Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 123 - Chương 2101

Chương 2101

Lão khất cái gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi hiểu, có lẽ là loại trứng hiếm có ăn rất ngon. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vấn đề không phải là trứng, chỉ là trứng bình thường thôi, quan trọng là chúng tôi dùng ngộ đạo trà để nấu trứng. ͏ ͏ ͏

Phì! ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu và lão khất cái trực tiếp phun trái cây ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Trà gì? ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu lập tức hỏi. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn trốn ra sau lưng Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngộ đạo trà. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ba đứa đang nói đùa à? Ngộ Đạo thụ khả ngộ bất khả cầu, đã biến mất rất nhiều năm rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa lại dùng ngộ đạo trà để nấu trứng, sau đó chỉ ăn trứng? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Món đó đại lão từng nếm thử chưa? Hương vị rất được, thi thoảng còn có thể lĩnh ngộ được một chút tâm đắc trong vấn đề tu luyện. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ông ta không tin, sao những người này có thể có ngộ đạo trà. ͏ ͏ ͏

Thứ này tông môn nào có được không cất giấu như bảo vật. ͏ ͏ ͏

Những người này dùng làm trứng luộc nước trà. ͏ ͏ ͏

Đúng là chuyện không thể nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó lão khất cái nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trừ khi ba đứa có thể lấy ra ngộ đạo trà, nếu không tôi không tin. ͏ ͏ ͏

-͏ A. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn trực tiếp lấy một chút lá trà ra. ͏ ͏ ͏

Vừa nhìn thấy lá trà, Ngạo Vô Cực ma tu và lão khất cái lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Đây, đúng là ngộ đạo trà. ͏ ͏ ͏

Thứ có chưa đạo này, không sai được. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu ma tu, lần sau có thứ như thế này đừng lấy ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như trong lòng chúng tôi có ác ý, khả năng ba đứa đã gặp nguy hiểm rồi. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế Mặc Ngôn càng sợ hơn, sau khi trốn kỹ cô lấy tất cả ngộ đạo trà ra nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là tất cả lá trà tôi có, hiếu kính các vị đại lão đó. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu lập tức không biết nói gì nữa, tiểu ma tu này nghe không hiểu à? ͏ ͏ ͏

Sau đó Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hay là dùng cái này làm tiền đặt cược đi, vậy nếu ba đứa thắng, ba đứa muốn gì? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối chỉ cần hét to một câu, Ngạo Vô Cực ma tu tôi nguyện ý tôn Mặc Ngôn ma tu là người mạnh nhất là được rồi. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: "...'' ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Lão khất cái: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Đây chắc chắn là người Ngũ Quang Thập Sắc tông. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Một ngày mới Giang Tả đứng trên Thiên Viên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra sắp tới rồi, tọa độ đã ổn định, không gian đã ổn định, chỉ còn thiếu tín hiệu cuối cùng nữa thôi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam cũng đang ở bên cạnh Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra bọn họ đã hẹn nhau từ trước rồi, đang đợi đến thời gian tiến quân. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng thế, phản ứng của tọa độ gần như đã đồng bộ. ͏ ͏ ͏

-͏ Như vậy cũng tốt, đến cùng nhau chúng ta cũng đỡ việc. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu, hắn ta cũng nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Càng giải quyết tọa độ sớm, bọn họ càng có thể đến Thiên Bi Thần Chiến sớm hơn. ͏ ͏ ͏

Vậy thì có thể trở về sớm hơn. ͏ ͏ ͏

Đây cũng không phải chuyện xấu. ͏ ͏ ͏

Trong lòng bọn họ, giải quyết chuyện Thiên Bi Thần Chiến không tốn bao nhiêu thời gian cả. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu định lúc nào thăng cấp lên Bát giai? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi. ͏ ͏ ͏

-͏ Ngày mai, độ kiếp xong, chúng ta sẽ đi đến Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam mỉm cười: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy giao chuyện tọa độ cho tôi đi, nếu có cá lọt lưới, thì để cho đám Thần Long xử lý. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là đám Thần Long cũng đã hành động, mặc dù tu vi của Thần Long chưa đến Đại đạo giả, nhưng mà với thiên phú kinh người, nó có thể làm được rất nhiều việc. ͏ ͏ ͏

Cũng không phải không có Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏

Ít nhất đám Ma Khoa ma tu vấn ở đó. ͏ ͏ ͏

Cho nên có lẽ bên trong không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

Nếu có vấn đề thì để Thánh nữ ra tay. ͏ ͏ ͏

Thánh nữ có tác dụng rất lớn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả và Kiếm Thập Tam đứng trong Thiên Viên, hai người đã sắp xếp công việc rõ ràng cho những người sắp tới đây rồi. ͏ ͏ ͏

Đối với bọn họ, chỉ cần tập trung người đi ra từ tọa độ lại một chỗ, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nữa. ͏ ͏ ͏

Sở dĩ bọn họ cảm thấy phiền phức, tất cả là do phân chia quá rạch ròi. ͏ ͏ ͏

Nếu bọn họ nổi điên lên, không ai khống chế được, ͏ ͏ ͏

Đương nhiên chỉ cần tu vi đủ cao, vẫn có thể hóa giải được. ͏ ͏ ͏

Quan trọng là Giang Tả mới Thất giai. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam không biết nhiều bằng Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn xung quanh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đám Ngân Giáp đang canh chừng ở quanh đây à? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chỉ liếc nhìn xung quanh, cũng không để ý lắm. ͏ ͏ ͏

Tọa độ cần phải xử lý, Giang Tả đều xử lý, đợi khi đối phương đến đây, tọa độ dễ dàng bị tiễn đi, sẽ không ảnh hưởng đến việc Kiếm Thập Tam giết những người kia. ͏ ͏ ͏

Tính ra cũng tương đối hoàn hảo. ͏ ͏ ͏

Ít nhất thế giới sẽ không bị ảnh hưởng nhiều lắm. ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý thuyết, những người bên ngoài có lẽ cũng đã nhận được một vài tọa độ rồi, có lẽ sẽ xảy ra chút chuyện. ͏ ͏ ͏

Chương 2102

Kiếm Thập Tam mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Khả năng phía bên kia đã sử dụng tọa độ rồi, hơn nữa rất có thể đã đưa vào chiến đấu. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam có chút kinh ngạc, hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Bên kia biên giới? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Lần trước tôi nhìn sang đó một lần, bên kia thật sự có không ít Đại đạo giả, số người đi vào cũng không ít. ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý thuyết trong tổ chức kia, không thể nào có nhiều Đại đạo giả như vậy được. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra có khả năng tọa độ của đối phương vẫn còn, cần phải hủy diệt nó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn tọa độ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khi tọa độ mở ra, sẽ xuất hiện sự kết nối nhất định. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy là đủ rồi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, hoàn toàn đủ rồi, chỉ cần để Kiếm Thập Tam cảm nhận được sợi dây kết nối kia, hắn có thể dùng một kiếm chém rụng tọa độ. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên nếu như những người kia nhẫn nại đến cuối cùng mới khởi động tọa độ, vậy thì Kiếm Thập Tam cũng không có cách nào cả. ͏ ͏ ͏

Không mở tọa độ ra, không có cách nào sinh ra kết nối. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả và Kiếm Thập Tam đi ra ngoài, Giang Tả quay về tìm Tô Kỳ, còn Kiếm Thập Tam, tất nhiên là hắn lại tiếp tục đi theo sư muội của mình. ͏ ͏ ͏

Sắp phải ra ngoài vài ngày rồi, phải tranh thủ nhìn lâu hơn một chút. ͏ ͏ ͏

Yên Vân nhìn theo bóng dáng hai người kia, bà có thể nhận ra bọn họ rất ung dung, bà không phủ nhận bọn họ rất mạnh, nhưng mà bà lo lắng, kẻ mạnh căn bản không thèm để ý đến sự sống chết của con sâu cái kiến. ͏ ͏ ͏

Nếu con gái bà ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ sẽ cứu sao? ͏ ͏ ͏

Lúc này Tây Môn phu nhân cũng đang có mặt ở đây, bà mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không sao đâu, rất nhiều người nói với tôi, bọn họ không phải loại người tùy tiện nhận lời người khác. ͏ ͏ ͏

Bà quen rất nhiều người biết Phá Hiểu và Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Nhất là con trai bà, có thể nói quan hệ của nó với Phá Hiểu không tệ. ͏ ͏ ͏

Theo như con trai bà nói, chỉ cần là việc Phá Hiểu đã nói ra, căn bản không có chuyện gì không thực hiện được. ͏ ͏ ͏

Hắn nói sẽ bảo vệ một người, vậy chắc chắn sẽ không để đối phương chết trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏

Yên Vân không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏

Bà có thể làm gì được nữa? ͏ ͏ ͏

Ngoài việc tin vào Thánh Địa, bà không còn cách nào khác, bởi vì bà không đối phó được với tọa độ, cũng không đối phó được người đối diện tọa độ. ͏ ͏ ͏

Nếu do dự sẽ chỉ hại Tình Tình thôi. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bà chỉ có thể cầu nguyện, cầu cho con gái bà đừng gặp phải chuyện không may. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này tất nhiên là Tô Kỳ đang ở cùng Tĩnh Nguyệt, cô nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, có thể mua thứ khác mà, đừng mua quần áo nữa, quần áo của trẻ con sắp bị chị mua hết rồi. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là Tĩnh Nguyệt sẽ không mua nữa, giữ lại để sang năm bán. ͏ ͏ ͏

Cô do dự một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị cảm thấy trong bảo khố của Thánh Địa có vài món pháp bảo thích hợp với trẻ con, chúng ta mượn dùng vài năm đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cạn lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, em đang mang thai. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em canh chừng giúp chị là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ nghĩ kỹ lại đi, nếu bị bắt chắc chắn em sẽ không bị phạt. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này, Tĩnh Nguyệt lập tức sững sờ: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, chúng ta đi mua nho đi, nghe nói ăn nhiều nho mắt đứa bé sẽ to tròn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật hay giả vậy? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhún vai: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có căn cứ khoa học. ͏ ͏ ͏

Dừng một chút, Tĩnh Nguyệt lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Cũng không có căn cứ về mặt tu luyện, dù sao mọi người đều nói như vậy, chúng ta cứ làm theo là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ có chút lo lắng: ͏ ͏ ͏

-͏ Sẽ tăng lượng đường trong máu nhỉ? Hơn nữa con trai không cần xinh đẹp như vậy. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn về phía Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Con gái mắt to một chút vẫn xinh hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Con trai. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

-͏ Con gái. ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, nếu chị không nói lại, em sẽ không chơi với chị nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói rất nghiêm túc. ͏ ͏ ͏

-͏ Ai thèm quan tâm, đợi khi con gái em ra đời, em muốn chơi với chị, chị cũng không cần. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nhượng bộ chút nào. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chỉ biết nhìn chằm chằm vào Tĩnh Nguyệt, không nói ra lời. ͏ ͏ ͏

Sư tỷ của cô rất quá đáng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ quay đầu đi: ͏ ͏ ͏

-͏ Không chơi với sư tỷ nữa, em đi tìm Tả ca đây. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vươn tay ra giữ chặt lấy Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Kỳ không quay đầu lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, dù chị có dỗ em cũng vô dụng, em giận thật rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tức giận nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhìn em yếu ớt thế này, đi ăn trước đã, nếu để sư phụ biết chị khiến em giận no rồi, thì chị chết chắc. ͏ ͏ ͏

Tô kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ đi vào cửa hàng đậu phụ, lần này hai người định ăn đậu phụ thối. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Gần đây có thèm ăn chua không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không, cũng không thấy buồn nôn, kiểm tra cũng không thấy phản ứng, không phải em mang thai giả chứ? ͏ ͏ ͏

Chương 2103

Đúng lúc ấy Giang Tả xuất hiện trước cửa ra vào, nghe thấy Tô Kỳ nói như vậy, sắc mặt hắn đen xì lại. ͏ ͏ ͏

Mang thai giả từ bao giờ thế? ͏ ͏ ͏

Hắn đã kiểm tra rồi, Tô Kỳ cũng tự mình kiểm tra, Tĩnh Nguyệt tỷ cũng đã kiểm tra, dì nhỏ đã kiểm tra, tất cả mọi người đều bị mù đúng không? ͏ ͏ ͏

Lúc này dường như Tô Kỳ cảm nhận được điều gì đó, cô quay đầu nhìn về phía cửa ra vào. ͏ ͏ ͏

Vừa trông thấy Giang Tả, trên mặt cô lập tức nở nụ cười. ͏ ͏ ͏

-͏ Chỗ em có đậu hũ này, anh có muốn ăn không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vui vẻ nói. ͏ ͏ ͏

Phì! ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nhịn được lập tức phun ra. ͏ ͏ ͏

Mấy thứ kia lại phun thẳng vào người Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt, kéo dài giọng: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ... ͏ ͏ ͏

Bộ quần áo này hôm nay cô vừa mới thay, bị người khác làm bẩn, Tô Kỳ rất khó chịu. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt rất bất đắc dĩ, cô nàng này nói gì chẳng được, sao lại nói thẳng bảo tiểu Giang qua đây ăn đậu hũ của bản thân chứ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ mới nhận ra, ngay lập tức khuôn mặt cô đỏ bừng lên. ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, không phải như chị nghĩ đâu. ͏ ͏ ͏

