Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 115 - Chương 1964

Chương 1964

Tô Kỳ đột nhiên hơi hiểu lý do gần đây Giang Tả không còn gọi mình là Kỳ Kỳ. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ không quá để ý, tính cách có khiếm khuyết thì kệ, cô sẽ hỗ trợ bù vào. ͏ ͏ ͏

Nếu không bù vào được thì đành để em gái Linh Lung chịu thiệt, không chừng có ngày ăn chán rồi thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nở nụ cười. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Tô Kỳ mỉm cười, Tây Môn Linh Lung cảm giác không thoải mái. ͏ ͏ ͏

Tây Môn phu nhân cười khẽ. ͏ ͏ ͏

Bà không để bụng việc nhỏ như vậy. ͏ ͏ ͏

Chuyện Phá Hiểu thì bà nghe Xuy Hỏa nhà mình nói. ͏ ͏ ͏

Lúc mới biết chuyện, bà rất khiếp sợ, không ngờ con trai của mình chơi thân với tồn tại đáng sợ như vậy. ͏ ͏ ͏

Bà vừa cảm thấy may mắn vừa hơi lo, bởi vì rất nhiều tồn tại mạnh mẽ đều có vấn đề về mặt tính cách. ͏ ͏ ͏

May mắn tồn tại đáng sợ này đúng là tính cách có vấn đề. ͏ ͏ ͏

Con gái của bà là người bị hại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý cái khác, hắn cái gì cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn gần đây nghĩ tới một vấn đề, lúc bị dì biết thân phận là do Kiếm Thập Tam bán đứng hắn. ͏ ͏ ͏

Lần này Tô Kỳ biết thân phận, là ai bán hắn? ͏ ͏ ͏

Chút về phải hỏi Tô Kỳ mới được. ͏ ͏ ͏

Cứ cảm giác chính mình chết mà không biết nguyên nhân. ͏ ͏ ͏

Rõ ràng hắn ngụy trang kỹ như vậy, không xuống tay với Tô Kỳ, không dám đến gần cô. ͏ ͏ ͏

Thậm chí không nói chuyện với cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh Giang Tả không suy nghĩ nhiều, bởi vì lúc này Tần Thiên Ngưng mở miệng. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đã nói nguyền rủa của tôi ác độc mà, hối hận chưa? ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng vừa khắc chữ trên tượng đá vừa nói. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ sờ mặt mình, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ác độc thì cũng tạm được, chỉ sợ khi đánh với người mà nó đột nhiên kích phát sẽ rất khó chịu. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng vẫn đang khắc chữ: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh khác với anh hai, anh hai thích đánh gần thân. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh phủ chủ ngồi xổm cạnh Tần Thiên Ngưng, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi bị Tần đại thiếu gia cận chiến đánh đến sợ rồi, nên mới khai phá đạo thuật đánh từ xa. ͏ ͏ ͏

-͏ Mà cô đang làm gì? ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người không cho tôi bắt Huyền Vũ, cho nên tôi tự làm tượng đá, rồi khắc chữ. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nhìn kỹ, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Khắc cái gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Bốn tộc thánh thú, Huyền Vũ tộc đáng yêu nhất. ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn nuôi một con quá, nhưng anh hai chỉ nuôi bốn hung thú. ͏ ͏ ͏

-͏ Lấy tượng đá này cúng cho yêu thú đã mất của tôi, người đời sau nếu nhìn thấy xin cho đánh giá. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Linh ( dùng tên giả ) ghi lại. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ đọc xong yên lặng nhìn Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

Oán khí lớn như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Nhưng hết đòi nuôi Huyền Vũ? ͏ ͏ ͏

Vậy là đại thiếu gia bớt một nỗi phiền rồi. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nhích chân tới gần Tiên Linh phủ chủ hơn, dùng đầu đụng nhẹ vai Tiên Linh phủ chủ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói xem có ai cho tôi đánh giá không? ͏ ͏ ͏

-͏ Sẽ là đánh giá như thế nào? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ai biết, cũng không biết có người đến đây không. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng chu môi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật muốn biết, đáng tiếc không thể trông thấy việc sau mấy trăm năm, bị lỗ. ͏ ͏ ͏

-͏ Đành mấy trăm năm sau sẽ lại đây, không được thì chờ mấy nghìn năm, vẫn không được thì mấy chục triệu năm. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù sao thứ này chất liệu tốt, sẽ không mất. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ không nói gì thêm, nhưng Giang Tả phát hiện vị trí bình luận hình như được phóng to ra, còn biến thành hiện tại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Đây là video chuyên môn để lại cho vị kia trong cấm địa? ͏ ͏ ͏

Cho cô xem nhắn lại? ͏ ͏ ͏

Nếu hắn nhắn lại thì chẳng phải là bị Tô Kỳ thấy? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ hố người vậy sao? ͏ ͏ ͏

Trong óc Giang Tả bỗng nảy ra ý tưởng muốn đập nát thứ này. ͏ ͏ ͏

Thánh Địa, cấm địa. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch ngồi bên bờ hồ, dùng tay vỗ mặt nước kêu lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị Thiên Ngưng mau tới đây, cho chị xem thứ hay lắm nè. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện vốn đang thổi bong bóng, nghe Nguyệt Tịch kêu mình thì lướt tới gần hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem cái gì? ͏ ͏ ͏

Chí Thiện lại gần, Nguyệt Tịch liền đặt tay lên hồ nước, trong hồ hiện ra một hình ảnh, đang chiếu tới khúc Thiên Ngưng tiếc nuối chính mình không nhìn thấy nhắn lại. ͏ ͏ ͏

Xem hình ảnh này, Chí Thiện lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi nhớ rõ cái này, có người nhắn lại? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, tiếp tục xem đi, xem lâu liền biết. ͏ ͏ ͏

Video chiếu từ trên xuống dưới, rốt cuộc bọn họ nhìn thấy bình luận thứ nhất. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện reo lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sự có, chủ ý thức vô cùng hưng phấn nói. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tại sao cứ phải kèm thêm câu chủ ý thức nói? ͏ ͏ ͏

Nhưng bà mặc kệ, xem nhắn lại. ͏ ͏ ͏

Dòng thứ nhất là: Năm sau, tuy chưa từng thấy bốn tộc thánh thú, nhưng đạo hữu để lại tượng đá Huyền Vũ quả thực xuất thần nhập hóa, cực kỳ giống rùa đen. ͏ ͏ ͏

Xin hỏi đạo hữu, có phải có thù oán gì với Huyền Vũ tộc không? ͏ ͏ ͏

Thiên Thược đạo nhân (tên thật) để lại. ͏ ͏ ͏

Thấy nhắn lại này thì Chí Thiện sắc mặt không tốt lắm, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải người này đang mắng tôi không? ͏ ͏ ͏

Chương 1965

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải, người ta mắng chủ ý thức. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

-͏ Chủ ý thức nói muốn nhấn cô xuống nước, ục ục ục ục. ͏ ͏ ͏

Không đợi Chí Thiện nói xong, Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ục ục ục ục uống nước tắm của chị? ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Chí Thiện trầm mặc một lát, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ục ục ục ục phun bong bóng. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Lúc sau, bọn họ xem nhắn lại khác, mỗi lần xem một cái là Chí Thiện khó chịu thêm một chút. ͏ ͏ ͏

Không ai hiểu nghệ thuật của mình, còn cười nhạo mình. ͏ ͏ ͏

Bọn họ chỉ biết phê phán, còn tính trộm đi. ͏ ͏ ͏

Thật đáng ghét. ͏ ͏ ͏

Lúc này video chiếu đến đoạn nhắn cuối cùng, Giang Tả biết tin nhắn cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Dù sao hắn đã xem hết. ͏ ͏ ͏

Hiện tại Tô Kỳ cũng đang xem, thấy một câu: Dislike một sao, miễn giải thích. ͏ ͏ ͏

-͏ Người này thật quá đáng, nói thẳng dislike mà còn không giải thích. ͏ ͏ ͏

-͏ Tự đại, cuồng vọng, vô tri! ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ thầm nghĩ. ͏ ͏ ͏

Còn về Chí Thiện thì chỉ biết khổ sở. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ nhìn thấy bình luận xếp sau dislike. ͏ ͏ ͏

Lầu một đen đẳng cấp. ͏ ͏ ͏

Lầu hai ngu ngốc. ͏ ͏ ͏

Lầu ba thiểu năng trí tuệ. ͏ ͏ ͏

Lầu bốn tặc. ͏ ͏ ͏

Xem đến đây, Tô Kỳ cảm giác tâm trạng của người này âm u, mắng tất cả bình luận trước đó, không chút lễ độ. ͏ ͏ ͏

Khi xem dòng cuối ký tên thì Tô Kỳ ngây người. ͏ ͏ ͏

Cửu Tịch ( tên khác ) ghi lại. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ ??? ͏ ͏ ͏

Sao bỗng nhiên biến thành cô? ͏ ͏ ͏

Dù cô mộng du cũng sẽ không ghi mấy dòng chữ như vậy, cho dù cô mộng du thì cùng lắm là ôm Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Ai bôi đen cô? ͏ ͏ ͏

Tên khác là có ý gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cũng ngây ra, Cửu Tịch? ͏ ͏ ͏

Tiểu oán phụ bị mạo danh thay thế? ͏ ͏ ͏

Chí Thiện đã quay về thổi bong bóng, tự bế. ͏ ͏ ͏

Không nên xem bình luận. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tiếp tục xem video, Tiên Linh phủ chủ nâng Tần Thiên Ngưng đứng dậy, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi thôi, cần phải trở về. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu không thì đại thiếu gia sẽ xuống tay với tôi. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng khó khăn đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có sức lực. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi cõng cô. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nhìn bốn phía, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh trai không có ở đây, hay là anh ôm tôi đi, chờ sắp tới nhà lại buông xuống. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ cũng nhìn bốn phía, sau đó gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tốt, cùng lắm thì lại bị đánh một trận ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hai người này yêu đương khó khăn vậy sao? ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tiên Linh phủ chủ ôm Tần Thiên Ngưng rời đi. ͏ ͏ ͏

Nhưng làm Giang Tả ngoài ý muốn là video chưa chiếu hết. ͏ ͏ ͏

Chẳng phải video này để lại cho cấm địa sao? ͏ ͏ ͏

Còn cần nhắn nhủ điều gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả chờ một lúc, thấy có người từ trên trời giáng xuống, người này thoạt nhìn vô cùng ổn trọng. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên? ͏ ͏ ͏

Thì ra người này vẫn luôn ở đây? ͏ ͏ ͏

Xem ra Tần Thiên cũng không cổ hủ, vậy tại sao hai người Tiên Linh phủ chủ cho cảm giác ôm một chút sẽ bị đánh thực thảm? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chuyện này không cần Giang Tả suy nghĩ giùm họ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tần Thiên nhìn tượng đá, cuối cùng bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Xấu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ở cấm địa, Chí Thiện trông thấy người này nói ra những lời đó thì khóc toáng lên, đau lòng dung hợp hồ nước. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng không biết người này là ai, nhưng cảm giác người này nói ra một chữ là một đòn đánh trúng tim. ͏ ͏ ͏

Đánh Chí Thiện mình đầy vết thương. ͏ ͏ ͏

Tan vỡ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sau khi video biến mất, Giang Tả định đến địa điểm tiếp theo. ͏ ͏ ͏

Nhưng còn chưa nhích người, hắn nhận được tin tức ấn ký: ͏ ͏ ͏

“Thánh nữ dự khuyết Cửu Tịch nhắn lại với bạn: Giang Tả tiên sinh, làm phiền khi dùng tên của vợ mình thì ghi chú là tên vợ chứ không phải tên khác, được chứ?” ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hắn vốn định cố gắng chối, kiên quyết nói không phải chính mình. ͏ ͏ ͏

Nhưng ngẫm lại thôi bỏ, hình như có Thánh nữ dự khuyết khác thấy. ͏ ͏ ͏

Hắn đành nhắn lại: ͏ ͏ ͏

“Biết rồi.” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhận được tin nhắn lại của Giang Tả, cô rất muốn bạo hành Giang Tả nhà mình. ͏ ͏ ͏

Bôi đen cô, còn không lấy tên thật. ͏ ͏ ͏

Thật quá đáng. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tô Kỳ cũng chỉ có thể tiếp tục học tập cách làm bà bầu đủ tư cách. ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng vì đứa con trong bụng, con mình. ͏ ͏ ͏

Có đứa nhỏ này là mình làm mẹ rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vẫn cảm giác hơi hoảng hốt, hình như nháy mắt chính mình trở nên khác. ͏ ͏ ͏

Tây Môn phu nhân ở một bên nhìn Tô Kỳ, bà từng trải qua trạng thái như vậy. ͏ ͏ ͏

Cảm giác rất kỳ lạ, nhưng lúc ấy bà không còn trẻ. ͏ ͏ ͏

Giống như Cửu Tịch, người tu luyện hai mươi mấy tuổi liền mang thai sinh con kỳ thật rất ít thấy. ͏ ͏ ͏

Đặc biệt là thiên tiên tử cấp bậc thiên tài, quả thực là đang hủy hoại chính mình. ͏ ͏ ͏

Nhưng Cửu Tịch thì khác, hình như cô không coi trọng tu vi, thiên phú của mình chút nào. ͏ ͏ ͏

Dường như làm vợ người ta mới là điều cô muốn. ͏ ͏ ͏

Đúng là người kỳ lạ. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Sau khi rời khỏi mạch kiếm tu, Giang Tả đến Biên giới mà nhóm người Huyền Lâu đã nói. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả tới đây, hắn cảm giác kiếm ý khổng lồ. ͏ ͏ ͏

Chương 1966

Trước kiếm ý kia, hắn cảm giác sát khí mãnh liệt. ͏ ͏ ͏

Bầu trời vỡ ra. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu tới? Giải quyết Trớ Chú chi địa rồi? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏

