[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 683 - Chương 683: Trải Nghiệm Thử Đi (2)

Chương 683: Trải Nghiệm Thử Đi (2) Chương 683: Trải Nghiệm Thử Đi (2)Chương 683: Trải Nghiệm Thử Đi (2)

Dự kiến chắc Gia nương cũng sẽ sinh vào cuối năm hoặc đầu xuân, Dư thị không nghĩ gì khác, chỉ mong Gia nương và đứa bé có thể khoẻ mạnh.

Tuyết rơi suốt cả ngày không ngừng, khi Chu Cảnh Sâm quay trở ve phòng chính từ phòng của Dư thị lại có một lớp tuyết rơi trên vai anh.

Lần này trở về, hắn cố tình thay một bộ y phục màu xanh đặc biệt tu thân. Khoác một chiếc áo choàng lông cáo màu trắng. Vốn là người cao gầy lại càng mảnh khảnh và mạnh mẽ hơn nhờ bộ y phục màu xanh tự nhiên phóng khoáng này. Ánh sáng phản chiếu trên tuyết trắng chiếu rọi vào hắn giống như một tượng ngọc sống động, nhất cử nhất động đều có thể đưa vào tranh.

Dường như phát giác được ánh mắt nhìn chằm chằm, Chu Cảnh Sâm liền quay mặt qua thì nhìn thấy Diệp Gia đang nhìn hắn, vô thức mỉm cười. Tim của Diệp Gia đập thình thịch, được rồi, sự mê sắc đẹp đã ngủ yên lâu nay của nàng lại trỗi dậy.

Lúc này trời vẫn chưa tối, nhưng thời tiết không được đẹp nên ở trong nhà. Thói quen uống sữa dê cũng được hình thành kể từ khi Diệp Gia xuyên đến thế giới này, đến bây giờ vẫn chưa bỏ được. Dư thị và Nhụy Tả Nhi thì không cần nói, sau đó cả ba mẫu tử Diệp tứ muội, ba ông cháu Tôn gia cũng hình thành thói quen uống sữa dê này. Hôm qua đàn dê của Chu gia nuôi cũng có thể tạo ra sữa rồi, muốn uống sữa dê cũng rất tiện.

Trong khoảng thời gian này đột nhiên trở nên nhàn hạ, đúng lúc Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội được Diệp Gia bày nấu đồ ăn ngon. Bọn họ đều ở nhà suy nghĩ món ăn mới.

Nói ra thì, bây giờ Chu gia không thiếu thức ăn mới lạ. Mấy chưởng quỹ trong tiệm biết Đông gia thích thức ăn tươi ngon, mỗi lần đem sổ sách kế toán tới đều đem theo không ít đồ ăn ngon. Diệp Gia tìm lại hàng tích trữ ở trong nhà, thì phát hiện có rất nhiều trà ngon của Viên Xuân Sinh đem về từ Giang Nam, đều là lá trà tự làm.

Uống đều là sữa dê, sữa dê tươi ngon. Sau khi rửa sạch lá trà thì nấu chung với sữa dê, cho thêm mật ong vào, sau khi nấu xong tuy là không ngon hơn trà sữa bò, nhưng cũng coi như cải thiện mùi vị. Khi Chu Cảnh Sâm bước vào thì ngửi thấy mùi sữa thoang thoảng trong không khí, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Diệp Gia tròn xoe đang bưng một cái bát lớn nheo mắt uống, vô thức bật cười.

Chắc là quá bận tâm, thai kỳ của nàng cũng không dịu êm cho lắm. Thể trạng vốn dĩ đã yết ớt, bây giờ còn phải vác cái bụng lớn như vậy, tay chân còn rất gầy yếu. Có lẽ không có trực giác làm mẫu thân, ngoại trừ nét mặt kém một chút, vẻ ngoài của nàng không có gì thay đổi.

"Uống gì vậy hả?”

Diệp Gia ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Trà sữa dê, chàng uống thử không?

"Ừ.' Chu Cảnh Sâm là người không đặt nặng chuyện ăn uống, trước đây lúc ở nhà ăn cơm do Diệp Gia nấu thì ăn được nhiều hơn chút, bình thường ở bên ngoài ăn chỉ là để cho no cái bụng. Lúc đó nghe nói vậy cũng có hứng thú, bước tới và cúi đầu uống một ngụm ở trong bát trên tay của Diệp Gia.

Diệp Gia:

Chu Cảnh Sâm nhìn nàng với vẻ mặt vô tội: "... Nàng sao vậy? Ta không uống được sao?"

"Bệnh sạch sẽ của chàng là giả sao?"

Chu Cảnh Sâm: "..."... Cái đồ đầu gỗ không có lương tâm này cho tới lúc nào mới nói dễ nghe được đây? Đưa tay bịt cái miệng ăn nói xăng bậy của Diệp Gia, hắn cứ lấy cái bát trong tay của Diệp Gia và uống một hơi hết sạch của nàng.

Diệp Gia nhìn cái bát trống rỗng, bĩu môi: "Chàng không chê ta à."

Bất kể chê hay không chê, những lời nói ra từ miệng của nàng một câu hắn cũng không ưa nghe. Chu Cảnh Sâm cũng coi như hiểu rõ tính cách của Diệp Gia, cũng không để tâm tới mấy lời đó của nàng. Đặt cái bàn lên trên bàn rồi giơ tay xoa cái bụng của nàng.

Lần trước gặp nàng là lúc nàng mang thai bốn tháng, lúc đó còn chưa có bụng.
Bình Luận (0)
Comment