Trong nháy mắt, giữa huyết hải xuất hiện một tia kiếm ý đáng sợ, kiếm ý này khí phách vô song, giống như có thể chém đứt hết tất cả mọi trở ngại. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu cũng kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn trực tiếp đánh ra một chưởng, không do dự chút nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Xích Huyết Đồng Tử cũng bắt đầu vung Xích kiếm ra, khảnh khắc ấy dường như có một người đứng sau hắn, người này cũng đang cầm kiếm trong tay. ͏ ͏ ͏
Sau đó một kiếm được chém ra. ͏ ͏ ͏
Không biết có phải ảo gác hay không, Xích Huyết Đồng Tử có cảm giác rất kỳ diệu. ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy một kiếm này có thể chém được tất cả. ͏ ͏ ͏
Cảm giác huyền diệu này vô cùng sâu sắc. ͏ ͏ ͏
Uỳnh! ͏ ͏ ͏
Kiếm chém thẳng vào chưởng của Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà chỉ giằng co một lát, chưởng của Ngạo Vô Cực ma tu đã trực tiếp bị chém nát. ͏ ͏ ͏
Còn kiếm kia vẫn tiếp tục chém về phía Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Ngạo Vô Cực ma tu vô cùng lạnh lẽo, hắn bước lên trước một bước. ͏ ͏ ͏
Lực lượng Đại đạo giả trên người hắn bắt đầu bộc phát, đối kháng với một kiếm này. ͏ ͏ ͏
Rầm! ͏ ͏ ͏
Một kiếm này bị hắn cứng rắn chặn lại. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, Mặc Ngôn cầm lấy tay Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết cắn răng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi không biết có được hay không, tóm lại cứ trốn trước rồi nói sau, nếu tôi thành công, tôi muốn bán ảnh chân dung của Lục Nguyệt Tuyết để kiếm tiền. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải đang trong thời khắc mấu chốt, Phá Thiên thương của Lục Nguyệt Tuyết đã vung lên rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó cuối cùng Ngạo Vô Cực ma tu cũng đỡ được một kiếm kia. ͏ ͏ ͏
Hắn vô cùng khiếp sợ, thiếu chút nữa đã lật thuyền trong mương rồi, thằng nhóc kia đúng là biết hãm hại người khác. ͏ ͏ ͏
Bề ngoài thì tỏ ra cung kính, không ngờ còn giấu đòn sát thủ lớn cỡ này. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải do thực lực của hắn đủ mạnh, nói không chừng đã chết rồi. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhìn tôi giống như đang muốn lấy mạng bọn họ sao? ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không giống à? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ muốn thử những người này mà thôi, nếu muốn giết bọn họ thì đâu cần mở miệng nói chuyện với nhau hả? ͏ ͏ ͏
Sau đó Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mọi người nhìn ra được gì không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc có một kiếm tu cực kỳ đáng sợ, thật ra khả năng thực lực không cao, nhưng mà tiềm lực vô hạn. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều cảm thấy, một kiếm kia thật sự rất đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Xích kiếm nhận thiếu niên kia làm chủ đó, hơn nữa rõ ràng cậu ta không bị Xích kiếm ảnh hưởng chút nào, tâm tính đúng là vô cùng tốt. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu như cậu ta không môn không phải, vậy sau này chính là đệ tử của Ngũ Quang Thập Sắc tông chúng tôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu thật sự không được, tôi sẽ tìm Tiểu sư thúc tổ cho Ngũ Quang Thập Sắc tông. ͏ ͏ ͏
Những người kia đều có chút kinh ngạc, Tửu Sinh đạo tu nói vậy là muốn thu đệ tử sao? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái suy nghĩ một chút lại cảm thấy bình thường, Ngũ Quang Thập Sắc tông đột ngột kiếm được một tiểu sư thúc tổ có gì không đúng sao? ͏ ͏ ͏
Rõ ràng là rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Con nhóc cầm súng kia cũng không đơn giản, trên người con bé có khí tức của đạo, tuy rằng rất nhỏ thôi, nhưng mà cũng không phải tu sĩ Nhị giai có thể có được. ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền đồ khó có thể nói trước. ͏ ͏ ͏
-͏ Còn tiểu ma tu kia nữa, trong tình huống không có khí tức sinh mệnh thế mà có thể mở ra được mộng yểm không gian, hơn nữa mới Nhị giai đã có Mộng Yểm không gian nguyên vẹn như thế. ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng coi như là hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói. ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba người này không ai kém cả, người mới của Nhân tộc đúng là rất được, chỉ có điều Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra rồi, bọn họ đã định trước là vô duyên với thần chiến. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không chỉ có thế, còn phải bảo vệ những người này cho tốt, hy vọng lần này người của Nhân tộc có thể khiến người ta phải lau mắt mà nhìn. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi thôi, qua hỏi bọn họ một chút, ít nhất có thể xác định chắc chắn bọn họ là Nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Sau đó năm người biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Trong Mộng Yểm không gian, Mặc Ngôn vui sướng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Oa, thành công rồi, cảm ơn Phá Hiểu đại lão. ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện giờ đã biết Mặc Ngôn ma tu tôi là thiên tài vạn người có một rồi chứ? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Cô cảm thấy Mộng Yểm không gian của cô có thể thoát khỏi tầm mắt của năm người kia sao?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn sửng sốt một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lỡ như bọn họ khinh thường không thèm để ý đến những con kiến như chúng ta thì sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Một kiếm vừa rồi, khả năng đã khơi lên hứng thú của bọn họ với chúng ta, cho nên... ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn im lặng một lúc lâu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mặc Ngôn nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, mở cửa gặp đại lão? ͏ ͏ ͏
Vừa nói xong, ba người bọn họ đã ra khỏi Mộng Yểm không gian, xuất hiện ở nơi hoang dã không biết tên. ͏ ͏ ͏
Chương 2085Nhưng mà chuyện này không quan trọng, quan trọng là... Thật sự vừa mở cửa đã gặp đại lão. ͏ ͏ ͏
Bọn họ vừa ra ngoài đã trông thấy năm người kia đang tiến đến gần. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ bọn họ đã chắc chắn, năm đại lão này đang chơi đùa với bọn họ, căn bản bọn họ không trốn thoát được. ͏ ͏ ͏
Mèo vờn chuột đó. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đại lão, tôi không quen bọn họ, tôi đi trước nhé. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mặc Ngôn thử mở Mộng Yểm không gian, nhưng cô phát hiện ra lại không mở được, vừa rồi chỉ là trùng hợp sao. ͏ ͏ ͏
Cho nên cô lại quay đầu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cảm thấy chúng tôi là đồng bạn, phải đồng sinh cộng tử. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Ngay cả đám người Ngạo Vô Cực ma tu cũng cạn lời, ma tu này đúng là làm mất mặt ma tu bọn họ. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói với năm người kia: ͏ ͏ ͏
-͏ Các vị tiền bối có việc gì sao? ͏ ͏ ͏
Lần này Tửu Sinh đạo tu bước lên trước một bước nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cậu có sư môn chưa? ͏ ͏ ͏
Mục đích của hắn rất đơn giản, nếu không có thì trực tiếp thu làm đệ tử. ͏ ͏ ͏
Hiếm lắm mới gặp được hạt giống tốt như vậy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối, Xích Huyết Đồng Tử đã có sư môn. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nhíu mày, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Môn phái nào? ͏ ͏ ͏
Hắn có thể đào người. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đành phải nói ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư môn của vãn bối là Ngũ Quang Thập Sắc tông. ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn lập tức nở nụ cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Rất tốt. ͏ ͏ ͏
Cả ba người Xích Huyết Đồng Tử đều không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Đám người Ngạo Vô Cực ma tu cũng kinh ngạc nhìn Xích Huyết Đồng Tử, chuyện này đúng là... ͏ ͏ ͏
Dù sao chính là rất này nọ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tửu Sinh đạo tu nhìn về phía Lục Nguyệt Tuyết hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô thì sao? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lập tức mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối, Lục Nguyệt Tuyết, là đệ tử của Bách Linh cốc. ͏ ͏ ͏
-͏ Bách Linh cốc? ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi chưa từng nghe nói đến, mọi người thì sao? ͏ ͏ ͏
Hắn hỏi bốn người khác. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Xem ra đây là tông môn mới xuất hiện sau này. ͏ ͏ ͏
Sau đó chính là Mặc Ngôn ma tu. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn do dự một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối, Mặc Ngôn ma tu, đệ tử của Ngũ Quang Thập Sắc tông. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết không có biểu cảm gì, dường như hai người đã biết trước Mặc Ngôn sẽ nói như vậy. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Tửu Sinh đạo tu có chút quái dị, sau đó hắn nhìn về phía Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng nhìn về phía Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhìn tôi làm gì? Điều quan trọng không phải là tại sao bên cạnh đệ tự của Ngũ Quang Thập Sắc tông có hai vị tiên tử sao? Hẳn hai người đấy. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Ngạo Vô Cực ma tu nói như vậy, bọn họ mới kịp phản ứng lại. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, vì sao bên người đệ tử của Ngũ Quang Thập Sắc tông lại có hai vị tiên tử, một người còn là cấp bậc tuyệt thế như vậy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử choáng váng, chuyện này có gì kỳ lạ sao? ͏ ͏ ͏
Hắn còn hy vọng hai người này không ở bên hắn. ͏ ͏ ͏
Đúng là ảnh hưởng đến việc tìm đạo lữ. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nhìn Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ cậu có đạo lữ không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có, hình như tông môn chúng tôi không có ai có đạo lữ cả. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Như vậy mới bình thường. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Rốt cuộc bình thường chỗ nào? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngũ Quang Thập Sắc tông chuyên môn thu những người không tìm được đạo lữ làm đệ tử, bọn họ dựa vào nhãn duyên. (Cẩu độc thân cũng có tâm ý tương thông sao?) ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Xích Huyết Đồng Tử choáng váng, sau đó hắn hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Các vị tiền bối biết rõ về tông môn của chúng tôi sao? ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu không thảo luận vấn đề này nữa, mà hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao ba người lại đi vào trong chiến trường của Thiên Bi Thần Chiến? Hiện giờ Nhân tộc đã biết Thiên Bi Thần Chiến sắp bắt đầu chưa? ͏ ͏ ͏
Nói đến điều này, Mặc Ngôn lập tức mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi vào đây chỉ vì chuyện ngoài ý muốn, có điều chúng tôi biết Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra, khả năng còn nửa tháng nữa. ͏ ͏ ͏
Câu trả lời này khiến năm người kia có chút bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng chỉ là một tu sĩ Nhị giai, vậy mà lại biết Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đúng là rất hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy thì Nhân tộc đã chuẩn bị đến đâu rồi? ͏ ͏ ͏
Lần này đến lượt Xích Huyết Đồng Tử cướp lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết các vị tiền bối là người của Nhân tộc đến đây sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhóc con, tôi biết cậu có ý gì, để tôi nói cho cậu biết, chúng tôi là năm người sống sót từ Thiên Bi Thần Chiến lần trước. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Tu Dương Diễm vung tay lên, ngay lập tức một tấm bia đá xuất hiện trước mặt bọn họ: ͏ ͏ ͏
-͏ Cậu không cần nghi ngờ gì cả, chỉ có thành viên của Nhân tộc, mới có tư cách đứng ở chỗ này, bất kỳ kẻ nào khác đều không thể bình yên vô sự đến gần biên giới. ͏ ͏ ͏
-͏ Trừ khi biên giới sụp xuống. ͏ ͏ ͏
Chương 2086Xích Huyết Đồng Tử vẫn có chút không yên, hắn hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy các vị tiền bối là? ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm mở miệng: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc, Kiếm Tu Dương Diễm. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc, Tửu Sinh đạo tu. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc, Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc, Nguyên tố sử Lễ Nhạc. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhân tộc, Ngự Linh Tông, Khất. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Liên Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Mấy ngày nay, Thánh Địa luôn xuất hiện một vài kỳ quan, ví dụ như xuất hiển cảnh luân chuyển màu sắc sáng tối trên bầu trời, ví dụ như cảnh tượng lửa với nước đan xem nhau. ͏ ͏ ͏
