Đúng là cơ hội hiếm có. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ cũng không có chuyện gì cần hắn làm. ͏ ͏ ͏
Việc còn lại cũng chỉ là tìm tọa độ thôi. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa không biết đã tìm thấy tọa độ chưa? ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến diều này, Giang Tả cảm thấy hắn phải xem xét động tĩnh trong nhóm một chút mới được. ͏ ͏ ͏
Nếu như còn thời gian rảnh, Giang Tả cảm thấy, có lẽ nên đến chỗ ông chủ Chung ăn một chút thịt. ͏ ͏ ͏
Ở chỗ hắn ta, Giang Tả còn để rất nhiều thịt vẫn chưa ăn hết, hoàn toàn có thể đưa Tô Kỳ đi ăn một bữa ngon. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả mở nhóm chat lên xem. ͏ ͏ ͏
Bình thường, Giang Tả đều tắt chuông báo tin nhắn. ͏ ͏ ͏
Có việc gấp gì, bọn họ đi tìm Tô Kỳ là được rồi. ͏ ͏ ͏
Dù sao chắc chắn Tô Kỳ có thể tìm được hắn. ͏ ͏ ͏
"Này, Mặc Ngôn đã chết chưa?" Tiêu Tiểu Mặc nhắn vào trong nhóm. ͏ ͏ ͏
Trần Ức: "Nếu câu nói kia do Xích Huyết Đồng Tử nói, vậy thì Xích Huyết Đồng Tử thoát cảnh FA dễ như trở bàn tay." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gửi icon ánh mắt không hiểu: "Vì sao? Lục Nguyệt Tuyết lạnh lùng như vậy, Mặc Ngôn chọc vào cô ta không bị đông cứng sao?" ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: "Chúng ta vẫn nên nói chuyện chính sự đi, nói ra thì lâu lắm rồi chúng ta chưa tìm được tọa độ nào nữa." ͏ ͏ ͏
"Hơn nữa gần đây chúng ta vẫn luôn hướng về phía trước, nhưng mà vẫn chưa đạt được mục đích." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Tôi cũng vậy, tôi và Xuy Hỏa đạo hữu thử so sánh, phát hiện ra rõ ràng phương hướng của chúng tôi rất giống nhau." ͏ ͏ ͏
"Mọi người có muốn thử đối chiếu một chút không?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: "Chúng tôi không đi tìm tọa độ nữa rồi, Phá Hiểu đại lão đưa chúng tôi đi trấn thủ biên giới." ͏ ͏ ͏
Sau đó cô còn gửi hình ảnh bầu trời nứt ra. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy hình ảnh này cả đám đều sững sờ. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lập tức hỏi: "Biên giới là nơi nào?" ͏ ͏ ͏
Trần Ức: "Chúng tôi đã hỏi thăm rồi, nghe nói là biên giới của Viễn Cổ Chiến Trường, người khác muốn dánh đến đây trước hết phải đánh nát chỗ này đã." ͏ ͏ ͏
"Nghe nói trước kia, tất cả mọi người đều bị chết ở nơi này." ͏ ͏ ͏
Ông chủ Chung: "Các anh bị Phá Hiểu đạo hữu phán tử hình rồi à? Mọi người đã gây ra chuyện gì vậy?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Trần Ức: "... Anh cứ thế này chuyện làm ăn trong quán sẽ không tốt đâu, chúng tôi chỉ đi cùng thôi, người chân chính trấn thủ là Long tiền bối." ͏ ͏ ͏
"Thật ra chúng tôi đến đây cũng như đi nghỉ phép thôi." ͏ ͏ ͏
Ông chủ Chung: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Nghỉ phép? ͏ ͏ ͏
Chuyện này mà cũng nói ra được. ͏ ͏ ͏
Sau đó Trần Ức gửi vào nhóm một tấm ảnh. ͏ ͏ ͏
Là một dàn máy tính, hơn nữa còn đang mở sẵn cửa sổ trò chơi, còn cả một đống đồ ăn, trên mặt đất cũng vô cùng sạch sẽ. ͏ ͏ ͏
Ngoài phong cảnh hơi kém một chút, nhìn kiểu gì cũng thấy bọn họ vô cùng thoải mái. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người tong nhóm đều choáng váng, đến Viễn Cổ Chiến Trường còn có điều kiện như vậy. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: "Chỗ chúng tôi có rất nhiều thánh thú, mà tất cả thánh thú đều nghe lời Long tiền bối, cho nên đã mở cổng không gian lấy được không ít đồ..." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Cầm ít đồ rồi làm sao? Mất mạng à?" ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: "Không có mạng sao có thể nói chuyện?" ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Xảy ra chuyện gì cấp bách sao?" ͏ ͏ ͏
Ông chủ chung: "Sao có thể xuất hiện tình hình cấp bách? Không phải còn có Long tiền bối à?" ͏ ͏ ͏
"Nghe nói ngài ấy vô cùng lợi hại." ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Khả năng trên trời có sét đánh xuống, đánh chết bọn họ rồi." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Xem ra là do Phá Hiểu đại lão ra tay với bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đúng là đáng thương. ͏ ͏ ͏
Đúng là, là Giang Tả ra tay. ͏ ͏ ͏
Giang Tả để bọn họ đến đấy để chịu khổ, không phải bảo bọn họ đến đấy hưởng thụ. ͏ ͏ ͏
Có rất nhiều chuyện Giang Tả đều không thèm để ý, nhưng mà đối với người hại hắn bị Tô Kỳ đánh gãy chắn, hắn vẫn phải chú ý một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không quan tâm đến bọn họ nữa, chỉ cần không lượn lờ trước mặt hắn, căn bản Giang Tả sẽ không nhớ đến bọn họ. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ hắn chỉ muốn biết tình hình tìm kiếm tọa độ. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Mục tiêu tìm kiếm của mọi người bắt đầu trùng hợp rồi hả?" ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Đúng vậy, mục tiêu tìm kiếm của tôi và Xuy Hỏa đạo hữu đã trùng nhau rồi." ͏ ͏ ͏
"Trước mắt chúng tôi đang liên lạc với Hắc Bào đạo hữu, không biết có trùng hay không." ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên tử: "Ta liếm thử rồi, không lạnh." ͏ ͏ ͏
Đám người trong nhóm: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Sau đó Lục Nguyệt Tuyết không xuất hiện nữa. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Tôi cảm thấy khả năng mục tiêu của chúng tôi cũng trùng với bên Biên Hải Đao Khách." ͏ ͏ ͏
"Vậy có phải có nghĩa là sắp tìm hết tọa độ rồi hay không?" ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Vậy là xong rồi?" ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Sắp đến tháng ba rồi, thời gian không còn nhiều nữa, không lâu sau tọa độ sẽ phát huy tác dụng." ͏ ͏ ͏
"Sau khi tìm được, mọi người cũng đừng quan tâm đến chuyện này." ͏ ͏ ͏
Đến lúc kết thúc rồi sao? ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, đúng là đã tìm kiếm đến tọa độ cuối cùng rồi, thật sự rất nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Chung: "Phá Hiểu đạo hữu, vậy có phải Thiên Bi Thần Chiến sắp bùng nổ hay không? ͏ ͏ ͏
Chương 2068Nghe thấy câu hỏi này, cả đám người trong nhóm đều yên lặng không nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Thiên Bi Thần Chiến nghe đã thấy không đơn giản rồi, bọn họ rất để ý đến chuyện này. ͏ ͏ ͏
Đây chính là cuộc chiến quyết định sự sống chết của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Sao bọn họ có thể không để ý. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Đúng." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Phá Hiểu đạo hữu cảm thấy Nhân tộc có thể thắng được không?" ͏ ͏ ͏
Đây là chuyện lớn của cả Nhân tộc, tất nhiên bọn họ sẽ không bắt Phá Hiểu gánh vác tất cả mọi áp lực. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Nhân tộc? Không biết." ͏ ͏ ͏
Mỗi người đều cảm thấy trong lòng nguội lạnh, Phá Hiểu cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Vậy chứng tỏ điều gì? ͏ ͏ ͏
Chứng tỏ xác xuất thành công thấp đến mức đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu là người chảnh như vậy, làm gì biết khách khí. ͏ ͏ ͏
Sau đó chưa để bọn họ tuyệt vọng xong, Phá Hiểu lại nhắn thêm một tin: "Chúng tôi cũng không đại biểu Nhân tộc tham chiến, có lẽ Nhân tộc không có hy vọng gì." ͏ ͏ ͏
"Đợi đến khi Nhân tộc đoàn kết lại, có lẽ đã xong rồi." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Ông chủ Chung: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Không phải đang dọa người đó chứ? ͏ ͏ ͏
Những lời này, sao Phá Hiểu đại lão có thể nói thẳng ra như vậy. ͏ ͏ ͏
Người nào yếu tim, khả năng sẽ phát bệnh đó, đúng là đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Có điều nói chuyện như vậy, mới là phong cách của Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần có Phá Hiểu ở đây, chuyện gì cũng có cách giải quyết. ͏ ͏ ͏
Chỉ là ở những nơi không có kết cục tốt đẹp kia, người ở đó cũng không thể nào tốt được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà có một điều chắc chắn, chính là mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ bọn họ vẫn tin là như vậy. ͏ ͏ ͏
Bọn họ là người nhìn Phá Hiểu bước từng bước lên đến đỉnh phong. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ mất nửa năm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không nhìn vào nhóm chat nữa, hắn đã biết, gần như đã tìm được tọa độ rồi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ chỉ còn chờ tọa độ đối diện phát động công kích thôi. ͏ ͏ ͏
Còn hắn, trong mấy ngày này hắn phải thăng cấp đến Bát giai. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ hắn đã 7.5. còn cách ba cảnh giới nữa, hắn cảm thấy đúng là phiền toái. ͏ ͏ ͏
Không biết Thiên Địa Linh Mạch lần trước đã chạy đi đâu rồi, nếu không thì hắn có thể tiếp tục hấp thu. ͏ ͏ ͏
Lên đến Bát giai chắc chắn không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đã không để ý nữa, hắn vẫn nên xem tivi chờ Tô Kỳ tỉnh dậy còn hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó thương lượng với Tô Kỳ một chút, rồi xem quanh đây có chỗ nào thích hợp để thăng cấp không. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên hắn không trông chò Tô Kỳ có thể đưa ra đáp án, quan trọng là để Tô Kỳ đồng ý cho hắn ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Có những chuyện hắn không có cách nào giải quyết, chỉ có lên đến Bát giai, hắn mới có thể xử lý mọi chuyện nhanh hơn. ͏ ͏ ͏
Như vậy cũng có thể quay về sớm hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó ở bên cạnh Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến điều này, Giang Tả lại nhìn về phía Tô Kỳ đang ngủ say, sau đó hắn không nhịn được tự nói với mình:
-͏ Rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn người khác nhỉ? ͏ ͏ ͏
Khi Biên Hải Đao Khách liên hệ với Hắc Bào ma tu, hắn nhận được đáp ns khiến người ta bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Đúng là cùng đường thật, nói vậy ba đội của bọn họ sẽ trực tiếp hội hợp? ͏ ͏ ͏
Sau đó càng bất đắc dĩ hơn chính là, đội của Xích Huyết Đồng Tử cũng phát hiện ra là cùng phương hướng với bọn họ. ͏ ͏ ͏
Bốn đội rồi. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Biên Hải Đao Khách liên hệ với Chu Dịch Dương, quả nhiên không có gì bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Vẫn cùng một phương hướng. ͏ ͏ ͏
Cho nên, tất cả bọn họ sắp tụ hợp lại với nhau? ͏ ͏ ͏
Ngoài những người đang bị đày đến biên giới kia. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc là, người mạnh nhất trong đám bọn họ lại ở bên kia. ͏ ͏ ͏
Có điều có Tây Môn Xuy Hỏa, khi bọn họ tụ hợp lại, cũng rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất là, tất cả mọi người đều đang hướng về mục tiêu, bọn họ đều có cảm giác đang đối mặt với đại boss, đều cảm thấy rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Biên Hải Đao Khách đi thẳng về phía đó, tuy rằng hắn không biết bản thân sẽ phải đối mặt với điều gì, có lẽ không đến mức xảy ra chuyện gì đâu. ͏ ͏ ͏
Sau lưng bọn họ còn có hai vị đại lão siêu cấp nữa. ͏ ͏ ͏
Có lẽ không có gì là hai người kia không làm được. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả vẫn nằm bên cạnh Tô Kỳ như trước, đúng là hắn đang toàn tâm toàn ý xem tivi. ͏ ͏ ͏
Ngay cả khi Tô Kỳ tỉnh lại hắn cũng không phát hiện ra. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nằm bên cạnh nhìn Giang Tả, một lúc lâu sau cô không nhịn được nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vợ anh không đẹp bằng cái tivi sao? ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, Giang Tả hoảng sợ, su đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải đang nằm cạnh em đấy sao. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ở bên cạnh rồi thì không cần quý trọng nữa à? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không muốn nói nữa, đúng là gây chuyện vô cớ mà, cho nên Giang Tả vẫn tiếp tục xem tivi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em đói. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Giang Tả bỏ điện thoại xuống nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi thôi, đi ăn cơm. ͏ ͏ ͏
Chương 2069Sau đó Tô Kỳ lập tức nở nụ cười, mang thai đúng là có rất nhiều chỗ tốt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết chỗ nào khác để ăn, hắn chỉ có thể đi tìm ông chủ bán đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ có lẽ ông chủ bán đậu phụ cũng không bận gì, có lẽ có thời gian nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Hắn vẫn còn rất nhiều thịt ở chỗ ông ta. ͏ ͏ ͏
Chứ chưa nói đến hải sản. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh hai vợ chồng Giang Tả đã đi đến cửa hàng bán đậu phụ, lúc này ông chủ quán cũng đang ở đây. ͏ ͏ ͏
Ông ta đang ngồi trên bàn pha trà, Lộ Chân và Tiểu Sồ đang ngồi xem. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Ông chủ quán đang làm gì thế? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhún vai, sao hắn biết được. ͏ ͏ ͏
