hạch toán ngược lại cũng không phải là chuyện quá khó khăn. Diệp Gia kiểm tra thu chỉ ít nhất phải mất năm ngày, nàng trước tiên kiểm kê số tiền.

Trong vòng hai tháng, mười cửa hàng cộng lại tổng cộng hơn mười sáu ngàn bảy trăm lượng, . Khấu trừ giá vốn cùng nhân công, cộng thêm mua lương thực, thuê nhân viên cùng ngân lượng duy trì hoạt động hàng ngày của cửa hàng, thuần lợi nhuận ước chừng mười ngàn bảy trăm lượng bạc. Lần này đã Diệp Gia kiếm lại được toàn bộ số tiền đã đầu tư trước đó, ngay cả Diệp Gia cũng rất ngạc nhiên trước khả năng của Viên Xuân Sinh.

Khó trách Chu Cảnh Sâm muốn đem người này ra ngoài, hắn thật sự có bàn tay vàng!

Diệp Gia sợ mình đếm không chính xác, lại đếm lại mấy lần, đếm đến tối cũng không thấy mệt, càng đếm càng vui vẻ. Đếm tiên xong, nàng lại càng vui hơn. Nhìn lại nhiêu sổ sách như vậy cũng không thấy khó chịu, người có tiền, kiếm được tiền thì thật sự có thể chịu đựng mọi khó khăn.

Sổ sách thời xưa so với cách ghi chép sổ sách đời sau không giống nhau, sổ kế toán ngày nay nghiêng về sổ kế toán hơn, thu nhập và chỉ tiêu được ghi lại từng cái một, số dư sẽ được tính lại hàng tháng. Diệp Gia tuy nói sinh ra trong ngành kỹ thuật, nhưng khi còn ở thời hậu thế cũng có tham gia một số khoản đầu tư, thường xuyên đọc báo cáo và sổ kế toán của công ty. Nàng có cách đọc sổ sách một cách chuyên nghiệp và nàng cũng viết một cuốn sổ kế toán kép mà nàng có thể hiểu được. Nói đến ba tháng, trong cửa hàng tính toán kỳ thực tương đối đơn giản. Nếu chỉ đơn thuần là cao hoa lê và xà phòng thơm, sổ sách cũng không coi là khó tính toán. Diệp Gia vốn là ước tính phải mất năm ngày, nhưng nàng vẫn là đánh giá thấp năng lực bản thân, chỉ cần ba ngày là có thể hoàn thành.

Nếu tính lại các tài khoản theo cách tính của thế hệ sau thì thu nhập sẽ càng cao hơn.

Suy cho cùng, rất nhiều thứ mua trong cửa hàng có thể được coi là tài sản cố định chứ không chỉ là chi phí. Nàng tính toán lại sổ sách phát hiện ra có điêu gì đó đáng ngờ. Ngoài những khoản thu nhập này ra, hẳn là có một phần tiền bị thâm hụt. Nhưng Diệp Gia nhìn số lượng tiền cũng không lớn nên không truy xét kỹ vấn đề này.

Có câu nói nước trong quá thì không có cá, Viên Xuân Sinh đã có thể làm được việc, Diệp Gia cũng không keo kiệt cho hắn ta nếm một chút vị ngọt.

Hiện tại, với thu nhập mấy tháng qua, cộng thêm số tiền tiết kiệm còn sót lại trong nhà, cùng với các cửa hàng, ruộng vườn, Diệp Gia có trong tay khoảng hai mươi năm nghìn sáu trăm bảy mươi tiền mặt, hai trăm mẫu ruộng tốt cộng thêm mười bảy cửa hàng.
Bình Luận (0)
Comment