-͏ Em không có ý đó. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vội vàng giải thích. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ đứng bật dậy, kéo Giang Tả chạy ra ngoài, chủ yếu là do Tiểu Sồ và Lộ Chân đang dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía cô. ͏ ͏ ͏

Mặt cô đỏ hết lên rồi. ͏ ͏ ͏

Không chạy không được. ͏ ͏ ͏

-͏ Đều là lỗi tại anh. ͏ ͏ ͏

Vừa chạy Tô Kỳ vừa ấm ức nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì. ͏ ͏ ͏

Hắn không hiểu nổi, vừa rồi hắn đã làm gì sai sao? ͏ ͏ ͏

Hắn chỉ đứng ở cửa ra vào thôi mà, thế cũng sai? ͏ ͏ ͏

Không đứng chẳng lẽ hắn phải ngồi ở cửa. ͏ ͏ ͏

Vậy nếu hắn ngồi xuống, có phải hắn không sai nữa không? ͏ ͏ ͏

Khi chạy đến chỗ không có người, Tô Kỳ mới dừng lại, sau đó cô vỗ vỗ lên mặt mình hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Còn đỏ nữa không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Có chút. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải tại anh sao, trước kia lúc đi học thường xuyên bị anh làm hại khiến em xấu hổ, sau này kết hôn rồi vẫn như vậy. ͏ ͏ ͏

Nói đến việc này, Giang Tả lại nghĩ đến một chuyện: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh nhớ khi đó hễ em đỏ mặt thì rất hay đánh anh. ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Tô Kỳ nhìn về phía khác nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Để giảm bớt lúng túng, không phải do những việc anh làm quá đột ngột sao. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa có đôi khi anh cũng rất quá đáng có phải không? ͏ ͏ ͏

-͏ Em tìm anh để đi đến nơi chúng ta thường xuyên hẹn hò, thế mà trước mặt bao nhiêu người như vậy, anh lại hỏi em có chuyện gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là lý do sau đó em đánh người ta không ngừng? ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, nếu là người khác chắc chắn đã chia tay rồi, có điều khi đó em chỉ muốn đánh anh thôi, đánh cả đời, cứ nghĩ đến lại đánh. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đừng cử động, để em đánh anh một trận, bây giờ nghĩ đến em lại thấy tức giận rồi. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kéo tay Giang Tả đi trên đường, đi đi lại lại cũng rất phiêu. ͏ ͏ ͏

Rất có sức sống. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đang muốn mở miệng bảo cô để hắn tự đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đã nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Quần áo bị bẩn rồi, lúc về anh thay giúp em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Được. ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng chỉ bẩn áo khoác, dù không phải áo khoác cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏

Cũng không phải chuyện phiền phức gì, Tô Kỳ còn rất phối hợp nữa, cùng lắm là làm nũng một lát thôi. ͏ ͏ ͏

Cô vui là được. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vui hay không vui? ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò: ͏ ͏ ͏

-͏ Vui cái gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thay quần áo giúp một cô gái xinh đẹp đó. ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Giang Tả lập tức đen xì: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh thay quần áo giúp vợ mình, phải có cảm xúc đặc biệt sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa em sắp làm mẹ rồi đó, đâu còn là cô gái trẻ nữa. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế Tô Kỳ không đi nữa, mà nhìn chằm chằm vào Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng dừng lại, sau đó sửa lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Phải là thiếu nữ xinh đẹp mới đúng. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có gì khác nhau sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiếu nữ nghe hay hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ một tiếng, sau đó tiếp tục kéo tay Giang Tả đi về phía trước. ͏ ͏ ͏

Lúc này ngoài trời tuyết rơi trắng xóa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hình như chưa bao giờ chúng ta cùng ngắm tuyết rơi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Thành rất hiếm khi có tuyết rơi. ͏ ͏ ͏

Đúng là Giang Tả rất ít khi trông thấy tuyết rơi, chỉ sau khi đến Thánh Địa, hắn mới thường xuyên trông thấy tuyết. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì cho dù là kiếp này hay kiếp trước, hắn đều nhìn thấy tuyết rất ít. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy lát nữa, chúng ta đi ngắm tuyết nhé. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bây giờ tuyết đang rơi, không phải có thể ngắm luôn sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đàu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nhìn chán tuyết ở Thánh Địa rồi, không dễ coi, lần sau chúng ta về Giang Thành ngắm tuyết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu bất đắc dĩ, Tô Kỳ nói gì thì chính là cái đó. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ vươn ngón út ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoéo tay. ͏ ͏ ͏

Chương 2104

Giang Tả sửng sốt, sau đó cười rồi vươn tay ra ngoéo tay với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoéo tay thắt cổ một trăm năm cũng không thay đổi. ͏ ͏ ͏

Sau khi ngoéo tay với Giang Tả, Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, nếu anh không đưa vợ mình đi ngắm tuyết, anh chính là con chuột nhỏ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Một trăm năm có phải hơi ngắn không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không ngắn, khả năng còn quá dài, dù sao chỉ xem một lần là được rồi, sau này anh muốn đổi ý thì tùy anh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn chằm chằm vào Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã nói rồi đó. ͏ ͏ ͏

Nói đến nói đi, hóa ra Tô Kỳ vẫn lo Giang Tả sẽ không về được. ͏ ͏ ͏

Đây là chuyện khiến cô sợ nhất. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nhiều lời, chỉ gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ, hứa rồi. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế Tô Kỳ lập tức vui vẻ: ͏ ͏ ͏

-͏ Về nhà sẽ cho anh hôm một cái, ban thưởng cho anh đó. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Ban thưởng kiểu này, không có thành ý chút nào. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Về đến phòng mình, Giang Tả đã thay quần áo giúp Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Có điều Tô Kỳ hơi quá đáng, cô bảo hắn về nhà rồi phải mặc đồ ngủ, còn bắt hắn thay cho cô. ͏ ͏ ͏

Vô sỉ. ͏ ͏ ͏

-͏ Sao sắc mặt lại không vui như vậy, lúc thay đồ tay anh cũng không chậm mà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tựa vào người Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy chăn lông đắp lên cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

-͏ Hôm nay hình như hơi này, có phải trận pháp ở chỗ này đã hỏng rồi hay không? ͏ ͏ ͏

-͏ Đâu có, bởi vì vừa rồi tuyết rơi, vốn dĩ trận pháp không mạnh, chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng một chút. ͏ ͏ ͏

Nói xong Tô Kỳ quấn chăn lông kín người, rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều cũng rất tốt, có cảm giác mùa đông. ͏ ͏ ͏

-͏ Tháng ba rồi, sắp sang xuân rồi đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tựa vào ngực Giang Tả, cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Như nhau cả thôi, cho dù thời tiết bên ngoài thế nào, đã sang mùa gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ cần ở trong ngực anh, đều rất ấm áp. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù đông lạnh, hạ nóng, hay trời thu mát mẻ, đều không ảnh hưởng đến em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cầm lấy tay Giang Tả, cô cảm thấy rất ấm áp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cúng ôm Tô Kỳ, không nói gì cả. ͏ ͏ ͏

Lúc này hắn cảm thấy không cần phải nói gì. ͏ ͏ ͏

Hắn chỉ cần ôm cô, bảo vệ tốt cho cô là được rồi. ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn mất Tô Kỳ lần nữa, hoàn toàn khác kiếp trước. ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn hiểu lầm, ngây ngốc cho rằng bản thân làm đúng, vì trong lòng hiểu lầm hắn có thể sống tiếp được. ͏ ͏ ͏

Bây giờ thì không. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn sẽ dùng tất cả để bảo vệ, che chở Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Băng tất cả những gì hắn có. ͏ ͏ ͏

Hắn chỉ hy vọng bản thân sẽ không làm cho Tô Kỳ đau khổ. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc đó Tô Kỳ ngẩng đàu nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hôn em. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này, về mặt lý thuyết chắc chắc Giang Tả sẽ không do dự, nhưng là hắn lại có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏

-͏ Bầu không khí này có phải không thích hợp lắm không? Lỡ như... ͏ ͏ ͏

Giang Tả còn chưa nói hết lời, Tô Kỳ đã trực tiếp hôn len môi hắn. ͏ ͏ ͏

Một lát sau, Tô Kỳ tựa vào ngực Giang Tả, dùng chăn lông đắp cho mình, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, anh xem tivi đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu khẽ cười. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên hắn phát hiện ra, hắn bảo vệ thế giới này vì Tô Kỳ, đúng là chuyện quá bình thường. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả đang nghĩ miên man, đột nhiên giọng nói của Tô Kỳ lại vang lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Vui vẻ ngốc nghếch gì đó? Vợ anh hôn anh một cái đã thu mua được anh rồi à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải thế, lúc nào anh cũng là người của Tô Kỳ tiểu thư, không cần thu mua. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho anh xem hai tập phim, sau đó em sẽ nấu cơm cho anh ăn. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế Giang Tả lập tức ỉu xìu, chỉ hai tập thôi? ͏ ͏ ͏

Keo kiệt. ͏ ͏ ͏

Đây còn là bà xã đáng yêu của hắn sao? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, hôm nay chính là ngày thứ ba. ͏ ͏ ͏

Tất cả tu sĩ có tu vi từ Thất giai Nhập đạo trở lên của giới tu luyện, đều đã tụ tập lại. ͏ ͏ ͏

Đối với bọn họ mà nói, hôm nay có thể sẽ xảy ra một vài chuyện vượt quá năng lực của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Nhưng bọn họ đã chuẩn bị tót tâm lý rồi, nếu như không xảy ra là tốt nhất, nếu xảy ra bọn họ sẽ dập tắt hết. ͏ ͏ ͏

-͏ La Ảnh, chuyện vị trí phải giao cho cậu rồi, chỉ cần cảm thấy chỗ nào có vấn đề, thì nói cho chúng tôi biết. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn nói với La Ảnh. ͏ ͏ ͏

Lúc này La Ảnh đang cầm một cái la bàn đặc biệt trong tay, đây là thứ trước đây hắn lấy được, có thêm cái la bàn này, chắc chắn hắn có thể tìm ra được vài điểm khác thường. ͏ ͏ ͏

-͏ Cứ giao cho tôi đi. ͏ ͏ ͏

La Ảnh nói. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Dương Đạo Nhân đã chạy tới biên giới rồi, đúng là quá đáng. ͏ ͏ ͏

Diên Hạo mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn thở dài: ͏ ͏ ͏

-͏ Đến biên giới mới nguy hiểm, chúng ta ở đây chỉ phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra thôi, còn chỗ của hắn sẽ phải đối mặt với cô số công kích. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều biết điều này, Thiên Dương Đạo Nhân không định để bọn họ đi mạo hiểm. ͏ ͏ ͏

Bên kia có Long ở đó, căn bản sẽ không thất thủ. ͏ ͏ ͏

Qua đó chỉ để dốc hết sức thôi. ͏ ͏ ͏

Diên Hạo cũng thở dài: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà tốt xấu gì cũng đưa hai vị tiền bối kia đi cùng chứ, ít ra bọn họ cũng đạt đến cấp bậc Đại đạo giả. ͏ ͏ ͏

Chương 2105

Người bọn họ đang nói đến là Ma Khoa ma tu và Ngự Linh tông Ngọc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng không có cách nào biết được vị trí biên giới. ͏ ͏ ͏

Biên giới bị che giấu, ngay cả Đại đạo giả cũng không thể tìm ra. ͏ ͏ ͏

Khiến mọi người không thể nào đến đó giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Có lẽ chỗ đó cũng không cần giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Khu vực quỷ tu. ͏ ͏ ͏

Quỷ Kiến Sầu nhìn những cường giả khác của quỷ tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu sợ chết, có thể rời đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện chúng ta sắp làm, không có chỗ tốt nào đối với chúng ta cả, chuyện này không phù hợp với phong cách làm việc của chúng ta. ͏ ͏ ͏

-͏ Rời đi cũng không có gì đáng chê trách. ͏ ͏ ͏

Đám người kia do dự một lát, cuối cùng có một nửa đã rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Quỷ Kiến Sầu không quan tâm chút nào, chuyện này cũng dễ hiểu thôi. ͏ ͏ ͏

Có nhiều người bằng lòng ở lại như vậy mới khiến hắn có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

-͏ Mọi người đã nghĩ thông suốt chưa? Chúng ta là Quỷ tu, có thể chúng ta sẽ không được chào đón. ͏ ͏ ͏

-͏ Cho dù có làm chuyện gì, cũng không thể nào thay đổi lập trường của chúng ta, cũng không có khả năng khiến người khác thay đổi cái nhìn. ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện chúng ta sắp làm, chính là chuyện phải dốc hết sức nhưng chưa chắc đã nhận được kết quả tốt. ͏ ͏ ͏

Quỷ Kiến Sầu bình tĩnh nói. ͏ ͏ ͏

Hắn không biết tại sao hắn phải làm như vậy, cũng không hiểu rốt cuộc bản thân đang nghĩ gì. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn muốn làm như vậy. ͏ ͏ ͏

Ngu nhỉ? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, đúng là quá ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà sau khi Tiên Linh kiếm nói về công thần, đã khiến hắn không thể nào tiếp tục ngu xuẩn như vậy nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi, đã nghĩ kỹ rồi. ͏ ͏ ͏

