Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 1981

Chương 1981

Nhưng cô vừa lùi về thì một con quái vật biển chực chờ đã lâu từ trên trời giáng xuống. ͏ ͏ ͏

Mục tiêu của nó là bốn đứa trẻ. ͏ ͏ ͏

Bốn đứa trẻ vong tộc cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Củ Duyệt kinh hãi, lập tức dốc hết sức công kích. ͏ ͏ ͏

Bùm một tiếng, quái vật biển bị đánh trúng, nhưng nó vẫn vươn móng vuốt bắt đi một bé gái. ͏ ͏ ͏

-͏ Mẹ! ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Vân! Tiểu Vân đừng sợ, mẹ tới cứu con ngay! ͏ ͏ ͏

Củ Duyệt muốn nhích người, nhưng công kích của quái vật biển đẩy bà về. ͏ ͏ ͏

Cô bé bị quái vật biển bắt lấy, có lẽ quái vật biển không muốn đêm dài lắm mộng, trực tiếp há mồm muốn nuốt trọn Tiểu Vân. ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh đó, người vong tộc tuy rằng tức giận sốt ruột, nhưng mặc kệ bọn họ cố gắng cỡ nào cũng không có biện pháp lao ra trùng vây. ͏ ͏ ͏

Củ Duyệt hét to: ͏ ͏ ͏

-͏ Thả Tiểu Vân ra! ͏ ͏ ͏

Nhưng cô bất lực. ͏ ͏ ͏

Đang lúc bọn họ tuyệt vọng, quái vật biển sắp nuốt trọn cô bé, cô bé khóc thút thít. ͏ ͏ ͏

Hai luồng sáng hình kiếm vụt qua. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Củ Duyệt là chỉ có thể trơ mắt nhìn con của mình bị ăn, nhưng vào phút nguy cấp, không biết có phải ảo giác, cô thấy được hai luồng sáng hình kiếm. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo quái vật biển cũng đột nhiên ngừng hành động. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô khiếp sợ phát hiện, miệng của quái vật biển bị cắt bỏ. ͏ ͏ ͏

Sau đó là toàn bộ thân thể của nó đều bị cắt nát. ͏ ͏ ͏

Lúc này, có hai cô gái xuất hiện bên cạnh quái vật biển. ͏ ͏ ͏

Các cô tay cầm kiếm, hình như luồng sáng vừa rồi phát ra từ kiếm của họ. ͏ ͏ ͏

Khi các cô gái xuất hiện, một cô bắt được Tiểu Vân ôm vào ngực. ͏ ͏ ͏

Một cô gái khác đứng ở nơi đó kinh sợ tứ phương. ͏ ͏ ͏

Củ Duyệt hoàn toàn không biết bọn họ là ai, nhưng cô xác định đối phương là loài người, hơi thở dào dạt sức sống không nhầm được. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa trên người bọn họ sạch sẽ như vậy. ͏ ͏ ͏

Khi cô gái kia ôm lấy Tiểu Vân, Củ Duyệt còn lo lắng làm dơ áo của đối phương. ͏ ͏ ͏

Mọi người đều bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của hai người. ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh bọn họ không hề ngạc nhiên vì hai người kia nữa, ngay lúc này, bọn họ cảm thụ được ánh sáng mặt trời? ͏ ͏ ͏

Không, không phải ánh sáng mặt trời, bọn họ có cảm giác được chiếu rọi, nhưng đó không phải ánh mặt trời. ͏ ͏ ͏

Là gợn sóng sức mạnh. ͏ ͏ ͏

Thiên Địa Kiêu Dương. ͏ ͏ ͏

Mặt trời rực rỡ từ mặt biển bay lên, làm mọi người không thể không nhìn chăm chú. ͏ ͏ ͏

Khoảnh khắc bọn họ nhìn đăm đăm, từ phương hướng truyền đến giọng nói bình tĩnh mà trầm thấp: ͏ ͏ ͏

-͏ Tán. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, bọn họ nhìn thấy một chiếc thuyền to từ biển phương xa lướt tới, thuyền rẽ sóng hướng đảo nhỏ, nhắm thẳng vào bầy quái vật biển. ͏ ͏ ͏

Nơi thuyền lướt qua, tất cả quái vật biển giống như sóng biển bị đẩy ra, sau đó tan thành mây khói. ͏ ͏ ͏

Con thuyền kia tựa như ánh sáng dâng lên trong đêm tối, ánh sáng chiếu đến đâu là bóng tối không có chỗ che giấu, biến mất tăm. ͏ ͏ ͏

Nó tựa như mặt trời rực rỡ mang đến ánh sáng chói lòa, kinh sợ lòng người. ͏ ͏ ͏

Ánh sáng kia là tất cả, chúa tể số phận của mọi người. ͏ ͏ ͏

Chỉ giây lát, tất cả quái vật biển vây công đảo nhỏ đều tan biến như chưa bao giờ tồn tại. ͏ ͏ ͏

Chỉ còn lại ánh sáng chói mắt kia. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt đứng trên không trung nói với Tô Kỳ đứng ở đằng trước: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Giang thật biết cách cướp nổi bật. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ôm cô bé vong tộc, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là biết cách cướp nổi bật, nhưng em không hiểu tại sao anh ấy lại Mê Vụ? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, khi Giang Tả ra tay thì theo bản năng đeo lên Mê Vụ. ͏ ͏ ͏

Hết cách, hễ có Tô Kỳ ở đây là hắn sẽ thói quen đeo Mê Vụ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại em chứ ai, đi thôi, xuống dưới. ͏ ͏ ͏

Vong tộc nhìn bốn phía không biết nên làm sao bây giờ. ͏ ͏ ͏

Tất cả điều này hoàn toàn vượt qua hiểu biết của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Người kia thật sự làm cho bọn họ không cách nào dâng lên ý tưởng gì. ͏ ͏ ͏

Hắn đứng ở nơi đó, tuy rằng không thấy rõ khuôn mặt, nhưng không ai dám xem nhẹ hắn. ͏ ͏ ͏

Bởi vì người này nắm giữ sống chết của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Còn chiếc thuyền kia nữa, cho bọn họ cảm giác cực kỳ lạ lùng. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tiên Minh thuyền cập bờ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thì đi lên đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt đáp xuống. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên tự nhiên cũng đi theo, cô nhìn thấy bên kia có người bị thương, muốn giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Thánh nữ sư tỷ hẳn là sẽ không nói cái gì, nếu là Biên Hải Đao Khách đạo hữu, chắc chắn lại là vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó đồng ý. ͏ ͏ ͏

Hình như thường xuyên tạo thêm phiền phức cho Biên Hải Đao Khách đạo hữu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn những người đó, nhóm người kia cũng nhìn lại đám người Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Một người đàn ông trung niên vong tộc lập tức cung kính nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cảm ơn tiền bối đã cứu giúp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý đến đối phương có cung kính hay không, hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vong tộc chỉ còn sót lại mấy người thôi sao? ͏ ͏ ͏

Người kia gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, tiền bối. ͏ ͏ ͏

-͏ Tổng cộng mười ba người. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả bình tĩnh nói. ͏ ͏ ͏

Chương 1982

Những người đó không biết Giang Tả có ý tứ gì, Tĩnh Nguyệt nhìn về phía Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chớp chớp mắt: Có chút cảm khái, cảm giác lớp tiền bối của vong tộc vì Thiên Bi Thần Chiến mà chôn cốt tha hương, cuối cùng tộc nhân lại gần như diệt tộc. ͏ ͏ ͏

Có lẽ vừa rồi hắn nghĩ đến ba tộc thánh thú, đại khái gây rắc rối cho ba tộc thánh thú. ͏ ͏ ͏

Em cảm thấy tính cách Tả ca không có vấn đề. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt chớp chớp mắt: Em đã nói không sao thì cứ cho rằng không sao. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: Sư tỷ, em nói thật. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: Thì em nói thật. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ:... ͏ ͏ ͏

Giang Tả không có hỏi lại việc này, hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao các vị ở đây? ͏ ͏ ͏

Người đàn ông trung niên khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thưa tiền bối, chúng tôi đời đời đều ở đây. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Đời đời đều ở trên đảo này? ͏ ͏ ͏

Người đàn ông trung niên gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, nhưng trước kia nơi này không phải đảo nhỏ, là đảo lớn, nhưng theo thời gian trôi đi nó rút nhỏ thành như vậy, chủ yếu là vì chúng tôi quá yếu, không giữ được nơi này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn ngọn núi đằng trước bọn họ, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người biết mặt sau là nơi nào không? ͏ ͏ ͏

Người đàn ông trung niên lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi chỉ biết nơi đó là cấm địa, trong tình huống bình thường đi vào là không ra được, nhưng chúng tôi phải bảo hộ nơi đó. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ trả bé gái về, Tiểu Vân ôm chặt mẹ của mình, bộ dáng rất sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Củ Duyệt rối rít cảm tạ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chỉ có thể cười cười. ͏ ͏ ͏

Không có biện pháp, những người này nói ngôn ngữ viễn cổ, bất đắc dĩ cô không giỏi ngôn ngữ này, nói bậy dễ dàng mất mặt, thôi không nói. ͏ ͏ ͏

Mất mặt dễ bị Giang Tả cười nhạo, cái này mới là trọng điểm. ͏ ͏ ͏

Đừng nhìn hiện tại Giang Tả tiên sinh như nghiêm túc như vậy, hắn muốn cười cô liền cười. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn thoáng qua sau núi, hắn tự nhiên biết đó là lĩnh vực của Tiên Linh phủ chủ, không đúng, là U Ti. ͏ ͏ ͏

Người bình thường đi vào quá mức nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Sống chết cơ bản tùy vào vận may. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, bọn họ không giống nhau, có ấn ký thì an toàn. ͏ ͏ ͏

Không có ấn ký nhưng có Giang Tả thì vẫn không sao. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả thu về tầm nhìn, hắn chuyển sang nhìn người đàn ông trung niên, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho ông hai lựa chọn. ͏ ͏ ͏

Người đàn ông trung niên cung kính nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mời tiền bối nói. ͏ ͏ ͏

Ông biết mình không có tư cách ngỗ nghịch người này, hắn nói cái gì phải là cái đó. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần có thể kéo dài tộc của bọn họ là được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Từ hôm nay trở đi, ngọn núi phía sau các vị không có giá trị bảo hộ nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy là các vị tự do. ͏ ͏ ͏

-͏ Trong tình huống tự do, ông muốn ở lại đây hay đi ra ngoài đời? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói làm cho bọn họ sửng sốt, thậm chí có chút khó tin. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên càng có rất nhiều không hiểu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không chờ bọn họ đưa ra nghi vấn, nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Chọn ở lại thì tôi sẽ bày ra một phòng ngự cho ông, bảo vệ nơi này triệu năm. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu đi ra ngoài đời thì tôi sẽ mang mấy người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

-͏ Hai chọn một đi. ͏ ͏ ͏

Người này có chút sững sờ, căn bản không thể làm ra quyết định. ͏ ͏ ͏

Lúc này, một đứa bé hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoài đời là nơi nào? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên đi qua, cô đang giúp đỡ chữa trị, nghe đứa bé hỏi liền trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Đó là thế giới bình thường của chúng tôi, nơi đó có ánh mặt trời, có linh khí, có rất nhiều người. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn có thật nhiều đồ ăn. ͏ ͏ ͏

Tiểu Vân hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải chỗ đó cũng rất nguy hiểm? Có ăn sẽ có người đoạt. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ngây người, trong một chốc không nói gì. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thế giới bên ngoài thực rộng lớn, cũng rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

-͏ Tùy các vị nghĩ sao, nhưng Thánh Địa sẽ giúp các vị tìm nơi thích hợp ở lại. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là trợ giúp duy nhất có thể làm được. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không cung cấp bảo hộ, phải như vậy. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người rơi vào trầm mặc, nhưng Giang Tả cũng không có chờ bọn họ đưa ra đáp án. ͏ ͏ ͏

Hắn trực tiếp lướt qua mọi người, tiện thể nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trước khi tôi đi ra sẽ là thời gian cho các vị suy xét. ͏ ͏ ͏

Mục tiêu của bọn họ là ngọn núi kia, cấm địa của chỗ này, rất nhiều người đều đã đoán được. ͏ ͏ ͏

Hiện tại đối phương muốn đi đâu sẽ không ai nói cái gì. ͏ ͏ ͏

Bởi vì không ai có thể ngăn cản bọn họ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi hướng ngọn núi kia, khi hắn bước qua thì quanh đảo nhỏ dâng lên một quầng sáng. ͏ ͏ ͏

Đây là Giang Tả bày ra. ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn trong lúc thăm dò nơi Tiên Linh phủ chủ giấu sách thì xuất hiện một đống quái vật biển xông vào phá hoại, nếu đang trong phút mấu chốt thì sẽ khiến người nổi điên muốn giết sạch hết thảy quái vật biển. ͏ ͏ ͏

Cho nên, lo chuẩn bị trước là tốt nhất. ͏ ͏ ͏

Chờ khi không nhìn thấy đám người vong tộc nữa, Tô Kỳ đi đến trước mặt Giang Tả, vươn tay tháo Mê Vụ trên mặt hắn xuống. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Mặt nạ đột nhiên bị tháo xuống, thật là có chút không thói quen. ͏ ͏ ͏

Chương 1983

Nếu không phải hắn cố kiềm nén thì đã cắt vụn người này. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đeo Mê Vụ lên mặt mình, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải làm như vậy là em thành Phá Hiểu không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả trực tiếp làm lơ Tô Kỳ hỏi chuyện, hoàn toàn không muốn để ý cô. ͏ ͏ ͏

