[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 821 - Chương 821: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (15)

Chương 821: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (15) Chương 821: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (15)Chương 821: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (15)

Một người trong số đó chính là vị sĩ quan không coi trọng các cô nương thôn quê kia. Diệp Đệ đứng sau lưng Diệp Gia, mặt vô cảm bưng chậu nước hất ra bên cạnh. Ngày trước đã moi hết tâm tư ra để cổ vũ bản thân đi hỏi tên tuổi người ta, nhưng giờ không cần nàng phải hỏi, hôm nay đã biết được rồi.

Hóa ra vị sĩ quan này họ Liễu, tên chỉ có một chữ, gọi là Nguyên. Diệp Đệ không biết chữ "Nguyên" trong tên hắn ta là "Nguyên" nào, dù sao thì cũng là người trong doanh trại ky binh ở khu đóng quân.

Diệp Đệ rũ tâm mắt đi tới bên giếng múc nước rửa rau, hôm nay tam tỷ phu dẫn người về nhà chính là để đãi khách. Tam tỷ còn đặc biệt mua rất nhiêu thức ăn mang về, đương nhiên là phải lựa cho sạch. Nàng ấy hoàn toàn không hề nhìn đến cái chớp mắt chất chứa đầy tình cảm mà Liễu Nguyên dùng để nhìn nàng ấy, trong lòng nàng ấy chỉ có nụ cười lạnh giêu cợt.

Điên điên khùng khùng cái gì chứ, nói cái gì mà dáng dấp anh tuấn lắm, còn không phải là không bằng được một phần mười của tam tỷ phu hay sao?

Liễu Nguyên không biết Diệp Đệ đang thầm cười nhạo trong lòng, hắn ta chỉ có chút tò mò sao tiểu nha đầu này lại lạnh nhạt như vậy. Dù sao thì hắn ta cũng coi như là ân nhân cứu mạng của nàng ấy mà? Lần trước khi nàng ấy nhìn thấy hắn ta thì vẫn còn là một bộ dáng vẻ muốn sáp lại gần, tại sao lần này lại làm như không thấy?

Liếc mắt nhìn Chu Cảnh Sâm bên cạnh một cái, hắn ta sờ sờ cằm mình một chút, cảm thấy hình như là mình đã hiểu ra rồi. Có lẽ là vì ở nhà họ hàng thân thích nên tiểu cô nương không tiện biểu hiện ra phản ứng gì quá mức tùy tiện, sợ sẽ khiến cho tỷ tỷ và tỷ phu phản cảm. Tự cho là mình đã hiểu được suy nghĩ của Diệp Đệ, thế nên Liễu Nguyên cũng thu lại ý định chào hỏi với Diệp Đệ. Cho dù tiểu cô nương nhà người ta có nhỏ tuổi đi nữa thì cũng cần mặt mũi, cần thể diện, hắn ta vẫn nên duy trì khoảng cách thì hơn.

Trong lòng hắn ta nghĩ vậy nên cũng giả bộ làm như không hề quen biết Diệp Đệ.

Diệp Đệ thấy hắn ta trêu đùa mình một phen, nhưng thấy mình không có phản ứng gì thì lại lập tức thu lại ý cười trên mặt, trong lòng nàng ấy càng thêm vững tin. Liễu Nguyên này không hề coi trọng nàng ấy, hắn ta chỉ trêu chọc nàng ấy cho vui mà thôi. Nàng ấy im lặng lựa sạch roi rửa sạch một chậu rau củ, sau đó bưng chúng lên trở vê phòng bếp phía sau. Diệp Gia đã thái thịt xong, hôm nay chắc là sẽ phải làm nhiều món ngon. Nước miếng trong miệng Diệp Đệ tràn ra, dứt khoát quăng luôn Liễu Nguyên ra sau đầu.

Ai thèm quan tâm hắn ta chứ! Một nam tử tuổi đã rất lớn tuổi mà thôi, có thể sánh được với một bữa cơm do tam tỷ nấu hay sao? Đúng là chết cười!

Giai đoạn này ở Chu gia, Diệp Đệ tiếp xúc với nhiều chuyện mình chưa thấy qua cũng không dám nghĩ sẽ thấy.

Diệp Gia mở quán, mua cửa hàng rồi kinh doanh phát đạt như thế. Nàng ấy chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình được làm chủ quán ăn. Không chỉ lên làm chủ, nàng ấy còn được Diệp Gia khen ngợi tài nấu nướng giỏi. Diệp Đệ chưa bao giờ nghĩ việc nấu ăn ngon là một chuyện lớn, nàng ấy đã nấu nhiều năm như thế nhưng không nhận được lời khen ngợi nào từ gia đình.

Dù cửa hàng thuộc về Diệp Gia và Chu gia nhưng mức tiền lương mà Diệp Gia trả khá cao. Có đồ ăn, đồ uống, quần áo rồi nhà ở nên mỗi ngày, Diệp Đệ đều tràn đầy năng lượng.

Công việc kinh doanh ngày càng tốt, Diệp Đệ cảm thấy người dân ở khắp trấn Đông Hương đều tới mua lòng ăn. Không thể không nói, người trấn Đông Hương giàu có hơn Lý Bắc rất nhiều. Nếu như quán ăn này ở trấn Lý Bắc thì sẽ không bao giờ nổi tiếng được như vậy.

Đây là một chuyện tốt, chỉ khi mọi người thích ăn thì nàng ấy mới kiếm được tiền và sống tốt hơn.
Bình Luận (0)
Comment