Đây là câu trả lời Quỷ Kiến Sầu nhận được. ͏ ͏ ͏

Khu vực ma tu. ͏ ͏ ͏

Sư phụ của Mặc Ngôn đang đứng trên đỉnh núi, hắn ta có chúng bất đắc dĩ, gần đây hắn vẫn luôn thử tấn cấp lên Bát giai, nhưng đều thất bại. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ không thể không ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Nếu như hắn chết, tất cả đều là lỗi của Mặc Ngôn, để cô hối hận cả đời đi. ͏ ͏ ͏

Sư phụ cô bị chính cô hại chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Đại nạn của thế giới đã bắt đầu chưa? ͏ ͏ ͏

Ông Trần ở phía sau cất tiếng hỏi. ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn nhìn ông trần một cái: ͏ ͏ ͏

-͏ Này lão bất tử, nếu tôi không về được, ông tìm cái cây nào chắc chắn mà treo cổ đi. ͏ ͏ ͏

Khóe miệng ông Trần co giật vài cái: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao tôi phải treo cổ? Tôi không thể vui vẻ sống tiếp được hay sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Sống cô đơn lạnh lẽo chờ chết, thì có gì hay ho? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn nói thẳng. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi có thể quay về nhà họ Trần. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy không phải mất mặt sao, đã ra đi rồi còn quay về. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là nguyên nhân ông không đi đối mặt với chuyện này? Phân cũng phân rồi. ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn lập tức nghẹn lời, sau đó hắn ta nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trẻ con thì biết cái gì, tôi đã mấy trăm tuổi rồi, còn không bằng người mấy chục tuổi như ông sao? ͏ ͏ ͏

Ông trần cũng không muốn tiếp tục tranh luận với sư phụ Mặc Ngôn nữa, ông ta nói thẳng: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã đến lúc này rồi, ông không đi đối mặt một lần sao? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn nhìn về phương xa nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông cũng biết đã đến lúc này rồi, ai biết tôi có thể quay về được không. ͏ ͏ ͏

-͏ Dù sao vẫn có khả năng không tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Ông Trần lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông có nghĩ tới chuyện, bà ấy cũng tham gia không? ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chắc chắn ông sẽ không tổ đội với bà ấy chứ? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn lập tức sững sờ, sau đó hắn nhìn ông Trần nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cám ơn đã nhắc nhở tôi, được rồi, tôi đi đây, lúc thắt cổ nhớ tìm cái cây nào tươi tốt một chút nhé. ͏ ͏ ͏

Ông Trần: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sau đó ông ta nhìn theo bóng dáng sư phụ Mặc Ngôn đã đi xa. ͏ ͏ ͏

-͏ Sao mình cảm thấy ông ta hiểu sai điều gì rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Ở chỗ Nam Huyên ma tu, lúc này bà ta đang ngồi nghỉ tạm. ͏ ͏ ͏

Bà ta biết những người này sẽ tham gia vào chuyện gì đó, bà ta đang do dự. ͏ ͏ ͏

Bà ta do dự không biết mình có nên qua đó hay không, hay là nên để đối phương đến tìm bà ta trước. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, đến tận bây giờ người kia vẫn chưa đến tìm bà ta. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bà ta có chút tức giận. ͏ ͏ ͏

Một người Thất giai Nhập đạo như bà ta, đã rất mạnh rồi, nếu tham gia vào chắc chắn sẽ đóng góp thêm một phần lực lượng, vì sao hắn ta không thể qua mời bà ta một câu? ͏ ͏ ͏

Mời một lát bà ta sẽ đồng ý, sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Đan Tuyết Ma nữ đã quay về, cô cũng biết một số chuyện, cho nên khi thấy sư phụ mình đang ngồi ngẩn người, cô không nhịn được hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ, người đang nghĩ gì vậy? ͏ ͏ ͏

Nam Huyên ma tu đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Các con đều trưởng thành rồi. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ cúi đầu không nói gì, cô không hy vọng sư phụ mình sẽ gặp phải chuyện không may. ͏ ͏ ͏

Vô cùng vô cùng không muốn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà đối với chuyện sư phụ cô muốn làm, căn bản cô không có cách nào ngăn cản được. ͏ ͏ ͏

Chương 2106

Sư huynh của cô không ở đây, bởi vì sư huynh nói, bên ngoài có rất nhiều chuyện làm ăn quan trọng cần xử lý. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ cô còn khinh thường hắn ta, nhưng một câu nói của hắn ta, đã khiến cô có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Sư huynh của cô nói cho cô biết, hắn thích Linh thạch, thích chiếm lợi của người khác, bây giờ như vậy, sau này cũng như vậy, nhưng mà có những khoản tiền không thể kiếm, những khoản lợi nhuận không thể lấy. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà câu nói tiếp theo, lại khiến cô khinh thường, sư huynh của cô nói: -͏ Chủ yếu là sợ bị một đám dại lão đánh chết. ͏ ͏ ͏

Sau đó sư huynh của cô đã đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ khả năng đến lượt sư phụ cô rồi. ͏ ͏ ͏

Còn cô, cô còn quá yếu. ͏ ͏ ͏

Căn bản không có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Nam Huyên ma tu đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tuyết Nhi, vi sư muốn ra ngoài một chuyến, con ngoan ngoãn ở nhà chờ đợi. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ nhìn về phía Nam Huyên ma tu, cô muốn nói gì đó, nhưng khi cô ngẩng đầu lên, sắc mặt của cô lại hiện lên vẻ không thể tin nổi. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, cô nhìn thấy có người đang muốn ra tay với sư phụ cô. ͏ ͏ ͏

Là sư phụ Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, Đan Tuyết Ma nữ còn chưa kịp kêu lên, một chưởng của sư phụ Mặc Ngôn đã đánh trúng người Nam Huyên ma tu. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt, Nam Huyên ma tu đã rơi vào hôn mê. ͏ ͏ ͏

Trước khi hôn mê bà ta vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra. ͏ ͏ ͏

Bà ta chỉ biết đồ đệ nhà mình nhìn thấy điều gì đó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà bà ta vẫn chưa cảm nhận được điều gì. ͏ ͏ ͏

Lúc ấy bà ta chỉ nghĩ đến một người. ͏ ͏ ͏

Không kịp nghĩ thêm điều gì khác nữa. ͏ ͏ ͏

Thấy Nam Huyên ma tu đã hôn mê, sư phụ Mặc Ngôn trực tiếp đỡ lấy bà ta. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chà chà, thế mà nhược điểm này đến tận bây giờ vẫn chưa sửa được. ͏ ͏ ͏

-͏ Bị tôi đánh lén cũng đáng đời. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên nhược điểm mà sư phụ Mặc Ngôn nói, chỉ có mình hắn biết. ͏ ͏ ͏

Những người khác căn bản không thể nào biết được. ͏ ͏ ͏

Chuyện này là do rất nhiều năm về trước, Nam Huyên ma tu đã nói cho hắn. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ cảnh giác nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, ngài làm gì vậy? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Làm gì sao? Sư phụ cô muốn đi chịu chết, tôi đánh cho bà ta bất tỉnh giúp cô, không phải nhóc con nên cảm kích tôi sao? ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ lập tức sững sờ: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tiền bối ôm sư phụ tôi làm gì? ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ không biết lúc này mình có nên cầu cứu sư huynh không, với năng lực của sư huynh cô, có thể đối mặt với tình hình này sao? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn sửng sốt: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tôi vứt bà ta ra đất nhé? ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ lập tức nói không ra lời, quả nhiên, Mặc Ngôn hay gọi đòn như vậy không phải không có nguyên nhân. ͏ ͏ ͏

Sau đó sư phụ Mặc Ngôn nhìn Đan Tuyết Ma nữ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cô tự mình đưa sư phụ cô về, hay là để tôi giúp cô đưa bà ấy về phòng? ͏ ͏ ͏

Sao Đan Tuyết Ma nữ có thể để người này đưa sư phụ mình về phòng được. ͏ ͏ ͏

Cho dù không biết có nguy hiểm hay không, cô cứ đỡ sư phụ mình trước đã. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô nói với sư phụ Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối còn có việc gì sao? ͏ ͏ ͏

Sư phụ Mặc Ngôn nhìn Nam Huyên ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nói cho sư phụ cô biết, có thể sửa nhược điểm của mình rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó sư phụ Mặc Ngôn rời khỏi đó. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ hoàn toàn không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏

-͏ Hắn ta có ý gì? ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi sư phụ Mặc Ngôn đi khỏi, Đan Tuyết Ma nữ tự nói với mình. ͏ ͏ ͏

-͏ Không có ý gì cả, sau này cô sẽ biết. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Hắc Bào ma tu xuất hiện từ trong bóng tối. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư huynh vẫn luôn ở đây? ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có chuyện gì nữa thì tôi đi đây, cô đưa sư phụ về phòng đi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Hắc Bào ma tu cũng biến mất. ͏ ͏ ͏

Hắn không đi không được, sư muội hắn sắp dùng tiền mua chuộc rồi, nếu không đi hắn sẽ nói ra mất, ͏ ͏ ͏

Nếu hắn nói ra sư phụ hắn sẽ giết hắn đó. ͏ ͏ ͏

Chuồn là thượng sách. ͏ ͏ ͏

Đối với Linh thạch, hắn hoàn toàn không có sức chống cự. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Đan Tuyết Ma nữ đang choáng váng. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, chỉ có Mặc Ngôn là dễ bắt nạt. ͏ ͏ ͏

Cô nhìn sư phụ mình, đúng là hoàn toàn không hiểu, vì sao đúng lúc này sư phụ Mặc Ngôn lại xuất hiện, rồi đánh ngất sư phụ cô? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Lão nhân đứng trong đình, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao? ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Bắt đầu rồi? Bắt đầu chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh kinh hãi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao nhanh vậy? Không phải còn một khoảng thời gian nữa sao? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ai biết được, có điều rát nhiều người đã biết chuyện này, Tiên Sơn của chúng ta quá tách biệt, cho nên không thể biết trước chuyện này. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Trí Tuệ lão nhân nhận được tin tức này từ giới tu luyện. ͏ ͏ ͏

Chương 2107

Thật ra ông không hề biết hôm nay Thiên Bi Thần Chiến sẽ bắt đầu, về mặt lý thuyết còn hai ngày nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, có mọt số việc, một số người, căn bản không thể nào dùng lẽ thường để suy đoán. ͏ ͏ ͏

Có điều sớm hơn cũng không sao cả, cũng không ảnh hưởng gì. ͏ ͏ ͏

Hoa Hinh hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, chúng ta có cần chuẩn bị gì không? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuẩn bị một chút đi, lỡ như có nơi nào cần đến, chúng ta có thể giúp đỡ một chút, có điều tám chín phần mười là không cần. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, cũng không quá cần thiết. ͏ ͏ ͏

Có điều hai ngày tới, có lẽ ông ta sẽ phải ra ngoài một chuyến. ͏ ͏ ͏

Đến lúc rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Em còn tự mình nấu đồ ăn sáng sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ đang rán trứng nói. ͏ ͏ ͏

Trước kia mỗi buổi sáng Tô Kỳ đều chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn. ͏ ͏ ͏

Từ khi mang thai, cô không dậy sớm như vậy nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngồi xuống ben cạnh Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuẩn bị đồ ăn cho anh, anh còn không vui hả? ͏ ͏ ͏

-͏ Anh còn chưa buộc tóc cho em đâu đấy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy anh ăn trước hay buộc tóc giúp em trước? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ăn trước đi, em nhìn anh ăn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả buông đũa xuống, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nào, ngồi xuống đây, để anh buộc tóc giúp em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Làm gì thế? Ăn cơm đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhìn em là thấy no rồi, em cứ để anh ngắm là được. ͏ ͏ ͏

-͏ Nói anh yêu em đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Anh yêu em. ͏ ͏ ͏

-͏ Lại lần nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Đã nói trước là hai lần rồi mà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả để Tô Kỳ tựa vào ngực mình, sau đó ôm lấy Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ấm ức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Những lời này cũng phải hạn chế số lần sao? Vậy có phải đã nói rồi, là không cần nói nữa không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả rúc vào người Tô Kỳ hít hà nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bao lâu rồi em chưa gội đầu thế? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ quay đầu lại nhìn Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Tả tiên sinh, có phải anh ngứa da không? ͏ ͏ ͏

-͏ Có muốn vợ anh gãi giúp anh không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả chỉ cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Để anh buộc tóc giúp em trước, sau đó chúng ta ăn cơm. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng anh vẫn chưa nói xong. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nói rất nghiêm túc: ͏ ͏ ͏

-͏ Cảnh đẹp trên đời nhiều vô kể, nhưng anh chỉ yêu mình Tô Kỳ thôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Buồn nôn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi ra, sau đó cô hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy so với món ngon trên đời thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Tả anh độc hưởng, a... Đau, đau quá, chia cho em một chút, chia cho em một chút. ͏ ͏ ͏

Lúc bây giờ Tô Kỳ mới buông tay ra: ͏ ͏ ͏

-͏ Em muốn tất cả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Quá đáng, em lấy hết thì anh ăn gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ôm lấy cổ Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Tả tiên sinh, anh có thể ăn em mà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy nên nướng hay là hấp? ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu anh nỡ thì làm gì cũng được. ͏ ͏ ͏

Nói xong Tô Kỳ dựa đầu vào vai Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ôm Tô Kỳ, tay vuốt ve tóc cô, cười nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh không nỡ, xem ra chỉ có thể nhịn đói. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Sau khi ăn sáng xong, Giang Tả mới bắt đầu buộc tóc giúp Tô Kỳ, ai bảo Tô Kỳ cứ ngang bướng với hắn. ͏ ͏ ͏

Cho nên, hắn đành phải nghe theo cô. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn bộ váy ngắn mình đang mặc, nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thèm hay không? Lâu như vậy rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thèm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vươn tay ra nói: ͏ ͏ ͏

-͏ A, vậy cho anh ăn hai phần. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Trông thấy Giang Tả không phản ứng lại, Tô Kỳ hừ một tiếng rồi rụt tay lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Hay là anh chán rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, không phải hôm nay anh muốn thăng cấp lên Bát giai sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ, có lẽ thông đạo giữa tọa độ cũng đã nối liền rồi. ͏ ͏ ͏

Đợi Kiếm Thập Tam giải quyết xong tọa độ, có lẽ anh cũng độ kiếp xong. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó sẽ đi thẳng đến Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

-͏ Hai ba ngày nữa mới về được. ͏ ͏ ͏

-͏ Em ở nhà ngoan nhé, phải ăn uống đầy đủ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi, sẽ không để con anh bị đói đâu. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ quay đầu lại nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy lúc quay về, em chuẩn bị một bàn tiệc cho anh được không? ͏ ͏ ͏

Bởi vì Tô Kỳ quay đầu lại, Giang Tả không thể không buông tay, mất công buộc tóc từ nãy đến giờ. ͏ ͏ ͏

Đối với lời Tô Kỳ nói, Giang Tả chỉ có thể gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Được, nhưng đừng làm quá nhiều, nếu không anh lại phải ăn no không chịu nổi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngoan ngoãn gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng, em biết rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ mới quay đầu lại, còn Giang Tả, thì tiếp tục buộc tóc cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Gần đến giờ phải đi, Giang Tả đã buộc tóc xong cho Tô Kỳ, Tô Kỳ cũng đã chạy đi thay xong quần áo rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

-͏ Tại sao phải trốn không cho anh xem em thay quần áo? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khi nào anh về, sẽ cho anh xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Thật ra hắn không muốn xem đâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ mặc nhiều quần áo vẫn xinh hơn, vô cùng xinh đẹp. ͏ ͏ ͏

Mặc thiếu vải như vậy, quá quyến rũ. ͏ ͏ ͏

Chương 2108

Sau đó Giang Tả đưa Tô Kỳ ra ngoài: ͏ ͏ ͏

-͏ Em muốn đến chỗ Tĩnh Nguyệt tỷ à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hôm nay chắc chắn tất cả mọi người đều chú ý đến chuyện Thiên Viên, nhưng mà em vẫn đến chỗ sư tỷ. ͏ ͏ ͏

Sư tỷ nói, hiện giờ ngoài sư bá ra, chị ấy lợi hại nhất Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏

Đây đúng là sự thật. ͏ ͏ ͏

Có tứ đại hung thú, đủ để Tĩnh Nguyệt trở thành người đứng đầu Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Không ai có thể lay chuyển được địa vị của cô. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy lúc nào anh đi độ kiếp? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sau khi đưa em đến chỗ Tĩnh Nguyệt tỷ, anh sẽ đi độ kiếp. ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều phải đến không gian độ kiếp, có lẽ sẽ quay về rất nhanh thôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên kiếp đánh không lại anh. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem anh nói nhẹ nhàng chưa, Thiên kiếp không biết sĩ diện sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả suy nghĩ một chút, rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa, có không gian Thiên kiếp, vậy không ai biết Thiên kiếp bị anh đánh. ͏ ͏ ͏

-͏ Thể diện của Thiên kiếp sẽ không bị mất. ͏ ͏ ͏

-͏ Đột nhiên anh cảm thấy, Thiên kiếp cũng có chút thông minh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không gian Thiên kiếp sinh ra, là vì không muốn phá hoại thế giới bên ngoài sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Trước kia hoàn toàn không có chuyện này, hơn nữa cũng không phá hoại thế giới bên ngoài, Thiên kiếp cũng có một vài quy tắc riêng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

-͏ Hiện giờ quy tắc ấy càng hoàn chỉnh hơn phải không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẫm nghĩ một lát thấy cũng đúng, sau đó hắn không thèm để ý nữa. ͏ ͏ ͏

Dù sao đến lúc độ kiếp hắn vào trong đó hành hạ Thiên kiếp một trận là được rồi, trước đó nó dám bổ anh như vậy, để xem ai là người cười cuối cùng. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau bọn họ đã đi đến Thiên Viên. ͏ ͏ ͏

Thiên Viên được đặt ở trên bờ biển bên ngoài Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Nguyệt Tịch đều có mặt ở đây để quan sát. ͏ ͏ ͏

Những người khác như Yên Vân và đám người Tây Môn phu nhân cũng có mặt ở đây. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Chưởng môn chưa tới, ông ta còn đang phải đi làm việc của mình. ͏ ͏ ͏

Có một số việc không thể nào trốn tránh được. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam đang đứng trong Thiên Viên, hắn đang đợi đối phương tới đây. ͏ ͏ ͏

Hắn có thể cảm nhận được, lúc nào đối phương cũng có thể tới. ͏ ͏ ͏

Giang Tả và Tô Kỳ đi đến chỗ của Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Giang Tả phải đi độ kiếp rồi à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng, lúc độ kiếp xong, có lẽ chuyện ở đây cũng được giải quyết rồi, như vậy sẽ không lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó cháu và Kiếm Thập Tam sẽ đi thẳng đến Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

-͏ Đánh nhanh thắng nhanh. ͏ ͏ ͏

Đối với lời Giang Tả vừa nói, Nguyệt Tịch không biết phải nói sao nữa. ͏ ͏ ͏

Tiểu Cửu nhà mình gả cho một người có chút đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Có điều bà vẫn gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy hai người, cẩn thận chút. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh đi độ kiếp đây. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Em ở nhà chờ anh về, sẽ ăn uống tử tế. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nở nụ cười, sau đó sờ lên đầu Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc về anh sẽ cân thử xem. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ một tiếng: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng hy vọng em lên cân, em không thể nào béo lên được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cạn lời. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, anh phải đi độ kiếp đây. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếp vân đã bắt đầu xuất hiện trên bầu trời, kiếp vân lần này ập đến vô cùng vô tận. ͏ ͏ ͏

Khiến mọi người kinh hãi không thôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà kiếp vân biến mất rất nhanh, Giang Tả cũng biến mất cùng với nó. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều cảm thấy sự đáng sợ của Thiên kiếp, Tô Kỳ càng lo lắng hơn. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng lo, nói không chừng Thiên kiếp chỉ phô trương thanh thế, dọa những người phàm tục như chúng ta thôi, phải tỏ rõ uy phong, không thì rất mất mặt. ͏ ͏ ͏

-͏ Trước khi bị đánh cũng phải vênh váo kêu gào một lúc. ͏ ͏ ͏

Khi Tĩnh Nguyệt nói như vậy, một đạo kiếp vân xuất hiện trên bầu trời, bên trong kiếp vân khắc họa một bóng người, hoặc là phải nói là một đạo khí tức. ͏ ͏ ͏

Khí tức và bóng người này, rất giống Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ có chút choáng váng: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, Thiên kiếp kém như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc chắn là không, không phải là do chị an ủi em sao. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đã đi độ kiếp. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam chỉ nhìn qua một cái rồi không để ý nữa. ͏ ͏ ͏

Chuyện hắn cần làm bây giờ, chính là giải quyết tọa độ trước mắt. ͏ ͏ ͏

Tọa độ không mang lại phiền toái cho hắn, chẳng qua đây chỉ là bước đệm trước khi Thần Chiến mở ra thôi. ͏ ͏ ͏

Trước đây sở dĩ Tần Thiên cần nhiều thời gian như vậy, là vì đám tọa độ ở cách nhau quá xa. ͏ ͏ ͏

Thông đạo đã chắc chắn không phải cánh cửa của Chư Thiên nữa, bọn họ muốn phái nhiều cường giả qua cũng không được. ͏ ͏ ͏

Trừ khi những người đó đều có thực lực giống như của Thâm Uyên, nhưng mà hiển nhiên, bọn họ không có. ͏ ͏ ͏

Lúc này tọa độ đang đứng ở một bãi đất trống trong Thiên Viên. ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng biết hôm nay là ngày quan trọng, cũng biết hôm nay sẽ quyết định sự sống chết của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Có một vài người rất khẩn trương. ͏ ͏ ͏

Chương 2109

Đối mặt với nguy hiểm không biết tên, ai có thể không lo lắng chứ? ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết chúng ta có phải chết hay không? ͏ ͏ ͏

-͏ Không thể nào? Không phải bọn họ đã nói, chỉ cần chúng ta ngoan ngoãn làm tọa độ, sẽ bảo vệ chúng ta không chết sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn? ͏ ͏ ͏

Nói đến đây, rất nhiều người đều không phản bác được. ͏ ͏ ͏

Chuyện gặp phải sự cố ngoài ý muốn, đúng là phải dựa vào may mắn của bản thân. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như đúng lúc gặp phải tình trạng, cứu một người sẽ khiến nhiều người khác phải chết, trong tình huống này, phần lớn sẽ bị vứt bỏ. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh ôm Lục Vĩ, cô cũng rất sợ. ͏ ͏ ͏

-͏ Vẫn là Tiểu Sồ may mắn, đã không nguy hiểm nữa, không biết chúng ta có thể vượt qua được hay không? ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh nói. ͏ ͏ ͏

Lục Vĩ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ không sao đâu. ͏ ͏ ͏

Mộng Vưu và Tình Tình cũng ở chỗ này, Mồng Vưu sờ đầu Tình Tình nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng lo lắng. ͏ ͏ ͏

Tình Tình gật đầu thật mạnh. ͏ ͏ ͏

Khi Tình Tình đang gật đầu, trên ngời cô đột nhiên phát ra một tia sáng chói mắt. ͏ ͏ ͏

Cảnh tượng này khiến Yên Vân đứng bên ngoài bị dọa sợ. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng mọi người vẫn bình thường, chỉ có trên người con gái cô phát ra ánh sáng, nhìn kiểu gì cũng không phải chuyện tốt. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam cũng đã nhìn thấy ánh sáng, hắn không để ý lắm, mà trực tiếp mở rộng không gian Thiên Viên ra. ͏ ͏ ͏

Khiến không gian nơi này đủ lớn, để chứa được đám người phía đối diện. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiếm Thập Tam mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy vị tiểu hữu không cần lo lắng quá, đây là phản ứng bình thường. ͏ ͏ ͏

Tình Tình rất sợ hãi, nhưng mà cô cố chịu đựng không để lộ ra ngoài, cô sợ Yên Vân trưởng lão sẽ lo lắng. ͏ ͏ ͏

Cho nên cô phải kìm nén. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Kiếm Thập Tam nói như vậy, Tình Tình gật đầu một cái. ͏ ͏ ͏

Tỏ vẻ bản thân không sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Mộng Vưu nhìn Tình Tình nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là đứa bé ngoan, Yên Vân thật sự rất may mắn. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tình Tình không thể nói chuyện được, nhưng mà cô vẫn nở nụ cười với Mộng Vưu. ͏ ͏ ͏

Mộng Vưu sửng sốt, hành động này rất giống con nhóc Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏

Khi còn bé Lục Nguyệt Tuyết không nghịch điện thoại. ͏ ͏ ͏

Lúc không nói lời nào, cũng cười như vậy. ͏ ͏ ͏

Bà phát hiện ra, đám nhóc này đều rất may mắn, bà ta cũng vậy. ͏ ͏ ͏

Ở Nhân tộc hầu như lúc nào bà ta cũng được bảo vệ, Yên Vân nói cũng đúng, so với những người đến từ bên ngoài khác, bà ta đã may mắn hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Lúc này trên người Mộng Vưu cũng bắt đầu phát ra ánh sáng, trong nháy mắt cảm giác khó chịu ập đến. ͏ ͏ ͏

Hóa ra lại khó chịu như vậy. ͏ ͏ ͏

Tình Tình đúng là rất kiên cường. ͏ ͏ ͏

Từ khi ánh sáng phát ra trên người Mộng Vưu, những người khác cũng bắt đầu phát ra ánh sáng. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh. Lục Vĩ, Uẩn Tú ma tu vân... Vân, tất cả đều phát ra ánh sáng. ͏ ͏ ͏

Khi ánh sáng xuất hiện, tất cả tọa độ bắt đầu kết nối với nhau. ͏ ͏ ͏

Giống như giữa bọn họ vốn dĩ đã có mối liên kết vậy. ͏ ͏ ͏

Khi ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, những ánh sáng này bắt đầu dung hợp lại, giống như muốn hình thành một quả cầu ánh sáng cực lớn trên không trung. ͏ ͏ ͏

Khi ánh sáng bắt đầu dung hợp, lập tức có tọa độ bắt đầu khó chịu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khó, khó chịu quá. ͏ ͏ ͏

Ban đầu cũng rất khó chịu, nhưng mà phần lớn đều kiên trì chịu đựng. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hiện giờ càng khó chịu hơn. ͏ ͏ ͏

Không có ai kêu thành tiếng, nhưng trên mặt bọn họ đều chảy đầy mồ hôi lạnh. ͏ ͏ ͏

Tất cả bọn họ đều đang mạnh mẽ chống đỡ. ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy cảnh này, Kiếm Thập Tam nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra bọn chúng không định phái ra người bình thường. ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏

Sau đó lực lượng trên người Kiếm Thập Tam bắt đầu tỏa ra. ͏ ͏ ͏

Hắn định trực tiếp chém rụng tọa độ trên người những người này. ͏ ͏ ͏

Lúc này quang cầu chính là một đầu thông đạo, giá trị của đám tọa độ đã hiện ra rồi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Tếp tục giữ tọa độ lại có thể khiến thông đạo càng ổn định hơn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Kiếm Thập Tam không cần ổn định, chỉ cần đủ để hắn vung ra một kiếm là được rồi. ͏ ͏ ͏

Như vậy có thể khiến những người kia bị trọng thương, cũng đỡ cho bọn họ có thời gian gây sự. ͏ ͏ ͏

Sau đó tất cả kiếm ý đều đánh vào người những tọa độ kia. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh trên người đám tọa độ đã bắt đầu mất đi ánh sáng. ͏ ͏ ͏

Mỗi người đều từ từ thoát khỏi đau đớn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà khi ánh sáng sắp biến mất, lại có tiếng nói truyền đến từ trong quang cầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Hiến tế. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt khi giọng nói này vang lên, trên người tất cả tọa độ lại phát ra ánh sáng thêm lần nữa. ͏ ͏ ͏

Lần này tất cả tọa độ đều thống khổ kêu to. ͏ ͏ ͏

-͏ A a a a ... ͏ ͏ ͏

Dường như tất cả đều đang bị nghiền ép không ngừng, giống như muốn ép khô bọn họ vậy. ͏ ͏ ͏

Biến cố bất ngờ này, khiến người bên ngoài đều lo lắng. ͏ ͏ ͏

Yên Vân, Tây Môn phu nhân, Đường Thủy... Không ai là không lo lắng cả. ͏ ͏ ͏

Bọn họ sợ có chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Bọn họ hận bản thân không thể vào trong chịu khổ thay cho người thân của mình. ͏ ͏ ͏

Chương 2110

Kiếm Thập Tam cũng hơi bát ngờ, những người đối diện bên kia định tạo thành một thông đạo ổn định, sau đó dẫn nhiều cường giả tới đây sao? ͏ ͏ ͏

Bọn họ đã biết tọa độ đều được tập hợp lại một chỗ, cho nên tương kế tựu kế, hiến tế tọa độ, tạo thành một thông đạo cỡ lớn. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn là thông đạo cỡ lớn ổn định. ͏ ͏ ͏

-͏ Ý tưởng rất hay, nhưng vẫn chưa đủ. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Kiếm Thập Tam trực tiếp chém ra một kiếm, trong nháy mắt đã chặt đứt hết ánh sáng trên người tọa độ. ͏ ͏ ͏

Sau đó những tọa độ kia, được lực lượng của Kiếm Thập Tam nâng dậy khỏi mặt đất bay lên không trung, hắn muốn đưa bọn họ rời khỏi Thiên Viên. ͏ ͏ ͏

Bởi vì nơi yếu nhất của Thiên Viên là trên không trung. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam ở trên đó, để phòng ngừa có người đột phá từ trên không. ͏ ͏ ͏

Khi đám tọa độ bay lên không trung, giọng nói kia lại truyền đến từ quang cầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn đi sao? Chúng ta đã đồng ý chưa? ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này một lực công kích mạnh mẽ đánh về phía đám tọa độ kia. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bản thân tọa độ đang rất suy yếu, không có cách nào ngăn cản được. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc ấy Kiếm Thập Tam lại chém ra một kiếm, hắn cảm nhận được lực lượng cường đại kia. ͏ ͏ ͏

Lại là Chí cao. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến hắn rất bất ngờ. ͏ ͏ ͏

Nếu như đánh nhau với Chí cao, vậy chắc chắn Thiên Viên không chịu nổi. ͏ ͏ ͏

Bắt buộc phải có vô tận hư không giống như Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Chí cao kia còn đang muốn kiềm chế hắn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà ngay cả như vậy, Kiếm Thập Tam vẫn chặn những công kích kia lại như cũ, đảm bảo tọa độ được an toàn. ͏ ͏ ͏

Tất cả đám tọa độ đều cho rằng bọn họ sắp thoát rồi, đột nhiên một tọa độ lại có hành động. ͏ ͏ ͏

Hắn ta trực tiếp bắt lấy một vài người bên cạnh, sau đó nở nụ cười dũ tợn: ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha, ta còn cho rằng giải quyết hai người các ngưởi rất phiền phức, không ngờ các ngươi lại tự đại đến mức chỉ để một người đối mặt. ͏ ͏ ͏

-͏ Các ngươi chống lại được sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn ta bắt lấy ba người trước mặt kéo xuống. ͏ ͏ ͏

Biến cố bất ngờ khiến tất cả mọi người đều sững sờ. ͏ ͏ ͏

Trong số tọa độ lại có người của đối phương? ͏ ͏ ͏

Đây là chuyện không ai nghĩ tới. ͏ ͏ ͏

Hoặc là nên nói căn bản đám Giang Tả không thèm nghĩ tới, bởi vì vốn dĩ bọn họ không quan tâm. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn ta vẫn đem đến phiền toái ngoài ý muốn cho Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Bởi vì không ai để ý một tọa độ tự tìm đường chết. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn ta kéo theo ba người, đây không phải chuyện nhỏ. ͏ ͏ ͏

Tuyệt đối không thể để Chí cao ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Không vây nhốt được Chí cao kia, sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Ba người bị tọa độ kia kéo theo, chính là Tình Tình, Lục Vĩ, và một người không biết tên. ͏ ͏ ͏

Đây là chuyện hắn ta đã tính toán tỉ mỉ, sau đó phải xem biểu hiện của nhân loại rồi. ͏ ͏ ͏

Thấy Tình Tình bị kéo xuống dưới, Mộng Vưu giơ tay ra nắm lấy tay cô, gần như không do dự chút nào. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ bà ta cho rằng tu vi của mình đủ cao, có thể kéo lại một người. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà bà ta đoán sai rồi, khi bà ta chạm vào Tình Tình, bà ta không thể nào sử dụng lực lượng của mình được. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bà ta cũng rơi xuống theo Tình Tình. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Lục Vĩ bị kéo đi, Tây Môn Lung Linh cũng xông tới. ͏ ͏ ͏

Dưới tình hình khẩn cấp cô xông tới, nhưng không thể cứu được Lục Vĩ. ͏ ͏ ͏

Bản thân cũng bị kéo xuống dưới. ͏ ͏ ͏

Từ ba người lúc này đã biến thành năm người, cộng thêm bản thân người kia nữa, tổng cộng có sáu tọa độ bị kéo xuống. ͏ ͏ ͏

Sau khi sáu người rơi xuống, trên người bọn họ lại phát ra ánh sáng, hơn nữa còn vô cùng chói mắt. ͏ ͏ ͏

Giống như muốn tranh thủ phát ra tất cả ánh sáng trong thời gian ngắn vậy. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều nhận ra, bọn họ đang nhanh chóng suy yếu, nếu tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là nhân loại ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏

Tọa độ kéo người kia, cười nói khinh thường. ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì ngu xuẩn, cho nên mới bị lợi dụng, nhất là người kia, chắc chắn hắn đã phát hiện ra ta, nhưng vẫn dung túng ta. ͏ ͏ ͏

-͏ Càng ngu xuẩn hơn. ͏ ͏ ͏

-͏ Hiện tại thì sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Còn ai có thể ngăn cản chúng ta? ͏ ͏ ͏

Người kia nhìn ánh sáng trên người bọn họ, có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏

Hắn ta không để ý đến sự sống chết của bản thân chút nào. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần chết có ý nghĩa, là đủ rồi. ͏ ͏ ͏

Mọi người bên ngoài hoàn toàn bị dọa sợ rồi. ͏ ͏ ͏

Bọn họ có cảm giác, những người kia sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Yên Vân có thể cảm nhận được Tình Tình sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏

Lúc này bà ta không thể đứng yên tại chỗ được nữa. ͏ ͏ ͏

Bà ta muốn vào trong đó. ͏ ͏ ͏

Ngay lập tức Yên Vân và Tây Môn phu nhân cùng có hành động. ͏ ͏ ͏

Tây Môn phu nhân không thể nào đứng yên nhìn con gái chết trước mặt bà được, bà ta không thể làm được. ͏ ͏ ͏

Chương 2111

Đường Thủy không làm gì, căn bản hắn không vào được. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà khi đám người Yên Vân đang định ra tay, Kim Giáp đã xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Hắn ta đứng sau lưng những người này, trực tiếp dùng thực lực của hắn để trấn áp bọn họ. ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng làm ảnh hưởng đến Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Kim Giáp mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Còn về đám người Yên Vân, ngay cả cơ hội mở miệng Kim Giáp cũng không cho bọn họ. ͏ ͏ ͏

Cho dù bọn họ không cam lòng ra sao, cũng không có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏

Đây là dùng thực lực áp chế, không nói chuyện đạo lý. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch không nói gì, bà vẫn tin tưởng sư huynh của mình như trước. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư bá còn chưa dùng toàn lực, có lẽ không có vấn đề gì đâu, mọi người bình tĩnh một chút. ͏ ͏ ͏

-͏ Không tỉnh táo thì tư cách hành động cũng không có. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa mọi người có nghĩ đến, ngay cả sư bá còn chưa ra tay, điều này có ý nghĩa thế nào không? ͏ ͏ ͏

-͏ Mọi người vào trong đó, khả năng ngay cả đứng cũng không đứng vững. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khẽ huých tay vào Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, đừng tranh cãi nữa, nếu chị rơi xuống, sư bá cũng không ngồi yên được. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nói gì, sao lại lấy cô ra để so sánh thế: ͏ ͏ ͏

-͏ Em mà rơi xuống, chị cũng ngồi không yên, nhưng mà chị có thể đứng. ͏ ͏ ͏

-͏ Đứng đó nhìn em được tiểu Giang cứu. ͏ ͏ ͏

Tô kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sư tỷ, hoàn cảnh này thích hợp để nói đùa sao? ͏ ͏ ͏

Đám tiền bối bên cạnh còn đang lo lắng như vậy. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Kiếm Thập Tam mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Hắn liếc đám tọa độ kia một cái, sau đó lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Các ngươi thật sự cho rằng có thể ngăn cản được kiếm của ta sao? ͏ ͏ ͏

Nói xong Kiếm Thập Tam giơ tay ra, trong tay hắn đã ngưng tụ một thanh kiếm hoàn toàn mới, sau đó hắn vung tay lên, thanh kiếm bay thẳng ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Khi thanh kiếm kia bay ra, tất cả đều bị nó chặt đứt. ͏ ͏ ͏

Tất cả áp lực xung quanh, đều bị nó lướt qua. ͏ ͏ ͏

Rát nhanh nó đã xuất hiện trước mặt đám người Tình Tình. Trong nháy mắt khi thanh kiếm này xuát hiện, tên tọa độ gian tế cắn nát một thứ gì đó, sau đó hắn phun ra một thứ đen xì. ͏ ͏ ͏

Thứ này vừa xuất hiện đã xông thẳng đến chỗ thanh kiếm kia. ͏ ͏ ͏

Nhất thời có hai cỗ lực lượng xuất hiện va chạm vào nhau. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây chính là hình chiếu lực lượng của vài vị Đại đạo giả, tôi không tin không thể kéo dài chút thời gian. ͏ ͏ ͏

Gương mặt gã tọa độ kia rất dữ tợn. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam chỉ nhìn hắn ta một cái: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải chỉ là hình chiếu thôi sao, ngay cả bọn họ đến đây cũng làm được gì? ͏ ͏ ͏

Sau đó thanh kiếm của Kiếm Thập Tam dùng tốc độ khó tin chém vỡ thứ đen xì kia. ͏ ͏ ͏

Không tạo nên chút sóng gió nào. ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện này, không thể nào. ͏ ͏ ͏

Cho dù hắn có không tin cỡ nào, sự thật vẫn là sự thật. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa thanh kiếm kia còn trực tiếp chém rơi ánh sáng của tọa độ. ͏ ͏ ͏

Sau khi ngăn chặn ánh sáng phát ra, tọa độ sẽ không còn yếu ớt nữa. ͏ ͏ ͏

Mộng Vưu kéo Tình Tình lại, Tây Môn Lung Linh ôm lấy Lục Vĩ. ͏ ͏ ͏

Khi tất cả bọn họ không sao nữa, thanh kiếm kia lập tức tan ra. ͏ ͏ ͏

Sau đó từng mảnh cuốn lấy sáu người kia đẩy bọn họ về phía chân trời, khi đi ngang qua nhóm tọa độ khác, cũng cuốn cả bọn họ bay cùng. ͏ ͏ ͏

Chỉ một lát sau, tất cả tọa độ đã bị cuốn ra khỏi Thiên Viên. ͏ ͏ ͏

-͏ Không, tại sao lại như vậy? Sao lại vậy được, lẽ ra ngươi phải bị kiềm chế mới đúng. ͏ ͏ ͏

Tọa độ kia gào thét. ͏ ͏ ͏

Có điều lúc này hắn đã ra khỏi Thiên Viên rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi ra khỏi, nghênh đón hắn chính là đám Ngân Giáp. ͏ ͏ ͏

Không cần kéo dài thời gian, cũng không hề có ý định tra hỏi. ͏ ͏ ͏

Ngân Giáp trực tiếp đánh chết người kia. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kim Giáp đến bổ sung thêm một đao nữa, phòng ngừa tình trạng giả chết. ͏ ͏ ͏

