"Tiểu hồn này sao lại ở đây?"
"Nhìn thân ảnh của tàn hồn này lẽ nào?"
Hàng loạt câu hỏi xôn xao hướng về Việt Hoàng.
Có người vẻ khó hiểu, có người như hiểu được điều gì đó, một hồi sau đó bọn họ cười cười vẻ thưởng thức nhìn về phía hắn mà không quan tâm đến Việt Hoàng hiện tại đang co mình như con (cún) che thân, miệng cười khổ bọn này chả them quan tâm mình đang khỏa thân xấu hổ muốn chết còn cười cười nói nói nữa chứ.
Bỗng hắn để ý tới ánh mắt của một nữ tử, kì lạ là hắn có cảm giác vô cùng thân quen cứ như gặp phải người thân trong nhà vậy.
Nữ tử thân mặc một bộ trường bào ánh tím phủ lấy toàn thân nhưng vẫn để lộ cặp đùi trắng bóc, tóc cột kiểu nữ hoàng như một vị đế nữ uy nghi thiên hạ, lúc này hắn mới quan sát được dung nhan của nàng, "một tuyệt sắc giai nhân".
Dung nhan nàng nếu có một từ để so sánh thì hắn không biết nên so sánh như thế nào.
Chân mày lá liễu kèm theo đôi mắt phượng sáng quắc gây cho ta cảm tưởng như khuất phục thiên địa, không chịu thua số phận, thân nữ tử có thể dời núi lấp bể vinh danh với thiện địa, đôi môi nàng nhìn như mỏng manh, mềm dịu nhưng lại cho ta cảm giác mẫu nhi thiên hạ, oai nghiêm hung vĩ khi được tô điểm màu son đỏ rực của nàng.
"Tránh hết ra con hàng này là của lão nương!"
Vâng Việt Hoàng chính là miệng hơi há rộng khóe môi co lên giật giật, hiển nhiên là vẻ ngoài với khí chất hắn vừa được chiêm ngưỡng như bị đập tan bởi bà cô nãi nãi này.
Tính cách Xú bà nương này hiện lên như con hổ cái, vừa mở miệng cái như sư tử hà đông không phân thị phi muốn cướp hắn khỏi đám người này, khác hẳn với vẻ ngoài uy nghiêm của mình.
Mà hay ở chỗ đám người kia như hiểu được điều gì đều vẻ cười cười thư thái đều tản ra đi khuất dạng trong khi đó bà cô nãi nãi này thì đang lườm nguýt về phí bọn chúng.
"Xú tiểu tử, còn không mau đứng dậy theo bổn tọa!"
Xú tiểu tử á? Đùa á hắn là ông cụ 82 tuổi vừa mới quy tiên đấy nhá. Nhưng hắn cũng đồng thời phát giác ra tình cảnh hiện tại của mình.
Tuy không cảm nhận được có thân thể nhưng hắn lại cảm thấy mình như trẻ ra vậy, tính trậm chạp của cụ già như đã biết mất, hắn cảm thấy mình như đầy năng lượng, tâm hồn già cỗi của hắn cũng như biến đi đâu mất.
Giờ hắn mới nhận ra dù gì hắn cũng là cụ già 82 tuổi gặp mấy tình cảnh vừa rồi tuy xấu hổ thật nhưng không đến nổi làm hắn ra vẻ thất thố như vậy được. Hắn chạy về phía mặt hồ nơi gần đó. Trời ạ!
Hắn nhìn thấy khuôn mặt mình vậy mà là khuôn mặt lúc hắn chỉ đâu đó mười sáu tuổi.
Phải? Chính vẻ ngoài này hồi xưa của hắn đã làm siêu lòng bao nhiêu là thiếu nữ, phải biết hồi trẻ hắn là một đại xoái ca đấy nhá. Nhất thời hắn cảm giác được sự sung sướng đang tràn ngập trong lòng mình. Hắn đã trẻ lại cảm giác như hắn vừa nhận ra là hắn có thể làm lại cuộc đời của mình vậy.
Đó chính là nguyện ước trước lúc chết của hắn, cái ước nguyện mà hắn tiếc nuối bấy lâu, bây giờ hắn nhìn thấy mình như cậu nhóc 16 tuổi dù không biết thực hư thế nào nhưng cảm giác có lại được thanh xuân này làm hắn thật hạnh phúc.
Xú bà nương kia thấy vậy cũng chỉ trống nạnh một tay một tay buông xuôi nhìn về tên tiểu tử đang ngập tràn hạnh phúc kia. Một hồi lâu sau thì hắn cũng theo cô nãi nãi kia.
Thần giới!
Thật luôn, hắn đang ở thần giới.
Theo bước cô nãi nãi kia về, hắn được kể nơi đây chính là thần giới là nơi các chư thần tấn thăng được lên đây nhận thần vị, mà linh hồn hắn không biết vì sao lại có thể một phát chui tọt lên đây được.
Nghe kể để có thể lên đây được, không biết tu chân giả phải mất bao nhiêu vạn năm, bao nhiêu kiếp mới có thể lên đây được, vậy là linh hồn hắn lại chui tọt lên đây.
"Lỗi kĩ thuật", haha lời giải đáp của xú bà nương làm hắn nhìn như tên hài hước. Được biết ngay cả thần thánh cũng không phải là người điều khiển vạn giới, mà đều do một thứ gọi như là hệ thống từ lúc khai sinh lập địa đã vận hành.
Thực chất "Hệ thống" là từ gần nghĩa nhất mà hắn có thể biết để hình dung về thứ này thứ, mà ngay cả các chư thần cũng chỉ có vai trò trợ giúp cho nó mà thôi.
Thậm trí, hệ thống này còn tạo ra nhiêu hệ thống bé nhỏ khác có vai trò tìm kiếm người tài giỏi giúp đỡ họ trở thành người có thể giúp nó bảo vệ và phát triển thế giới, mà thần thánh cũng dựa theo hệ thống này tạo ra vô số hệ thống khác cũng mục đích đem hắn kế thừa ý trí của mình, tấn thăng giúp đỡ trời đất.
Đa phần những người có được hệ thống là người chuyển sinh. Nói đến đây hắn mới chú ý.
"Vậy ta có hệ thống gì?"
"Ngươi là trường hợp đặc biệt!"
"Là gì?"
"Không may bị vứt sang đây nên không có."
Trời ạ câu trả lời của Xú bà nương này làm hắn quê tột độ. Tuyệt thế thiên tài của Trái Đất bị ném nhầm sang tu chân giới này mới hay chứ.
Bất quá hắn cũng chả quan tâm, việc hắn có thể trẻ lại như vầy được giả thích là tuổi thọ bên tu chân giới này cao hơn nên hắn trở về đúng với tình trạng linh hồn phù hợp với thế giới này cũng đã làm hắn vui khôn xiết rồi, mục tiêu làm lại cuộc đời của hắn là gì, kiếm vợ đấy vẻ ngoại xoái ca này của hắn là hắn mãn nguyện rồi, có tí vốn làm ăn.
"Mà Hồ chủ tịch dạo này thế nào rồi?"
"Haha cô cứ đùa Hồ chủ tịch đã mất lâu rồi m.."
Chưa nói hết câu hắn đã quay ngoắt nhìn xang cô nãi nãi này mặt bất ngờ, qua lời kể hắn bị hút qua đây từ một thế giới hoàn toàn khác, song song trái ngược với nơi này.
Nếu như ở thế giới cũ khoa học phát triển thì thế giới này việc tu chân là nền văn minh của nơi này, có được điều khiển bời hệ thống khủng bố kia hay không thì không biết nhưng chúng là hai thế giới hoàn toàn không liên hệ gì nhau, vây sao xú bà nương này lại lại biết Hồ Chủ Tịch, người mà đất nước Việt nam luôn kính trọng.
"Quả nhiên?"
Cô nãi nãi này lập tức vui mừng bế phốc Việt Hoàng lên xoay mấy vòng liền như xoay em bé vậy, mặc kệ Việt Hoàng mặt mộng bực đang vô cùng khó hiểu.
"Quả nhiên ngươi là người đến từ Việt Nam."
Cuối cùng Việt Hoàng cũng ngộ ra được điều gì rồi, chả trách hắn lại thấy nét người nét mặt của nữ thần này quen thuộc, hóa ra là dân Việt chính hiệu mặc dù, tu luyện ở tu chân giới này khiến sắc đẹp của nàng có biến đổi lớn theo nhan sắc nơi đây, nhưng nét mặt cô gái Việt này sẽ không bao giờ biến mất.
Tên của nàng Nguyễn Thị Thanh Hoa, nàng từng được chuyển sinh, xuyên không đến đây và nhận được một loại "Hệ thống", giúp nàn tiến thăng thành thần.
Chà! Nàng đến từ năm 2021, một thời đại đã cách xa thời đại năm 2082 của mình, lúc đó hắn cũng chưa có thành lập Hoàng Việt, nên có lẽ cô ấy cũng không biết đến hắn.
Vừa nhìn, cô ấy đã nhận ra hắn chính là người Việt Nam hàng thiệt giá thiệt nên mới nhận hắn về. Cuối cùng sau một hồi bộc bạch hắn cũng đã hiểu hết tình hình, sau đó hắn mới lặng lẽ nói ra.
"Vậy tôi có thể làm gì cho cô."
"Làm chồng lão nương!"