Có điều nhìn là biết ông ta đang pha trà. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà pha trà thôi mà, sao phải chăm chú như vậy? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả và Tô Kỳ đi đến bên cạnh ông chủ quán đậu phụ, Tô Kỳ không nhịn được hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Ông chủ, ông đang làm gì thế? ͏ ͏ ͏
Tiểu Sồ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ đang pha trà cho chúng tôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Pha trà? ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã nhận ra được, hắn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngộ đạo trà. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức nói không ra lời, trà của nhà cô đó. ͏ ͏ ͏
Có điều cô chưa từng uống ngộ đạo trà, chỉ nếm qua trứng luộc nước trà thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này ông chủ quán đậu phụ đã pha trà xong, ông ta lập tức nhìn về phía Giang Tả và Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai người muốn an gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi có thể uống một ngụm trà không? ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ có thể từ chối được sao? ͏ ͏ ͏
Đương nhiên không thể. ͏ ͏ ͏
Chỉ là ông chủ quán đậu phụ còn chưa kịp mở miệng, Giang Tả đã nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lấy ấm trà khác pha một bình trà cho em uống là được rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chu môi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không muốn, không có cảm giác đủ nghi lễ, cảm giác như đang uống trà bình thường. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Tuy rằng ngộ đạo trà cũng được, nhưng mà thật ra cũng chỉ như vậy. ͏ ͏ ͏
Không có gì ngon cả. ͏ ͏ ͏
Có điều Tô Kỳ đã muốn uống, hắn còn có thể làm gì được? ͏ ͏ ͏
Không bắt hắn học pha trà đã không tệ rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó ông chủ quán đậu phụ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai người muốn uống thì tự rót đi, có điều cũng không nhiều. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi chỉ uống một chén thôi. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ gật đầu một cái, sau đó ông ta đi ra sau bếp. ͏ ͏ ͏
Hai vợ chồng Giang Tả chưa nói muốn ăn món gì, vậy tùy ông ta nấu vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cầm một chén trà sau đó kéo Giang Tả ngồi xuống một cái bàn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mình em uống? ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Giang Tả không thèm để ý, nhưng mà Tô Kỳ chỉ rót cho mình không rót cho hắn, đúng là hơi quá đáng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em đã nói chỉ uống một chén rồi, hai chúng ta uống chung. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Cảm giác như bọn họ hơi nghèo. ͏ ͏ ͏
-͏ Sao vậy? Không vui à? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười ha ha. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn cầm lấy chén trà của Tô Kỳ uống một hớp. ͏ ͏ ͏
Trong chén trà vẫn còn dư lại một chút, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Phần còn lại là của em đó. ͏ ͏ ͏
Tô kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Cô có cảm giác, Giang Tả đang thèm đòn. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tô Kỳ ấm ức uống nốt chén trà, đã nói một chén là một chén, cùng lắm thì bắt Giang Tả học pha trà, sau đó pha cho cô uống. ͏ ͏ ͏
Ngay cả theo đuổi cô Giang Tả còn làm được, pha trà thôi chắc không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Tô Kỳ, đột nhiên hắn có cảm giác sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Kỳ chỉ mỉm cười, không nói gì cả. ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải em lại đang nghĩ cách kiếm chuyện phiền phức cho người khác không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đàu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có, em cảm thấy đây là một chuyện rất đơn giản. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Ví dụ như? ͏ ͏ ͏
-͏ Ví dụ như... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ còn chưa nói xong, thì điện thoại của cô đột nhiên vang lên. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ rất tò mò, không biết ai lại gọi cho cô vào lúc này. ͏ ͏ ͏
Cô lấy điện thoại ra nhìn qua, thế mà lại là Liễu Y Y. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải bọn họ muốn tìm anh chứ? ͏ ͏ ͏
Nói xong Tô Kỳ nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết, bọn họ đâu có gọi cho anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải anh tắt máy không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chắc thế. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần ở bên cạnh Tô Kỳ, hắn có thói quen tắt điện thoại, đây là chuyện không có cách nào khác. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đã nghe máy ròi. ͏ ͏ ͏
Sau đó giọng nói lo lắng của Liễu Y Y từ đầu bên kia điện thoại truyền đến: ͏ ͏ ͏
-͏ Cửu Tịch tiên tử, Phá Hiểu đạo hữu có đó không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi gặp được đại lão tọa độ rồi, cần trợ giúp. ͏ ͏ ͏
Tô kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Được, chúng tôi lập tức qua đó xem thử. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bọn họ không gặp phải nguy hiểm gì đâu, không cần phải xen vào. ͏ ͏ ͏
Chương 2070Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Làm sao anh biết? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vừa mới tính xong. ͏ ͏ ͏
-͏ Anh còn biết bói toán? ͏ ͏ ͏
-͏ Tung đồng xu. ͏ ͏ ͏
Tô kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu như không có nguy hiểm gì, vậy thì đưa em đi giải sầu đi. ͏ ͏ ͏
-͏ Bây giờ vẫn có thể ra ngoài được nhỉ? ͏ ͏ ͏
-͏ Thời gian kiểm tra vẫn chưa đến. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài một tiếng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói với đám Lộ Chân: ͏ ͏ ͏
-͏ Bảo ông chủ giữ ấm đồ ăn, chúng tôi sẽ quay về ngay thôi. ͏ ͏ ͏
Sau khi thấy Lộ Chân đáp lời, Giang Tả đưa Tô Kỳ vào cổng không gian. ͏ ͏ ͏
Lúc ra ngoài Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh biết vị trí? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ càng tò mò hơn: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết anh còn mở cổng không gian? ͏ ͏ ͏
Giang Tả trả lời bâng quơ: ͏ ͏ ͏
-͏ Cứ tùy tiện mở, vận may tốt sẽ đến được, không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không biết phải nói sao nữa. ͏ ͏ ͏
Vận may của Giang Tả tốt như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Vậy có phải chắc chắn sẽ sinh con trai không? ͏ ͏ ͏
Mồm quạ đen của sư tỷ cô có lẽ sẽ không linh nghiệm. ͏ ͏ ͏
Nghĩ như vậy, Tô Kỳ cũng cảm thấy vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Sư tỷ cô vẫn luôn nói cô sẽ sinh con gái. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Tô Kỳ và Giang Tả đã ra khỏi cổng không gian. ͏ ͏ ͏
Vừa ra ngoài, Tô Kỳ đã cảm nhận được Linh khí mãnh liệt, vô cùng táo bạo. ͏ ͏ ͏
Có điều cô lại có cảm giác rất kỳ lạ, giống như bản thân có thể khiến tất cả chúng nó yên tĩnh lại. ͏ ͏ ͏
Không thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Giống như từ khi sinh ra, cô đã có thể khống chế điều khiển những thứ này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ ra khỏi cổng không gian, hắn trông thấy vô số Linh khí đang tán loạn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn vô cùng cuồng bạo. ͏ ͏ ͏
Không chỉ có Linh khí đang bay, mà còn có vài người nữa. ͏ ͏ ͏
Những người này tất nhiên là đám người Biên Hải Đao Khách. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa cũng đang ở đây, có điều nhóm của Xích Huyết Đồng Tử thì không thấy đâu. ͏ ͏ ͏
Có lẽ là vì xảy ra vài chuyện khiến hành trình bị chậm trễ. ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đạo hữu, cậu đã đến rồi, không biết vì sao hai vị tiền bối cũng không có cách nào sử dụng được lực lượng. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa đang bị thổi bay trên không trung mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Trên người hắn có hai Linh thú bám vào, bọn chúng không cách nào phát ra được lực lượng Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng không ai khá hơn, tất cả đều đang bay trong cơn lốc Linh khí, căn bản bọn họ không có cách nào phản kháng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, mà trực tiếp nhìn về phía trung tâm của cơn lốc. ͏ ͏ ͏
Vừa nhìn Giang Tả đã trông thấy một bóng dáng màu trắng, nhìn qua có vẻ như là một con Linh thú rất kỳ lạ. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ nó đang giận dữ, cảnh giác nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Dưới chân nó lúc này, có một con Linh thú nhỏ đang hấp hối, dường như có thể bị nghiền nát tiêu tán bất cứ lúc nào. ͏ ͏ ͏
Nếu như không phải do con Linh thú kia dùng linh khí của mình mạnh mẽ chống đỡ, nó cũng chết từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng vạy, con Linh thú này đang che chở cho con Linh thú nhỏ ki. ͏ ͏ ͏
Không cho phép bất kỳ kẻ nào tới gần. ͏ ͏ ͏
-͏ Nguyên Linh còn có con sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tương đối kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ở bên cạnh hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Nguyên Linh? ͏ ͏ ͏
Căn bản Tô Kỳ không biết thứ này là gì, nhưng mà cô vẫn cảm thấy rất kỳ quái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, Linh thú sinh ra từ Linh khí, vô cùng kỳ lạ, trời sinh đã mang theo lĩnh vực, căn bản không ai có thể tới gần chúng nó. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu như không có Thánh Thú, vậy thì bọn chúng là kẻ gần gũi với thiên địa nhất. ͏ ͏ ͏
-͏ Có điều Thánh Thú có Long, Nguyên Linh thì không có kẻ nào lợi hại. ͏ ͏ ͏
-͏ Bởi vì cách sinh ra bọn chúng tương đối đặc biệt, cho nên căn bản sẽ không có hậu đại. ͏ ͏ ͏
-͏ Con Tiểu Nguyên Linh này, nhìn có vẻ không giống Nguyên Linh bình thường. ͏ ͏ ͏
-͏ Chắc hẳn là do kết hợp với Linh thú khác sinh ra. ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện kiểu này căn bản trước giờ chưa từng có. ͏ ͏ ͏
-͏ Giống như Hỗn Loạn kết hợp với hung thú. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ càng không hiểu: ͏ ͏ ͏
-͏ Hỗn Loạn và Hung thú? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu Dã Miêu căn bản chính là Hỗn Loạn, nhưng mà, nó còn có cả bản chất của Hung thú. ͏ ͏ ͏
-͏ Nó chính là con của Hỗn loạn và Hung thú Cùng Kỳ. ͏ ͏ ͏
-͏ Nó cũng vô cùng đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhíu mày: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy cha mẹ của nó đâu? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cùng Kỳ vì nó đã lựa chọn tử vong, Hỗn loạn vì bảo vệ nó đã giao nó cho anh, rồi lựa chọn hoàn toàn mất phương hướng. ͏ ͏ ͏
Nge thấy thế Tô Kỳ có chút khó chịu, cô cũng là người sắp làm mẹ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải nếu đưa Tiểu Dã Miêu quay về, nó sẽ gặp nguy hiểm không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không đâu, nguy hiểm đã chết rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy sao anh còn không đưa nó về? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cạn lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tứ hung thú không còn hoàn chỉnh nữa. ͏ ͏ ͏
Tô kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
-͏ Biết rồi, sau khi thần chiến kết thúc, anh sẽ đưa nó về. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Giang Tả nói như vậy, sắc mặt Tô Kỳ mới tốt lên một chút. ͏ ͏ ͏
Có điều đến lúc đó cô sẽ đi cùng, nếu thật sự không thích hợp, vậy sẽ không đưa nó về nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ mới bắt đầu nhìn thẳng vào Nguyên Linh kia, Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em cảm thấy rất kỳ lạ, giống như em có thể điều khiển chúng nó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả choáng váng: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết nữa, chỉ cảm thấy rất kỳ lạ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy thì em đừng làm loạn. ͏ ͏ ͏
Chương 2071Hiện giờ Tô Kỳ đang mang thai, Giang Tả lo sẽ sảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tuy rằng không có khả năng nguy hại đến Tô Kỳ, nhưng mà lỡ như để đứa bé xảy ra chuyện gì sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như bổ sung bên này một chút, bên kia bổ sung một chút, sau đó vận rủi lại mở ra. ͏ ͏ ͏
Có trời mới biết sau khi con hắn sinh ra, nó có thể sẽ tìm cha nó tính sổ không. ͏ ͏ ͏
Sau này hắn còn muốn trấn áp con trai mình, lỡ như ngày nào đó quên trấn áp, thì phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới thôi đã thấy sợ rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cất bước đi về phía Nguyên Linh kia. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả qua đó, lĩnh vực chung quanh nó vận chuyển điên cuồng, muốn ngăn cản không cho Giang Tả tới gần. ͏ ͏ ͏