Hắn không bất ngờ khi Kiếm Thập Tam ở đây, nơi khác không cần gấp, cho nên khi nào Giang Tả có rảnh sẽ đi sau. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chủ yếu là vì giao cho Giang Tả xử lý càng tốt. ͏ ͏ ͏

Mà Biên giới thì khác, nơi này khẩn cấp. ͏ ͏ ͏

Biện pháp xử lý là dùng mạng của nhóm người Huyền Lâu đắp vào, Kiếm Thập Tam sẽ không để chuyện đó xảy ra. ͏ ͏ ͏

Cho nên, Kiếm Thập Tam đến nơi này từ lâu. ͏ ͏ ͏

Bầu trời bên này đã nứt ra, sát khí tràn ngập, nếu tùy ý việc này phát triển sẽ ảnh hưởng cực kỳ lớn đến Tu Luyện giới. ͏ ͏ ͏

Khi đó tu sĩ tầm thường căn bản không cách nào tồn tại. ͏ ͏ ͏

Sát khí này đang bị Kiếm Thập Tam kiểm soát, ông dùng sức mạnh dũng mãnh của mình trực tiếp ngăn cách sát khí tiết ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Đây là nguyên nhân tại sao Giang Tả vừa đến đã cảm giác sát ý mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏

Huyền Lâu lại gần nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cứ tiếp tục thế này không phải là cách, Kiếm Thập Tam có sức chiến đấu mạnh mẽ, không thể bị nơi này trói buộc. ͏ ͏ ͏

Thiên Bi Thần Chiến quá thiếu sức chiến đấu, mà Kiếm Thập Tam không nên bị nhốt ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Đây là lựa chọn ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏

Cho nên, không bằng để Huyền Lâu vá trời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không sao, vấn đề ở đây không nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏

Huyền Lâu nhìn về phía Giang Tả, không nói gì. ͏ ͏ ͏

Người này căn bản không phải người bình thường, xem thường ai cũng không được xem thường hắn. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu có biện pháp? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy kiếm của Kiếm Thập Tam có thể một nhát chém ra mấy thứ này, nhưng không đủ ổn. ͏ ͏ ͏

Bởi vì mọi người đều không biết mặt sau sẽ có cái gì. ͏ ͏ ͏

Nếu dùng kiếm ý ngăn cách, tuy rằng có thể làm được, nhưng không bảo hiểm. ͏ ͏ ͏

Chỉ Xích Thiên Nhai chắc chắn cũng không được, thời gian kéo dài sức mạnh sẽ xuất hiện dao động. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi vào xem, hẳn là có thể tìm được biện pháp phong ấn, đến lúc đó xử lý sát khí tiết ra là được. ͏ ͏ ͏

Chuyện này nói đến thì rất đơn giản, làm thì khó như lên trời. ͏ ͏ ͏

Toàn bộ Tu Luyện giới không ai có tài năng đó. ͏ ͏ ͏

Nếu có thể phong ấn Biên giới thì đã không cần Huyền Vũ tộc trông coi. ͏ ͏ ͏

Vì trông coi Biên giới, Huyền Vũ tộc đã chết bao nhiêu người. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam tuy rằng có thiên tư ngút trời nhưng chung quy mới mấy trăm tuổi, có sức chiến đấu nghịch thiên đã là ghê gớm. ͏ ͏ ͏

Chuyện khác thì đừng trông cậy vào ông. ͏ ͏ ͏

Không có việc nào là làm được ( Giang Tả lấy bản thân làm tiêu chuẩn khi xem xét Kiếm Thập Tam ), đặc biệt là việc theo đuổi Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Đối phương là gà bệnh. ͏ ͏ ͏

Không, chuyện khác cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏

Cho nên, Kiếm Thập Tam không thể hoàn toàn giải quyết việc ở đây. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả một mình một người đi hướng sát khí. ͏ ͏ ͏

Sát khí dù lợi hại đến đâu cũng không thể tổn thương Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cần xem xét ngọn nguồn sát khí. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần để hắn nhìn một cái liền biết bên trong có phải chiến trường viễn cổ hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu đúng vậy thì dễ xử, đến lúc đó mở Thiên Bi Thần Chiến, trực tiếp vọt vào trong, nghiền nát sát khí. ͏ ͏ ͏

Chắc sẽ không ảnh hưởng đến Tu Luyện giới. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, hiện tại không được, lỡ như có người lén vượt biên đi vào thì phiền phức. ͏ ͏ ͏

Hắn và Kiếm Thập Tam không rảnh đi khắp nơi bắt chuột. ͏ ͏ ͏

Nếu đến đường cùng thì cho Long đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi vào thật lâu, Kiếm Thập Tam không còn cảm giác được hắn, ông thu cảm giác về. ͏ ͏ ͏

Vừa thu về cảm giác, Kiếm Thập Tam đột nhiên nghe một giọng nói quen thuộc. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu, tôi xem tiểu hữu cốt cách thanh kỳ, tất nhiên có kỳ ngộ phi phàm, hoàn toàn khác với người thường. ͏ ͏ ͏

-͏ Hôm nay chúng ta có duyên, bổn đạo có tạo hóa muốn tặng cho tiểu hữu, không biết tiểu hữu có dám nhận không? ͏ ͏ ͏

Nghe câu nói đó, Kiếm Thập Tam ngây người. ͏ ͏ ͏

Tại sao đạo sĩ này xuất hiện tại đây? Hơn nữa, Huyền Lâu tiền bối vốn khác với người thường. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam trông thấy đạo sĩ đứng trước mặt Huyền Lâu, nghiêm nghị nói. ͏ ͏ ͏

Huyền Lâu đần mặt ra, đạo sĩ này từ đâu ra? ͏ ͏ ͏

Xuất hiện từ khi nào? ͏ ͏ ͏

Vậy mà ông không phát hiện ra, đối phương không bình thường. ͏ ͏ ͏

Bởi sự bất thường này, cho nên Huyền Lâu bị kêu tiểu hữu mới không có phản bác. ͏ ͏ ͏

Người này có lẽ thật sự hơi khó lường, có khả năng cao là đại tiền bối. ͏ ͏ ͏

Nhưng ông không hiểu người này nói có ý gì? ͏ ͏ ͏

Tạo hóa gì? ͏ ͏ ͏

Không đợi Huyền Lâu mở miệng hỏi, đạo sĩ phát hiện ánh nhìn của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ liếc qua Kiếm Thập Tam, nói thẳng với Huyền Lâu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu, nơi này gió lớn, chúng ta đi qua bên kia nói chuyện. ͏ ͏ ͏

Nói rồi đạo sĩ trực tiếp phất tay, mang theo Huyền Lâu biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏

Tốc độ cực nhanh, không cho Kiếm Thập Tam cơ hội nói chuyện. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam tự nhận mình ở chung với đạo sĩ này khá vui vẻ, tại sao đối phương vội vã né tránh ông? ͏ ͏ ͏

Nhưng đạo sĩ này xuất hiện, ý nghĩa Huyền Lâu tiền bối sẽ được thứ gì đó? ͏ ͏ ͏

Chương 1967

Chỉ cần đủ may mắn, hẳn là có thể giúp tiểu hữu giải quyết nguy nan chỗ này. ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ kia không đơn giản chút nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng nơi này hẳn là không đến mức bị nổ? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu, chắc không đâu. ͏ ͏ ͏

Dù sao nơi này không có xung đột gì. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Giang Tả mất chút thời gian rốt cuộc đến gần Biên giới, tức là nơi bầu trời nứt ra. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm giác sơ, phát hiện nơi này có hàng rào mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏

Tạm thời chỉ có sát khí tiết ra. ͏ ͏ ͏

Thứ khác ở bên trong không ra được. ͏ ͏ ͏

Nhưng điều này cũng có nghĩa là Giang Tả không nhìn thấy cảnh tượng bên trong. ͏ ͏ ͏

Bởi vì cảm giác cũng bị ngăn cách. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem thời gian thấy còn sớm, hắn cất bước đi hướng khe nứt. ͏ ͏ ͏

Hắn muốn vào xem. ͏ ͏ ͏

Như vậy càng có thể xác nhận tình huống bên trong. ͏ ͏ ͏

Tuy Giang Tả không để bụng mấy thứ này, nhưng thế giới phải bình thường. ͏ ͏ ͏

Nếu tai họa ngầm này dẫn tới thế giới bị tổn hại nghiêm trọng thì hắn sẽ rất khó xử. ͏ ͏ ͏

Phá hoại thế giới dễ hơn giữ gìn thế giới nhiều, khi đã bị phá hoại mà muốn khôi phục sẽ khó khăn. ͏ ͏ ͏

Việc này ảnh hưởng nặng đến sinh hoạt của gia đình hắn. ͏ ͏ ͏

Có lẽ con sẽ đi học được. ͏ ͏ ͏

Điều này sao có thể chấp nhận? ͏ ͏ ͏

Cho dù là tu luyện thì con của hắn cũng phải đến trường. ͏ ͏ ͏

Tu luyện coi như môn học thêm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ mới đi ra từ chỗ Tây Môn phu nhân, đã bị Tĩnh Nguyệt lôi đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, làm gì thế? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chậm một chút, em mang thai. ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm, chị chú ý em mà, sẽ không để em va chạm. ͏ ͏ ͏

-͏ Hiện tại tiểu Giang còn chưa trở về, chúng ta đi mua đồ cho em bé đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghệch mặt ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, có phải là sớm quá không? ͏ ͏ ͏

-͏ Phải chờ tới sáu tháng cuối năm thì em mới sinh. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu mang thai tính chín tháng thì cũng phải tới tháng mười một. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không sao, quần áo sẽ không quá thời hạn, hơn nữa không mua kiểu dáng năm nay thì sang năm sẽ đổi kiểu khác. ͏ ͏ ͏

-͏ Lỗ to. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sao cô nghe cảm thấy là lạ. ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh, Tô Kỳ đột nhiên ngừng lại. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt giật mình hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sắc mặt cực kỳ khó xem, cô vội la lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ hãy xem vị trí Tả ca còn đó không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nghe xong liền tìm xem, phát hiện vị trí thuộc về Thánh nữ dự khuyết không biết tên đã biến mất. ͏ ͏ ͏

Nhưng nhìn ra được đối phương mở định vị. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói nhanh: ͏ ͏ ͏

-͏ Em đừng lo, chẳng qua chạy ra khỏi bản đồ. ͏ ͏ ͏

-͏ Em nhắn tin hỏi thử, đừng suy nghĩ vớ vẩn. ͏ ͏ ͏

-͏ Tâm trạng của em mà không tốt thì tâm trạng cháu ngoại gái của chị chắc chắn cũng không tốt. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ câm nín: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sư tỷ của cô không thèm để ý cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ vẫn nghe theo gửi tin nhắn hỏi: Anh đi đâu? Tại sao không có trên bản đồ? ͏ ͏ ͏

Nếu không nhận được tin ngay lập tức thì cô sẽ lo lắng. ͏ ͏ ͏

Nên mới nói, lợi hại như vậy làm gì, phải chạy xa như thế. ͏ ͏ ͏

Cũng may cô nhận được hồi âm ngay: Trong ấn ký không có bản đồ, anh bổ sung cho em. ͏ ͏ ͏

Xem tin tức, Tô Kỳ phát hiện ấn ký đang download. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh download xong, sau đó cô thấy vị trí của Giang Tả, thoáng chốc yên lòng. ͏ ͏ ͏

Xem bản đồ vừa tải xuống, tâm trạng của Tĩnh Nguyệt vô cùng phức tạp, rõ ràng cô mới là Thánh nữ, tại sao nam Thánh nữ dự khuyết có quyền hạn cao hơn cô? ͏ ͏ ͏

Cô canh cánh trong lòng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn sang khuôn mặt cười toe toét của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

-͏ Có chồng thì giỏi lắm sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không thèm trả lời vấn đề này, bảo: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ độc thân nên không hiểu. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị là quý tộc, em hâm mộ cũng không được. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, chị lại đây là tiện thể nói cho em biết rằng ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em có thể đi, nhưng không thích hợp dùng pháp. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt trợn trắng mắt: ͏ ͏ ͏

-͏ Kêu tiểu Giang đi cùng, ai dám để em dùng pháp? ͏ ͏ ͏

Nam Thánh nữ dự khuyết mạnh mẽ khiếp sợ Tu Luyện giới, ai dám làm tiểu oán phụ lộn xộn? ͏ ͏ ͏

Đang mang thai, phải che chở cẩn thận. ͏ ͏ ͏

-͏ Ôi, em nhớ tới một sự kiện. ͏ ͏ ͏

Nói tới đây, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có khi nào Giang Tả của em không cho em đi không? ͏ ͏ ͏

Cô đang có bầu, không thể đi lung tung. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng em không đi không được, chìa khóa ở chỗ của em. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả vào khe nứt, hắn nhận được tin nhắn của Tô Kỳ, làm hắn sợ hết hồn. ͏ ͏ ͏

Hắn nhanh chóng nghĩ cách bổ sung cho ấn ký. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đang mang thai, không thể làm cô nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏

Cô mà suy nghĩ nhiều là hắn xui xẻo. ͏ ͏ ͏

Không mang thai thì càng không thể nghĩ nhiều, hắn sẽ càng xui xẻo. ͏ ͏ ͏

Chương 1968

Nhưng đi ra thật lâu, hắn phải kiểm tra cho nhanh rồi về. ͏ ͏ ͏

Lo lắng Tô Kỳ nhàm chán không có ai làm bạn là một nhẽ, chủ yếu là không thể nào yên tâm Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Cứ cảm giác cô vợ này táy máy tay chân, dễ va chạm lung tung. ͏ ͏ ͏

Không trông chừng là sẽ không an tâm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chịu đựng sát khí lướt qua khe nứt. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả vào trong khe nứt, hắn thấy một tấm bia đá to lớn và bầu trời xám xịt. ͏ ͏ ͏