Không nghiêm túc gì hết, may mà không có ai. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, dù có người cũng chẳng sao. ͏ ͏ ͏

Đây không phải chuyện quan trọng gì. ͏ ͏ ͏

Hắn đeo mặt nạ là vì Tô Kỳ, bị cô tháo xuống cũng là lẽ đương nhiên. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, Tô Kỳ trả lại Mê Vụ cho Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Mê Vụ, sau đó nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Vươn tay. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không rõ nguyên do, vươn bàn tay không cầm Mê Vụ ra. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vươn tay cầm lấy tay Tô Kỳ, thoạt trông như hai người nắm tay nhau đi đường. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho Tĩnh Nguyệt rất là khó chịu, hai người kia quả thực là quá mức. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tĩnh Nguyệt không ngờ mới vài giây Giang Tả đã rút tay về. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến cô rất ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Đây là làm gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng tò mò, nhưng cô cảm giác được rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là cái gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngửi được thứ gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không gian trữ vật của anh, là không gian Mộng Tinh thạch, cầm lấy thứ gì là nó tự động bị bỏ vào trong. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ rất nhanh liền phát hiện nhóm Hồng Thự thì ra bị ném ở bên trong. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ reo lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Nói cách khác, đồ bên trong đều là của em? ͏ ͏ ͏

Giang Tả mặt không cảm xúc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Của em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em cũng là của anh, có thể sinh con cho anh, anh kiếm lời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn mặt không cảm xúc: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, anh kiếm lời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả kỳ thật muốn nói, anh còn có thể làm em có bầu. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, hắn dù sao cũng muốn sĩ diện, chung quanh có người, hắn biết chứ. ͏ ͏ ͏

Mặc kệ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng không thèm để ý, cô lục tìm đồ vật bên trong. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, cô lấy một quyển sách ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Em phát hiện mấy cuốn sách này trông rất cổ xưa, là bí tịch à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vừa lật xem vừa hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cũng rất tò mò, tuy rằng hai người kia khoe ân ái hơi nhiều, nhưng Phá Hiểu hẳn là có không ít thứ tốt. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tĩnh Nguyệt cùng Thanh Liên đến bên cạnh Tô Kỳ, chờ cô lấy sách ra. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vốn là không thèm để ý, nhưng nghe nói sách cổ thì chợt nhớ ra cái gì. ͏ ͏ ͏

Hình như hắn quên xử lý vài thứ? ͏ ͏ ͏

Phải rồi, hắn từng mua mấy cuốn sách không thể để Tô Kỳ nhìn thấy. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, Giang Tả bước nhanh hơn, kéo rộng khoảng cách. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lấy sách ra, nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏

-͏ ‘Một trong bốn bí tịch hậu cung’? Giang Tả tiên sinh, anh không giải thích gì sao? ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ mới ngẩng đầu nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Nhưng khi ngước đầu lên, cô phát hiện Giang Tả cách mình thật xa. ͏ ͏ ͏

Bỏ chạy mất bóng. ͏ ͏ ͏

Đằng trước vọng lại lời giải thích của Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Đó là ngoài ý muốn, thật sự, hơn nữa sách đó không thích hợp với anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đã xem? Đứng lại đó! ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ném sách cho Tĩnh Nguyệt, xông lên. ͏ ͏ ͏

-͏ Tò mò thôi mà, anh không định thực hành. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh còn dám thực hành?! ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên căn bản không thèm để ý Giang Tả cùng Tô Kỳ, hai người rất tò mò nội dung cuốn sách này. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt mở ra trang thứ nhất, thấy tràn ngập chữ viễn cổ, cũng may bọn họ có thể xem hiểu: ͏ ͏ ͏

“Người có chìa khóa kèm theo không?” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ ???? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

-͏ ???? ͏ ͏ ͏

Hai người nghệch mặt ra, đây là tình huống như thế nào? ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, đây là cái gì? Chúng ta có nên trả lại không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, nhưng xem tiếp đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt lật sang trang thứ hai. ͏ ͏ ͏

“Đừng nói gì hết, lật tiếp đi.” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên nghệch mặt ra. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tĩnh Nguyệt mở ra trang thứ ba. ͏ ͏ ͏

“Tôi biết, người không có.” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Bọn họ cảm giác cuốn sách này đang mắng người thì phải? ͏ ͏ ͏

Khi Tĩnh Nguyệt định tiếp tục lật xem thì phát hiện không giở tiếp được. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho Tĩnh Nguyệt càng thêm kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh cô khép sách lại, sau đó đưa cho Thanh Liên, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em lật đi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không rõ nguyên do, mở ra trang thứ nhất: ͏ ͏ ͏

“Thánh mẫu cũng xứng mở hậu cung?” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên vẻ mặt ủy khuất nhìn Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cũng thực bất đắc dĩ, thúc giục: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiếp tục. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thanh Liên mở ra trang thứ hai: ͏ ͏ ͏

“Người không xứng.” ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi thẳng: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể lật tiếp không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên làm thử, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không thể. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt đã biết, sách này có bệnh. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Một lúc sau, Tĩnh Nguyệt tìm được hai người Tô Kỳ, may mắn bọn họ đến trước khi Giang Tả bị đánh gãy chân ͏ ͏ ͏

Nếu không thì Giang Tả cảm thấy anh minh của mình đã mất. ͏ ͏ ͏

Khi biết cuốn sách có vấn đề, Tô Kỳ cũng mở ra trang thứ nhất: ͏ ͏ ͏

“Tôi có một con lừa con, nhưng tôi chưa cưỡi bao giờ.” ͏ ͏ ͏

Khi Tô Kỳ đọc dòng chữ này thì bảo: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao em cảm giác như mình hát thành lời? ͏ ͏ ͏

Chương 1984

Giang Tả cũng kinh ngạc, sách này còn có ẩn ý kiểu này? ͏ ͏ ͏

Cuốn sách này vốn không đơn giản, Giang Tả biết, không ngờ nó có ẩn ý sâu như vậy. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước hắn chưa từng gặp quyển sách này, cho dù có thấy cũng sẽ bỏ qua. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn không thể nào hứng thú với chuyện này. ͏ ͏ ͏

Không có chút lòng tò mò. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ rốt cuộc tha cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Dù sao bọn họ sắp tới nơi. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, bọn họ đã đi vào trong núi, hơn nữa hoàn toàn không thấy chỗ bên ngoài núi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy người tốt nhất đừng chạy loạn, rất dễ mất. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải bọn họ đều có ấn ký thì đã sớm bị lạc. ͏ ͏ ͏

Nơi này không có mặt trời, chung quanh tràn ngập tử khí, chỉ có cây khô héo. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn phía trước nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hình như bên kia có kiến trúc? ͏ ͏ ͏

Nhóm Giang Tả nhìn qua, phát hiện bên kia xác thật có không ít tượng đá, đằng trước tượng đá có một cánh cửa đá, cửa đá gắn liền với lòng núi. ͏ ͏ ͏

Nói cách khác, phía sau cửa đá rất có thể là nơi bọn họ muốn đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Qua đó nhìn xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì thêm, lẳng lặng đi theo Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Khi bọn họ đến trước cửa đá, một người khổng lồ nham thạch đi ra từ cửa đá: ͏ ͏ ͏

-͏ Là ai tự tiện xông vào cấm địa của chủ của ta? ͏ ͏ ͏

Đối với người khổng lồ nham thạch đột nhiên xuất hiện, Tô Kỳ trực tiếp đi đến phía sau Giang Tả, tóm lại ai đánh thì đánh, nhưng cô thì không. ͏ ͏ ͏

Cô có tự giác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả khá vừa lòng với điều này. Nếu Tô Kỳ ngây ngốc xông lên đánh nhau, hắn mới đau đầu. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn phải suy xét việc có nên giận Tô Kỳ hay không. ͏ ͏ ͏

Còn vừa rồi, đó chỉ là một kích cứu người, hắn nhịn. Trốn ra sau lưng Giang Tả, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Người đá này mạnh không anh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả có thể trả lời như thế nào? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏

-͏ Yếu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ an tâm, Giang Tả yếu hơn cô, hắn nói đối phương yếu thì chắc chắn là yếu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có linh cảm nào đó liếc qua Tô Kỳ, cô nhe răng cười. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không có lời nào để nói. ͏ ͏ ͏

Lúc này người khổng lồ nham thạch trên cao nhìn xuống nhóm Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Khi nó định nói cái gì thì bỗng giật nảy mình nhìn chằm chằm Tĩnh Nguyệt, kêu lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Đại... đại tiểu thư, sao người đến? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cảm giác ấn ký của mình phát sáng. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng có chút ngây ngẩn, nhưng cô biết có ấn ký ở, đối phương sẽ cho rằng chính mình là đại tiểu thư. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt rất là tò mò: ͏ ͏ ͏

-͏ Không ngờ còn có kiểu nhận người như vậy? ͏ ͏ ͏

Nhưng đối phương nhận sai người cũng tốt, khỏi phải ra tay đánh người. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, ta muốn vào xem một chút, ngươi có ý kiến? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi. ͏ ͏ ͏

Lúc này cửa mở. ͏ ͏ ͏

Người đá hơi khó xử: ͏ ͏ ͏

-͏ Chủ nhân không cho người đi vào, nếu không thì người từ từ? Không chừng chủ nhân sẽ đi ra. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không chịu! ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng hẳn là tùy hứng như vậy? ͏ ͏ ͏

Tiếp theo Tĩnh Nguyệt quyết xông vào, tiện thể mang theo Tô Kỳ cùng Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không ngăn cản Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, Tĩnh Nguyệt tỷ muốn xông vào, người đá cũng chỉ dám nói không dám cản: ͏ ͏ ͏

-͏ Chủ nhân ra lệnh, đại tiểu thư không thể đi vào. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ta đã biết, ngươi qua một bên nghỉ ngơi đi. ͏ ͏ ͏

Cô nói xong mang nhóm Tô Kỳ đi vào. ͏ ͏ ͏

Từ đầu tới đuôi người đá không làm hành động ngăn trở gì. ͏ ͏ ͏

Chờ nhóm Tĩnh Nguyệt đi vào, Giang Tả nhìn thoáng qua người đá, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi hẳn là có thể đột phá đặt ra của U Ti? ͏ ͏ ͏

Người đá không nói gì. ͏ ͏ ͏

Theo sau Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi có thể theo đuổi đạo của mình, nhiệm vụ của ngươi kết thúc. ͏ ͏ ͏

-͏ Rời đi đi. ͏ ͏ ͏

Nghe câu nói đó, người khổng lồ nham thạch cả người run lên, cuối cùng cung kính nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ta muốn canh giữ cho hết ngày cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý đến nó, trực tiếp đi vào cửa lớn. ͏ ͏ ͏

Trên thực tế U Ti cũng không có quá mức trói buộc người đá kia, nó sớm có thể rời đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi vào, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao anh chậm vậy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏

-͏ Nói hai câu với người đá. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhéo mặt Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh làm đại lão bí mật riết rồi quen thói? Còn muốn nói lén sau lưng chúng em? ͏ ͏ ͏

Giang Tả rất là bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Như vậy cũng không được? ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tô Kỳ cũng không nói cái gì, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Hiện tại đi bên nào? ͏ ͏ ͏

Sau khi vào cửa, chỗ này có ba con đường. ͏ ͏ ͏

Đường thứ nhất là đường hầm đen ngòm, không có gì đặc biệt. ͏ ͏ ͏

Đường thứ hai thì khác, có chút hoa cỏ, chính giữa là đường nhỏ lót đá. ͏ ͏ ͏

Đường thứ ba là đường gỗ, một con đường đầy ánh sáng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn ba con đường, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trực tiếp đi đường sáng nhất đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng tò mò nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì sáng nhất, Tô Kỳ sẽ không bị vấp ngã. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Chương 1985

Lý do này qua cứng, Tĩnh Nguyệt cũng không biết nói cái gì. ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu đã nói như vậy, bọn họ tự nhiên không có gì để phàn nàn, dù gì cũng không biết con đường nào thích hợp. ͏ ͏ ͏

Dù sao Phá Hiểu là đại lão, hắn nói hẳn là sẽ không quá kém. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy đi thôi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, bọn họ đi hướng đường gỗ. ͏ ͏ ͏

Đường gỗ đặt ở ven hồ, nơi này ánh đèn sáng tỏ, hồ nước trong veo, với U Minh hà tựa như hai đầu cực. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có khi nào chỗ này không ở trong U Minh hà? Sao em cảm giác nơi này không có chút tử khí? ͏ ͏ ͏

Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi này vẫn là U Minh hà, chẳng qua tử khí bị ngăn cách mà thôi, hẳn là U Ti chuẩn bị cho Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn người đá liền biết Tần Thiên Ngưng đã tới nơi này, với tính cách của U Ti, chắc chắn sẽ tạo ra nơi thích hợp cho Tần Thiên Ngưng ở lại. ͏ ͏ ͏

U Ti đã biến đổi toàn thân, vậy thì thay đổi vài chỗ không có gì khó. ͏ ͏ ͏

Bọn họ đi trên đường gỗ thật lâu, sau đó thấy một gian nhà, nhà làm bằng gỗ, tuy rằng phong cách kỳ quái một chút nhưng vẫn tạm được. ͏ ͏ ͏

Đặc biệt là nơi này còn có sao trời. ͏ ͏ ͏

Nói với người khác nơi này là U Minh hà, đánh chết đều sẽ không ai tin tưởng. ͏ ͏ ͏

