" Hử ?Trò chơi này.... thú vị ! " Lâm Phàm tấm tắc : " Mới vào trò chơi là một cái tông môn bèo nhèo, không người kế tục... Tất cả đều nhờ mấy lão giả chống đỡ..... Đệ tử thì thật là nản lòng, nếu không phải thiên phú tầm thường thì lại chết sớm, mầm mống tốt chẳng còn, tông môn suy bại đã đến lúc tàn lụi.... Người chơi sẽ trở thành tân nhiệm tông chủ, cứu vớt tông môn lúc nguy nan. Mà lại không thể ngồi đó chờ may mắn, hàng năm đều có khảo hạch nhỏ, mười năm lại có một lần khảo hạch lớn. Khảo hạch chẳng có cái nào dễ dàng, hoặc là ngoại địch xâm lấn , không thì là cừu gia tới cửa, tệ hơn nữa là vực ngoại thiên ma đồ sát lung tung, thậm chí là thiên thạch bỗng nhiên từ trên trời rớt xuống trúng đầu .... Éc ??? Chơi kỳ dzậy pây ? "
Nhìn hết giới thiệu, Lâm Phàm cũng hiểu rõ hơn đôi chút.
" Loại trò chơi này... chỉ cần quảng cáo một chút thì thực tế chắc hẳn sẽ không ít người chơi mới đúng chứ.... sao lại xuất hiện cả năm rồi mà vẫn không ai chơi ??? Chẳng lẽ là công ty phá sản ? " Lâm Phàm có chút ái ngại. " Vậy thôi để ta làm người đầu tiên vậy. Nếu trò chơi này thật không tệ thì cũng tìm cách giúp các ngươi giới thiệu vậy. "
Lâm Phàm dù gì cũng là một streamer chuyên về game có tiếng. Hắn đã chơi qua không một ngàn thì cũng tám trăm game lớn nhỏ khác nhau, phá đảo cũng hơn ba ngàn tựa game , cộng thêm tính cách khôi hài mỗi khi lên sóng khiến cho fan hâm mộ của hắn đã vượt quá ba trăm vạn người. Chỉ tiếc là Lâm Phàm đã từng nóng máu gà lên tuyên bố vĩnh viễn không nhận donate, thế là bây giờ hối hận đến xanh mặt. Người ta mới có mấy chục vạn fan hâm mộ mà bây giờ đều đã giàu có rủng rỉnh, gái đẹp gái non lúc nào cũng kè kè õng ẹo.... còn bản thân thì thu nhập chỉ ở mức trung bình.
Boonggg !
Trò chơi đã hoàn thành.
Lâm Phàm bấm mở trò chơi.....
" Ngọa tào ! Trò chơi có độc !!!... Ứ ... "
Lâm Phàm tối sầm mặt mũi.
.....
" Tông chủ ! Tông chủ ! "
"..... " Lâm Phàm bật dậy chửi:" Tổ cha mày..... hả ? " Lâm Phàm ngớ người. " Đây là.... "
Xung quanh hắn hoàn toàn lạ lẫm, đầu giường lại xuất hiện một lão giả râu tóc bạc phơ nhưng mặt mũi thì vô cùng hồng hào như lão ngoan đồng Chu Bá Thông.... cái quỷ gì chứ ? Chợt đầu nhói lên, Lâm Phàm lại ngẩn người, ký ức như thác tràn vào....
" Con mẹ nó chứ... là xuyên qua rồi sao ? " Lâm Phàm buột miệng.
Nơi này là Tiên Võ đại lục, Lãm Nguyệt Tông. Tông môn đã từng là Tây Nam Vực nhất lưu tông môn nhưng mấy năm gần đây không người kế tục nên dần dà đã rơi xuống dưới chót, trở thành tam lưu thế lực. Lãm Nguyệt Tông thời kỳ đỉnh phong đệ tử ngàn vạn, linh sơn vạn ngọn , phồn hoa sung túc đến cỡ nào, thậm chí còn đã từng cùng thánh địa tranh phong..... e hèm mặc dù xém chút bị người ta diệt môn nhưng tốt xấu gì cũng là đã từng kiên cường a. Nhưng hiện tại bây giờ linh sơn chỉ còn lại đúng một ngọn núi, địa bàn cũng bị người ta chia cắt không còn gì. Nói cũng không phải chứ hiện tại được như vậy cũng nhờ vào tông môn còn có mấy lão bất tử có chút bản sự, nếu không thì ngay cả vốn liếng ít ỏi như bây giờ cũng không có, đừng nói là tam lưu tông môn , chỉ e là đạo thống cũng bị diệt tận gốc.
