Chương 670: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (7)
Chương 670: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (7)Chương 670: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (7)
Tôn tuấn ánh mắt sáng ngời, tha thiết nhìn Diệp Gia: "Cam ơn bà chủ."
Diệp Gia cười, để cho hắn ta trở vê nghỉ tạm. Tôn lão hán bị phái ra ngoài làm việc, Tôn Tuấn Ca lưỡng nhưng không có một đao mang đi. Chủ yếu tôn lão hán là cái thô ráp lão đầu nhị, chính mình một người bên ngoài như thế nào quá đều được, mang hai người con trai tự nhiên là không có phương tiện.
Mệt mỏi một ngày, Diệp Gia sắp xếp nơi ở năm người tuần tra ban đêm của trạm gác. Sắp xếp xong xuôi mới về nghỉ tạm.
Trước giờ nàng ngả đầu là có thể ngủ, ban ngày mệt mỏi ngủ càng sâu. Kết quả ngủ thẳng đến canh ba, bị gõ cửa mới tỉnh. Diệp Gia cố gắng đứng lên, đúng là thật trùng hợp. May là Diệp Gia phòng ngừa đúng lúc, ban đêm quả thật có trộm trèo tường lẻn vào.
Người tuần tra cực kỳ cảnh giác, chỉ hơi gió thổi cỏ lay phát hiện khác thường. Bọn họ ra tay cũng sắc bén, một người chọi ba bốn người, rôi bắt được bốn năm người.
Hiện giờ những mỗi người bọn họ đều che mặt, quần áo lại ăn mặc giống đích thôn dân thôn phụ cận. Nhưng nhóm người này thân thủ nhanh nhẹn, dùng ngón chân nghĩ cũng biết nhóm người này không thể nào là thôn dân. Đã từng được huấn luyện, thật như là hộ vệ. Chỉ rốt cuộc là người phương nào, còn phải hỏi qua mới biết được. Lúc này những người này bị trói tay chân lại đặt trong viện. Trong đó một binh lính có ý đồ chạy trốn bị chém một đao, trong viện tràn ngập một mùi máu tươi. Trước khi đám người Diệp Gia đến, những binh lính này đã bị thẩm vấn một lần.
Đám người Dư thị, Diệp Tứ Muội bị động tĩnh này làm bừng tỉnh, khoác hờ quần áo đứng ở hành lang gấp khúc nhìn về bên này. Nhìn thấy trên người những người này đều có bội đao, hai người Diệp Tứ Muội, Diệp Ngũ Muội co ro đúng cùng với nhau, căn bản không dám bước xuống bậc thang.
Hơn nửa đêm đích, Chu gia đèn đuốc sáng trưng.
Diệp Gia mặc vội vàng quân áo rồi đến đây, đám người Dư thị đã bị dọa cho khiếp sợ. Bà ấy vội vàng, phỏng chừng là đã sợ đến sắc mặt rất tái nhợt. Lúc này cầm lấy tay Diệp Gia, ngón tay đều ở hơi run: "Chuyện này may là Gia nương con tỉnh táo. Này nếu ta, cả ngày hồ đồ, sợ là đêm nay cả nhà chúng ta chết như thế nào cũng không biết được..."
Trước kia Dư thị không phải không gặp được chuyện này, những chuyện nửa đêm bị người khác trèo tường vào thì vẫn là lần đầu tiên. Lúc này trong lòng nghĩ đến mà sợ, đi được cấp, cước bộ đều có chút lảo đảo.
"Nương, người yên tâm, bắt được người là tốt rồi." Diệp Gia tiến lên giúp đỡ bà một phen, Dư thị thuận thế liền bên người Diệp Gia: "Mấy đứa nhỏ Nhuy tỷ nhi không có việc gì chứ?"
"Không có việc gì, người vẫn đang ngủ trong phòng.' Dư thị hít sâu một hơi, ép nỗi hoảng sợ xuống Diệp Gia gật đầu, quay đầu nhìn về phía nhóm hộ vệ.
Tuy nhóm người được Ba Trát Đồ phái đến không phải là rất nhiều, nhưng thật ra mỗi người đều có võ nghệ cao cường. Đội trưởng Ngũ Trường là một dị tộc hỗn huyết, còn được gọi là Ngải Thập Lạc. Thân cao chín thước, một quyền có thể đánh chết một con ngưu. Nhóm người dưới tay Hắn này một, đều rất lanh lợi. Hình như khi nhóm người này vừa bò lên lên đầu tường đã bị bọn họ bắt được. Nếu không phải người phía sau còn chưa xuất hiện, nói không chừng sẽ một lưới bắt gọn.
"Chủ tử." Ngải Thập Lạc tiến lên rồi hành lễ: "Lúc nãy hỏi qua, nhóm người này bị người khác sai khiến trong đêm khuya đến Chu phủ bắt người. Lúc trước chủ tử phát hiện cây cỏ khắp sân đã bị người khác giãm lên, việc này cũng chính là những người bọn họ làm. Đầu tiên bọn họ đến thăm dò biết được lúc này Chu gia không có hộ vệ mới lẻn vào ban đêm để bắt người. Bọn họ chỉ muốn đến bắt người, vẫn chưa định giết người."
Diệp Gia đi vòng quanh nhìn những người này một vòng, quay đầu hỏi binh lính Ngũ Trường: "Có hỏi ra được là do người nào sai khiến chưa?”