Sát khí ở đây cực kỳ đáng sợ, như tích lũy từ chục triệu năm. ͏ ͏ ͏

Chiến trường viễn cổ rất lớn, nhưng Giang Tả chưa từng đến đây. ͏ ͏ ͏

Đây là nơi ban sơ, cũng là lỗ hổng mảnh đất nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Càng là nơi Lão Khất Cái cùng thủy tổ Huyền Vũ trấn thủ. ͏ ͏ ͏

-͏ Quả nhiên là chiến trường viễn cổ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn tấm bia đá to lớn kia, lẩm bẩm. ͏ ͏ ͏

Tấm bia đá này là thủy tổ Huyền Vũ ngày xưa biến thành. ͏ ͏ ͏

Đằng trước tấm bia đá có một tòa thành cao, đây là nơi Ngự Linh tông hủy diệt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thở dài: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra Biên giới này xác thật cần trấn thủ. ͏ ͏ ͏

-͏ Hèn gì Huyền Vũ tộc đến nay còn canh giữ. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù sao ngay từ đầu chính là bọn họ trông giữ. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc Ngự Linh tông khác với Huyền Vũ tộc, Huyền Vũ tộc là thánh thú, tự nhiên không thiếu cường giả. ͏ ͏ ͏

Ngự Linh tông bắt đầu từ khi đó liền hoàn toàn xuống dốc, có thể có một, hai cường giả đã thực không dễ dàng. ͏ ͏ ͏

Nhưng chưởng môn Ngự Linh tông không tệ, Giang Tả vẫn luôn nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Chưởng môn Ngự Linh tông hơi yếu, nhưng ông có thể giữ gìn huyết mạch tông môn của mình, tông môn khác không xuất sắc bằng ông. ͏ ͏ ͏

Có người biết điều như Tây Môn Xuy Hỏa ở, Ngự Linh tông ít nhất có một người có tiền đồ. ͏ ͏ ͏

Cẩn thận ngẫm lại, thời đại này thật ra có nhiều cường giả. ͏ ͏ ͏

Chỉ nói về Chí cao, Tô Kỳ chiếm một vị trí, Kiếm Thập Tam thì càng miễn bàn, đây là hai vị. ͏ ͏ ͏

Nếu còn tính thêm ai thì có thể là Tĩnh Nguyệt tỷ, nhưng Giang Tả không nhìn thấu Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏

Nói cô có thiên phú cao nhưng thật ra chỉ được đến thế, nhưng nếu nói thiên phú của cô kém thì cảnh giới đè đầu Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Điều này không khoa học. ͏ ͏ ͏

Nếu vẫn luôn đè ép thì cô sẽ lên Chí cao thôi. ͏ ͏ ͏

Trừ phi đè Thiên Quyến không lên được Chí cao, vậy là cô cứng rắn kéo xuống một Chí cao. ͏ ͏ ͏

Cái này càng không khoa học. ͏ ͏ ͏

Còn về những người khác, hẳn là không thể nào. ͏ ͏ ͏

Chí cao khác với thứ khác, thông thường thì Đại Đạo giả nên là đỉnh cao. ͏ ͏ ͏

Chí cao cơ bản là không tồn tại. ͏ ͏ ͏

Nhưng Chí cao hình như đều là xuất hiện theo cặp, Long cùng Đạo Thiên Nhất, Tần Thiên cùng Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Nếu thời đại này cũng có hai người thì sẽ là ai? ͏ ͏ ͏

Hắn cùng Kiếm Thập Tam, hay là Tô Kỳ cùng Tĩnh Nguyệt tỷ? ͏ ͏ ͏

Nói thật ra, hắn cùng Kiếm Thập Tam mạnh hơn Thiên Quyến Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Với điều kiện là Tô Kỳ không mở khóa boss level max. ͏ ͏ ͏

Nếu mở khóa thì không còn gì để so. ͏ ͏ ͏

Lát sau, Giang Tả không suy nghĩ nhiều nữa, mấy thứ này không có gì đáng để ý. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, hắn đứng trước tấm bia đá, hắn vốn định đứng trên nó, nhưng nghĩ tới cái gì, cũng không làm như vậy. ͏ ͏ ͏

Hắn tôn kính bọn họ. ͏ ͏ ͏

Không liên quan gì mạnh hay yếu. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Giang Tả trông thấy bia đá có khắc ba chữ: Chiến Lăng bia. ͏ ͏ ͏

Trông thấy ba chữ này, Giang Tả bỗng nhớ tấm bia đá đã thấy trong đại thế thiên địa. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả buông tiếng thở dài. ͏ ͏ ͏

Hắn không tìm xem mặt sau bia đá có chữ nào khác không, không cần thiết. ͏ ͏ ͏

Hắn tiến vào là vì củng cố Biên giới, phong ấn trong ngoài cộng lại hẳn là có thể ổn định. ͏ ͏ ͏

Nhưng khi Giang Tả muốn ra tay thì đột nhiên cảm giác được cái gì, ngay sau đó đưa mắt nhìn phương xa. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơi thở sự sống? ͏ ͏ ͏

-͏ Còn có người tồn tại? ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho Giang Tả vô cùng kinh ngạc, nhưng ngẫm nghĩ cảm thấy bình thường. ͏ ͏ ͏

Nhiều người như thế, Tần Thiên thì mạnh như vậy, có một, hai người sống cũng bình thường. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa kiếp trước hắn không tới đây, nơi này khác với chiến trường viễn cổ bên ngoài. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn nhất định không biết nơi này có giấu huyền cơ gì. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn mới hơn trăm tuổi. ͏ ͏ ͏

Không nên đặt yêu cầu quá cao vào hắn. ͏ ͏ ͏

Khi ra ngoài hắn còn bị đuổi giết khắp nơi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẩng đầu nhìn ngọn núi phương xa, hơi thở sự sống phát ra từ đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nhúc nhích, nhưng trực tiếp biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏

Chờ khi hắn xuất hiện thì đã đi tới phạm vi ngọn núi. ͏ ͏ ͏

Dưới núi, Giang Tả cất bước đi vào trong. ͏ ͏ ͏

Đi hai bước, Giang Tả thấy một cây to, chậm rãi mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Một. ͏ ͏ ͏

Tiếp tục đi phía trước, ngay sau đó, Giang Tả thấy một thanh kiếm gãy: ͏ ͏ ͏

-͏ Hai cái. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo Giang Tả thấy được một mảnh hồ: ͏ ͏ ͏

-͏ Ba cái. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả thấy bắt gặp một đống hài cốt: ͏ ͏ ͏

-͏ Bốn cái. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả đứng trước một cục đá tròn: ͏ ͏ ͏

-͏ Năm cái. ͏ ͏ ͏

Một đường đi tới, Giang Tả cảm giác được năm hơi thở sự sống. ͏ ͏ ͏

Nhưng tất cả đều bị phong ấn. ͏ ͏ ͏

Phong ấn cực kỳ mạnh. ͏ ͏ ͏

-͏ Năm người, hơn nữa đều là bị Tần Thiên phong ấn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn cục đá, nói. ͏ ͏ ͏

Bên trong cục đá này có người, Giang Tả không biết là ai. ͏ ͏ ͏

Chương 1969

Nhưng còn tồn tại năm người thật là hiếm có. ͏ ͏ ͏

Năm người kia không ra được, trừ phi có người mở ra phong ấn của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Nhưng ai mở ra phong ấn của Tần Thiên? ͏ ͏ ͏

Chiến trường viễn cổ cực kỳ đặc biệt, căn bản không thiếu sức mạnh. ͏ ͏ ͏

Nơi này vốn là vật dẫn của trận pháp, cho nên khó mà suy yếu phong ấn. ͏ ͏ ͏

Bọn họ đại khái sẽ bị phong ấn đến chết. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả vươn tay đặt trên cục đá, ngay sau đó, cục đá vỡ vụn từng mảng. ͏ ͏ ͏

Khi cục đá hoàn toàn vỡ nát, một người đàn ông áo đen rớt xuống đất. ͏ ͏ ͏

Tu vi đại đạo, cấp bậc khá xuất sắc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lập tức phát hiện tu vi của đối phương và là tu sĩ như thế nào. ͏ ͏ ͏

-͏ Ma tu, còn là vị kia lúc trước chạy đi giữ chân Chí cao. ͏ ͏ ͏

Ma tu này đúng là tạm được. ͏ ͏ ͏

Nhưng đối phương ngủ say lâu lắm, Giang Tả không trợ giúp đối phương tỉnh lại. ͏ ͏ ͏

Ngủ đương nhiên phải là tự nhiên tỉnh. ͏ ͏ ͏

Dù gọi người ta dậy thì Giang Tả cũng không có gì để hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tương đối tò mò là Tiên Linh phủ chủ chuẩn bị những gì, và Thiên Quyến nữa. ͏ ͏ ͏

Còn về đại chiến bên ngoài thì hắn không có thời gian hiểu biết. ͏ ͏ ͏

Cho nên, cứ để bọn họ tiếp tục ngủ đi, hỏi chuyện không chừng nói một hơi cả ngày. ͏ ͏ ͏

Không rảnh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bước tới trước hài cốt, phất tay, thoáng chốc rơi ra một Lão Khất Cái. ͏ ͏ ͏

Khi thấy Lão Khất Cái thì Giang Tả có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

-͏ Người này còn chưa chết? ͏ ͏ ͏

Không chết thì Giang Tả hơi khó xử, hắn đã đồng ý sẽ thiêu đối phương, bây giờ có nên đốt lửa hay không? ͏ ͏ ͏

Hắn ngẫm nghĩ, thôi thì chờ đối phương tỉnh lại rồi hỏi sau. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả phá mở ba phong ấn khác, tất cả đều trông quen mắt, đã thấy lúc xem video. ͏ ͏ ͏

Một đạo tu, một kiếm tu, vị cuối cùng là Lễ Nhạc. ͏ ͏ ͏

Không ngờ Lễ Nhạc cũng sống sót, thật hiếm có. ͏ ͏ ͏

Sau khi bọn họ bị thả ra, Giang Tả phát hiện trên bầu trời lóe tia sáng, rất nhanh hắn biết đó là cái gì, là điểm dừng video. ͏ ͏ ͏

Không có trực tiếp kích phát mà là cần hắn đi qua, xem ra Tiên Linh phủ chủ ảnh hưởng nơi này có hạn. ͏ ͏ ͏

Không tùy ý như trong mảnh đất nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi thẳng tới chỗ điểm dừng, vươn tay chạm vào. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn thấy video hoàn toàn mới, vẫn với phương thức đi vào. ͏ ͏ ͏

Tuy hắn ở yên một chỗ nhưng mọi thứ xung quanh đều thay đổi, chung quanh không ngừng có sức mạnh lan tràn. ͏ ͏ ͏

Làm Giang Tả ngoài ý muốn là lần này hắn không thấy được nhiều người. ͏ ͏ ͏

Chỉ thấy Tần Thiên ở trên cao nhất và mấy người đang chinh chiến bên dưới. ͏ ͏ ͏

Đây là những người cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Những người khác đều đã chết. ͏ ͏ ͏

Bên đối phương cũng không có nhiều người, nhưng đủ sức ổn định đè ép nhân tộc một bậc. ͏ ͏ ͏

Tiếp tục đánh thì nhân tộc sẽ thua. ͏ ͏ ͏

Cho nên, lần này là trận chiến cuối cùng? ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt đang đi dạo siêu thị, nhưng đột nhiên video trình chiếu làm bọn họ sửng sốt một chút. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đặc biệt bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Từ khi cho anh ấy ra ngoài thì chạy khắp nơi, cũng không biết trở về. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc không đi chỗ nào nữa đâu, không chừng tiểu Giang ước gì về nhà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm lại cũng đúng, hiện tại trở về đặc biệt an toàn, không có lý do gì ở mãi bên ngoài. ͏ ͏ ͏

-͏ Đi thôi, chị mang em đi bên cạnh nghỉ ngơi một chút, xem xong video lại đi mua quần áo. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lôi kéo Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, có phải hơi vội không? Em cảm thấy mình chờ thêm mấy tháng rồi hẵng mua? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lỡ như là sinh đôi thì sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em đang mơ hả? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị cũng nói Tả ca có vận may tốt, song sinh thì lạ lắm sao? ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Tĩnh Nguyệt muốn nói cái gì, nhưng trông thấy video là chiến trường viễn cổ thì thở dài nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lo xem video trước đi, phải rồi, nếu được thì em đừng xem. ͏ ͏ ͏

Bà bầu mà xem mấy cái này nhiều thì không tốt. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em chỉ muốn hiểu biết một chút, hơn nữa loại sự tình này đã thất truyền, hiện tại có cơ hội biết mà mình chủ động từ chối tìm hiểu thì rất có lỗi với những người này. ͏ ͏ ͏

-͏ Tuy trong đầu của em chỉ có Tả ca nhưng em không phải kẻ ngốc. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cũng không nói gì thêm, Tô Kỳ có lẽ ngày càng choáng váng, Giang Tả quá mạnh là một nhẽ, chủ yếu là sinh con. ͏ ͏ ͏

Nghe nói mang thai ngốc ba năm, cũng không biết tiểu oán phụ sẽ ngốc bao nhiêu năm. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Tần Thiên đứng trên bầu trời, đối mặt ba vị Chí cao. ͏ ͏ ͏

Nhìn những người này, mặt Tần Thiên không có biểu cảm gì, trong mắt ông thì đánh lâu như vậy, cũng tới lúc kết thúc rồi. ͏ ͏ ͏

Lúc này một vị Chí cao nhìn Tần Thiên, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hôm nay, mày phải chết. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên nhìn người này, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn mấy người? ͏ ͏ ͏