Đám Tây Môn Xuy Hỏa không biết đã bay đi đâu rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà lĩnh vực của nó căn bản không có hiệu quả, Giang Tả không bị lĩnh vực này ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn đến gần, không ai có thể cản được hắn. ͏ ͏ ͏
Chỉ là một con Nguyên Linh, căn bản không đủ nhìn. ͏ ͏ ͏
Trông thấy bản thân không có cách nào ngăn cản được Giang Tả, con Nguyên Linh kia lập tức giận dữ thét to, nó đứng chắn trước mặt con tiểu Nguyên Linh kia, gào thét với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Linh khí đáng sợ quét qua người Giang Tả, Linh khí ấy giống như lưỡi dao, cắt ngang tất cả. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi những Linh khí ấy sắp chạm vào người Giang Tả, trên người hắn lập tức xuất hiện ba khí tức lưu chuyển. ͏ ͏ ͏
Những khí tức này trực tiếp kéo đám Linh khí kia lại, rồi thôn phệ tất cả. ͏ ͏ ͏
Một tia cũng không chừa lại. ͏ ͏ ͏
Nói thẳng ra thì đây chỉ là Linh khí thôi, không có gì là không thể nuốt. ͏ ͏ ͏
Nếu như nuốt công kích bình thường còn có chút phiền toái, nhưng chỉ là Linh khí nguyên chất, thì không có gì phải nói cả. ͏ ͏ ͏
Cứ nuốt là được. ͏ ͏ ͏
Đối với điều này, con Nguyên Linh kia có chút kinh ngạc, trực giác của Linh thú nói cho nó biết, người này siêu cấp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, con nó vẫn đang ở phía sau, nó không thể trốn được. ͏ ͏ ͏
Cũng không thể mang theo con nó chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì nó không thể chạy được nữa. ͏ ͏ ͏
Một khi không cung cấp Linh khí, nó sẽ chết. ͏ ͏ ͏
Nó không muốn như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, Giang Tả càng ngày càng tới gần, cảm giác nguy hiểm càng ngày càng mạnh, Nguyên Linh cảm thấy nó sẽ bị người này xé nát hoàn toàn. ͏ ͏ ͏
Nó cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, giống như rơi xuống Thâm uyên vậy, không trông thấy một chút hy vọng nào. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng nó nhìn về phía con mình, rồi nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nó lựa chọn nhắm mắt lại, khụy hai chân mình xuống, sau đó quỳ rạp xuống đất, nó cố gắng quỳ gối trước mặt Giang Tả giống như nhân loại. ͏ ͏ ͏
Dường như nó đang cầu xin người trước mắt, cầu xin hắn đừng làm con nó bị thương. ͏ ͏ ͏
Đây là cố gắng cuối cùng của nó, mặc dù biết có thể không có tác dụng chút nào. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nó vẫn muốn làm như vÁ Hij. ͏ ͏ ͏
Trông thấy cảnh này, Giang Tả lập tức sững sờ, điều này khiến hắn nhớ lại Ngự Linh tông ở kiếp trước. ͏ ͏ ͏
Kiếp trước Giang Tả từng giết rất nhiều người, cũng có rất nhiều người cầu xin hắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà căn bản Giang Tả không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Chỉ có một vài người cầu xin có thể tác động đến Giang Tả, ví dụ như Ngự Linh tông. ͏ ͏ ͏
Những người đó bản thân đều kiêu ngạo, vì một vài chuyện, vì một vài người, không thể không thu lại sự kiêu ngạo ấy. ͏ ͏ ͏
Người cần giết, Giang Tả vẫn sẽ giết. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bọn họ cầu xin, Giang Tả đều đồng ý. ͏ ͏ ͏
Mà con Nguyên Linh này cũng khiến cho Giang Tả kinh ngạc, nó không phải người, nhưng lại cố gắng quỳ gối giống như nhân loại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi đến trước mặt nó: ͏ ͏ ͏
-͏ Ta, có thể cứu nó. ͏ ͏ ͏
Việc con Nguyên Linh này vừa làm, không chỉ khiến Giang Tả sững sờ, đám Biên Hải Đao Khách cũng sững sờ. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa cảm thấy, có phải hắn đã biến thành nhân vật phản diện rồi không? ͏ ͏ ͏
Được rồi, suy nghĩ cẩn thận thì hắn vốn dĩ chính là nhân vật phản diện, đối với Linh Thú mà nói, hắn vĩnh viễn là kẻ địch. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đúng là không có cách nào cả. ͏ ͏ ͏
Con Nguyên Linh kia cũng sững sờ, nó sững sờ vì những lời Giang Tả vừa nói. ͏ ͏ ͏
Cứu, cứu con của nó? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nó không tin. ͏ ͏ ͏
Bởi vì nó không trông thấy sự thương cảm trong mắt Giang Tả, nó chỉ thấy sự lạnh lùng. ͏ ͏ ͏
Nó sợ bản thân vừa buông lỏng, con nó sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cũng đi đến sau lưng Giang Tả, cô nhìn về phía Nguyên Linh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Yên tâm đi, con của ngươi sẽ không sao đâu. ͏ ͏ ͏
-͏ Ta đảm bảo. ͏ ͏ ͏
Lúc này Nguyên Linh mới nhìn về phía Tô Kỳ, khi trông thấy Tô Kỳ, trong nháy mắt nó lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏
Thậm chí cả người đều đang sáng lên. ͏ ͏ ͏
Chương 2072Trông thấy Tô Kỳ, khiến Nguyên Linh xuất hiện dị biến, điều này khiến Giang Tả có chút nghi hoặc. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh này khong bình thường. ͏ ͏ ͏
Từ khi nào gặp phải người khác chúng nó lại sáng lên như thế? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng kinh ngạc, cô trốn sau lưng Giang Tả không có ý định ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì Giang Tả lại lải nhải, bị thuyết giáo rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Cứ yên tâm để Giang Tả bảo vệ thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Nguyên Linh, hắn cũng không định làm gì cả, ngược lại Giang Tả chỉ muốn xem xem, con Nguyên Linh này muốn làm gì thôi. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh vẫn đang nhìn Tô Kỳ sững sờ. ͏ ͏ ͏
Ánh sáng trên người nó đang nở rộ không ngừng, không chỉ có thế, tất cả Linh khí đang cuồng bạo cũng biến mất. ͏ ͏ ͏
Tất cả bắt đầu trở nên yên lặng. ͏ ͏ ͏
Lúc này xung quanh đây xuất hiện không ít Nguyên Linh, chúng nó trực tiếp bao vây chỗ này lại. ͏ ͏ ͏
Ngay cả đám Tây Môn Xuy Hỏa cũng không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Sau khi đám Nguyên Linh kia xuất hiện, tất cả chúng nó đều quỳ rạp xuống đất, chúng nó đều cam tâm tình nguyện thần phục. ͏ ͏ ͏
Không phải do sợ hãi mới thần phục, cũng không phải thần phục vì cầu xin điều gì đó, mà là chân chính thần phục, giống như chúng nó gặp được vương giả trời sinh vậy. ͏ ͏ ͏
Cam tâm tình nguyện, không hề phản kháng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sững sờ, cô có thể cảm nhận được đám Nguyên Linh này đang quỳ lạy cô. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, trên người tất cả đám Nguyên Linh đều phát ra một tia sáng. ͏ ͏ ͏
Những tia sáng này lấy Tô Kỳ làm trung tâm bắt đầu ngưng tụ lị, cuối cùng ngưng tụ thành một hạt châu nhỏ như hạt đậu ở ngay phía trên Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Sau đó hạt châu này rơi xuống trước mặt Tô Kỳ, giống như muốn Tô Kỳ ăn nó vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhì về phía Giang Tả, cô không hiểu chuyện gì đang diễn ra. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa cũng không biết có nguy hiểm gì không. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có nguy hiểm gì cả, Linh khí tụ tập lại đó, hấp thu nó có thể khiến tu vi của em tăng lên một chút. ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe thấy Giang Tả nói như thế, Tô Kỳ mới yên tâm cầm lấy hạt châu kia. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô đưa nó đến bên miệng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ A. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Đút cho hắn ăn như vậy, Giang Tả không có ý kiến gì, nhưng mà hắn không muốn được đút cho ăn trước mặt công chúng như thế này. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả vẫn phải hé miệng ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nhét hạt châu vào trong miệng Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu có thể tăng tu vi cho anh ăn là được rồi, em cũng không cần tăng tu vi. ͏ ͏ ͏
Cô không muốn tăng một chút tu vi, mà muốn tăng một bước dài. ͏ ͏ ͏
Kiểu như một bước lên trời vậy, nhưng mà không có. ͏ ͏ ͏
Cho nên thà để Giang Tả tăng tu vi còn an toàn hơn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mạnh thêm một phần, phần thắng sẽ lớn hơn một phần. ͏ ͏ ͏
Đám người Liễu Y Y cúi đầu xuống, bọn họ giả vờ như không nhìn thấy gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này bọn họ đều cảm thấy có chút may mắn, may mà Mặc Ngôn khong có ở đây, nếu không chắc chắn cô ta sẽ làm ra chuyện điên rồ, sau đó bọn họ sẽ bị chú ý. ͏ ͏ ͏
Sau nữa là xong đời. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đặt thứ đó vào trong miệng, rồi cắn làm đôi, cũng giòn, nhưng hương vị rất kém. ͏ ͏ ͏
Không phải nên để Tiên Thiên Tam khí hấp thu thứ này sao? ͏ ͏ ͏
Vì sao Giang Tả lại muốn ăn sống? ͏ ͏ ͏
Có phải Tô Kỳ cảm thấy thứ này có thể ăn được không? ͏ ͏ ͏
Có điều rất nhanh Giang Tả đã không nghĩ đến những điều này nữa, bởi vì sau khi ăn hạt châu, hắn nhận được một vài tin tức. ͏ ͏ ͏
Một vài tin tức mà từ trước đến giờ hắn chưa từng biết ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
-͏ Long rất đặc biệt, là Thánh thú được sinh ra đầu tiên, có một chút quyền hạn mà không ai biết. ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Trí Tuệ lão nhân vang lên. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có quyền hạn gì? ͏ ͏ ͏
Cô phát hiện ra mình chính là cái máy đặt câu hỏi, gần đây càng ngày Trí Tuệ lão nhân nói càng nhiều. ͏ ͏ ͏
Có điều đối với khí tức đáng sợ lúc trước, hắn lại không nói gì, điều này khiến cô rất kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Khi đó cô hỏi đã xảy ra chuyện gì, Trí Tuệ lão nhân chỉ nói là, lịch sử va chạm. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn ta không nói gì thêm. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh cũng không có cách nào hỏi thêm nữa. ͏ ͏ ͏
Có điều hiện giờ Tiên Sơn bọn họ không yếu, không còn không chịu nổi như biểu hiện khi đó. ͏ ͏ ͏
Chứ chưa nói đến bọn họ còn có Trí Tuệ lão nhân. ͏ ͏ ͏
-͏ Long là Thánh thú đầu tiên, cũng là tồn tại đỉnh phong trong Thánh thú. ͏ ͏ ͏
-͏ Nó có thể thống lĩnh điều khiển tất cả Thánh thú trong thiên hạ, đây là đặc quyền của nó, Thánh thú khác đứng trước mặt nó, căn bản không có năng lực phản kháng. ͏ ͏ ͏
-͏ Trừ một vài kẻ đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân nói. ͏ ͏ ͏
Chương 2073Hoa Hinh không hiểu lắm: ͏ ͏ ͏
-͏ Lần trước tiền bối từng nói, nó đã bị Đạo Thiên Nhất chém rồi, khi đó nó không bảo Thánh thú giúp nó sao? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân lắc đầu, cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chưa nói đến khi đó không có Thánh thú nào khác. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngay cả có cũng vô dụng, bọn chúng cũng không có cách nào tham dự vào cuộc chiến của Chí cao. ͏ ͏ ͏
-͏ Hơn nữa, ai nói với cô Đạo Thiên Nhất không có quyền hạn đó? ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn cũng là Thánh thú? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn, là Thiên Quyển, từng là Thiên Quyển. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh cảm thấy lời Trí Tuệ lão nhân nói thật sự quá thâm ảo, cô hoàn toàn không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Sao giới tu luyện này lại có nhiều tồn tại kỳ kỳ quái quái như vậy nhỉ? ͏ ͏ ͏
-͏ Thiên Quyển là cái gì? Có quyền hạn gì? ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh hỏi. ͏ ͏ ͏
-͏ Thiên Quyển, là kẻ nhận được tình yêu của vạn vật trong thiên địa. ͏ ͏ ͏
Trên đời này có một con Linh thú đặc biệt tên là Nguyên Linh. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng nó được sinh ra vì Thiên Quyển, từ khi sinh ra đã bị Thiên Quyển thống lĩnh điều khiển, không có ngoại lệ. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân nói. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh vẫn chưa hiểu lắm: ͏ ͏ ͏
-͏ Nguyên Linh có tác dùng gì? ͏ ͏ ͏
-͏ Nguyên Linh được sinh ra từ Linh khí, có thể hòa hợp với thiên địa linh khí, khống chế Nguyên Linh tương đương với việc khống chế Thiên Địa Linh Mạch. ͏ ͏ ͏
-͏ Cô có hiểu điều này có ý nghĩa gì không? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân quay đầu nhìn về phía Hoa Hinh. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh lắc đầu, làm sao cô hiểu được. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ở thời toàn thịnh Long có thể khống chế thiên địa linh khí. ͏ ͏ ͏
-͏ Lực lượng tự nhiên mạnh hay yếu, thiên địa linh khí mạnh hay yếu, đều bị hai kẻ này khống chế. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏
Vậy không phải tương đương nắm cả giới tu luyện trong tay sao? ͏ ͏ ͏
Khống chế cả giới tu luyện? Không phải, có một vài người tu vi của bọn họ không liên quan gì đến Linh khí cả. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã tiêu hóa hết tin tức do hạt châu kia mang đến. ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh nhận được một vài tin tức. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Là cái gì? ͏ ͏ ͏
