Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 46


Nhưng vật cứng trong huyệt nhỏ vẫn chưa có dáng vẻ muốn ra. Lý Tĩnh Gia mềm mại nằm sấp trên người nam nhân, đôi ngực bị ép thành hai miếng bằng phẳng.


 


Nhớ lại dáng vẻ Dung Thanh vân vê nàng, trong lòng lại dâng lên một cơn bực tức.


 


“Ta đủ rồi, Dung Thanh đại sư đi đi thôi.”



 


Nàng cố ý nói lời như vậy, giống hệt dáng vẻ ông chủ hất tay bỏ mặc. Nhưng nàng căn bản không biết âm thanh của bản thân có bao phần mềm mại quyến rũ, như một cái móc câu trí mạng.


 


Vốn muốn chọc tức Dung Thanh, nhưng đối phương chỉ cười một tiếng, nghe không ra ý tứ gì.


 


Gậy thịt vẫn cứng rắn như cũ cắm vài cái trong huyệt nhỏ, ám chỉ tính dục của y rất mạnh.


 


Mặc dù bị nam nhân kìm hãm, nhưng Lý Tĩnh Gia sao có thể cam chịu để bị chiếm thế võ mồm cơ chứ?.


 


Nàng ngẩng đầu, cố ý nói rằng: “Đại sư trước kia không hề như này, chẳng lẽ là… Trúng thuốc?.”


 


Lời nói trực tiếp chọc đến tôn nghiêm của nam nhân, tay to nắm lấy cổ chân nàng, kéo thắt lưng nàng, tiếp đó liền lập tức từ trong nước đứng dậy. Gậy thịt vẫn cắm trong huyệt đột nhiên thúc một cái, Lý Tĩnh Gia phát tiếng la hét.


 


“Vậy còn phải mời Tĩnh Gia giúp ta giải dược tính.”


 


Trên người vẫn ướt một mảng, cứ thế bị y nhẹ nhàng đặt trên giường. Làn da trắng nõn bị kìm lại trong khăn trải giường tối màu, sợi tóc dính lên người, triền miên ái muội, khuôn mặt vốn đã mê hoặc ửng hồng, phẫn nộ nhìn Dung Thanh.


 


Hạ thân gắn kết chặt chẽ, khoang huyệt vừa nãy mới cao trào lại hút cực kì chặt. Xương cụt của y khuếch tán xung quanh mang đến từng cơn tê dại.


 


Nan nhân cố ý không động, trái lại thò tay cầm lấy một góc mảnh vải tơ tằm tỉ mỉ nghiêm túc lau đi giọt nước trên cơ thể mềm mại Lý Tĩnh Gia. Mảnh vải mang xúc cảm hơi lạnh, bị y điều khiển từ gáy trượt xuống xương quai xanh, cuối cùng là đầu ngực bị ăn đến sưng tấy phát đỏ.


 


Lý Tĩnh Gia rên nhẹ một tiếng, không nhịn được mà toàn thân run rẩy, dùng tay đẩy người trên thân: “Đừng… Đừng chà nữa.”


 


Yêu cầu nhỏ nhoi đó không đạt được mãn nguyện, ngược lại vào lúc này, đôi bàn tay to rõ ràng cách miếng vải bắt đầu niết đôi ngực: “Ướt rồi, không thể.”


 


Thứ đồ vật lạnh buốt trơn bóng đang cẩn thận mát xa trên quầng vú với đầu vú. Lý Tĩnh Gia hai mắt đỏ bừng, trong họng phát ra những âm thanh rên rỉ như mèo kêu. Dung Thanh đột nhiên hạ thấp thân xuống, cách miếng vải bắt đầu gặm nhấm đầu ngực


 


Cảm giác này thật sự quá kỳ lạ, trong ẩm ướt mang theo cả ngứa ngáy, vừa là vì cách một lớp đồ vật, không đạt đến đỉnh của khoái cảm. Lý Tĩnh Gia dựng thẳng người, tư thế nhét ngực vào trong miệng nam nhân. 


 


Nhưng cơ thể kiệt sức rồi, nam nhân hơi dựng người, khiến hạ thân cương cứng húc từng cái về phía huyệt nhỏ chặt chẽ, thong thả cầm hộp dầu dưỡng bên cạnh lên.


 


Ngón tay móc một miếng cao thơm trong hộp dầu dưỡng, đặt trong lòng bàn tay xoa, bôi lên bả vai Lý Tĩnh Gia: “Nếu ta hầu hạ công chúa tắm gội, cũng không thể thiếu được bước này.”