Thằng xui xẻo này cũng gọi Lâm Phàm, mới ngày hôm qua vừa tiếp nhận tân nhiệm tông chủ, tu vi nhỏ yếu chả ra gì, thành tích cũng chẳng có , hoàn toàn là một con số không. Sở dĩ có thể trở thành tông chủ cũng là vì mấy lão bất tử kia không ai muốn cõng cái nồi nát này. Theo như thuyết pháp của mấy lão già kia mà Lâm Phàm nghe lén được thì...
" Lãm Nguyệt Tông biến mất là kết cục đã định, không thể nào cải biến. Nếu ta đảm nhiệm tông chủ thì Lãm Nguyệt Tông coi như là hủy trong tay ta. Đến cửu tuyền ta làm sao đối mặt với tiền bối tông môn chứ ? "
" Đúng vậy, Lãm Nguyệt Tông dù có hủy diệt cũng không thể hủy trong tay ta. "
" Ta cũng không ngu ngốc đi nhận chuyện này đâu hả. "
....
Năm tên trưởng lão, năm tên lão gia hỏa đều là đệ tứ cảnh giới Động Thiên Cảnh tu sĩ, tu vi không yếu, đặt ở tam lưu tông môn cũng rất gì và này nọ nhưng tâm trí thì lại vô cùng nhất trí về phương diện trốn làm tông chủ.
Tiên Võ đại lục, cảnh giới tu sĩ chia ra là Khai Huyền, Ngưng Nguyên, Huyền Nguyên, Động Thiên, Chỉ Huyền, Tri Mệnh, Hợp Đạo, Phá Hư và cuối cùng là thành Tiên.
Mở huyền môn nhục thân , ngưng thiên địa nguyên khí, chuyển hóa nguyên khí hội tụ huyền môn gọi là Huyền Nguên. Sau đó mở ra ngũ tạng Động Thiên rồi lại tiến thêm một bước là lĩnh ngộ pháp tắc, huyền ảo tích tụ lại ở đầu ngón tay chính là Chỉ Huyền. Sau lại nhìn Thiên Mệnh, Hợp đại Đạo , Phá toái Hư không cuối cùng đăng lâm Tiên cảnh. Mỗi cảnh giới lại chia ra làm chín cái tiểu cảnh giới được gọi là cửu trọng....
Ký ức không ngừng tràn vào khiến Lâm Phàm càng thêm chết lặng. Bản thân chỉ là một con gà Ngưng Nguyên Cảnh, đã vậy còn là mới vào Ngưng Nguyên. Mấy lão gia hỏa Động Thiên kia chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn, đã vậy lại còn là sư tổ. Vậy mà đám lão già chết tiệt này lại không làm tông chủ, bắt ta làm là thế quái nào ? Nói cho cùng thì trong đám đệ tử hiện tại thì Lâm Phàm là đời thứ ba hiện tại có thiên phú tốt nhất, nhưng chỉ là tốt nhất trong đám đệ tử hiện tại chứ nếu đem ra so thì tạp dịch ở tông môn khác thiếu điều còn muốn có thiên phú tốt hơn. Chung quy thì cũng có đệ tử tốt hơn nhưng mà đều đã chết, không sót một tên.
Lâm Phàm : ".........."
Đương đại đệ tử hiện tại chỉ còn lại đúng bảy cái, ngoại trừ bản thân Lâm Phàm còn tạm được, đám còn lại thật sự hình như đều là rác rưởi, triệt triệt để để rác rưởi ! Muốn để đám người đó làm tông chủ đúng thật là làm khó người ta. Đến lúc này, Lâm Phàm mới phát hiện cái gọi là không người kế tục , đến cùng nó nát đến mức nào. Cho dù tùy tiện đi tìm đại một cái tông môn bất nhập lưu thì đệ tử ở đó cũng ngon lành hơn Lãm Nguyệt Tông rất rất nhiều.
Lâm Phàm suy nghĩ miên man bất định, nhưng trong mắt đại trưởng lão Tô Tinh Hải thì là hắn đang ngẩn người nên nhắc nhở :
" Tông chủ ! Mặt trời đã lên cao rồi, ngài còn không mau dậy còn đi thu môn đồ, đem Lãm Nguyệt Tông chúng ta phát dương quang đại, tái hiện vinh quang ngày xưa sao ? " Tô Tinh Hải thở dài : " Ài... người trẻ tuổi a, không thể lười biếng đó nha. "
Lâm Phàm chửi loạn trong lòng, bất đắc dĩ thở dài : " Được rồi đại trưởng lão. Ngươi đi trước đi, ta nghĩ cách cái đã. "
" Ta sẽ chờ tông chủ, chúng ta đều tin ngươi. Ngài nhất định sẽ dẫn chúng ta tái hiện vinh quang xưa kia. Lúc đó Lãnh Nguyệt Tông chúng ta đệ tử ngàn vạn, linh sơn vạn tòa.... tông chủ ngài sẽ là một phương cự phách ở Tiên Võ đại lục này, ai gặp mà không cúi đầu tôn kính chứ ? Đám tiên tử cao ngạo kia, phàm vừa thấy tông chủ lập tức rụng trứng bu theo như vịt.... " Đại trưởng lão rời đi còn để lại ngoan thoại.
Lâm Phàm trợn trắng mắt chửi đổng trong lòng. Hắn đang vẽ bánh ! Còn dám lừa ta ! Tính bán hàng đa cấp hay gì ? Thứ già không đứng đắn ! Hứ !
Lâm Phàm xoa trán, bất lực đến tận cùng.
" Xuyên qua ! Đã vậy lại giống trò chơi như đúc....cuối cùng là trò chơi có vấn đề, đem ta cưỡng ép xuyên việt... hay là ta bị điện giật trở thành người thực vật , hiện tại chỉ là mơ ? Hay là huyễn tưởng trong lòng ta ? " Lâm Phàm lẩm bẩm rồi thử bóp thật mạnh giữa hai chân. : " Ứ ứ ứ....chơi ngu... rồi.. ặc ặc. "
Sau một hồi hít thở lấy lại tinh thần, Lâm Phàm thở dài : " Ài... cho dù là tình huống gì thì cũng kệ vậy. Cứ coi như hiện tại là thật , lo mà xử lý đi, nếu không thì không xong a . "
Lâm Phàm có chút cảm giác vô lực. Vạn nhất đây là thật, nếu mà bỏ mặc không quan tâm, để mọi chuyện tùy ý xảy ra thì rõ ràng là chết chắc. Hắn vẫn nhớ kỹ giới thiệu trong trò chơi, hàng năm ít nhất là một lần tiểu nguy cơ, mười năm là 1 lần đại nguy cơ. Trăm năm còn có tai nạn diệt thế xảy ra, còn ngàn năm thì .... dùng mông nghĩ cũng biết là còn khủng khiếp hơn trăm năm rất nhiều lần.
" Ai mà ngờ xuyên mẹ nó qua tới cái địa phương này chứ. Ở địa cầu qua cũng không tệ, cho dù không nhận donate thì với thu nhập hiện thời cũng đủ để cứu vớt mấy tiểu tỷ tỷ gia cảnh nghèo khó, quần rách nát áo không có mặc, chỉ có vài mảnh vải che thân đến năm tám chục tuổi a, hơn nữa mỗi ngày đổi một em..... Sao lại tự nhiên mò tới cái chỗ quỷ quái này, bắt đầu là độ khó địa ngục rồi, thiệt sự là..... Ài dà, chỗ tốt duy nhất có lẽ là tuổi thọ dài.... "
Tiên Võ đại lục linh khí dư dả, người bình thường thôi thì tuổi thọ cũng đều vượt qua hai trăm. Tu tiên giả tệ nhất là Ngưng Nguyên Cảnh thì tuổi thọ không dưới năm trăm tuổi.
" Sống lâu vậy thì điều kiện tiên quyết là ta phải vượt qua được nguy cơ mỗi năm một lần cái đã. " Lâm Phàm nhíu mày cân nhắc làm sao để phá cục. " Ngạn ngữ nói rất hay. Nhân sinh cũng như bị cưỡng bức vậy, nếu không phản kháng được thì cứ thử hưởng thụ đi. Vì vậy mục tiêu của ta hiện giờ là chỉ có một, sống sót ! Mà để sống sót thì duy nhất chỉ có một cách, để tông môn mạnh lên, ta mới có thể mạnh lên."
" Hệ thống ? " Lâm Phàm thử gọi nhưng cả nửa ngày kêu gào rát cổ họng vẫn không thấy gì. " Nhưng mà ta nhớ không lầm thì trò chơi này có một đặc điểm là chỉ cần tông môn phát triển ta liền có thể mạnh lên. Đặc biệt là khi thu đệ tử, thiên phú càng cao thì ta có thể nhận lấy thực lực cùng thiên phú của chúng.... Nói cho cùng thì ta có phải xuyên qua trò chơi này hay không thì cứ thử thu một tên đệ tử thiên phú cấp A rồi coi sao...." Căng đầu suy nghĩ một hồi chợt Lâm Phàm chưng hửng :" Tổ cha nó chứ, không có hệ thống làm sao ta biết ai là thiên phú cấp A với chả cấp S chứ ? " Lâm Phàm vò đầu bức tai muốn trọc đầu.