-͏ Có khi nào đây là phòng của đại tiểu thư không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc vậy, nếu không thì Tiên Linh phủ chủ không đến mức chuẩn bị chỗ ở như vậy cho mình. ͏ ͏ ͏

Về mặt lý luận, Tiên Linh phủ chủ đặt địa điểm nghiên cứu ở chỗ này thì sẽ không băn khoăn môi trường xung quanh, hoặc nên nói là nơi này mới thích hợp nghiên cứu của ông. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy mình sẽ tìm được thứ hữu dụng tại đây chứ? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, dù sao vào xem sẽ biết. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lúc này ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mà nói, chúng ta muốn tìm cái gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghe nói nơi này ghi lại việc Thiên Bi Thần Chiến, chắc cả việc Tiên Linh phủ chủ sống lại Tần Thiên Ngưng như thế nào. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên quay sang hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang đại ca muốn tới tìm cái gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Ghi chép về Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyến? Anh tìm Thiên Quyến làm gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em không cảm thấy mình có thể là Thiên Quyến sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghệch mặt ra nhìn về phía Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt xòe tay, làm sao cô biết? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao anh cho rằng vợ anh là Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Có người từ ngoài đến đã nói với anh, đương nhiên cái này là tiếp theo, em còn nhớ điểm đặc biệt của mình trước khi anh gặp em không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không chút suy nghĩ bật thốt: ͏ ͏ ͏

-͏ Khác phái không cách nào tới gần? ͏ ͏ ͏

Cô thật sự không hiểu điều này, còn tưởng là bí mật không thể cởi bỏ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy còn nhớ rõ Tiên Linh phủ chủ nói tại sao Tần Thiên độc thân không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, không phải đồn là ‘không được’ sao? Anh nghe hiểu? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nói đơn giản là mệnh cách độc thân. Mệnh cách của Tần Thiên quá mức mạnh mẽ, người bình thường không cách nào tới gần, cho nên tiên tử bình thường căn bản không có tư cách trở thành đạo lữ của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghĩa là em rể cũng có mệnh cách như vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng nhìn Giang Tả, cô không biết việc này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mệnh cách tương tự. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng Giang đại ca đã cưới sư tỷ mà? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, anh đã cưới vợ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vấn đề là đây, trước kia anh vẫn luôn đều cho rằng chính mình là bình thường, gần đây nghe ai đó nói mới biết được chính mình trước kia là không bình thường. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau lại Tần Thiên Ngưng hỏi qua Tiên Linh phủ chủ người nào mới có thể tới gần Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiên Linh phủ chủ đưa ra đáp án là: Có lẽ Thiên Quyến có thể bỏ qua loại mệnh cách này. ͏ ͏ ͏

Nghe được Giang Tả nói, Tô Kỳ chỉ vào chính mình, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên, em có lẽ chính là Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh, Tô Kỳ không để ý điều này nữa, cô có chút hưng phấn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy có phải là trên đời này trừ em ra không ai có thể làm vợ anh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cau mày, tuy rằng em nói rất có đạo lý, nhưng sao anh cảm giác em đang đắc ý? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý luận là vậy, nhưng anh điều tra các mặt đưa ra một kết luận, đó chính là Thiên Quyến không thể mang thai. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khó hiểu, Tĩnh Nguyệt tỷ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em rể lấy đâu ra kết luận này? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy ra một quyển sách nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ở đây. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cầm lấy quyển sách kia, cả nhóm xúm lại xem. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng bọn họ từ bỏ, hoàn toàn xem không hiểu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Quyển sách này thật sự có thể xem hiểu? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, những người này xem không hiểu, không đại biểu hắn không xem hiểu. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tìm xem xung quanh có cái gì không. ͏ ͏ ͏

Chương 1986

Tô Kỳ cũng không thèm để ý, dù sao cô không xem được chữ viễn cổ, càng không quan tâm mấy thứ này. ͏ ͏ ͏

Còn về tại sao Giang Tả hiểu nhiều như vậy, có sao đâu. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần là Giang Tả thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt rất tò mò hỏi Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói xem mình có phải là Thiên Quyến không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cảm thấy đúng rồi, dù sao Thiên phạt đều không đánh Tô Kỳ, không phải Thiên Quyến mới lạ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quản những người đó, bọn họ không phải người chung đường. ͏ ͏ ͏

Còn không bằng nhìn xem chính mình có thể tìm ra thứ gì không. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đã xem qua, xung quanh không có nguy hiểm, mấy người đi dạo đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn một mình đi vào trong. ͏ ͏ ͏

Về mặt lý luận nơi này hẳn là có cái gì, cũng không biết Tiên Linh phủ chủ để ở chỗ nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đẩy mở cửa phòng, bước vào trong. ͏ ͏ ͏

Cửa vừa mở ra, nhìn thấy hành lang. ͏ ͏ ͏

Mỗi cách một khoảng cách sẽ có một căn phòng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi qua không có dừng lại, căn phòng thứ nhất bị hắn bỏ qua, căn phòng thứ hai cũng vậy. ͏ ͏ ͏

Đến căn phòng thứ ba thì Giang Tả ngừng lại. ͏ ͏ ͏

Sau đó đẩy cửa ra, đi vào. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Giang phán đoán kiểu gì vậy? ͏ ͏ ͏

Bọn họ vốn cũng muốn tra tìm, nhưng thấy hành động kỳ quái của Giang Tả thì tập trung chú ý vào hắn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, hình như là dựa vào trực giác. ͏ ͏ ͏

-͏ Hoặc giống như ở trong bụng ném tiền xu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói đúng, Giang Tả xác định vị trí nhờ làm điều này. ͏ ͏ ͏

Hiện tại hắn cơ bản không cần ném tiền xu, năng lực tìm đồ đã rất mạnh. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua hắn bình thường không cần dùng. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng ta còn đi theo không? Có khi nào Giang đại ca nói chúng ta rườm rà không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm, Giang đại ca của em chỉ biết làm lơ chúng ta, cùng lắm là thuận tay ném chúng ta ra ngoài, sư tỷ của em tuyệt đối an toàn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không có lời nào để nói, nếu là trước kia cô chắc chắn phản bác hai câu. ͏ ͏ ͏

Nhưng gần đây Giang Tả thật sự sẽ làm như vậy. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tĩnh Nguyệt lại nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi thôi, chúng ta vào xem, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cùng Thanh Liên cũng không biết nói cái gì bây giờ, việc này hình như nguy hiểm hơn trước kia. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng có chút lo lắng, lỡ như Giang Tả cũng ném cô ra ngoài thì sao? ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng có tiền án, hắn còn dám giết vợ chứng đạo mà. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ lẳng lặng đi theo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đã đi vào phòng, hắn thấy nhiều sách vở trong phòng. ͏ ͏ ͏

Đối với hắn thì sách vở là chỗ tốt, dù sao nơi này có thể ghi chép một ít việc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bước tới gần kệ sách, xem sách. ͏ ͏ ͏

Làm hắn ngoài ý muốn là chữ trên sách không phải chữ viễn cổ mà là chữ chư thiên. ͏ ͏ ͏

Điều này làm Giang Tả cực kỳ ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Nếu chỉ có một quyển sách thì Giang Tả sẽ không quá ngạc nhiên, nhưng ở đây không chỉ có một quyển. ͏ ͏ ͏

Có thể nói đa số đều là chữ chư thiên, Tiên Linh phủ chủ làm sao kiếm được mớ sách này? ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, mấy thứ này đều là của chư thiên. ͏ ͏ ͏

Điểm này không bình thường. ͏ ͏ ͏

Sách cất chứa trong chỗ này gần bằng Trí Tuệ lão nhân, Giang Tả có chút suy đoán về mớ sách chỗ Trí Tuệ lão nhân. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tiên Linh phủ chủ thì khác, thân thế của ông xem như trong sạch. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ liên quan Thiên Tinh động phủ? ͏ ͏ ͏

Dù sao Thiên Tinh động phủ có nhiều sách, nếu Tiên Linh phủ chủ muốn, người kia không thể nào không cho. ͏ ͏ ͏

-͏ Người từ ngoài đến ở lại nhân tộc cũng có thể đã bị trấn lột. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, nếu cái mớ này là Tiên Linh phủ chủ về sau thu được thì giải thích này là hợp lý. ͏ ͏ ͏

Nhưng vẫn có gì đó kỳ lạ, cái từ Thiên Quyến không phải xuất hiện sau Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Trong Thiên Bi Thần Chiến, rất nhiều người biết Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả bắt đầu đọc sách. ͏ ͏ ͏

Xem tên sách luôn khiến Giang Tả cau mày. ͏ ͏ ͏

Sách trong phòng này làm hắn có chút ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Không phải ngạc nhiên về nội dung mà hình như hắn đã đọc hết rồi. ͏ ͏ ͏

Đi dạo một hồi, Giang Tả duỗi tay lấy ra một quyển sách. ͏ ͏ ͏

Hắn lại đưa tay ra phía sau: ͏ ͏ ͏

-͏ Đưa quyển sách vừa rồi cho anh. ͏ ͏ ͏

Nhóm Tô Kỳ cách Giang Tả không xa, nghe hắn kêu, lập tức cầm sách đưa tới. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả cầm cuốn sách Tô Kỳ đưa qua, đặt hai quyển sách song song với nhau. ͏ ͏ ͏

Nhóm Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt cũng thấy rõ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Giống nhau? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, bọn họ tuy rằng xem không hiểu nhưng nhận ra tên sách giống nhau. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả mở sách ra, phát hiện chữ trên giấy cũng giống nhau. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Hai quyển sách giống nhau có gì không bình thường sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Cái khác thì bình thường, nhưng cuốn này là tự truyện, hẳn là sẽ không xuất hiện cuốn thứ hai. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng cuốn này không hoàn toàn giống nhau, khác nhau vài chi tiết nhỏ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Không thể có một quyển là viết tay sao? ͏ ͏ ͏

Chương 1987

Giang Tả không nói gì, có khả năng này, nhưng cuốn của Trí Tuệ lão nhân câu văn càng trơn tru. ͏ ͏ ͏

Nếu là viết tay, chứng minh người chép sách xem hiểu quyển sách này. ͏ ͏ ͏

Nhưng đây là sách kết hợp vài loại ngôn ngữ, cơ bản không có ai xem hiểu quyển sách này. ͏ ͏ ͏

Đặc biệt trong tình huống chư thiên chưa thể liên thông. ͏ ͏ ͏

Chốc lát sau, Giang Tả giở đến trang cuối, lúc này có sự khác biệt. ͏ ͏ ͏

Cuốn sách mà Tiên Linh phủ chủ cất chứa không có lời cuối sách. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không hiểu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là có ý tứ gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Dù nói em cũng không biết, có phải thi kiểm tra đâu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả theo bản năng nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn chằm chằm Giang Tả, nếu không có ai ở đây thì cô đã cắn hắn rồi. ͏ ͏ ͏

Có đôi khi, Giang Tả tiên sinh thật đáng ghét. ͏ ͏ ͏

Giang Tả khẽ thở dài: ͏ ͏ ͏

-͏ Hai quyển sách này hẳn là cùng một tác giả viết, chẳng qua thời gian viết khác nhau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm quyển sách Tiên Linh phủ chủ cất chứa, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc viết cuốn sách này, có lẽ người này chỉ mới khôi phục một chút. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn cầm cuốn sách Trí Tuệ lão nhân cất chứa, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc viết cuốn này thì người này đã hoàn toàn khôi phục. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, nếu anh không có đoán sai chủ nhân cuốn sách này có lẽ là người xuyên việt quán tính. ͏ ͏ ͏

Nói lên cái này, Giang Tả lại nghĩ tới một quyển sách. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Tuy trước kia hắn cũng nhớ tới nhưng không liên tưởng. ͏ ͏ ͏

Bây giờ liên tưởng mới thấy có chút không thích hợp. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ở một bên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ưm, anh nhớ tới một ít việc. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ liếc nhau, bọn họ hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả lấy ra cuốn sách thứ ba. ͏ ͏ ͏

Hắn đặt cuốn sách này ở trước nhất. ͏ ͏ ͏

Thời gian hẳn là như vậy. ͏ ͏ ͏

Hắn đọc quyển sách này khi lần đầu tiên biết đến người xuyên việt quán tính, tức là lúc hắn tìm được lai lịch của Thất Tình Lục Dục quyết. ͏ ͏ ͏

Nếu thật sự có liên kết thì đúng là... đáng buồn. ͏ ͏ ͏

Thấy Tô Kỳ ở một bên tò mò Giang Tả đành phải nói ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Trong này kể câu chuyện về một người và một Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Giống như chúng ta hả? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không giống nhau, tuy rằng Thiên Quyến cũng là nữ, nhưng quá trình và kết cục của bọn họ là bi ai. ͏ ͏ ͏

-͏ Người đàn ông là người thường, người phụ nữ là Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyến sẽ đánh rơi tình cảm, thất tình lục dục sẽ biến mất theo thời gian. ͏ ͏ ͏

-͏ Không đâu! ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức phản bác: ͏ ͏ ͏

-͏ Em chắc chắn sẽ không như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, Tô Kỳ xác thật sẽ không như vậy. ͏ ͏ ͏