-͏ Thiên Quyển có thể thống trị điểu khiển Nguyên Linh, khi đến cảnh giới nhất định có thể khống chế hướng đi của thiên địa linh khí. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Hắn có chút kinh ngạc, đương nhiên, không phải hắn cảm thấy quyền hạn này lợi hại đến mức nào. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng có thể làm được. ͏ ͏ ͏
Có điều phải khôi phục tu vi kiếp trước đã, còn về Nguyên Linh, căn bản hắn không cần. ͏ ͏ ͏
Nghe xong, Tô Kỳ kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sao? Vậy có phải em có thể khống chế linh khí, để anh tu luyện dễ dàng hơn một chút hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy làm sao để khống chế? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ăn hạt châu em vừa mới cho anh ăn là được rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người trợn mắt, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau. (mắt Tô Kỳ to hơn.) ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không liên quan đến anh, là em cho anh ăn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không muốn nói chuyện nữa, cô đang khó chịu, quyền hạn tốt như vậy đã không còn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại không dùng được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật ra còn phải đủ tu vi nữa, hiện giờ tu vi của anh chưa đủ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫn rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Ai biết cô còn có thể làm Thiên Quyển bao lâu nữa, không phải nói Thiên Quyển không tốt sao? ͏ ͏ ͏
Được rồi, dù sao cũng không dùng được, thôi đừng nghĩ nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nhìn về phía Nguyên Linh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện đó, có thể tránh ra không? Chúng ta muốn cứu thằng nhóc kia giúp ngươi. ͏ ͏ ͏
Đối với lời Tô Kỳ nói, Nguyên Linh kia không dám không tin. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó vội vàng tránh ra có điều cũng không dám tránh ra quá xa. ͏ ͏ ͏
Nó vẫn lo lắng cho con của mình. ͏ ͏ ͏
Nó nhìn Giang Tả, nếu người này thật sự có thể cứu con của nó, vậy bảo nó làm gì cũng được. ͏ ͏ ͏
Thật sự bảo nó làm gì nó cũng đồng ý. ͏ ͏ ͏
Sâu đó Giang Tả đi về phía con tiểu Nguyên Linh kia, Tô Kỳ cũng đi đến trước mặt Nguyên Linh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta thương lượng chuyện này nhé, có được không? ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta thương lượng chuyện này có được không? ͏ ͏ ͏
Đối với lời Tô Kỳ nói, căn bản Nguyên Linh không dám phản kháng, thương lượng? ͏ ͏ ͏
Cần thương lượng sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chỉ cần mở miệng nói cái gì, nó sẽ làm cái đó. ͏ ͏ ͏
Có điều Nguyên Linh vẫn gật đầu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nó vẫn đang chú ý đến con của mình, chỉ sợ nó gặp phải nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nghe nói các ngươi là Nguyên Linh, có thể khống chế được linh khí đúng không? ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh gật đầu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy chỉ cần lão công ta chữa khỏi cho con của ngươi, ngươi chuẩn bị cho hắn một chút linh khí được không? ͏ ͏ ͏
Nghĩ một chút Tô Kỳ lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Đại khái là linh khí bằng linh khí của Cửu giai đi. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy điều này Nguyên Linh có chút do dự, chuyện này quá khó, gần như phải huy động tất cả chúng nó. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng chúng nó có năng lực này, nhưng mà năng lực còn chưa được mở ra, cho nên rất khó. ͏ ͏ ͏
Cái chúng nó thiếu là một vị vương giả, một người có thể thống lĩnh điều khiển tất cả vương giả. ͏ ͏ ͏
Nếu muốn tụ tập Linh khí mà không có vương giả, lại còn tụ tập trong thời gian ngắn, là việc vô cùng tốn công tốn sức hiệu quả lại nhỏ. ͏ ͏ ͏
Không có quyền hạn, nửa bước khó đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà một phần linh khí cấp bậc Cửu giai, nó vẫn có thể cố được. ͏ ͏ ͏
Chỉ do dự một lát, Nguyên Linh đã gật đầu. ͏ ͏ ͏
Chương 2074Trông thấy thế, Tô Kỳ nở nụ cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói xong rồi nhứ, có điều khả năng con của ngươi phải đi với chúng ta một chuyến, nếu ngươi lo lắng, có thể đi cùng. ͏ ͏ ͏
Ngươi biết đây, nếu chúng ta muốn làm hại ngươi, căn bản không cần thiết phải mang đi. ͏ ͏ ͏
-͏ Đã hiểu chưa? ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh gật đầu. ͏ ͏ ͏
Nó hiểu rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy cứ đứng nhìn là được rồi. ͏ ͏ ͏
Nói xong Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả, đợi Giang Tả cứu con tiểu Nguyên Linh kia. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đang ngồi xổm xuống nhìn con tiểu Nguyên Linh. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh bình thường chắc chắn sẽ không có lông, nhưng con tiểu Nguyên Linh này lại giống như con chó nhỏ hai tháng tuổi vậy, cả người nó được bao phủ bởi bộ lông màu trắng tinh. ͏ ͏ ͏
Nhìn qua có vẻ rất bắt mắt, không biết có ăn được không? ͏ ͏ ͏
Kiếp trước hắn cũng chưa nếm qua. ͏ ͏ ͏
Bắt lại đưa cho ông chủ quán đậu phụ nuôi dưỡng, để xem ăn có ngon hay không? ͏ ͏ ͏
Nếu không ăn được thì thả nó đi, nếu ăn ngon thì đánh dấu lại rồi thả. ͏ ͏ ͏
Khi nào muốn ăn lại bắt về. ͏ ͏ ͏
Nghĩ như vậy, Giang Tả trực tiếp thò tay nắm lấy người con tiểu Nguyên Linh kia. ͏ ͏ ͏
Chỉ là lúc này, vốn dĩ con tiểu Nguyên Linh kia đang hấp hối, đột nhiên lại giãy giụa vài cái. ͏ ͏ ͏
Cảnh tượng này khiến con Nguyên Linh ở bên cạnh bị dọa sợ, nhưng mà rất nhanh nó đã nhận ra, vốn dĩ con của nó không có cách nào mở mắt, lúc này đột nhiên lại mở mắt ra. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt của nó rất mê mang. ͏ ͏ ͏
Vừa mở mắt nó đã trông thấy Giang Tả, cảnh này khiến nó bị dọa, nó lập tức chạy sang bên cạnh, sau đó há miệng rống lên với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Trong lúc kêu gào chân nó vẫn không ngừng run rẩy. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó trông thấy phụ huynh nhà mình. ͏ ͏ ͏
Nó không nói hai lời lập tức lao tới. ͏ ͏ ͏
Dáng vẻ vô cùng bối rối. ͏ ͏ ͏
Cảnh tượng này khiến Nguyên Linh sững sờ, cả người hoàn toàn sững sờ. ͏ ͏ ͏
Đã bao lâu rồi, nó vẫn cho rằng, nó sẽ mất đi con của mình, nhưng mà lúc này con của nó lại vui vẻ như vậy. ͏ ͏ ͏
Chưa từng mất đi, thì vĩnh viễn không biết bản thân để ý đến mức nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên lúc này, hai mắt nó đều ẩm ướt. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng nó quỳ gối xuống trước mặt Giang Tả, lần này là nó đang cảm tạ. ͏ ͏ ͏
Tiểu Nguyên Linh khó hiểu, nó lôi kéo phụ huynh nhà mình đứng dậy, sau đó khẽ gầm lên với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giống như nó đang giận dữ, vì Giang Tả bắt nạt chúng nó. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh thấy thế lập tức ngăn nó lại, sau đó lại xin lỗi Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Căn bản Giang Tả không thèm để ý đến con tiểu Nguyên Linh kia, nó còn quá nhỏ, không có cách nào hạ miệng được. ͏ ͏ ͏
Để lần sau đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lần này có thể đổi được thứ như vừa rồi chưa? ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh gật đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Nguyên Linh đặt tiểu Nguyên Linh sang bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Rồi nó bắt đầu kêu gọi tất cả Nguyên Linh ở xung quanh, trong khoảnh khắc ấy, linh khí vô tận ở xung quanh đã bị quét sạch. ͏ ͏ ͏
Mức độ nồng đậm của linh khí này, khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi, gần như sắp hóa thành nước rồi. ͏ ͏ ͏
Đám người Biên Hải Đao Khách cũng kinh hãi, bọn họ không nói hai lời lập tức ngồi khoanh chân dưới đất, bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí, có thể hấp thu được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu. ͏ ͏ ͏
Có nhiều chỗ tốt đối với chuyện tiến giai của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có đủ hay không? Số lượng bằng linh khí của Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu để thăng cấp, chắc là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể lên đến Bát giai không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vui vẻ: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy thì nhanh tăng lên Bát giai đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi anh ăn hết chúng nó, sau đó chậm rãi tiêu hóa, nếu không thì phải bế quan một hai ngày. ͏ ͏ ͏
-͏ Để tiêu hóa từ từ cũng chỉ mất một tuần thôi, rất nhanh đó. ͏ ͏ ͏
Đối với Tô Kỳ mà nói, chuyện này không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Có điều Tô Kỳ vẫn lo lắng chuyện độ kiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh nói xem, lần này anh độ kiếp có còn giống lần trước không? ͏ ͏ ͏
Lần độ kiếp trước đó quá đáng sợ, căn bản Tô Kỳ không thể quên được. ͏ ͏ ͏
Chắc chắn không ai có thể quên được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không đâu, sau này Thiên kiếp đều rất đơn giản, so với lần lên Nhị giai còn đơn giản hơn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiến lên Nhị giai, có phải lần đó bà xã anh cản trở anh không? ͏ ͏ ͏
Lần tiến lên Nhị giai, bọn họ độ kiếp chung với nhau, bây giờ nghĩ lại Tô Kỳ vẫn cảm thấy rất thần kỳ. ͏ ͏ ͏
Người kia thế mà lại chính là Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nếu biết từ sớm có phải tốt không, rồi giả vờ không quen. ͏ ͏ ͏
Xem hắn biểu diễn. ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây Tô Kỳ cảm thấy mình bị hớ rồi, trước đó khi Giang Tả độ kiếp trở về, lẽ ra cô phải giả vờ như không biết. ͏ ͏ ͏
Rồi ngồi xem Phá Hiểu đại lão diễn kịch. ͏ ͏ ͏
Anh cứ diễn tiếp đi, em nhìn. ͏ ͏ ͏
Anh cứ tiếp tục mắng em, em nhớ kỹ, em sẽ thu lại cho anh xem. ͏ ͏ ͏
Chương 2075Đáng tiếc hiện giờ không được rồi, mang thai làm gì cũng khó khăn. ͏ ͏ ͏
Cũng chỉ có chuyện không nguy hiểm như thế này, cô mới có thể đi theo. ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, tất cả linh khí đã tụ lại rồi, lúc này Nguyên Linh cũng rất mệt mỏi. ͏ ͏ ͏
Tiểu Nguyên Linh ở bên cạnh thấy thế lo lắng kêu to. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó còn giận dữ nhìn đám người Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Thằng nhóc này đúng là đầu óc bã đậu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nói gì thêm, mặc cho đối phương tức giận. ͏ ͏ ͏
Dù sao không chạy đến cắn người là được rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả trực tiếp sử dụng Tiên Thiên tam khí, tốc độ thôn phệ Linh khí của Tiên Thiên tam khí cực kỳ nhanh. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Giang Tả không định tiêu hóa ngay, cho nên tốc độ thôn phệ càng nhanh hơn. ͏ ͏ ͏
Chỉ là sau đó sẽ không thể làm gì được. ͏ ͏ ͏
Ra tay sẽ phải dùng linh khí, sẽ không có cách nào thăng cấp. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì khi đó hắn đã nuốt sạch Thiên Địa Linh Mạch, sau đó chậm rãi tiêu hóa. ͏ ͏ ͏
Tốc độ thôn phệ của Giang Tả vô cùng nhanh nguyên nhân chủ yếu là do Nguyên Linh đã áp súc linh khi vô cùng nhỏ, điều này khiến Giang Tả thôn phệ dễ dàng hơn. ͏ ͏ ͏
Sau khi hấp thu xong tất cả linh khí, Giang Tả định quay về. ͏ ͏ ͏
Đám người Biên Hải Đao Khách vẫn đang hấp thu. ͏ ͏ ͏
Chỗ bọn họ vẫn còn một chút linh khí, Giang Tả để lại cho bọn họ. ͏ ͏ ͏
Không cần thiết phải hấp thu hết. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cầm con Tiểu Nguyên Linh kia lên, tuy rằng nó vẫn đang giãy giụa, nhưng mà dù có giãy cũng không có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏
Nó cũng không nhìn thử xem, là ai đang nắm vận mệnh của nó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả mở cổng không gian ra. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức nói với Nguyên Linh: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi có thể tìm được nó nhỉ? Đợi ngươi khôi phục lại, đến lúc đó, chắc chắn nó không có chuyện gì nữa. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh kia gật đầu, sau đó nó dặn dò tiểu Nguyên Linh, Giang Tả và Tô Kỳ đều không hiểu ngôn ngữ của chúng nó. ͏ ͏ ͏
Có điều cũng không sao cả, chúng nó nghe hiểu lời hai người nói là được rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu nghe không hiểu, vậy thì tự nhận lấy xui xẻo. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả và Tô Kỳ biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Nguyên Linh lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó nó định nghỉ ngơi trước rồi mới đi tìm bọn họ. ͏ ͏ ͏
Vương giả ở chỗ này, khiến nó cảm thấy rất áp lực, còn cả người đàn ông kia nữa, đáng sợ khó diễn tả nổi. ͏ ͏ ͏
May mà không có ác ý. ͏ ͏ ͏
Mệt mỏi một lúc lâu, cuối cùng nó cũng lăn ra ngủ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả và Tô Kỳ xuất hiện, hai người đã ở trong cửa hàng bán đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Lúc này trên bàn của bọn họ đã có thêm vài món ăn. ͏ ͏ ͏
