Làm Lại Cuộc Đời Ở Tu Chân Giới

Chương 57 - Ma Nhân Hội Tiêu Ngọc

Thoáng chốc, sáu ngọn Hỏa Diễm màu hồng phấn xuất hiện xung quanh, liên tục xoay tròn bên người nàng, ý niệm phát động từng ngọn Hỏa Diễm một hóa thành một đạo Hỏa Diễm lớn như cầu lửa đánh về phía Thạch Viên. Từng lồng lửa kia như có linh tính cho dù Thạch Viên có tránh đến đâu cũng bị nó đuổi theo công kích. Từng luồng lửa một va chạm vào thân thể Thạch Viên khén nó gào lên đau đớn.

Cứ mỗi khi dùng hết sáu ngọn lửa nàng lại tiếp tục vận chuyển Chân ực tạo ra sáu ngọn lửa khác tấn công Thạch Viên. Bất quá sau nhiều lần đau đớn nó cũng không ngu mà chịu trận, nhân lúc Hỏa Vũ đang vận chuyển sáu ngọn lửa tiếp theo nó đột ngột dùng tốc độ khủng bố lao tới giương nắm đấm chuẩn bị tấn công nàng.

Trước ánh mắt có phần bất ngờ của nàng Việt Hoàng lao lên Song Cót Chân Thủ điều động, đôi cốt thủ to lớn đan thành hai nắm đấm trực tiếp đánh bay Thạch Viên.

“Tiếp tục tấn công, ta yểm trợ nàng.”

Ánh mắt Hỏa Vũ thoáng có chút bất ngờ, bất quá cũng nhanh chóng tập vận chuyển lực lượng.

“Linh Hỏa Huyền Công- Tầng thứ hai- Toàn Phong Chi Diễm”

Thân thể Hỏa Vũ khẽ động lao tới phía Thạch Viên, bàn tay phải co lại thành một cái ống đưa lên trước đôi môi ngọc ngà, má nàng phồng to như chuẩn bị thổi gió. Trong một hô hấp nàng thổi ra một luồng Hỏa Diễm hết sức dũng mãnh về phía Thạch Viên một cách dễ dàng.

Lúc này Việt Hoàng thoáng có chút suy tư, nếu như nàng không một kích phân thắng bại với hắn mà tiếp tục thi triển những Chân Kĩ khó chịu như thế này e rằng hắn không dễ đối phó.

Sau khi bị thiêu đốt Thạch Viên liền nhảy ra tránh khỏi công kích, thân thể nó vậy mà bị cháy lẹm một phần. Bất quá nó tránh chẳng được mấy chiêu bởi vì công kích dạng phun lủa này của nàng không chỉ mạnh mẽ mà còn dễ dàng thi triển, Thạch Viên liên tiếp dính vào đòn phun lửa của nàng, sau một lúc, thân thể nó đã bị đốt đến đen thui.

“Là lúc này.”

Nắm bắt cơ hội, Việt Hoàng ngưng tụ vô số Chân Lực thâm hậu của mình, hư ảnh Thủy mã hiện lên sau lưng.

“Thủy mã Thượng Thiên.”

Thủy Mã với sát khí cùng Thủy Chân lực nồng đượm nhân lúc thân thể Thạch Viên còn đang mang nhiệt độ cao mà lao tới. Thần thể Thạch Viên va chạm với Chân Kĩ mạnh mẽ bị trấn bay lên không trung liền phát bạo mà rơi xuống đất. Khi thân thể đang mang nhiệt độ cao mà đột ngột bị dội nước, cơ thể đất đá cường cháng của nó chắc chắn sẽ bị tổn thương nặng nề dù có là Thể tu cường đại.

“Đã được chưa.” Ánh mắt Hỏa Vụ thận trọng lên, sau lợp khói dần tan biến chỉ còn một thân ảnh đồ sộ với vô số vết nứt dữ tợn đang nằm ở đó, nhìn lớp thân thể vỡ nát, trong lòng hai người cũng có chút yên tâm, bất quá Quái Thú kia vậy mà vẫn không chết…

Sau lớp khói hoàn toàn tan biến thân thể nứt vỡ đồ sộ khó nhọc bò dậy giương ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Việt Hoàng hai người. Sau từng đợt tiếng thét đến điếc tai Thạch Viên dữ tợn gồng lên từng bó cơ đất đá cử mình như không hề đau đớn, đôi tay to lớn của nó kết thành nắm đấm lớn, từng đạo ánh sáng màu vàng mạnh mẽ ngưng tụ. Mặt đất theo sự ngưng tụ mãnh liệt kia điên cuồng bạo động rung chuyển đất trời.

“Mau hộ thân.” Ánh mắt Việt Hoàng có rụt lại trước lực lượng thể tu khủng bố của Thạch Viên đang ngưng tụ kia, thân ảnh nhảy lên chắn trước mặt Hỏa Vũ lúc này đang bang hoàng nhìn về phía lực lượng ba động kia.