Hắn còn ở, Thiên Quyến thì sao chứ? ͏ ͏ ͏

Không ai có thể đến cướp đi Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bọn họ muốn một đứa con, nhưng theo như họ nói thì Thiên Quyến hình như không thể có con. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng em có con. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể cho anh nói hết được không? Nói xong rồi còn phải tìm sách nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cúi đầu, cô chỉ là lo lắng. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa cô có con, cho nên chắc chắn sẽ không đi lên đường xưa của người khác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Sau này người đàn ông sắp chết, người này cho rằng chính mình có thể nhớ rõ Thiên Quyến, nhưng khi người này nhớ lại mọi thứ mới phát hiện mình đã quên Thiên Quyến từ lâu. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyến vì người này mà từ bỏ bước cuối cùng. ͏ ͏ ͏

-͏ Từ bỏ chẳng khác nào bỏ làm Chí cao. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt xen lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Tuy rằng có chút không mỹ mãn, nhưng cũng không coi như quá bi ai. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây chỉ là nửa phần đầu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy còn nửa phần sau? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ làm dáng vẻ không muốn nghe, rõ ràng biết là bi kịch, cô không muốn nghe chút nào, cô không thích bi kịch, đặc biệt là hoàn cảnh rất giống bọn họ. ͏ ͏ ͏

Không thích nghe chút nào. ͏ ͏ ͏

Dường như cô lo lắng hai người cũng sẽ trở thành bi kịch. ͏ ͏ ͏

Đặc biệt sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả sờ đầu Tô Kỳ, sau đó tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đầu tiên, mấy người phải biết rằng người đàn ông kia là một người xuyên việt, người xuyên việt quán tính. ͏ ͏ ͏

-͏ Mỗi khi người này chết liền xuyên việt. ͏ ͏ ͏

Xuyên việt? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nghe ngây người, điều này có chút huyền huyễn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng kinh ngạc, cốt truyện nhảy tình tiết nhanh quá. ͏ ͏ ͏

Không bình thường chút nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người này chết trong thế giới Thiên Quyến, sau đó xuyên việt qua thành người khác, nhưng người này cho rằng chính mình sẽ nhớ rõ hết thảy, trên thực tế người này quên hết tất cả. ͏ ͏ ͏

-͏ Rồi thì trời xui đất khiến, người này xuyên về lại thế giới kia, trở thành chiến sĩ trong thế giới đó. ͏ ͏ ͏

-͏ Cuối cùng người này trở thành người thứ nhất dưới Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó người này bị Thiên Quyến triệu hồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Mặc kệ có phải tự nguyện hay không thì người này vẫn giết Thiên Quyến không muốn bước ra bước cuối cùng, moi trái tim của đối phương ra. ͏ ͏ ͏

Chương 1988

Tô Kỳ che lại lỗ tai, vùi mặt vào ngực Giang Tả, cô không muốn nghe. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không có để ý, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Di nguyện của Thiên Quyến là bảo hộ thế giới không vỡ nát, chiến sĩ kia rất cố gắng, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. ͏ ͏ ͏

-͏ Thế giới vỡ nát. ͏ ͏ ͏

-͏ Người này cũng chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Thế giới kia trừ bỏ một vị tiếp thu di sản của Thiên Quyến ra không còn lại gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Chiến sĩ kia xuyên về thân thể cũ của mình, viết xuống câu chuyện này. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn mang di vật của Thiên Quyến về. ͏ ͏ ͏

Nói đến đây, Giang Tả cầm lên cuốn sách ghi chép thế giới khác. ͏ ͏ ͏

-͏ Cuốn này hẳn là quyển sách mà người này viết đầu tiên, logic hỗn loạn, rất khó đọc hiểu. ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc sau, người này khôi phục một chút, viết ra quyển này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm cuốn sách Tiên Linh phủ chủ cất chứa. ͏ ͏ ͏

-͏ Cuối cùng người này hoàn toàn khôi phục, mới viết cuốn sách này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy ra sách của Trí Tuệ lão nhân, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Quyển sách này có thêm một đoạn lời cuối sách. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đại khái chính là như vậy, mấy người có thể hiểu liền thì hiểu, không hiểu được thì không cần hiểu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nhấc tay hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang đại ca, vậy người xuyên việt quán tính này là ai? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể là tồn tại cổ xưa mà Tiên Linh phủ chủ nói, người này hẳn là còn sống. ͏ ͏ ͏

-͏ Người đó là ai thì mấy người tự đoán đi. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả không có để ý tới bọn họ, Tô Kỳ không hỏi lại, hỏi nữa là bi kịch, hỏi làm cô khó chịu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không thích bi kịch. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi tìm sách, Tô Kỳ than thở với Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ Bọn họ thật đáng thương. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn cổ của Tô Kỳ, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói xem di vật của bọn họ có phải bị em đeo trên cổ không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ trợn trắng mắt: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, đừng nói lung tung. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt buông tay. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng ta còn đi theo Giang đại ca không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không được, chúng ta đi dạo xung quanh nhìn xem, vậy thì Giang đại ca của em sẽ xong việc nhanh hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Được rồi, ngẫm lại Tĩnh Nguyệt tỷ nói đúng. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, bọn họ đi ra phòng chứa sách, định đi nơi khác nhìn xem, có lẽ sẽ có thu hoạch khác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tự nhiên biết nhóm Tô Kỳ rời đi, hắn luôn để lại chút thần niệm trên người Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Bình thường thì không sao, nhưng hiện tại cô có bầu. ͏ ͏ ͏

Mang thai là ưu tiên nhất, cô có tùy hứng cỡ nào thì Giang Tả đều chiều theo. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, không mang thai cũng vẫn chiều ý cô. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, Giang Tả bắt đầu tìm sách hữu dụng. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ chưa chắc xem hiểu hết các quyển sách, nhưng hắn thì có thể. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả tra tìm đến kệ sách thứ nhất thì hắn thấy một cuốn sách chữ viễn cổ. ͏ ͏ ͏

Đây hẳn là Tiên Linh phủ chủ để lại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vươn tay bắt lấy quyển sách này, đây là một quyển sách không có tên. ͏ ͏ ͏

Trông càng giống bút ký. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, Giang Tả mở ra bút ký, trang thứ nhất ghi: ͏ ͏ ͏

Những cuốn sách này rất có thể do một người viết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút bội phục Tiên Linh phủ chủ, sao biết được hay thế? ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả bắt đầu xem xét bút ký: ͏ ͏ ͏

Những cuốn sách này hơi kỳ lạ, tôi đặc biệt tìm một số người chư thiên, kinh ngạc phát hiện bọn họ đọc hiểu các cuốn sách. ͏ ͏ ͏

Không ngờ mớ sách này là chữ của các giới chư thiên. ͏ ͏ ͏

Càng cho tôi kinh ngạc là các cuốn sách này có một số không phải viết cùng một ngôn ngữ, tôi đếm sơ ít nhất có tám loại ngôn ngữ. ͏ ͏ ͏

Những người từ ngoài đến may mắn còn tồn tại cũng không nhận biết hết. ͏ ͏ ͏

Còn có một quyển sách, tôi tìm tất cả người chư thiên nhưng không có ai xem hiểu. ͏ ͏ ͏

Phần lớn cuốn sách không phải tôi tìm trong chư thiên, chúng nó luôn ở U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Tuy không phải ở chung một chỗ, nhưng hình như là chủ nhân cuốn sách cố ý thả xuống ở U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Từ tình huống này khiến tôi hoài nghi một sự kiện, U Minh hà có lẽ không đơn giản như mặt ngoài thoạt nhìn. ͏ ͏ ͏

Nó vô cùng có khả năng là liên kết với chư thiên. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn đến đây, không thể không bội phục Tiên Linh phủ chủ, không ngờ ông ta cho rằng U Minh hà liên thông chư thiên. ͏ ͏ ͏

Được rồi, Giang Tả thật sự không biết chuyện này. ͏ ͏ ͏

U Minh hà đúng là không giống bình thường, nhưng việc nó liên kết với chư thiên thì hơi khó. ͏ ͏ ͏

Trước mắt mới thôi, Giang Tả biết có thể tùy ý liên kết chư thiên thì chỉ có Vạn Giới cầu. ͏ ͏ ͏

Tức là Đoạn Kiều hoàn chỉnh. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều hiện tại muốn liên kết chư thiên cũng thực khó khăn. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chờ nó khôi phục gần đầy đủ thì không quá khó. ͏ ͏ ͏

Cho nên U Minh hà muốn liên kết chư thiên, rất khó. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, cũng không phải không thể nào. ͏ ͏ ͏

Nếu U Minh hà đủ đặc biệt thì có thể làm được. ͏ ͏ ͏

Chủ yếu phải xem lai lịch của U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không vội phủ định, bởi vì hắn chưa từng nghiên cứu U Minh hà. ͏ ͏ ͏

Năng lực của Tiên Linh phủ chủ rõ như ban ngày, ông nói có thể thì thật đúng là có thể. ͏ ͏ ͏

Dù sao nếu kêu Giang Tả làm, hắn có thể khiến U Minh hà kết nối chư thiên. ͏ ͏ ͏

Hắn không cần Vạn Giới cầu. ͏ ͏ ͏

Chương 1989

Nhưng Giang Tả tò mò là, một quyển sách mà ai cũng xem không hiểu là loại sách như thế nào? ͏ ͏ ͏

Hắn muốn đọc thử, xem coi mình có hiểu không. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả tiếp tục nhìn bút ký: ͏ ͏ ͏

Bởi vì không có nhiều thời gian, tôi buộc lòng từ bỏ tra xét chuyện này, những cuốn sách này là tôi giữ lại để dùng khi về sau có cơ hội tiếp tục tra xét. ͏ ͏ ͏

Nhưng không biết còn cơ hội đó hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu tôi không đoán sa, người này vô cùng có khả năng là vị kia để lại tư tưởng sinh sinh diệt diệt. ͏ ͏ ͏

Thành quả của tôi lấy được từ vị kia, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình giỏi hơn về mặt này. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, Thiên Ngưng không có biện pháp cổ vũ cho tôi, đại thiếu gia không thể đứng về phía tôi. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì Thiên Ngưng chắc chắn sẽ nói treo lên đánh hắn. ͏ ͏ ͏

. . . Luôn sẽ có cơ hội. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem đến đây, cảm giác hơi buồn cười, một đám ấu trĩ. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, Giang Tả lật bút ký, phát hiện ghi chép thực rải rác, không có tin tức hữu dụng nào. ͏ ͏ ͏

Chờ hắn lật xem một nửa thì thấy vài thứ thú vị: ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến là thứ tôi từng xem trong một quyển cổ văn. ͏ ͏ ͏

Tôi vốn tưởng rằng Thiên Quyến chỉ có trong thế giới này, nhưng sau khi chư thiên tiến công nhân tộc, tôi phát hiện Thiên Quyến đều có ở mỗi một thế giới. ͏ ͏ ͏

Không ngờ Thiên Quyến trong từng thế giới đều là Chí cao. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho tôi thực khiếp sợ. ͏ ͏ ͏

Phải là Thiên Quyến mới có thể đến Chí cao? Vậy thì Vũ Vương có phải là Thiên Quyến không? ͏ ͏ ͏

Thực rõ ràng, Vũ Vương không phải Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Tôi cảm giác điểm này có vấn đề, nhưng quyển sách kia quá cũ kỹ, tuy rằng có thể miễn cưỡng xem hiểu, nhưng nội dung thiếu trầm trọng, chỉ có thể thu thập sách vở ghi về Thiên Quyến chư thiên. ͏ ͏ ͏

Nhìn đến đây, Giang Tả nhíu mày, ghi chép về Thiên Quyến chư thiên? ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho hắn nhớ tới Đạo Thiên Nhất. ͏ ͏ ͏

Đạo Thiên Nhất cùng Thiên Quyến của chư thiên đúng là không giống nhau, tại sao? ͏ ͏ ͏

Bởi vì Đạo Thiên Nhất rõ ràng mạnh hơn Thiên Quyến chư thiên rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, cho dù Tần Thiên rất mạnh, cho dù ông có năng lực đè chư thiên, nhưng Tần Thiên không đánh lại Đạo Thiên Nhất lúc bấy giờ. ͏ ͏ ͏

Đạo Thiên Nhất đã đứng trên đỉnh cao nhất Chí cao, thậm chí đã không tính là Chí cao. ͏ ͏ ͏

Đó là cảnh giới của Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Đạo Thiên Nhất không cùng đẳng cấp với người khác. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiên Linh phủ chủ không thể ghi rõ vị trí cất cuốn sách xem không hiểu sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút bất đắc dĩ, hắn rất có hứng thú với cuốn sách thiếu nội dung kia. ͏ ͏ ͏

Đạo Thiên Nhất xuất hiện thì Thiên Quyến bình thường cũng xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Thoạt trông Đạo Thiên Nhất không giống người vô tình vô dục. ͏ ͏ ͏

Ghi chép trong Tự Nhiên chi địa, nguyên nhân cùng đối phó với Long đều khiến người cảm giác Đạo Thiên Nhất có tình cảm. ͏ ͏ ͏

Hoàn toàn không giống như người tu luyện xong Thất Tình Lục Dục quyết. ͏ ͏ ͏

Khép bút ký lại, Giang Tả định tính toán dùng tiền xu tìm ra quyển sách kia. ͏ ͏ ͏

Nhưng vừa mới tính toán ném tiền xu, hắn nhìn cuốn sách bên cạnh viết bằng chữ thời kỳ viễn cổ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rút quyển sách ra, phát hiện quyển sách này tuy rằng thoạt nhìn là hoàn chỉnh, nhưng bên trong thiếu nội dung. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả mở sách ra. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng quyển sách này hơi giống chữ viễn cổ nhưng khác biệt rất lớn. ͏ ͏ ͏