Trông thấy mấy món ăn này, Tô Kỳ rất vui vẻ, có hải sản, lần này cuối cùng cũng được ăn rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc dù chỉ là canh hải sản, nhưng mà nước canh uống mới ngon. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bảo Tô Kỳ ăn trước, còn hắn thì đi tìm ông chủ quán. ͏ ͏ ͏
Hắn phải xử lý tiểu Nguyên Linh này trước đã. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng không để ý, cô nếm thử món canh hải sản trước, hương vị vô cùng ngon miệng. ͏ ͏ ͏
Cô cảm thấy trong khoảng thời gian này cô có thể học trộm. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc sư phụ cô không có tài năng về phương diện này, nếu không thì mỗi ngày cô đều quấn lấy sư phụ mình. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả đi ra sau bếp, ông chủ quán đậu phụ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu hữu còn muốn ăn món gì nữa sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu, bây giờ hắn muốn ăn đậu phụ chưa chắc ông chủ đã làm cho hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lấy tiểu Nguyên Linh ra, nhìn qua trông nó giống như một con chó nhỏ. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đây là? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể coi là Nguyên Linh, có điều chắc là kết hợp với linh thú khác sinh ra. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ hỏi thử: ͏ ͏ ͏
-͏ Hương vị của thằng nhóc này ngon sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi chưa ăn bao giờ, ông có thể thử xem, nếu như ăn ngon thì nuôi lớn chút rồi xin nó cái đùi. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ rất có hứng thú, đây cũng coi là nguyên liệu nấu ăn mới. ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi sẽ bảo Lộ Chân nuôi nó trước đã. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng được, có điều nó cũng là tọa độ, một thời gian ngắn nữa nhớ phải bắt nó đưa đến Thiên Viên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn bốn phía xung quanh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, chuyện ăn nó, đừng để lộ ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Ý của hắn rất rõ ràng, đừng cho Tô Kỳ biết. ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, ông chủ quán đậu phụ cũng không nói thêm gì. ͏ ͏ ͏
Năng lực giữ bí mật của ông ta vẫn rất tốt. ͏ ͏ ͏
Vậy thì Giang Tả yên tâm rồi, chỉ là khi hắn định ra ngoài, đột nhiên lại nhận được một tin nhắn. ͏ ͏ ͏
Là do Tây Môn Xuy Hỏa gửi đến. ͏ ͏ ͏
Vừa thấy tin nhắn đến, ban đầu Giang Tả còn rất kinh ngạc, hắn nhớ rõ mình đã làm nhiễu sóng rồi mà. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn mới nhớ ra, đã được Tô Kỳ sửa lại. ͏ ͏ ͏
Chương 2076Sau đó Giang Tả xem nội dung tin nhắn, chỉ có một câu rất đơn giản: "Đám Linh thú kia hương vị bùng nổ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Thế mà gã Tây Môn Xuy Hỏa này còn ra tay nhanh hơn cả hắn, Giang Tả chỉ mới nghĩ đến thôi, hắn ta đã ăn xong Nguyên Linh rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ, bản thân có nên đi bắt thêm hai con nữa tới đây không. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, Tô Kỳ đng ở bên ngoài, không tiện lắm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại nhận được thêm một tin nhắn nữa từ Tây Môn Xuy Hỏa: "Phá Hiểu đạo hữu, tôi đã để cho ông chủ Chung một phần rồi, nếu đạo hữu có rảnh có thể đến ăn thử." ͏ ͏ ͏
"Chúng tôi phải chạy trốn đây." ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Giang Tả xem trọng Tây Môn Xuy Hỏa đúng là không sai, những người khác không có ai đồng đạo với hắn cả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả trả lời lại một tin, nói mình cũng có một con Nguyên Linh đặc biệt, nếu ăn ngon, sẽ đưa cho hắn một phần. ͏ ͏ ͏
Hoàn mỹ, cả hai cùng có lợi. ͏ ͏ ͏
Có điều Tây Môn Xuy Hỏa nói hương vị của Nguyên Linh này "bùng nổ" hắn cũng muốn thử xem. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc bà xã nhà hắn vẫn đang ngồi bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Nhịn một chút vậy. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Viễn Cổ Chiến Trường ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả đi khỏi, vài ngày sau năm người vốn dĩ đang nằm trên mặt đất, cuối cùng cũng có người bắt đầu tỉnh táo lại. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Tửu Sinh đạo tu trợn tròn mắt, hét lớn: ͏ ͏ ͏
-͏ Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi hắn thức dậy, hắn lại có chút mê mang. ͏ ͏ ͏
Thế giới quá yên tĩnh, yên tĩnh không giống chiến trường một chút nào. ͏ ͏ ͏
Hắn vội vàng đứng dây, sau đó lại kinh ngạc phát hiện ra, không còn gì nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Không còn kẻ địch, cũng không thấy Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Ngược lại trông thấy mấy người đang nằm bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến hắn không thể hiểu nổi, rõ ràng là hắn đang đánh chiến mà. ͏ ͏ ͏
Nhưng, chỗ này đúng là chiến trường, bọn hắn đã thắng sao? ͏ ͏ ͏
Có lẽ là thắng rồi, bởi vì hắn trông thấy hàng phòng ngự vẫn còn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, Võ Vương đâu? ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu thử cảm nhận sát khí xung quanh: ͏ ͏ ͏
-͏ Dấu vết năm tháng, không biết đã qua bao lâu rồi? ͏ ͏ ͏
Gần như hắn không biết gì cả. ͏ ͏ ͏
Tất cả trí nhớ chỉ nhớ được khoảnh khắc cuối cùng kia, một mình Võ Vương đối mặt với Chư Thiên. ͏ ͏ ͏
Đó chính là cuộc chiến cuối cùng, trận chiến ấy quyết định tất cả. ͏ ͏ ͏
Lúc này kiếm tu ở bên cạnh hắn ta cũng mở mắt ra. ͏ ͏ ͏
Việc đầu tiên bà ta làm chính là phát ra kiếm ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó bà ta nhanh chóng nhìn thấy Tửu Sinh đạo tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Võ Vương đâu? ͏ ͏ ͏
Bà hỏi tôi? Sao tôi biết được. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu không trả lời. ͏ ͏ ͏
Sau đó những người khác cũng bắt đầu đứng dậy, chuyện đầu tiên khi mọi người tỉnh lại, chính là hỏi thăm Võ Vương đã đi đâu rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà căn bản không ai biết. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh bọn họ đã nhận ra một sự thật, có thể năm người, là những người sống sót cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Không rõ tung tích của Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ đi tới trước một tấm bia đá cực lớn, chỗ này chính là phòng tuyến cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người có thể chết, nhưng phòng tuyến này không thể mất. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vẫn giữ được. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, đã giữ được. ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng mà không về được, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nhẹ nhàng chạm vào phòng tuyến, sau đó cau mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Là khí tức phong ấn, hơn nữa còn vô cùng mới, có người đã đến chỗ này. ͏ ͏ ͏
Nghe hắn ta nói vậy, tất cả mọi người đều đến đó xem. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ đều cảm thấy, là khí tức mới. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao lại có người vào đây? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Phòng tuyến đang tan vỡ nhanh hơn, mọi người có phát hiện ra không, chiến trường mới đang được sinh ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn về phía đối diện phòng tuyến, đó là hư không vô tận. ͏ ͏ ͏
Không ai biết chỗ đó nối đến đâu, nhưng mà có thể khẳng định, chỗ đó không phải mảnh đất của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ không khí trong chiến trường phải nặng nề, nhưng mà bọn họ lại cảm nhận được có khí tức mói đang bắt đầu tỏa ra từ phía đối diện. ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sai, thần chiến mới sắp bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều vô cùng chấn động, thần chiến mới? ͏ ͏ ͏
Bọn họ bị phong ấn từ thần chiến trước đến thần chiến này sao? ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lỗ vốn, hay là lãi lớn đây? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Coi như lãi lớn đi, chúng ta lại được tái chiến. ͏ ͏ ͏
Kiếm tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết ở thời đại này còn có... Tồn tại giống như Võ Vương hay không? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng không biết Ngự Linh tông của tôi có còn... Năng lực tái chiến hay không? ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc thở dài nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ vợ và con trai tôi cũng đã biến mất trong dòng lịch sử rồi, vốn dĩ tôi cho rằng người chết đầu tiên là tôi, không ngờ lại sống đến cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có hối hận không? ͏ ͏ ͏
-͏ Hối hận? ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc đột nhiên cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai từng theo Võ Vương mà lại hối hận? ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, không có ai hối hận. ͏ ͏ ͏
Chương 2077Có lẽ bọn họ có thể hối hận chuyện khác, nhưng không ai hối hận vì đã đi theo Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, trên đời này tôi chỉ phục một người là Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Kiếm tu Dương Diễm thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng mà, Võ Vương không có ở đây. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều biết, sở dĩ bọn họ còn sống là vì Võ Vương đã phong ấn bọn họ. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Võ Vương còn nói một câu: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc thắng. ͏ ͏ ͏
Lúc này mọi người đều có chút ảm đạm, Võ Vương không có ở dây, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này lão khất cái cũng thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Võ Vương không phúc hậu, tốt xấu gì cũng nên thả chúng ta ra ngoài trước đã, không biết trước khi chết tôi còn có cơ hội ăn chút thịt hay không? ͏ ͏ ͏
Sau đó lão khất cái nhìn về phía bốn người đang sửng sốt kia. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao hả? Không có Linh thú, định ăn thịt người à? ͏ ͏ ͏
Bốn người kia cũng bắt đầu cảnh giác, thậm chí còn định công kích. ͏ ͏ ͏
Bọn họ không ngại giết chết lão già đang phát rồ này. ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi có để lại một ít đồ ở Ngự Linh tông, vừa nhận được một vài tin tức. ͏ ͏ ͏
Lúc này những người khác đều kinh ngạc nhìn lão khất cái. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói một chút coi. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nhìn đám người kia nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể giải trừ công kích của mọi người trước không? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Võ Vương từng nói, đầu óc ông có vấn đề, lúc đói có thể ăn thịt người. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái ấm ức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Khi đó tôi chỉ cắn hắn ta một cái, chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn thôi, hơn nữa tôi cũng bị đánh rất thảm rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu biết rõ hắn chính mà Tần Thiên danh chấn giới tu luyện, ai dám nổi điên cắn hắn ta. ͏ ͏ ͏
Kiếm tu Dương diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng nói mấy lời vô dụng này nữa, nói xem ông vừa nhận được tin gì? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái cũng không nhiều lời nữa, mà thật thà nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi nghe được từ hậu bối của tôi, một câu nói cực kỳ đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều nín thở, đợi nghe câu nói đáng sợ kia. Dù sao hiện giờ bọn họ cũng không có cách nào quay lại khu vực của Nhân tộc được. ͏ ͏ ͏
Đây là cái giá phải trả. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ điều lão khất cái chuẩn bị trước nhận được tin tức phản hồi lại, bọn họ vô cùng quan tâm. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa ông ta còn dùng từ đáng sợ để miêu tả. ͏ ͏ ͏
Cho nên bọn họ càng để ý hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó lão khất cái mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Câu nói đó chính là, trời không sinh Tây Môn Xuy Hỏa ta, Ngự Linh muôn đời tăm tối. ͏ ͏ ͏
Bốn người khác: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ vậy thôi? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Thế còn chưa đủ sao? Gã đệ tử Ngự Linh tông này, muốn vượt tôi à. ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn muốn làm phản đúng không? ͏ ͏ ͏
-͏ Lời này lẽ ra phải là tôi nói mới đúng. ͏ ͏ ͏
Kiếm tu Dương Diễm đã tút kiếm ra khỏi vỏ: ͏ ͏ ͏
-͏ Chém đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó bốn người kia chuẩn bị ra tay. ͏ ͏ ͏
-͏ Thần chiến mới sắp bắt đầu rồi, chúng ta luyện tay một chút đi. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, gân cốt nhão hết rồi. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu cũng cất lời. ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cũng tham gia náo nhiệt. ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc nói. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái: ͏ ͏ ͏
-͏ Dừng, lần này đúng là tin tức lớn. ͏ ͏ ͏
Căn bản những người kia đều không tin. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi nhìn thấy Chiến Linh Bia. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế bốn người kia đều dừng lại. ͏ ͏ ͏
-͏ Cụ thể? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu hỏi. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết, tôi chỉ biết đó là một người tu vi không cao, hơn nữa hắn không phải Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Những lời này mọi người hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cho dù thế nào, có thể hắn chính là người Võ Vương chọn, nếu như gặp được, chúng ta có thể xem thử. ͏ ͏ ͏
-͏ Hi vọng hắn ta đừng làm mất mặt Võ Vương. ͏ ͏ ͏
Những người khác không nói gì nữa. ͏ ͏ ͏
Chiến Linh bia đại biểu cho Võ Vương, nếu như bọn họ trông thấy nó bị kẻ cặn bã nào đó cầm, chắc chắn bọn họ sẽ chém đối phương. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như đã tìm được tọa độ rồi, đều do Lục Nguyệt Tuyết sai, khiến chúng ta không đuổi kịp. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cầm tiền xu không cam lòng nói. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu cô, thế mà không phải là người đặt dấu chấm cuối cùng, đúng là đáng tiếc. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì đây đều là công trạng, khiến cô nổi danh ở giới ma tu. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết không nói gì, cô vẫn đang cầm điện thoại của mình. ͏ ͏ ͏
Nếu như Mặc Ngôn còn tiếp tục nói lung tung, còn làm mấy chuyện vô bổ nữa, Phá Thiên thương của cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không quan tâm gì cả, hắn vẫn đang ở phía sau gặm kem. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ nhiệm vụ đã hoàn thành hắn đang suy nghĩ xem, đi đến đâu mới có thể va phải tình yêu. ͏ ͏ ͏
Không phải tiếng sét ái tình không được rồi, hắn phát hiện ra hiện giờ hắn chẳng còn gì nữa. ͏ ͏ ͏
Trước kia vẫn còn tốt chút, vẫn có chút tiền tiêu vặt. ͏ ͏ ͏
Từ khi Mặc Ngôn đến, tiền của hắn hoàn toàn không còn. ͏ ͏ ͏
Sư huynh sư tỷ nhìn chằm chằm vào, Mặc Ngôn nhìn chằm chằm, Lục Nguyệt Tuyết cũng nhìn chằm chằm. ͏ ͏ ͏
Chương 2078Tại sao lại trở thành thế này? ͏ ͏ ͏
Không nghĩ nữa, còn kem ăn là tốt rồi. ͏ ͏ ͏
Không biết có kem có thể hóa hình được không nhỉ? ͏ ͏ ͏
Lúc này Mặc Ngôn lấy ra một miếng tiểu linh bài nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, cái linh bài này dùng thế nào? ͏ ͏ ͏
Trông thấy thế, Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Để đưa cho Phá Hiểu đạo hữu đấy, cô đừng làm loạn. ͏ ͏ ͏
Thứ này là do một người bọn họ gặp phải trên đường đưa cho bọn họ, dù sao bọn họ cũng thân với Phá Hiểu hơn. ͏ ͏ ͏
Cho nên đã đồng ý với đối phương, sẽ giao nó cho Phá Hiểu, bởi vì giao cho Phá Hiểu là thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏
Không ai dám dùng tính mạng của mình, cứng đối cưng với Thiên Bi Thần Chiến cả. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng gõ chữ: "Cái này có liên quan đến Viễn Cổ Chiến Trường, người khác cũng không dám dùng." ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn bọn họ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai người lo lắng như vậy làm gì? Phá Hiểu đại lão nói, phải một thời gian nữa Thiên Bi Thần Chiến mới mở ra, hiện giờ chắc chắn không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Lúc Mặc Ngôn vẫn đang thao thao bất tuyệt, đột nhiên cô nghe thấy Lục Nguyệt Tuyết kêu to: ͏ ͏ ͏
-͏ Vứt đi, nhanh. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn choáng váng, nhưng mà cô vẫn rất nhanh trí. ͏ ͏ ͏
Dù sao chắc chắn Lục Nguyệt Tuyết sẽ không hại cô, hiện giờ cái có thể ném, đương nhiên là linh bài trong tay cô rồi. ͏ ͏ ͏
Cho nên Mặc Ngôn không nói hai lời trực tiếp ném về phía sau, rồi chạy tới chỗ Lục Nguyệt Tuyết và Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Phá Thiên thương của Lục Nguyệt Tuyết và Xích kiếm của Xích Huyết Đồng Tử, đã được lấy ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người công kích về phía sau lưng Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Còn Mặc Ngôn, đã thành công chạy đến sau lưng bọn họ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mặc Ngôn mới quay đầu nhìn lại, vừa nhìn qua cô đã trông thấy, không biết từ bao giờ linh bài kia đã bắt đầu tỏa ra khói đen, hơn nữa khói đen này còn định bao vây bọn họ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không nói hai lời, cô cầm lấy tay hai người kia, lập tức trốn vào Mộng Yểm không gian. ͏ ͏ ͏
Trong chớp mắt bọn họ đã biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Trong Mộng Yểm không gian, Mặc Ngôn dẫn đầu, vừa chạy vừa vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi thông minh chứ. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết đang chạy bên cạnh cô, Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Lần sau có thể đừng tùy tiện nghịch đồ vật nguy hiểm kiểu này không?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lần này đâu liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ lấy ra xem thôi, ai biết nó lại như vậy. ͏ ͏ ͏
Vừa nói dứt lời, đột nhiên Mặc Ngôn dừng lại. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết đều rất kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
-͏ Sao đột nhiên lại dừng thế? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ không nhanh bằng hắn mở miệng. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Mặc Ngôn giống như đưa đám: ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như, chúng ta sắp xong đời rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Mộng Yểm không gian đã bị phá hủy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Lúc này, khói đen vô tận đã bao trùm bọn họ, sau đó kéo bọn họ vào trong thông đạo không gian. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử muốn phản kháng, nhưng mà không có tác dụng chút nào. ͏ ͏ ͏
Đối mặt với khói đen, thực lực của hắn không tạo nên sóng gió gì. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn kêu to: ͏ ͏ ͏
-͏ Xong rồi, tôi quên chưa chuẩn bị mộ chôn quần áo và di vật cho hai người. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Nếu như còn sống, tôi sẽ chôn cô trước." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không muốn nói gì, lúc này thế mà truyền tống phù lại không mở ra được. ͏ ͏ ͏
Không có cách nào khác, hắn đành phải cất truyền tống phù đi, trong náy có một đạo công kích, hắn cảm thấy đến lúc quan trọng nhất chắc chắn sẽ có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn không hiểu nổi, vì sao những người khác đều nhẹ nhàng như vậy, đến lượt hắn lại hung hiểm như thế, rốt cuộc đã sai ở bước nào? ͏ ͏ ͏
Rõ ràng đã kết thúc rồi, sao vẫn xảy ra chuyện? ͏ ͏ ͏
Dù Xích Huyết Đồng Tử nghĩ thế nào đi nữa, bọn họ vẫn bị cắn nuốt như vậy. ͏ ͏ ͏
Tất cả Mộng Yểm không gian đều bị cắn nuốt. ͏ ͏ ͏
Muốn trốn cũng không trốn thoát. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏
Lúc này năm người kia đang đứng trên núi, bọn họ không biết phải làm gì nữa. ͏ ͏ ͏
Tu luyện cũng không có ý nghĩa, không phải không thể tiến thêm một chút nữa, mà là không có cách nào tu luyện. ͏ ͏ ͏
Cơ thể bọn họ vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn, chỉ có thể đứng ở chỗ này để sát khí thổi cho tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhàm chán quá, không biết bao giờ người của chúng ta với quay lại. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ sợ không có người nào cả, khả năng thần chiến lần này cũng mở ra vào lúc mơ hồ. ͏ ͏ ͏
-͏ Sợ là bọn họ sẽ không dễ chịu lắm. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Ngạo Vô Cực ma tu nhìn về phía sau nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thông đạo không gian. ͏ ͏ ͏
Kiếm tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Để tôi chặn lại. ͏ ͏ ͏
Hiếm lắm mới có người vào đây. ͏ ͏ ͏
Chương 2079-͏ Oa, hôm nay ăn no quá. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sờ bụng mình, cô cảm thấy như mình sắp sinh rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ chọc chọc Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhìn bụng em này, có phải lón hơn rồi không? Có phải có cảm giác sắp sinh rồi không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn bụng Tô Kỳ một cái, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thấy gì, toàn là quần áo. ͏ ͏ ͏
Tô kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Là ai bắt cô mặc nhiều như vậy? ͏ ͏ ͏
Bây giờ còn nói nọ nói kia. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không thèm để ý, mà hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Gần đây có phải không có việc gì cần làm hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, bớt chút thời gian thăng cấp thôi, có lẽ không có việc gì phải làm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy đổi thời gian xem tivi thành tu luyện đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta có thể xem tivi cùng nhau, hiếm có thời gian như vậy lắm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy anh định tu luyện lúc nào? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ban đêm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏
-͏ Để mình em trông nhà? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thì anh tu luyện trong phòng, em sang phòng khách ngủ, một mình anh trông nhà? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đến đây nào Giang Tả tiên sinh, để em sờ mặt anh một chút. ͏ ͏ ͏
nghe thấy thế Giang Tả trực tiếp lùi lại, đùa sao, nhìn Tô Kỳ cười như vậy là biết, chắc chắn không phải cô định sờ mặt hắn. ͏ ͏ ͏
Ném hắn vào đống tuyết còn dễ tin hơn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lạnh lùng hừ một tiếng, xung quanh có người cho nên cô không làm loạn. ͏ ͏ ͏
Nếu không có ai, chắc chắn cô sẽ đuổi theo, sau đó hung hăng đánh cho Giang Tả một trận. ͏ ͏ ͏
Đánh vào bụng hắn, đánh vào mặt hắn, sau đó sẽ hung hăng cắn một cái nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng tại chỗ, hắn cảm thấy lạnh cả sống lưng. ͏ ͏ ͏
Từ lâu rồi Tô Kỳ đã đánh hắn, vô cùng bạo lực. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải khi còn bé hắn bị sắc đẹp của cô mê hoặc, hắn đã chạy lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ thì... Nếu không phải do tóc cô dài, hắn đã chạy lâu rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu tóc ngắn thì sao? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Giang Tả nghe thấy câu này. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn vô thức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu không phải vì mái tóc ngắn của em, anh đã chạy lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Phì! ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đột nhiên bật cười. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ bĩu môi, xoắn tay nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có đôi khi em chỉ tùy hứng một chút thôi, có điều gần đây đã trường thành hơn rồi, đã sửa lại. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, Giang Tả lập tức sững sờ, sau đó hắn ngồi xuống bên cạnh Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật ra không cần sửa đâu, anh thích là được rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả, vui vẻ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Giang Tả tiên sinh, anh đến gần em rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Hèn hạ! ͏ ͏ ͏
Giang Tả kêu lên một tiếng rồi lập tức chạy ra xa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai hèn hạ? Em vừa nói mấy câu, ai biết anh lại đến gần, em đã kịp ra tay đâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả định chạy ra khỏi cửa hàng rồi nói sau, Tô Kỳ cũng định đuổi theo hắn, nhưng đúng lúc này điện thoại của Tô Kỳ đột nhiên vang lên. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sửng sốt, cô lấy ra nhìn một cái, sau đó lập tức nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng chạy nữa, là Tiêu Tiểu Mặc gọi đến. ͏ ͏ ͏
Giang Tả dừng lại hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô ta lại gọi cho em làm gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hề để ý, biên giới có con rồng kia trấn thủ, còn sợ người ta cường công sao? ͏ ͏ ͏
Cường công cũng không công vào được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhanh chóng bắt máy. ͏ ͏ ͏
Bên kia điện thoại, Tiêu Tiểu Mặc lo lắng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đã xảy ra chuyện lớn rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đang mở loa ngoài, nghe thấy thế cô lập tức nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Chuyện lớn? ͏ ͏ ͏
Biên giới bị phá? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Rất nhiều người đang đánh biên giới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thủ được? ͏ ͏ ͏
Đầu kia điện thoại hơi sửng sốt, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ách, thủ được. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy cũng coi là chuyện lớn sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
Sau đó phía bên kia đã đổi người giải thích. là Trần Ức: ͏ ͏ ͏
-͏ Trước đó nói không rõ. ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão, là thế này, không phải lúc trước có nói đến có linh bài là có thể vào Viễn Cổ Chiến Trường sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như đã đến thời gian kích hoạt, rất nhiều người đã dùng linh bài để vào Viễn Cổ Chiến Trường rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Vốn dĩ Long tiền bối có thể ngăn chặn được, nhưng mà đúng lúc đó, những người kia lại tấn công nơi này. ͏ ͏ ͏
-͏ Bởi vì thực lực của Long tiền bối còn chưa khôi phục được nhiều, lại bị ngăn cản, nên chỉ chặn được một nhóm người thôi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả sửng sốt, hóa ra những người kia còn có chiêu này nữa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đúng là khiến Giang Tả ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏
May mà đã phong ấn xong rồi, cũng bị sát khí cũng bị Pháp bảo khống chế, nếu không thì đúng là không thể thủ được biên giới. ͏ ͏ ͏
Những người này có nhiều ý tưởng thật. ͏ ͏ ͏
Trần Ức lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Long tiền bối nói, bọn họ định đột phá biên giới từ bên trong, hiện giờ trong Viễn Cổ Chiến Trường không có người, cho nên... ͏ ͏ ͏
Không đợi Trần Ức nói xong, Giang Tả đã cất lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai bảo trong Viễn Cổ Chiến Trường không có người vậy? ͏ ͏ ͏
Hả? ͏ ͏ ͏
Trần Ức sửng sốt: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão đã sắp xếp xong cả rồi? ͏ ͏ ͏
Chuyện này ngoài dự đoán của mọi người, bình thưởng không phải Phá Hiểu sẽ tự mình chạy đến giải quyết vấn đề sao? ͏ ͏ ͏
Chương 2080Bọn họ đang muốn nhìn Phá Hiểu đại lão bộc lộ ra thần uy của mình đó. ͏ ͏ ͏
Nói vậy là Giang Tả sẽ không tới? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần để ý, mọi người cứ tiếp tục trông coi là được. ͏ ͏ ͏
Trần Ức gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đã sắp xếp người bên trong rồi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đâu có. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sửng sốt: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy không có vấn đề gì chứ? ͏ ͏ ͏
-͏ Về mặt lý thuyết là không có vấn đề gì, trong đó có năm Đại đạo giả vẫn còn sống, những người kia căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Đám người Tửu Sinh đạo tu, là Đại đạo giả đứng đầu đó. ͏ ͏ ͏
Không phải cứ là Đại đạo giả, mọi người đều mạnh như nhau. ͏ ͏ ͏
Chênh lệch giữa Đại đạo giả rất lớn. ͏ ͏ ͏
Những người kia đều có thể coi là cao cấp trong Đại đạo giả, phái mấy Đại đạo giả đi vào thì có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏
Một người trong nhóm năm người kia có thể đánh lại rất nhiều người. ͏ ͏ ͏
Nếu không, bọn họ làm gì có tư cách khiêu chiến với Chí cao bị suy yếu? ͏ ͏ ͏
Cho dù có, cũng chỉ có nước bị ngược đãi, chuyện này không phải chuyện mà người thường có thể làm được. ͏ ͏ ͏
Giống như khi lão khất cái vừa canh giữ biên giới, hắn ta bị một Đại đạo giả khác đánh cho không có sức đánh lại. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hiện giờ, hắn đã tiến giai đến cảnh giới đó rồi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, dù ở cảnh giới hiện giờ, bọn họ cũng chỉ có nước bị Tần Thiên hành hạ đến chết. ͏ ͏ ͏
Cũng giống như khi Kiếm Thập Tam thăng cấp đến Đại đạ giả, Ngụy Chí cao gì gì đó đều không có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Trong đó còn có người? Ở đâu ra? ͏ ͏ ͏
Không phải nói không còn ai sống sót ở Viễn Cổ Chiến Trường sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gạt đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng không thể coi là bọn họ còn sống được, bọn họ không có cách nào quay về mảnh đất của Nhân tộc được. ͏ ͏ ͏
-͏ Có điều, cả Viễn Cổ Chiến Trường cũng chỉ có năm người bọn họ thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ có chút lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sự không vấn đề gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sự không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy anh đứng lại để em cắn vài cái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Biên giới. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ chỗ này đang bị vô số công kích vây quanh, có điều có rồng bảo vệ, coi như không có vấn đề gì lớn. ͏ ͏ ͏
Huyền Lâu cảm thấy rất may mắn, may mà con nhóc Thánh nữ kia nhắc nhở kịp thời, ͏ ͏ ͏
Nếu không chỗ này đã gặp nguy hiểm rồi. ͏ ͏ ͏
Hắn tìm người của gia tộc mình, còn mời cả rồng đến đây nữa. ͏ ͏ ͏
Khiến nơi này trở thành phòng tuyến không thể phá vỡ. ͏ ͏ ͏
Dù đám nhóc của ba gia tộc khác có đến, cũng chỉ là đến tặng đầu người thôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Sẽ chết đó. ͏ ͏ ͏
Một con rồng lui về phía sau một chút. ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, mạnh thật, đồng bạn của ta đã chết mất một người rồi. ͏ ͏ ͏
Một con Bạch Hổ rùng mình nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy vẫn còn hơn là ở lại trong tộc rồi chết lãng xẹt, giống như đám tiền bối già, chỉ biết bảo vệ ba mẫu đất, ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải ta nói bọn họ sai, mà là bọn họ không có đầu óc. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta không phải Nhân tộc, không vì Nhân tộc mà chiến. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta là Thánh tộc, vì tôn nghiêm của Thánh tộc mà chiến. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta không thể kém Nhân tộc được. ͏ ͏ ͏
Một con Chu Tước nghiêm mặt nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, chúng ta là Thánh thú tứ tộc, trời sinh chúng ta đã mạnh rồi, trời sinh đã ưu việt hơn Nhân tộc, tại sao chúng ta phải trốn sau lưng bọn họ? ͏ ͏ ͏
-͏ Dù phải chết, ta cũng tình nguyện chết ở chỗ này. Một con rồng khác trực tiếp xông vào vòng chiến. ͏ ͏ ͏
Long đang đứng trên đỉnh núi, lúc này Thánh thú tứ tộc đang cứng đối cứng với đối phương. ͏ ͏ ͏
Nó không ra tay, Đại đạo giả của đối phương đã lui lại rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu cho nó thêm chút thời gian nữa, chắc chắn nó có thể xé nát bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếng mức độ thích ứng với thân thể này chưa đủ, không thể giữ bọn họ lại được. ͏ ͏ ͏
Còn những người mới vào, có lẽ sẽ không có ai quá mạnh. ͏ ͏ ͏
Thậm chí Đại đạo giả cũng không nhiểu, khả năng chỉ khoảng một bàn tay, nhưng mà có lẽ có không ít Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Không thể chặn bọn họ lại, có thể nói hắn rất buồn bực. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó nhìn về phía đám người Tiêu Tiểu Mặc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Người kia nói như thế nào? ͏ ͏ ͏
Nếu trách hắn về chuyện này, hắn sẽ rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Đó là lực lượng của Viễn Cổ Chiến Trường, có thể nói đã vượt qua phạm vi của Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏
Nó bị ảnh hưởng không chặn bọn họ lại được, là có lý do. ͏ ͏ ͏
Hy vọng đối phương có thể hiểu cho nó. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão nói, không cần để ý nhiều, có lẽ bên trong còn có người khác. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến Long có chút bất ngờ: ͏ ͏ ͏
-͏ Có người bên trong? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão cũng không nói rõ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Long không quan tâm nữa, dù sao người kia đã nói không cần để ý, vậy thì nó cũng không cần quan tâm. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ nó cũng không có ý định ra tay, dù sao vẫn có người khác đánh, đều là đánh nhau nhỏ, không cần nó phải ra tay. ͏ ͏ ͏
Chương 2081Thấy Long không chịu ra tay, tất nhiên là đám Thánh thú kia rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Chủ lực chính là Huyền Vũ nhất tộc, lần này bọn họ mang rất nhiều người đến. ͏ ͏ ͏
Cũng không biết vì sao, lần nào Huyền Vũ nhất tộc cũng bị đẩy ra vào thời điểm này. ͏ ͏ ͏
Có lẽ là do bọn chúng chịu đòn giỏi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, đánh lâu như vậy, Huyền Vũ nhất tộc đã khôi phục lại dáng vẻ trước kia rồi. ͏ ͏ ͏
Toàn tộc đều là kẻ yếu. ͏ ͏ ͏
Tộc trưởng của Huyền Vũ nhất tộc thở dài, hy vọng vị kia có thể nhanh chóng trưởng thành. ͏ ͏ ͏
Huyền Lâu cũng vậy, con gái nhà mình cũng có tư cách lên đến Chí cao. ͏ ͏ ͏
Không cần đến Chí cao, lên đến Đại đạo giả cũng được rồi. ͏ ͏ ͏
Yêu cầu của tất cả mọi người đối với Tiểu Huyền Vũ không cao, chỉ cần có thể có được lực lượng Thủy Tổ là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc điều này cũng rất khó. ͏ ͏ ͏
Thật ra đối với một người có tư cách lên đến Chí cao mà nói, yêu cầu lên đến Đại đạo giả đúng là yêu cầu rất rất thấp rồi. ͏ ͏ ͏
Khi đám Huyền Lầu đang chuẩn bị cho kết quả kém nhát, đột nhiên một cánh cổng không gian xuất hiện trên bầu trời. ͏ ͏ ͏
Cảnh cửa vừa xuất hiện, một con rồng màu trắng từ trong cổng không gian đã ngó đầu ra. ͏ ͏ ͏
Đó là một con Bát giai long. ͏ ͏ ͏
Nhìn bề ngoài có vẻ như hơi nhút nhát. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt khi trông thấy con rồng này, Huyền Lầu kinh hỉ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Long Nhị Thập Tam? ͏ ͏ ͏
Long Nhị Thập Tam, con nhóc Thánh nữ nói nó là vú em trời sinh. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Huyền Lầu không hiểu lắm, nhưng mà đúng là nó có thể chữa khỏi phần lớn vết thương, có nó gia nhập, cuộc chiến này sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Huyền Lầu, Long Nhị Thập Tam mới chui ra khỏi cổng không gian, không nhìn thấy người quen, nó không dám ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Nó thường xuyên nghe tiểu tỷ tỷ nói, bên ngoài rất nguy hiểm, nhân loại rất xảo trá. ͏ ͏ ͏
Không cẩn thận sẽ bị bán làm thịt. ͏ ͏ ͏
Cho nên Long Nhị Thập Tam vô cùng cẩn thận. ͏ ͏ ͏
Vừa ra ngoài, Long Nhị Thập Tam đã phát ra lực lượng đặc biệt của bản thân, khiến vết thương của những người xung quanh nhanh chóng khôi phục lại. ͏ ͏ ͏
Long Nhị Thập Tam chỉ cần nằm yên tại chỗ ăn chút gì đó là được. ͏ ͏ ͏
Chủ nhân của nó cho nó không ít thứ tốt. ͏ ͏ ͏
Cả ông chủ quán đậu phụ cũng cho nó rất nhiều thức ăn ngon. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi Long Nhị Thập Tam vừa mới gục đầu xuống, đột nhiên nó cảm nhận được người nào đó đang triệu hoán, mà nó không cách nào từ chối được, ͏ ͏ ͏
Nó lập tức nghiêng đầu nhìn sang. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt nó đã trông thấy bóng dáng của một con rồng. ͏ ͏ ͏
Đối phương đang triệu hoán nó qua đó, Long Nhị Thập Tam không dám phản kháng. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, người triệu hoàn nó tất nhiên là Long. ͏ ͏ ͏
Khi nhìn thấy Long Nhị Thập Tam, Long nhíu mày lại. ͏ ͏ ͏
Đối với nó mà nói Long Nhị Thập Tam có thể coi là con cháu, nhưng mà đối phương lại yếu như vậy, hơn nữa còn chuyên môn làm vú em? ͏ ͏ ͏
Việc này đúng là khiến nó mất mặt, còn một chuyện quan trọng hơn nữa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này khiến nó vô cùng tức giận. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Long Nhị Thập Tam đã đến, nó không dám bay quá cao, chỉ có thể bay la đà sát đất. ͏ ͏ ͏
Hiệ giờ Long đang khống chế cơ thể màu xanh của nó, nó lạnh lùng nhìn về phía Long Nhị Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bát giai? ͏ ͏ ͏
Long Nhị Thập Tam gật đầu, vẻ mặt càng ngoan ngoãn hơn. ͏ ͏ ͏
Tiểu tỷ tỷ nói, gia trưởng đều vô cùng hung dữ, phải biết nghe lời, để bọn họ biết rõ ngươi đang ấm ức. ͏ ͏ ͏
Nếu không hở ra sẽ bị đánh ngay. ͏ ͏ ͏
Long nhíu mày lại, đây là con cháu của nó sao? ͏ ͏ ͏
Đúng là muốn tát chết luôn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Long đặt tay nó lên trên đầu Long Nhị Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi nhận nhân loại làm chủ? ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, đây mới là chuyện khiến Long tức giận. ͏ ͏ ͏
Trường Sinh Long là do máu trong tim nó biến thành, cho dù còn lâu mới bằng được nó, nhưng mà ít nhất cũng đạt đến cấp bậc Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏
Thân phận cao quý ở đó, người nào dám thu nhận nó? ͏ ͏ ͏