Chuyện sấm sét vang dội là quá bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn cảnh tượng trên bầu trời nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chẳng trách anh ấy không dám thăng cấp ở nhà, mà phải chạy đi rất xa, động tĩnh này đúng là hơi lớn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ngồi cạnh Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Người khác tấn chức đại cảnh giới mới độ kiếp, tiểu Giang chỉ tăng một tiểu cảnh giới cũng phải độ kiếp. ͏ ͏ ͏
-͏ Tuy rằng Thiên kiếp này hơi yếu, nhưng mà chưa bao giờ vắng mặt. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai biết đã xảy ra chuyện gì, Tả ca nói anh ấy ngại đám Hỏa Nguyên tố này quá ồn, nên mới đánh chúng nó một trận. ͏ ͏ ͏
-͏ Cuối cùng lại biến thành như vậy, lần nào bọn chúng cũng đến. ͏ ͏ ͏
-͏ Đánh chết rồi coi như xong, nếu chỉ đánh thôi bọn chúng không hề sợ. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, những kỳ quan này đều do Giang Tả tạo ra cả, mấy ngày nay hắn liên tục thăng cấp hai lần rồi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ hắn đã 7.7, một hai ngày nữa có lẽ lên đến Bát giai rồi. ͏ ͏ ͏
Thời gian đã qua năm ngày. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng bên phía biên giới vẫn có vài trận đánh nhỏ, nhưng mà không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Ít nhất biên giới không hề có dấu hiệu sắp gặp phải chuyện không may. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã qua đó một chuyến, phong ấn không có chút vấn đề nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên bọn họ không để ý đến chuyện bên đó nữa. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ chỉ còn đợi Thiên Bi Thần Chiến mở ra, sau đó tiến vào viễn cổ chiến trường là được rồi. ͏ ͏ ͏
Trước mắt vẫn phải giải quyết chuyện tọa độ đã. ͏ ͏ ͏
Tất cả tọa độ đều phải đưa vào Thiên Viên trong vài ngày tới. ͏ ͏ ͏
Bởi vì mấy ngày nữa, đã đến lúc tọa độ mở ra, hiện giờ bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng rồi. ͏ ͏ ͏
Bản thân là tọa độ, mỗi người đều biết tất cả mọi chuyện về tọa độ, bọn họ đều lo lắng, nhưng không ai dám không phối hợp. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người không ai ngốc cả, nếu một người chết đi, tọa độ sẽ mất tác dụng. ͏ ͏ ͏
Nếu như bọn họ không phối hợp, không ai bằng lòng cho người kia chạy nhảy khắp nơi, cho nên hoặc là phối hợp, hoặc là chết. ͏ ͏ ͏
Vấn đề kiểu này, không cần nghĩ bọn họ cũng biết nên chọn thế nào. ͏ ͏ ͏
Chứ chưa nói đến chuyện bọn họ đã trông thấy sự cường đại và đáng sợ của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đang đứng trên không trung, chân hắn giẫm lên trên người Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh, biết nói thế nào nhỉ, hắn không muốn đánh nữa. ͏ ͏ ͏
Không có tiến hóa nào đặc biệt cả. ͏ ͏ ͏
Quang tiến hóa ra cánh thì có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏
Còn về cự kiếm, Giang Tả không biết nó đã đi đâu rồi, hắn cũng không có ý định triệu hoán nó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi làm vậy không được rồi, mọc cánh cũng không thể tăng thêm sức chiến đấu cho ngươi. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi phải học được cách sáng tạo ra cái mới. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh hoàn toàn không hiểu Giang Tả đang nói gì, ngôn ngữ của hai người bọn họ không giống nhau. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mặc dù là đánh nhau quyền đối quyền, nhưng ngươi có thể làm chút gì đó trong nắm đấm của mình. ͏ ͏ ͏
-͏ Biết rõ vì sao lần nào ngươi cũng bị ta dẫm đạp không? ͏ ͏ ͏
-͏ Vấn đề nằm ở chỗ này đó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh, vẻ mặt hắn giống như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. ͏ ͏ ͏
Hắn nói cẩn thận như vậy, thế mà đối phương lại nghe không hiểu. ͏ ͏ ͏
Được rồi, vậy thì tiếp tục đánh đi. ͏ ͏ ͏
Tốn một chút thời gian nữa, tất cả Nguyên tố đều rút lui. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ có thể xong nhanh hơn, nhưng Giang Tả cố ý kéo dài thời gian. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh tiến bộ rất nhanh, thế mà lúc nào cũng có thể đuổi kịp hắn, hiện giờ Giang Tả rất kinh ngạc, không biết sau khi hắn lên đến Chí cao, nó còn đuổi kịp hay không? ͏ ͏ ͏
Nếu được, vậy thì đúng là khó lường. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó Chí cao Nguyên tố bay khắp thế giới? ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến đó, Giang Tả cảm thấy không thực tế. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả hạ xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ vẫn đang đi dạo phố với Tĩnh Nguyệt tỷ, hình như đang chuẩn bị đồ cho em bé. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu. ͏ ͏ ͏
Cho nên, hắn sẽ không đi theo. ͏ ͏ ͏
Mây ngày nay hắn đã làm được rất nhiều chuyện, ví dụ như ăn thịt Nguyên Linh là Tây Môn Xuy Hỏa cho hắn, quả nhiên Tây Môn Xuy Hỏa không lừa hắn. ͏ ͏ ͏
Hương vị vô cùng đặc biết, tuy rằng mùi vị không đến mức quá ngon, nhưng hoàn toàn có thể dùng làm đồ ăn vặt. ͏ ͏ ͏
Chương 2087Nếu không phải con Nguyên Linh kia đến đây bái kiến Tô Kỳ, lo lắng Tô Kỳ sẽ lườm hắn, Giang Tả đã định chia sẻ cho Tô Kỳ rồi. ͏ ͏ ͏
Đồ dễ mềm lòng, không được ăn ngon cũng đáng đời. ͏ ͏ ͏
Có điều ăn là việc của ăn, hắn vẫn làm những chuyện khác nữa. ͏ ͏ ͏
Chính là sửa chữa lại một vài chỗ thiếu hụt của Thánh Địa trận pháp, tiện thể bổ sung một vài trận pháp bên ngoài Thánh Địa trận pháp, không vì điều gì khác, chỉ vì lo lắng khi hắn không có ở đây, có người đến đánh lén Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Nếu để Tô Kỳ bị kinh hãi, Giang Tả không biết bản thân hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa. ͏ ͏ ͏
Dù sao không phỉa là chuyện Tô Kỳ muốn trông thấy. ͏ ͏ ͏
Cho nên chuyện bảo vệ Tô Kỳ vẫn quan trọng hơn. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả đi đến trận pháp trong Thánh Địa, hắn từng vào trong trận pháp một lần rồi, lần này Giang Tả cũng cảm thấy có người đang nhìn hắn. ͏ ͏ ͏
Không cần nghĩ cũng biết là thứ tồn tại trong trận pháp kia, cũng chính là Tần Thiên Ngưng trong cấm địa. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả không thèm quan tâm, người này không thích nhìn thấy hắn nhưng lại không thể gạt hắn ra. ͏ ͏ ͏
Dù sao người khó chịu không phải là hắn. ͏ ͏ ͏
Trước đây cô ta còn không làm được, chứ đừng nói đến hiện tại, hiện giờ ở trước mặt Giang Tả, cô ta đã hoàn toàn không có cách nào khởi động trận pháp nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Trong cấm địa, Chí Thiện cúi đầu nôn thốc nôn tháo, sau đó dùng trận pháp che lại tầm nhìn. ͏ ͏ ͏
Cô vẫn còn cảm thấy buồn nôn. ͏ ͏ ͏
Nhưng nôn một lúc lâu rồi, Chí Thiện không nôn ra gì nữa, sau đó cô cầm cành cây lên bắt đầu gọi điện thoại. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh phía bên kia đã có tiếng nói truyền đến: ͏ ͏ ͏
-͏ Lại sao nữa? ͏ ͏ ͏
-͏ Cục cứt chuột kia lại vào trong trận pháp rồi, chủ ý thức nói nó cần được an ủi. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao cả, không cần để ý đến cô ta, cô không khó chịu là được rồi. Nguyệt Tịch nói. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi sẽ nói với Thánh Địa, cô tùy tiện xông vào trong cấm địa. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không thèm để ý: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao cả, đang lúc nguy cấp, bọn họ sẽ không nhốt tôi lại đâu, cùng lắm là sau khi Thiên Bi Thần Chiến kết thúc mới phạt bù. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện yên lặng một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tôi sẽ nói cho bọn họ biết, cô thích sư huynh mình. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cũng yên lặng một lát, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn chơi có phải không? ͏ ͏ ͏
-͏ Cứ chờ đấy, tôi sẽ vào đó rửa chân. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đang không ngừng sửa chữa trận pháp, mặc dù có m Dương ngư bảo vệ, nhưng mà sao có thể so với Giang Tả được. ͏ ͏ ͏
Chỉ là mới bắt đầu ra tay chưa lâu, Giang Tả đột nhiên ngừng lại. ͏ ͏ ͏
Hắn đứng yên tại chỗ, sau đó vươn một tay ra. ͏ ͏ ͏
Chiến Linh bia lập tức xuất hiện trong tay Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Sau đó Chiến Linh Bi trôi lơ lửng giữa không trung, bắt đầu tỏa sáng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
-͏ Sắp bắt đầu rồi sao? Thế mà lại sớm hơn dự tính. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút bất đắc dĩ, chuyện gì cũng sớm hơn. ͏ ͏ ͏
Có điều cũng tốt, giải quyết sớm một chút thì có thể về nhà sớm một chút. ͏ ͏ ͏
Sau này, hắn phải dành nhiều thời gian để xem tivi mới được. ͏ ͏ ͏
-͏ Năm ngày, quá nhiều rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, năm ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra, có lẽ tọa độ sẽ mở trong hai ba ngày tới. ͏ ͏ ͏
Đối với tọa độ, Giang Tả và Kiếm Thập Tam đều không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Bất cứ ai trong hai người đều có thể giết cả đám bọn họ. ͏ ͏ ͏
Chuyện bọn họ cần quan tâm, chỉ có Thiên Bi Thần Chiến, bởi vì Thiên Bi Thần Chiến ảnh hưởng đến lực lượng thế giơi, ai biết được đám người kia có thể phát điên rồi làm gì xằng bậy hay không. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả truyền tin này cho Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Nhận được tin tức Kiếm Thập Tam lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi không có vấn đề gì, tiểu hữu thì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Trong ba ngày tới mới có thể lên đến Bát giai, sau đó thì không có vấn đề gì nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Lên đến Bát giai, Giang Tả không sợ bất kỳ kẻ nào của Chư Thiên nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều đối với chuyện hắn cần xác định, khó nói trước có phải năm mươi năm mươi không. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, hắn có hứng thú với Thiên Bi Thần Chiến, hắn muốn tìm hiểu rõ ngọn nguồn. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì sao có thể khiến Thiên Bi Thần Chiến lần này trở thành Thiên Bi Thần Chiến cuối cùng được? ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, Giang Tả đã có ý tưởng sơ bộ, chỉ còn chờ kết quả cuối cùng mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Kiếm Thập Tam, Giang Tả lại tiếp tục tu bổ chỗ thiếu hụt. ͏ ͏ ͏
Hắn bỏ ra thời gian không nhiều lắm, nhưng mà cũng không ít. ͏ ͏ ͏
Đến lúc hắn cảm thấy có lẽ Tô Kỳ đã dạo phố xong rồi, Giang Tả mới rời khỏi trận pháp, sau đó đi tìm Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả tìm được Tô Kỳ, Tô Kỳ cũng vừa mới tạm biệt Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không muốn thấy cảnh hai người bọn họ ở bên nhau chút nào, ở bên bọn họ thân phận cao quý của cô lúc nào cũng bị hạ thấp. ͏ ͏ ͏
Hai người kia không tôn trọng thân phận cao quý của cô chút nào. ͏ ͏ ͏
Rất vô tình. ͏ ͏ ͏
Chương 2088Trông thấy Giang Tả, tất nhiên Tô Kỳ vui vẻ nở nụ cười. ͏ ͏ ͏
-͏ Đột nhiên em nhớ tới một chuyện. ͏ ͏ ͏
Vừa đến bên cạnh Giang Tả, Tô Kỳ đã mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhà mình có còn... Tiền hay không? Gần đây anh không đi làm kiếm tiền, em nghe nói nuôi con rất tốn kém. ͏ ͏ ͏
-͏ Ở Thánh Địa chúng ta có thể tiêu tiền của sư phụ, nhưng lúc về nhà thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh có thể kiếm tiền. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Đến thị trường nhị bộ à? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Ở đó tương đối tự do. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bọn họ không sợ sao? ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Tô Kỳ không cảm thấy gì, nhưng mà cô cũng biết Giang Tả không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Đến nhị bộ của Tập đoàn Thiên Hòa, người của nhị bộ có thể bị dọa tè ra quần không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ bọn họ khong biết người kia là anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bí ẩn như vậy sao? Ban đầu em còn tưởng rằng, cả thế giới này chỉ có mỗi vợ anh là không biết thân phận của anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nắm lấy tay Tô Kỳ, đi về phía chợ bán thức ăn. ͏ ͏ ͏
Hôm nay Tô Kỳ muốn đích thân xuống bếp, Giang Tả đành phải đi mua đồ với cô. ͏ ͏ ͏
-͏ Em còn giấu anh mười năm đó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức phản bác: ͏ ͏ ͏
-͏ Làm gì đến mười năm, ban đầu em đâu có quen anh, sao phải nói cho anh biết? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy nhiều lắm chỉ coi như bớt một năm đầu, mấy năm sau thì sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Còn chín năm nữa đó. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sau này quá quen rồi, không dám nói cho anh biết, sợ sẽ mất anh. ͏ ͏ ͏
-͏ Năm thứ hai anh còn chưa thổ lộ với em đâu, sao lại mất được? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mang vẻ mặt ấm ức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng, đúng, là em sai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mỉm cười không nói gì. ͏ ͏ ͏
Thật ra hắn không cảm thấy Tô Kỳ làm sai, chỉ là vận mệnh trêu ngươi. ͏ ͏ ͏
-͏ Cười rồi là không giận nữa nhé? Lúc này Tô Kỳ đã đi đến bên cạnh Giang Tả. ͏ ͏ ͏