Cơ bản là xem không hiểu. ͏ ͏ ͏

Cho dù cố ý nghiên cứu cũng rất ít có người có thể xem hiểu. ͏ ͏ ͏

Lúc trước Giang Tả bỏ ra nhiều thời gian nghiên cứu. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả bắt đầu xem xét quyển sách này, số trang trong sách rất ít: ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến được thiên địa yêu tha thiết, được thế giới ưu ái, được đất đai thân cận. ͏ ͏ ͏

Thiên phạt không đánh, Thiên kiếp khẽ vuốt. ͏ ͏ ͏

Cả đời xuôi gió xuôi nước, tuy không thể tâm tưởng sự thành, nhưng có thể cảm nhận được tốt đẹp đến từ thế giới. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò, nếu Thiên Quyến được yêu thương như vậy thì tại sao có kết cục thảm đến thế? ͏ ͏ ͏

Như vậy mà có thể gọi là được trời yêu? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kiếp trước cũng như thế này, cô còn có thể gọi là được trời yêu sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đọc tiếp, nhưng không xem được nội dung hữu dụng. ͏ ͏ ͏

Lật đến cuối sách, Giang Tả phát hiện nơi này có một câu: ͏ ͏ ͏

Thành cũng Thiên Quyến, bại cũng Thiên Quyến, Thiên Quyến cùng thánh thú là giống nhau, đều có trói buộc. ͏ ͏ ͏

Nhưng đích thực được thế giới yêu thương. ͏ ͏ ͏

Giang Tả muốn xem tiếp, phát hiện đã không có. ͏ ͏ ͏

Hắn có thể hiểu ý nghĩa những lời này, Thiên Quyến là con trong nhà mình, muốn đi ra ngoài cũng khó. ͏ ͏ ͏

Nhưng trong nhà chỉ có bao lớn, trưởng thành có hạn. ͏ ͏ ͏

Nhưng không thể nói đây là điều không tốt. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nói nhỏ: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên Thiên Quyến muốn thoát khỏi thế giới trói buộc? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm giác chính mình bắt được cái gì, rồi lại không có gì cả. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng hắn khép sách lại. ͏ ͏ ͏

Quyển sách này xác thật thiếu nội dung trầm trọng. ͏ ͏ ͏

Đặt sách về chỗ cũ, Giang Tả tiếp tục đọc bút ký của Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ hẳn là sẽ có thu hoạch khác. ͏ ͏ ͏

Chương 1990

Bút ký: ͏ ͏ ͏

Người chư thiên nào hễ sống trên mảnh đất nhân tộc, miễn là đủ mạnh thì đều bị tôi bắt. ͏ ͏ ͏

Tôi dò hỏi bọn họ về Thiên Quyến, được đến đáp án có chút kinh người. ͏ ͏ ͏

Không ngờ Thiên Quyến ra đời từ Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Tộc nào chiến thắng Thiên Bi Thần Chiến thì tộc đó sẽ sinh ra Thiên Quyến, điều này đều được công nhận. ͏ ͏ ͏

Chí cao tham dự Thần Chiến đều là Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Đều là Thiên Quyến sinh ra từ Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Điều này vượt sức tưởng tượng. ͏ ͏ ͏

Nhưng tôi luôn mãi xác định, không nhầm lẫn được. ͏ ͏ ͏

Điều này khác với thứ mà tôi biết. ͏ ͏ ͏

Thật lâu trước kia nhân tộc đã biết đến Thiên Quyến, vậy phải chăng lúc ấy cũng phát sinh Thiên Bi Thần Chiến? ͏ ͏ ͏

Điểm này không cách nào đến ra kết luận. ͏ ͏ ͏

Không chỉ có như thế, Thiên Quyến còn quyết định thời gian Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Thiên Bi Thần Chiến diễn ra quay quanh Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến người cảm giác không bình thường. ͏ ͏ ͏

Nhìn đến đây, Giang Tả có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Thắng Thiên Bi Thần Chiến mới có thể xuất hiện Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Hèn gì Tiên Linh phủ chủ kêu cho bọn họ tìm Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Bởi vì nhân tộc thắng Thiên Bi Thần Chiến, cho nên nhân tộc định sẵn sẽ xuất hiện một vị Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Vị Thiên Quyến này là Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏

Cho nên, vị kia trong cấm địa mới bảo rằng có thể là Cửu Tịch dẫn đến loạn thiên địa? ͏ ͏ ͏

Bởi vì Thiên Bi Thần Chiến mở ra tùy vào Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Thế thì tiêu chuẩn là gì? ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, Giang Tả tiếp tục đọc. ͏ ͏ ͏

Nhưng khiến Giang Tả thất vọng là Tiên Linh phủ chủ không cho ra đáp án cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Ghi chép đoạn sau không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Mãi đến khi Giang Tả lật trang cuối mới đọc được tin hữu dụng: ͏ ͏ ͏

Hình thức Thiên Quyến có chút kỳ quái, có thể là do người làm ra. ͏ ͏ ͏

Do người làm? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn dòng cuối cùng này, rơi vào tự hỏi. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn không tự hỏi bao lâu, bởi vì việc này không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Mặc kệ có phải do người làm hay không, đối với hắn đều không có gì khác nhau. ͏ ͏ ͏

Lần này Thiên Bi Thần Chiến qua đi sẽ không còn Thiên Bi Thần Chiến nữa. ͏ ͏ ͏

Mặc kệ Thiên Bi Thần Chiến cùng cái gì có quan hệ, hắn đều sẽ giải quyết nó. ͏ ͏ ͏

Mạnh tới đâu thì nó có mạnh bằng Thiên phạt không? ͏ ͏ ͏

Nếu có thể thì kiếp trước hắn đã nghe về nó rồi. ͏ ͏ ͏

Điều này chứng minh cái gì? ͏ ͏ ͏

Chứng minh chính là Thiên Bi Thần Chiến thật sự phát sinh trong kiếp trước thì chắc chắn cũng bị hắn đánh nát. ͏ ͏ ͏

Tám chín phần mười chính là trong khoảng thời gian hắn nổi điên, công nhận rèn đúng là thứ đáng sợ, về sau phải ngăn chặn. ͏ ͏ ͏

Lỡ như tỉnh lại bị Tô Kỳ đè dưới đất chà chùi thì không tốt. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, không phải nói hắn đánh không lại Tô Kỳ, chẳng qua hắn sẽ không đánh cô, hắn cảm thấy dù mình đã điên cũng vẫn nhường nhịn cô. ͏ ͏ ͏

-͏ Cảm giác Tô Kỳ kiếm lời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tự nói. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả thả bút ký lại chỗ cũ. ͏ ͏ ͏

Hắn định tìm quyển sách mà ai cũng xem không hiểu, hắn rất tò mò với quyển sách đó. ͏ ͏ ͏

Nhưng chưa hiểu biết đầy đủ việc Thiên Quyến, cứ cảm giác bên trong có cái gì không đúng. ͏ ͏ ͏

Nhưng ít nhất đã biết không ít, tra xét mấy thứ này quá phiền phức, hiện tại không điều tra ra, đến lúc đó sẽ phải bắt Chí cao tới hỏi, cảm giác giết chết sẽ đơn giản hơn. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả lấy ra tiền xu. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn vừa mới tung ra tiền xu thì ấn ký gửi tin: ͏ ͏ ͏

“Thánh nữ Tĩnh Nguyệt cùng chia sẻ một đoạn video online chính thức, có cùng chia sẻ hay không?” ͏ ͏ ͏

“Đồng ý / Không.” ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút kinh ngạc, những người này dạo một vòng liền phát hiện video? ͏ ͏ ͏

Nơi này dễ tìm ra video đến thế sao? ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Trên thực tế Tĩnh Nguyệt có thể phát hiện video. ͏ ͏ ͏

Đây là quyền hạn Thánh nữ của cô. ͏ ͏ ͏

Quyền hạn duy nhất cho cô đắc chí. ͏ ͏ ͏

Nhóm Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ đi tới giữa hồ, bọn họ đặc biệt tin tưởng nơi này là chỗ ở của nhóm người Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Không có biện pháp, lại là hồ, lại là đảo nhỏ trong hồ, đúng là phong cách của Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là vì Tần Thiên Ngưng thích cái này. ͏ ͏ ͏

Đi lên đảo nhỏ, bọn họ liền thấy được một thân cây. ͏ ͏ ͏

Khi họ đến gần cây này thì video tự động mở. ͏ ͏ ͏

Hoặc nên nói là bọn họ thấy được hai bóng người dưới cây. ͏ ͏ ͏

Hai người kia dựa lưng vào nhau nhìn sao trời. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu không chuẩn bị tâm lý từ trước thì chị đều hoài nghi mình gặp quỷ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tức giận nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, bớt nói giùm, em sợ! ͏ ͏ ͏

Đương nhiên là sợ miệng quạ của Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ngoan ngoãn đứng cạnh Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Đặc tính giúp người làm niềm vui của Thanh Liên bị động kích phát. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cùng Tô Kỳ câm nín, tính cách này của Thanh Liên ở nhà thì không sao, đi ra ngoài liền nguy hiểm, lấy chồng càng làm cho người lo lắng. ͏ ͏ ͏

Chương 1991

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lo xem kìa. ͏ ͏ ͏

Hai bóng người kia tự nhiên là Tiên Linh phủ chủ cùng Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói xem, rảnh quá chạy tới làm gì? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ bất đắc dĩ nói. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nhìn sao trời nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải nói thích một người là phải thích tất cả của người đó sao? Anh trai nói chuyện tối tăm đến đâu vẫn sẽ có ánh sáng. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh trai nói em phải hiểu biết anh, bề ngoài vẫn chỉ là mặt ngoài, hiện tại hiểu biết và chấp nhận sẽ tốt hơn là sau này phát hiện càng khó chịu. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ cười gượng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đại thiếu gia thật là khiến người không biết nên nói cái gì. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh trai là người anh tốt nhất cõi đời, nếu không cổ hủ thì càng tốt. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ gật gù đồng ý: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu đại thiếu gia tâm lý hơn một chút thì thật là tốt biết bao. ͏ ͏ ͏

-͏ Đại thiếu gia không hiểu khó khăn trên đời. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng và Tiên Linh phủ chủ liếc nhìn nhau, cùng cười. ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng dám ở sau lưng nói xấu Tần Thiên. ͏ ͏ ͏

Giáp mặt sẽ bị răn dạy. ͏ ͏ ͏

Nếu không bị rầy thì là bị trấn áp. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Tần Tần Thiên Ngưng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khi nào anh mới hướng anh trai cầu hôn? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đã phá giải tháp mà đại thiếu gia trấn áp anh, ngày mai sẽ đi, anh chắc chắn có thể đi ra trong vòng ba ngày. ͏ ͏ ͏

-͏ Sao anh trai cứ luôn dùng trấn áp thử thách anh vậy? ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải vì anh ấy thấy mình không cưới được đạo lữ nên cố ý làm khó dễ anh không? ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng cực kỳ bất mãn. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh cảm thấy rất có thể là như vậy, lần trước thuận miệng hỏi rồi. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng xoay người nhìn Tiên Linh phủ chủ, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Và kết quả? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ có chút lúng túng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Kết quả là bị trấn áp thêm mấy năm. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nhìn Tiên Linh phủ chủ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nói xem hai chúng ta hợp tác thì có thể đánh thắng anh trai không? ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đánh với anh trai, em ở một bên nguyền rủa anh ấy té ngã. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ toát mồ hôi lạnh: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu thật sự phát sinh loại sự tình này thì Tần đại thiếu gia sẽ đánh anh thừa sống thiếu chết. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng giậm chân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy phải làm sao bây giờ? Anh nói xem, thật sự có Thiên Quyến sao? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý luận là có, nhưng không biết có thể xuất hiện hay không. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Lỡ đi ra là nam thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ hơi mỉm cười: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đã suy nghĩ kỹ vấn đề này rồi, gần đây phát minh ra công pháp nam biến nữ, anh đặt tên cho nó là Cửu Thiên Huyền Nữ quyết. ͏ ͏ ͏

Phụt! ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả nghe đến đó thì rùng mình. ͏ ͏ ͏

Thì ra công pháp này là Tiên Linh phủ chủ phát minh. ͏ ͏ ͏

Hắn đã không có biện pháp nhìn thẳng Cửu Thiên Huyền Nữ quyết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy nếu hắn là Tần Thiên thì dứt khoát phải bắt Tiên Linh phủ chủ luyện công pháp này. ͏ ͏ ͏

Quả thực không làm việc đàng hoàng. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng cũng nghệch mặt ra. ͏ ͏ ͏

Cô ngơ ngác nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tưởng tượng chị dâu tương lai có thể là nam làm tôi hơi khó tiếp thu. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng vì hạnh phúc của chúng ta, đành ủy khuất anh trai. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nhóm Tô Kỳ đều hết chỗ nói rồi, hai người kia thoạt nhìn thực không dễ dàng. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng dựa vào Tiên Linh phủ chủ, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh trai càng ngày càng mạnh, khi nào chúng ta mới có thể đánh bại anh trai. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngày mai anh sẽ thử đi cầu hôn, anh muốn trấn áp ngược lại Tần thiếu gia! ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng ủng hộ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cố lên! ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, hình ảnh thay đổi, dưới tán cây không có Tần Thiên Ngưng, chỉ có Tiên Linh phủ chủ đứng ở nơi đó. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh phủ chủ mặc đồ đen, ông thành U Ti. ͏ ͏ ͏

U Ti ngẩng đầu nhìn cây to, chỉ lẳng lặng nhìn thật lâu. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi, hối hận. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu có thể lựa chọn, tôi tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn lôi kéo Vũ Vương làm thực nghiệm. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi cần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi bằng lòng dùng mọi thứ mình có đổi về Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi muốn một người trấn áp U Minh hà. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi mặc kệ U Minh hà là ai chế tạo ra, tôi không quan tâm đối phương muốn dùng U Minh hà thực hiện bố cục như thế nào. ͏ ͏ ͏

-͏ Từ giờ trở đi, nó thuộc về tôi, U Ti. ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi này sẽ trở thành đường sống lại của Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

-͏ Dùng sinh mệnh của tôi làm tiền đặt cược. ͏ ͏ ͏

-͏ Chết cũng không tiếc. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Trên Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân hiện tại có hứng thú uống trà. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, gần đây tâm tình của người rất tốt ạ? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Về hưu, tâm tình tự nhiên tốt. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh nghệch mặt ra, về hưu? ͏ ͏ ͏

Về hưu cái gì? ͏ ͏ ͏

Nhưng cô không hỏi, dù sao hỏi cũng không nhận được đáp án. ͏ ͏ ͏

Lúc này Trí Tuệ lão nhân hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Con biết trong các cường giả từ xưa đến nay, tôi thưởng thức ai nhất không? ͏ ͏ ͏

Chương 1992

Hoa Hinh lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Trên đời có nhiều người như vậy, vãn bối đoán không được. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không, chỉ có vài người, trừ bỏ mấy người kia ra, có ai vượt qua bọn họ được? ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tiền bối thưởng thức ai nhất? ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh cảm thấy chính mình đoán không được, nếu không đoán ra còn không bằng trực tiếp hỏi, như vậy sẽ không có vẻ chính mình vô tri. ͏ ͏ ͏

Nhưng gần đây Trí Tuệ lão nhân nói khá nhiều, lời ông nói đều trở thành sự thật. ͏ ͏ ͏

Quả thực đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân hình như biết hết thảy. ͏ ͏ ͏

Thứ có thể khiến ông để ý chưa bao giờ là bình thường. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân cười cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh khó hiểu: ͏ ͏ ͏

-͏ Hình như đó không phải là người mạnh nhất? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Thực lực của hắn đại khái cỡ Long, nhưng Long mà đụng phải hắn thì kết cục trăm phần trăm thực thê thảm. ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng tưởng rằng hắn thường xuyên bị Tần Thiên trấn áp hắn thì là kẻ yếu. ͏ ͏ ͏

-͏ Tần Thiên không cùng đẳng cấp với người khác, dù là cùng cảnh giới vẫn không sánh bằng. ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể bị hắn trấn áp mà vẫn trốn ra được, trên đời này không có vài người. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh không nói chuyện, cô không biết có nên nhắc nhở Trí Tuệ lão nhân rằng cô không biết những chuyện này. ͏ ͏ ͏

Được rồi, không biết cũng không ảnh hưởng việc cô biết chuyện kế tiếp. ͏ ͏ ͏

Ít nhất đã biết mấy tin tức này, Tiên Linh phủ chủ thường xuyên bị Tần Thiên trấn áp còn có thể chạy ra tới, nhưng không biết mất bao lâu. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tại sao tiền bối thưởng thức Tiên Linh phủ chủ? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì hắn làm được việc người khác không làm được, tiện thể cướp đường của người đi trước. ͏ ͏ ͏

-͏ Khiến người đi trước không có đường để đi. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy đường của Tiên Linh phủ chủ sẽ không bị người đoạt trở về sao? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý luận là có thể, nhưng không ai bằng lòng trả giá lớn như vậy, đành chấp nhận. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh cái biết cái không, nhưng cũng không hỏi nhiều, bởi vì cô thậm chí không biết nên hỏi như thế nào. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu nói chư thiên lấy trí tuệ xếp hạng thì Tiên Linh phủ chủ không thẹn là số một chư thiên. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy còn tiền bối? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Hơi kém hơn một chút. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tiền bối không thưởng thức vị tiền bối lúc trước độ kiếp à? ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Trí Tuệ lão nhân trả lời khiến Hoa Hinh khiếp sợ vô cùng. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nhìn về phía Hoa Hinh, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Con đã bao giờ thấy người phàm thưởng tức thần chưa? ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem xong video có chút kinh ngạc, không ngờ U Ti muốn trấn áp U Minh hà? ͏ ͏ ͏

Ông thật sự phát hiện cái gì trong U Minh hà? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy hắn nên đi tra xét một chút? ͏ ͏ ͏

Nhưng ngẫm nghĩ lại thôi, phiền phức, còn muốn lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏

Mặc kệ là cái gì đều không liên quan tới hắn, có lớn đến đâu cũng vậy. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của hắn cùng Tô Kỳ thì đều không sao cả. ͏ ͏ ͏

Hắn không thèm để ý người ở đây có mục đích gì. ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu động vào bọn họ thì chỉ có thể trách đối phương xui xẻo. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả đi tới kệ sách bên cạnh, hắn vừa mới ném tiền xu, đã biết quyển sách hắn muốn tìm nằm trên này. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, Giang Tả nhìn tầng kệ cao nhất, quyển sách thứ nhất trên đó là cuốn hắn muốn tìm. ͏ ͏ ͏

-͏ Chữ Thâm Uyên? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn quyển sách kia, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hèn gì không ai xem hiểu, Thâm Uyên khi đó căn bản không có ai đi ra. ͏ ͏ ͏

Ban đầu Thâm Uyên rất sinh động, Tần Thiên Ngưng chết trong tay Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏

Nhưng cũng vì vậy mà Thâm Uyên bị đuổi ra ngoài đầu tiên. ͏ ͏ ͏

Thâm Uyên khá thần bí trong chư thiên, nhưng ở trong mắt Giang Tả thì cũng bình thường thôi. ͏ ͏ ͏

Không chịu đòn được bao nhiêu, hèn hết sức. ͏ ͏ ͏

Chiếm cứ lĩnh vực Thâm Uyên liền cảm thấy mình vô địch cõi đời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không rõ ràng Thâm Uyên có Chí cao hay không. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn một bàn tay bóp nát tất cả cao thủ mà đối phương cử đến, không biết có Chí cao trong số đó hay không. ͏ ͏ ͏

Dù sao ở trong mắt hắn, Chí cao cùng người thường không khác nhau bao nhiêu. ͏ ͏ ͏

Ai kêu đối phương không chịu đòn giỏi như Cửu Tịch? ͏ ͏ ͏

Còn về học chữ quyển sách là chuyện về sau. ͏ ͏ ͏

Không có gì lạ thường. ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, Giang Tả cầm lấy quyển sách kia. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo, hắn lật xem. ͏ ͏ ͏

Hy vọng đây không phải là quyển xuyên việt vớ vẩn gì. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Giang Tả đã nhìn ra, quyển này hẳn là cũng do người xuyên việt kia viết. ͏ ͏ ͏

Mở ra trang sách đầu tiên, Giang Tả biết quyển sách này không phải cuốn bình thường: ͏ ͏ ͏

Tôi rốt cuộc đã nghĩ ra, Lệ Nhã. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhớ rõ cái tên Lệ Nhã, là tên của vị Thiên Quyến kia. ͏ ͏ ͏

Nhớ ra vào thời điểm này là điều đáng buồn, bởi vì Lệ Nhã có lẽ đã bị người này giết. ͏ ͏ ͏

Đây là suy đoán của Giang Tả, nhưng rất nhanh, hắn chứng thực chuyện này. ͏ ͏ ͏

Hắn mở ra trang thứ hai: ͏ ͏ ͏

Nhưng tôi thà rằng mình không nhớ ra, tôi thà rằng mình cứ chết như thế. ͏ ͏ ͏

Tôi giết người mình yêu nhất, tôi giết Lệ Nhã. ͏ ͏ ͏

Chương 1993

Tôi ngu xuẩn lúc ấy không tỉnh lại, tôi ngu xuẩn không thoát khỏi Lệ Nhã khống chế. ͏ ͏ ͏

Không có bước ra kia một bước thì Lệ Nhã không phải mạnh nhất, với thực lực lúc bấy giờ của tôi có thể thoát khỏi khống chế. ͏ ͏ ͏

Nhưng tôi ngu xuẩn không làm được. ͏ ͏ ͏

Tôi, thống hận chính mình. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến không nên tồn tại, nó là sai lầm. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến không nên là như vậy. ͏ ͏ ͏

Tuyệt đối không phải như thế. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem sách, tuy logic của đối phương không quá bình thường, nhưng không hỗn loạn, đỡ hơn viết cuốn ghi chép thế giới khác nhiều. ͏ ͏ ͏

Không biết người này làm bằng cách nào. ͏ ͏ ͏

Chỉ tiếc tỉnh ngộ quá muộn. ͏ ͏ ͏

Hắn thì khác, hắn không giết chết vợ, hơn nữa chính mình đến cuối cùng đều không hiểu ra. ͏ ͏ ͏

Đây là may mắn hay bất hạnh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu không suy nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏

Hắn tiếp tục lật xem quyển sách này. ͏ ͏ ͏

Lúc này đây người kia xuyên việt vào một học giả, bắt đầu nghiên cứu của mình, người này muốn nghiên cứu Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Người này luôn cho rằng Thiên Quyến là sai lầm. ͏ ͏ ͏

Người này bỏ ra thời gian rất dài, nghiệm chứng các mặt vẫn không được đến đáp án gì. ͏ ͏ ͏

Nghiên cứu của người này rơi vào ngõ cụt, không có càng nhiều đồ vật thì không cách nào nghiên cứu quá nhiều. ͏ ͏ ͏

Cho dù trong thế giới đó cũng có một Thiên Quyến, cho dù người này đã lớn mạnh đến trình độ có thể tiếp xúc với Thiên Quyến kia, người này vẫn không thể lấy được đột phá có hiệu quả từ đối phương. ͏ ͏ ͏

Người này cảm giác Thiên Quyến kia căn bản không phải trọng điểm đột phá. ͏ ͏ ͏

Trọng điểm hẳn là ở nơi khác, nhưng người này không biết là cái gì. ͏ ͏ ͏

Người này cảm giác thứ đó tồn tại rồi lại không biết nó là cái gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đọc được một hàng chữ: Trong trí nhớ có thứ gì bị phủ bụi trần, chỉ cần lộ ra một góc là sẽ biết đó là cái gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn đến đây không khỏi thở dài: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra trí nhớ của người này không hoàn chỉnh, không biết ký ức trọn vẹn sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả xem quyển sách mà Trí Tuệ lão nhân cất chứa, hắn cảm thấy khi người này viết ra quyển sách này thì đã hoàn toàn khôi phục. ͏ ͏ ͏

Trí nhớ trọn vẹn. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết người này ở nơi nào. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Giang Tả không quá để bụng, chỉ cần lần này có thể được đến tin tức trọn vẹn về Thiên Quyến, ai thèm để ý đối phương chết sống. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Giang Tả có phán đoán, nhưng không cần thiết, hắn không cần đi nghiệm chứng. ͏ ͏ ͏

Cuốn sách này hiện ra một tờ hoàn toàn mới: Tôi, tìm được rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem những lời này liền lên tinh thần. ͏ ͏ ͏

Không ngờ đối phương thật sự tìm được. ͏ ͏ ͏

Không ngờ nơi như quyển sách còn có thể nghiên cứu ra Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn từng nói, quyển sách có một vị Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua không biết vì nguyên nhân gì mà Thâm Uyên không hề tham gia Thiên Bi Thần Chiến, cũng không ai dám đi chọc Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏

Nhưng tin Thiên Quyến này còn sống đại khái là thật sự. ͏ ͏ ͏

Vì khiến Thiên Quyến của đối phương đến đây, Giang Tả cảm thấy đến lúc đó có thể hỗ trợ mở đường hầm. ͏ ͏ ͏

Đỡ khỏi phải đối phương yếu quá, không đi qua được. ͏ ͏ ͏

Sau đó giết hết. ͏ ͏ ͏

Nghĩ vậy, Giang Tả không suy nghĩ nhiều nữa. ͏ ͏ ͏

Lo xem Thiên Quyến đã. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đọc tiếp: ͏ ͏ ͏

Ở một chỗ trong quyển sách, tôi phát hiện một dòng suối nhỏ, dòng suối nhỏ này cho tôi cảm giác rất kỳ quái, nơi này tràn ngập tử khí, hình như căn bản không thuộc về thế giới này. ͏ ͏ ͏

Càng khiến tôi kinh ngạc là không ngờ dòng suối nhỏ tuôn ra từ hư vô, thật vượt sức tưởng tượng. ͏ ͏ ͏

Nếu tôi không nhớ lầm, nó có thể là con sông từ thuở xa xưa thật xưa. ͏ ͏ ͏

Cụ thể gọi là gì thì không có trong trí nhớ. ͏ ͏ ͏

Nhưng nó không có trong thời gian này. ͏ ͏ ͏

Tôi không rối rắm suy đoán, bởi vì tôi tìm được thứ mình muốn trong dòng suối nhỏ này. ͏ ͏ ͏

Tin tức liên quan Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Người khác không cách nào phát hiện ra từ bên trong, nhưng tôi có thể làm được. ͏ ͏ ͏

Tôi không hiểu tại sao, nhưng mình làm được. ͏ ͏ ͏

Tôi bỏ ra thời gian dài rốt cuộc giải đáp được vấn đề Thiên Quyến của Lệ Nhã. ͏ ͏ ͏