Chí cao kia không nói gì, nhưng từ sau lưng bọn họ có mấy sức mạnh thế giới ập về phía Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Sức mạnh siêu dũng mãnh dường như có thể đập nát tất cả. ͏ ͏ ͏

Dù là Tần Thiên cũng phải dốc hết sức chống cự. ͏ ͏ ͏

Cứng đấu cứng, căn bản không có kết quả tốt. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tần Thiên chọn đấu cứng. ͏ ͏ ͏

Chương 1970

Tần Thiên không lùi bước, đứng yên chờ đón sức mạnh thế giới của đối phương. ͏ ͏ ͏

Chí cao không dám đấu cứng với Tần Thiên, chỉ có thể dùng sức mạnh thế giới, chỉ cần đánh tan sức mạnh này thì nhân tộc sẽ thắng. ͏ ͏ ͏

Kéo dài tiếp không tốt cho ai hết, cho nên, đây là trận chiến cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên quay đầu nhìn vài người nhân tộc còn sót lại, vung tay lên, sức mạnh dũng mãnh thoáng chốc bao phủ những người này. ͏ ͏ ͏

Bọn họ trước tiên mất đi năng lực phản kháng. ͏ ͏ ͏

Cả đám ngây người, lập tức hét lớn: ͏ ͏ ͏

-͏ Vũ Vương, người đang làm gì? ͏ ͏ ͏

Tần Thiên nhìn bọn họ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhân tộc thắng, mấy người nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi. ͏ ͏ ͏

Đám người muốn giãy giụa nhưng không vùng thoát được, nhân tộc thắng? ͏ ͏ ͏

Vũ Vương, người đang nói cái gì? ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tần Thiên không nhìn bọn họ nữa, có thể sống đến bây giờ, chỉ còn sót lại những người này. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người vất vả, rất đáng giá, bởi vì bọn họ thắng. ͏ ͏ ͏

Hắn, Tần Thiên nói như vậy. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên nhìn nhóm Chí cao, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi không muốn thắng lợi ngắn ngủi, chúng tôi muốn chiến thắng tuyệt đối. ͏ ͏ ͏

Những người khác không nói gì, bởi vì bọn họ không biết Tần Thiên muốn làm gì. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bọn họ rất hoảng. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên vươn một bàn tay ra, có cái gì toát ra từ người ông rồi ngưng tụ trong bàn tay: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi chỉ có thể mang đến thắng lợi ngắn ngủi cho nhân tộc. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng người chung kết Thiên Bi Thần Chiến cuối cùng sẽ là cường giả nhân tộc của tôi. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên đứng đó, không chỉ phải đối mặt đám Chí cao mà còn có sức mạnh ngưng tụ từ thế giới. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tần Thiên không e dè chút nào. ͏ ͏ ͏

Ông tiếp tục ngưng tụ thứ trong tay mình, nó vô cùng ảo diệu, người bình thường căn bản không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên nhìn phía trước, bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhân tộc của tôi rồi sẽ có ngày ra một cường giả lay động thiên địa, người đó sẽ chấm dứt mọi thứ. ͏ ͏ ͏

Lúc này thứ trên tay Tần Thiên đã ngưng tụ xong, đây là một quả cầu tỏa ánh sáng nhạt. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên nhìn quả cầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là mệnh cách của bổn vương. ͏ ͏ ͏

Theo sau, Tần Thiên cũng không quay đầu lại ném mệnh cách xuống mảnh đất nhân tộc, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Dâng lên một món quà cho cường giả nhân tộc của tôi. ͏ ͏ ͏

Lúc này mệnh cách trực tiếp bay về phía Biên giới, muốn về đến mảnh đất nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Hành động này của Tần Thiên kéo theo anh linh toàn nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Vô số quả cầu ánh sáng ngưng tụ trên chiến trường. ͏ ͏ ͏

Chúng nó vừa xuất hiện trực tiếp đi theo mệnh cách của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Trong mơ hồ, mảnh đất truyền ra âm thanh của vô số anh linh: ͏ ͏ ͏

-͏ Thề sống chết đi theo Vũ Vương! ͏ ͏ ͏

-͏ Dâng lên quà tặng cho cường giả nhân tộc! ͏ ͏ ͏

-͏ Dâng lên quà tặng cho Vũ Vương! ͏ ͏ ͏

-͏ Dâng lên quà tặng cho nhân tộc! ͏ ͏ ͏

-͏ Dâng lên quà tặng cho thắng lợi! ͏ ͏ ͏

Vô số mệnh cách ngưng tụ, vô số mệnh cách bay thẳng đến mảnh đất nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi thứ đều là quà tặng. ͏ ͏ ͏

Dâng lên quà tặng cho cường giả nhân tộc không biết tên. ͏ ͏ ͏

Đáng chú ý nhất là mệnh cách bay đằng trước nhất, nó to hơn mệnh cách khác không biết bao nhiêu lần. ͏ ͏ ͏

Nếu nói của người khác là hạt mè, đậu phộng thì nó là dưa hấu, dưa hấu lớn. ͏ ͏ ͏

Việc Tần Thiên phải làm, dù những người khác muốn cản trở cũng không dám, bọn họ không xác định có khi nào phát sinh ngoài ý muốn không, hiện tại bọn họ chỉ muốn trận chiến cuối cùng này. ͏ ͏ ͏

Giết Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Cảm giác được mệnh cách đã trở lại mảnh đất nhân tộc, Tần Thiên nói nhỏ: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúc nhân tộc của ta, nghìn thu muôn đời. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, Tần Thiên bước ra một bước. ͏ ͏ ͏

Chỉ khoảnh khắc, sức mạnh vô tận va chạm, hơi thở chôn vùi quét ngang hết thảy. ͏ ͏ ͏

Tất cả sinh mệnh đều là mục tiêu bị quét ngang, nhân tộc đã không còn ai tồn tại, tự nhiên sẽ không bị uy hiếp. ͏ ͏ ͏

Chỉ có cường giả chư thiên bị bao phủ ở trong đó. ͏ ͏ ͏

Vô tận cường giả chư thiên chết đi, ít ỏi vài người chạy thoát. ͏ ͏ ͏

Dù là cường giả Chí cao đều bị thương nặng thoát đi. ͏ ͏ ͏

Sức mạnh thế giới tan vỡ, cánh cửa chư thiên vào lúc này bắt đầu đóng cửa, Thiên Bi Thần Chiến hạ màn che, chấm dứt với kết quả nhân tộc thắng lợi. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên đứng trong hơi thở chôn vùi, ông không có chút sự sống. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là lời hứa của bổn vương với các vị, hôm nay thực hiện. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhân tộc chúng ta thắng lợi. ͏ ͏ ͏

-͏ Xin yên giấc nghìn thu. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, video vỡ nát, hết thảy quy về bình tĩnh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lập tức tỉnh táo lại. ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn bốn phía, lại là một tiếng thở dài. ͏ ͏ ͏

Hắn biết quà tặng lớn của Vũ Vương là cái gì, mệnh cách của ông. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần có người dung hợp mệnh cách của ông thì sẽ có được thiên phú Vũ Vương, con đường mà Vũ Vương đã đi cả đời. ͏ ͏ ͏

Người này đã định sẵn có thành tựu Chí cao. ͏ ͏ ͏

Mệnh cách của Vũ Vương là mệnh cách độc thân, Giang Tả cũng từng có. ͏ ͏ ͏

Chương 1971

Nhưng hắn không xác định người nhận quà tặng lớn này có phải là hắn không, bởi vì hắn từ nhỏ đã không có tư chất tu luyện. ͏ ͏ ͏

Mệnh cách của Vũ Vương tuyệt đối sẽ không tặng cho người không có tư chất tu luyện. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn không cách nào xác định. ͏ ͏ ͏

Nhưng cái này không quan trọng, quan trọng là hắn có thể làm người nhận quà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn phương hướng Tần Thiên ngã xuống, khẽ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Bi Thần Chiến sẽ chấm dứt trong lần này. ͏ ͏ ͏

-͏ Người đã đúng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đáp xuống đất, hắn lại nhìn năm người kia, nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi bước đi. ͏ ͏ ͏

Hắn vẫn không định đánh thức bọn họ, bởi vì không có gì để hỏi, nếu có thì chờ đến lúc đó sẽ hỏi sau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả trở về trước Chiến Lăng bia. ͏ ͏ ͏

Nhìn một lúc, Giang Tả thở dài nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tồn tại có đôi khi không bằng chết đi, hơn nữa, bọn họ sớm đã mất đi tự do. ͏ ͏ ͏

Năm đó bọn họ vì bảo vệ nơi này mà để lại thề ước trước Chiến Lăng. ͏ ͏ ͏

Thề ước trói buộc bọn họ, nhưng cũng tăng mạnh bọn họ. ͏ ͏ ͏

Trước Chiến Lăng bia, chết mười mươi. ͏ ͏ ͏

Bọn họ căn bản không trông mong sẽ sống trở về, cho nên dù bọn họ sống cũng không thể về, chết rồi mới được về. ͏ ͏ ͏

Đây là quyết tâm của người tham gia Thần Chiến khi đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu, ngay sau đó, hắn xuống tay phong ấn Biên giới. ͏ ͏ ͏

Lại qua khoảng một tháng là cánh cửa che thiên sẽ bị mở ra, đến lúc đó chính là Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Nơi này hẳn là lại náo nhiệt. ͏ ͏ ͏

Nhưng người có thể tới nhân tộc hẳn là rất ít ỏi. ͏ ͏ ͏

Mặc kệ là Giang Tả hay Kiếm Thập Tam đều chưa từng nghĩ chuyện nhờ người khác giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Thánh Địa bọn họ đủ sức khiêng lên Thiên Bi Thần Chiến lần này, bọn họ có thể chung kết Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Chỉ có thể nói, Thánh Địa lần này tập hợp yêu nghiệt. ͏ ͏ ͏

Nếu cho đủ thời gian thì sẽ càng ghê gớm hơn nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng là Chí cao, Tĩnh Nguyệt tỷ là điềm xấu. ͏ ͏ ͏

Mất một lúc lâu, Giang Tả rốt cuộc bày ra lớp phong ấn thứ nhất, sau khi rời khỏi đây lại thêm một lớp là ổn. ͏ ͏ ͏

Hắn dùng phong ấn mà kiếp trước rời đi chiến trường viễn cổ đã dùng, hiệu quả khá tốt. ͏ ͏ ͏

Nhưng nơi này dù sao là Biên giới, có lẽ sẽ xảy ra chuyện, còn phải để cho Huyền Vũ canh giữ. ͏ ͏ ͏

Chờ Thiên Bi Thần Chiến qua đi, nơi này không cần ai trông giữ nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bước vào khe hở, rời đi chiến trường viễn cổ. ͏ ͏ ͏

Lần sau tới đây hẳn là lúc Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Hy vọng khi đó năm người kia đã tỉnh ngủ. ͏ ͏ ͏

Không bao lâu sau Giang Tả về tới bên ngoài Biên giới, nhưng vừa đi ra hắn sửng sốt. ͏ ͏ ͏

Làm hắn ngoài ý muốn là sát khí ở đây đều biến mất, khá kỳ quái. ͏ ͏ ͏

Hắn rất tò mò, là Kiếm Thập Tam chém tan hay sao? ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Giang Tả thấy được Huyền Lâu cầm một bình nhỏ, lúc này tất cả sát khí đều bị hút vào trong bình. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngây người: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Loại Thiên Sát Bảo bình không biết thất lạc bao lâu này tại sao ở đây? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam đi tới bên cạnh Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo sĩ kia mới nãy đã đến. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Kiếm Thập Tam, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghĩa là chỗ này sẽ nổ? ͏ ͏ ͏

Vì phòng bị loại sự tình này, có phải hắn nên bỏ thêm mấy lớp phong ấn không? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ xem xong video, vuốt bụng mình, sau đó nhìn về phía Tĩnh Nguyệt, cười gượng gạo hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ nói xem Tả ca chắc chắn sẽ thắng chứ? ͏ ͏ ͏

Cô biết từ khi Giang Tả nổi lên mặt nước thì hắn sẽ phải tham gia Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Không thể tránh khỏi chuyện này, Tô Kỳ không cấm không cho hắn đi, nhưng cô muốn biết Giang Tả có thể thắng hay không. ͏ ͏ ͏

Hắn có thể sống sót trở về được không. ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó có thể cùng cô dưỡng thai, nhìn cô sinh con ra, sau đó hắn không có kinh nghiệm sẽ luống cuống tay chân chăm con. ͏ ͏ ͏

Hắn sẽ hở chút là lo lắng mình va chạm này kia. ͏ ͏ ͏

Thiên Bi Thần Chiến quả thực là địa ngục trần gian, Tô Kỳ thực sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Bởi vì Vũ Vương cũng không thể sống sót trở về. ͏ ͏ ͏

Cô không cần Giang Tả vĩ đại như Vũ Vương, cô chỉ cần Giang Tả sống trở về. ͏ ͏ ͏

Cô ích kỷ như vậy đấy. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ, thở dài nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em không nên suy nghĩ mấy chuyện này. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ thấy ủy khuất, cô muốn nghe lời may mắn, sư tỷ không thương cô gì hết. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tĩnh Nguyệt lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nên lo nghĩ tiểu Giang có thể đánh thủng Thiên Bi Thần Chiến không. ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ tiểu Giang là cường giả siêu cấp mà Vũ Vương dâng lên quà tặng. ͏ ͏ ͏

-͏ Cậu ta nhất định phải chung kết Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Nghe được Tĩnh Nguyệt nói, Tô Kỳ cười, tuy rằng sư tỷ của cô thích nói lung tung, nhưng cô thích nghe lời bùi tai này. ͏ ͏ ͏

Chờ Giang Tả làm xong phong ấn mới thì nơi này không còn gì đáng lo. ͏ ͏ ͏

Có Thiên Sát Bảo bình của Huyền Lâu bảo vệ nơi này thì càng ổn thỏa hơn. ͏ ͏ ͏

Sau khi nghe xong, Kiếm Thập Tam có chút khiếp sợ, thì ra nơi này là lỗ hổng của nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Chương 1972