-͏ Không giận. Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy đến lượt em tức giận rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc vào chợ bán thức ăn, Giang Tả nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao không đi thẳng đến siêu thị? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có vài loại hải sản, ở siêu thị không có. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh nhớ là nhà mình vẫn còn rất nhiều hải sản. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không giống nhau, hải sản nhà mình đều bị Linh khí làm ô nhiễm, em cứ có cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó. ͏ ͏ ͏
Ô nhiễm? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm tháy mình đã có cách nhìn mới về Linh khí rồi. ͏ ͏ ͏
Vậy có phải người tu luyện đều là người bị ô nhiễm hay không? ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, hắn sẽ không hỏi Tô Kỳ vấn đề này, chắc chắn cô sẽ không trả lời, nói không chừng còn động tay động chân với hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ dẫn Giang Tả đi mua một ít tôm và một ít cua. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xách đồ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ mua mấy thứ này thôi? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em muốn mua nhiều hơn, nhưng mà anh ăn hết được không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải em muốn ăn sao? ͏ ͏ ͏
Về mặt lý thuyết, Tô Kỳ đang có thai lẽ ra phải bồi bổ. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên không phải bồi bổ theo cách của người tu luyện, chỉ đơn giản là ăn đồ ăn đủ dinh dưỡng thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Gần đây em cảm thấy ăn không ngon. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lo lắng: ͏ ͏ ͏
-͏ Ăn không vào? Anh đã cố tình tìm hiểu rồi, mới một tháng chưa đến mức chán ăn chứ? ͏ ͏ ͏
-͏ Bây giờ mới tháng thứ nhất thôi, có phải do tâm lý không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải vì mang thai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lập tức không nói gì nữa: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy đợi đến khi anh xử lý xong chuyện Thiên Bi Thần Chiến, em có thể ăn ngon miệng rồi hả? ͏ ͏ ͏
Chuyện có thể khiến Tô Kỳ lo lắng, cũng chỉ có chuyện này. ͏ ͏ ͏
Bởi vì hắn muốn tham chiến, cho nên Tô Kỳ không yên lòng. ͏ ͏ ͏
Cho dù Giang Tả có nói thế nào cũng không có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Dù hắn có nói mình là đệ nhất thiên hạ, vô địch tại Chư Thiên, Tô Kỳ vẫn không hết lo. ͏ ͏ ͏
Nghe Giang Tả nói vậy, Tô Kỳ gật đầu rồi lại lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xoa đầu Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ cần có em chờ anh ở nhà, anh sẽ qua về. ͏ ͏ ͏
-͏ Trong thiên hạ này, không ai có thể ngăn được anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vui vẻ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy nấu thêm cho anh món cá nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả từ chối dứt khoát: ͏ ͏ ͏
-͏ Thôi, anh không ăn cá. ͏ ͏ ͏
Với tâm trạng hiện giờ, Tô Kỳ nấu ăn chắc chắn không thể nào ngon được. ͏ ͏ ͏
Có điều năm ngày sau là đến Thiên Bi Thần Chiến rồi, có lẽ anh sẽ giải quyết nhanh thôi, rồi về sớm với cô. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng có thể yên ta, ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Quả nhiên là Giang Tả đoán đúng, căn bản Tô Kỳ không có tâm trạng nấu ăn, mấy món ăn làm ra đúng là không đạt tiêu chuẩn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà dưới áp lực bức ép, Giang Tả vẫn ăn hết. ͏ ͏ ͏
Chương 2089Hắn cảm thấy áp lực của mình rất lớn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại không nhận ra chút nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả ngồi trên ghế sô pha xem tivi, còn Tô Kỳ đang ngồi dựa vào trong lòng hắn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đang nghịch điện thoại, có lẽ sự chú ý tập trung hết vào Thiên Bi Thần Chiến rồi. ͏ ͏ ͏
Cho nên cô vô cùng hứng thú. ͏ ͏ ͏
Vừa nhìn điện thoại, Tô Kỳ vừa nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Những người trong nhóm nói nhàm chán quá, hỏi anh có chuyện gì làm không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bảo bọn họ nằm mơ đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trợn mắt lườm Giang Tả một cái, sau đó cô tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, nghe bọn họ nói, đám Mặc Ngôn ma tu mất tích rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa xem tivi vừa nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bị truyền tống đến Viễn Cổ Chiến Trường rồi, vẫn chưa chết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã biết chuyện này từ lâu rồi, lần trước khi xem qua phong ấn hắn đã nhận ra. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là hắn không muốn để ý đến bọn họ làm cái khỉ gió gì mà thôi. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng không chết được. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy điều này, Tô Kỳ có chút kinh ngạc, có điều cô cũng không hỏi nhiều. ͏ ͏ ͏
Mà vào trong nhóm tag Tiêu Tiểu Mặc: "@Tiêu Tiểu Mặc, Tiểu Mặc, bọn Mặc Ngôn ma tu đã vào trong Viễn Cổ Chiến Trường rồi, trước mắt có lẽ không nguy hiểm đến tính mạng." ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc gửi icon kinh ngạc: "Bọn họ đi vào kiểu gì? Vậy mà cũng không chết sao?" ͏ ͏ ͏
Trần Ức: "Xem ra đúng là có tiền bối lợi hại ở bên trong, cũng không biết bọn họ là ai nữa." ͏ ͏ ͏
"Cửu Tịch tiên tử có biết không?" ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn nick name của mình, rõ ràng mình đang dùng nick của Phá Hiểu mà. ͏ ͏ ͏
Nghĩ một chút cô lại đổi sang nick của mình. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch: "Để tôi hỏi một chút xem." ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy tên Cửu Tịch, những người kia còn có chút không quen. ͏ ͏ ͏
Có điều như vậy cũng tốt, ít ra có thể phân biệt được. ͏ ͏ ͏
Chỉ sợ lần sau Phá Hiểu đại lão không có ý định sửa lại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ quay sang hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Trong Viễn Cổ Chiến Trường có cường giả nào vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đặt tay len bụng Tô Kỳ, có điều vẫn xem tivi. ͏ ͏ ͏
Đối với câu hỏi này, hắn không giấu diếm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình tĩnh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tửu Sinh đạo tu, Ngạo Vô Cực ma tu, Kiếm Tu Dương Diễm, Nguyên tố sử Lễ Nhạc, Ngự Linh tông lão khất cái. ͏ ͏ ͏
Nghe xong Tô Kỳ có chút kinh ngạc, cô không biết nhiều lắm, nhưng mà chắn chắn cô đã từng nghe nói đến Lễ Nhạc, Ma Pháp Sư mạnh nhất. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, năm người kia đều vô cùng mạnh mẽ có đúng không? ͏ ͏ ͏
Sau đó cô gửi tin nhắn nói ra tên của năm người này. ͏ ͏ ͏
Đám người trong nhóm cũng rất kinh ngạc, mấy cái tên khác bọn họ chưa từng nghe nói đến, nhưng mà đã từng nghe qua về Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Trận chiến lúc trước, đám Đại đạo giả ma tu kia cũng đã nhắc đến Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏
Đối phương mạnh như vậy, chắc chắn cái tên bọn họ nói ra, cũng không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lại ngửa đầu nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Không đợi Tô Kỳ mở miệng hỏi, Giang Tả đã nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bọn họ đều là Đại đạo giả, hơn nữa đã vượt qua Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏
-͏ Giống với ngụy Chí cao, nhưng mà không phải ngụy Chí cao. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cảm thấy vấn đề này có chút cao thâm. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Tô Kỳ không hiểu lắm, nhưng mà cô vẫn nhắn vào trong nhóm như vậy. ͏ ͏ ͏
Hiển nhiên, bọn họ cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏
Dù sao biết bọn họ rất lợi hại là được rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều Hắc Bào ma tu từng nói đến Ngạo Vô Cực ma tu, có thể hỏi hắn ta một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó Biên Hải Đao Khách hỏi Hắc Bào ma tu, rất nhanh hắn đã lấy được đáp án. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Căn cứ hiểu biết của Hắc Bào ma tu, Ngạo Vô Cực ma tu là một vị đại năng siêu cấp ở thời viễn cổ." ͏ ͏ ͏
"Nghe nói hắn đã trấn áp toàn bộ địa giới của ma tu, trở thành tôn sư của ma tu." ͏ ͏ ͏
"Cho nên, bọn họ thật sự rất mạnh." ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Tôi đã hỏi cha mình rồi, Kiếm Tu Dương Diễm là Tổ Sư mạnh nhất của kiếm tu nhất mạch, nhưng mà có rất ít ghi chép về người này." ͏ ͏ ͏
"Chỉ vẻn vẹn có vài câu chính là, Kiếm Tu Dương Diễm tiền bối, chính là kiếm tu mạnh nhất từ xưa đến nay." ͏ ͏ ͏
"Chắc là nói đến thời đại kia. (Dù sao thời đại này còn có Kiếm Thập Tam đại tiền bối, cha ta nói vậy)." ͏ ͏ ͏
Thấy Liễu Y Y còn cẩn thận cho vào trong ngoặc đơn, đám người kia đều bó tay. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: "Xem ra đều là người nổi danh ở thời viễn cổ, khó trách đám Mặc Ngôn lại không có chuyện gì." ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Cửu Tịch tiên tử, cha tôi bảo tôi hỏi cô một câu, đại khái thì bao giờ Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra?" ͏ ͏ ͏
HIện giờ tin tức về Thiên Bi Thần Chiến ở giới tu luyện đều rất mơ hồ, căn bản bọn họ không biết bao giờ sẽ mở ra. ͏ ͏ ͏
Ngay cả muốn chuẩn bị cũng không biết nên chuẩn bị thế nào. ͏ ͏ ͏
Biên giới ở đâu, cũng không ai biết. ͏ ͏ ͏
Ngay cả La Ảnh cũng không tính ra được. ͏ ͏ ͏
Nói là đã bị che đậy thiên cơ rồi. ͏ ͏ ͏
Đối với vấn đề này, thật ra Tô Kỳ cũng rất quan tâm, nhưng mà cô không dám hỏi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ, nhân cơ hội này cô có thể hỏi một lần. ͏ ͏ ͏
Chương 2090Lần này Tô Kỳ không ngẩng đầu lên, cô giả vờ hỏi bâng quơ: ͏ ͏ ͏
-͏ Bọn họ hỏi, bao giờ Thiên Bi Thần Chiến mở ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khẽ véo nhẹ vào bụng Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vốn dĩ là năm ngày sau, hiện giờ chắc hẳn là ba ngày sau. ͏ ͏ ͏
Đúng vÁ Hij, ba ngày sau, Giang Tả muốn giải quyết xong chuyện tọa độ trước, sau đó cưỡng ép Thiên Bi Thần Chiến mở ra sớm hơn. ͏ ͏ ͏
Lúc đó hắn đã lên đến Bát giai rồi, đến Bát giai hắn có thể xử lý được tất cả mọi chuyện. ͏ ͏ ͏
Nếu như bọn họ muốn sớm, vậy thì Giang Tả giúp bọn họ thúc đẩy. ͏ ͏ ͏
Không vì điều gì khác, chỉ vì Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Giang Tả nói như vậy, Tô Kỳ ngửa đầu lên nhìn Giang Tả khẩn trương nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao? Hơn nữa không phải còn nửa tháng sao? Bọn họ lại đẩy nhanh tiến độ à? ͏ ͏ ͏
Cô vẫn cho rằng phải đến giữa tháng ba, hiện giờ mới cuối tháng hai, vậy Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra vào đầu tháng ba sao. ͏ ͏ ͏
Cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý. ͏ ͏ ͏
Cô còn chưa kịp ôm Giang Tả làm nũng đâu. ͏ ͏ ͏
Cô không muốn đẻ Giang Tả đi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả không xem tivi nữa, mà cúi đầu nhìn về phía Tô Kỳ, hai người bọn họ, một người ngửa đầu, một người cúi đầu. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Giang Tả đang muốn nói chuyện với cô, nhưng mà hiện giờ hắn cảm thấy giống như Tô Kỳ đang tự nạp mạng, nên thuận thế hôn lên môi Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn mới nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì để em nhanh chóng ăn ngon miệng. ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ cần anh giải quyết xong Chư Thiên, đến lúc đó em không phải lo lắng điều gì nữa rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Mỗi ngày anh đều có thể ở bên em. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cảm thấy không thể tin nổi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ vì chuyện này mà anh muốn Thiên Bi Thần Chiến mở ra sớm hơn? ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không, đây mới là lý do lớn nhất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả áp tay lên má Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em, Tô Kỳ, mới là động lực lớn nhất thúc đẩy anh tham gia thần chiến. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả có chút sững sờ, sau đó cô vẫn hơi lo lắng: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng mà, có phải quá nhanh hay không? Em sợ anh vẫn chưa chuẩn bị tốt. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Tô Kỳ nói như vậy, Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng là hơi nóng vội. ͏ ͏ ͏
Không đợi Tô Kỳ nói thêm, Giang Tả đã nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng không biết ba ngày nữa anh có thẻ xem hết đống phim hoạt hình này không, hay là anh thức đêm xem? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức không biết nói gì nữa: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Chắc chắn Giang Tả đang cố ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ đứng dậy, ngồi đối diện với Giang Tả trên ghế sô pha nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có muốn em không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút do dự. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không vui nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh còn do dự, huhu, chắc chắn anh ghét bỏ vì em sắp sinh con, không còn xinh đẹp như thời thiếu nữ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Chuyện gì thế này. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả kéo Tô Kỳ vào trong ngực hắn, rồi đưa điện thoại cho cô: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiếp tục nghịch điện thoại của em đi. ͏ ͏ ͏
