Tùy ý luyện chế ?
Đám đông giật mình.
Thông thường bất kỳ cuộc thi nào cũng có quy định, có đề mục , xếp hạng sẽ dựa vào phẩm cấp đan dược mà xét duyệt. Nhưng lần này lại dựa vào giá trị của đan dược ? Nói như vậy thì lúc này cửu phẩm Ngưng Nguyên Đan giá trị thậm sẽ cáo hơn ngũ phẩm thậm chí là lục phẩm Huyền Nguyên Đan. Bởi vì cửu phẩm đan dược chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, bình thường cửu phẩm vừa hiện lập tức sẽ bị các đại tông môn, đại gia tộc thu gom hết, thậm chí sẽ xảy ra chém giết, cướp bóc.
" Vậy....vậy mà đã vào đến chung kết rồi sao ? " Đoạn Thanh Dao không tin vào mắt mình thì thào.
Nàng biết thiên phú luyện đan của Tiêu Linh Nhi rất cao nhưng mà hoàn toàn không nghĩ đến là Tiêu Linh Nhi đã đạt đến trình độ này. Cho dù là dừng ở đây cũng là thiên tài trong mười vạn có một, nếu như tiến thêm một bước nữa thì....
"Tùy ý luyện.... đối với nha đầu này lại là ưu thế. Trước đó vẫn đang khiêm nhường giấu tài giờ cũng nên thể hiện rồi a. "
......
" Thôi chọn tam giai Huyền Nguyên Đan vậy. Còn phẩm cấp bao nhiêu thì cứ cố hết sức thôi. " Tiêu Linh Nhi khẽ thì thào.
Sau mấy hơi thở suy nghĩ đắn đo, Tiêu Linh Nhi đã quyết định loại đan dược mình quen luyện chế nhất. Đúng ra là Ngưng Nguyên Đan mới là loại đan dược mà nàng thường xuyên luyện chế nhất nhưng mà Ngưng Nguyên Đan thì cấp độ quá thấp, cho dù có luyện ra cửu phẩm thì giá trị vẫn không cao. Nhưng Huyền Nguyên Đan thì khác, chỉ cần phẩm cấp càng cao thì khả năng đoạt khôi thủ càng nihe6u2.
" Lựa chọn của ngươi hoàn toàn có thể đoạt khôi thủ, nhưng mà ta lại vẫn nhìn không thấu tiểu tử kia.... " Lương Đan Hà nói.
" Cứ thử thì biết thôi. "
" Cũng được ! Cứ làm hết sức mình, nghe theo thiên mệnh vậy. Dù sao thì ở chỗ này ngươi cũng không thể sử dụng Địa Tâm Yêu Hỏa, chỉ có thể luyện Huyền Nguyên Đan mà thôi."
.......
Một lúc sau, vòng thi bắt đầu.
Khán đài xôn xao không ngớt.
" Nhanh nhìn kìa ! Kia là thần tử thứ ba của Vũ tộc. Không ngờ thuật luyện đan của hắn lại kinh người như vậy. Nhìn vật liệu của hắn đưa ra chẳng lẽ là chuẩn bị luyện chế ngũ phẩm đan dược sao ? "
" Y dà .... thiệt là lợi hại quá đó nha . Hỏa Đức Tông đại tiểu thư Hỏa Vân Nhi cũng lựa chọn ngũ phẩm đan dược. "
" Những người khác thì sao ? Tứ phẩm..... không phải ! "
" Có hai người là tam phẩm đan dược ! "
" Nha đầu kia không biết là đến từ tông môn bất nhập lưu nào, từ đầu đến giờ toàn miễn cưỡng vượt qua, đúng là vận khí không tệ nha. Còn tiểu tử khù khờ kia nữa, rõ ràng đều dựa vào vận khí mà vào đến vòng chung kết này. Hai người nay chọn tam phẩm đan dược cũng không lạ a. "
" Đương nhiên rồi ! Khả năng của người ta không đủ nên mới vậy, chứ nếu không thì tệ lắm cũng đã chọn tứ phẩm đan dược a. "
" Nhìn như vầy thì e là khôi thủ sẽ là cuộc tranh tài của đệ tam thần tử Vũ tộc với Hỏa Vân Nhi kia rồi nhỉ ? "
" Ngây thơ ! " Có người phản ứng.
" Vị đạo hữu này... ngươi nói vậy là có ý gì hả ? "
" Chắc là ngươi nghĩ luyện đan đại hội chỉ so luyện đan thôi hả ? Ngươi nhìn đi ! " Người nọ lười nói nhảm, hất hàm về phía sân đấu.
······
Người dự thi đều bận rộn, tất bật luyện đan.
Tiêu Linh Nhi vẫn bình thản từ từ.
Tên luyện đan sư ngây ngô kia thì vẫn bộp chộp, tay chân luống cuống.
Những người còn lại thì vô cùng chăm chú, thao tác mượt mà nước chảy mây trôi.
Thời gian qua hơn phân nữa, chợt:
" Khốn khiếp thật ! " Có người nhìn quanh, thấp giọng nói : " Hai người kia luyện chết ngũ giai đan dược vậy mà thành thạo đến mức này... Nếu để chúng thành đan thì cho dù ta cứ luyện chế thành công cũng khó mà bước vào ba vị trí đầu. Nếu không ra tay quấy nhiễu nhất định sẽ thua.....Nếu có thể làm cho chúng bị nổ lô.... " Nói đoạn hắn nhìn quanh lại phát hiện có không ít người cũng đang nhìn hắn.
Một lát sau đám người vô cùng ăn ý gật đầu. Trong nháy mắt, tất cả đột nhiên động thủ, đủ loại chiêu thức, pháp thuật tập trung đánh vào Hỏa Vân Nhi cùng đệ tam thần tử của Vũ tộc. Những người này tu vi thấp nhất cũng là Huyền Nguyên Cảnh, thậm chí còn có Động Thiên Cảnh nên động tĩnh rất lớn.
Oanh !
Kình khí bay tứ tung, đánh luôn cả Tiêu Linh Nhi cùng tên luyện đan sư khù khờ kia.
" Á á á ! Chết rồi, chết rồi. Nguy hiểm ! Chạy lẹ ! " Luyện đan sư nhát gan kia la làng lên rồi ôm lấy đan lô bung chạy mất dạng, đầu không quay lại.
Tiêu Linh Nhi liếc nhìn, khóe miệng giật giật.
" Phá ! "
Tiêu Linh Nhi không né tránh mà khống chế đan hỏa toàn thân, đánh ra một quyền.
Bành !
Kình khí tán loạn, Tiêu Linh Nhi đứng đó, miệng rỉ máu, mặt tái xanh.
" Muốn chết ! " Hỏa Vân Nhi gầm lên vỗ túi trữ vật.
Hàng trăm kiện pháp khí, linh khí lại thêm một ngọn lửa màu cam xuất hiện, uy thế vô cùng đáng sợ.
Ầm ầm ầm !
Song phương lập tức khai chiến.
Đệ tam thần tử của Vũ tộc ngồi yên một chỗ,mào trên đầu phát sáng, ánh mắt lăng lệ, mọi đòn tấn công vào hắn như đánh vào khoảng không.
" Các ngươi định lấy chết chứng đạo sao ?"
Hắn đứng dậy, đan lô của hắn rung động ầm ầm nhưng hắn cũng không quan tâm mà liếc nhìn về phía người chủ trì rồi lẩm bẩm : " Coi như ngươi thức thời , không can thiệp! Đám người này dám xuất thủ với bản thần tử thì đã chọn lấy chết chứng đạo. Ngươi nếu dám quản, Vũ tộc ta ...... "
Hắn cười lạnh rồi quát lớn :
" Luyện đan , là bản thần tử yêu thích ! Nhưng giết người mới là thiên phú của bản thần tử. "
Ầm ầm !
Hắn triệt để bộc phát thực lực, khí thế kinh khủng quét sạch sân thi đấu.
" Mạnh quá ! "
" Không ổn rồi đại dzương ơi ! Đồng loạt ra tay đi, nếu không chúng ta chết chắc ! "
" Giết ! "
" Sát ! "
Đại chiến bạo phát !
Đệ tam thần tử của Vũ tộc bộc lộ chiến lực kinh người, dù lấy một địch bốn cũng liên tục nghiền ép đối phương.
Đùng !
Một quyền cực mạnh đánh nát một người gây sự. Huyết vụ đầy trời.
Ầm !
Đan lô của hắn cũng nổ tung.
Trên khán đài, có người la lớn :
" Không được rồi ! "
" Chủ trì ? Chủ trì đâu ? Luyện đan đại hội còn cho phép giết người sao hả ? "
" Có gì không thể ? " Hợp Đạo Cảnh tu sĩ cười lạnh :" Lúc đám hèn hạ này xuất thủ ngươi lại ngậm miệng giả câm giả điếc. Bây giờ bị người ta phản sát ngươi lại nhảy đông đổng lên thật khiến cho người khác buồn nôn. Dám ra tay trước thì phải dám chấp nhận hậu quả. "
" Nhưng mà bọn hắn chỉ là quấy nhiễu thôi đằng này yêu vật kia lại đại khai sát giới ... " Người nọ yếu ớt nói.
Hợp Đạo Cảnh tu sĩ lặng lẽ nhìn người nọ : " Nếu không phục ngươi cứ nhào dzô kiếm ăn. "