Sau khi thăm dò, xác định không có vấn đề gì nữa, bọn họ mới đưa những tọa độ khác rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Khi tọa độ đã đi hết, khí tức trên người Kiếm Thập Tam bắt đầu tăng lên. ͏ ͏ ͏

Hắn nói với người bên kia thông đạo: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra các ngươi không dám đến đây nữa. ͏ ͏ ͏

Nếu bọn họ thật sự không dám tới đây, vậy chứng tỏ Chư Thiên đã trao đổi tin tức từ trước, đối với Nhân tộc bọn họ cũng có chút kiêng kị. ͏ ͏ ͏

Chắc hẳn bọn họ cũng tương đối đoàn kết. ͏ ͏ ͏

Đây không phải chuyện xấu. ͏ ͏ ͏

Rát nhanh đã có tiếng nói từ đầu bên kia truyền đến: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhân loại, hẹn gặp ở Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam khẽ lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khả năng phải khiến các hạ thất vọng rồi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Kiếm Thập Tam cầm kiếm của mình lên, rồi cất bước đi về phía thông đạo. ͏ ͏ ͏

-͏ Có ý gì? ͏ ͏ ͏

Phía đối diện hỏi. ͏ ͏ ͏

-͏ Hôm nay Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra, do cường giả của Nhân tộc chúng ta tự mình mở. ͏ ͏ ͏

Dứt lời, Kiếm Thập Tam vung kiếm chém về phía thông đạo. ͏ ͏ ͏

Trong khoảnh khắc này, khi Kiếm Thập Tam chém về phía tất cả thông đạo. ͏ ͏ ͏

Không chỉ thông đạo phía bên này, mà tấ cả thông đạo khác trong Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần là thông đạo đã mở ra, toàn bộ đều bị Kiếm Thập Tam chém đứt. ͏ ͏ ͏

Không một cái nào may mắn thoát được. ͏ ͏ ͏

Phía đối diện còn chưa kịp truyền ra tiếng kinh hô, toàn bộ thông đạo đã tan nát. ͏ ͏ ͏

Chương 2112

Kiếm Thập Tam không biết khi đối phương có nghe thấy lời hắn nói, sẽ phản ứng thế nào, nhưng mà những chuyện này đều không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Bởi vì rất nhanh thôi bọn họ sẽ lại gặp mặt nhau lần nữa. ͏ ͏ ͏

Ngay tại Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Đó mới là chiến trường chân chính của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Là cuộc chiến không cách nào trốn tránh. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả vào trong không gian Thiên kiếp, hắn cho rằng mình sẽ giải quyết Thiên kiếp rất nhanh thôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả chưa bao giờ nghĩ đến, vậy mà Thiên kiếp lại không biết xấu hổ như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn cho rằng, Thiên kiếp sẽ đánh hắn một lát xong là thôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng thực tế thì, Thiên kiếp căn bản không đánh Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Không chỉ không đánh, thậm chí còn nhường hắn. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả vừa vào trong không gian Thiên kiếp, Thiên kiếp đã trược tiếp trốn đến nơi rất xa rồi. ͏ ͏ ͏

Dáng vẻ giống như ngươi không động thì ta cũng không động. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến Giang Tả có chút nghi ngờ, có phải đây là Thiên kiếp mà hắn biết hay không? ͏ ͏ ͏

Nó đang cố ý khiến hắn buồ nôn có phải không? ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bị ép, bất đắc dĩ hắn đành phải đuổi theo đánh Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp này đúng là khiến người ta chán ghét. ͏ ͏ ͏

Nhìn Thiên kiếp đang chạy trốn, Giang Tả không biết nói gì cho phải nữa. ͏ ͏ ͏

Từ khi nào độ kiếp còn cần tốc độ nhanh hơn Thiên kiếp? ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp này trúng độc à? ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp kiểu này thà không độ còn hơn, làm lãng phí thời gian của hắn. ͏ ͏ ͏

Đây là lần đầu tiên độ kiếp khiến hắn bực bội nhất từ trước đến nay. ͏ ͏ ͏

Trước kia căn bản Thiên kiếp không chạy trốn như vậy, cùng lắm là đánh xong mới chạy. ͏ ͏ ͏

Làm gì có chưa bắt đầu đã chạy như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhanh chóng đuổi theo Thiên kiếp, sau khi phá tan một lớp kiếp vân, vẫn phải đuổi tiếp. ͏ ͏ ͏

Đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra, kỹ năng chạy trốn của Thiên kiếp lại tốt như vậy. ͏ ͏ ͏

Tốn một chút thời gian, cuối cùng Giang Tả đã đạp nổ được Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏

-͏ Lần sau còn như vậy, ta sẽ không độ kiếp nữa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hung dữ nói. ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp biến mất, tất hiên hắn đã thành công tiến vào Bát giai. ͏ ͏ ͏

Hắn rất muốn biết, nếu như vừa rồi Thiên kiếp mở ra trên diện rộng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp bị mất hết mặt mũi? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên nghĩ kỹ lại thì, chuyện kiểu này chắc chắn Thiên kiếp sẽ không mở rộng để nhiều người nhìn thấy. ͏ ͏ ͏

Dù sao Thiên kiếp vẫn cần thể diện. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả luôn có cảm giác, không gian Thiên kiếp là do Thiên kiếp cố ý tạo ra, hơn nữa căn bản không phải dùng nó để bảo vệ thế giới thực. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, bởi vì không gian Thiên kiếp đã bắt đầu biến mất, hắn phải đi xem xem Kiếm Thập Tam đã xong việc chưa. ͏ ͏ ͏

Nếu xong rồi thì có thể mở Thiên Bi Thần Chiến ra. ͏ ͏ ͏

Đi sớm về sớm. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam đã thu Thiên Viên lại rồi, chưa đợi hắn qua chỗ sư muội mình chào hỏi, hắn đã cảm nhận được lực lượng khổng lồ bắt đầu tụ tập trên bầu trời. ͏ ͏ ͏

Cỗ lực lượng bắt đầu xuất hiện trên bầu trời, nhìn rất bình thường, nhưng nếu như lực lượng này ép xuống, vậy thì cả bầu trời cũng bị sập. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều có chung một cảm giác, nếu phải đối mặt với lực lượng này, bọn họ sẽ tan thành mây khói. ͏ ͏ ͏

Kim Giáp nhìn bầu trời giật mình nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây, đây là tồn tại bậc nào? ͏ ͏ ͏

Lực lượng gần như che kín cả bầu trời, hơn nữa người kia vẫn chưa xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Nếu như xuất hiện, nếu như ra tay với bọn họ, vậy thì kết quả... Thật sự không dám nghĩ. ͏ ͏ ͏

Đám người Yên Vân cũng khiếp sợ, không, bọn họ đang sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Lực lượng đỉnh cao như vậy, lực lượng khiến bọn họ không thể nào giải thích được như vậy. ͏ ͏ ͏

Hoàn toàn xứng đáng là chúa tể của tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏

Khác với mọi người, Tô Kỳ lại không có cảm giác gì. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt đến gần Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Quả nhiên, ở bên cạnh tiểu oán phụ, một chút vấn đề cũng không có. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bây giờ yên tâm rồi chứ? Lực lượng đáng sợ như vậy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên cô biết rõ lực lượng này của ai, cũng biết đối phương đang cố ý cho cô nhìn thấy. ͏ ͏ ͏

Chính vì muốn cô đừng lo lắng quá. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, đây chính là lực lượng của Giang Tả, Giang Tả đã độ kiếp xong, hiện giờ hắn đang cố ý phát ra lực lượng. ͏ ͏ ͏

Để Tô Kỳ biết, ông xã nhà cô mạnh đén mức nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả xuất hiện từ trong hư không. ͏ ͏ ͏

Hắn không đến tìm Tô Kỳ, mà đi thẳng đến trước mặt Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam đang đứng ở nơi đó, dường như hắn đang chờ Giang Tả xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa xuất hiện, đã dẫn động tất cả lực lượng, dường như lực lượng trên bầu trời đều sống dậy vậy. ͏ ͏ ͏

Sau đó lấy Giang Tả làm trung tâm, bắt đầu thu lại. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam cũng thu kiếm của hắn về. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu ra đúng lúc lắm. ͏ ͏ ͏

Chương 2113

Giang Tả đứng trên không trung, lực lượng đã bị hắn hấp thu toàn bộ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đánh trận đầu tiên. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó tiểu hữu có thể làm việc mình muốn. ͏ ͏ ͏

Nói xong hai người đều yên lặng, chỉ trong nháy mắt họn họ đã biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn nơi bọn họ biến mát nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị cảm thấy sư bá với em rể nói chuyện quá ngắn gọn, chị nghe không hiểu gì. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đó là do sư tỷ quá yếu. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn về phía Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu oán phụ nghe hiểu được hả? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghe không hiểu, bởi vì em còn yếu hơn sư tỷ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch hít một hơi, rồi nói với đám Yên Vân: ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, tạm thời Thánh Địa không có chuyện gì nữa, mọi người có chuyện gì muốn làm thì đi làm đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó bà nhìn về phía tọa độ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể mọi người sẽ phải ở lại Thánh Địa một khoảng thời gian, muốn rời khỏi đây cũng được, có điề mọi người đi hay không đi, Thánh Địa đều không quan tâm. ͏ ͏ ͏

Mỗi tọa độ đều không thắc mắc gì. ͏ ͏ ͏

Nói đùa sao, mấy ngày vừa rồi cũng tự bọn họ quan tâm đến bản thân, Thánh Địa căn bản không hề quản bọn họ. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ mặc kệ mới là bình thường, nếu muốn quản thì bọn họ sẽ nghi ngờ Thánh Địa có mục đích riêng. ͏ ͏ ͏

Bọn họ cảm thấy Thánh Địa có chút vô nhân đạo. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên Thánh Địa đã nói sẽ bảo vệ bọn họ khỏi chết, chuyện này đúng là đã giữ đúng lời hữa. ͏ ͏ ͏

Mạng của bọn họ đã được nhặt lại. ͏ ͏ ͏

Hoặc nên nói, là Thánh Địa đã giữ lại. ͏ ͏ ͏

Đối với chuyện này Yên Vân hiểu rất rõ, bà ta cung kính hành lễ với Nguyệt Tịch rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đa tạ, nếu như có việc gì cần đến Yên Vân, xin cứ mở miệng. ͏ ͏ ͏

Tình Tình không hiểu gì, có điều cô vẫn ngoan ngoãn đứng sau lưng Yên Vân. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không cần. ͏ ͏ ͏

-͏ Giúp mọi người cũng là tự giúp đỡ chúng tôi mà thôi, không cần mọi người phải trả giá gì cả. ͏ ͏ ͏

-͏ Mọi người cứ tự nhiên. ͏ ͏ ͏

Sau đó Nguyệt Tịch dẫn Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ ra về. ͏ ͏ ͏

Đi được vài bước, Tĩnh Nguyệt đã nói với Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ, lời sư phụ vừa nói vô cùng chấn động, người học từ ai vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Con từng nghe thấy Giang Tả nói như vậy, sư phụ học từ sư bá, hay học từ Giang Tả thế? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế, Nguyệt Tịch có chút xúc động muốn treo hai người này lên đánh cho một trận. ͏ ͏ ͏

Thật ra hai đứa có thể câm miệng. ͏ ͏ ͏

Đợi người của Thánh Địa đi xa rồi, Đường Thủy mới đi đến trước mặt Tây Môn Lung Linh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đại tiểu thư, đa tạ. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh nhìn Đường Thủy, có chút xấu hổ: ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ là phản ứng nhất thời trong lúc cấp bách thôi. ͏ ͏ ͏

Thật sự cô chỉ làm theo bản năng, vì cô rất thích Linh thú. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Đường Thủy đã hiểu được, vì sao đại tiểu thư lại thân thiện được với Linh thú như vậy. ͏ ͏ ͏

Hành động vừa rồi, hầu như có thể khiến bất kỳ con Linh thú nào cũng phải rung động. ͏ ͏ ͏

Lục Vĩ cũng rất biết ơn Tây Môn Lung Linh. ͏ ͏ ͏

Hoàn toàn không phải giả vờ. ͏ ͏ ͏

Tây Môn phu nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không cần quá để ý, người chúng ta nên cảm tạ là Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng rồi, trong khoảng thời gian này chúng ta tạm thời ở lại Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏

Đường Thủy cung kính nói. ͏ ͏ ͏

Đối với lời Chưởng môn phu nhân nói, hắn không dám không nghe. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Bên ngoài Thánh Địa, giới tu luyện vẫn xảy ra vài trận hỗn loạn trong phạm vi nhỏ. ͏ ͏ ͏

Những nơi đó đều là chỗ Chư Thiên gặp chút may mắn. ͏ ͏ ͏

Mặc dù có vài cường giả xuất hiện, nhưng mà không nhiều lắm. ͏ ͏ ͏

Gần như đều bị thế lực khắp nơi trấn áp. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà như vậy, bọn họ cũng không dám thả lòng. ͏ ͏ ͏

Ai biết được có còn người nào đang ẩn nấp hay không. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh đám Liễu Hàn đã nhận được tin Thánh Địa đại thắng. ͏ ͏ ͏

Nhận được tin tức Tây Môn Chưởng môn thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không sao rồi, hai người của Ngự Linh tông đều hữu kinh vô hiểm. ͏ ͏ ͏

Ngược lại hắn không lo lắng cho con trai mình lắm, có hai Cửu giai bên cạnh, không kém chút nào. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tây Môn Xuy Hỏa đang chạy khắp nơi để săn giết Linh thú của thế giới khác. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà điều khiến hắn thất vọng là, những người kia rất ít, hoặc không ai mang theo Linh thú. ͏ ͏ ͏

-͏ Đến biên giới đi. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Tẫn Linh Thu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đi "ăn hành" sao? ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghe nói bên đó nhiều người đến, khả năng cũng nhiều Linh thú, hơn nữa còn có cả Thánh Thú, nghe nói căn bản là tặng đầu, chúng ta đi cắt bọn chúng vài đao, để bọn chúng lui về phía sau nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể bảo vệ tính mạng bọn chúng. ͏ ͏ ͏

Linh thú Phần Thiên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi biết vị trí biên giới? ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa lấy một khối ngọc ra nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Phá Hiểu đạo hữu đã mở cho ta một trận pháp nhỏ, đừng nói là biên giới, ngay cả Viễn Cổ Chiến Trường ta cũng có thể tùy ý ra vào. ͏ ͏ ͏

-͏ Lên đường thôi. ͏ ͏ ͏

Tẫn Linh Thu: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Chương 2114

Người này còn hung hãn hơn cả lão khất cái. ͏ ͏ ͏

Không biết có thế sống bao lâu. ͏ ͏ ͏

Biên giới. ͏ ͏ ͏

Lúc này ở đây cuộc tấn công đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn. ͏ ͏ ͏

Long cau mày nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người của bọn họ nhiều hơn rồi, xem ra là vì tọa độ. ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết bên chỗ tọa độ thế nào rồi. ͏ ͏ ͏

Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Long tiền bối, nghe nói đã giải quyết xong tọa độ rồi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng trong Nhân tộc cũng xảy ra vài vụ hỗn loạn, nhưng mà đã bị vài vị tiền bối trấn áp. ͏ ͏ ͏

Sơ Tình đột nhiên mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng ta ở bên này yếu thế hơn, chỉ cần bọn họ dùng lực đánh thêm vài cái, sẽ bị phá vỡ. ͏ ͏ ͏

Đối với lời Sơ Tình nói, Long không nghĩ gì nhiều, gần đây Sơ Tình thường xuyên nói này nói kia. ͏ ͏ ͏

Cô đã coi chiến trường này thành nơi rèn sắt rồi. ͏ ͏ ͏

Kẻ địch là búa thép, bọn họ bên này là sắt. ͏ ͏ ͏

Sau đó trực tiếp phân tích nên đánh thế nào mới có thể đứt gãy. ͏ ͏ ͏

Nghe Trần Ức nói vậy, bọn họ đều sững sờ. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hiện giờ bọn họ đều biết, phía bên này sắp không kiên trì nổi nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Long nhìn Thiên Dương Đạo Nhân ở phía xa một cái, nó cảm thấy lực lượng của người này có chút đặc biệt. ͏ ͏ ͏

Có điều rất nhanh nó đã không để ý đến nữa, cảnh giới này, vẫn chưa đáng để nó chú ý. ͏ ͏ ͏

Đợi đến lúc có thể lọt vào mắt nó, rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Từ sáng sớm hai người Thiên Dương Đạo Nhân đã tới nơ này, hắn không dám dẫn theo nhiều người, bởi vì trong khu vực Nhân tộc cũng cần những người kia. ͏ ͏ ͏

Long nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có cách nào khác, ta vừa ra tay những người kia cũng sẽ ra tay. ͏ ͏ ͏

-͏ Biên giới sẽ bị tổn hại. ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều rất nhanh thôi, đợi tôi nghỉ ngơi thêm một ngày nữa là đủ rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi sẽ dùng thời gian ngắn nhất để đánh chết đám Đại đạo giả kia. ͏ ͏ ͏

-͏ Cũng không biết Thiên Bi Thần Chiến mở ra cụ thể vào lúc nào. ͏ ͏ ͏

Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, hôm nay đã là ngày thứ ba rồi. ͏ ͏ ͏

Long bĩu môi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ý của ngươi là, hôm nay Thiên Bi Thần Chiến sẽ mở ra? ͏ ͏ ͏

Trần Ức còn chưa kịp trả lời, Tiêu Tiểu Mặc đột nhiên kêu lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Bọn họ đã bắt đầu rút lui. ͏ ͏ ͏

Lúc này Long mới nhìn sang phía đó, nó phát hiện ra đúng là những người kia đều đang lui lại, ngay cả đám đại đạo giả đang ẩn nấp cũng không thấy tung tích đâu nữa. ͏ ͏ ͏

Trần Ức tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Lúc này Thiên Dương Đạo Nhân cũng đã bước đến gần: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc là hiệu ứng do phía Phá Hiểu đạo hữu dẫn tới. ͏ ͏ ͏

-͏ Long tiền bối có thể thử liên lạc với Phá Hiểu đạo hữu và Kiếm Thập Tam đạo hữu một chút. ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ có bọn họ mới có thể trả lời. ͏ ͏ ͏

Có Long ở chỗ này, Thiên Dương Đạo Nhân cũng không dám xằng bậy. ͏ ͏ ͏

Lỡ như chọc giận vị tiền bối này, nó mang đám Thánh thú đi hết, vậy thì hắn chính là kẻ có tội của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Long nhíu mày, nó cũng rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó Long nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như không sai, chắc hẳn bọn họ đã biết, Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra, cho nên mới lui về phía sau. ͏ ͏ ͏

Trần Ức hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải bọn họ đã biết từ lâu rồi sao? Vì sao bây giờ mới lui lại? ͏ ͏ ͏

Long ngẩng đầu nhìn lên trời nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ có người nào đó sắp tới biên giới rồi. ͏ ͏ ͏

Được rồi, chuyện này thì ai cũng biết. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Thiên Bi Thần Chiến sắp mở ra, có nghĩa là đám người Phá Hiểu sắp đích thân tới biên rới. ͏ ͏ ͏

Nếu những người kia không lùi lại, vậy chính là chờ chết. ͏ ͏ ͏

Đúng thế, Giang Tả đã đén biên giới rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc Long ngẩng đầu lên, Giang Tả và Kiếm Thập Tam đã xuất hiện trên bầu trời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nhìn người bên dưới, mà hắn đi thẳng đến trước phong ấn biên giới. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu hữu cần bao nhiêu thời gian? ͏ ͏ ͏

Giang Tả suy nghĩ một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Khoảng mười hai mươi giây, tôi sẽ cưỡng chế ép Chư Thiên mở cửa. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu, hắn không nói gì mà đứng ra sau Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Để phòng ngừa có người đến đây quấy rầy Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Lúc này đám Long đều nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Đoạn đối thoại giữa Giang Tả và Kiếm Thập Tam bọ họ cũng đã nghe được. ͏ ͏ ͏

Những người khác thì không sao, nhưng mà Long có chút khó tin. ͏ ͏ ͏

Cưỡng chế ép Chư Thiên mở cửa? ͏ ͏ ͏

Chuyện này, thật sự có thể làm được sao? ͏ ͏ ͏

Vào thời kỳ toàn thịnh, chưa chắc nó đã có thể làm được. ͏ ͏ ͏

Cho dù có làm được, cũng cần có thời gian, nhưng người này lại nói thẳng chỉ cần mười hai mươi giây thôi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Long nhanh chóng xem thử tu vi của Giang Tả, vừa nhìn tháy nó đã sững sờ. ͏ ͏ ͏

Nó cảm nhận được sự uy hiếp, nó có cảm giác, dù ở thời kỳ toàn thịnh, nó cũng không phải đối thủ của Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Lúc này Long đã có chút hoảng sợ. ͏ ͏ ͏

Thế giới này, thật sự có thể sinh ra được tồn tại đáng sợ như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Nó là thánh thú, Thiên Đạo Nhất là Thiên Quyển, thế mà hoàn toàn không bằng nhân loại này. ͏ ͏ ͏

Nó có thể cảm nhận được, Giang Tả không được thiên địa ưu ái chút nào, thạm chí còn bị thiên địa chán ghét vứt bỏ. ͏ ͏ ͏

Hắn giống như một tồn tại độc lập, thiên địa không ngăn được hắn, đại đạo cũng không ngăn được hắn. ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sự... Rất đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Chương 2115

Long cúi đầu nói thầm. ͏ ͏ ͏

Sau đó nó lại nhìn về phía Kiếm Thập Tam, tất nhiên là nó nhận ra, người này là chủ nhân của Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Nhìn qua tu vi chỉ có Cửu giai. ͏ ͏ ͏

Nhìn lại, ách, vẫn là Cửu giai. ͏ ͏ ͏

Rất bình thường, vì sao nhìn thế nào nó cũng thấy rất bình thường nhỉ, giống như chỉ cần lấy bừa một kẻ Cửu giai Chứng đạo nào đó cũng có thể tiêu diệt được Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nó không ngốc, đám Tiêu Tiểu Mặc kia nói, người này Cửu giai thôi nhưng có thể chém giết đại đạo giả đó. ͏ ͏ ͏

Chắc chắn không phải nói dối. ͏ ͏ ͏

Vậy chứng tỏ một điều, hắn đang cố ý ẩn giấu thực lực. ͏ ͏ ͏

Không, không đúng, hắn đang tích lực? ͏ ͏ ͏

Long không chắc chắn về suy đoán của mình, nhưng mà nó có thể tìm cách để xác định. ͏ ͏ ͏

Trực tiếp tưởng tượng đối phương là kẻ địch, sau đó dùng thiên phú của nó để cảm nhận nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Sau đó Long trực tiếp nhắm mắt lại, một giây sau nó lại mở mắt ra lần nữa. ͏ ͏ ͏

Nó quan sát Kiếm Thập Tam chăm chú. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà trong nháy mắt khi nhìn thấy Kiếm Thập Tam, Long vô thức lui về phía sau. ͏ ͏ ͏

Nó lập tức nhắm mắt lại. ͏ ͏ ͏

Nó nhắm mắt lại vì không muốn để người khác trông thấy sự kinh hãi trong mắt nó. ͏ ͏ ͏

Nó trông thấy, một thanh kiếm, một thanh kiếm duy nhất trong thiên địa. ͏ ͏ ͏

Kiếm này có thể chém giết tất cả. ͏ ͏ ͏

Những người khác không biết Long đang làm gì, nhưng mà bọn họ có thể khẳng định, thứ mà Long nhìn thấy chắc chắn không phải thứ tầm thường. ͏ ͏ ͏

Mà thứ này có liên quan đến Kiếm Thập Tam và Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên bọn họ sẽ không hỏi, dù có hỏi cũng không lấy được câu trả lời. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏

Đám Tửu Sinh đạo tu cau mày nhìn về phía xa. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bọn họ đã giết không ít người rồi, những người đó căn bản không có tư cách tấn công. ͏ ͏ ͏

Thực lực của bọn họ cũng đã khôi phụ gần như hoàn toàn rồi. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải gần đây lão khất cái có trái cây ăn, nói không chừng đã đi gặm những người kia rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đã nói rồi, tôi không ăn thịt người. ͏ ͏ ͏

-͏ Mọi người có thể bình thường một chút không? ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện trước đây tôi cắn Võ Vương, chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi, răng của tôi đã rụng cả rồi. Lão khất cái lại giải thích thêm lần nữa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thật ra đây là một chuyện đáng tự hào, sao phải phủ nhận vậy? ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn trốn sau lưng Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Ví dụ như người khác nói hắn rất lợi hại, là người cùng cấp vô định, ông có thể nói ông từng cắn Tần Võ Vương. ͏ ͏ ͏

-͏ Người khác nói hắn từng chém giết rất nhiều đại đạo giả, ông có thể nói ông từng cắn Tần Võ Vương. ͏ ͏ ͏

-͏ Rất nhiều người có thể giết được đại đạo giả, nhưng mà chuyện cắn Tần Võ Vương, từ xưa đến nay chỉ có một mình ông làm được. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như ông không thích, có thể chuyển vinh hạnh đặc biệt này sang cho tôi, về sau người cắn Tần Võ Vương chính là Mặc Ngôn ma tu tôi. ͏ ͏ ͏

Mỗi người nghe thấy những lời này đều sững sờ. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cô nói như vậy cũng có chút đạo lý. ͏ ͏ ͏

-͏ Người của Chư Thiên ai chẳng ước cắn được Tần Võ Vương một cái. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu ma tu này do ai nuôi lớn? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ tôi. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ cô có đối xử tốt với cô không? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu hỏi này, Mặc Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoài việc không cho tôi tiền, những phương diện khác sư phụ vẫn rất tốt với tôi. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ cô cũng là ma tu? ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm, tôi chỉ hỏi một chút thôi, không định làm gì các cô cả, nếu muốn làm gì đó, với chút tu vi này, các cô cũng không ngăn cản được. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư phụ tôi phản bội Ngũ Quang Thập Sắc tông chạy trốn đi làm ma tu, tôi cảm thấy làm ma tu rất tốt. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu lúc này cũng chạy đến nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cô là con ruột của sư phụ cô à? ͏ ͏ ͏

-͏ Không, tôi cảm thấy không chỉ là con ruột, chắc chắn còn có nguyên nhân khác nữa. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu phân tích. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà vì sao người của Ngũ Quang Thập Sắc tông, lại có con gái được? Tửu Sinh đạo tu nhìn Ngạo Vô Cực ma tu rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải ông cũng phản bội Ngũ Quang Thập Sắc tông chạy trốn như vậy hay không? ͏ ͏ ͏

Đám Xích Huyết Đồng Tử đều kinh ngạc, tin tức trong lời vị tiền bối này vừa nói, có chút lớn. ͏ ͏ ͏

Phản bội Ngũ Quang Thập Sắc tông? Vị ma tu đại lão này, trước đây cũng là người của Ngũ Quang Thập Sắc tông sao? ͏ ͏ ͏

Là tiền bối của hắn? ͏ ͏ ͏

Chẳng trách hắn cảm thấy bọn họ rất thân thiện. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn từng xem rất nhiều điển tịch của tông môn, chưa từng nghe nhắc đến có người tên là Ngạo Vô Cực. ͏ ͏ ͏

Chương 2116

Lúc này Ngạo Vô Cực ma tu đang định phản bác, hắn hoàn toàn không phải đồng đạo với ngũ quang thập sắ tông. ͏ ͏ ͏

Hắn bị người khác lừa vào, sau khi sư phụ của hắn và Tửu Sinh đạo tu chết, Tửu Sinh đạo tu định khai tông lập phái. ͏ ͏ ͏

Hai người đã giao hẹn sẽ thay phiên nhau ngồi vào chức chưởng môn, không ngờ một trăm năm sau, Tửu Sinh đạo tu lại nói đớiau khi ông ta chết mới đến lượt hắn ngồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi chết? ͏ ͏ ͏

Đợi khi Tửu Sinh đạo tu chết, không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào. ͏ ͏ ͏

Cho nên, hắn lập tức đổi sang làm ma tu. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc ma tu đang yếu, qua bên đó hắn được làm đại lão. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu còn chưa mở miệng, đột nhiên hắn lại sững sờ. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn nhanh chóng nhìn về phía phương xa. ͏ ͏ ͏

Không chỉ mình hắn, mà tất cả mọi người đều nhìn về phía đó. ͏ ͏ ͏

Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mặc dù có chút khó tin, nhưng mà không sai, cánh cửa của Chư Thiên đã mở ra, Thiên Bi Thần Chiến đã bắt đầu. ͏ ͏ ͏

Kiếm tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thế mà lại mở ra sớm, không biết người của Nhân tộc đã chuẩn bị xong chưa. ͏ ͏ ͏

-͏ Hy vọng không phải chỉ có năm người chúng ta. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng năm người bọn họ rất mạnh, nhưng mà chưa mạnh đến mức có thể giữ được nơi này. ͏ ͏ ͏

Trừ khi giống như lần trước, Chư Thiên không trực tiếp liên thủ, cũng không phái ra quá nhiều cường giả. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà có thể sao? ͏ ͏ ͏

Nghĩ kiểu gì cũng thấy khó có thể có khả năng này, bởi vì bọn họ đã cảm nhận được, khí tức của một đám cường giả. ͏ ͏ ͏

Lần này chắc chắn bọn họ sẽ không lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử cũng cảm thấy, đơn giản là vì bọn họ cố ý muốn người ta biết. ͏ ͏ ͏

-͏ Có phải cánh cổng phía Nhân tộc cũng mở ra lúc này không? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử hỏi. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Về mặt lý thuyết là như vậy, nhưng mà hình như vẫn chưa mở, mọi người cảm thấy người của Nhân tộc có đến kịp không? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ sẽ đến kịp. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế năm người kia có chút bất ngờ, Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc chắn vậy sao? Sẽ có người của Ngũ Quang Thập Sắc tông tới đây? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử có chút lúng túng: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ không có. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có ai của Ngũ Quang Thập Sắc tông sao? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn ở bên cạnh lầm bầm: ͏ ͏ ͏

-͏ Toàn bộ giới tu luyện chỉ có hai người. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên là bọn họ từng nghe thấy những lời này rồi, nhưng mà bọn họ không hiểu lời này có ý gì. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử giải thích: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện này, khả năng đến lúc đó chỉ có hai người đến. ͏ ͏ ͏

-͏ Hả? ͏ ͏ ͏

Cả năm người đều choáng váng, căn bản bọn họ không tin. ͏ ͏ ͏

Hai người? ͏ ͏ ͏

Hai người thì có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏

Bọn họ coi Thiên Bi Thần Chiến là trò đùa sao? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên bọn họ cũng không có thời gian hỏi nhiều, bởi vì Chư Thiên đã bắt đầu tấn công rồi. ͏ ͏ ͏

Cảm nhận được khí tức đáng sợ kia, da đầu Ngạo Vô Cực ma tu run lên. ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải tôi sợ đâu, nhưng sao tôi lại có cảm giác, lần này Chư Thiên coi trọng Nhân tộc quá mức bình thường nhỉ. ͏ ͏ ͏

Lễ Nhạc cũng gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là không bình thường, Võ Vương đã không có ở đây nữa, cho dù bọn họ liên thủ cũng không đến mức như vậy chứ, bọn họ thật sự dốc toàn bộ lực lượng rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, bọn họ đều cảm thấy, những người được phái ra lần này của Chư Thiên, căn bản không phải người bình thường. ͏ ͏ ͏

Hoàn toàn không cùng cấp với Thiên Bi Thần Chiến lần trước. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo chính là mở ra địa ngục sao? ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi cảm thấy năm người hoàn toàn không đủ. ͏ ͏ ͏

Bọn họ vẫn cho rằng năm người bọn họ khôi phục lại, chắc chắn có thể tranh thủ cho Nhân tộc một chút thời gian, nhưng mà hiện giờ xem ra, căn bản là không thể. ͏ ͏ ͏

Chư Thiên coi Nhân tộc là kẻ thù lớn như vậy sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Không bình thường, không bình thường chút nào. ͏ ͏ ͏

Kiếm tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Bi Thần Chiến bị đẩy lên sớm hết lần này đến lần khác. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi luôn có cảm giác cả hai bên đều không đợi nổi, đều muốn mở Thiên Bi Thần Chiến ra ngay. ͏ ͏ ͏

-͏ Vì sao lại như vậy? ͏ ͏ ͏

-͏ Lẽ ra ai cũng muốn có thời gian chuẩn bị cho tốt. ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa từ lần tấn công trước đó, về lý thuyết đã qua lâu vậy rồi, cho dù Võ Vương có để lại bóng ma tâm lý, bọn họ cũng không cần phải cẩn thận như vậy chứ? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, đúng là như vậy, bọn họ cho rằng Võ Vương vẫn còn sống, vẫn đang ở đây chờ bọn hắn sao? ͏ ͏ ͏

Có bao nhiêu người của Chư Thiên quyết đánh thắng trần này? Chưa đánh đã liên thủ, bọn họ thật sự sẽ làm như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Chắc chắn sẽ không. ͏ ͏ ͏

Cho nên nhất định còn điều gì uẩn khúc trong này mà bọn họ chưa biết. ͏ ͏ ͏

Sau đó năm người đều nhìn về đám người Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏

Chương 2117

Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Gần đây giới tu luyện có xảy ra chuyện lớn gì không? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử nhìn các vị tiền bối, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thâm Uyên tiến đánh có được coi là chuyện lớn không? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Thâm Uyên tiến đánh, cả năm người đều căng thẳng. ͏ ͏ ͏

Thâm Uyên là nơi nào, chắc chắn bọn họ biết rõ, Thâm Uyên vô cùng khó đánh, nếu không phải khi đó có Võ Vương, chưa chắc đã khắc chế được bọn họ. ͏ ͏ ͏

Chỉ có Võ Vương mới có đủ thực lực để trấn áp. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cũng chỉ trấn áp được thôi. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có bao nhiêu người đến? Nhân tộc chống lại được không? ͏ ͏ ͏

Chuyện này rất quan trọng, nếu Nhân tộc không có cách nào giải quyết nhanh chóng, vậy thì Nhân tộc xong đời rồi. ͏ ͏ ͏

Đó là trận chiến Quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏

Thâm Uyên, trước khi Thiên Bi Thần Chiến bắt đầu, sẽ xảy ra một cuộc chiến với bọn họ trước. ͏ ͏ ͏

Lần này cũng thế. ͏ ͏ ͏

Cả năm người đều nhìn về phía Xích Huyết Đồng Tử, chờ hắn nói cụ thể. ͏ ͏ ͏

-͏ Thâm Uyên phái một vị Chí cao đến, cũng chính là cảnh giới trong truyền thuyết. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử tiếp tục nói. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt khi nghe thấy câu này, trong đầu năm người kia đều kêu ong ong. ͏ ͏ ͏

Thậm chí đầu óc bọn họ còn trở nên trống rỗng. ͏ ͏ ͏

Chí cao? ͏ ͏ ͏

Chí cao? ͏ ͏ ͏

Xong rồi, hoàn toàn xong rồi, Nhân tộc bại trận. ͏ ͏ ͏

Vì sao lại xuất hiện Chí cao? Bọn họ không thể giải thích nổi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Chí cao đã xuất hiện, Nhân tộc còn hy vọng sao? ͏ ͏ ͏

Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trên mảnh đất của Nhân tộc, sinh linh đồ thán sao? ͏ ͏ ͏

Tuy rằng có lẽ vợ con hắn đã chết rồi, nhưng mà chắc hẳn con của hắn sẽ lưu lại chút huyết mạch. ͏ ͏ ͏

Bọn họ đã sáp nhập vào Nhân tộc rồi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng hắn không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu, nhưng mà hắn vẫn hy vọng bọn họ có thể sống tốt. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này năm người đều hoàn hồn từ trong cơn choáng váng. ͏ ͏ ͏

-͏ Không có? Vì sao? Không phải nói Nhân tộc không có Chí cao sao? ͏ ͏ ͏

Lão khất cái kích động nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy Chí cao kia trực tiếp nắm Nhân tộc trong tay? ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là có khả năng này. ͏ ͏ ͏

Bởi vì vốn dĩ Thâm Uyên rất đặc iệt, nếu như Thâm Uyên tiếp quản Nhân tộc, vậy thì có khả năng Chư Thiên liên thủ để đối phó với Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏

Dễ nhận thấy, những người khác cũng nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Chuyện này khiến sắc mặt bọn họ rất khó coi. ͏ ͏ ͏

Nếu như vậy, bọn họ thì sao? ͏ ͏ ͏

Bọn họ trấn thủ chỗ này vì điều gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, có thể để tôi nói xong được không? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn gì đáng để nói sao? ͏ ͏ ͏

Lão khất cái có chút cô đơn. ͏ ͏ ͏

Mảnh đất này là nơi bọn họ dùng vô số tính mạng để bảo vệ. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người của Thâm Uyên đã công kích, nhưng Nhân tộc đã chặn lại được. ͏ ͏ ͏

-͏ ? ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải nói Thâm Uyên phái Chí cao đến sao? ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, nhưng hắn đã bị chém giết. ͏ ͏ ͏

-͏ Cái gì? ͏ ͏ ͏

Khi nghe thấy cua này, bọn họ chưa kịp phản ứng lại, nhưng mà khi kịp phản ứng lại, tất cả đều cảm thấy khó tin. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không nghe lầm chứ? ͏ ͏ ͏

Chắc chắn nghe lầm rồi. ͏ ͏ ͏

Chí cao của Thâm Uyên bị chém giết? ͏ ͏ ͏

Chém giết? ͏ ͏ ͏

Sao có thể? ͏ ͏ ͏

Ai có thể làm được? ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Hay là mấy đứa nhóc này đang lừa gạt bọn họ? ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu nhìn đám Xích Huyết Đồng Tử, vẻ mặt không tin nổi. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bọn họ có chút khó hiểu, không, là hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏

Bọn họ nói khu vực Nhân tộc không xảy ra chuyện gì, còn nói Chí cao đã bị giết, nhưng mà, đây không phải là chuyện không thể tưởng tượng được sao? ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, nếu xảy ra chiến đấu giữa Chí cao ở khu vực Nhân tộc, cho dù có thắng, Nhân tộc cũng không thể không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Tát nhiên là Xích Huyết Đồng Tử hiểu được bọn họ đang nghĩ gì, hắn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu các vị tiền bối không tin, sau này khi có người vào đây, các vị có thể hỏi thử. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ba đứa chắc chắn sẽ có người vào sao? ͏ ͏ ͏

Hiện giờ thần chiến đã bắt đầu rồi, nhưng mà rõ ràng phía Nhân tộc bên này còn chưa có hành động gì, chuyện này khiến bọn họ có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏

Đối mặt với Chư Thiên, bọn họ không tin bản thân có thể kéo dài thời gian được. ͏ ͏ ͏

Chư Thiên quá đông, cũng quá mạnh. ͏ ͏ ͏

Cho dù không mạnh bằng bọn họ, nhưng mà cũng không kém nhiều lắm. ͏ ͏ ͏

Lúc này số lượng sẽ phát huy tác dụng quan trọng. ͏ ͏ ͏

Kiếm tu Dương Diễm nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Mọi người cảm thấy chúng ta có thể kiên trì bao lâu? ͏ ͏ ͏

Lễ Nhạc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết nữa, phải xem bọn họ sẽ tiến công thế nào, nếu như không có sự trợ giúp, một ngày cũng quá sức. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không quan tâm nữa, cứ ngăn cản trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Căn bản bọn họ không còn lựa chọn nào khác, lẽ ra bọn họ đều chết rồi, bây giờ có thể vì Nhân tộc mà chiến thêm lần nữa, coi như có lời rồi. ͏ ͏ ͏

Cho dù chỉ một ngày thôi cũng đáng giá. ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment