Chuong 763: Chien Thang Tro Ve (1)
Chuong 763: Chien Thang Tro Ve (1)Chuong 763: Chien Thang Tro Ve (1)
Diệp tứ muội còn chưa kịp nói chuyện, vội vàng buông đứa nhỏ xuống muốn đi qua đỡ. Khi đỡ Dư thị dậy, bấm nhân trung của Dư thị một hồi lâu thì bà ấy mới dần dần tỉnh táo. Đêm khuya mà đoàn người xông vào nơi đóng quân, khiến Ba Trát Đồ sợ hết cả hồn.
Sau khi hỏi rõ chuyện gì xảy ra, Ba Trát Đồ lập tức phái một đội người đến Chu gia. Chuyến đi này, một đêm chưa có về.
Đợi đến giữa trưa ngày hôm sau, Ba Trát Đồ mới dẫn người trở vê nơi đóng quân.
Đêm qua Chu gia xảy ra một trận tập kích, may là Ba Trát Đồ dẫn người chạy đến kịp thời, bằng không đội ngũ giao cho Chu gia kia chỉ còn nước toàn diệt. Chỉ bắt không giết nên mất rất nhiều thời gian, qua trưa Ba Trát Đồ mới dẫn người về doanh địa. Không biết xảy ra chuyện gì, sắc mặt Ba Trát Đồ lúc về trông xanh mét, đến khi gặp đám người Dư thị cũng không che giấu, trâm mặc hồi lâu mới mở miệng.
“Người tập kích Chu gia đêm qua là Dương Thành Liệt."
Một câu long trời lở đất, khiến sắc mặt Dư thị và Diệp tứ muội đang chờ trong phòng thay đổi kịch liệt.
Hai người nhìn nhau, trong mắt không giấu được vẻ kinh ngạc. Có Diệp Ngũ muội làm cầu nối, Dương gia và Chu gia ít nhiều cũng có chút quan hệ. Bởi vì chuyện hôn sự của Diệp Ngũ muội, ấn tượng của Dư thị với Dương Thành Liệt vẫn rất tốt. Tuy nói trước đó có chuyện Dương Thành Cương đánh lén Chu gia, nhưng chuyện nào ra chuyện đó.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Chẳng lẽ là Dương Thành Cương chết?"
Ba Trát Đồ gật đầu: "Chắc vậy. Trừ Dương Thành Liệt, bộ hạ cũ của Tô Lặc Đồ đều tham dự."
Thật ra sau khi Chu Cảnh Sâm chiếm được Bắc Đình, hắn đã thanh lý và giam lỏng bộ hạ cũ của Tô Lặc Đồ, với Dương gia thì không động đậy gì. Thứ nhất lão gia tử Dương gia nhận Diệp Ngũ muội làm đồ đệ, quan hệ không tâm thường. Thứ hai, hai huynh đệ Dương Thành Liệt và Dương Thành Cương mấy năm nay vì bảo vệ Bắc Đình mà đánh thắng nhiều trận chiến. Bất luận là tiếc nhân tài hay niệm tình công lao, Chu Cảnh Sâm cũng không thể nhập hai huynh đệ này và những người khác vào làm một.
Nhưng bởi vì hai người là tâm phúc của Tô Lặc Đồ, vả lại Dương Thành Cương từng có tiền án, Dương Thành Liệt cũng bị đình chỉ công tác để điều tra. Dương gia hiện giờ dù không tính là suy tàn, nhưng thế lực trong quân đã chỉ còn trên danh nghĩa.
Những chuyện này người ngoài không biết, chỉ người trong quân mới hay. Chẳng qua Chu Cảnh Sâm tuy nói đình chỉ quân chức của Dương Thành Liệt, nhưng không tiến hành tịch thu sản nghiệp của Dương gia.
Những năm gan đây, Dương Thành Liệt đã đánh thắng nhiều trận trong quân và khá có uy vọng ở Bắc Đình. Vì thế Dương Thành Liệt mượn tình nghĩa đồng liêu ngày xưa để tập hợp một tiểu đội, thừa dịp Quách Hoài rời khỏi Kashgar để giải quyết hạn hán Lĩnh Nam, ông ta bất ngờ tấn công Chu gia, muốn Chu Cảnh Sâm nếm mùi đau khổ. Lần này huynh đệ Lâm Chi Lan cùng bộ hạ cũ của Tô Lặc Đồ bắt hạng nữ lưu như Dư thị Diệp Gia làm tin, tính mượn chuyện này uy hiếp Chu Cảnh Sâm, đồng thời đầu hàng triều đình Đại Yến.
Dư thị nghe xong mặt thoắt cái trắng bệch, hồi lâu không kịp phản ứng.
Ba Trát Đồ cũng không giấu diếm, giải thích cụ thể quá trình thẩm vấn cho Dư thị: "Đám người Lâm Chi Lan đã khai rõ mọi chuyện rồi, sau đó ta sẽ gửi một phong thư cho thế tử. Nên trừng phạt những người này thế nào, chờ thế tử gia vê định đoạt."
Sắc mặt Dư thị dân trở nên khó coi: "Dương Thành Liệt đâu? Hắn không giải thích gì ư?"
"Bẩm Vương phi nương nương." Ba Trát Đồ lắc đầu: "Dương Thành Liệt là cục xương cứng, sau khi bị bắt về chưa từng thốt ra chữ nào."
Sắc mặt Ba Trát Đồ cực kỳ khó coi, bấy lâu nay hắn ta luôn rất khâm phục Dương Thừa Liệt. Không dám nói thưởng thức lẫn nhau, nhưng cũng không xung đột gì.