[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 680: Chu Cảnh Thần Đã Trở Lại (3)

Chương 680: Chu Cảnh Thần Đã Trở Lại (3) Chương 680: Chu Cảnh Thần Đã Trở Lại (3)Chương 680: Chu Cảnh Thần Đã Trở Lại (3)

Lúc này hai người đang đứng ở dưới đình viện, trên nên đã phủ đầy tuyết. Cho dù một lát sẽ có người tới dọn dẹp, nhưng vẫn dễ bị phủ đầy lại. Sợ nàng đi không vững sẽ bị trượt, Chu Cảnh Sâm cẩn thận dè dặt vịn người bước lên bậc thang: "Khúc gỗ du phiền phức có trái tim bằng đá này, trời càng ngày càng lạnh mà không chịu che chắn."

"Chàng đừng ngậm máu phun người, ta là trọng tình trọng nghĩa nhất đó." Diệp Gia nghe thấy những lời này thì cảm thấy không vui, gì mà kêu nàng là có trái tim bằng đá chứ? Rõ ràng nàng rất ân cần mà: "Mọi chuyện ở đô hộ phủ An Tây đều giải quyết rôi? Đánh lui quân Lĩnh Nam rồi?"

"Ừ.' Chu Cảnh Sâm không hề đến ý tới ngón tay trắng nõn bị dính thành màu đen, không giống với phong cách của một người thích sạch sẽ như hắn: "Liễu Nguyên thay ta trấn thủ Gia Dụ quan, trải qua nửa năm khói lửa chiến tranh, các binh sĩ cũng đều mệt mỏi hết rồi. Trước khi mùa đông giá rét kết thúc, tạm thời nghỉ ngơi tu dưỡng. Trừ tình huống đặc biệt, chắc là có thể tận mắt nhìn thấy con của chúng ta chào đời."

"Chắc là cuối năm, hoặc là hội đầu xuân sang năm...' Diệp Gia gật đầu, đang chuẩn bị nói. Lúc một chân bước lên bậc thang không cẩn thận đá vào mép bậc thang, chân đứng không chắc suýt chút trực tiếp quỳ xuống.

Nhờ có Chu Cảnh Sâm nhanh tay lẹ mắt đã đỡ người lại, một người ngay cả Thái Sơn có sụp xuống trước mặt cũng không thay đổi nét mặt vậy mà lại bị dọa chảy mồ hôi khắp người. Hắn ôm chặt lấy Diệp Gia, hai cánh tay giữ chặt cứng nhưng vẻ mặt đã thay đổi. Từ khi Diệp Gia mang thai cho tới nay chưa từng xảy ra tình huống nguy hiểm như vậy, kết quả Chu Cảnh Sâm vừa mới về lại được kinh hỷ. Nàng cũng bị dọa không nhẹ, liếm bờ môi khô khan mới phát hiện vừa nấy cánh tay của bản thân ôm chặt cứng cổ của hắn.

Trong chớp mắt vẻ mặt của Chu Cảnh Sâm trở nên tái mét, chảy cả mồ hôi lạnh.

Diệp Gia có hơi ngại ngùng, trước giờ nàng đều đi đứng rất cẩn thận, cũng chưa từng để xảy ra tình huống ngón chân đạp trúng mép bậc thang. Lúc đó có hơi ngại ngùng, cũng có hơi sợ hãi. Ôm lấy cổ của Chu Cảnh Sâm liền thở một hơi: "Dọa chết ta rồi."

"Nàng dọa chết ta mới đúng." Chu Cảnh Sâm mới về đã nhận được một món quà lớn như vậy: "Thôi đi, để ta ôm nàng đi."

Nói xong, bất kể Diệp Gia thế nào, hắn cũng cúi xuống ôm người đi vào nhà.

Bây giờ ở trong nhà đã có thêm mấy người hầu hạ, trước đây Diệp Gia không thích dùng nô tì, nhưng tình thế bắt buộc cũng đã thay đổi được thói quen này. Người làm việc vặt trong nhà ngày càng nhiều, cơ thể của nàng ngày càng nặng nề, có rất nhiều việc nàng cũng lực bất tòng tâm. Không muốn mua nô bộc ở bên ngoài về, chỉ đành phải điều một số nô tì của Ngô gia và Dương gia tới phủ hau hạ.

Bây giờ nhà chính của nàng ngoại trừ Tiểu Lê và Hoàn Bội, còn có hai ma ma lớn tuổi hiểu nhân sự, hai nha hoàn vạm vỡ bưng trà rót nước. Để thuận lợi cho việc sinh nở, nàng còn đặc biệt sắp xếp trước bà mụ đỡ vào ở.

Ngoài Hoàn Bội và Tiểu Lê, những người khác đều là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Cảnh Sâm. Bỗng nhiên nhìn thấy người, trong chốc lát ngạc nhiên đến mức cằm rơi xuống đất. Hiển nhiên dù như thế nào bọn họ cũng không ngờ được nam chủ tử chưa hề gặp mặt lại có dung mạo hơn người hiếm gặp như thế. Đặc biệt là hai nô tì trẻ tuổi lân đầu gặp mặt đã đỏ mặt tía tai.

Diệp Gia không nhịn được mà liếc Chu Cảnh Sâm, dùng tay dính tro đen bôi lên trên trán của hắn.

Chu Cảnh Sâm: '...'

Nhà chính của Thẩm gia rải đầy địa long. Vào mùa đông đốt địa long này, có thể ấm áp như tháng hai mùa xuân. Sau khi vào phòng hơi nóng táp lên trên mặt, không cần phải mặc áo khoác quá dày. Lúc Diệp Gia mang thai mấy tháng cuối này thân nhiệt rất cao, nhìn ngoài có vẻ ăn mặc dày nhưng thật ra bên trong chỉ mặc hai cái áo mỏng.
Bình Luận (0)
Comment