Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 21

Sắc trời càng lúc càng tối. Hai, ba hòa thượng đang cầm đèn lồng lặng lẽ đi xuyên qua giữa chùa. 
Trong một góc tối, phát ra mùi vị kích thích và đầy ái muội.
Thân hình cao lớn dựa vào cột hành lang, hơi ngửa đầu, cổ họng đang kiềm chế phát ra tiếng rên rỉ.
Giữa hai chân hắn, một thân ảnh gầy gò thấp bé, không ngừng lắc lư thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng nuốt nước miếng.
Lý Tĩnh Gia luôn bình tĩnh và kiêu ngạo. Mới vừa rồi bị Dung Thanh hôn một lúc đến mê muội, thế nhưng ma xui quỷ thế nào khiến nàng ngậm lấy gậy thịt của hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gậy thịt của y vừa cứng rắn vừa to lớn, lại hơi rủ xuống. Nàng vất vả mới có thể miễn cưỡng há miệng ngậm được gậy thịt to như cái trứng ngỗng kia.
Xung quanh có một vài tiếng bước chân rất nhỏ. Nếu ai đó bất ngờ đi ngang qua đây, nhất định có thể thoáng nhìn thấy đôi nam nữ dâm đãng này.

Lý Tịnh Gia luôn bình tĩnh lại sinh ra căng thẳng, hơi thở gấp gáp nặng nề, xuyên qua lớp áo mỏng của tăng y, rơi xuống trên bụng dưới của hắn.
Dung Thanh cúi đầu. Đôi mắt nữ nhân phong tình vạn chủng khép hờ, xen lẫn chút ánh nước quyến rũ, gậy thịt bị kẹp giữa đôi đỏ mộng, khuôn mặt nhỏ nhắn đã phồng lên.
Cảnh tượng này thật kích thích khiến cho trái tim nam nhân ngứa ngáy, cồn cào. Y dùng ngón tay lướt trên khóe miệng của nàng, thẳng thắt lưng từ từ rút ra đâm vào.
Cổ họng của Lý Tĩnh Gia vừa đau vừa căng, không phải Dung Thanh chưa từng cho nàng ăn qua gậy thịt. Nhưng lần trước y bị cưỡng ép, hôm nay lại giống như một con sư tử dùng sức chờ đi săn, cả người toát ra vẻ mạnh mẽ và hoang dã.
Mỗi lần gậy thịt đi vào nàng đều dùng đầu lưỡi đỡ lấy quy đầu như một lớp đệm nhẹ để giảm bớt khó chịu của cơ thể. Ngón tay trắng nõn, mềm mại nắm lấy phần còn lại vuốt lên vuốt xuống.
Thế nhưng Lý Tĩnh Gia từ nhỏ đã yếu ớt. Khuôn mặt đều đau nhưng vẫn chưa thấy Dung Thanh xuất ra. Nàng chau mày phun ra gậy thịt to lớn kia, hai tay chống lên mặt đất hơi nôn ra.
Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt phượng của nàng có chút thất thần, da thịt trắng mềm, đôi môi vốn dĩ đã hồng hào tựa cánh hoa lại ứ máu như khiêu khích nam nhân muôn ôm nàng vào lòng mà hung hăng chà đạp.
Hết lần này đến lần khác, trong lúc nàng thở ra, hờn dỗi: “Đại sư đang bắt nạt người ta sao?”
Đôi mắt xinh đẹp của Dung Thanh tối sầm một chút, thay vì ép buộc y lại giơ tay bế nàng từ dưới đất lên. Trên đường cả hai không nói chuyện, khi trở lại tăng phòng. Trong phòng ánh nến đang nhấp nháy, y đặt Lý Tịnh Gia lên đùi, hai người cứ như vậy nhìn nhau, bầu không khí trở nên nóng bỏng.
Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ và xương quai xanh của nàng, bàn tay to lớn cởi y phục của nàng một cách thành thạo. Chỉ hai, ba lần cởi, thân thể của nàng đã trần như nhộng.
Từ trước đến nay Lý Tĩnh Gia không thích bị người khác khống chế, nàng vươn bàn tay mềm mại ra đẩy vào giữa hai người, nàng không muốn Dung Thanh nhích lại gần mình. Nhưng y chỉ dùng một bàn tay đã nắm lấy hai cổ tay nàng, một bàn tay khác ngắt nhéo đầu ngực đang run rẩy.
“Đừng....”
Lý Tĩnh Gia rên lên một tiếng. Nàng giãy giụa né tránh, lại bị bàn tay to ôm lấy eo. Đôi môi ấm áp hôn lên bả vai nàng, cắn mạnh một cái rồi di chuyển đến cánh tay, từ từ đi xuống phía dưới, rơi xuống trên bầu ngực non nớt của nàng. Y đi xuống một đường, dấu vết ái muội màu đỏ cũng để lại một đường.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cơ thể nàng run rẩy muốn rên lên một tiếng nhưng lại nhịn xuống. Dung Thanh dường như cố ý giày vò nàng. Sau khi xoa nắn trên bầu ngực một lúc rồi há miệng cắn lên. Y đưa bầu ngực vào miệng, mút mạnh hơn, hàm răng nghiến nát đầu ngực rồi lại bắt đầu nhẹ nhàng nhấm nháp, để lại một đống dấu tích.
Bàn tay to lớn chạm lên chiếc vòng trên cổ tay nàng, động tác trở nên nặng nề hơn, cuối cùng nói vào tai nàng: “Bỏ đi.”
Lý Tĩnh Gia lần đầu tiên biết Dung Thanh lại có mặt mạnh như vậy. Dường như vẻ thanh cao trước kia cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi.
Nàng cắn răng, kiềm chế khoái cảm từ đầu ngực, rên một tiếng: “Dung Thanh đại sư thật rộng lượng. Cây trâm trước kia của Tĩnh Gia bị mất. Đây là vật gia truyền của Trầm đại nhân, ta càng muốn mang.” 
Những lời này nghe đến tai của Dung Thanh chẳng khác nào muốn tự mình y tháo xuống. Y lại lần nữa cọ vào bộ ngực của nàng, càng thêm gợi tình.
Miệng ngậm lấy đầu ngực, giống như đứa trẻ bú sữa mẹ, mút, nếm đều phát ra tiếng động. Đầu ngực đã sưng to, cương lên. Thậm chí cả quầng vú đều sưng đỏ một mảng.
Lý Tĩnh Gia ngẩn người lần nữa. Một đôi tay buông cổ tay ra, da thịt trắng noãn thậm chí còn xuất hiện vết đỏ bị hằn lên.
Dung Thanh không do dự tháo chiếc vòng tay trên cổ tay nàng ra. Mới vừa rơi ra một cái, Lý Tĩnh Gia đã có phản ứng, nàng bắt đầu không ngừng giãy giụa, ngoan cố không cho y gỡ xuống nữa.
“Dung Thanh, ngươi thật quá đáng!”

Nàng nhõng nhẽo kêu to thành tiếng. Vẻ tức giận cộng thêm lửa tình khiến hai má nàng đỏ ửng.
Nhưng y dường như không nghe thấy, nắm lấy cánh tay của nàng lấy một chiếc vòng khác xuống.
“Đông” một tiếng, vòng tay trong suốt liền biến mất trong một góc tối trên mặt đất. Lý Tĩnh Gia lửa giận bốc lên đầu, xoay người muốn đứng dậy, nhưng vừa rời khỏi đùi hắn, nàng đã bị kéo lại một vòng đưa lưng về phía Dung Thanh ngồi trên hai chân hắn.
“Ngươi làm cái gì?” Nàng lại lần lên tiếng nữa. Đôi môi của y đã hôn trên gáy nàng, ấm áp liếm láp rồi từ từ đi xuống, cuối cùng há miệng cắn vào xương bả vai nàng .
Giọng nói nặng nề của y truyến đến: “Lý Tĩnh Gia, là nàng khiêu khích trước.”  

 

Bình Luận (0)
Comment