Khán đài ồn ào náo nhiệt, trong sân thi đấu thì lại im lặng không ai nói lời nào. Có người cẩn thận từng li từng tí, thần sắc khẩn trương luôn lo lắng sẽ xảy ra sai lầm. Có người lại vô cùng bình tĩnh, động tác nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng thoải mái, mặt đầy tự tin.
Tiêu Linh Nhi nhìn từng người, quan sát cẩn thận từng chút, đặc biệt chú ý đến mấy loại linh dược mà nàng chưa từng tiếp xúc qua. Khoảng một nén nhang qua đi, Tiêu Linh Nhi nhắm mắt lại , mọi dữ liệu trong đầu được sắp xếp một cách tuần tự, hợp lý.
" Thì ra là vậy ! " Tiêu Linh Nhi thì thào : " Dùng mấy dược liệu này ...... Rút ra tinh hoa của năm loại ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ..... đem mấy phụ liệu khác dung hợp cho đến khi đạt tới tình trang ngũ hành tương sinh....sau đó lại lấy nó phụ trợ thành đan, cho dù dược tính có giảm xuống nhưng tỷ lệ thành đan lại gia tăng rất nhiều. Nhìn qua thì đúng là không khó lắm, chỉ cần bảo đảm tính cân bằng những dược liệu này là được."
Tiêu Linh Nhi cuối cùng cũng động.
Bộp ! Ầm !
Theo thói quen Tiêu Linh Nhi đập tay xuống bàn, nắp đan lô bay lên ......
" Quát đờ hợi ? "
Đám người chứng kiến há hốc mồm kinh ngạc.
Tiêu Linh Nhi hết hồn , rụt cổ lè lưỡi : " Mém tí nữa thì toang ! Quên mất là đang giả ngu. "
Thế là nàng bắt đầu thu hồi phong thái.....
Boongg !
Nắp đan lô không ai chụp, rơi tự do xuống bàn.
" . .......... " Người xung quanh.
" Ây dà... " Một đám người đang tập trung tinh thần, xúm nhau phẩy tay thất vọng.
Tiêu Linh Nhi nghẹn đỏ mặt, tranh thủ lụm nắp đan lô lên, tay chân luống cuống bắt đầu bỏ dược liệu vào lò.
Thấy vậy đám quần chúng ăn dưa liền thất vọng quay đi. Biểu hiện như thế này thì vòng thứ nhất cũng không qua nổi !
Tiêu Linh Nhi vừa chậm rãi luyện đan vừa nói dóc với Lương Đan Hà :
" Sư phụ, ngươi thấy trong đám luyện đan sư này thì ai có thể trở thành kình địch của ta ? "
" Đương nhiên là có ! " Lương Đan Hà chậm rãi nói : " Trong trăm vạn người thì cho dù đại đa số đều bình thường cũng sẽ xuất hiện người xuất chúng. Vi sư ngủ say nhiều năm, đối với tình hình đương thời cũng không biết quá rõ. Nhưng nhìn biểu hiện thì có ba người đáng chú ý. "
" Hả ? Là ai ?" Tiêu Linh Nhi hứng thú.
" Ngươi nhìn trước mặt, bên trái, nam tử có mào trên đầu. Hắn luyện đan nhìn rất thuần thục, chưởng khống lửa cũng như dược liệu đều vô cùng tinh chuẩn. Còn sau lưng ngươi, nữ tử tóc đỏ, áo đỏ, đỏ từ trên đỏ xuống. Nếu ta nhìn không lầm thì công pháp của nàng chính là tuyệt học trấn tông của Hỏa Đức Tông. Hỏa Đức Tông này vốn lấy thuật luyện khí nổi danh thiên hạ, nhưng nữ tử này lại đi theo con đường riêng, đem khống hỏa chi thuật luyện đến mức này, đã vậy còn luyện đan chứ không luyện khí. Nàng chưởng khống dược liệu có lẽ còn yếu nhưng luận chơi lửa thì ngươi bây giờ không bằng nàng a. "
" Là họ sao ? " Tiêu Linh Nhi cũng từng chú ý đến hai người này : " Vậy người thứ ba là ??? "
" Bên phải ! Người nhìn không quá thông minh, so với ngươi còn luống cuống tay chân hơn nhiều.
" Hả ? " Tiêu Linh Nhi sững người : " Ý của sư phụ là.... hắn cũng giả heo ăn thịt hổ ? Nhưng sao ta lại không thấy vậy chứ ? "
" Ngươi không nhìn ra được thì chứng tỏ trình độ của hắn rất cao. Diễn kỹ cực tốt, che giấu rất sâu. NHưng ta chắc chắn thực lực luyện đan của hắn dù sao cũng không bằng ngươi, đã vậy kẻ này mười phần cổ quái, tu vi lại .... hình như bị che giấu. "
" Tu vi ? Che giấu ? " Quan sát hồi lâu vẫn chỉ thấy người kia mới Ngưng Nguyên nhất trọng, Tiêu Linh Nhi nhíu mày :" Người này..... quả thực có chút cổ quái. "
" Chính xác là có cổ quái ! Ngươi chú ý kẻ này là được."
" Ta biết, sư phụ ! "
.........
Nửa canh giờ trôi qua,
Lần lượt có người thành đan, mùi thuốc xộc thẳng vào mũi. Dần dần lại có người thất bại, dù thành đan nhưng không đạt đến tam phẩm, thậm chí có người còn làm nổ lô. Cuối cùng Tiêu Linh Nhi mới miễn cưỡng khai lò, luyện chế ra ba mai Ngưng Nguyên Đan khi thời gian còn mười hơi thở.
Miễn cưỡng đạt yêu cầu !
Nàng nhìn về phía tên luyện đan sư cổ quái kia phát hiện hắn vẫn còn đang lúi húi luyện đan. Tựa hồ như hắn không kiểm soát được, luống cuống dập lửa loạn cả lên, cho đến khi thời gian vừa hết hắn mới hoàn thành. Hai mai đan dược, không biết là mấy phẩm khiến Tiêu Linh Nhi nghiến răng nghiến lợi. Phía trên đan dược vô cùng bất ổn, quang hoàn lấp lóe, sáng tối chập chờn một lúc lâu mới ổn định.
" Giả heo ăn thịt hổ sao ? Diễn quá lố ! Thấy ghét ! Xía ! " Tiêu Linh Nhi hậm hực.
Nếu không có sư phụ nhắc nhở e là nàng cũng đã bị gạt. Theo lý thuyết thì giả trang như nàng đã là đủ rồi, còn làm như tên kia thì lại khiến người ta chú ý thêm chứ được gì ? Thiệt là cẩn thận quá mức !
" Hả ? Cẩn thận quá mức ? Nghe quen quen.... nghe cái này ở đâu rồi nè. " Tiêu Linh Nhi giật mình.
Thế nhưng nàng nghĩ mãi vẫn không ra.
" Người đủ yêu cầu lưu lại. Kẻ đào thải lui ra! " Hợp Đạo Cảnh tu sĩ lên tiếng.
Trong nháy mắt, đám người tham dự chia làm hai hướng, người bị loại lên tới chín phần, vào vòng trong chỉ còn lại chưa tới mười vạn người. Tên luyện đan sư cổ quái kia lại nằm trong số đó.