Chương 797: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (1)
Chương 797: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (1)Chương 797: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (1)
Tuy trong lịch sử Đại Yên từng có công chúa nhiếp chính, nhưng đây là lần đầu tiên có Vương khác họ là nữ. Hơn nữa từ trước đến nay chưa từng có Vương khác họ là nữ nào có quyên lực thực sự.
Lập tức có người đứng ra mắng là hoang đường, nói có sách, mách có chứng mà lên án kịch liệt đủ thứ nguy hại khi để "gà mái gáy lúc rạng đông"*. Người có tâm tình kích động nói thẳng là nếu Chu Cảnh Sâm không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra thì sẽ đập đầu vào cột tường bên ngoài tông miếu* mà chết tại đói!
*Gà mái gáy lúc rạng đông chỉ nữ giới can thiệp vào chính trị, chiếm đoạt quyên lực
*Tông miếu: nơi thờ tổ tiên của vua
"Đập đi." Diệp Gia vốn hơi kinh ngạc, nhưng nếu Chu Cảnh Sâm đã giao thân phận cho nàng, sao nàng lại không nhận cho được?
Diệp Gia đứng lên chậm rãi, mỉm cười: "Nếu hôm nay ngươi không thể đụng đầu chết ở tông miếu, ta cũng có thể tự mình tiễn ngươi một đoạn đường. Nếu mọi người không ngại, ta còn có thể tiện thể tiễn cả nhà các ngươi một đoạn."
Tiếng Diệp Gia vừa dứt, không ít người nhớ lại hơn một tháng trước võ đài bị nổ cát bụi bay cao ba thước*, trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
*Một thước bằng một mét
Lần tế trời này, Tân hoàng đế đăng cơ, đại xá thiên hạ.
Chu Thuật Bạch lên ngôi hoàng đế với thân phận hoàng đế trẻ tuổi nhất triêu đại Đại Yến, đổi niên hiệu thành Nguyên Khởi. Bởi vì tuổi tác của Tân hoàng đế còn nhỏ, nên tạm thời do phụ thân của cậu bé nhiếp chính, mẫu thân của cậu bé phụ chính. Xóa bỏ chế độ làm quan bị che phủ cả mấy trăm năm nay của Đại Yến, mở rộng đường cho dân nói. Đồng thời cũng xóa bỏ chế độ tam công cửu khanh, đổi lại thành chế độ tam tỉnh sáu bộ. Thiết lập nội các, để chính tích luận công ban thưởng.
Ngoại trừ Diệp Gia, đương nhiên Dư thị cũng được sắc phong làm Thái hoàng thái hậu, Cảnh Vương được truy phong thành Văn Thành Đế.
Bởi vì Chu Cảnh Sâm không đăng cơ làm hoàng đế, sắc phong này của Dư thị ít nhiều cũng có hơi gượng gạo. Nhưng Đại Yến bây giờ đã dưới quyền nắm giữ của Chu Cảnh Sâm, những người được giao nhiệm vụ quan trọng ở trên triêu đường đều là tâm phúc của Chu Cảnh Sâm. Những vị thần tử trước đây của tiền triều đều không có tư cách ch mõm vào. Chu Cảnh Sâm nể tình trong khoảng thời gian làm quan của bọn họ không có quá nhiều vết nhơ, vì để duy trì ổn định của triều đình mới giữ bộ phận người cũ này lại.
Nói cách khác thì, Chu Cảnh Sâm và tâm phúc của hắn đợi đám người này mắc lỗi, đúng lúc có lý do thay đổi luôn đám người này. Bây giờ phần lớn mấy người này đều kẹp chặt đuôi lại để sống qua ngày, căn bản không dám đụng vào lông mày của Chu Cảnh Sâm.
Diệp Gia công khai bước vào ngự thư phòng của điện Kim Loan, cũng chưa bao giờ bị hiêm nghi chuyện thương nghị chính vụ. Cho dù một số lão thân ngoan cố không chịu thay đổi có phê bình úp mở về chuyện này, nhưng thái độ của Chu Cảnh Sâm vẫn hung hăng càn quấy như trước đây.
Cùng với Chu Cảnh Sâm nghe chuyện triều chính nửa tháng, đại khái Diệp Gia cũng hiểu rõ cục diện trước mắt mà Đại Yến gặp phải.
Tuy nói Chu Diệp chỉ tại vị chưa tới tám năm, nhưng trong tám năm đó khiến Đại Yến tổn hại vô cùng lớn. Bây giờ Đại Yến ở trong thời kỳ cực kỳ suy yếu và cực kỳ nghèo nàn, quốc khố trống rỗng, phần lớn ruộng đất bị số ít người nắm giữ trong tay. Bách tính ăn không đủ no, cuộc sống rất gian khó. Người có tài thì không được trọng dụng, chức vụ quan trọng trong hệ thống quan thần triều đình bị những người có đức độ không xứng với cương vị chiếm giữ.
Nói đơn giản là, một câu thôi. Hoàn tất những việc chưa làm xong, thay đổi chế độ cũ.
Chu Cảnh Sâm đã làm được bước nỗ lực đầu tiên, hơn nữa đã xử trí một nhóm người then chốt nhất với thủ đoạn sấm chớp. Đổi những chức quan quan trọng thành những người có thể gánh vác được, chỉ có điều sau khi đổi người, cần có thời gian để làm quen với chính vụ và phát huy tác dụng thực sự.