Đáp án đó là: ͏ ͏ ͏

Lệ Nhã căn bản không phải Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Giả, cô là ấy là Thiên Quyến giả, hoặc nên nói cô là ngụy Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Không chỉ là Lệ Nhã, tất cả Thiên Quyến chư thiên đều là giả, đều là ngụy Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến sinh ra từ Thần Chiến không có một người là Thiên Quyến thật. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người bị lừa, chư thiên đều bị che mắt. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến chân chính không phải đại biểu thiên địa, Thiên Quyến là không có sứ mệnh. ͏ ͏ ͏

Thiên Quyến được thiên địa yêu tha thiết, được thế giới ưu ái, không có việc tình cảm biến mất, càng không thể nào vô sinh. ͏ ͏ ͏

Lệ Nhã có thể chạy thoát số phận này, bây giờ tôi đã có biện pháp, nhưng Lệ Nhã đã không còn nữa. ͏ ͏ ͏

Tôi biết rõ ràng những thứ này thì có ích gì? ͏ ͏ ͏

Lệ Nhã đã không còn nữa. ͏ ͏ ͏

Ngụy Thiên Quyến có một loại hơi thở có thể bị cướp đoạt. ͏ ͏ ͏

Giả thì mãi mãi là giả. ͏ ͏ ͏

Chương 1994

Xem đến đây, Giang Tả cau mày. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra Tiên Linh phủ chủ là đúng, Thiên Quyến là một âm mưu. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Bi Thần Chiến cũng vậy. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra khi bắt đầu Thiên Bi Thần Chiến phải thuận tiện tìm ra kẻ sau màn. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn về U Minh hà, chậc chậc, phải công nhận Tiên Linh phủ chủ thiên phú dị bẩm. ͏ ͏ ͏

-͏ Ông nói đúng, nơi này thật sự có thể đi thông chư thiên, nhưng Chí cao tầm thường không cách nào phát hiện ra phương thức. ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết Tiên Linh phủ chủ có phát hiện được hay không. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng Tiên Linh phủ chủ lấy bản thân trấn áp U Minh hà, cho dù không phát hiện cũng nên phát hiện cái gì, đoạt bố cục của người khác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả phải thừa nhận Tiên Linh phủ chủ mạnh hơn hắn về mặt này. ͏ ͏ ͏

Nhưng độ cao của hắn khác với đám người kia. ͏ ͏ ͏

Hắn có thể dễ dàng tìm ra tình huống U Minh hà liên kết chư thiên. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua yêu cầu chút thời gian, trong khoảng thời gian này hắn dùng để thăng cấp. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Tiên Linh phủ chủ thật sự lợi hại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xem tiếp. ͏ ͏ ͏

Nhưng mặt sau không có tin tức hữu dụng gì, người này không ghi lại cách phát hiện ra hơi thở của Thiên Quyến, cũng không nói làm sao cướp đoạt hơi thở đó. ͏ ͏ ͏

Nhưng Giang Tả không thèm để ý, bởi vì hắn không cần. ͏ ͏ ͏

Lát nữa hắn sẽ kiểm tra toàn diện. ͏ ͏ ͏

Về mặt lý luận thì hắn sẽ phát hiện. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả giở trang cuối sách. ͏ ͏ ͏

Chỗ này viết một câu: Tôi đột nhiên phát hiện một sự kiện, tôi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình là ai. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn đến những lời này, không nói gì thêm, mặc kệ đối phương là ai đều không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, hắn khép sách lại, tiện thể cất vào. ͏ ͏ ͏

Không biết có dùng được vào việc gì hay không, nhưng cứ cất vào đã. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không chạm vào quyển sách khác, nơi này dù sao cũng là chỗ của Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Có lẽ Tiên Linh phủ chủ chưa chết hẳn, lỡ bị người này đòi nợ thì không hay. ͏ ͏ ͏

Một, hai quyển sách thì có lẽ đối phương còn giữ sĩ diện, nếu lấy hết sách thì là chuyện khác. ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó, với cách làm người của Tô Kỳ chắc chắn sẽ bắt hắn trả lại. ͏ ͏ ͏

Mất nhiều hơn được. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả trực tiếp biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Nhóm Tô Kỳ, Tĩnh Nguyệt còn đứng dưới cây. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, chúng ta không đi xem chỗ khác sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn hồ nước nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói xem dưới hồ nước này là nơi nào? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên khó hiểu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao Thánh nữ sư tỷ nói dưới nước có gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cười cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì thần bí, rất nhiều nơi bên dưới mặt nước đều là bí ẩn. Căn cứ bí mật của Tiên Linh phủ chủ có cái hồ, không chừng dưới hồ nước có thứ gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa chỉ cần bên dưới đủ thần bí thì chắc chắn có video. ͏ ͏ ͏

-͏ Một trong ba yếu tố chính của thần bí học là dưới nước có cái gì. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ngây người. ͏ ͏ ͏

Thánh nữ sư tỷ ý tưởng có chút đặc biệt, cô cứ cảm giác theo không kịp. ͏ ͏ ͏

-͏ Dưới nước xác thật có cái gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Nhìn Giang Tả đi ra, Tô Kỳ có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Không đợi Tô Kỳ mở miệng hỏi, cô đột nhiên bị Giang Tả ôm chặt. ͏ ͏ ͏

Cái này làm Tô Kỳ có chút đỏ mặt, nhóm sư tỷ còn đứng một bên. ͏ ͏ ͏

Nhưng không chờ Tô Kỳ phản kháng, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng nhúc nhích. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngoan ngoãn đứng im, vì giọng nói của Giang Tả hơi nghiêm túc. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên cũng giống nhau, bọn họ cảm giác thái độ của Giang Tả là lạ. ͏ ͏ ͏

Dưới tình huống bình thường, Giang Tả sẽ tránh khoe khoang tình cảm. ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc này rõ ràng không phải vì khoe khoang. ͏ ͏ ͏

Hình như hắn đang làm chuyện quan trọng gì, chuyện này còn liên quan đến Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Cái này làm cho Tĩnh Nguyệt có chút lo lắng, dù sao đây là nam Thánh nữ dự khuyết, đối phương rất mạnh. ͏ ͏ ͏

Hiện tại hắn xem sách rồi đột nhiên lại đây tìm Tô Kỳ, còn ôm chặt, chắc chắn có vấn đề. ͏ ͏ ͏

-͏ Thánh nữ sư tỷ? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên tới gần Tĩnh Nguyệt, nhỏ giọng kêu một tiếng. ͏ ͏ ͏

Cô chủ yếu muốn hỏi Tĩnh Nguyệt, dù sao Tĩnh Nguyệt là người từng trải. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nói gì, chỉ an ủi: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng quá lo, chờ xem đã. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả ôm Tô Kỳ, sức mạnh của hắn dần bao phủ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Sức mạnh vô tận lấy Tô Kỳ làm trung tâm gợn sóng khuếch tán. ͏ ͏ ͏

Dường như có ánh sáng vô tận nở rộ. ͏ ͏ ͏

Người đá ở bên ngoài ngây ra tại chỗ, cảm giác được đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Sức mạnh kia siêu mạnh. ͏ ͏ ͏

Đám người vong tộc cũng ngạc nhiên, sức mạnh đáng sợ dường như sẽ hủy diệt thiên địa. ͏ ͏ ͏

Ngoài đảo nhỏ, dọc theo con sông lên trên, ở phương xa xôi, trong tối tăm dường như có người thức tỉnh, người đó nhìn thoáng qua ngọn nguồn sức mạnh, vừa khiếp sợ vừa hơi mờ mịt. ͏ ͏ ͏

Bên ngoài tối tăm, có người điên cuồng công kích nơi này, nhưng khi sức mạnh chiếu rọi lại đây, người đó cảm giác sợ hãi. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Địa Kiêu Dương? Tồn tại đáng sợ kia đến? ͏ ͏ ͏

Người này có chút hoảng sợ, ngay sau đó, kiên định nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Phải nắm chặt thời gian, hy vọng nơi này sẽ không bị hắn chú ý! ͏ ͏ ͏

Sau đó người này càng dốc sức công kích. ͏ ͏ ͏

Hắn muốn công phá nơi này, phải giết tồn tại ở bên trong. ͏ ͏ ͏

Hiện tại không thành công thì không bao giờ có cơ hội nữa. ͏ ͏ ͏

Chương 1995

Tĩnh Nguyệt, Thanh Liên đứng gần Giang Tả và Tô Kỳ lúc này đang trốn ở góc phòng run bần bật. ͏ ͏ ͏

Hai người kia quá nguy hiểm, hở chút là thế này, bọn họ làm sao an toàn đi theo hai người đây? ͏ ͏ ͏

Quả thực là tra tấn người. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tự nhiên sẽ không quản mấy chuyện này, khi hắn biết Thiên Quyến là một loại hơi thở thì định tìm ra hơi thở đó, cướp đoạt xóa bỏ, không để Tô Kỳ bị hơi thở kia ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏

Nhưng khó mà tránh khỏi ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết có phải vì tu vi của mình không đủ hay là sao, hắn dốc hết sức ra mà vẫn không tìm thấy hơi thở Thiên Quyến, khiến hắn nghi ngờ sau khi trọng sinh phải chăng mình biến yếu? ͏ ͏ ͏

Tại sao hắn không tìm thấy thứ đơn giản như vậy? ͏ ͏ ͏

Điều này không khoa học, hắn đã Thất giai, vận rủi còn bị hắn tìm được chứ nói gì hơi thở? ͏ ͏ ͏

Không thể nào là hơi thở Thiên Quyến cao hơn quy tắc nhân quả chứ? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả không thể không từ bỏ. ͏ ͏ ͏

Hắn không tìm được. ͏ ͏ ͏

Lúc sau, hắn thu hồi sức mạnh, buông Tô Kỳ ra. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em bị sao hả anh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ tu vi của anh chưa đủ, không sao, qua một thời gian sẽ thử lại. ͏ ͏ ͏

Lên Bát giai thì cái gì đều có thể giải quyết. ͏ ͏ ͏

Hắn mà Bát giai là vô cấp bậc Chí cao, không có thực lực nào mà hắn không thể phát huy ra. ͏ ͏ ͏

Khi đó rồi sẽ tìm được. ͏ ͏ ͏

Thấy Giang Tả như vậy, Tô Kỳ lại hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải anh lại gieo thứ lung tung gì lên người vợ của anh không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đen mặt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh giống loại người chỉ biết hố vợ lắm sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Giang Tả, không cần phải nói ra hắn cũng hiểu ý của cô, ánh mắt như đang nói: Không phải giống, vốn là vậy. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, là liên quan Thiên Quyến, thân phận Thiên Quyến có thể cướp đoạt, anh thử cướp đoạt, bị thất bại. ͏ ͏ ͏

Sau khi nghe Giang Tả đọc câu chuyện trong quyển sách kia thì Tô Kỳ không cảm thấy Thiên Quyến là chuyện tốt, nhưng cô vẫn có chút lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy có phải là em không thể đến gần anh? Bệnh lạ của anh có tái phát không? ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, Giang Tả cũng sửng sốt, hắn không suy xét chuyện này. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không sao, chờ tu vi của anh cao thì anh có thể kiểm soát. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Cần tu vi cỡ nào? ͏ ͏ ͏

-͏ Ước chừng cỡ đại đạo, hơi thở có chút khổng lồ, cấp bậc quá thấp thì khó khống chế. ͏ ͏ ͏

Hơi thở trên người của hắn rất khó khống chế nếu không tới cấp bậc Chí cao. ͏ ͏ ͏

Đặc biệt là theo tu vi tăng lên cũng sẽ càng ngày càng khủng bố. ͏ ͏ ͏

Đến đại đạo hẳn là có thể khống chế. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy trong lúc này em còn phải làm Thiên Quyến, anh trông chừng em là được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã biết. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sẽ không thể tới gần hắn? ͏ ͏ ͏

Không biết tại sao, hắn cứ cảm giác không thể nào. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thứ như Thiên Quyến cũng có thể bị cướp đoạt? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyến sinh ra từ Thần Chiến đều có hơi thở này, có thể bị cướp đoạt. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy à? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nói gì thêm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy ra tiền xu, thảy lên, xác định Tô Kỳ sẽ không phát sinh bất cứ chuyện gì vì Thiên Quyến, hắn mới yên tâm gác sự kiện này lại. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng không thèm để ý, hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vừa rồi nói dưới nước có cái gì mà? Phía dưới có gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc là chỗ thí nghiệm của Tiên Linh phủ chủ, anh đi xuống nhìn xem, mấy người chờ ở trên này. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói gì thêm, Tĩnh Nguyệt cũng không nói cái gì. ͏ ͏ ͏

Tiểu oán phụ không thích hợp đi xuống, cũng không thể mang cô xuống, thôi thì quan sát xung quanh xem có gì. ͏ ͏ ͏

Không chừng sẽ có thu hoạch nào khác. ͏ ͏ ͏

Nhưng vẫn khá tò mò, quả nhiên, lần sau không thể mang bà bầu đi cùng. ͏ ͏ ͏

Chỗ nào cũng khó mang theo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Xung quanh đây đều an toàn, mấy người có thể tùy ý tra xét, có nguy hiểm thì anh sẽ xuất hiện ngay, đừng lo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tạm dừng rồi bảo: ͏ ͏ ͏

-͏ Có bị vấp ngã anh cũng sẽ xuất hiện ngay. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi, đi đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả mới an tâm đi xuống nước. ͏ ͏ ͏