-͏ Hừ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hừ một tiếng, cô không muốn để ý đến Giang Tả nữa. Sau đó cô lại tiếp tục nói chuyện phiếm với mọi người trong nhóm chat. ͏ ͏ ͏
Nhân tiện nói cho bọn họ biết, ba ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra. ͏ ͏ ͏
Trông thấy tin tức Cửu Tịch gửi đến, tất cả mọi người đều sững sờ. ͏ ͏ ͏
Ba ngày sau? ͏ ͏ ͏
Tin tức này thật sự xuất hiện quá đột ngột. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Ba ngày? Cửu Tịch tiên tử, cô nói nghiêm túc sao? Có phải hơi nhanh không?" ͏ ͏ ͏
Sao Tô Kỳ có thể nói ra những lời Giang Tả vừa nói, cho nên chỉ có thể kiên trì nói: "Không quá vội, bọn họ đã chuẩn bị xong rồi." ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Kỳ nói như vậy, cộng với vẻ mặt khó chịu của cô, Giang Tả lại cảm thấy buồn cười. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ húc đầu vào người Giang Tả một cái: ͏ ͏ ͏
-͏ Cười cái gì mà cười. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đâu có cười. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em nghe thấy anh đang cười thầm trong bụng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Được rồi, hắn vẫn nên xem tivi thôi. ͏ ͏ ͏
Vừa ôm Tô Kỳ vào trong ngực vừa xem tivi, cảm giác này rất tốt. ͏ ͏ ͏
Còn có cả mùi hương thoang thoảng của cô nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thi thoảng cô lại nói chuyện với hắn, vô cùng ảnh hưởng đến việc hắn xem hoạt hình. ͏ ͏ ͏
Lúc Giang Tả đang nghĩ như vậy, Tô Kỳ lại húc hắn một cái nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cẩn thận làm đầu óc choáng váng, a..., đau, đau quá, nhả ra, nhả ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn chưa nói xong, Tô Kỳ đã trực tiếp cắn vào ngực hắn. ͏ ͏ ͏
Lớn thế này rồi mà vẫn giống khi còn bé. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ mới nhả ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có chạm vào, thì em cắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cạn lời, em cứ chạm vào đi. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Sau khi Tô Kỳ truyền ra tin tức ba ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra, rất nhiều người đều biết chuyện này. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như Liễu Hàn, ví dụ như La Ảnh, ví dụ như một số người của Thiên Linh Cửu Phong. ͏ ͏ ͏
Còn cả đám người Thiên Dương Đạo Nhân nữa. ͏ ͏ ͏
Cho dù là ai, cũng không dễ dàng đón nhận tin tức này. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, quá nhanh, quá đột ngột, đột ngột đến mức bọn họ không biết phải làm sao. ͏ ͏ ͏
Tham gia? ͏ ͏ ͏
Tham gia từ chỗ nào? ͏ ͏ ͏
Chuẩn bị chiến đấu? ͏ ͏ ͏
Biết chuẩn bị từ đâu? ͏ ͏ ͏
Đúng là quá khác thường. ͏ ͏ ͏
Liễu Hàn hỏi La Ảnh: ͏ ͏ ͏
-͏ Vẫn chưa tính ra được gì sao? ͏ ͏ ͏
Chương 2091La Ảnh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không tính được, không chỉ có thế, ngay cả chuyện ba ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra cũng không có cách nào tính được. ͏ ͏ ͏
-͏ Xem ra bản thân Thiên Bi Thần Chiến đã vượt qua rất nhiều thứ, đã che giấu được thiên cơ từ trước rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể đã xuất hiện người vượt qua mức bình thường. ͏ ͏ ͏
Người vượt qua mức bình thường? ͏ ͏ ͏
Không phải Kiếm Thập Tam thì chính là Phá Hiểu, cho nên chỉ có thể đi hỏi bọn họ thôi. ͏ ͏ ͏
Liễu Hàn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hỏi Thiên Dương đạo hữu một chút xem, không phải hắn vẫn đang ở Thánh Địa sao? Có lẽ có thể hỏi được không ít chuyện. ͏ ͏ ͏
Lúc này đúng là Thiên Dương Đạo Nhân đang đến gặp Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe thấy tin tức kia, Kiếm Thập Tam chỉ bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba ngày sao? Xem ra Giang Tả không định kéo dài, có ddieuf cũng không có vấn đè gì. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Thiên Dương Đạo Nhân rất khó chịu, hai người có nghĩ đến cảm nhận của chúng tôi không? ͏ ͏ ͏
Được rồi, nhìn là biết không có. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thiên Dương Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi muốn giúp đỡ, nhưng mà không biết phải bắt đầu từ đâu. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không từ chối thẳng thừng giống như Giang Tả, hắn chỉ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Về Thiên Bi Thần Chiến, khả năng mọi người không theo kịp tôi và Phá Hiểu, nếu thật sự muốn giúp đỡ, có thể đến biên giới. ͏ ͏ ͏
-͏ Đương nhiên, khả năng có một vài người ngoài sẽ làm loạn trong Nhân tộc, đến lúc đó đạo hữu có thể đứng ra giúp đỡ. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên không phải Kiếm Thập Tam đang nói đùa, vài ngày tới tất nhiên là hắn sẽ đi đến Viễn Cổ Chiến Trường với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Có Long ở biên giới, khó tránh khỏi sẽ có vài người từ bên ngoài đến quấy rồi trong khu vực của Nhân tộc, cho nên chuyện này phải dựa vào đám người tu luyện kia rồi. ͏ ͏ ͏
Hắn và Giang Tả không thể nào quay về vì việc nhỏ này. ͏ ͏ ͏
Có điều chủ lực có lẽ sẽ là Thánh nữ nhà bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đây cũng là nhiệm vụ mà Kiếm Thập Tam định giao cho Tĩnh Nguyệt, dù sao Tĩnh Nguyệt cũng có tứ đại hung thú. ͏ ͏ ͏
Mỗi một con khôi phục lại đều là cấp bậc Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏
Gần như đã là lợi hại nhất ở đây rồi. ͏ ͏ ͏
Dù sao chắc chắn sẽ không có quá nhiều Đại đạo giả từ bên ngoài đến đây, phần lớn bọn họ đều đã đi biên giới quấy rồi rồi. ͏ ͏ ͏
Cho nên nhiệm vụ này không khó khăn lắm. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Kiếm Thập Tam nói như vậy, tất nhiên Thiên Dương Đạo Nhân cũng hiểu được. ͏ ͏ ͏
Với thực lực hiện giờ của bọn họ, căn bản tham gia cũng không có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Nếu đã như vậy, thà rằng bọn họ ở lại khu vực của Nhân tộc, xử lý một vài chuyện ngoài ý muốn thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù có chút không cam lòng, nhưng mà cũng coi như đã góp chút sức lực. ͏ ͏ ͏
Nếu khu vực Nhân tộc không xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng có thể đi trấn thủ biên giới. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thiên Dương Đạo Nhân hỏi thăm vị trí biên giới, đối với chuyện này Kiếm Thập Tam không che giấu chút nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thiên Dương Đạo Nhân rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Sau khi Thiên Dương Đạo Nhân đi khỏi, Kiếm Thập Tam cau mày. ͏ ͏ ͏
-͏ Sắp khai chiến rồi, có nên chào từ biệt sư muội không? ͏ ͏ ͏
-͏ Lần này mình phải nói thế nào cho phải đây? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có chút xoắn xuýt, sau đó hắn cảm thấy có lẽ nên thương lượng với Giang Tả một chút. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Sau khi Thiên Dương Đạo Nhân ra về, đầu tiên ông ta gặp được Tứ Nguyệt Thiên và đám người Vân Yên. ͏ ͏ ͏
Vân Yên rất quan tâm đến chuyện này, bà ta hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đạo hữu, Thiên Bi Thần Chiến thật sự sắp bắt đầu rồi sao? ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, chắc là ba ngày nữa, hình như là do Phá Hiểu đạo hữu cưỡng chế mở ra. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta thì sao? Chúng ta có thể làm gì không? ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Canh giữ khu vực Nhân tộc, xem đến lúc đó có người gây rối không, nếu như không có thì đến biên giới giúp đỡ. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy phía sư tỷ thì sao? ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên hỏi tiếp. ͏ ͏ ͏
Lúc này Vân Yên cũng rất quan tâm, dù sao thứ bà ta để ý nhất chính là Tình Tình, kẻ mà bản thân chính là tọa độ. ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết nữa, nhưng mà chắc chắn sẽ giải quyết trong ba ngày tới, hoặc là sau ba ngày sẽ giải quyết, sau khi giải quyết xong chuyện này có lẽ bọn họ sẽ trực tiếp mở Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏
Vân Yên không hiểu lắm: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao? Tôi cứ có cảm giác chuyện này có chút vội vàng. ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân nhún vai nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Suy nghĩ của đại lão, những người bình thường như chúng ta sao có thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Vân Yên lập tức nghẹn lời, giao tiếp với người này mệt thật. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên lại tỏ vẻ đã hiểu, đại lão cuối cùng vẫn là đại lão. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như sư phụ của Thiên Dương Đạo Nhân, hắn giữ lại một hơi cuối cùng, chỉ vì trận chiến ấy. ͏ ͏ ͏
Chương 2092Có điều hắn rất may mắn, thế mà thật sự chờ đợi được, hơn nữa còn đánh một trận, tạo nên chiến tích nổi bật. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên rất vui. ͏ ͏ ͏
Vị tiền bối kia đối xử với bà rất tốt, mặc dù khi còn nhỏ thường xuyên chọc ghẹo bà, nhưng mà phàn lớn đều do Thiên Dương Đạo Nhân sai. ͏ ͏ ͏
Có điều Thiên Dương Đạo Nhân lại không ổn, thế mà không biết chăm sóc cho đệ tử của bà. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, trong khoảng thời gian này bọn họ đều đang bế quan. ͏ ͏ ͏
Nhất là Thiên Dương Đạo Nhân, chuyện này Tứ Nguyệt Thiên cũng hiểu được. ͏ ͏ ͏
May mà cuối cùng cũng giải quyết tốt đẹp. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thiên Dương Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi đi tìm những người khác đây, những người đó tu vi cao, lại nhiều người, đến lúc bọn họ phải ra sức rồi. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy còn ông? ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đương nhiên là tôi đến biên giới rồi, chỗ đó mới quan trọng. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chắc chắn những người kia cũng muốn đến biên giới/ ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao cả, chỉ mình tôi biết rõ vị trí, nếu bọn họ không ở đây trong coi cho cẩn thận, tôi cũng không dẫn bọn họ đi. ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên đã đoán được sẽ như vậy, bà ta hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi thì sao? ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân nhìn Tứ Nguyệt Thiên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bà cũng biết đó, sư tỷ của bà, bà ta... Ồ, Mộng Vưu tiên tử, sao lại dẫn người đến đây? ͏ ͏ ͏
-͏ Lúc này lẽ ra những người kia phải ở Thiên Viên chứ? ͏ ͏ ͏
Trông thấy Thiên Dương Đạo Nhân nhìn về phía sau Tứ Nguyệt Thiên và Yên Vân kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Yên Vân vô thức quay đầu nhìn lại. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua khi bà ta quay đầu lại, phát hiện ra căn bản không có ai cả. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến bà ta có chút khó hiểu, sau đó bà ta quay đầu lại, nhận ra không biết Thiên Dương Đạo Nhân đã mở cổng không gian rồi chui vào đó từ lúc nào rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc ấy mặc dù Tứ Nguyệt Thiên cũng quay đầu lại, nhưng mà không biết từ khi nào tay của bà ta đã nắm được tay của Thiên Dương Đạo Nhân. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tứ Nguyệt Thiên cũng tiến vào cổng không gian cùng với hắn ta. ͏ ͏ ͏
Thiên Dương Đạo Nhân: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Tứ Nguyệt Thiên cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không ngờ được nhỉ? ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ biến mất trong cổng không gian. ͏ ͏ ͏
Yên Vân không biết nói gì cho đúng nữa, bà ta cảm thấy những người này đều không bình thường. ͏ ͏ ͏
Bọn họ không sợ sao? ͏ ͏ ͏
Một người bản thân muốn đến biên giới, một người bắt buộc phải đi theo. ͏ ͏ ͏
Bà ta thở dài một tiếng, sau đó quyết định đi tâm sự với Tây Môn phu nhân. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ Tây Môn chưởng môn đã về rồi, cho nên cô ta có thể hỏi thăm một vài chuyện. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như, làm sao để thân thiết với con gái mình hơn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì chỉ cần vượt qua một kiếp này, thân phận của bọn họ sẽ trở lại bình thường, cuối cùng cô ta cũng không cần lo lắng có người sẽ làm gì bất lợi với Tình Tình nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu như chuyện quay về đối với Tình Tình không tốt, bà ta tình nguyện để Tình Tình ở lại Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