Như vậy nơi này xác thật rất quan trọng, dù sao khi đó bao nhiêu người vì bảo vệ nơi này mà hy sinh. ͏ ͏ ͏

Vô số cường giả nhân tộc vì lỗ hổng này mà chôn cốt tha hương. ͏ ͏ ͏

Sau một lát, Kiếm Thập Tam tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu cảm thấy đã có người tiếp nhận quà tặng lớn kia chưa? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Kiếm Thập Tam, hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Người cảm thấy sao? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu người đó là tiểu hữu thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Hơi giống, nhưng lại không rất giống. Dù sao tôi ngay từ đầu không có tư chất tu luyện. ͏ ͏ ͏

Hắn do dự một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi từng hoài nghi là người, nhưng ngẫm lại thấy không phải, người không có mệnh cách độc thân như vậy. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thật ra ông vẫn độc thân. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, bọn họ không miệt mài theo đuổi đề tài này nữa, dù sao mặc kệ là ai, việc bọn họ phải làm đều sẽ không thay đổi. ͏ ͏ ͏

Đây là điều bọn họ cần đi làm. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi muốn đi về trước, chắc Tô Kỳ đợi sốt ruột rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi ở lại một thời gian, xác định không thành vấn đề thì trở về. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, sau đó trực tiếp bước vào cửa không gian. ͏ ͏ ͏

Hắn không đi thẳng tới chỗ Giang Tả mà hái đóa hoa nhỏ xinh đẹp ven đường, lần này khá may mắn, lại là một đóa thần hoa. ͏ ͏ ͏

Hoa này màu đỏ rực, cánh hoa như máu chảy xuôi, tuy rằng cảm giác có chút tà mị, nhưng vô cùng đẹp đẽ. ͏ ͏ ͏

Long Huyết hoa, tên như ý nghĩa, đây là một cây linh hoa ẩn chứa long mạch. ͏ ͏ ͏

Ăn nó sẽ có được thiên phú của rồng và tiềm lực của loài người. ͏ ͏ ͏

Đây là một cây hoa đã định sẵn sẽ trở thành cường giả, hoa có công hiệu tăng tuổi thọ. ͏ ͏ ͏

Tuy không bằng Thiên Thần hoa, nhưng cũng sẽ không quá kém. ͏ ͏ ͏

Nếu cầm đi luyện đan, như vậy sẽ mở rộng thiên phú long mạch, thân thể vô song, sức chiến đấu vô địch. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, cái này không cách nào luyện Phục Hoạt đan. ͏ ͏ ͏

Nhưng luyện chung Thiên Thần hoa và Long Huyết hoa thì khác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chưa thử qua, nhưng hắn cũng không có hứng thú. ͏ ͏ ͏

Hoa này vô dụng đối với họ. ͏ ͏ ͏

Nó chỉ có tác dụng là làm Tô Kỳ vui vẻ. ͏ ͏ ͏

Không chừng Tô Kỳ không vui thì sẽ bán cho Tĩnh Nguyệt tỷ với giá một nghìn đồng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả trực tiếp về đến nhà, sau đó gọi điện thoại cho Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh về nhà rồi, em ở đâu? ͏ ͏ ͏

Ống nghe phát ra giọng hưng phấn của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Em lập tức về nhà, sư tỷ, chị tính tiền đồ mua giúp em! ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ cúp máy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm giác là lạ, hình như Tô Kỳ đang chịu đựng không thúc giục hắn về nhà. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho hắn có chút đau lòng Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, hắn không có chờ bao lâu thì cửa bị mở ra. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ trở lại, vừa vào cửa cô liền chạy nhanh tới ôm lấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhớ em không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ôm Giang Tả, hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh mới đi ra ngoài không bao lâu mà sao cảm giác như em lâu rồi không gặp anh? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ dụi mặt vào vai Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nhớ anh, tưởng tượng anh đi nơi rất xa là em nhớ anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết tại sao, chỉ muốn anh trở về, sau đó ôm anh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ôm Tô Kỳ, dùng tay vuốt tóc cô, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh cũng nhớ em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẩng đầu nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sự? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, sau đó lấy ra hoa đã hái: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây, hái ven đường, đặc biệt tặng cho em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhận lấy hoa, chu môi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chẳng lẽ anh còn dám nói tiện thể? Lúc theo đuổi em đã nói là tiện thể đưa, chắc chắn là đặc biệt tặng cho em! Còn bây giờ mà nói tiện thể thì thật sự chỉ là tiện thể, em sẽ không tha cho anh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vuốt đầu Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiện thể. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...”anh đứng lại, đừng chạy, còn chạy là em vấp té! ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hắn thật sự không dám chạy, làm gì có cái kiểu uy hiếp người như vậy. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Giang Tả không chạy, Tô Kỳ đi tới, nhéo mặt hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Tả tiên sinh có phải thấy em mang thai thì lá gan phình to ra? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đã bao giờ nhát gan? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm nghĩ cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hình như không có, vậy chẳng phải là em bị anh khi dễ? ͏ ͏ ͏

-͏ Làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cười cười, sau đó ôm lấy Tô Kỳ, trực tiếp hôn lên. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng lập tức ôm lấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Sau một lát, Tô Kỳ cúi đầu chọt ngón tay nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói xem mới mang thai thì có làm chuyện ấy được không? ͏ ͏ ͏

-͏ Không thể! ͏ ͏ ͏

Giang Tả dứt khoát đổi đề tài: ͏ ͏ ͏

-͏ Lo hoa anh tặng cho em đã. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cắm vào bình hoa là xong thôi mà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nuôi dưỡng đi, dù sao khá xinh đẹp. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đồng ý: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là đẹp, à mà nó không phải hoa bình thường đúng không? Có ích lợi gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Long Huyết hoa, là thần hoa giống như Thiên Thần hoa, tác dụng cụ thể là... ưm, không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏

Chương 1973

Giang Tả ngẫm nghĩ, nói. ͏ ͏ ͏

Nghe được Giang Tả nói, Tô Kỳ lập tức nhìn kỹ, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thần hoa? Anh làm sao hái được? ͏ ͏ ͏

Loài hoa như vậy đều là trên đời khó cầu, hơn nữa muốn được đến nó cực kỳ khó khăn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tặng cho cô như hoa bình thường? ͏ ͏ ͏

Không sợ khô héo? ͏ ͏ ͏

Giang Tả mang theo Tô Kỳ ngồi trên sofa, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thì anh muốn tìm hoa đẹp, sau đó thấy đóa hoa này, nhìn nó đẹp liền hái xuống. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không ngồi yên được, cô còn cầm hoa trên tay: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy nếu như nó không xinh đẹp thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tặng hoa không đẹp cho em, anh không muốn sống nữa? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói mình to gan lắm mà? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Không muốn nói chuyện với Tô Kỳ nữa. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tô Kỳ lôi kéo Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi nào, mình trồng hoa trong nhà trúc. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

-͏ Bà bầu sao có thể đi nhiều như vậy? Anh ôm em nhé? ͏ ͏ ͏

Trên đất tuyết, Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười cười: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi được, thể chất của em tốt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sự có thể chứ? Anh cứ cảm giác không thể. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ dựa vào vai Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vợ của anh không yếu ớt đến mức đó. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng con yếu ớt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả theo bản năng nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nhìn Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đứng yên đó, đừng nhúc nhích, cho em cắn mấy miếng. Anh đừng chạy! Ôi chao, anh còn ôm em chạy! ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, được rồi, anh chậm một chút, ôm em dễ té, trong bụng của em còn có con. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Mất chút thời gian, Giang Tả mang theo Tô Kỳ đi vào nhà trúc. Lúc này Tô Kỳ đang trồng Long Huyết hoa. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Tô Kỳ là nhìn chỉ huy, trên thực tế ra tay chính là Giang Tả. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, sư tỷ nói ngày mai đi U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói với Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không ngẩng đầu lên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không cho em đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng chìa khóa ở chỗ em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phía Tô Kỳ, Tô Kỳ thấy hắn nhìn qua thì cười tươi. ͏ ͏ ͏

Thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp. ͏ ͏ ͏

Đó là vui vẻ có chút đắc ý, vô cùng thuần khiết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem ngây người. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, Tô Kỳ mới là đẹp nhất, mê người nhất. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có lần sau. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Tuân mệnh. ͏ ͏ ͏

Hôm sau thức dậy, Giang Tả thấy Tô Kỳ nằm trên người mình. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em đang làm gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẩng đầu nhìn Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngủ không thoải mái, cứ cảm giác trong bụng có con, ngủ tư thế nào đều dễ đè lên con. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đen mặt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy chứ em nằm trên người anh thì không đè lên sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng có anh làm đệm thịt lót. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Còn có thể hiểu như vậy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đành phải nói ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên với tư thế này thì em ngủ được? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vẫn không ngủ ngon, anh ngủ không biết trời trăng bỏ mặc em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hắn có biện pháp nào? Hơn nữa em có kêu dậy đâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gối lên cánh tay Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em cảm thấy có con quá nhanh, chậm vài ngày thì tốt rồi, đến lúc đó anh sẽ phải khóc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vuốt bụng Tô Kỳ, dò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải đó chỉ là ảo giác của em, trong khoảng thời gian này anh sẽ lo dưỡng thân thể. ͏ ͏ ͏

Nếu hỏi thử mà không được thì ít ra cũng đã hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ lạnh một tiếng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em cảm thấy Giang Tả tiên sinh có thể ngủ phòng khách. ͏ ͏ ͏

Giang Tả sửng sốt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Không được, hiện tại hắn tương đối thích ngủ cùng Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không ngủ nữa, cô ngồi dậy nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cột tóc giúp em đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn áo ngủ của Tô Kỳ, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Gần đây có phải em mặc đồ hơi dày? Đổi tính rồi? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ u oán nhìn Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Quyến rũ anh thì có ích lợi gì? Không cho anh xem, làm anh thèm chết! ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Có gì hay, cũng không phải chưa từng xem. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Giang Tả nghĩ như vậy, nhưng hắn không mở miệng nói chuyện, ngồi dậy cột tóc cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Giang Tả cảm thấy chính mình rất mạnh, nhưng là đã quen tay cột tóc, hơn nữa cô dùng đồ buộc tóc này rất dẹp. ͏ ͏ ͏

Cho nên, không thể vứt nó. ͏ ͏ ͏

Không biết lúc ở cữ Tô Kỳ còn kêu anh buộc tóc không. ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc đó còn khá lâu, bây giờ lo cùng Tô Kỳ dưỡng thai đã. ͏ ͏ ͏

Sau khi hắn giúp Tô Kỳ cột tóc, cô thay đồ. ͏ ͏ ͏

Cô quay đầu lại nhìn Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không cho nhìn lén. ͏ ͏ ͏

Giang Tả làm lơ Tô Kỳ, trực tiếp đi đánh răng rửa mặt. ͏ ͏ ͏

Hắn không hiểu lắm, lúc thay đồ thì không cho xem, nhưng lúc ngủ thì hở hang. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, hắn cũng không muốn xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả mới hứng nước xong, bên tai vang lên giọng của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Em cảm giác anh ghét bỏ em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Chương 1974

Sáng sớm, Tô Kỳ liên hệ Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏

Nhận được điện thoại, Tĩnh Nguyệt tỷ giật nảy mình: ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc này mới mấy giờ? Hai đứa làm sao vậy? ͏ ͏ ͏

-͏ Cãi nhau hay gì? ͏ ͏ ͏

Qua một lúc Tĩnh Nguyệt mới sực tỉnh ngộ: ͏ ͏ ͏

-͏ A, nhớ rồi, là mang thai. ͏ ͏ ͏

-͏ Chị đang ở chỗ ông chủ bán đậu hũ ăn trứng luộc nước trà, hai đứa muốn tới ăn không? ͏ ͏ ͏

Trứng luộc nước trà của ông chủ bán đậu hũ là dùng Ngộ Đạo trà làm ra, ngày hôm qua Tô Kỳ đã ăn rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng là ăn ngon, nhưng cảm giác rất xa xỉ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngộ Đạo trà chỉ có tác dụng làm trứng luộc nước trà hả? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nắm tay Tô Kỳ, hỏi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Chứ làm gì nữa? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khó chịu: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nhưng ngẫm lại, cô cũng không nghĩ ra còn có ích lợi gì. ͏ ͏ ͏

Càng khó chịu. ͏ ͏ ͏

Hai vợ chồng không tu luyện, cũng không cần ngộ đạo, trừ bỏ làm trứng luộc nước trà, còn có ích lợi gì? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tô Kỳ đành phải nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi nào, đi ăn trứng luộc nước trà. ͏ ͏ ͏

Đến cửa hàng của ông chủ bán đậu hũ, Tĩnh Nguyệt tỷ đang ăn đậu hủ thúi, trên bàn còn có trứng luộc nước trà, nhưng cô không ăn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ không dùng trứng luộc nước trà? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ăn trứng luộc nước trà, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đóng gói trở về cho nhóm Thanh Liên ăn, gần đây bọn họ tu luyện thực chăm chỉ. ͏ ͏ ͏

Không có biện pháp, hai vị sư tỷ thật sự quá khoa trương. ͏ ͏ ͏

Mọi người đều là Thánh nữ, nhưng chênh lệch cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật ra sư tỷ ăn không vô chứ gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không muốn nói chuyện, nhưng trứng luộc nước trà thật quỷ dị, ăn mấy quả thì hết ăn nổi. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ đã ngồi xuống, Giang Tả tự nhiên ngồi cạnh cô. ͏ ͏ ͏

Lộ Chân nhanh nhẹn rót trà cho bọn họ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Dạ dày của sư tỷ to như vậy, tại sao không ăn hết trứng luộc nước trà? ͏ ͏ ͏