Nhìn Giang Tả xuống nước, Tô Kỳ hỏi Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ nói xem hơi thở Thiên Quyến trên người của em có khi nào không tìm thấy, cuối cùng sinh ra? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Hẳn là sẽ không. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyến sao có thể sinh ra Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cãi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng lỡ như hơi thở bám vào người con của em thì sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy lỡ như em không có hơi thở thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Là sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Giang nói Thiên Quyến sinh ra từ Thần Chiến mới có hơi thở đó, lỡ như em không phải loại này thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tức giận nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chứ em là hoang dại à? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Chương 1996

Em đã muốn nói như vậy thì chị cũng không biết nói gì hơn. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, lời chị nói có đáng tin không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vô tội nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao chị biết? Cả nhà mấy đứa đều là mở hack, hỏi người bình thường như chị mà em không biết xấu hổ sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ cũng nằm trong gia đình em. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị thì nghĩ chị không phải mở hack, chị cùng lắm xem như RMB. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thánh nữ sư tỷ, nếu em cũng RMB thì phải chăng có thể mạnh giống như Thánh nữ sư tỷ? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt quay đầu nhìn về phía Thanh Liên, ngẫm nghĩ rồi lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc là không được. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một lúc, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể, đại khái, có lẽ, em không có hệ thống RMB? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên câm nín. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đứng một bên thấy buồn cười. ͏ ͏ ͏

Điều này còn tính là bình thường sao? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tĩnh Nguyệt không muốn thảo luận vấn đề này, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi thôi nào, đi chỗ khác nhìn xem. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem coi có thứ gì có giá trị kỷ niệm không, đến lúc đó đưa cho thiếu nữ cấm địa, cô ấy vui vẻ là chúng ta sẽ được sư phụ cho khen thưởng xa xỉ. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Thánh nữ sư tỷ còn cần khen thưởng sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cần chứ, dù sao Thánh nữ còn chưa lớn lên, trong nhà luôn có người già dong dài. ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng thấy sư tỷ của em đã lấy chồng, về nhà cũng sẽ thành bé ngoan, chẳng qua đang có bầu nên mới dám kiêu ngạo một chút. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không muốn nói chuyện với sư tỷ của cô, sư tỷ rõ ràng không ngoan chút nào, kéo theo cô nghịch ngợm. ͏ ͏ ͏

Hại cô thường xuyên bị đối xử không phải nhân loại chịu được. ͏ ͏ ͏

Cũng may gần đây sư phụ sẽ không đánh cô. ͏ ͏ ͏

Đôi khi mang thai đúng là tốt. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên vẻ mặt thì ra là thế, nhưng cô còn muốn hỏi người già dong dài là ai. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tỷ ngậm chặt miệng không chịu trả lời. ͏ ͏ ͏

. . . ͏ ͏ ͏

Cuồng Mãng Đạo Nhân đang đi trên đường, có chút thất thần. ͏ ͏ ͏

Trên người Cuồng Mãng Đạo Nhân đeo một linh bài nhỏ, đây là lúc trước hắn cố gắng chiếm được để có tư cách vào chiến trường viễn cổ. ͏ ͏ ͏

Nhờ Phá Hiểu đạo hữu hỗ trợ, không thể không nói, Phá Hiểu đạo hữu thật sự lợi hại. ͏ ͏ ͏

Cuồng Mãng Đạo Nhân cực kỳ bội phục. ͏ ͏ ͏

Nhưng gần đây đã lâu rồi không được tin tức của Phá Hiểu đạo hữu, không biết hắn có mạnh khỏe không. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Cuồng Mãng Đạo Nhân sẽ không tùy tiện đi quấy rầy. ͏ ͏ ͏

Hiện tại Cuồng Mãng Đạo Nhân đột nhiên nhận được tin tốt nhất hãy vứt linh bài đi. ͏ ͏ ͏

Vì tin tức này mà sư phụ của Cuồng Mãng Đạo Nhân giao linh bài cho hắn xử lý. ͏ ͏ ͏

Việc này đúng là phiền phức. ͏ ͏ ͏

Nếu tùy tiện ném, lỡ như bị người nhặt được, mang đến nguy hiểm cho người khác thì không đạo nghĩa. ͏ ͏ ͏

Cho nên, Cuồng Mãng Đạo Nhân cần một người mua nhân hậu. ͏ ͏ ͏

Lúc này, Cuồng Mãng Đạo Nhân bỗng nghe có tiếng hét thảm thiết: ͏ ͏ ͏

-͏ Xích Huyết Đồng Tử, cứu tôi! ͏ ͏ ͏

-͏ Lục Nguyệt Tuyết điên rồi! ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn luôn lặn sâu xuống nước, nhưng hắn không trực tiếp đến chỗ muốn tới. ͏ ͏ ͏

Dù sao ai cũng không biết quá trình có thể xảy ra chuyện gì hay không. ͏ ͏ ͏

Thí dụ như video. ͏ ͏ ͏

Nếu vượt không gian đi tới nơi thì khác. ͏ ͏ ͏

Hoàn toàn không biết giữa chừng sẽ có cái gì. ͏ ͏ ͏

Cho nên vì không bỏ lỡ tin tức quan trọng nào đó, Giang Tả lựa chọn từ từ tới. ͏ ͏ ͏

Dù sốt ruột cũng không được. ͏ ͏ ͏

Cũng không cần thiết sốt ruột, hiện tại không phải gạt Tô Kỳ lại đây, cũng không lo lắng vấn đề thời gian. ͏ ͏ ͏

Lại nói Tô Kỳ còn ở bên ngoài, không cần lo cô đột nhiên tìm hắn, tìm cũng có thể tìm qua ấn ký. ͏ ͏ ͏

Cô có thể trực tiếp dùng Đoạn Kiều, hắn đã cho cô không gian trữ vật. ͏ ͏ ͏

Trong quá trình lặn xuống, Giang Tả phát hiện nơi này bị pháp thuật cách ly, nước trong là do Tiên Linh phủ chủ dùng trận pháp tạo ra. ͏ ͏ ͏

Còn về trời sao, Giang Tả tiện thể xem qua, đó là trời sao thật. ͏ ͏ ͏

Không ngờ Tiên Linh phủ chủ vận dụng năng lực không gian kéo trời sao bên ngoài vào. ͏ ͏ ͏

Vì Tần Thiên Ngưng, Tiên Linh phủ chủ hao phí bao nhiêu là công sức. ͏ ͏ ͏

Đó là vì không cưới về, chứ giống như hắn thì đã chẳng mất công như vậy. ͏ ͏ ͏

Nói thẳng với Tô Kỳ, thích thì xem, không xem thì tự về nhà. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây Giang Tả lập tức nhìn khắp nơi, cuối cùng phát hiện không có vấn đề gì, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. ͏ ͏ ͏

Lo tập trung xem xét chỗ này đi. ͏ ͏ ͏

Lần này hắn được khá nhiều tin tức, đại khái hiểu rõ về Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏

Hắn đã để lại đủ phòng hộ cho Tô Kỳ, vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏

Chương 1997

Ước chừng hắn có thể lên Chí cao trước khi con chào đời, đến lúc đó thật sự không còn vấn đề gì đáng lo nữa. ͏ ͏ ͏

Trừ bỏ đứa con đã dung hợp với vận rủi. ͏ ͏ ͏

Mà nói, đây cũng là chuyện tốt. ͏ ͏ ͏

Dù sao con vừa sinh ra liền không giống người thường, tương lai không chừng có thành tựu. ͏ ͏ ͏

Trưởng thành lập gia đình chắc chắn sẽ ra ngoài, dễ dàng xông xáo ra công huân bất hủ. ͏ ͏ ͏

Thật sự không được cũng có thể để tên lại nghìn đời. ͏ ͏ ͏

Nhưng ngẫm lại, hình như không đúng. ͏ ͏ ͏

Thế giới của hắn và Tô Kỳ không thể nào không bình thường, vậy thì con của hắn làm sao tên lại nghìn đời? ͏ ͏ ͏

Làm sao xông xáo ra công huân bất hủ? ͏ ͏ ͏

Không được, nếu con chịu tu luyện thì hắn sẽ ném con vào thế giới không nhìn thấy. ͏ ͏ ͏

Chư thiên nhiều như vậy, ném đại đến chỗ nào đó. ͏ ͏ ͏

Đây là thử thách mà cha dành cho con. ͏ ͏ ͏

Nghĩ vậy, hố Tai Ách Tiền Tệ cũng là thử thách. ͏ ͏ ͏

Chắc Tô Kỳ sẽ không dỗi với hắn đâu. ͏ ͏ ͏

Hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏

Chỉ còn chờ con của hắn sinh ra. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả lướt qua dòng nước trong vắt, đi tới khu vực nước tràn ngập tử khí. ͏ ͏ ͏

Bên dưới có một tòa thành khổng lồ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút kinh ngạc, không ngờ chỗ này còn có một tòa thành? ͏ ͏ ͏

Thành của ai? ͏ ͏ ͏

Lúc sau, Giang Tả chậm rãi dừng lại bên ngoài thành trì, khi hắn đạp chân xuống đất, thành trì chìm trong nước bỗng sôi trào. ͏ ͏ ͏

Vô số nước sông dâng lên trên tựa như thác nước, chẳng qua bây giờ đổ ngược lên trên. ͏ ͏ ͏

Cả tòa thành cứ như vậy bắt đầu thoát khỏi nước sông xâm lấn. ͏ ͏ ͏

Chỉ chốc lát, nước sông cố định bên trên thành trì, cả tòa thành biến thành thành phố đáy biển, thành trì ngăn cách nước sông. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn thành trì, phát hiện tòa thành này không có tên. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, hắn đi vào. ͏ ͏ ͏

Nói thật, hắn căn bản không biết tòa thành này tồn tại. ͏ ͏ ͏

Nếu biết thì có lẽ hắn sẽ đến xem, nhưng có lẽ hắn khó mà nổi lên hứng thú với chỗ này. ͏ ͏ ͏

Hoặc khi hắn quá rảnh rỗi thì sẽ tìm tòi đến tột cùng. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả đi vào thành, hắn phát hiện nơi này có rất nhiều bóng người qua lại, tuy rằng có rất nhiều phòng ốc, nhưng hình như bên trong không có ai. ͏ ͏ ͏

Còn những bóng người thì chỉ đi qua đi lại, không có ý thức của bản thân. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không phải người, hoặc nên nói là người có khả năng tồn tại. ͏ ͏ ͏

Bọn họ chỉ là một lũ hơi thở. ͏ ͏ ͏

Chủ nhân của hơi thở sống hay chết cũng khó mà biết. ͏ ͏ ͏

-͏ Ngẩng đầu nhìn xem. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên có một âm thanh vang bên tai Giang Tả., ͏ ͏ ͏

Giang Tả biết là ai, bởi vì tin tức nhảy ra, hắn cùng chia sẻ. ͏ ͏ ͏

Nghe được thanh âm sau, Giang Tả ngẩng đầu nhìn thoáng qua. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, hắn nhíu mày. ͏ ͏ ͏

Hắn thấy được rất nhiều đốm sao, hoặc nên nói là rất nhiều cánh cửa nhỏ xíu hay đường hầm. ͏ ͏ ͏

Những đường hầm này liên kết với U Minh hà. ͏ ͏ ͏

-͏ Rất ngạc nhiên phải không? Lúc trước tôi lần đầu tiên phát hiện nơi này thì không hiểu nổi, thậm chí không biết nơi này có ý nghĩa là gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù là Vũ Vương ngay từ đầu cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng chúng tôi biết, U Minh hà có bí mật. ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi thực lực không đủ, miệt mài theo đuổi bí mật chốn này. ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ giấu đi tòa thành này. ͏ ͏ ͏

-͏ Mãi đến khi Thiên Bi Thần Chiến bùng nổ, Vũ Vương có phát hiện mới, Vũ Vương nói cho tôi, tấm bia đá có thể chỉ là môi giới. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ nhìn bên trên thành trì, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vũ Vương chỉ đưa ra suy đoán, tôi thì có nhiều thiết tưởng. ͏ ͏ ͏

-͏ Tòa thành này lọt vào thiết tưởng của tôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì tôi từ nơi này phát hiện hơi thở chư thiên. ͏ ͏ ͏

-͏ Khi tôi đối phó những người đó thì đột nhiên nhớ tới. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau lại tôi xác định kỹ, phát hiện hơi thở của bóng người tại đây không chỉ có nhân tộc. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó tôi mượn Chiến Linh bia của Vũ Vương, nhưng tôi ngoài ý muốn là, Chiến Linh bia tìm không thấy vị trí đối ứng. ͏ ͏ ͏

-͏ Về sau Vũ Vương nói cho tôi, U Minh hà vốn là thuộc về mảnh đất nhân tộc. ͏ ͏ ͏

-͏ Vì thế tôi lại mượn đồ, Vũ Vương từng có được một tấm bia đá của tộc khác, nhưng khiến người ngoài ý muốn là, tấm bia đá vừa tới gần U Minh hà liền biến mất, trừ phi là người của tộc đó giữ bia đá. ͏ ͏ ͏

-͏ Kế hoạch bị gián đoạn, nhưng điều này càng cho tôi tin tưởng vững chắc U Minh hà là có vấn đề. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ thu về tầm nhìn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người xem. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh phủ chủ duỗi tay bóp nát một bóng người, lúc sau, ngẩng đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người lại nhìn bên trên đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẩng đầu xem xét, phát hiện một bóng người bay ra từ cánh cửa nào đó, vẫn chỉ là một lũ hơi thở. ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment