Làm Tông Chủ, Quy Củ Của Ta Có Chút Lạ ( Bản Dịch )

Chương 21 - Không Hiểu Gì Hết, Chỉ Biết Vô Cùng Lợi Hại.

" Sư phụ chẳng lẽ bị phát hiện rồi sao ? " Tiêu Linh Nhi hoảng sợ. " Chẳng lẽ... tất cả đều là ... "

" Như vậy thì chưa hẳn... " Lương Đan Hà, tàn hồn lão ẩu trầm giọng nói : " Môn quy này đã có trước khi ngươi nhập môn nên chắc chắn là không phải nhắm vào chúng ta. Hơn nữa tông môn bồi dưỡng ngươi một cách vô điều kiện, cho dù là Địa Tâm Yêu Hỏa hay là năm vị trưởng lão đều không ngại khó khăn tìm kiếm tài nguyên cho ngươi đều là sự thật. Ngươi không cần để ý đến mấy tiểu tiết làm gì. "

Lương Đan Hà mặc dù cũng đang chấn động trong lòng nhưng dù sao cũng là một lão quái vật, kiến thức phong phú nên rất nhanh trấn tĩnh lại.

" Như vậy thì... " Tiêu Linh Nhi lấy lại thần sắc nói : " Cho dù thế nào đi nữa thì sư tôn cùng tông môn đối với ta rất tốt. Chuyện này không giả được, nhưng mà môn quy sao lại có một quy định như vậy ? Không phải, sao lại có quá nhiều quy định cổ quái vậy chứ ? "

" Ta cũng không biết. " Lương Đan Hà cũng không hiểu nói : " Nhưng mà lấy kiến thức hạn hẹp của mình ra giải thích một chút thì ta thấy môn quy này lập ra cũng không lâu, có lẽ là ngay trước khi thời gian chiêu mộ đệ tử vừa rồi. Bởi vì chỉ mới năm nay Lãm Nguyệt Tông mới có quy định không nhìn thiên phú, chỉ nhìn duyên phận. Rõ ràng là không nhắm vào chúng ta, cũng chưa chắc biết được sự tồn tại của ta. Môn quy chiêu mộ người này có mười điều, mỗi một điều đều tương ứng với một đám người đặc biệt nào đó. Nhìn sơ qua thì thấy không liên quan nhưng kỳ thật tất cả đều có chỗ đặc thù. Ta nghĩ.... " Nói đến đây Lương Đan Hà dừng lại hồi lâu.

" Người định ra môn quy này nhất định có chủ ý cho riêng mình, đồng thời hắn vô cùng chắc chắn những người thỏa mãn điều kiện này đều rất bất phàm. " Lương Đan Hà nói vậy nhưng nàng lại cảm thấy vô cùng hoang đường. Nhưng càng nghĩ lại càng mơ hồ. " Những điều kiện này không liên quan gì nhau, vô cùng lộn xộn nhưng kỳ thực.... kỳ thực... "

" Kỳ thực thế nào? " Tiêu Linh Nhi chớp chớp mắt đáng yêu.

" Kỳ thực lại có đạo lý nhất định. " Lương Đan hà chậm rãi nói.

Nếu nàng là người hiện đại nhất định sẽ nói là " Ta không hiểu nhưng ta cảm giác rất lợi hại. " . Đáng tiếc nàng không phải !

" Dù sao thì Lãm Nguyệt Tông đã dựa vào cái môn quy kỳ quái này từ trong vạn người tìm được ngươi. Hơn nữa còn dốc hết toàn lực bồi dưỡng ngươi. Cái này liền chứng minh quy định nhìn như mơ hồ, kỳ quái này lại vô cùng bất phàm. " Lương Đan Hà nói.

TIêu Linh Nhĩ sững người. Hình như đúng vậy a.

" Hơn nữa từ thái độ của sư tôn cùng trưởng lão của ngươi, có thể thấy được môn quy này vô cùng trọng yếu. " Lương Đan Hà gật gù :" Không sai ! Ta nghĩ môn quy này nhất định là do tên chưởng môn sư tôn kia của ngươi lập ra. "

" Sao sư phụ biết ?"

" Ngươi chắc cũng đã thấy sư tôn của ngươi hoàn toàn không đơn giản. Tốc độ tu luyện cơ hồ nhanh hơn ngươi nhiều. Ngươi phải nhớ là bản thân ngươi có ta hỗ trợ, dị hỏa quấn thân, công pháp tối cao, lại có đan dược hỗ trợ nhưng làm gì cũng bị sư tôn ngươi vượt qua. Ngươi cố gắng thế nào cũng vẫn bị ép lại một đầu, không thể vượt qua được. Một cái nữa là sư tôn ngươi cũng vừa làm tông chủ chưa lâu, trước đó Lãm Nguyệt Tông hoàn toàn không có cái quy củ này. Tất cả mọi chi tiết đều chỉ thẳng mặt tên tông chủ sư tôn của ngươi. Hắn ... có bí mật ! Đã vậy bí mật của hắn còn lớn hơn chuyện của chúng ta. "

Tiêu Linh Nhi trầm mặc hồi lâu rồi nhoẻn miệng cười : " Cuối cùng là ta lại lo lắng không đâu. Mỗi người đều có bí mật của mình, sư phụ ngài có bí mật cũng rất bình thường không phải sao ? Tông chủ có lẽ đã biết bí mật của ta nhưng xưa nay vẫn chưa từng truy vấn, ngược lại còn lấy toàn tông chi lực để bồi dưỡng... đã như vậy thì ta còn phải quan tâm nhiều làm gì chứ ? Chỉ cần tông môn cùng sư tôn thật tình với ta , nhất định ta sẽ hồi báo. Quy định này đưa ta cũng là muốn ta chú ý, khi hành tẩu bên ngoài có thể mời chào những người thỏa mãn điều kiện vào tông môn. "

" Chuyện tốt ! Quá tốt ! " Lương Đan Hà cười lớn : " Nên như vậy ! "

Ai không có bí mật chứ ? Chính bản thân mình cũng có bí mật ! Cũng giấu diếm tất cả, nhưng mà chẳng lẽ người bí mật đối xử tốt với ngươi lại trở thành không tốt sao chứ ?

" Nhưng mà sư phụ a, mấy quy định này nhìn mơ hồ không hiểu thì tạm thời không đề cập tới nhưng mà mấy cái tông môn thiết luật thì..... có quá đáng , độc ác lắm không ? " Tiêu Linh Nhi ngập ngừng nói.

" Không ! " Lương Đan Hà dứt khoát nói." Mấy cái quy định chọn người chúng ta không thể phán xét nhưng thiết luật thì lại vô cùng chí lý."

" A??? "

" Ngươi còn trẻ, trải đời quá ít. Sau này ngươi sẽ minh bạch. Hiện tại ngươi cứ làm theo môn quy là được. Tuyệt đối không sai đâu. "

Tiêu Linh Nhi : " ??????...... Thiệt là dzô nghĩa ! "

............

Vài ngày sau,

Hồng Vũ Tiên thành.

Đoạn Thanh Dao cùng Tiêu Linh Nhi đến ngoài thành.

" Linh Nhi, đây chính là Hồng Vũ Tiên thành. " Nàng cười nói: " Hùng vĩ không ? "

" To vãi ! " Tiêu Linh Nhi cảm thán.

" Đương nhiên rồi. " Đoạn Thanh Dao cảm khái nói : " Hồng Vũ Tiên thành có nhân khẩu quá trăm triệu, nếu tính luôn cả khách vãng lai thì nhân khẩu cũng có lẽ khoảng hai ức. Cường giả như mây, nhất là đương đại thành chủ danh xưng Hồng Vũ Địa Tiên, là một tên cao thủ Tán tiên cảnh."

" Tán Tiên ? " Tiêu Linh Nhi không hiểu hỏi.

" Cái gọi là Tán Tiên chính là Phá Hư Cảnh chứng đạo thành tiên thất bại nhưng tu vi lại không mất đi, chỉ là đi theo một con đường khác nên được gọi là Địa Tiên. Phổ thông Tán Tiên mạnh hơn Phá Hư nhưng lại yếu hơn Tiên cảnh. Tuy nhiên Tán Tiên có thể Độ Kiếp , mỗi lần Độ Kiếp thành công, tu vi chiến lực đều tăng vọt. Ai có thể vượt qua mười hai lần độ kiếp thì sẽ trực tiếp vượt qua Tiên Nhân chi cảnh, trực tiếp phi thăng trở thành Chân Tiên. Vì vậy mới có thuyết pháp Tán Tiên thập nhị kiếp, nhất kiếp phi thăng là vậy. "

" Ra là thế ! " Tiêu Linh Nhi bừng tỉnh đại ngộ.

Trong đầu nàng, Lương Đan Hà cảm khái lên tiếng : " Đoạn trưởng lão nói không sai ! Nhưng mà Tán Tiên Thập Nhị Kiếp vô cùng hung hiểm. Toàn bộ Tiên Võ đại lục này người thành công từ xưa đến nay chỉ lác đác vài người. Đừng nói là mười hai kiếp, người qua được bảy kiếp cũng đã là kỳ tài ngút trời. Thất kiếp Tán Tiên không dễ , trảm kiếp thành tiên càng khó. Đã vậy, tiên kiếp cứ năm trăm năm sẽ đến một lần, muốn tránh cũng không thể tránh. Cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ không ai nguyện ý đi theo con đường Tán Tiên này. "

" Ta hiểu rồi, sư phụ. "

Bình Luận (0)
Comment