-͏ Ăn không ngon hả? ͏ ͏ ͏

Cô phải tìm hiểu rõ ràng, lỡ bị sư tỷ của cô hố thì không tốt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm trứng luộc nước trà, lột vỏ, thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngộ Đạo trà có hiệu quả thuốc, chưa hấp thu hết thì không thể ăn nhiều. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu Nhập đạo thì có thể ăn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Nói hết câu, vừa vặn Giang Tả lột vỏ xong, định cắn một miếng đã bị Tô Kỳ thò người qua cắn trước. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nuốt vào trứng luộc nước trà, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có cảm giác gì, nhưng em đến đây không phải ăn trứng luộc nước trà, em muốn ăn cháo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ăn luôn trứng luộc nước trà bị Tô Kỳ cắn dở, hắn không phát biểu ý kiến việc cô đòi ăn cháo. ͏ ͏ ͏

Bởi vì nơi này tám chín phần mười không có. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, khi Lộ Chân báo lên món Tô Kỳ muốn ăn thì nhận được hai từ: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn tưởng rằng mang thai thì ông chủ bán đậu hũ sẽ đối xử đặc biệt với chúng ta một chút, nào ngờ vẫn như vậy. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ăn đậu hủ thúi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lấy Ngộ Đạo thụ, Bồng Lai tiên của nhà em ra mà đổi. ͏ ͏ ͏

Phải công nhận có thể đổi. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ luyến tiếc. ͏ ͏ ͏

Không biết thì thôi, dùng Ngộ Đạo thụ đổi một bữa cháo, cô điên hay sao? ͏ ͏ ͏

Dù phá của cũng không phải kiểu này. ͏ ͏ ͏

Không thể ăn cháo, Tô Kỳ chỉ có thể ăn đậu hủ não, dù sao khác biệt không lớn. ͏ ͏ ͏

Lúc sau Tô Kỳ hỏi Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, bao giờ chúng ta lên đường? ͏ ͏ ͏

-͏ Vốn dĩ suy xét vấn đề của vợ chồng hai đứa nên dời thời gian qua giữa trưa. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, nếu hai đứa dậy sớm như vậy thì ăn bữa sáng xong liền xuất phát. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vừa ăn vừa từ tốn nói. ͏ ͏ ͏

Hai vợ chồng này bình thường sẽ dây dưa tới giữa trưa, Tĩnh Nguyệt tỷ đã rút kinh nghiệm, nhưng mới dùng chiêu này liền xuất hiện sai lầm. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khẽ ừ, tất cả đều là lỗi tại con của cô. ͏ ͏ ͏

Theo sau Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Lần này bao nhiêu người đi? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Em, chị, Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lo ăn, không thèm quan tâm. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ để ý: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn Tả ca thì sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt trợn trắng mắt: ͏ ͏ ͏

-͏ Em rể do bọn chị quản sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em quản. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, thích quản thì quản, cãi cái gì. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Tô Kỳ mang thai, rất nhiều lúc đều là bị quản, thí dụ như lần này ra ngoài, Giang Tả không đồng ý thì cô không được đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ỷ vào làm nũng khiến Giang Tả đồng ý. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Giang Tả không ngốc, hành trình đi U Minh hà không nguy hiểm nên hắn mới đồng ý. ͏ ͏ ͏

Nếu là Thiên Bi Thần Chiến mà Tô Kỳ đòi tham gia thì không thể nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ cũng không có cái ý tưởng đó, cô không muốn kéo chân sau Giang Tả, đến lúc đó ra nguy hiểm thì không tốt. ͏ ͏ ͏

Lúc Thiên Bi Thần Chiến chắc chắn cô sẽ ngoan ngoãn ở nhà, chờ Giang Tả trở về. ͏ ͏ ͏

Chắc chắn ngoan ngoãn không chạy loạn. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, Tĩnh Nguyệt tỷ đứng lên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị ăn xong rồi, tiện thể cũng kêu Thanh Liên chuẩn bị sẵn sàng, có thể xuất phát. ͏ ͏ ͏

-͏ Tất cả đáp án đều sẽ hiện ra trước mặt bổn Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Chương 1975

Bên bờ biển Thánh Địa, nhóm Giang Tả đứng ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Bọn họ chờ xuất phát. ͏ ͏ ͏

Tiên Minh thuyền cũng đã bị Tô Kỳ triệu hồi. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nhìn nhóm người Tĩnh Nguyệt, dặn: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người chú ý một chút, đừng kéo chân sau. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vẻ mặt ủy khuất nhìn Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ, chúng con mới là con ruột. ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng con mới là ưu tú nhất! ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy đứa được vi sư nhặt về. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vốn định nói giỡn thêm chút nữa, nhưng ngẫm lại tiểu oán phụ đã không thể cùng cô bị phạt, cảm giác hơi bị lỗ, thôi đợi lần sau. ͏ ͏ ͏

Sau đó cả nhóm lên Tiên Minh thuyền. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi ở mặt sau, không nói câu nào, yên lặng đi theo Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Loại sự tình này không liên quan gì hắn, hắn không phải người Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Thánh Địa cũng không thể nào thu hắn, nam Thánh nữ dự khuyết thì sao mà thu? ͏ ͏ ͏

Cấm địa sẽ quậy ngất trời. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa trong Thánh Địa ít ai biết thân phận của Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Chỉ có đoàn Thánh nữ và Kiếm Thập Tam, Nguyệt Tịch biết. ͏ ͏ ͏

Những người khác cơ bản không biết. ͏ ͏ ͏

Người trong nhóm biết vợ của Phá Hiểu là ai, căn bản không ai biết thân phận khác của hắn trong Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Vốn ít ai biết sự tồn tại của nam Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏

Trong Thánh Địa, đa số có ấn tượng với Giang Tả là hắn là Ma Pháp Sư. ͏ ͏ ͏

Dù sao tốc độ tu luyện ma pháp của hắn rõ như ban ngày. ͏ ͏ ͏

Nói đơn giản là không ảnh hưởng gì đến sinh hoạt cơ bản của Giang Tả và Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Trên thuyền, nhóm Tĩnh Nguyệt vẫy tay từ biệt dì, sau đó xuất phát. ͏ ͏ ͏

Lần này mục tiêu là U Minh hà, không ai biết Tiên Minh thuyền sẽ đi như thế nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không biết, là truyền tống hay lặn xuống nước, thật đúng là khó mà nói. ͏ ͏ ͏

Nhưng động tĩnh hẳn là sẽ không quá lớn, Tiên Linh phủ chủ thông thường khá là ít rêu rao. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quan tâm nhiều, hiện tại hắn mang theo Đoạn Kiều cùng Hồng Thự, Thủy Chi Tâm, đang định kiếm chỗ ném. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ bắt mang theo, cô nói lúc nhàm chán có thể đùa chơi với chúng nó, hơn nữa Đoạn Kiều là tháp tín hiệu, vậy càng hẳn là mang theo, lỡ như có việc gì còn có thể gọi điện thoại trở về. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi U Minh hà yêu cầu bao lâu? ͏ ͏ ͏

Mặc kệ là phương hướng hay Tiên Minh thuyền thì quyền khống chế nằm ở chỗ Tô Kỳ, phía trước không cách nào xác định mục đích, hiện tại tu vi của bọn họ không yếu, hẳn là đã biết. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hẳn là không bao lâu, vài tiếng thôi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ở một bên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy bây giờ chúng ta làm gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có hải sản đấy thôi, làm tiệc thịt nướng đi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đương nhiên không có ý kiến, mang theo Tiểu Thủy tương đương tự mang vòi nước, không cần các cô thi pháp. ͏ ͏ ͏

Loại sự tình này Giang Tả tự nhiên chỉ có thể ở một bên nhìn, kêu hắn làm chẳng khác nào bắt hắn xuống bếp, cái này thì khoa trương. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ném Hồng Thự và Đoạn Kiều sang một bên, định vào khoang thuyền nhìn xem. ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn gặp được chút gì, chỉ muốn nhìn xem, tiện thể coi thử mộ của nhóm Tần Thiên còn ở đây không. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả, đi theo hắn. Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên cũng đi theo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghệch mặt ra nhìn các cô, những người này làm gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bọn chị đi vào không thấy được gì, nhưng đi theo em rể có thể sẽ nhìn thấy thứ khác. ͏ ͏ ͏

Lần trước các cô đi theo Tô Kỳ vào trong căn bản không thấy khu mộ, bởi vì Tô Kỳ quá kém, hiện tại thì khác, lần này là nam Thánh nữ dự khuyết giỏi giang dẫn đường, không chừng có thể kích phát video. ͏ ͏ ͏

Dù sao ngày hôm qua kích phát được nhiều như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút câm nín, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi cảm thấy hôm nay rất bình thường. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đi theo bên cạnh Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ xem thôi mà, chúng em ít gặp được chuyện. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết nên nói cái gì, cứ cảm giác vợ nhà mình đang nói chuyện của mình. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả cũng không muốn để ý tới những người này, mà là cất bước đi vào khoang thuyền. ͏ ͏ ͏

Nhưng vừa vào trong, hắn phát hiện chung quanh không giống nhau. ͏ ͏ ͏

Một người xuất hiện trước mặt bọn họ, mặc đồ trắng, từng bước đến gần. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Kích phát rồi! ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thật đúng là có nhắc nhở cùng chia sẻ video, nhưng hắn cảm thấy không liên quan tới hắn, mà là sự tình phát sinh đến loại tình trạng này, đồ vật trong chỗ này tự động kích phát. ͏ ͏ ͏

Thí dụ như tượng đá Huyền Vũ, trước đó không kích phát ra được, lần trước là đã đến lúc mới có thể kích phát. ͏ ͏ ͏

Điều kiện chiếu video có thể là xử lý Trớ Chú Chi Chủ. ͏ ͏ ͏

Lần này có lẽ càng đơn giản hơn, vì đi U Minh hà cho nên bị kích phát. ͏ ͏ ͏

Có lẽ vậy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đi bên cạnh Giang Tả, cô không ngờ Giang Tả thật sự kích phát. ͏ ͏ ͏

Tại sao anh ấy đi đâu đều có thể kích phát ra? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn qua, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không liên quan tới anh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu hùa theo: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, không liên quan gì anh. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

-͏ Em có thể nói chân thành một chút không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đặc biệt bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Nhưng Giang Tả không nói gì thêm, lúc này ưu tiên xem Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Chương 1976

Lần này bọn họ phát hiện đường vào khoang thuyền khác nhau. ͏ ͏ ͏

Lần này bọn họ không nhìn thấy ngôi cao nữa mà đi thẳng đến hòn đảo nhỏ kia. ͏ ͏ ͏

Chính giữa đảo nhỏ có hai bia mộ, lần này Tĩnh Nguyệt cùng Thanh Liên xem rất rõ ràng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cùng Tô Kỳ tự nhiên cũng nhận ra hai ngôi mộ đó hẳn là Tần Thiên và Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

Dọc theo đường đi, Tiên Linh phủ chủ đi rất chậm, Giang Tả tự nhiên là đi theo sau ông, nhóm người Tô Kỳ không lên tiếng. ͏ ͏ ͏

Dù sao đây là mộ của Tần Thiên, Tần Thiên là ai? Tần Thiên Ngưng là ai? ͏ ͏ ͏

Là hai người chết vì nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Tiên Linh phủ chủ đi lên đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏

Nhóm Giang Tả tự nhiên theo sau. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ đứng lặng trước bia mộ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn thấy nơi này đúng là mộ của Tần Thiên và Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

Đợi hồi lâu, Tiên Linh phủ chủ rốt cuộc mở miệng: ͏ ͏ ͏

-͏ Vũ Vương, tôi thành công. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng tôi không cách nào xác định kết quả. ͏ ͏ ͏

-͏ Luân hồi xác thật không tồn tại, nhưng tôi có thể cho nó tồn tại. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi còn để lại con đường mới cho Thiên Ngưng, tôi không muốn cho cô ấy dung hợp với ai khác, như vậy thì không còn là cô ấy. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi sẽ thành công, tôi để lại hậu chiêu chắc chắn cũng đủ mạnh. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nhìn mộ của Tần Thiên, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi dùng máu Chí cao của mình viết hai người đã chết, chém đứt hôm qua của hai người. ͏ ͏ ͏

-͏ Đã định tử vong thì sự sống mới sẽ không bị kiểm soát nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là thứ tôi ngộ ra từ căn nguyên, cho nên tôi chắc chắn sẽ thành công. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Ngưng chắc chắn có thể bình thường sống lại. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ trầm mặc một lúc rồi bảo: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng cái giá quá lớn, tôi... có lẽ sẽ chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn có một ít việc yêu cầu tôi làm, chờ làm xong những việc này rồi tôi sẽ chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng chỉ cần có thể thành công, hết thảy liền còn có hy vọng. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, tôi còn phát hiện một việc thú vị. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chỗ căn nguyên còn có một hơi thở tồn tại, nhưng không hoàn chỉnh. ͏ ͏ ͏

-͏ Điều này nói lên cái gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Chứng minh rằng trên thế giới này còn một vị cổ xưa vẫn sống, tồn tại xa xưa giống như Long, y có mục đích của mình. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cau mày, hắn không quan tâm tồn tại cổ xưa, không thèm để ý mang mục đích gì, nhưng Tiên Linh phủ chủ mới vừa nói đã chém đứt quá khứ của hai người? ͏ ͏ ͏

Đừng nói là định kéo Tần Thiên vào trong cục? ͏ ͏ ͏

Tuy Tần Thiên đã chết nhưng có vị cách rất cao, muốn chém rớt hôm qua của Tần Thiên phải trả giá rất lớn. ͏ ͏ ͏

Chậc chậc, mưu đồ của Tiên Linh phủ chủ hơi lớn. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh phủ chủ đi vào giữa hai bia mộ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi không thể chôn cùng hai người, U Minh hà mới là nơi tôi thuộc về, thân thể của tôi, sức mạnh của tôi đều là một phần của bố cục. ͏ ͏ ͏