Nhân loại có người cả gan làm loạn như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa con Trường Sinh Long này, đúng là khiến nó mất mặt. ͏ ͏ ͏
Long Nhị Thập Tam gật đầu, nó không hiểu chuyện này thì có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Chủ nhân của nó rất rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Long chạm vào ấn ký của Long Nhị Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Để ta xem xem, người nào dám cả gan làm loạn như thế. ͏ ͏ ͏
Chỉ trong nháy mắt, lực lượng của Long trực tiếp xâm lấn vào mi tâm Long Nhị Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Nó muốn thông qua ấn ký để tìm ra chủ nhân của Long Nhị Thập Tam, sau đó xóa sạch ấn ký đó. ͏ ͏ ͏
Để cho đối phương biết, Trường Sinh Long không phải là thứ nhân loại có thể thu phục được. ͏ ͏ ͏
Chỉ một lát Long đã tìm được chủ nhân của Long Nhị Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Lúc ấy, Long trông thấy một người, trong nháy mắt khi nó tìm đến, người kia lập tức mở mắt ra. ͏ ͏ ͏
Chương 2082Vốn dĩ Long muốn ra tay, nhưng mà khi đối phương mở to mắt, cả người nó lập tức ngây ra. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt ấy, dường như nó đã rơi vào không trung vô tận, trên bầu trời ấy, có bóng người đang cầm một thanh kiếm trong tay. ͏ ͏ ͏
Sau đó thanh kiếm ấy trực tiếp vung ra. ͏ ͏ ͏
Khí tức vượt qua Đại đạo trực tiếp chém về phía nó. ͏ ͏ ͏
Long kinh hãi. ͏ ͏ ͏
Trong lúc vô thức, nó lui về phía sau một bước. ͏ ͏ ͏
Chỉ một bước như vậy, đã khiến tay nó rời khỏi ấn ký. ͏ ͏ ͏
Sau khi nó rời khỏi ấn ký, thế giới đã khôi phục bình thường. ͏ ͏ ͏
Khi Long nhìn về phía ấn ký kia lần nữa, nó có chút khiếp sợ: "Chí cao?" ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, nó cảm thấy, chắc chắn là lực lượng Chí cao. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến cho nó nhớ lại lực lượng Chí cao trước đây, lực lượng Chí cao nguyên vẹn. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng khong sâu lắm, nhưng mà khiến nó sinh ra cảm giác sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Khi đối phương trưởng thành, khả năng còn đáng sợ hơn cả Đạo Thiên Nhất. ͏ ͏ ͏
Một kiếm kia có thể chém chết nó. ͏ ͏ ͏
Long hít sâu một hơi, cố tỏ ra bình thường. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó nhìn về phía đám người Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Các ngươi có biết lai lịch của con rồng này không? ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Con Trường Sinh Long này cũng là của nhà Cửu Tịch tiên tử đó, có điều là của sư bá cô ấy. ͏ ͏ ͏
Long: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Người nhà sao? ͏ ͏ ͏
Người nhà này đều là người nào vậy? ͏ ͏ ͏
Long nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn tên gì? ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
-͏ Kiếm Thập Tam, là một vị đại tiền bối siêu cấp lợi hại. ͏ ͏ ͏
Điều này không cần hắn nói nó cũng biết. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, sao nó có thể không biết được chứ? ͏ ͏ ͏
Cảnh vừa rồi khiến lòng nó kinh sợ không thôi, chắc chắc người kia đã phát hiện ra nó, chỉ là người ta không tới đây mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Long nhìn Long Nhị Thập Tam cắn răng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi, làm tốt lắm. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó xua tay để Long Nhị Thập Tam tiếp tục đi làm vú em. ͏ ͏ ͏
Nó không quản được nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Long cảm thấy rất đắng lòng. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam cũng mở mắt ra nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Long tiền bối sao? Xem ra nó không làm khó Trường Sinh Long nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ Kiếm Thập Tam phải dưỡng thương, hắn biết biên giới đã xảy ra chuyện gì, cho nên hắn bảo Long Nhị Thập Tam qua đó giúp đỡ. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, có hắn ở đây, Long Nhị Thập Tam sẽ không đến mức bị người khác nhìn chằm chằm vào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam lại nhắm mắt, tiếp tục chữa thương. ͏ ͏ ͏
Tiện thể dùng lực lượng kia để tiến thêm một bước. ͏ ͏ ͏
Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm chém một kiếm về phía hư không. ͏ ͏ ͏
Hiếm lắm mới có người đến, không bổ một cái, thì không thú vị. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa ai biết người đến là địch hay bạn. ͏ ͏ ͏
Nếu như là bạn, có thể dẫn đường giúp đối phương, nếu như là địch, vậy thì không thể không ép đối phương ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc lâu rồi bọn họ không ra tay, phải hoạt động gân cốt một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó một đạo kiếm quang lóng lánh trực tiếp chém về phía hư không, một thông đạo nào đó trong hư không đột ngột bị chém đứt. ͏ ͏ ͏
-͏ A a a. ͏ ͏ ͏
Sau một tiếng hét thảm thiết, ba người rơi ra từ trong đó. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nhíu mày, không phải vì đối phương quá mạnh, mà là quá yếu. ͏ ͏ ͏
Đúng là vô cùng yếu ớt. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ năm người định qua đó xem thử, rốt cuộc ba người kia là ai. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bọn họ vừa định hành động, đã lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao lại xuất hiện nhiều thông đạo như vậy? ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc bắt đầu tiến vào với quy mô lớn rồi sao? ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không giống lắm, hình như là thông đạo của chiến trường, đúng rồi, là thông đạo kéo dài của Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏
Bên thắng có thể có được tư cách thăm dò chiến trường, chỉ cần có đủ tư cách tiến vào, đúng giờ là có thể vào được. ͏ ͏ ͏
-͏ Lần này thế mà lại mở ra gần Thiên Bi Thần Chiến như vậy. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Để tôi chém xuống. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hơi nhiều, xem thử đi, để xem có phải tất cả đều là Nhân tộc không. ͏ ͏ ͏
Sau đó năm người bắt đầu thử chặn lại những thông đạo kia. ͏ ͏ ͏
Năm người đều công kích vào không gian thông đạo. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hoàn toàn khác với lần trước, lần này công kích của bon họ lại không hiểu quả, tất cả đều bị suy yếu rồi. ͏ ͏ ͏
Năm người bọn họ nhíu mày. ͏ ͏ ͏
-͏ Có chút kỳ quái, giống như đối phương đã chuẩn bị trước để khỏi bị chặn lại. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, hơn nữa lực lượng cũng không kém, chúng ta chưa khôi phục hoàn toàn, không có cách nào chặn lại được, xem ra những người này có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sau khi bị công kích bỏ chạy nhanh như vậy, người trong đó chắc chắn không yếu. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần để ý đến bọn họ, đám người đó có vấn đề, đi hỏi thăm ba người vừa rồi trước đã. ͏ ͏ ͏
-͏ Sau đó phải nhanh chóng khôi phục, xem ra nơi này sắp không yên bình rồi. ͏ ͏ ͏
Năm người không nói thêm gì nữa, mà đi thẳng về phía ba người vừa rơi xuống trước đó. ͏ ͏ ͏
Chương 2083Đám Xích Huyết Đồng Tử bị thông đạo thôn phệ không gian, vốn dĩ cho rằng sẽ đến nơi không biết tên nào đó. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà điều khiến bọn họ bất ngờ chính là, trên đường đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm ý, thiếu chút nữa đã chém nát bọn họ rồi. ͏ ͏ ͏
May mà chỉ chém nát thông đạo không gian. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng bọn họ rơi xuống chỗ này. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải do Xích Huyết Đồng Tử có một cái cây, nói không chừng bọn họ đã ngã chổng vó lên trời rồi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhanh chóng đỡ được Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ bắt đầu quan sát bốn phía xung quanh, quanh chỗ này sát khí vô cùng nặng. ͏ ͏ ͏
Cũng may có Xích kiếm ở đây, huyết khí của Xích kiếm không hề kém sát khí chút nào. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Đây là chỗ nào? Còn không có tín hiệu nữa." ͏ ͏ ͏
Sau khi đứng vững chuyện đầu tiên Lục Nguyệt Tuyết làm chính là xem có tín hiệu hay không, có thì còn có thể cầu cứu, đáng tiếc căn bản chỗ này không có tín hiệu. ͏ ͏ ͏
Cô có chút tiếc nuối. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn bốn phía nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cảm thấy chỗ này không tốt lành gì, so với một vài nơi kỳ quái ở khu vực của ma tu còn khiến người ta không thoải mái hơn. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải cô là ma tu sao? Vì sao ở khu vực của ma tu còn không thấy thoải mái? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Người ở khu vực của ma tu không phải tất cả đều chung một chí hướng, có người thích huyết khí, có người thích sát khí, có người lại thích độc khí, sở trường của tôi là Mộng Yểm, sao tôi có thể thích những chỗ đó được? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không nói gì nữa, lại tiếp tục xem xét. ͏ ͏ ͏
Sau đó Xích Huyết Đồng Tử ngẩng đầu lên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cẩn thận, có người đến. ͏ ͏ ͏
Lúc này Xích Huyết Đồng Tử đã yên lặng dán phù lục lên trên Xích kiếm, trong đó có chứa một kiếm của Kiếm Thập Tam tiền bối. ͏ ͏ ͏
Đây là đồ dự phòng. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu đi thẳng đến chỗ Xích Huyết Đồng Tử, rồi dừng lại cách đó không xa. ͏ ͏ ͏
Năm người bọn họ nhìn chằm chằm vào ba người Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Ba người Xích Huyết Đồng Tử cũng cảnh giác nhìn chằm chằm vào năm người này. ͏ ͏ ͏
Biết nói thế nào nhỉ, năm người này hình như mạnh quá mức bình thường. ͏ ͏ ͏
Bọn họ muốn trốn cũng không thoát được. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cắn răng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Các vị tiền bối có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nhìn thanh Xích kiếm của Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cậu lấy đâu ra thanh kiếm kia? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nắm chặt Xích kiếm, cung kính nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Là do vãn bối mua được. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu đột nhiên cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ha ha, mua được? Xích kiếm của Huyết Tôn cậu muốn mua là mua được sao? Thằng nhóc cậu mạnh lắm hả? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không biết nói sao nữa, đúng là do hắn mua thật, cùng lắm chỉ tính là Phá Hiểu mua giúp hắn thôi. ͏ ͏ ͏
Đối mặt với câu hỏi của vị tiền bối này, Xích Huyết Đồng Tử chỉ có thể nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối mới Nhị giai, không là gì với tiền bối cả. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu như đã nắm Xích kiếm trong tay, vậy thì để tôi xem, cậu có tư cách gì để cầm Xích kiếm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Ngạo Vô Cực ma tu lăng không hóa chưởng trực tiếp định công kích Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối không dám. ͏ ͏ ͏
-͏ Không dám thì chết đi. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói. ͏ ͏ ͏
Bất đắc dĩ, Xích Huyết Đồng Tử đành phải thử một lần. ͏ ͏ ͏
Lúc này Xích Huyết Đồng Tử đã bắt đầu kích hoạt Xích kiếm, đạo phù lục kia cũng bắt đầu dung nhập vào trong Xích kiếm. ͏ ͏ ͏
Lúc ấy Lục Nguyệt Tuyết cũng gõ chữ cho Mặc Ngôn xem: "Vẫn chưa tìm thấy dấu hiệu của thông đạo?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn gõ chữ: "Chưa thấy, xung quanh đây không có dấu hiệu của sự sống, không mở được Mộng Yểm không gian." ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết kéo điện thoại xuống, sau đó mở ra một vài vấn đề về Mộng Yểm thông thường cho Mặc Ngôn xem, rồi tiếp tục gõ chữ: "Trước kia Phá Hiểu đạo hữu gửi lên đó, cô xem một chút xem có thể ngộ ra được gì không, nhanh lên." ͏ ͏ ͏
Đúng là làm khó Mặc Ngôn rồi, nơi này có một chút vấn đề thông thường thích hợp, nhưng mà cô không ngộ ra được. ͏ ͏ ͏
Lần nào cũng thất bại, căn bản không thể thực hiện được. ͏ ͏ ͏
Lần này chỉ có thể liều mạng thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này quanh người Xích Huyết Đồng Tử xuất hiện Huyết Hải ngập trời. ͏ ͏ ͏
Hắn đứng giữa biển máu, tay cầm Xích kiếm, dường như không bị Huyết Hải xâm phạm chi phối chút nào. ͏ ͏ ͏
Trông thấy điều này Tửu Sinh đạo tu kinh ngạc, trong lòng hắn không nhịn được thầm nghĩ: "Tâm tính của thằng nhóc này rất cao, hơn nữa thế mà Xích kiếm còn chủ động phối hợp với hắn." ͏ ͏ ͏
Có thể được Xích kiếm thừa nhận, lại không bị Xích kiếm ảnh hưởng chút nào, đúng là đệ tử dành riêng cho Ngũ Quang Thập Sắc tông của mình. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tửu Sinh đạo tu muốn ngăn cản Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà chỉ một giây sau, đừng nói hắn, tất cả mọi ngươi ở đây đều hoảng sợ. ͏ ͏ ͏