 


Cảm nhận được lòng bàn tay có vết chai mỏng trơn bóng trên cơ thể mình cọ đi cọ lại. Lý Tĩnh Gia thật sự cảm thấy Dung Thanh không phải là thứ tốt đẹp. Rõ ràng là chính y muốn vào bồn tắm, còn kéo nàng quay trở lại, từ khi nào lại biến thành hầu hạ nàng rồi?


 


Cơ thể truyền đến những khoái cảm vụn vặt chồng chất lên nhau gần như kích thích nàng đến phát điên. Trong đầu nảy ra ý nghĩ xấu, huyệt nhỏ đang kẹp lấy gậy thịt bắt đầu cắn chặt, thả lỏng rồi lại cắn chặt, khiêu khích thứ đồ vật to lớn vẫn ngậm trong cơ thể kia run rẩy, trướng lên mấy phần.


 


Vào lúc Lý Tĩnh Gia chuẩn bị tiếp tục, muốn khiến nam nhân bắn ra, sau đó hung dữ chế giễu y. 


 


Ngón tay vừa nãy vẫn còn đang quét trên người y bỗng nhiên túm lấy cổ chân nàng, kịch liệt kéo về phía sau. Miệng huyệt cứ thế hoàn toàn lộ trong không khí. Hạt châu run run mà gồ cao lên. Hai miếng vách thịt sưng tấy căn bản không bao bọc nổi.


 


Lý Tĩnh Gia bị sự thay đổi đột ngột làm cho lạnh. Ý thức được con mắt sáng rực của Dung Thanh đang nhìn chỗ hai người giao hợp, nàng lập tức mặt đỏ bừng, duỗi chân muốn đạp người.


 


“Tĩnh Gia nhiệt tình như vậy, chỉ ngậm thôi đã ăn không ngừng, Dung Thanh sao có thể bạc đãi công chúa được.”


 


Cái giọng điệu này rõ ràng mang theo cả chút trêu chọc cười đùa, Lý Tĩnh Gia càng buồn bực. Nhưng bị gậy thịt bao phủ chặt chẽ kéo đến miệng huyệt, vách thịt bị ma sát kích thích đến tiết ra một cỗ dịch thể lớn, hai đùi đau xót, vô lực phản kháng.


 


Tay lớn nắm lấy thịt mông tròn trĩnh nhào nắn không ngừng, vật to lớn đen hồng phát sáng tách mở môi hồng, khiến miệng huyệt căng ra thành hình tròn đáng sợ.


 


 “Phốc phốc phốc” âm thanh cắm vào phát ra. Chất lỏng bắn lên bụng hai người, còn có vài giọt bị ma sát biến thành bọt trắng, dính lên bộ phận sinh dục của hai người. 


 


“Thoải mái không?” Nam nhân kề sát người, đầu lưỡi cuốn lấy hạt châu mềm, miệng lớn hút nuốt như trẻ con ăn sữa vậy.


 


Lông mày Lý Tĩnh Gia hơi chau lại, nhẹ tiếng nức nở, đôi chân dài kẹp lấy bả vai của nam nhân lắc lư, như đau như sướng không nói được một câu.


 


Nhưng Dung Thanh chính là như thế này, không có được đáp án càng không bỏ cuộc.


 


Gậy thịt rút ra khỏi hoa huyệt, quy đầu chỉ cắm nông, gậy thịt vẫn còn phủ lên dịch thể óng ánh, thứ này thuộc về Lý Tĩnh Gia.


 


“Tĩnh Gia không nói, vậy là không thoải mái. Nếu như không thoải mái, vậy thì không làm nữa.”


 


Khoái cảm vừa mới đến liền biến mất, trống rỗng to lớn cùng với sự bất mãn trần ngập trong đầu nữ nhân. Nàng cắn răng, hung dữ mà cắn lên gáy Dung Thanh một cái.


 


Tại sao cái tên nam nhân này mỗi lần đều giống như người không có chuyện gì  vậy? Ngược lại toàn là nàng cầu đối phương đưa mình lên cao trào!.


 


“Không nói thì thôi.” Dung Thanh không tức giận mà ngược lại còn cười, ra vẻ muốn rút quy đầu còn sót lại ra. Lý Tĩnh Gia càng thêm nóng nảy, bấm cổ tay nói: “ Ngươi đi! Ta lập tức đi tìm Trầm… A… ”


Bình Luận (0)
Comment