Làm Tông Chủ, Quy Củ Của Ta Có Chút Lạ ( Bản Dịch )

Chương 23 - Trăm Vạn Luyện Đan Sư.

--Thời gian đã đến, người người chen chúc nhau nơi tổ chức thi đấu.

" Ở trong Hồng Vũ Tiên thành lại có một tiểu thiên địa như vậy... " Đoạn Thanh Dao kinh thán.

Quảng trường rộng lớn, bàn đá chất đầy nguyên liệu được xếp thành hàng . Xung quanh là khán đài cực lớn chia làm hai tầng, một tầng dưới dành cho tầng lớp phổ thông, tầng trên lơ lửng trên cao dành cho khách quý.

" Nhìn sơ qua cũng gần trăm vạn người tham gia... " Đoạn Thanh Dao cảm khái: " Thật là đại thủ bút ! "

Nói đoạn, tâm tình nàng có chút sa sút. Gần trăm vạn người tham dự thì tài nguyên cung ứng có thể nói là một con số trên trời, cho dù đem Lãm Nguyệt Tông đi bán một trăm một ngàn lần vẫn không đủ. Khẽ lắc đầu, Đoạn Thanh Dao nói :

" Linh Nhi, đi thôi. Không cần phải lo lắng quá nhiều, cứ cố gắng hết mình là được. Ngươi còn trẻ, lần này tham dự chỉ là cho ngươi đi lịch luyện chứ không phải bắt ngươi phải đoạt giải. Thất bại cũng không sao. Yên tâm đi hả. "

" Ta biết rồi. " Tiêu Linh Nhi khẽ gật đầu rồi tiến tới vị trí của mình chờ thi đấu.

" Sư phụ, theo ngươi thì ta nên một đường thẳng tiến hay là tạm thời ẩn nhẫn ? " Tiêu Linh Nhi nói thầm.

" Đương nhiên là ẩn nhẫn, giả heo ăn thịt hổ. " Lương Đan Hà cười lớn. :" Ngươi đừng chủ quan, thiên phú của ngươ rất tốt nhưng với thực lực hiện tại của ngươi với Lãm Nguyệt Tông thì không giữ nổi Địa Tâm Yêu Hỏa đâu hả. Bởi vậy nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không được sử dụng. Vả lại luyện đan đại hội cũng chẳng khác gì chiến trường. Nếu ngươi biểu hiện quá chói mắt lập tức sẽ trở thành mục tiêu cho những người khác nhằm vào. Vì vậy nên điệu thấp một chút, chỉ cần có thể tiến vào vòng sau là được.Đến vòng cuối cùng thì bung toàn lực chiếm lấy khôi thủ. Chỉ e là đám người Lãm Nguyệt Tông sẽ phải kinh ngạc a. "

" Đây là kinh hỷ ngoài ý muốn thôi mà. " Tiêu Linh Nhi cười tinh nghịch.

Đã đến thì nhất định phải tranh đoạt khôi thủ. Cho dù không đứng đầu được thì nằm trong top đầu là chắc chắn.

" Ha ha ha... vẫn còn chút thời gian, ngươi không tranh thủ nhìn qua đám dược liệu này đoán thử coi đề mục vòng thứ nhất là gì sao hả ?" Lương Đan Hà trêu đùa nói.

" Sư phụ.... ngươi xem thường ta hả ?" Tiêu Linh Nhi liếc xéo : " Đống dược liệu này nhìn rất lộn xộn nhưng thực chất là để luyện chế Ngưng Nguyên Đan, lộn xộn như vậy là để che mắt mà thôi. "

" Ngươi chỉ nói đúng một nửa. "

" Chỉ một nửa ? "

" Trong đống này dư ra mười loại dược liệu không phải là để che mắt, quấy nhiễu phán đoán người dự thi mà thực chất đan phương luyện chế Ngưng Nguyên Đan hiện nay đúng là như vậy. Còn đan phương ta đưa ngươi là cổ phương. Cổ phương sử dụng dược liệu rất ít nhưng khi luyện chế sẽ phức tạp hơn. Còn đan phương hiện nay thì dược liệu nhiều hơn, luyện chế cũng đơn giản hơn nhưng chất lượng đan dược thì thấp hơn rất nhiều." Lương Đan Hà cười hiền lành.

" Vậy sao không sử dụng cổ phương chứ ? " Tiêu Linh Nhi thắc mắc.

