Người nọ đờ người không dám nói gì thêm nhưng sắc mặt hắn lại vô cùng đặc sắc. Thân truyền đệ tử của chính bản thân hắn chính là một trong bốn người bị đệ tam thần tử Vũ tộc nghiền ép đánh cho thập tử nhất sinh.
Dưới sân thi đấu, đệ tam thần tử Vũ tộc càng ngày càng điên cuồng, sát khí cuồn cuộn, trọng quyền đánh ra liên tiếp, chưởng ảnh ngập trời. Những nơi hắn lao tới, tất cả đều nhượng bộ lui binh, kể cả Động Thiên Cảnh tu sĩ cũng không tránh khỏi thương tích đầy mình. Bên cạnh đó Hỏa Vân Nhi dù ngồi yên một chỗ nhưng đối thủ của nàng lại vô cùng thê thảm. trăm kiện pháp khí liên tục oanh tạc khiến bốn người chật vật ngăn cản, không có chút cơ hội nào.
" Chết rồi , chết rồi. Nguy hiểm quá ! Chạy thôi ! " Luyện đan sư ngây ngô biến sắc, ôm đan lô ba chân bốn cẳng chạy te te đến tận cùng rìa sân đấu, miệng không ngừng lẩm bẩm.
Tiêu Linh Nhi cũng không khỏi cảm thán Hỏa Vân Nhi là phú bà. Bản thân nàng một kiện pháp khí cũng không có, Hỏa Vân Nhi thì lại có cả trăm bộ mà chưa biết chừng trong túi trữ vật lại còn nữa. Cái này gọi là gì ? Là nội tình ! Là sự cường đại của phú bà a ! Đáng tiếc rằng Lãm Nguyệt Tông mấy năm gần đây xuống dốc thê thảm, nội tình không còn gì. Tiêu Linh Nhi thầm thở dài...
" Nhưng mà hiện tại có Địa Tâm Yêu Hỏa, khả năng quật khởi vẫn còn đó. Hơn nữa có ta ở đây thì Lãm Nguyệt Tông về sau tuyệt đối không thiếu đan dược. Nếu có thể thu được một sư đệ hay sư muội có thiên phú luyện khí trở về thì... "
Đại chiến đang diễn ra, cho dù là luyện đan sư nhưng đánh lộn cũng không thua gì đám thiên chi kiêu tử. Tình hình vô cùng thảm liệt, nguy hiểm bao vây nhưng Tiêu Linh Nhi lại không coi ra gì, tập trung suy nghĩ tính toán đường phát triển cho tông môn.
Đối với tu tiên giả thì quan trọng nhất là tài nguyên, mà tài nguyên thì cơ bản chính là đan dược cùng pháp bảo. Hiện tại đan dược đã có Tiêu Linh Nhi, cái cần bây giờ là một luyện khí sư.
" Đáng tiếc Hỏa Vân Nhi này lại không quá phù hợp." Tiêu Linh Nhi thở dài lắc đầu.
Tiêu chuẩn chọn người của tông môn vô cùng kỳ quái, Hỏa Vân Nhi hoàn toàn không phù hợp bất kỳ một điều kiện nào. Nếu không Tiêu Linh Nhi cũng muốn mời chào thử một lần. Chỉ là nếu suy nghĩ của nàng mà bị người biết được chắc chắn sẽ bị giang hồ phun nước miếng chết đuối. Đường đường đại tiểu thư của Hỏa Đức Tông mà ngươi còn chướng mắt sao hả ?
" Ta lại cảm thấy chưởng môn sư tôn của ngươi không đơn giản chút nào. Hắn định ra môn quy, đặc biệt là điều kiện thu người ..... Tất cả đều tránh hoàn toàn đám thiên kiêu chi tử ! " Lương Đan Hà không nhịn được lên tiếng.
" Hử ? " Tiêu Linh Nhi sững sờ.
Nàng suy nghĩ hồi lâu thì cảm thấy cũng thật đúng. Toàn bộ điều kiện đặt ra vô hình chung lại hoàn toàn tránh khỏi thiên kiêu. Những kẻ thành danh đã lâu hay những kẻ trời sinh linh thể, thần thể hoặc thậm chí là thánh thể đều không có tư cách để trực tiếp trở thành thân truyền đệ tử, thậm chí là trong điều kiện đều không đề cập đến những người này.
" Hắn không thể nào không biết được đám người được gọi là thiên kiêu kia, chẳng hạn như trời sinh thần thể cường đại đến đâu. Nhưng mà hắn lại không quan tâm, thậm chí không đề cập đến, cái này... thật sự không hợp lý chút nào. Trừ khi hắn cho rằng những kẻ thỏa mãn điều kiện của hắn chắc chắn cường đại hơn đám thần thể, thánh thể kia." Lương Đan Hà nói.
