Chuong 759: Gap Nan (3)
Chuong 759: Gap Nan (3)Chuong 759: Gap Nan (3)
Nhưng tình hình hiện tại vẫn chưa được ổn định, lại không dám manh động đưa người đến Yên Kinh, nên đành âm thầm kiêm chế.
Gửi liên tiếp bốn năm bức thư, trong lúc chờ đợi hồi âm cũng đẩy nhanh tiến độ thu dọn tàn CuỘc.
Cùng lúc đó, thư đến trấn Đông Hương nhưng Diệp Gia không nhận được. Sau khi Diệp Gia đuổi người Ô Hoàn ra khỏi trấn Toái Diệp, đã nghĩ ra một kế hoạch cấp tiến. Sự thành công của thổ địa lôi và sự hỗ trợ của vũ khí như cường nỏ, đã cho Diệp Gia niềm tin chắc chắn. Để cho người Ô Hoàn chiếm đóng cách trấn Toái Diệp ba mươi dặm, sẽ luôn là một mối đe dọa. Có câu bên giường mình nằm sao có thể cho người khác ngủ? Nếu đợi Ô Hoàn nghỉ ngơi tốt rồi quay lại, trận chiến này sẽ đánh hoài không dứt. Nàng không có nhiều kiên nhẫn để lãng phí với Ô Hoàn, nhất định phải đánh bại kẻ có ý đồ xấu một cách triệt để.
Lập tức, Diệp Gia triệu tập dân chúng địa phương ở trấn Toái Diệp. Trong giai đoạn chế tạo vũ khí cần nhiều thời gian, nhưng có công thức chế tạo thì làm nhanh hơn nhiều. Người dân địa phương cùng tham gia chế tạo, chỉ trong vài ngày đã sản xuất ra một đống vũ khí có thể sử dụng được.
Hôm đó cường nỏ được tạm thời đẩy ra chiến trường, thực tế cho thấy hiệu quả không tệ. Cho nên, Diệp Gia đang nhanh chóng chuẩn bị chế tạo ra mấy cái nữa.
Còn về mũi tên, nhờ sự giúp đỡ mạnh mẽ của Trình gia, đã giải quyết đáng kể quan cảnh khan hiếm vũ khí. Tuy nói cùng một chiêu thức dùng hai lần thì hiệu quả có thể bị giảm sút, nhưng dùng theo một cách khác thì cũng không hẳn là không thể.
Bên Diệp Gia đang gấp rút sắp xếp người làm bấy, đào chiến hào. Khi tất cả mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng thì cho Trần Thế Khanh dẫn một đội ky binh giả vờ tấn công. Sau khi giả thua thì dẫn kẻ thù vào bay dùng lại hai chiến lược ứng phó trước đây ở trấn Toái Diệp. Nếu người Ô Hoàn nhận ra đó là chiến lược giả vờ tấn công, biết đạo lý giặc cùng đường chớ đuổi thì cũng không sao, những cái bẫy này vẫn có thể là tuyến phòng thủ quan trọng nhất ở phía tây.
Người Ô Hoàn thật sự là một dân tộc nhiệt huyết, không thể chịu nổi kích động. Dùng lại một chiêu thức giống hệt vậy mà bọn họ vẫn bị lừa. Chỉ cân đám tướng sĩ do Trần Thế Khanh dẫn đầu chửi bới đủ khó nghe, bọn họ vẫn bất chấp mà lao ra đánh.
Cuộc chiến này diễn ra vô cùng suôn sẻ. Chưa đầy ba ngày, năm nghìn chiến sĩ Ô Hoàn đã thiệt hại hai phần ba.
Chỉ còn dưới hai nghìn người, ngựa và binh lính đều đã là nỏ hết đà. Oghuz dẫn đầu các tướng sĩ ở nơi đóng quân thừa thắng xông lên, đánh cho đám người Ô Hoàn này vứt mũ vứt áo giáp, chạy trốn hàng ngàn dặm. Ban đầu chúng đến, chúng ngông cuồng bao nhiêu thì khi chúng đi lại chật vật bấy nhiêu. Oghuz dẫn người đuổi theo ky binh Ô Hoàn đến tận phía tây của sông Tích Nhĩ, khi đó người Đột Quyết đang háo hức thử sức cũng trở nên yên tĩnh.
Trong lúc trấn Toái Diệp vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì thư gửi từ Yên Kinh xa xôi cũng vòng qua trấn Đông Hương, từ trấn Lý Bắc đến tới tay Diệp Gia. Lĩnh Nam hạn hán, dường như đã có dấu hiệu từ sớm. Kho lương tích trữ ở An Tây đô hộ phủ của Diệp Gia, cuối cùng đã có đất dụng võ.
Trấn Toái Diệp mới trải qua vài cuộc chiến tranh tàn phá, cảnh hoang tàn ở khắp nơi. Nhưng tường đất vẫn phải tiếp tục xây dựng, phòng thủ luôn phải được củng cố. Vì lần này chống lại Ô Hoàn, Diệp Gia đã trở thành người được người dân trấn Toái Diệp tôn kính và yêu mến nhất. Dân chúng địa phương, đặc biệt là nữ tử địa phương, hận không thể xem Diệp Gia làm tín ngưỡng để theo đuổi cả đời. Dân chúng địa phương còn xây đền thờ và lập tượng cho Diệp Gia.
Diệp Gia khuyên nhủ cũng vô dụng, nên đành mặc kệ bọn họ. Bên này thúc giục thợ mộc xây dựng tường đất, nhất định phải xây xong trước khi tuyết rơi.