“Song Cốt Chân Thủ”

Hư ảnh đồi Song cốt thủ đan lại với nhau nắm chặt lấy thân ảnh Việt Hoàng cùng Hỏa Vũ. Mà bên kia Thạch Viên như đã ngưng tụ song hai cánh tay ton lớn đồng loạt đập mạnh xuống đất. Nhanh chóng một luồng Nội Lực Thể Tu màu vàng đậm đặc lan tỏa ra theo vô số vết nứt dưới mặt đất nơi đôi tay to lớn kia đập xuống.

Từ nơi đó hàng loạt khối đá mạnh mẽ liên tục trồi lên theo hướng công kích nhắm thẳng thân ảnh Việt Hoàng hai người mà đánh tới.

Rầm

Phốc.

Hàng loạt khối đá mạnh mẽ ngô lên trấn thẳng về phía đôi Song Cốt Thủ đang bảo vệ Việt Hoàng lẫn Hỏa Vũ, uy lực của ns mạnh đến mức làm rung chuyển mặt đất, khiến đôi Song Cốt Thủ rắn chắc của Việt Hoàng xuất hiện vô số vết nứt mà chính hắn cũng là đang bị trấn đến hộc máu mùm.

“Ngươi không sao chứ?” Ánh mắt lo lắng của Hỏa Vũ nhìn về sau lưng Việt Hoàng, nàng thì khá nhàn rồi được hắn chắn trước chống đỡ hoàn toàn công kích mạnh mẽ không hề tổn hại chút nào. Công kích không vì va chạm mà mất đi, nó như càng được thế mạnh liên tục công phá Song Cốt Thủ của Việt Hoàng, vô số vết nứt như càng lan rộng ra thêm.

“Vậy mà không trống đỡ nổi ư.” Việt Hoàng chống đỡ đết mức mặt mũi co lại từng nếp nhăn, khả năng phòng thủ mãnh liệt của Song Cốt Thủ vậy mà sắp bị hoàn toàn phá vỡ trước công kích mãnh liệt của Thạch Viên Kia.

“Đành vậy.” nhìn ra phía sau bắt gặp ánh mắt đang toát lên vẻ lo lắng của Hỏa Vũ nhìn mình, Việt Hoàng liền nhếch môi cười hiền lành, chợt tiếp tục quay mặt ra phía trước, mắt nhíu chặt lại, lực lượng Thể Tu của hắn điên cuồng vận chuyển gia trì vào Song Cốt Thủ đang có dấu hiệu nát vỡ kia.

Đôi Song Cốt Thú được ngưng tụ từ Chân Lực màu cam của Việt Hoàng tưởng như sắp vỡ bỗng được Nội Lực Thể Tu của hắn gia trì, vốn đang có màu cam liền chuyển thành màu xanh lực, vô số vết nứt bất chợt ngừng lại, thậm trí có dấu hiệu đang hồi phục lại.

Mà phía sau hắn, hiển nhiên Hỏa Vũ cảm nhận rõ rang lực lượng hắn vừa vân chuyển kia, chính là Nội Lực, lực lượng của một Thể Tu, nhất thời ánh mắt nàng có chút mất mát.

Sau khi được gia trì lực lượng Thể Tu, khả năng phòng thủ của Song Cốt Thủ như gia tang một tầm cao mới, tuy vẫn còn vô số vết nứt hiển hiện trên nó bất quá cho tới đợt xung kích cuối cùng của con Thạch Viên Việt Hoàng và Hỏa Vũ ít nhất vẫn còn nguyên vẹn cái mạng.

Ánh mắt Thạch Viên có chút hỗn loạn đan xen đó là một chút tức giận cũng như sợ hãi, tức giận vì kích đó không làm được gì Việt Hoàn hai người, sợ hãi vì đó chính là kích nỏ mạnh hết đà của nó, đến đòn kia còn không làm gì được họ thì nay chính là ngày tử của nó.

“Hừ, đi chết.” Việt Hoàng đôi long mày nhíu lại thoàng chốc Chân Lực mạnh mẽ gào thét mà ra.

“Trường Thiên Liệt Vấn Sát”

Chân Lực bùng nổ, Việt Hoàng ngự không bay lên, vô số Chân Lực thâm hậu ngưng tụ trong lòng bàn tay, khi đạt đến một độ cô đăc nhất định hắn tung một chưởng mạnh mẽ nhằm thẳng đầu Thạch Viên mà nhắm tới.

Chân Kic mạnh mẽ như hàng tấn lực lượng giáng xuống, Thạch Viên có người đón nhận, âm thanh đau đớn gầm thét trời xanh, phía dưới mặt đất nơi nó đang đứng, hình ảnh một bàn tay năm ngón được tạc xuống nền đất cứng. Thạch Viên trợn to mắt gào thét đau đớn, cho đến lúc đôi con ngươi hung bạo trở nên trắng xóa, thân ảnh đồ sộ như tảng đá vỡ đồ ào xuống đất.