-͏ Vũ Vương, Thiên Ngưng, xin hãy chờ đợi tôi thành công. ͏ ͏ ͏

-͏ Ngày ấy sẽ đến. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói xong câu đó video liền biến mất. ͏ ͏ ͏

Nhóm người Tô Kỳ xem ngây người. ͏ ͏ ͏

Các cô xem không hiểu. ͏ ͏ ͏

Nhưng hoàn cảnh xung quanh thay đổi, không thấy đường đi tới nữa, hòn đảo nhỏ thành khoang thuyền mà họ vừa vào. ͏ ͏ ͏

Cái này có chút quỷ dị, cũng may các cô thói quen. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không ngạc nhiên chút nào. ͏ ͏ ͏

Chỉ là sức mạnh không gian, hắn cũng có thể làm được, hoặc nên nói là không có thứ gì mà hắn làm không được. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đụng nhẹ Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh hiểu gì không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Khó nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Khó nói là có ý tứ gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Ý là đầu óc Tiên Linh phủ chủ tưởng tượng rất lớn, có lẽ anh không theo kịp. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Khoa trương dữ vậy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chứ sao, sức chiến đấu của Tiên Linh phủ chủ bình thường, nhưng năng lực của ông ta không gì sánh kịp, đến hiện giờ anh chưa gặp ai vượt qua Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nghệch mặt ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Sức chiến đấu bình thường? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bình thường, có gì không đúng à? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên cùng Tô Kỳ cũng ngây ngẩn, Tô Kỳ cảm thấy khả năng phán đoán sức chiến đấu của Giang Tả có phải bị trục trặc gì không? ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang đại ca, vậy còn Thánh nữ sư tỷ và em thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người khác nhau chỗ nào? ͏ ͏ ͏

Rồi Giang Tả bổ sung thêm: ͏ ͏ ͏

-͏ Trừ Kiếm Thập Tam ra, những người khác đều bình thường. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn em? ͏ ͏ ͏

Em à? ͏ ͏ ͏

Em đang cố ý phá rối. ͏ ͏ ͏

Không đợi Giang Tả giả bộ không nghe thấy đã bị Tô Kỳ răn: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn nữa, em lặp lại bao nhiêu lần rồi, phải gọi là tiền bối! ͏ ͏ ͏

-͏ Cứ kêu Kiếm Thập Tam, Kiếm Thập Tam, không lễ phép gì cả. ͏ ͏ ͏

Chương 1977

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...”

- Đã biết. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không để ý cái khác, đến trước phần mộ, muốn xem xét hai người kia. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không muốn mạo phạm bọn họ, chỉ muốn nhìn xem tình huống sức mạnh của họ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bắt giữ hơi thở sức mạnh của họ, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, sức mạnh của hai người được lưu giữ rất tốt, không tiết ra ngoài chút nào. ͏ ͏ ͏

Điều này không bình thường. ͏ ͏ ͏

Xem ra Tiên Linh phủ chủ còn có ý tưởng khác. ͏ ͏ ͏

Ý tưởng gì thì Giang Tả nhìn không thấu, nhưng người phía sau màn U Minh hà, hắn chỉ cần đi hỏi một chút thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏

Đối phương chắc chắn còn sống. ͏ ͏ ͏

Nếu còn ngủ say thì trực tiếp dựng đầu dậy. ͏ ͏ ͏

Ngừng tra xét, Giang Tả có chút nghi hoặc. ͏ ͏ ͏

Về mặt lý luận thì kế hoạch của Tiên Linh phủ chủ rất hoàn chỉnh, ông còn để lại hậu chiêu, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. ͏ ͏ ͏

Lý do nằm ở đâu? ͏ ͏ ͏

Là phân đoạn nào làm lỗi? Phân đoạn nào xuất hiện biến số? ͏ ͏ ͏

Giang Tả thật sự rất tò mò. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước hắn là chính mắt xác định thất bại, U Ti bị hắn giết chết. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa đối phương nói hoàn toàn thất bại, vậy phải chăng ngay từ đầu liền ra vấn đề? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không hiểu. ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, Giang Tả xoay người trực tiếp vượt qua không gian, đi lên ngôi cao sàn tàu trên đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏

Hắn vốn định vừa đi vừa tự hỏi, nhưng chưa đi được hai bước thì nghe Tô Kỳ gọi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh quên vợ mình rồi, và đứa con chưa sinh ra của anh nữa! ͏ ͏ ͏

Giang Tả lúc này mới phát hiện mình bỏ quên Tô Kỳ ở phía dưới. ͏ ͏ ͏

Lo tập trung suy nghĩ đến nỗi xem nhẹ luôn. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói xem nếu để anh chăm con thì sẽ phát sinh chuyện gì? Về đến nhà mới phản ứng lại đã quên mang con về? ͏ ͏ ͏

Trên sàn tàu ngoài khoang thuyền, Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả trong một chốc không nói gì, lúc nãy hắn thật sự lỡ quên. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cầm con tôm đưa cho Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Em muốn ăn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhận lấy, giúp lột vỏ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tĩnh Nguyệt ở một bên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc nãy Tiên Linh phủ chủ nói U Minh hà mới là nơi ông thuộc về, chúng ta đi U Minh hà có khi nào được gặp Tiên Linh phủ chủ không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đưa tôm đã lột vỏ cho Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em vốn đi tìm ông ta. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Cho nên, tin tức giữa bọn họ kỳ thật là không bình đẳng? ͏ ͏ ͏

Được rồi, cũng chẳng sao. ͏ ͏ ͏

Đi theo xem sẽ biết. ͏ ͏ ͏

Thời gian ở trên biển trôi qua rất chậm, Tĩnh Nguyệt tỷ ăn xong thịt nướng, bắt đầu livestream. ͏ ͏ ͏

Gần đây bận quá, cô đã lâu không livestream, mất kha khá fan. ͏ ͏ ͏

Đã đến lúc hút thêm fan về. ͏ ͏ ͏

Sau khi biến hình, Thánh nữ trở nên hiền dịu rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Không thể làm mất hình tượng. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ và Giang Tả ngồi trên sàn tàu, cô dựa vào người hắn, chơi di động. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là nhóm chat mà anh đăng ký? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cầm di động, giơ màn hình hiện ra nhóm Cảm Tri số 1 cho Giang Tả xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu em lật xem thì có phải là anh sẽ bị phát hiện? ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ quay đầu nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Không sợ bị em phát hiện ra? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Cũng không phải, nhưng không muốn cố ý che giấu, nó liền ở kia, phát hiện thì tùy em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy ý của anh là về sau em có thể thường xuyên lật xem? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không thèm để ý nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em thích là được. ͏ ͏ ͏

-͏ Em không muốn lật xem di động, em chỉ muốn hỏi anh có lén giấu em làm chuyện gì nữa không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em đợi anh suy nghĩ đã. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Rất muốn đánh một bữa rồi tính tiếp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả suy nghĩ một lúc rồi bảo: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh suy nghĩ kỹ rồi, trừ một ít chuẩn bị cho Thiên Bi Thần Chiến ra, hẳn là không giấu em làm cái gì. ͏ ͏ ͏

Xác thật đã không có, mấy việc đắc tội chư thiên cũng tính vào việc chuẩn bị Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Muốn đi Thâm Uyên gây sự cũng vì chuẩn bị, không tính. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng không để ý, mà là tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao anh đột nhiên muốn cứu vớt thế giới? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe xong sửng sốt, theo sau nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì muốn cùng em trải qua sinh hoạt bình thường, nếu Thiên Bi Thần Chiến ảnh hưởng thế giới bình thường thì em sẽ khó chịu. ͏ ͏ ͏

-͏ Nên anh mới hỗ trợ ổn định thế giới. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngửa đầu nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì em? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ, vì em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gần sát mặt Giang Tả, nhéo mặt hắn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhớ kỹ, ở bên ngoài đừng nói như vậy, bọn họ sẽ khinh thường anh, cái gì mà vì vợ, không ra dáng đàn ông chút nào. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh phải nói rằng vợ anh làm gì đều vì anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù sao ra khỏi cửa thì vợ anh chắc chắn sẽ không vô cớ gây rối, còn ngoan ngoãn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hơi mỉm cười, vuốt tóc Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không cần, anh sẽ không để ai lọt vào mắt mình, chỉ có em ở trong mắt anh. ͏ ͏ ͏

Chương 1978

-͏ Không cần, anh sẽ không để ai lọt vào mắt mình, chỉ có em ở trong mắt anh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Giang Tả, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh mà như vậy người khác sẽ nói em là hồng nhan họa thủy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy anh mặc kệ bọn họ, làm cho bọn họ tự đi cứu đời. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh không thèm để ý người khác nói mình thế nào, cũng không quan tâm người ta có lợi dụng anh hay không, càng không cần người khác ngồi mát ăn bát vàng. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng anh để ý người ta có nói gì em không. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu toàn thế giới đều dám nói em không tốt thì anh sẽ diệt thế. ͏ ͏ ͏

-͏ Khiến thời đại khởi động lại. ͏ ͏ ͏

-͏ Ui da, đau đau đau, em làm gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhéo mạnh eo của Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mau xóa bỏ ý tưởng này, đây là không đúng. ͏ ͏ ͏

-͏ Đã biết, đã biết, em mau thả tay ra, sắp đứt thịt rồi! ͏ ͏ ͏

Giang Tả ăn đau kêu lên. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ một tiếng, sau đó mới bằng lòng buông tay: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh như vậy là biến vợ anh thành yêu cơ tai họa đời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vuốt eo mình, trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng nghe hay mà, tốt hơn bị gọi là ép nước cơ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ liếc xéo qua: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả chối ngay: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói là loại sự tình này chắc chắn sẽ không xuất hiện, có em quản. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ một tiếng: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy còn được, để xem nhóm Tiểu Mặc tám chuyện gì trong nhóm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả dửng dưng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Một đám nhóc thì nói chuyện gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng đúng đúng, chỉ có anh là người lớn, dù sao anh sắp làm cha. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nhấn mở nhóm chat, xem đám người trong nhóm đang nói chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Cô thầm nghĩ chút nữa có nên khoác nick của Giang Tả tán dóc với nhóm người này không. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, cô thấy đoạn chat trong nhóm. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏

“Phải rồi, đã qua nhiều ngày mãi chưa thấy Phá Hiểu đại lão ra mặt, có việc cũng nhờ Kiếm Thập Tam đại lão truyền lời.” ͏ ͏ ͏

“Mấy người nói xem có khi nào Phá Hiểu gạt Cửu Tịch đại lão, sau đó Cửu Tịch đại lão sử dụng bạo lực gia đình?” ͏ ͏ ͏

“Tôi cảm thấy Phá Hiểu đại lão đã tàn đời, mấy người thấy tôi có nên tìm * cho Phá Hiểu đại lão không?” ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

“* là cái gì?” ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

”Còn có thể là cái gì? Tôi chỉ tò mò là tại sao là *.” ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

“Đây là tự động che chắn?” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏

“Phải chăng đạo tu mấy người đầu óc mít đặc?” ͏ ͏ ͏

“Hiện tại đã khác, chúng ta không chỉ đối mặt Phá Hiểu đại lão, còn có Cửu Tịch đại lão.” ͏ ͏ ͏

“Cửu Tịch đại lão cùng Phá Hiểu đại lão khác nhau chỗ nào?” ͏ ͏ ͏

“Đó là Phá Hiểu đại lão khinh thường để ý tới chúng ta, nhưng Cửu Tịch đại lão biết rồi.” ͏ ͏ ͏

“Lỡ như Cửu Tịch đại lão lật xem lại lịch sử chat thì sao?” ͏ ͏ ͏

“Cho nên vì an toàn, rất nhiều sự đều yêu cầu dùng * thay thế.” ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu gửi một icon thắc mắc: “Vậy * là cái gì?” ͏ ͏ ͏

Trong nhóm lặng im giây lát. ͏ ͏ ͏

Sau đó người đáp lại đầu tiên vẫn là Mặc Ngôn, chủ yếu là cô phát hiện không thể rút lại tin nhắn, chết tiệt. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏

“* là Triệu thần y, chúng tôi lo lắng Phá Hiểu đại lão bị thương, cho nên đang do dự có cần tìm Triệu thần y cho Phá Hiểu không.” ͏ ͏ ͏

“Hiện tại vừa lúc có mặt Cửu Tịch đại lão, xin hỏi có thiếu thần y không?” ͏ ͏ ͏

“Kỳ thật tôi cũng giỏi về y thuật, không kém hơn Triệu thần y.” ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Tại sao Mặc Ngôn tiên tử biết tôi là Cửu Tịch?” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử gửi một icon thông minh: “Icon vừa rồi và cách đặt câu hỏi cho tôi cảm giác ngốc manh, đây tuyệt đối không phải Phá Hiểu đại lão, nếu không phải Phá Hiểu đại lão thì chắc chắn là vợ của Phá Hiểu đại lão, Cửu Tịch đại lão rồi.” ͏ ͏ ͏

“Vui lòng gọi tôi là Mặc Ngôn trí tuệ.” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vừa xem câu này chợt phát hiện đã biến mất. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử rút về một câu. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nhìn thấy Mặc Ngôn gửi câu khác: ͏ ͏ ͏

“Cửu Tịch đại lão khí chất không gì sánh kịp, vừa thấy liền biết.” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẩng đầu nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Mặc Ngôn ma tu vẫn luôn như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao anh biết? ͏ ͏ ͏

Hắn thật sự không biết, nhưng có khi cảm giác ma tu này thiếu giáo dục. ͏ ͏ ͏

Nói đến thì chưa tìm sư phụ của cô, đợi có rảnh phải đi hỏi thăm một tiếng. ͏ ͏ ͏