uy rằng Thánh Địa không phải nơi tốt nhất, nhưng mà đây là nơi thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Trên Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân nhìn về phía chân trời, sau đó không nhịn được cất tiếng thở dài. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh không hiểu nổi hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối có tâm sự gì sao? ͏ ͏ ͏
Trước đó rõ ràng cô cảm nhận được tâm trạng của Trí Tuệ lão nhân rất tốt, hơn nữa rõ ràng Trí Tuệ lão nhân không hề lo lắng chuyện Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏
Lúc này ông ta lại thở dài, chắc chắn là có chuyện khác ảnh hưởng, không biết chuyện đó có lớn hay không. ͏ ͏ ͏
Có điều Hoa Hinh cũng đã biết được không ít chuyện. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên phần lớn là tin tức về cường giả từ xưa đến nay của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân nhìn về phương xa nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy ngày nữa khả năng tôi phải ra ngoài bận rộn một chuyến rồi. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, trong nháy mắt Hoa Hinh đã sợ ngây người, cô lập tức hỏi: -͏ Tiền bối muốn đi đâu? Nhân tộc đã xảy ra chuyện rồi? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần lo lắng quá, Nhân tộc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, nhưng mà có vài chuyện tôi phải đi đối mặt. ͏ ͏ ͏
-͏ Không đi đối mặt sớm một chút, dễ dàng bị người ta tìm đến tận cửa. ͏ ͏ ͏
-͏ Như vậy thì không ổn. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh không hiểu nổi: ͏ ͏ ͏
-͏ Rốt cuộc là chuyện gì lại khiến tiền bối để ý như vậy? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân lắc đầu, ông ta khẽ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Việc riêng, có khả năng cô không biết đâu. ͏ ͏ ͏
Chắc chắn là Hoa Hinh không biết, nhưng cô vẫn muốn hỏi thêm: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy bao giờ tiền bối ra ngoài? Ra ngoài bao lâu thì quay về? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Chưa nói trước được, có một số việc biến hóa không ngừng, đến lúc đó mới biết được. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh do dự một lát, rồi hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tiền bối có thể gặp phải chuyện không may không? ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân sửng sốt, sau đó ông ta nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai biết được. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng có lẽ tỷ lệ rất thấp. ͏ ͏ ͏
Chương 2093Nói vậy là vẫn có khả năng sẽ xảy ra chuyện? ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh không hiểu nổi vì sao Trí Tuệ lão nhân muốn đi làm chuyện này, cô cũng rất muốn biết nếu gặp phải chuyện không may thì sẽ thế nào. ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối, nếu như xảy ra chuyện gì, vậy sẽ như thế nào? ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh mở miệng hỏi. ͏ ͏ ͏
Trí Tuệ lão nhân suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết nữa. ͏ ͏ ͏
Ông ta thật sự không biết, có một số việc, căn bản không thể nào dự đoán trước được. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Trí Tuệ lão nhân đứng dậy, ông ta nhìn về phía mặt trời gay gắt phía xa nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này cũng là chuyện tôi chờ đợi rất lâu rồi, tôi muốn đi để hỏi một vấn đề. ͏ ͏ ͏
Hỏi một vấn đề mà tôi vĩnh viễn không thể nào lấy được đáp án. ͏ ͏ ͏
Hoa Hinh không hiểu nổi, hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nhìn vẻ bề ngoài cô cảm thấy, hình như không phải Trí Tuệ lão nhân bị ép phải đi ra ngoài, giống như ông ta chủ động muốn đi ra ngoài hơn. ͏ ͏ ͏
Có điều Hoa Hinh biết rõ một chuyện, lần ra ngoài này chắc chắn không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Cô chỉ có thể hy vọng sẽ không xảy ra chuyện gì với Trí Tuệ lão nhân, không có Trí Tuệ lão nhân ở đây, Tiên Sơn giống như thiếu chút gì đó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Trí Tuệ lão nhân không mở miệng nói thêm gì nữa. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên Hoa Hinh cũng không có cách nào để hỏi. ͏ ͏ ͏
Cô chỉ có thể ở lại chỗ này chờ đợi thời gian trôi qua. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Biên giới. ͏ ͏ ͏
Long nhìn bầu trời biên giới nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy ngày nữa Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra, xem ra sắp tớii có lẽ nơi này sẽ càng nguy hiểm hơn. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối không xem tin tức trên điện thoại của tôi sao? Phá Hiểu tiền bối nói, ba ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này sơ thanh đang ngồi dưới đát, chân của hắn bị Sơ Tình đánh nát. ͏ ͏ ͏
Không cho Sơ Tình gõ một cái, Sơ Tình sẽ nổi điên. ͏ ͏ ͏
Sau khi đánh xong, Sơ Tình lại là cô gái nhỏ ngoan ngoãn. ͏ ͏ ͏
So với tát cả mọi người còn ngoàn ngoãn hơn. ͏ ͏ ͏
Long nhíu mày: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba ngày? Nói đùa gì thế, ta có thể cảm nhận được, phải năm ngày nữa chỗ này mới có thể mở ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tiêu Tiểu Mặc cũng cất lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Là do chính miệng Phá Hiểu đại lão nói, ba ngày sau Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra. ͏ ͏ ͏
Sau khi xác nhận lại lần nữa, Long nhíu mày lại. ͏ ͏ ͏
Nó cảm thấy cảm giác của mình không sai, vậy thì do đối phương cảm nhận sai? ͏ ͏ ͏
Lúc này Trần Ức cũng cất lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Long tiền bối, chuyện ba ngày này, là do Phá Hiểu đại lão nói. ͏ ͏ ͏
Long sửng sốt một chút: ͏ ͏ ͏
-͏ Có ý gì? ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ý là Phá Hiểu đại lão muốn nó mở ra vào ba ngày sau? ͏ ͏ ͏
Long kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn ta muốn Thiên Bi Thần Chiến mở ra sớm hơn? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này có gì không đúng sao? Vốn dĩ phải đợi nửa tháng nữa Thiên Bi Thần Chiến mới mở ra, những người kia đều muốn mở ra sớm, Phá Hiểu tiền bối cũng vậy, có gì không đúng sao? ͏ ͏ ͏
Long á khẩu không trả lời được. ͏ ͏ ͏
Có gì không đúng sao? ͏ ͏ ͏
Không có chút nào không đúng cả, hoặc là nói chuyện này rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Nhân tộc lại có thể chủ động để Thiên Bi Thần Chiến mở ra sớm, chuyện này quá kỳ lạ. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, thời viên cổ, những người kia đều liều mạng kéo dài thời gian, có thể kéo dài thêm ngày nào thì tốt ngày đó. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Tần Thiên đủ mạnh, nói không chừng Nhân tộc đã bị xâm lấn từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hiện giờ lại có người muốn cưỡng ép Thiên Bi Thần Chiến mở ra sớm hơn, chuyện này đúng là khiến người ta có chút khó tiếp nhận. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Long không nói gì nữa, nó cảm thấy khả năng nó già thật rồi. ͏ ͏ ͏
Cũng giống như Thánh thú tam tộc hiện giờ. ͏ ͏ ͏
Những người dám đứng ra chỉ có lớp trẻ, thế hệ rước đã mất hết dũng khí rồi. ͏ ͏ ͏
Thế mà cuối cùng Thánh thú lại rơi vào tình trạng này. ͏ ͏ ͏
Trái lại Nhân loại yếu ớt, chỉ có một vài kẻ mạnh, lại không sợ sống chết, luôn quên mình vì đại nghĩa. ͏ ͏ ͏
Nhân loại yếu thật, nhưng mà vĩnh viễn không có cách nào coi thường nhân loại. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Thánh thú vẫn kém Nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Yên lặng một lúc lâu, Long mới mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba ngày sau khả năng sẽ rơi vào đại chiến, bảo những người kia dưỡng thương cho tốt. ͏ ͏ ͏
Trần Ức và Lưu Vũ gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi sẽ đi ngay. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc là người dẫn đầu, so có thể để người dẫn đầu làm chân chạy. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng cô bé Sơ Tình ngoan ngoãn chủ động muốn giúp đỡ, nhưng mà lại bị Tiêu Tiểu Mặc ngăn lại. ͏ ͏ ͏
Cô bé còn nhỏ, đừng tiếp xúc quá nhiều thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng bản thân Sơ Tình cũng rất khủng bố, nhưng mà chuyện này không giống như vậy. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nhìn Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chị Tiêu, thật sự không cần bảo vệ em đâu. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em cứ làm chuyện mình thích là được rồi. ͏ ͏ ͏
Ở đây có rất nhiều tài liệu, em có thể tùy ý làm nghề rèn. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy có thể rèn, Sơ Thanh không nói thêm gì nữa, quả nhiên rèn mới là thứ cô yêu nhất. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả, người gây ra tất cả những chuyện này, lại không có cảm giác gì cả. ͏ ͏ ͏
Hắn đang chải tóc giúp Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
-͏ Bây giờ không phải sáng sớm, chải tóc làm gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Chương 2094Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lát nữa phải ra ngoài ăn tối, không thể đầu bù tóc rối ra ngoài chứ? ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải tại anh mới rối tung lên sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngừng tay nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói như em sẽ khiến người khác cảm thấy anh đã làm gì đó. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngửa đầu nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chẳng lẽ anh không làm gì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh chỉ véo vào bụng em vài cái, tiện thể nghe ngóng quá trình trưởng thành của con chúng ta. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cạn lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Quá trình trưởng thành là cái gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh vừa mới tìm hiểu rồi, để anh nói cho em nghe, sau khi mang thai đứa trẻ sẽ trưởng thành như thế nào. ͏ ͏ ͏
-͏ Không nghe, không nghe. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu không ngừng: ͏ ͏ ͏
-͏ Em không thích nghe những chuyện vớ vẩn này. ͏ ͏ ͏
Được rồi, vậy thì Giang Tả không nói chuyện này nữa: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy em thích nghe chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn nghe anh nói anh yêu em. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, tay bắt đầu chải tóc. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng nhìn Giang Tả, vẻ mặt đầy chờ mong. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đêm nay ăn no rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức chu môi ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Ăn no rỗi việc mới nói anh yêu em hả? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
-͏ Là em ăn no, thì anh mới nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện giờ em đang rất no đây, anh nhìn xem, bụng vợ anh no tròn đây này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thể nào tiếp chuyện được nữa, đầu óc Tô Kỳ sao vậy. ͏ ͏ ͏
Cả nhà cô đều thế này sao? ͏ ͏ ͏
Cũng không biết sau khi con mình ra đời, có thể giống mẹ nó hay không. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao vẫn chưa nói? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi lát nữa đia ăn tối, em ăn nhiều lúc về anh sẽ nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ giơ hai ngón tay lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Em muốn nghe hai lần, trong ba ngày nói liên tục, sáng một lần tối một lần. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả cũng đồng ý, nhưng mà hắn thêm một điều kiện, mỗi ngày Tô Kỳ phải ăn cơm đúng bữa. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Tô Kỳ vui vẻ đồng ý. ͏ ͏ ͏
Ngây thơ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại tiếp tục buộc tóc cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Ở chỗ này đưa Tô Kỳ đi ăn tối, chắc chắn Giang Tả lại đến chỗ ông chủ quán đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Nếu ông chủ quán đậu phụ không bán, Giang Tả trực tiếp đến Giang Thành tìm ông chủ Chung, hiện giờ chắc là hắn đã về nhà rồi. ͏ ͏ ͏
Không để Tô Kỳ đói bụng là được. ͏ ͏ ͏
Chỉ là trên đường đi, đột nhiên điện thoại của Giang Tả lại vang lên. ͏ ͏ ͏
Hắn lấy ra nhìn, là Kiếm Thập Tam gọi đến. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến Giang Tả có chút tò mò, lúc này Giang Tảt gọi điện thoại cho hắn làm gì? ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Tô Kỳ cũng đã trông thấy: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải sư bá có chuyện gì quan trọng cần tìm anh không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy không chắc lắm, có điều hắn vẫn nghe điện. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh giọng Kiếm Thập Tam đã truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện giờ tiểu hữu có rảnh không? Có chuyện quan trọng cần thương lượng với cậu một chút. ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Giang Tả đen xì, không cần nghe hắn cũng biết là chuyện gì rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu là chuyện có liên quan đến Thiên Bi Thần Chiến, Kiếm Thập Tam sẽ nói thẳng. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ lại hỏi hắn có rảnh không, còn nói có chuyện quan trọng cần thương lượng, không thể nghi ngờ nhất định là chuyện liên quan đến dì nhỏ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bây giờ tôi đang muốn đi ăn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tôi chờ tiểu hữu ăn xong rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, Kiếm Thập Tam vô cùng kiên nhẫn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư bá, ngài chờ chút, chồng con sẽ đến đó ngay, bye bye sư bá. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lập tức cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Dám nghe lén anh nói chuyện điện thoại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏
-͏ Em nghe quang minh chính đại, hơn nữa sư bá nói có chuyện quan trọng, sao anh không đến đó? ͏ ͏ ͏
-͏ Sư bá là tiền bối, có việc gì phải ưu tiên ông ấy. ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đưa em đến quán đậu phụ trước, em vừa đợi đồ ăn tiện thể chờ anh luôn, được chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ một cái, cuối cùng đành phải gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Biết rồi, anh sẽ quay lại nhanh thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi, có Tiểu Sồ ở đây, chắc chắn vợ anh sẽ không buồn chán. ͏ ͏ ͏
-͏ Sau này chúng ta sinh thêm một đưa con gái nữa nhé, đáng yêu giống Tiểu Sồ vậy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có chút khó khăn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu Sồ là Linh Hồ, em cũng biết đó, Linh Hồ hóa hình thường rất xinh đẹp. ͏ ͏ ͏
-͏ Con chúng ta sinh ra không chắc đã đẹp bằng bọn họ. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Tô Kỳ gõ mạnh một cái vào trán Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói hươu nói vượn, có bao nhiêu con Linh Hồ đẹp như vợ anh hả? ͏ ͏ ͏
Giang Tả trả lời không chút do dự: ͏ ͏ ͏
-͏ Một con cũng không có. ͏ ͏ ͏
Chương 2095Tô Kỳ lập tức nói không ra lời, sau đó cô khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này vẫn phải có, nhưng mà có thể xinh đẹp như sư tỷ sao? Chắc chắn không có con nào, Thanh Liên cũng không kém. ͏ ͏ ͏
-͏ Nữ đệ tử của tông môn chúng em, không hề kém Linh Hồ. ͏ ͏ ͏
-͏ Nam đệ tử gần như đều mạnh hơn Linh Hồ nhiều lần. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên phái nữ chúng em chắc chắn cũng không kém bọn họ, nếu anh thấy kém bọn họ, vậy chắc chắn là lỗi của anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này thì liên quan gì đến anh? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bởi vì người cha như anh chưa đủ đẹp trai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hắn cần xinh đẹp để làm gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người không thảo luận tiếp vấn đề này nữa, con gái bọn họ sau này có xinh đẹp hay không thì sao? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ không đẹp thì không nuôi? ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Giang Tả đã đưa Tô Kỳ đến cửa hàng bán đậu phụ. ͏ ͏ ͏
-͏ Anh sẽ về nhanh thôi, có lẽ khoảng ba phút, em ngồi đây chờ anh đó biết chưa? ͏ ͏ ͏
Giang Tả dặn dò. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tức giận nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện giờ vợ anh muốn nhảy hai cái cũng không được à? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Ai bảo trước kia em thường xuyên bị ngã ra đất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lỗi của ai? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lập tức nói không ra lời, một lát sau hắn nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh sẽ về nhanh thôi. ͏ ͏ ͏
Nói xong, Giang Tả biến mất ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hừ một tiếng, sau đó vẫn nghe lời Giang Tả ngồi xuống. ͏ ͏ ͏
Không chạy nhảy thì không chạy nhảy. ͏ ͏ ͏
Có gì hay ho đâu. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Sau đó tất nhiên là Giang Tả đến tìm Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Khi trông thấy Giang Tả, Kiếm Thập Tam lập tức vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Rốt cuộc tiểu hữu đã tới rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện quan trọng là chuyện có liên quan đến dì nhỏ? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, lần này không phải sắp đi tham gia Thiên Bi Thần Chiến sao? Tôi định đi chào từ biệt sư muội, nhưng mà không biết phải nói như thế nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả choáng váng, chào từ biệt? ͏ ͏ ͏
Sao phải chào từ biệt? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa ra ngoài một chuyến thôi còn phải nói gì nữa? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Trước kia ông chủ quán đậu phụ từng nói, trước khi ra ngoài, tốt nhất nên nói chuyện quan trọng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhướng mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ví dụ như lần trước, chuyện bảo dì nhỏ thoái vị? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng gần như thế. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Đây là tự mình tìm đường chết sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài một tiếng: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần phải nói gì, chỉ đi hai ba ngày thôi, có gì đâu mà phải từ mới chả biệt? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có chút thất vọng: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể nhân cơ hội này kéo gần khoảng cách với sư muội sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn kéo gần khoảng cách? Rất đơn giản, còn nhớ những gì lúc trước tôi đã nói với ông không? Tìm một cơ hội thích hợp, nói với dì nhỏ là được rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Lần này đừng nói gì cả. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam khó hiểu: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao lại không nói? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ông cảm thấy lần này mình có đủ năng lực đối mặt với Thiên Bi Thần Chiến không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam trả lời không do dự chút nào: ͏ ͏ ͏
-͏ Hoàn toàn không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy dì nhỏ thì sao? ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Kiếm Thập Tam định nói, chắc chắn cũng không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà sau khi suy nghĩ cần thận, hắn phát hiện ra, có lẽ không phải như vậy. ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội không biết tôi có thể phát huy được thực lực lớn đến mức nào. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Thì đúng thế, tự dưng ông chạy tới chào từ biệt dì nhỏ làm gì? ͏ ͏ ͏
-͏ Ông nói xem dì nhỏ có cảm thấy là ông đang bàn giao chuyện hậu sự không? ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Kiếm Thập Tam sững sờ, hình như đúng là như vậy: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tôi phải làm thế nào bây giờ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Phải thể hiện ra bản thân không quan tâm chuyện Thiên Bi Thần Chiến, giống như ông chỉ ra ngoài làm một chuyện bình thường thôi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi hiểu rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Còn việc gì nữa không? Không có thì tôi về đây. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫn còn đang chờ hắn đó, đã qua hai phút rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu còn chưa về sẽ quá ba phút. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy theo tiểu hữu, lúc nào nói câu kia mới thích hợp? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Khi đối mặt với nhau, hoặc là khi ông đứng bên cạnh dì nhỏ, lúc hai người đều yên lặng không nói gì. ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi, tôi về đây. ͏ ͏ ͏
Sắp ba phút rồi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không giữ Giang Tả lại. ͏ ͏ ͏
Chỉ là hắn cảm thấy lời Giang Tả nói có chút thâm ảo. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, ngộ đạo vẫn đơn giản hơn, đơn giản hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Có điều Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra rồi, hắn cũng phải đi tìm sư muội hắn một lần. ͏ ͏ ͏
Còn về tọa độ, vấn đề này không lớn, những người đó căn bản không phải đối thủ của hắn và Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thậm chí không cần nhiều thời gian, đã giải quết xong vấn đề này. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Cấm địa. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch đạp chân dưới nước, có chút mất tập trung. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô đang nghĩ gì thế? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như không lâu nữa sư huynh phải tham gia Thiên Bi Thần Chiến rồi. ͏ ͏ ͏
Chương 2096Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô sợ sao? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Sợ là một chuyện, còn một chuyện nữa chính là, không biết sư huynh của tôi có đến đây nói mấy lời kỳ quái với tôi hay không? ͏ ͏ ͏
-͏ Lời kỳ quái? ͏ ͏ ͏
Chí Thiện không hiểu lắm. ͏ ͏ ͏
Nói điều gì mới coi là lời kỳ quái nhỉ? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ví dụ như lần trước khi sư huynh rời đi, anh ấy nói chờ anh về, bảo tôi thoái vị có được không, ͏ ͏ ͏
Cô nói xem lần này anh ấy sẽ bảo tôi làm gì? ͏ ͏ ͏
Có thể sẽ bảo tôi gả cho anh ấy hay không? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch có chút căng thẳng. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏
-͏ chủ ý thức nói, lần trước hắn nói chờ hắn về cuối cùng không thấy quay lại, nếu lần này nói lấy cô có thể sẽ không lấy cô không? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch lập tức nói không ra lời. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, bà đang sợ hãi điều này. ͏ ͏ ͏
Thiên Bi Thần Chiến đó, người mạnh nhất thời viễn cổ cũng ở lại nơ đó. ͏ ͏ ͏
Dù sư huynh của bà có mạnh hơn nữa, rất có thể cũng phải ở lại nơi đó. ͏ ͏ ͏
Vậy bà phải làm sao? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không dám nghĩ tiếp nữa. ͏ ͏ ͏
Bây giờ bà đã hiểu được Tiểu Cửu nhà mình rồi, thật sự không có cách nào không lo lắng, cũng không có cách nào ngừng suy nghĩ lung tung. ͏ ͏ ͏
Sau khi yên lặng một lát, Nguyệt Tịch hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi có nên nói với sư huynh suy nghĩ của mình không? ͏ ͏ ͏
Chí Thiện lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch có chút buồn bã. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng bà nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể nói, không nói ra khả năng sẽ không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏
-͏ Giống như cô vậy, do anh trai cô đồng ý hôn sự giữa hai người mới như vậy đó. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện lập tức khó chịu: ͏ ͏ ͏
-͏ chủ ý thức nói, đợi khi cô ấy khôi phục, chuyện đầu tiên chính là tìm cô để tính sổ. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Nguyệt Tịch muốn phản bác, nhưng đúng lúc này đột nhiên điện thoại của bà lại vang lên. ͏ ͏ ͏
Bà nhìn qua điện thoại, là sư huynh của bà gọi đến, sau đó Nguyệt Tịch đứng dậy: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi về trước đây, khả năng sư huynh tìm tôi có việc. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện gật đầu, sau đó nhìn theo Nguyệt Tịch vừa nghe điện thoại vừa rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện cứ nhìn Nguyệt Tịch như vậy, cho đến khi Nguyệt Tịch đi khuất, cô mới nói với Chí Ác: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô biết bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì không? ͏ ͏ ͏
Chí Ác nhìn Chí Thiện một cái, sau đó chìm vào trong nước. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô cũng không biết sao? ͏ ͏ ͏
Nếu như xảy ra chuyện gì, tôi phải an ủi cô ấy thế nào? ͏ ͏ ͏
Không, sẽ không xảy ra chuyện gì cả, chắc chắn sẽ không. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Chí Thiện ngẩng đầu nhìn vào không trung vô tận, tự nói với mình: -͏ Một ngày nào đó trong tương lai, anh sẽ bình yên vô sụ xuất hiện trước mặt em, đúng không? ͏ ͏ ͏
Chỉ mất ba phút, Giang Tả đã quay lại cửa hàng đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ vẫn đang thảnh thơi dùng trà, còn về đồ ăn, đến bây giờ vẫn chưa mang lên. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Giang Tả quay về, Tô Kỳ kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng ba phút nhỉ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi xuống bên cạnh Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu không thì sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư bá tìm anh có chuyện gì vậy? Không phải nói có chuyện quan trọng sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Sao chỉ vài phút đã xong rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tự rót ch mình một chén trà, rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, là chuyện về dì nhỏ. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, Tô Kỳ bắt đầu muốn hóng chuyện: ͏ ͏ ͏
-͏ Em muốn nghe, em muốn nghe. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lườm Tô Kỳ một cái: ͏ ͏ ͏
-͏ Hỏi làm sao kéo gần khoảng cách với dì nhỏ. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế Tô Kỳ rất muốn cười, cô cảm thấy câu này không giống như phát ra từ người như sư bá cô. ͏ ͏ ͏
Chẳng trách quan hệ giữa sư bá và Giang Tả lại tốt như vậy. ͏ ͏ ͏
Hóa ra giữa hai người đàn ông cũng có rất nhiều chuyện để nói. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh trả lời thế nào? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như không nói gì, chỉ bảo ông ấy nói vài lời dễ nghe là được rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tỏ ra chán ghét nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không nói thì thôi, lúc anh theo đuổi em rõ ràng cũng nói mấy lời dễ nghe như vậy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hắn từng nói gì thế? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi đến khi sư phụ lập gia đình, chúng ta phải đến quấy rồi, phải đòi lì xì, bao lì xì phải thật dày. ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, tất nhiên là Giang Tả nghe theo Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Có điều hình anh Kiếm Thập Tam lấy dì nhỏ, vẫn khiến hắn cảm thấy là lạ. ͏ ͏ ͏
Thế mà Kiếm Thập Tam cũng kết hôn? ͏ ͏ ͏
Quá đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, trước tiến hắn phải theo đuổi được dì nhỏ đã. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà trong mắt Giang Tả và Tô Kỳ, chuyện này chỉ là vấn đề thời gian thôi. ͏ ͏ ͏
Hai người kia đã rất gần nhau rồi, gần như chỉ còn cách một trang giấy mỏng. ͏ ͏ ͏
Không, khả năng ngay cả một trang giấy cũng không có. ͏ ͏ ͏
Sau đó ông chủ quán đậu phụ bê đồ ăn lên, đoạn đối thoại của hai người, ông ta đã nghe thấy. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Khi nào Kiếm Thập Tam mới lấy được Nguyệt Tịch tiên tử? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía ông ta, hắn rất muốn nói, nếu không phải do ông dạy lung tung, khả năng hai người đã kết hôn rồi. ͏ ͏ ͏
Chương 2097Có điều Giang Tả không nói ra miệng, dù sao chuyện bảo dì nhỏ thoái vị, hình như cũng là công lao của ông chủ quán đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thời cơ không tốt. ͏ ͏ ͏
Giống như mới chỉ cắm một lá cờ. ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ sắp rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói tương đối uyển chuyển. ͏ ͏ ͏
Ông chủ quán đậu phụ thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Kiếm Thập Tam nói mấy hôm nữa sẽ tới đây họ nấu ăn, tôi có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hắn đã nghe thấy ông ta nhắc đến chuyện này rồi, khi đó tu vi của Kiếm Thập Tam còn lâu mới bằng bây giờ, đã trực tiếp phá hủy cả cửa hàng. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ có lẽ sẽ phá hủy cả con đường này mất, sau đó chắc cửa hàng này cũng không có cách nào làm ăn được nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cúi đầu nói thầm. ͏ ͏ ͏
Sau đó ông chủ quán đậu phụ mang vẻ mặt đầy tâm sự quay về phong bếp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao nhìn mặt anh lại có chút hả hê thế? ͏ ͏ ͏
-͏ Anh cũng không nghĩ xem, khả năng học nấu ăn của anh thế nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đứng bật dậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh làm gì thế? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bước đến phòng bếp không quay đầu lại: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đi nói với ông chủ quán, anh muốn học nấu ăn, bảo ông ta dạy cho anh. ͏ ͏ ͏
Xong rồi. ͏ ͏ ͏
Đây là hai chữ phát ra từ trong đầu Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam đã đến chỗ Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Nguyệt Tịch đã ra khỏi Thánh Địa rồi. ͏ ͏ ͏
Khi trông thấy Kiếm Thập Tam, Nguyệt Tịch mỉm cười hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư huynh tìm tôi? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng, đúng vậy. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không sốt ruột chút nào, bà nhìn thẳng vào Kiếm Thập Tam lặng lặng chờ đợi hắn nói tiếp. ͏ ͏ ͏
-͏ Ba, ba ngày nữa tôi, tôi phải đi với Giang Tả, tham, tham gia Thiên Bia, Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy những lời này, Nguyệt Tịch nhíu mày: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba ngày? Nhanh vậy sao? Không phải nói đợi xử lý xong tọa độ, mới đi sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Có kịp không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Do, do Giang Tả muốn, muốn chủ động mở ra. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch sửng sốt một lát, sau đó bà hiểu được có chuyện gì rồi. ͏ ͏ ͏
Phụ nữ đang mang thai hay nghĩ ngợi lung tung, cũng rất mẫn cảm. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn Kiếm Thập Tam có chút lo lắng: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sự không có vấn đề gì chứ? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, có lẽ vậy, chỉ mất hai ba ngày thôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Sau, sau đó chúng tôi, chúng tôi sẽ quay về. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Kiếm Thập Tam nói thế, Nguyệt Tịch có chút kinh ngạc, nhưng mà bà vẫn cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tôi chờ sư huynh về. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, ừ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam không biết nói gì nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Còn Nguyệt Tịch thì vẫn nhìn chằm chằm vào Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cảm thấy có chút đứng ngồi không yên. ͏ ͏ ͏
Hắn nghĩ có lẽ mình nên ra về. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc ấy Nguyệt Tịch lại cất lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư huynh phải về rồi sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ, chỉ là tới đây, để nói, nói một tiếng với sư muội thôi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch vẫn mỉm cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, vậy sư huynh đi sớm về sớm nhé. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, sau đó hắn xoay người định rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Chỉ là Kiếm Thập Tam mới bước được hai bước, Nguyệt Tịch đột nhiên gọi lại: ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi một chút. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam tò mò nhìn về phía Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư, sư muội có việc, việc gì sao? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn Kiếm Thập Tam nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư huynh, lần này chắc chắn anh sẽ quay về đúng không? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không nói bao giờ phải về, chỉ cần hắn có thể quay về như vậy là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nhìn Nguyệt Tịch, cũng nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng, chúng ta sẽ chiến thắng. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, Nguyệt Tịch nở nụ cười. ͏ ͏ ͏
Bà tin tưởng sư huynh mình. ͏ ͏ ͏
Bà không sợ bản thân sẽ lầm lỡ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏
Ở nơi cách biên giới không xa, hiện giờ chỗ này đã xảy ra đại chiến rồi. ͏ ͏ ͏
Người khai chiến, tất nhiên là đám người Tửu Sinh đạo tu. ͏ ͏ ͏
Đối thủ của bọn họ, là những người đầu tiên vào trong này. ͏ ͏ ͏
Mặc dù trong đám người này có vài Đại đạo giả, nhưng mà cũng không mạnh lắm. ͏ ͏ ͏
Về mặt lý thuyết lẽ ra bọn họ sẽ rất nhẹ nhàng, nhưng mà những người kia mang theo không ít pháp bảo, khiến bọn họ rất khó giải quyết. ͏ ͏ ͏
Cộng thêm việc tu vi của năm người bọn họ chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên có chút bị động. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà theo thời gian, thực lực của bọn họ bắt đầu khôi phục lại, không phải chiến đấu vất vả như trước nữa. ͏ ͏ ͏
Ít nhất vẫn có thời gian nghỉ ngơi ăn một chút gì đó. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lui lại một đoạn, rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mọi người cố gắng kiên trì nhé, tôi nghỉ ngơi một chút đã. ͏ ͏ ͏
Những người kia đều bất đắc dĩ, gã này lại đi tìm ba người kia lấy đồ ăn rồi. ͏ ͏ ͏
Qua lời kể của ba người kia, bọn họ tiết Nhân tộc cũng không tốt lắm. ͏ ͏ ͏
ít nhất không có ai được nhiều người ủng hộ. ͏ ͏ ͏
Cảnh giới cũng không đủ cao. ͏ ͏ ͏
Ngay cả chủ nhân của một kiếm kia. thực lực cũng chỉ là Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Chương 2098Chuyện này khiến bọn họ rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Nếu Nhân tộc không có ai, căn bản sẽ không chống lại được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nếu Nhân tộc có người, vậy sẽ để ba kẻ cấp hai này tham dự vào sao? ͏ ͏ ͏
Căn cứ theo lời ba người, có rất ít Nhân tộc biết rõ về Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏
Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nghỉ ngơi thêm một hai ngày nữa, có thể nhẹ nhõm tiêu diệt những người này. ͏ ͏ ͏
-͏ Không biết rốt cuộc Nhân tộc thế nào rồi. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba đứa nhóc kia không nói hết toàn bộ, có lẽ vẫn còn che giấu vài tin tức quan trọng. ͏ ͏ ͏
Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng phải thôi, dù sao bọn họ chưa xác định được chúng ta đáng tin hay không, làm vậy coi như bọn họ cũng có lòng cảnh giác. ͏ ͏ ͏
Kiếm Tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hy vọng kết quả cuối cùng sẽ khiến chúng ta kinh hỉ. ͏ ͏ ͏
Nếu như không có gì bất ngờ, vậy thì Nhân tộc sẽ thật sự bị hủy hoại. ͏ ͏ ͏
Chuyện này mới là vấn đề bọn họ lo lắng nhát, bọn họ không sợ ba người Xích Huyết Đồng Tử nói dối, chỉ sợ bọn họ không nói sai, mà những lời ấy tất cả đều là sự thật. ͏ ͏ ͏
Đó mới là chuyện đau buồn nhất. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Nhân tộc sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏
Lúc này ba người Xích Huyết Đồng Tử vẫn đang ăn trái cây, may mà Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn có mang theo một chút thức ăn. ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là do trông thấy kết cục của đám Tiêu Tiểu Mặc, khiến Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn tỉnh ngộ. ͏ ͏ ͏
Lỡ như bị Phá Hiểu ném đến nơi chim không thèm ỉa, vậy thì xong đời. ͏ ͏ ͏
Cho nên bọn họ đã chuẩn bị một chút đồ ăn, dù sao bọn họ không có năng lực không gian. ͏ ͏ ͏
Bên cạnh cũng không có người nào giống Long tiền bối. ͏ ͏ ͏
Vì vậy chuyện gì cũng phải dựa vào chính mình. ͏ ͏ ͏
Cho nên lần này đã cứu được bọn họ. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, đi ra ngoài mà có không gian trữ vật rất tốt, có thói quen lúc nào cũng chuẩn bị sẵn đồ ăn cũng rất tốt. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ đương nhiên Xích Huyết Đồng Tử là người buồn bực nhất, kem của hắn cuối cùng cũng hết rồi, không có kem để gặp, thời gian trôi qua quá nhàm chán. ͏ ͏ ͏
Xích kiếm có chỗ ở ròi. ͏ ͏ ͏
Đúng là không nên nhốt Xích kiếm vào nơi nhỏ như vậy. ͏ ͏ ͏
Xích kiếm: "?" ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Thật sự không cần phải nói rõ sao?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn vừa ăn trái cây vừa nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta đã nói rất rõ ràng rồi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết trợn mắt, đúng là bọn họ đã nói rất rõ ràng, nhưng mà bản chất lại hoàn toàn khác. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như Phá Hiểu Thất giai có thể tùy tiện hành hạ Đại đạo giả đến chết, Kiếm Thập Tam Cửu giai có thể chém giết Chí cao. ͏ ͏ ͏
Đây mới là điều quan trọng. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không càn đâu, nếu không bọn họ sẽ cho rằng chúng ta bị điên. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, sau đó cô không thèm để ý nữa, dù sao vấn đề này cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô tiếp tục gõ chữ: "Vậy chúng ta phải quay về thế nào?" ͏ ͏ ͏
Câu hỏi này làm khó cả Mặc Ngôn và Xích Huyết Đồng Tử, đúng là vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Nếu như có thể liên lạc được với Phá Hiểu thì tốt quá, nhưng bây giờ lại không liên lạc được. ͏ ͏ ͏
Lỡ như không ai biết bọn họ đang ở chỗ này, thì phải làm sao bây giờ. ͏ ͏ ͏
Cả đời sẽ phải ngốc ở chỗ này sao? ͏ ͏ ͏
Đám đại lão kia cũng không quay về được, nếu bọn họ không dựa vào Phá Hiểu, thì biết dựa vào ai để quay về? ͏ ͏ ͏
-͏ Ba đứa lại đang buồn phiền gì thế? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ. ͏ ͏ ͏
Ba người xhddt không kinh ngạc lắm, những người kia cứ một lúc lại đến đây đòi đồ ăn, bọn họ quen rồi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết tự giác đưa đồ trong tay ra. ͏ ͏ ͏
Nhận lấy trái cây, lão khất cái khó chịu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có thịt sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Bình thường chúng tôi đều không mang thịt, chỉ có ông chủ Chung thường xuyên mang thịt thôi, đáng tiếc anh ta không vào đây. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái khinh bỉ, không vào thì nói làm gì. ͏ ͏ ͏
Sau đó lão khất cái hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vừa rồi ba đứa đang buồn phiền, nói chút coi đang buồn phiền gì thế? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đại lão, chúng tôi phải làm gì mới có thể ra ngoài được. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái ngẩng đầu nhìn về phía biên giới nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vượt qua biên giới, là có thể ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Vậy làm sao để vượt qua được?" ͏ ͏ ͏