Hộc

Âm thanh thở hổn hển vang lên, dù nói Việt Hoàng Chân Lực nhiều vô số, bất quá một lúc xài nhiều Chân Lực như vậy, hiển nhiên hắn không khỏi xuống sức một chút, bất quá rất nhanh xoay xang hướng Hỏa Vũ tươi cười “Giết được Thạch Viên rồi.”

Chỉ là không như mong đợi của hắn, Hỏa Vũ nhíu mày trầm mặc nhìn chằm chằm lấy hắn “Quả nhiên hôm trước đánh với ta ngươi không xuất toàn lực.”

“Chuyện này, hắc hắc..” Việt Hoàng chỉ đành xấu hổ vuốt vướt mũi cười cợt, Hỏa Vũ thấy vậy cũng chỉ hừ nhẹ một tiếng hai tay khoanh trước vòng ngực đẹp quay đầu xang hướng khác.

Bất quá không để nàng toại nguyện, Việt Hoàng táo bạo bước tới đem vòng eo thon thả của nàng xiết vào trong vòng tay “Tiểu tình nhân, chúng ta làm tiếp chuyện dang dở.”

Hỏa Vũ bỗng chốc bị kéo vào trong lòng, bất lờ liền đặt hai bàn tay trước ngực Việt Hoàng điệu bộ muốn đẩy ra bất quá lại không làm thế, ánh mắt hoảng loạng nhìn khuôn mặt anh tú của hắn “Ngươi… vô sỉ”

Trong tia hoảng sợ, thân thể Hỏa Vũ như cứng đờ trước hành động đưa khuôn mặt của mình sát lại gần môi nàng, lúc này nàng còn không dám nhìn vào khuôn mặt hắn, đôi môi khẽ run, cảm gác được như nụ hôn đầu của mình hôm nay chính thức bị mất.

Ù, Vút !

Chợt từ đâu một đạo kình phong khác hướng tới thân ảnh hai người, Việt hoàng nhíu mày xách lấy vòng eo Hỏa Vũ nhảy ra một đoạn tránh né. “Chết tiệt, hai lần đều bị phá đám”. Chỉ là suy nghĩ đó hắn không có nói ra ngoài vì vài thân ảnh mới xuất hiện khiến hắn có chút đề phòng.

“Ai Da, nam nữ tình chàng ý thiếp giữa ban ngày, thật là hạnh phúc nha.”

Học Viện Mễ Tư, nơi thân ảnh vị tuyệt sắc mĩ nữ Hỏa Liên đạo sư vốn tính cách nhu mì chợt đột ngột đứng dậy, trước mặt nàng thân ảnh hai lão già tu vi đều Chân Tôn Nhất Đoạn Trung Kì cường giả, bên cạnh đó là một số Đạo sư với tu vi Chân Vương các loại.

“Ngươi nói Tiêu Ngọc học viên chính là một người của Ma Nhân Hội.” ánh mắt Hỏa Liên co rụt lại hướng về phía thân ảnh một lão già đang ngồi trên chiếc ghế Hiệu Trưởng.

“Theo tin tức nhận được là như thế.” Thân ảnh lão già râu tóc bạc phơ nhàn nhạt nói ra phảng phất trong đó là sự ngưng trọng.

Hỏa Liên đạo sư trong lòng hiện tại đang như bị thiêu đốt, nàng biết độ tàn ác cùng thủ đoạn bẩn thỉu của Ma Nhân Hội đạt đến cấp bậc nào, mà dường như là có sự sắp xếp Hỏa Vũ nữ nhi của nàng cùng Việt Hoàng lại là một đội. Chỉ sợ lần này lành ít giữ nhiều.

“Ta đi một chuyến.” Hỏa Liên ngưng tụ ra đôi cánh ngự không rực lửa như cánh Phượng Hoàng, thân ảnh lao vụt đi.

“Toàn bộ là kế hoạch của ngươi.”

Trước mặt Việt Hoàng hai người, là đến sáu đạo thân ảnh. Trong đó khiến Việt Hoàng chú ý đến nhất chính là thân ảnh nam tử cơ bắp lực lưỡng, thân thể đồ sộ khủng lồ, mặt mày bặm trợn có một nét vết xẹo lớn chéo mặt trông quỷ dị vô cùng.

Khí thế hắn không chút thu liễm, khoa trương nhàn nhạt xung quanh, chính là Chân Vương Sơ Kì cường giả hàng thật giá thật. Bất quá nhân vật khiến hắn phải quan tâm hơn chính là thân ảnh nữ nhân dáng người nhỏ nhắn đang khoanh hai tay trước khuôn ngực bạo mãn có chút qúa tải so với thân hình, khuôn mặt trang điểm đậm quỷ dị đang ngồi lắc lư trên bở vai rộng lớn của nam tử Chân Vương to lớn.

Tiêu Ngọc

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Hồi sinh bộ truyện nhé! HI vọng mọi người ủng hộ!

Hứa sẽ viết đến Đại Kết Cục( Chương cuối mới thôi)

MÌnh sẽ sớm bão chương để bù lại thời gian không viết.

Chân thành cảm ơn!

Bình Luận (0)
Comment