" Nếu thật sự là vậy... " Tiêu Linh Nhi lẩm bẩm, áp lực đè nặng trong lòng : " Hắn cho rằng ta có thể sánh vai, thậm chí là siêu việt Thánh thể ? "
" Chỉ e là hắn nghĩ vậy. " Lương Đan Hà thì thào : " Nhưng trong mắt ta ngươi đúng là không cần phải sợ đám thần thể, thánh thể gì cả. Chỉ cần cho ngươi thời gian, chưa hẳn là không thể cùng đương đại thánh thể tranh phong, thậm chí là ngươi vẫn có thể chiến thắng. "
Đùng !
Trong lúc Tiêu Linh Nhi cùng Lương Đan Hà bàn luận thì lại có người thân tử đạo tiêu. Tên luyện đan sư tấn công đệ tam thần tử Vũ tộc có tu vi Động Thiên Cảnh đã bị một quyền đánh lún xuống đất, hô hấp đoạn tuyệt.
Oanh !
Đan hỏa mất đi khống chế, lập tức nổ tung. Tận dụng thời cơ đó, đệ tam thần tử Vũ tộc lại giết thêm một người.Bốn người bao vây đệ tam thần tử Vũ tộc giờ đây chỉ còn lại một người, nguy cơ sớm tối.
" Lưu con đường sống được chăng ? Đừng đuổi tận giết tuyệt, lão phu thiếu ngươi một cái nhân tình ! " Trên khán đài truyền đến âm thanh mờ mịt.
" Là ai ? " Đám người kinh ngạc nhìn quanh.
Phốc !
Đám người còn đang dáo dác tìm kiếm thì trong sân đấu, đệ tam thần tử Vũ tộc không chút do dự xuống tay. Người cuối cùng bao vây thần tử Vũ tộc bị chặt thành thịt vụn.
" Bản thần tử làm việc không cần người khác nhiều lời. "
" Hừ ! " Thanh âm mờ mịt kia hừ lạnh rồi im bặt.
" Một lão gia hỏa không dám lộ mặt còn dám cùng bản thần tử nói chuyện ân tình sao ? Ta đứng đây, ngươi dám giết ta sao ? " Vũ tộc thần tử cười lạnh khinh thường rồi lại quét ánh mắt về phía đám người đang vây công Hỏa Vân Nhi.
" Hắn thật sự muốn giết hết tất cả sao ? " Tiêu Linh Nhi thất kinh.
" Tiểu nhân đắc chí mà thôi. Chỉ là một thần tử xếp thứ ba.... nếu không có Vũ tộc làm chỗ dựa chắc chắn hắn sẽ không dám lỗ mãng như vậy. Huống gì hắn cũng không dám giết tất cả đâu hả. Ít nhất là Hỏa Vân Nhi , hắn tuyệt đối không dám động đến nàng. Hỏa Đức Tông cũng là đại giáo một phương, là một trong những nhất lưu tông môn đỉnh tiêm. Vũ tộc tuy là Thánh địa nhưng chỉ là một tên thần tử đứng thứ ba thì còn chưa dám hạ sát thủ Hỏa Vân Nhi. Nếu thần tử xếp thứ nhất thì còn có khả năng. " Lương Đan Hà bình thản nói.
" Sư phụ .... Vũ tộc này là ... " Tiêu Linh Nhi thắc mắc,
" Nói thẳng ra là yêu tộc có lông vũ ! "
" Hóa ra là yêu tộc có lông chim..." Tiêu Linh Nhi thì thào.
Trong lúc đó, thần tử Vũ tộc lại xuất thủ, trấn sát toàn bộ những kẻ bao vây Hỏa Vân Nhi. Sau đó hắn cùng Hỏa Vân Nhi nhìn nhau nhíu mày.
Tiêu Linh Nhi chau mày, vận công chuẩn bị xuất thủ.
Luyện đan sư ngây ngô thì mặt đầy vẻ hoảng sợ, ôm thật chặt đan lô, xuống tấn , vào thế chuẩn bị bung chạy.
" Thôi vậy . Chỉ là hai cái sâu kiến, mắc công chuyện này qua đi thế nhân lại nói bản thần tử thị sát thành tính a. " Thần tử Vũ tộc lên tiếng rồi liếc nhìn luyện đan sư ngây ngô : " Nếu bản thần tử muốn động thủ, ngươi trốn được sao hả ? "
" Á á á.. nguy hiểm ! Chết rồi, chết rồi !Cứu mạng a ! " Luyện đan sư ngây ngô hét toáng lên rồi chạy lòng vòng khiến cho người xung quanh cười ồ lên.
Tiêu Linh Nhi thở dài một hơi :" Xem ra ta cũng không cần phải liều mạng, sư phụ ngài cũng sẽ đỡ phải ra tay . Quả nhiên là điệu thấp vẫn tốt hơn ! Lần sau nếu có đại hội như thế này , nếu không quá quan trọng thì ta cũng sẽ không tham gia làm gì. "