Thật lâu sau đó, hắn mới dần tỉnh táo lại, cẩn thận sắp xếp trí nhớ, tổng hợp toàn bộ kiến thức có được từ các bản tiểu thuyết mạng , cuối cùng tổng kết ra một quy luật.
" Nếu là tiên hiệp, huyền huyễn ..... tu sĩ vô số , nhất định là sẽ có thiên mệnh chi tử hoặc mô bản nhân vật chính . Ta dù không có cách nào để phân biệt thiên phú của người khác nhưng mà ta không tin là mô bản nhân vật chính hay thậm chí là thiên mệnh chi tử lại có thiên phú tệ. Vậy nên bắt đầu từ chỗ này đi. "
Lâm Phàm vội vã đi tìm giấy viết, múa bút thành văn mãi cho đến chiều tối hắn mới rời khỏi Lãm Nguyệt Cung.
Vừa ra khỏi cửa , trước mặt là một nơi hoang vu hẻo lánh, linh sơn gì chứ ? Là cái ổ chuột rách nát thì đúng hơn. Lèo tèo vài cái nhà, quảng trường thì vắng tanh như chùa bà Đanh......
Cùng lúc, năm tên trưởng lão tiến tới. Năm người , ba nam hay nữ. Ba tên nam trưởng lão thì đều là bộ dáng lão đầu tử, hai tên nữ trưởng lão thì bề ngoài vô cùng trẻ trung xinh đẹp, nhìn kiểu gì cũng giống như mỹ phụ thành thục, nhất là nhị trưởng lão Vu Hành Vân , vừa xinh đẹp lại còn to hơn người. Phải , là to đúng nghĩa đen, hơn người đúng nghĩa đen. To ! Bự ! Vượt mặt !
" Tông chủ ! đã nghĩ ra cách đem tông môn chúng ta phát dương quang đại chưa ?" Tô Tinh Hải ôm quyền hỏi.
Lầm Phàm nhìn ánh mắt tha thiết mong chờ của con hàng này mà miệng co giật chỉ muốn mắng chửi người. Nghĩ hay lắm ! Các ngươi không làm thì thôi, con mẹ nó chứ bắt ta làm cũng xong rồi, giờ đi theo hối thúc cái khỉ gì.
" Bản tông chủ cho rằng, Lãm Nguyệt Tông chúng ta sở dĩ không người kế tục, càng ngày càng thảm, nguyên nhân rất lớn là do cách đãi ngộ cùng tông quy của chúng ta có vấn đề, Cũng vừa hay, sau ba ngày nữa là thời gian thu đồ, bản tông chủ đã mô phỏng một phần tông quy mới, các ngươi nhìn thử coi. "
Lâm Phàm phất tay, một tờ giấy chi chít chữ bay tới. Năm tên trưởng lão nhìn nhau , ngưng thần chú ý.
Thu đồ thiết luật !
Người có họ Tiêu, Diệp , Thạch, Lâm ưu tiên trúng tuyển.
Người hay nói chuyện một mình với chiếc nhẫn hay đồ vật nào đó. Ưu tiên trúng tuyển.
Đại nạn không chết ba lần trở lên, hôn thê có lai lịch bí ẩn. Ưu tiên trúng tuyển.
Người bị từ hôn, thiên tài lụn bại, phụ mẫu mất tích không rõ lý do, tung tích. Ưu tiên trúng tuyển.
Người mới đến cửa sơn môn lập tức bị người khác gây khó dễ. Ưu tiên trúng tuyển.
Người luôn treo trên miệng một nụ cười thần bí, có địch nhân hay cười " kiệt kiệt kiệt ". Trực tiếp trở thành thân truyền đệ tử.
Người bị hãm hại,đào cốt chiếm thiên phú, nguy cơ sớm tối. Trực tiếp trở thành thân truyền đệ tử.
Kẻ nhát như chuột, vô cùng cẩn thận, miệng luôn kêu gào " chết rồi, chết rồi... nguy hiểm chạy lẹ." Lập tức trở thành thân truyền đệ tử.
Người có tính cách biến hóa đa đoan, lúc nam lúc nữ. Trực tiếp trở thành thân truyền đệ tử.
........