Lão khất cái mang vẻ mặt bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba đứa chỉ có thể nói chuyện thôi, nơi này rất đặc biệt, có thể nói chuyện với Chư Thiên mà không bị ngăn cách bởi rào cản ngôn ngữ. ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng gõ chữ nữa, chúng tôi xem không hiểu. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, khi tu vi đạt đến cảnh giới nhát định, chuyện giao tiếp giữa người với người sẽ không còn chướng ngại nữa. ͏ ͏ ͏
Đối với người tu vi chưa đủ cao, chắc chắn có chướng ngại. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi phải làm thế nào để vượt qua biên giới? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái cau mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu vào lúc trước, chúng tôi có thể đưa ba người ra ngoài, nhưng mà hiện giờ không được, biên giới đã bị phong ấn. ͏ ͏ ͏
-͏ Phong ấn này đúng là không đơn giản, chắc hẳn đã hao phí rất nhiều sức người sức của, muốn đi ra ngoài trừ khi có người xóa bỏ phong ấn. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu không thỉ ngay cả khi Thiên Bi Thần Chiến mở ra, cũng không có cách nào cả. ͏ ͏ ͏
Chương 2099Ba người Xích Huyết Đồng Tử bất đắc dĩ, nói vậy đúng là bọn họ không ra được rồi. ͏ ͏ ͏
Bắt buộc phải gặp được Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏
Nếu lúc gặp được Phá Hiểu bận quá quên mất thì phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Bọn họ khổ quá. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối, khi thiên bia thân chiến mở ra, chúng tôi có thể dựa vào năng lực của bản thân để ra ngoài được không? ͏ ͏ ͏
Ão khất cái lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Rất khó, phong ấn này thật sự không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy đại lão, có cách nào bắt được tín hiệu không? ͏ ͏ ͏
Lão khất cái choáng váng, tín hiệu là cái gì? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng ba người cũng không tìm được cách nào để quay về, bọn họ chỉ có thể hy vọng Phá Hiểu có thể trông thấy bọn họ. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì, không biết bọn họ sẽ phải chờ ở đây bao lâu nữa. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Khi nào Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn đọc giúp cô. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nhìn về phía chân trời nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ là năm ngày nữa. ͏ ͏ ͏
"Còn tận năm ngày sao? Vậy phải chịu đói năm ngày rồi, năm ngày không liên lạc với sư phụ, không biết sư phụ có lo lắng hay không." ͏ ͏ ͏
"Nếu sư phụ thật sự lo lắng, khi mình quay về chắc chắn sẽ rất kích động, nói không chừng khi kích động sẽ cho mình rất nhiều tiền tiêu vặt." Mặc Ngôn vui vẻ nghĩ. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái rất tò mò: ͏ ͏ ͏
-͏ Có vẻ như ba đứa không quan tâm đến Thiên Bi Thần Chiến lắm. ͏ ͏ ͏
-͏ Phải biết rằng nếu như thất bại, Nhân tộc có thể sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đó là do các ông hoàn toàn không hiểu gì về lực lượng cả. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, lão khất cái cảm thấy rất buồn cười, bọn họ hoàn toàn không hiểu gì về lực lượng? ͏ ͏ ͏
Được rồi, hoàn toàn không biết gì thì hoàn toàn không biết gì, chỉ là một lũ nhóc thôi, có gì hay mà so đo. ͏ ͏ ͏
Sau đó lão khất cái vừa gặm trái cây vừa hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba đứa có biết một người tên là Tây Môn Xuy Hỏa không? ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? Xích Huyết Đồng Tử kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối biết Xuy Hỏa đạo hữu? ͏ ͏ ͏
-͏ A? Lão khất cái hào hứng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Xem ra ba đứa biết rõ người kia, còn xưng hô là đạo hữu, nói vậy có lẽ hắn cùng tuổi với ba người? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không chênh nhau nhiều lắm. ͏ ͏ ͏
-͏ Cậu ta là người của Ngự Linh tông chúng tôi à? Nói về cậu ta một chút đi. Lão khất cái ngồi xuống bên cạnh Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng không giấu giếm: ͏ ͏ ͏
-͏ Tây Môn Xuy Hỏa đạo hữu, chắc hẳn là người có cá tính nhất trong Ngự Linh tông, nghe nói hắn là người duy nhất trong Ngự Linh tông chuyên môn ăn thịt Linh thú. ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn ăn đến mức toàn bộ Linh thú cấp thấp của Ngự Linh tông phải sợ hãi. ͏ ͏ ͏
-͏ Tu vi thiên phú hình như không phải tốt nhát, nhưng mà tốc độ tu luyện lại nhanh nhất, tất cả thiên kiêu cùng thế hệ của Ngự Linh tông không ai vượt qua được hắn. ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện giờ hắn mới Tam giai, nhưng mà nghe nói được Tẫn Linh Thu tiền bối trợ giúp có thể khiêu chiến Ngũ giai. ͏ ͏ ͏
Nghe xong Lão khất cái vừa vui mừng lại vừa nuối tiếc. ͏ ͏ ͏
Vui mừng vì Tây Môn Xuy Hỏa đúng là không tệ, nuối tiếc chính là về Ngự Linh tông. ͏ ͏ ͏
Thế mà không có ai ăn thịt Linh thú, đúng là phí của trời. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng rất tò mò về Tẫn Linh Thu: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao có Tẫn Linh Thu giúp đỡ có thể khiêu chiến Ngũ giai? Bởi vì thực lực của Tẫn Linh Thu rất mạnh sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải, là vì Tây Môn Xuy Hỏa đạo hữu có thể mượn lực lượng của Tẫn Linh Thu, cho nên hắn chỉ Tam giai vẫn có thể khiêu chiến Ngũ giai. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Xích Huyết Đồng Tử nói như vậy, lão khất cái có chút khiếp sợ: ͏ ͏ ͏
-͏ Mượn lực lượng của Tẫn Linh Thu? Sao hắn làm được? ͏ ͏ ͏
Nếu như năm đó ông ta cũng làm được như thế, vậy chắc chắn ông ta có thể kiên trì lâu hơn. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng nếu có thêm lực lượng, có thể khiến ông ta sinh ra biến đổi về chất. ͏ ͏ ͏
Ít ra cũng có cơ hội tới gần cảnh giới như hiện tại. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi đó căn bản ông ta không mượn được lực lượng của Tẫn Linh Thu. ͏ ͏ ͏
Chuyện này gần như không ai làm được, hiện giờ lại có người Ngự Linh tông làm được, sao ông ta có thể không kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này chúng tôi cũng không biết nữa, là do Phá Hiểu đạo hữu dạy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lại hỏi thêm: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy người đứng sau lưng Phá Hiểu kia là ai? ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn thuộc môn phái nào? ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ Phá Hiểu đại lão cũng coi như là người của Thánh Địa, Thánh Địa rất lợi hại đó. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ở bên cạnh tiếp lời. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa? ͏ ͏ ͏
Ông ta hoàn toàn chưa từng nghe nói đến, từ khi nào ở khu vực Nhân tộc đã xuất hiện Thánh Địa vậy? ͏ ͏ ͏
Những năm qua đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Chương 2100Vốn dĩ ba người Xích Huyết Đồng Tử định nói thẳng ra Phá Hiểu thật sự rất lợi hại, không ngờ vị tiền bối này lại hỏi người đứng sau Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Người đứng sau Phá Hiểu, hình như không có ai lợi hại hơn nữa. ͏ ͏ ͏
Có điều bọn họ cũng không nói thẳng chuyện của Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Dù sao chuyện của Phá Hiểu đúng là rất khó tin. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái kích động một lát, rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, dù thế nào bây giờ cũng không kịp nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ dù ông ta có biết cũng không có tác dụng gì, Linh Long, nó đã chết rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu như nó chưa chết, có lẽ cũng bị ông ta ăn thịt rồi. ͏ ͏ ͏
Không biết ông ta làm vậy nó có cắn lại ông ta không. ͏ ͏ ͏
Sau đó lão khát cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, sau này bạn bè của ba người có vào đây không? Có thể bảo bọn họ mang một chút thịt không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối có thể giúp chúng tôi liên lạc với người bên ngoài sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có điều với thực lực của ba người, chắc chắn bạn bè của ba đứa cũng không có cách nào vào được, tu vi như ba người ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không phục: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy tiền bối có muốn đánh cuộc hay không? ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu ma tu muốn đánh cuộc gì? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu đột nhiên xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao ông cũng ra đây rồi? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đám tạp chủng kia đã rút lui, xem ra bọn họ đang nghĩ cách khác. ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi chúng ta khôi phục, bọn chúng càng không có phần thắng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Ngạo Vô Cực ma tu lại nhìn về phía Mặc Ngôn hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu ma tu, nói xem cô muốn đánh cuộc gì? Tôi đánh cuộc với cô. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đánh cuộc người quen của chúng tôi có thể vào trong này hay không. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu như cô là người của Ngũ Quang Thập Sắc tông, vậy thì tất nhiên sẽ có tiền bối của cô vào trong này, trừ khi không có người nào Bát giai cả. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng mà Bát giai ở Ngũ Quang Thập Sắc tông có lẽ không hiếm. ͏ ͏ ͏
-͏ Có một hai Đại đạo giả cũng là chuyện bình thường. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên nếu nói người quen, chuyện này không được. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy thì thế này, chúng ta tính theo tỉ lệ. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu có chút tò mò: ͏ ͏ ͏
-͏ Tỉ lệ? ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy, chúng ta đánh cược, trong số người đến, một nửa là người chúng tôi quen biết, bọn họ cũng biết chúng tôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Đến lúc đó chỉ cần tiền bối đưa chúng tôi qua đó nghiệm chứng là được rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cảm thấy mình quá thông minh, ͏ ͏ ͏
Điều này khiến Ngạo Vô Cực ma tu rất kinh ngạc, ba đứa nhóc này lại quen biết nửa giới tu luyện sao? ͏ ͏ ͏
Thật hay giả? ͏ ͏ ͏
Giới tu luyện không nhỏ như vậy chứ? ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu chúng tôi thắng thì sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi mời tiền bối ăn kem. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, người của Ngũ Quang Thập Sắc tông, lúc nào cũng khiến người ta chán ghét. ͏ ͏ ͏
-͏ Đổi cái khác. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lấy trái cây ra, ý tứ rất rõ ràng, đổi thành trái cây. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Đổi tiếp. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đổi thành ăn thịt đi, tôi đồng ý. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhìn ông xem... Nói thế nào cũng phải đổi thành thịt Vịnh Tê chứ. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lý, nhưng mà đám nhóc này có thể kiếm được sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử xua tay nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ sẽ kiếm được, bảo Mặc Ngôn đi ăn trộm là được rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nóng nảy: ͏ ͏ ͏
-͏ Vì sao lại là tôi đi? Lỡ như ăn trộm của Phá Hiểu đại lão thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Sẽ chết người đó. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Chúng tôi sẽ chuẩn bị mộ chôn quần áo và di vật giúp cô." ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Muốn ăn trộm, đương nhiên bọn họ sẽ trộm của ông chủ Chung rồi. ͏ ͏ ͏
Còn có Tây Môn Xuy Hỏa nữa, nhưng mà Tây Môn Xuy Hỏa lợi hại hơn, bảo vệ cũng rất nghiêm. ͏ ͏ ͏
Căn bản không đến gần được. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy ba người nói với nhau, lão khất cái và Ngạo Vô Cực ma tu lập tức có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
-͏ Sao ba đứa có thể có thịt Vịnh Tê? Hơn nữa có vẻ như ba đứa còn biết rất rõ về thịt Vịnh Tê. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái nói. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai người nói ra bất kỳ món ngon nào, có lẽ chúng tôi đều có thể lấy được. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần nói cho Phá Hiểu đại lão là được rồi, sau đó Phá Hiểu đại lão sẽ đi tìm. ͏ ͏ ͏
Nhân cơ hội đó bọn họ lấy một chút là được rồi. ͏ ͏ ͏
Lão khất cái mỉm cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Ba đứa từng nếm qua rất nhiều thứ sao? Vậy thử so với lão già này xem, xem ba đứa đã ăn nhiều bằng ta chưa. ͏ ͏ ͏
-͏ Nói một món ba đứa cảm thấy hiếm có xem nào. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi cũng chưa được ăn nhiều món ngon lắm, gần nhất chỉ có trứng luộc nước trà thôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Chính là dùng lá trà để nấu trứng. ͏ ͏ ͏