Lúc này, sư phụ của Mặc Ngôn lại bắt đầu đánh sâu vào Bát giai một lần nữa hộc máu thất bại. ͏ ͏ ͏

Sư phụ của Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ông cảm thấy mình phải bắt Mặc Ngôn về, nhốt tới khi nào ông thăng cấp xong mới thả ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy * là về cái gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Cô không tin là thần y gì đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mộ chôn quần áo và di vật? Đại khái là thế. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ma tu này thiếu giáo dục. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ bắt đầu đánh chữ. ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Phá Hiểu nói đó là mộ chôn quần áo và di vật.” ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

“. . .” ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

“. . .” ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏

“. . .” ͏ ͏ ͏

Chương 1979

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

“Có phải Mặc Ngôn bắt đầu trốn chạy?” ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

“Không, cô ấy nói không quay về, vậy là an toàn.” ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Tôi kêu sư tỷ của tôi đưa mấy con hung thú qua.” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏

“Thánh nữ đại lão đang livestream.” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm lại thấy đúng. ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Vậy tôi kêu mấy đầu hung thú qua.” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nhìn Lục Nguyệt Tuyết cùng Xích Huyết Đồng Tử, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Phá Hiểu đại lão sẽ không thật sự đưa hung thú tới đây chứ? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử đáp: ͏ ͏ ͏

-͏ Không liên quan tới tôi. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết lập tức đứng cạnh Xích Huyết Đồng Tử, tỏ vẻ cô chung đội với hắn. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì thêm, trực tiếp vươn một bàn tay, cửa không gian bị mở ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Đi thôi. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, tiếng gầm rống vang lên. ͏ ͏ ͏

Hơi thở vượt qua Cửu giai xuất hiện, rồi tới hơi thở thứ hai, thứ ba, thứ bốn. ͏ ͏ ͏

Bốn con hung thú cùng hành động, toàn bộ là chân thân. ͏ ͏ ͏

Nhóm người Tĩnh Nguyệt bị kinh động. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ xem ngây người: ͏ ͏ ͏

-͏ Đều... đều là chân thân hả? ͏ ͏ ͏

Tiểu Dã Miêu cũng đi? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm, sẽ không trực tiếp đánh chết bọn họ. ͏ ͏ ͏

Nói cách khác, có thể gián tiếp đánh chết? ͏ ͏ ͏

Cô đột nhiên hiểu tại sao đám người kia sợ Giang Tả như vậy. ͏ ͏ ͏

Rất kích thích. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn đang cầu nguyện Phá Hiểu đại lão sẽ không so đo với mình, sau đó trên bầu trời dấy lên sóng triều vô tận, sức mạnh đáng sợ giáng xuống. ͏ ͏ ͏

Trong khoảnh khắc này, nhóm Mặc Ngôn quỳ. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử cùng Lục Nguyệt Tuyết ngây ngẩn, việc không liên quan tới họ! ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu đại lão ra tay thật là đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Đáng sợ còn hơn hơi thở của kẻ địch lúc ở Thiên Linh Cửu Phong. ͏ ͏ ͏

Trong nhóm chat. ͏ ͏ ͏

Trần Ức: ͏ ͏ ͏

“Có lẽ mấy người không biết, có đôi khi chọc Phá Hiểu tốt hơn là chọc vào Cửu Tịch tiên tử.” ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

“Đúng vậy, Mặc Ngôn sắp tiêu đời.” ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

“Mặc Ngôn có di sản gì không?” ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏

“Chắc có, cô ấy thật ra rất giàu.” ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

“Lát nữa tôi kêu Long mang chúng tôi qua nhặt xác, chúng tôi lấy hết đồ vật.” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn hội thoại trong nhóm, không biết nên nói cái gì, bọn họ không lo lắng sao? ͏ ͏ ͏

Ngẫm lại cũng đúng, không có gì phải lo, bọn họ cũng sẽ không động sát tâm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đột nhiên cảm giác những người này quan hệ khá tốt. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả tiếp nhận di động nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Để anh nhắn một câu. ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Cho mấy người một cơ hội chạy trốn, trốn không thoát coi như thành đồ ăn.” ͏ ͏ ͏

Chớp mắt hơi thở của bốn hung thú biến mất. ͏ ͏ ͏

Nhóm Xích Huyết Đồng Tử lập tức lấy di động ra. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

“Phá Hiểu đại lão, việc này không liên quan chúng tôi, là lỗi của Mặc Ngôn.” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏

“Cửu Tịch đại lão tha mạng.” ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

“Tôi thật sự vô tội!” ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Bắt đầu, trốn đi.” ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

“. . .” ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

“. . .” ͏ ͏ ͏

Chớp mắt, bốn hung thú lao thẳng về phía ba người Xích Huyết Đồng Tử, không phát ra hơi thở, đơn thuần đuổi theo. ͏ ͏ ͏

Bắt đầu trò chơi Temple Run. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiểu Dã Miêu đứng trên người Đào Ngột, gầm nhẹ. ͏ ͏ ͏

Cô bé bị hạn chế, nếu không thì ba người Xích Huyết Đồng Tử đã chết từ lâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn bọn họ bị đuổi giết, cô phát hiện Giang Tả cũng thực nghịch ngợm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Chơi vui không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả vuốt đầu Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em vui là được, anh cũng vui theo. ͏ ͏ ͏

Nữ chủ nhân sắp bị đại ma đầu dạy hư, Đoạn Kiều thực lo lắng có khi nào ảnh hưởng chủ nhân nhỏ của mình không. ͏ ͏ ͏

Chủ nhân nhỏ là hy vọng của nó. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt đã không biết nên nói cái gì với hai vợ chồng, quả nhiên thế giới bình thường thích hợp với bọn họ hơn. ͏ ͏ ͏

Nếu đặt hai người trong Tu Luyện giới thì siêu nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đã đúng, hẳn là hạn chế Giang Tả ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tĩnh Nguyệt cũng không nói gì thêm, dù sao lúc này bọn họ sắp tới nơi. ͏ ͏ ͏

Không biết bắt đầu từ khi nào, bọn họ cảm giác bầu trời tối sầm, không chỉ thế, nước cũng đen dần. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cùng Tô Kỳ cũng đứng lên. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn nước biển dần nhuộm màu đen, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thế là sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Là giới hạn không gian, đang đi tới U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng sao bọn chị không có cảm giác gì? ͏ ͏ ͏

Các cô xác thật không cảm giác được chút xíu hơi thở không gian nào. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Giống như không gian gấp, kết nối thẳng đến đại dương và vùng biển U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Sau đó Đoạn Kiều nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi muốn học không? Ta dạy cho. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều cảm thấy người này quá nguy hiểm, kết thân với cô có lẽ sẽ an toàn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Đại ma đầu còn muốn chôn cô, đủ để chứng minh hết thảy. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tỷ do dự một chút nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ta phải suy xét đã. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nó cảm giác có chút nghẹn khuất, người khác ước gì được nó dạy, những người này thì khác, còn muốn suy xét, nếu suy nghĩ kỹ thì không còn cơ hội. ͏ ͏ ͏

Ngay lúc này, Tiên Minh thuyền hoàn toàn tiến vào nước biển đen ngòm. ͏ ͏ ͏

Biển rộng lúc nãy đã mất hút. ͏ ͏ ͏

Chỗ này khắp nơi len lỏi tử khí. ͏ ͏ ͏

Chương 1980

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi này chính là U Minh hà. ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi mà mọi thứ cơ bản đều là vật chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Quái vật biển lúc trước vây công đảo Đông Thủy là bị mang từ chỗ này ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Nghe được Giang Tả nói, Tô Kỳ lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghĩa là nơi này có rất nhiều quái vật biển? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhiều thì nhiều, nhưng không đáng lo. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẫm lại cũng đúng, khi đó bọn họ mới Nhị giai, Tam giai, hiện tại khác rồi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên là người yếu nhất trong nhóm cũng lên Tam giai. ͏ ͏ ͏

Những người khác hoặc là Ngũ giai, Thất giai. ͏ ͏ ͏

Người Thất giai còn là Ma Pháp Sư Bát giai. ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi này có người sinh tồn không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

Nếu có thì thật tội nghiệp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏

-͏ Có một chủng tộc có thể sinh sống bình thường tại đây, nhưng không biết đã diệt tộc hay chưa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Là chủng tộc gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Vong tộc, tương đối với bên ngoài thì có lẽ bọn họ càng thích hợp nơi này, nhưng chỉ thích hợp về môi trường sống. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước Giang Tả đi ngang qua nơi này nhưng không thấy bóng dáng vong tộc. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn không biết bọn họ có ở đây không, không rõ bọn họ đã diệt tộc hay chưa. ͏ ͏ ͏

Nói tóm lại là kiếp trước hắn chưa gặp vong tộc bao giờ. ͏ ͏ ͏

Không biết ở thời kỳ nào đó gặp một, hai người. ͏ ͏ ͏

Về sau không gặp thêm ai nữa. ͏ ͏ ͏

Tham gia Thiên Bi Thần Chiến, rất nhiều chủng tộc rất có thể đã diệt tộc. ͏ ͏ ͏

Ngược lại ba tộc thánh thú sống thoải mái. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, Giang Tả cảm thấy tiếc cho những người đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả búng ngón tay, nếu cảm thấy tiếc cho những người kia thì hắn cần làm chút gì. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả búng ngón tay. ͏ ͏ ͏

Sấm sét vô tận đánh xuống tộc địa của ba tộc thánh thú. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, tộc địa của ba tộc thánh thú là dê núi mặc người xâu xé, con dê vô dụng. ͏ ͏ ͏

Ít nhất ở trong mắt Giang Tả thì bọn họ không có giá trị tồn tại. ͏ ͏ ͏

Nhưng về việc thời kỳ viễn cổ, hắn không cách nào kết luận thay cho họ. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên đã đồng ý với thủy tổ Huyền Vũ sẽ không giết bọn họ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không có cách nào. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ở một bên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh làm gì đấy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Tặng quà cho một số người. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đến gần Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em biết anh làm gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả câm nín, biết rồi còn hỏi? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm, vợ anh vẫn luôn ủng hộ anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Có một số việc không đúng thì em cũng sửa đúng giúp anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Em xác định đây là ủng hộ? ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ho khan hai tiếng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hai đứa kiêng dè chút được không, còn có bọn chị ở đây! ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ thè lưỡi với Tĩnh Nguyệt, trốn sau lưng Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quan tâm, nhưng hắn cảm thấy nên bớt rêu rao. ͏ ͏ ͏

Lỗi tại Tô Kỳ cuốn hắn theo, kỳ thật hắn là thanh niên nghiêm túc. ͏ ͏ ͏

Mỗi tội bị Tô Kỳ dạy hư. ͏ ͏ ͏

Tiên Minh thuyền không ngừng đi tới, chung quanh có không ít quái vật biển muốn công kích nơi này, nhưng không có một con quái vật biển nào có thể tới gần Tiên Minh thuyền. ͏ ͏ ͏

Thứ này dù sao là thuyền của Tiên Linh phủ chủ, nếu quái vật biển trong U Minh hà có thể tùy tiện khi dễ thì Tiên Linh phủ chủ biết đút mặt vào đâu? ͏ ͏ ͏

Lúc này Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người có cảm giác được là quái vật biển đang dần tăng nhiều? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ, hình như chúng nó kéo đi một hướng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tự nhiên cũng thấy được, nhưng hắn không quan tâm, dù làm thế nào cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Chỉ là một đám quái vật biển yếu xìu. ͏ ͏ ͏

Nhưng khi bọn họ càng tới gần nơi quái vật biển tụ tập thì Giang Tả nhìn chăm chú: ͏ ͏ ͏

-͏ Có người. ͏ ͏ ͏

Có người? ͏ ͏ ͏

Nghe được Giang Tả nói, nhóm Tô Kỳ hơi bất ngờ, chỗ này tại sao có người? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nhìn bên kia, cô suy nghĩ là quái vật biển bị khi dễ hay là quái vật biển khi dễ người? ͏ ͏ ͏

Cô nên giúp bên nào chữa thương? ͏ ͏ ͏

Ừm, tốt nhất là giúp cả hai bên, nhưng chắc chắn các sư tỷ không cho phép. ͏ ͏ ͏

Cô làm vậy là thêm phiền. ͏ ͏ ͏

Không bao lâu sau, bọn họ liền thấy được. ͏ ͏ ͏

Ở bên kia có hòn đảo nhỏ, có vô số quái vật biển quay quanh hòn đảo, chúng nó đang công kích đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏

Trên đảo nhỏ chỉ có vài người ở không ngừng chống cự. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải mượn dùng trận pháp trên đảo nhỏ thì bọn họ đã sớm bị tiêu diệt. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bọn họ hình như không muốn từ bỏ đảo nhỏ kia. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đích đến của chúng ta là đảo nhỏ kia. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho Tĩnh Nguyệt có chút kinh ngạc, Tiên Linh phủ chủ để lại đảo nhỏ, không ngờ còn có người trông coi? ͏ ͏ ͏

Đây đúng là hiếm thấy, dù sao lâu như vậy, các cô chưa từng thấy chỗ nào có người bảo hộ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tuy rằng cũng có chút kinh ngạc, nhưng hắn càng bất ngờ hơn là những người trên đảo là người vong tộc. ͏ ͏ ͏

Nhưng mấy vong tộc này căn bản ngăn không được. ͏ ͏ ͏

Quá yếu. ͏ ͏ ͏

Lúc này vong tộc đang nỗ lực giãy giụa, phía sau bọn họ là bốn đứa trẻ. ͏ ͏ ͏

Những người này ngăn cản quái vật biển, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Củ Duyệt, đã không có cách nào, mang theo đứa nhỏ lùi vào trong đi, sống chết có số. ͏ ͏ ͏

Một người phụ nữ lùi về tuyến phòng thủ, gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Được! ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment