Làm Lại Cuộc Đời Ở Tu Chân Giới

Chương 3 - Bảy Ngày Trên Thần Giới (Một)

Haha, cái thế giới này đúng là truyện gì cũng có thể xảy ra.

Đùng một cái được lên thần giới chơi, đùng cái được trẻ lại, và lại đùng cái lại có nữ tử còn là lại tuyệt sắc thiên kiêu thậm trí bài danh thần thánh đòi lấy mình làm trồng. Ước nguyện lớn nhất của hắn khi được xuyên không là gì? Muốn cua một cô gái về làm vợ, thế thôi.

Vậy mà ước nguyện lớn của hắn chưa gi đã sắp thực hiện được rồi.

Việt Hoàng trầm mặc nhìn về phía xú bà nương kia trầm mặc, nét mặt có chút cười gượng. Hiển nhiên là hắn vẫn hơi bàng hoàng với những gì mình vừa nghe, thấy vậy xú bà nương kia cũng lên tiếng.

"Sao, chê ta không đẹp?"

"Muôn phần tuyệt đẹp ạ"

Không chút do dự hắn đáp nhanh để không mất lòng nàng.

"Ta nói này tên tiểu tử ngươi có phúc phận làm bổn tọa là phúc ba đời của ngươi rồi đó"

"Dĩ nhiên là thế. Chỉ là chỉ mới gặp mặt tôi có chút bang hoàng"

"Ngươi cũng nên đổi cách xưng hô đi ở đây ngươi phải gọi ta là nàng xưng ta"

Hắn nhất thời vậy mà quên mất mình đang ở một thế giới khác, không thể tiếp tục dùng cách xưng hô như ở thế giới cũ được, những truyện này hắn cũng nên làm quen dần đi. - "N.. an.. àng.. Nàng."

Câu nói khó nhọc của Việt Hoàng xuýt làm cho xú bà nương kia cười lộn ruột, trông hắn cứ như thiếu nữ e ấp mới về nhà trông vậy ý, ngay cả bản thân hắn còn thấy mộng bực, hắn từng là cụ già tám hai đấy, không thể tin lại xấu hổ khi xưng hô với nữ nhân.

Mà nghĩ đến xưng hô hắn mới nhớ ra Xú bà nương trước mặt kia cũng là một vi thần đấy, không biết nàng là nữ thần gì, nghĩ rồi hắn cũng buột miệng hỏi:

"Bài danh nữ thần của nàng là gì vậy".

Câu hỏi vừa vang lên nét mặt đang cười ha hả của cô nãi nãi này chuyển phắt tám mươi độ độ xang hơi ửng đỏ, cái tình huống này là gì đây.

"Nữ.. nữ thần hooa.. hoan.."

"Là nữ thần hoan ái"

Xú bà nương chưa kịp nói xong, thì tiếng mấy vị thần vừa đi qua tranh mất, nói song bọn họ vắt ba chân bốn cẳng vừa cười ha hả trêu đùa nhưng không có ác ý vừa chạy mặc cho Xú bà nương như hóa thành sư tử cái giơ vuốt, nhe nang muốn làm gỏi bọn này.

Mà Việt Hoàng thì không phải nói nghe song cái tên nữ thần của mình khóe miệng co giật, hiển nhiên là sốc, giờ thì hắn hiểu vì sao mặt nàng ửng hồng. Nữ thần của dục niệm, Bài danh "Hoan Ái nữ thần". Nhưng nói đi cũng phải nói lại nữ thần của hoan ái vậy mà chưa có chồng á.

"Ừ đấy ta vậy, ngươi khi dễ ta có phải hay không, ta mặc kệ ngươi hu hu.."

Chưa kịp giải quyết nghi vấn trong lòng, Xú bà nương này đã làm ra vẻ bị khi dễ khóc lóc tùm lum khiến Việt Hoàng chả biết thế nào mà lần.

Ở bên kia hay bên này dù hắn là tuyệt thế thiên tài nhưng đối với một kẻ tình trường được đánh giá bằng con số 0 như hắn, thì gặp nữ nhân khóc lóc bù lu bù loa thế này hắn là chẳng biết làm gì, mà chỉ quơ tay quơ chân muốn dỗ nhưng lại chả biết dỗ thế nào.

"Được rồi ta làm trồng nàng có được hay không chưa?"

"Thật sao? Xú bà nương kia ngẩng đầu lên vẻ mộng bực."

"Thật, quân tử nhất ngôn tứ mã nam truy."

"Chốt kèo."

Việt Hoàng lại tiếp tục bị Xú bà nương này lừa đảo rồi, vừa mới nhận được sự đồng ý của mình, vẻ mộng bực khóc thút thít đâu biến mất, xuất hiện lại là vẻ đắc thắng, một tay xách hắn lên kẹp vào hông mình cười ha hả. Hắn cũng biết mình bị lừa rồi âm thầm thở dài, thôi thì tới đâu nhay tới đó vậy.

Đỗ Việt Hoàng, chủ tịch của tập đoàn Hoàng Việt, hiện nay đang ở nơi mà ai cũng khao khát được đặt chân tới và bị ép làm phu quân của Xú bà nương nữ thần của hắn.

Bất quá hắn cũng đã biết được rằng phúc phận để làm phu quân của nữ thần đâu dễ. Thần giới, mặc dù hắn đang đứng đây nhưng không thể ở mãi được, nơi đây chỉ có thể có thần ngự trị. Vì thế để có thể ở đây làm phu quân của Xú bà nương kia hắn phải là.. một vị thần.

Con đường tu thần đâu đơn giản, hắn biết được rằng mình sắp phải rời khỏi nơi đây và bắt đầu con đường tu luyện khốc liệt rồi.

Xú bà nương kia hiện giờ đang một mình trong tòa lâu đài của mình, không cho ai vào ngay cả hắn. Nàng đang nặn thân thể cho hắn, hiện giờ hắn vẫn là một tiểu hồn không có thân xác, muốn bắt đầu tu chân hắn phải có thân xác đã, hai ngày này hắn theo lệnh của Xú bà nương kia đi gặp gỡ mấy chư thần khác làm quen.

Mà hắn cũng rất nhanh có thể làm quen với bọn họ.

Một phần có lẽ vì khả năng kết giao của một doanh nhân, một phần vì bọn họ thưởng thức hắn. Có lẽ, bọn hắn nhìn thấy được chính mình hồi còn trẻ trong thân thể của hắn, nên nhớ bọn hắ n cũng đầy người chuyển sinh từ một thế giới nào đó, cơ duyên có được hệ thống tu luyện gian khổ để thành thần, quãng đường ấy không biết đã bao lâu rồi đối với bọn hắn.

Với những người không phải chuyển sinh, hắn cũng cảm thấy trong hình bóng của hắn có mình. Hồi đó bọn hắn cũng như hắn một cậu trai trẻ, cũng đòi tập tành tu tiên, tu thần. Nhất thời vô cùng yêu quý cậu nhóc này.

Hai ngày nay hắn chơi cờ, kể truyện với đám chư thần này, bọn hắn phải ngạc nhiên vị tiểu huynh đài này, vậy mà số trận thua chỉ đếm trên đầu ngón tay, phải biết để có thể thành thần bọn hắn ai nấy đều phải có đầu óc thông minh cỡ nào, vậy mà bại liên miên dưới tay hắn, nhất thời vô cùng thưởng thức cậu nhóc này.

"Các vị trư thần ở lại thong thả vãn bối phải về rồi."

"Haha lão nương kia bắt ngươi phải về rồi sao, được rồi về thong thả."

"Cảm tạ các vị tiền bối."

Ở trên đây mấy ngày hắn cũng biết được một số điều thú vị. Thực chất, không hề phân biệt có thần tốt và thần ác, để có thể hỗ trợ đại hệ thống cai quản vạn giới, người thành thần bắt buộc không được có tâm ma hay còn gọi ác tâm, chính vì vậy mà những kẻ ác tâm không bao giờ có thể tấn thăng thành thần được.

Thế nên hắn mới cảm thấy nhân cách và nhân phẩm của mọi người ở đây vô cùng tốt, hắn đã chú ý đến điều này vì tại thế giới mạnh được yếu thua này không ai trong bọn họ nhìn hắn với ánh mắt khinh thường, ai trong số họ hắn đều cảm thấy đều là một hảo tiền bối mà hắn có thể kính trọng. - "Tiểu tử chậm đã!"

Việt Hoàng đã quay đầu bỗng đám chư thần như bàn bạc từ trước gọi hắn lại vẻ cười cười như vừa chọn đúng người vậy.

"Cái này cho ngươi! Một vị trư thần đại diện đưa cho Việt Hoàng một cái hộp, bên trong là một viên trâu trong suốt tỏa sáng dực dỡ."

"Cái này?" Hiển nhiên hắn cững rất ngại, nhận được đồ vật thần ban tặng hắn cảm giác như mình không xứng.

"Đừng ngại, nghe nói ngươi sắp bắt đầu tự mình bước trên con đường tu luyện bọn ta cũng chỉ góp cho ngươi một chút."

Tất nhiên nghe những lời này Việt Hoàng cũng không giám từ chối, bèn cẩn thận thu lấy

"Nhớ kĩ phải tấn thăng thành công đừng để Xú bà nương kia cô độc mãi nữa!" Một vj chư thần hướng nhìn về tòa lâu đài của Xú bà thương kia vẻ tiếc thương nói.

Hắn biết được Xú bà nương của mình nhận được Hệ thống cung cấp tài nguyên của một "Hoan ái nữ thần", từ đó đến này cô ấy tu luyện theo con đường trở thành một Hoan Ái nữ thần, mặc dù vậy nàng không màng sự đời khổ công tu luyện nay đã tấn thăng thành thần nhưng chưa hề có một hình bóng nam nhân nào bên cạnh, không phải vì không ai thích mà là nàng không để ý tới.

Tình cảnh này cũng khiến hắn nhớ lại tình cảnh bản thân mình hắn cũng vì đam mê của mình bỏ quên tất cả.

"Tiểu tử nhất định, xin các tiền bối an tâm!"

"Tốt! Haha."

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bình Luận (0)
Comment