" Độ khó quá cao,không phải luyện đan sư nào cũng có thể làm được. Không phải ai cũng có thiên phú cao như ngươi đâu hả ? Độ khó cao tương đương với tỷ lệ thành đan cực thấp, lãng phí dược liệu. Thêm mười loại dược liệu vào thấy thì nhiều nhưng thực tế lại đỡ lãng phí dược liệu hơn trước đây. Dù sao thì đám dược liệu thêm vào này phần lớn đều chỉ có tác dụng phụ trợ nên dược lực không tăng lên mà lại còn có tác dụng phụ không tốt, nhưng vẫn không đáng kể nếu đổi lại tỷ lệ thành đan cao hơn. Nói chung là có ưu cũng có khuyết. Ít nhất thì đối với phổ thông luyện đan sư là vậy ! "

" Ra là vậy ! " Tiêu Linh Nhi gật gù.

" Đã vậy cứ làm khó một chút đi. Diễn cho giống đó nha. Lần này ngươi cứ dùng đan phương ngươi chưa từng biết luyện ra Ngưng Nguyên Đan đi." Lương Đan Hà lại nói.

" Nếu lỡ lật thuyền trong mương thì sao chứ ? " Tiêu Linh Nhi khẩn trương hỏi.

" Tông môn của ngươi đều không trông mong gì lần đại hội này, lỡ có bại cũng có sao đâu chứ ? " Lương Đan Hà che miệng cười khúc khích.

" Sư phụ ụ ụ ụ ụ... " Tiêu Linh Nhi phồng miệng chu mỏ, mắt trợn trắng.

" Hảo hảo hảo.... không chọc ngươi nữa. Ta tin ngươi được chưa ? " Lương Đan Hà cưng chìu nói.

Sư đồ nói chuyện phiếm hồi lâu rồi cũng đến lúc bắt đầu.

Cường giả bước lên đài cao, khí thế trùng thiên khiến người bên dưới nhao nhao.

" Đây là... "

" Đệ thất cảnh Hợp Đạo Cảnh ! "

Trên đài cao, tu sĩ Hợp Đạo Cảnh nhàn nhạt mở miệng:

" Quy củ luyện đan thì ở đâu cũng như nhau, ta không muốn nói nhiều nữa. Người đến đây tham dự thì phải toàn lực ứng phó. Vòng thứ nhất là luyện chế Ngưng Nguyên Đan, ai luyện được tam phẩm trở lên thì đủ tư cách tiến vào vòng tiếp theo. Còn bây giờ thì ... bắt đầu ! "

Trong khi tất cả những người khác nhanh chóng lựa dược liệu, tập trung đốt lò thì Tiêu Linh Nhi lại chần chừ đứng đó nhìn xung quanh.

" Sư phụ... đan phương này... "

" Tự nghiên cứu đi ! " Lương Đan Hà nói : " Ta đã nói là tin tưởng ngươi. Cho dù ngươi chưa từng biết đến đan phương này nhưng yêu cầu cũng chỉ tam phẩm mà thôi. Đối với khả năng của ngươi thì tuy có chút khó khăn nhưng không lớn lắm."

Tiêu Linh Nhi hít sâu một hơi : " Đệ tử biết rồi, ta sẽ cố gắng. "

Nàng vốn chưa từng tỷ thí luyện đan với ai, kinh nghiệm chỉ là con số không. Đan phương này lại chưa từng thấy, dược liệu lung tung, xử lý cách nào thì nàng không biết, cũng không thể làm đại được. Thế là trong lúc tất cả đều động, Tiêu LinH Nhi lại đứng đó nhìn quanh, mặt đầy mờ mịt. Trên đài cao có người lập tức phát hiện dị trạng .

" Phụt ! " Một tên cười phun nước miếng :" Ha ha ha... các ngươi nhìn kìa ! Người ta đã bắt đầu luyện đan còn nha đầu kia lại ngơ ngác nhìn xung quanh. Liệu có biết làm không đây ? "

" Không thể nào chứ hả ?"

" Ngay cả Ngưng Nguyên Đan cũng không biết mà còn dám đến tham gia luyện đan đại hội ? "

" Thật là can đảm quá đó nha. "

" Có lẽ là đệ tử của bất nhập lưu tông môn nào đó đến tham gia náo nhiệt đó mà.:

" Tham gia náo nhiệt thì đứng nhìn như chúng ta là được rồi. Tham gia làm gì hả ? "

" Đây là Hồng Vũ Tiên thành, luyện đan sư có hàng vạn. Trình độ như vậy cũng dám tham gia chẳng khác nào làm trò cười cho người khác a. "

Bla bla.... ồ dé .... cu lu ta ru mu.... cadogjfw.....

Tiếng người nhốn nháo ....... ồn ào...... lào cào....

Đoạn Thanh Dao nhíu mày khó chịu :" Linh Nhi sao lại đứng đó ? Còn chưa động thủ sao ? "

Bình Luận (0)
Comment