Nếu như lúc này là người bình thường, hắn không có ý dịnh nhận. ͏ ͏ ͏
Hắn đang chuẩn bị phát lực đi lên đây. Nhưng mà trong nháy mắt hắn phát lực, Đoạn Kiều liền nói: ͏ ͏ ͏
- Dạ, là nữ chủ nhân. ͏ ͏ ͏
Đối mặt với áp lực của Giang Tả, Đoạn Kiều không thể nào nghĩ ra được. ͏ ͏ ͏
Còn Giang Tả nghe thấy là Tô Kỳ gọi tới, thì vừa mới phát lực liền vội vã thu lực. ͏ ͏ ͏
Sau đó phanh một tiếng, trực tiếp ngã vào trong nước. ͏ ͏ ͏
Nhưng vừa mới rơi vào lại lập tức nhảy ra. ͏ ͏ ͏
Hắn đi lên bờ, sau đó bày ra một cái trận pháp cách âm, rồi mới kết nối điện thoại Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả than nhẹ trong lòng, không phải Tô Kỳ đang bận rộn sao? ͏ ͏ ͏
Tại sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại? ͏ ͏ ͏
Điện thoại vừa thông, Giang Tả liền nghe được tiếng cười chán ngắt của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Được rồi, tiếng cười kia mang theo cảm giác làm nũng nhè nhẹ, người khác muốn nghe cũng không được. ͏ ͏ ͏
- Em đang lén gọi điện thoại cho anh, nhưng nhỏ tiếng một chút, nếu không bị phát hiện sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Kỳ nói như vậy, Giang Tả cũng rất hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Không phải em đang bận sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không vui nói: ͏ ͏ ͏
- Gọi điện cho anh mà hình như anh không vui thì phải. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xoa mồ hôi lạnh, tùy tiện nói: ͏ ͏ ͏
- Lần này lại là một phút à? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Không, phải xem lúc nào sư tỷ tỉnh lại và sư phụ đi vào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu, tỉnh lại là ý gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ bắt đầu giải thích: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, tất cả chúng em rơi vào đốn ngộ, anh biết đốn ngộ không? Chính là cái gì cũng thông ấy. Em tỉnh lại trước thời hạn, cho nên mới có thể gọi điện thoại, vợ anh lợi hại không? ͏ ͏ ͏
Lợi hại, quả thật rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả liền nghĩ đến Luyện Tâm Lộ. ͏ ͏ ͏
Tiến vào bên trong cái loại tâm tình vi diệu này, hắn cũng không có được cái gì, nhưng khả năng những người khác bởi vì hắn mà có được cơ hội đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không rõ tại sao lại đốn ngộ, nhưng tuyệt đối có liên quan với video vừa rồi. ͏ ͏ ͏
Cho nên, rất có thể bọn họ không biết chuyện Thiên Quyến? ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ một chút, Tô Kỳ không biết cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Bởi vì, coi như không có hắn làm vật tham chiếu, bọn họ cũng sẽ liên tưởng đến Tô Kỳ có thể là Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏
Dù sao cô ấy cũng yêu nghiệt như vậy. ͏ ͏ ͏
Nằm cũng có thể đột phá, còn Tĩnh Nguyệt tỷ thì tu luyện trăm ngàn cay đắng, cũng không thể hoàn toàn bỏ rơi Tô Kỳ không tu luyện. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là Thiên Quyến mới là lạ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bây giờ bọn họ không có khái niệm Thiên Quyến, cho nên không biết. ͏ ͏ ͏
- Lợi hại, không chừng tu luyện cẩn thận có thể vượt qua Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khẳng định. ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng em không muốn tu luyện, em chỉ muốn ở cùng với anh, đã mấy ngày không trở về rồi. ͏ ͏ ͏
Giọng nói Tô Kỳ có chút ai oán. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Lúc trước em đi công tác, cũng không thấy em như vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Không giống nhau, lúc trước anh không biết, còn bây giờ biết có thể làm nũng với anh. Khi đó chúng ta một mực cãi nhau, em vừa hy vọng anh gọi điện thoại tới, vừa sợ anh cãi nhau với em. Đặc biệt khó chịu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả im lặng, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Lúc trước biết hơi ít. ͏ ͏ ͏
- Bây giờ biết nhiều, điện thoại cũng không gọi, em không gọi cho anh, có phải anh cũng quên luôn anh còn có vợ hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất mãn nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tại sao cảm giác em giống như một tiểu oán phụ vậy nhỉ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hối hận vì lời vừa mới nói ra khỏi miệng. ͏ ͏ ͏
Sau đó đối diện yên lặng hồi lâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đang nghĩ, có nên mở miệng nói chút gì không. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo phía đối diện truyền tới một tiếng cười khẽ: ͏ ͏ ͏
- Giang Tả tiên sinh, qua một đoạn thời gian ngắn nữa em sẽ trở về, anh nhớ xin nghỉ mấy ngày nha. Ở chỗ này đã lâu không ngủ, thật mệt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy Tô Kỳ đang uy hiếp hắn. ͏ ͏ ͏
Thật là càng ngày càng quá đáng. ͏ ͏ ͏
Sắp xếp lịch trình của hắn, chi phối hướng đi của hắn, bây giờ còn uy hiếp sinh hoạt của hắn. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể để cho anh thu hồi câu nói kia không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hừ lạnh: ͏ ͏ ͏
- Anh biết anh sai chưa? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Anh cảm thấy anh không sai, theo lý mà nói, anh chỉ nói câu em không thích nghe mà thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Ai cho phép anh nói lý với em? Em đang nói chuyện yêu đương với anh, anh đi nói lý với em làm gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngơ ngác: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả không nói lời nào, quả nhiên, thời điểm cô ấy cố tình gây sự, thì không nên phụ họa theo. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần không nói lời nào, là có thể an tâm vượt qua. ͏ ͏ ͏
Im miệng. ͏ ͏ ͏
- Nói anh nhớ em. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên Tô Kỳ không thôi gây chuyện. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 850Dù sao cũng không phải là ở nhà, gọi điện thoại không nên cãi nhau, muốn ồn ào thì về nhà ồn ào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng cảm thấy rất tốt, sau đó trả lời theo bản năng: ͏ ͏ ͏
- Không cần phải nói yêu em à? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ yên lặng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Giang Tả tiên sinh, em cảm thấy hôm nay anh rất thích tranh cãi nhé, chờ em trở về... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này còn không chờ Tô Kỳ nói xong, Giang Tả đã nói nhỏ, lời nói tràn đầy sự nhớ mong: ͏ ͏ ͏
- Anh vẫn luôn chờ em về. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghe được câu này thì sửng sốt, sau đó tủi thân nói: ͏ ͏ ͏
- Hu, anh làm em không vui, em nhớ anh. ͏ ͏ ͏
Được rồi, bất kể như thế nào Giang Tả cũng hy vọng Tô Kỳ về sớm một chút. ͏ ͏ ͏
Thật ra hắn cũng nhớ Tô Kỳ, không nói thì không sao, Tô Kỳ vừa nói như thế, liền cảm thấy rất muốn gặp Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Được rồi, quyết định, chuyện Thiên Thư Lăng vừa kết thúc, lập tức đi Thánh Địa, chờ Tô Kỳ đi ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả và Tô Kỳ lại trò chuyện thật lâu, lần này không tranh cãi. ͏ ͏ ͏
Không theo Tô Kỳ, sẽ khiến cho cô ấy thật sự tức giận. ͏ ͏ ͏
Nhưng theo thời gian trôi qua, quanh hồ cũng bắt đầu xuất hiện không ít người. ͏ ͏ ͏
Tất cả đều có tu vi Tam giai. ͏ ͏ ͏
Cuộc điện thoại này kèo dài chừng một giờ. ͏ ͏ ͏
Cho đến khi bên Tô Kỳ truyền tới giọng nói của Tĩnh Nguyệt tỷ, điện thoại mới không thể không kết thúc. ͏ ͏ ͏
Phù! ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở ra một hơi, cuối cùng cũng kết thúc. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhanh chóng ngừng hấp thu Tiên Linh Khí, nếu tiếp tục hấp thu nữa, Tô Kỳ sẽ đi ra trước thời hạn. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn chờ Tô Kỳ đi ra, khẳng định Tô Kỳ cũng muốn chờ hắn tan việc. ͏ ͏ ͏
Nếu để Tô Kỳ chờ đợi, thì coi như xong. ͏ ͏ ͏
Nơi này không có ai nhận ra được Giang Tả, bởi vì thời điểm phát hiện có người đi lên, hắn đã tăng thêm trận pháp che giấu. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng trước khi đi ra trận pháp, Giang Tả hỏi thăm Đoạn Kiều: ͏ ͏ ͏
- Cảm thấy gì không? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Được rồi, Giang Tả phát hiện đừng nói mở video, gọi điện thoại cũng có thể đánh tan khí thế kia. ͏ ͏ ͏
Chỉ là không biết có thể duy trì bao lâu. ͏ ͏ ͏
Có điều vấn đề không lớn, dù sao ở đây có hay không cũng không quan. ͏ ͏ ͏
Mọi người ở đây đang ngồi tĩnh tọa, ngay cả Đan Tuyết Ma Nữ và Biên Hải Đao Khách cũng ngồi ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng vừa mới luyện tâm xong, hấp thu xuống luôn là tốt. ͏ ͏ ͏
Có vài người định đi lên phía trên. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều có thể thấy chỗ nối, nhưng không có ai đi thử. ͏ ͏ ͏
- Nghe nói trong hồ có dị thú, phương thức công kích cực kỳ quỷ dị khó đoán, hơi không cẩn thận sẽ vẫn lạc. ͏ ͏ ͏
Có một Ma Tu nói. ͏ ͏ ͏
Có phải hắn nói ra là vì lòng tốt hay không Giang Tả không biết, nhưng muốn dụ mọi người thảo luận là đúng. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế dị thú trong hồ cũng không có lợi hại như vậy. ͏ ͏ ͏
Mọi người chỉ cần cảnh giác một chút là có thể tới. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần những thiên kiêu chi tử kia, không tìm đường chết, thì vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đi ra. ͏ ͏ ͏
Thấy có người đột nhiên xuất hiện, rất nhiều người nhìn sang theo bản năng. ͏ ͏ ͏
Vì vị trí người xuất hiện không phải là cửa vào. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Biên Hải Đao Khách thấy Giang Tả liền sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Hắn không nghĩ tới, Phá Hiểu vẫn còn ở đây. ͏ ͏ ͏
Theo lý thuyết, có thể Phá Hiểu đã đi lên chỗ nào không biết rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý bất luận kẻ nào, hắn còn không đến mức lãng phí thời gian với những người ở đây. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn đi thẳng tới bờ hồ, lại một lần nữa bước về phía trước. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không làm ra bất kỳ phòng bị nào, mà đi từng bước một trên mặt nước. ͏ ͏ ͏
Lấy năng lực của hắn, sau khi đột phá Tam giai đạp nước bay đi, cũng không khó. ͏ ͏ ͏
Những người còn lại đều quan sát Giang Tả, có người làm chuột bạch, tự nhiên khiến bọn họ rất vui lòng. ͏ ͏ ͏
Lên tiếng nhắc nhở? Không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Ban đầu Biên Hải Đao Khách muốn nhắc nhở, nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy vẫn nên thôi đi. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu là ai, làm sao có thể bị những thứ này ngăn trở. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn cảm thấy những người đó muốn thông qua Phá Hiểu tới quan sát dị thú trong hồ, khả năng có chút khó khăn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì tất cả những gì Phá Hiểu làm, đều khó cung cấp giá trị chính xác để tham khảo. ͏ ͏ ͏
Lấy lực một người đối kháng thiên địa đại thế, lấy lực một người đối kháng cao thủ trong bóng tối của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Độ Kiếp có thể dẫn xuống Thẩm Phán Thiên Phạt chưa bao giờ xuất hiện qua. ͏ ͏ ͏
Đây đều là Phá Hiểu làm. ͏ ͏ ͏
Nhưng khi đó Phá Hiểu mới Nhất giai và Nhị giai. ͏ ͏ ͏
Như vậy có thể sử dụng Phá Hiểu thực chiến, để tham khảo uy năng của thiên địa đại thế sao? ͏ ͏ ͏
Có thể sử dụng thực lực Phá Hiểu tham khảo tu vi những cường giả kia của Thánh Địa sao? ͏ ͏ ͏
Có thể sử dụng cách Phá Hiểu độ kiếp tham khảo uy thế Thiên kiếp sao? ͏ ͏ ͏
Đừng đùa. ͏ ͏ ͏
Tham khảo, chính là mình không có chuyện gì muốn tìm đường chết. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Giang Tả đi về phía ngọn núi nhỏ trong hồ, rất nhiều người cũng lui ra theo bản năng, chỉ sợ sau đó có chuyện gì sẽ bị ảnh hưởng đến. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 851Giang Tả đạp trên mặt nước, từ từ đi về phía trước, lần này hắn không tính trực tiếp nhảy qua. ͏ ͏ ͏
Hắn đi từng bước một về phía trước, bởi vì hắn sợ Tô Kỳ lại gọi điện thoại tới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi một hồi, những người khác liền có chút kinh ngạc, bởi vì lâu như vậy rồi lại không có dị thú xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Từng cái ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không hiểu chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn hắn không nói gì, vì dù sao cũng mới tới phạm vi hồ. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đã đi vào trong hồ, không bao lâu nữa là có thể đi tới con đường nhỏ ở trung tâm. ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc này vẫn không có dị thú công kích Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lần này rất nhiều Ma Tu đều ngồi không yên, bọn họ có chút hoài nghi có phải không có dị thú hay không? ͏ ͏ ͏
Dù sao tất cả mọi chuyện cũng là tài liệu ghi lại, đã qua nhiều năm như vậy, rất có thể dị thú nơi này đã chết. ͏ ͏ ͏
Nếu quả thật là như vậy, mà cứ để mặc cho người này đi qua, thì chẳng phải là để cho đối phương giành tiên cơ trước hay sao? ͏ ͏ ͏
Bọn họ không biết người này là ai, bởi vì Giang Tả mang theo sương mù, có rất ít người nhận ra được hắn. ͏ ͏ ͏
Trừ Biên Hải Đao Khách với đôi Ma Tu mù ra, ngay cả Đan Tuyết Ma Nữ cũng không nhận ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng Đan Tuyết Ma Nữ lại không ngốc, cô vẫn còn đang suy đoán. ͏ ͏ ͏
Cô tới đoạt Ngộ Đạo Thạch, cho nên Phá Hiểu đối với cô mà nói là cường địch, cô không thể không cảnh giác. ͏ ͏ ͏
Đúng, mặc dù biết Phá Hiểu rất lợi hại, nhưng cô cũng muốn thử một chút, không chừng cô có thể cướp được thì sao? ͏ ͏ ͏
Mà vào lúc này, Giang Tả đã tới đầu đường, thế nhưng không có gì xảy ra cả. ͏ ͏ ͏
Lần này rất nhiều Ma Tu thật sự ngồi không yên, ngay cả Đan Tuyết Ma Nữ cũng ngồi không yên. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh vô số Ma Tu bắt đầu động, Đan Tuyết Ma Nữ cũng muốn động thân, nhưng cô chưa kịp lên đường đã có một cánh tay khoác lên bả vai cô. ͏ ͏ ͏
Chuyện này làm cho cô trực tiếp vung kiếm phản công người phía sau. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo kiếm của Đan Tuyết Ma Nữ và một quả đấm đụng vào nhau, Đan Tuyết Ma Nữ lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng đụng vào tôi, đừng nói chuyện với tôi, càng không được gọi tôi là tiên tử. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách vô cùng bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, một số thời khắc, người khác có thể làm nhưng không có nghĩa là cô có thể làm. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì hắn nhìn trên phương diện mọi người thường xuyên đồng hành, mới ra tay nhắc nhở. ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao lại thành chó cắn Lã Động Tân. ͏ ͏ ͏
- Đạo Tu có lòng tốt sao? ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ lạnh giọng nói. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nhìn sau lưng Đan Tuyết Ma Nữ nói: ͏ ͏ ͏
- Cô quay đầu nhìn một chút. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ khinh thường, sau đó quay đầu liếc mắt nhìn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nhìn một cái cô liền sửng sốt, đừng nói là cô, rất nhiều người cũng sửng sốt, thậm chí đang không ngừng lùi lại. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ thấy mặt nước xuất hiện mấy con mãng xà, trong nháy mắt những con mãng xà này xuất hiện, liền nuốt chửng những Ma Tu kia hầu như không còn. ͏ ͏ ͏
Vô thanh vô tức, khiến cho người khó lòng phòng bị. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa tất cả đều là trong nháy mắt, không có một Ma Tu nào có thể chống cự hoặc là chạy thoát. ͏ ͏ ͏
Nhưng từ đầu đến cuối trong đám mãng xà này vẫn có một người đi trên mặt nước, nhưng không có ai quấy rầy hắn, càng không có mãng xà công kích hắn. ͏ ͏ ͏
Hắn chính là Phá Hiểu đã đi vào trong hồ từ trước. ͏ ͏ ͏
Thời điểm những con mãng xà kia lặn xuống, cũng liếc mắt nhìn người chung quanh, cái nhìn kia khiến cho nội tâm rất nhiều người không khỏi run lên. ͏ ͏ ͏
Bọn họ biết, chỉ cần mình dám khinh thường, rất có thể sẽ chết trong hồ. ͏ ͏ ͏
Nhưng người kia là chuyện gì xảy ra? ͏ ͏ ͏
Tại sao hắn một chút việc cũng không có? ͏ ͏ ͏
Thậm chí bọn họ cũng có thể nhận ra được, những dị thú kia đang cố ý tránh người kia ra. ͏ ͏ ͏
Ngay cả có nước bắn qua, cũng sẽ có mãng xà ngăn trở. ͏ ͏ ͏
Không bình thường. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Cô biết hắn là ai không, chuyện hắn có thể làm được, người khác không làm được. Dùng hắn làm vật tham chiếu, chết thế nào cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Đan Tuyết Ma Nữ rất khó nhìn, nếu như vừa rồi cô tiến lên, coi như không chết, cũng có thể bị loại bỏ. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng cô nhìn Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Đi tìm sư huynh tôi, nói anh đã cứu tôi một lần, để cho hắn báo đáp anh. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách ngơ ngác, đây là suy luận gì vậy? ͏ ͏ ͏
Thật ra thì rất đơn giản, Đan Tuyết Ma Nữ không muốn nợ nhân tình, chỉ có thể để cho sư huynh mình hỗ trợ, sau đó cô sẽ trả tiền cho sư huynh. ͏ ͏ ͏
Dù sao cô cũng có tiền, mà sư huynh cô chuyện làm ăn gì cũng làm, chỉ cần có tiền là được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi tới chính giữa, về phần tình huống những Ma Tu vừa rồi hắn cũng thấy. ͏ ͏ ͏
Hắn không bị công kích, có lẽ là bởi vì lúc trước xuống nước một lần. ͏ ͏ ͏
Khi đó khí thế của hắn vẫn còn, chắc là những dị thú kia bị dọa cho phát sợ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả thành công bước lên đầu đường. ͏ ͏ ͏
Những người nhìn Giang Tả, nhưng không dám tùy ý vọng động, hiện tại bọn họ rất muốn biết, người này rốt cuộc là ai. ͏ ͏ ͏
Đây là một tên biến thái sao? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
------------
Chương 852Mà ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Thiên Thư Lăng phản chiếu vị trí chín hồ nước, không có người nào chú ý Nhất giai Nhị giai, duy chỉ có Tam giai với Tứ giai là được chú ý nhất. ͏ ͏ ͏
Nhất là Tam giai, người kia vừa xuất hiện, liền kinh động Ma Tu cùng với Đạo Tu bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh cũng sững sờ, nếu như không nói bừa, người kia rất có khả năng chính là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Nhưng thứ bọn họ thấy dù sao có là hình chiếu, căn bản không có cách nào biết được đối phương là ai. ͏ ͏ ͏
Nhưng có một chút chuyện bọn họ biết, đó chính là đối phương xuất hiện ở trong hồ nước Tam giai, nói cách khác đối phương chỉ có tu vi Tam giai. ͏ ͏ ͏
Bọn họ rất muốn biết, thiên kiêu như vậy, rốt cuộc là Ma Tu hay là Đạo Tu. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng đối phương đeo mặt nạ, toàn thân cao thấp cũng không có gì đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Không thể nào nhận ra. ͏ ͏ ͏
Trừ Tam giai phát sinh chuyện nhỏ đó ra, vấn đề những chỗ khác cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Hầu như rất ổn định. ͏ ͏ ͏
Nhất là Nhất giai, hồ nước Nhất giai ít người đến đáng thương. ͏ ͏ ͏
Đám người Sơ Thanh căn bản không có nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhị giai thì khỏi phải nói. ͏ ͏ ͏
Đám người Xích Huyết Đồng Tử hội họp ở hồ nước kia, bọn họ liên thủ tuyệt đối không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Lúc này ba Sơ Thanh hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thiên Thư Sơn chỉ có ba tầng thôi sao? Vậy chẳng phải rất nhanh thì chấm dứt ư? ͏ ͏ ͏
- Đông Lý tiền bối suy nghĩ nhiều rồi, có bao nhiêu người bị vây ở tầng hai, đến nay cũng chưa có ai xông qua tầng ba, rất nhiều người bị kẹt ở cửa tầng ba. ͏ ͏ ͏
Ma Tu nói. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ải thứ hai với ải thứ ba là cái gì? ͏ ͏ ͏
Không ai trả lời cái vấn đề này, chỉ có một vị Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏
- Không cách nào biết rõ, không thể diễn tả. ͏ ͏ ͏
Lần này ba Sơ Thanh càng tò mò hơn, thế nhưng nhìn những Ma Tu này, thì không có ý định nói rồi. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ có thể chờ đợi, chờ sau khi con mình ra ngoài hỏi một chút. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, thật ra thì cửa ải tầng hai rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Nơi này giống như tụ tập tâm tình, ở bên trong cửa ải vào tầng hai, sẽ có một loại cảm giác cực kỳ bực bội. ͏ ͏ ͏
Bất kể là chính diện hay là mặt trái đều giống nhau. ͏ ͏ ͏
Cái gọi là chính diện chính là, thích một người hoặc là yêu một người, muốn nói nhưng không thể nói, muốn biểu đạt nhưng không cách nào nói rõ. ͏ ͏ ͏
Mặt trái chính là, bị khuất nhục, muốn phản bác nhưng không cách nào phản bác, muốn báo thù nhưng không cách nào trả thù. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác này không cách nào nói rõ, không thể diễn tả, nhưng có thể khiến người ta bùng nổ tại chỗ. ͏ ͏ ͏
- Nhắc tới, hình như nơi này rất thích hợp Tiểu Dã Miêu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi trên đường không khỏi tự nói. ͏ ͏ ͏
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó triệu hoán Tiểu Dã Miêu đi ra. ͏ ͏ ͏
Chắc nơi này có đồ vật nó muốn ăn. ͏ ͏ ͏
Cũng rất lâu rồi nó không đi ra ngoài ăn gì. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh một tiểu cô nương khả ái xuất hiện ở bên cạnh Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu vốn đang đang chơi đùa đột nhiên ngơ ngác, đây là đâu? ͏ ͏ ͏
Tiếp theo nó cảm giác được khí tức quen thuộc, sau đó không chút do dự nhào qua. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên là đánh về phía Giang Tả rồi. ͏ ͏ ͏
Vật này nổ là có thể ăn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn ăn rất ngon. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nó vừa mới nhào qua liền thấy Giang Tả, trong nháy mắt nhìn thấy hắn, Tiểu Dã Miêu lập tức xù lông. ͏ ͏ ͏
Ngừng lại ở giữa không trung, sau đó quay đầu bỏ chạy. ͏ ͏ ͏
- Ngao ô~ ͏ ͏ ͏
Tứ chi Tiểu Dã Miêu vừa chạm đất, liền cảnh giác nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Trong miệng một mực truyền ra tiếng gầm nhẹ. ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu nhìn như có chút hung dữ, nhưng thực ra nó đang sợ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải Hỗn Loạn thuần chủng, quả nhiên sợ nhiều thứ hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tiểu Dã Miêu cũng là hỗn huyết, loại hỗn huyết này khó nói là tốt hay xấu. ͏ ͏ ͏
Nhưng từ trước mắt đến xem, cũng không tốt. ͏ ͏ ͏
Con Hỗn Loạn hỗn huyết này, thật phế. ͏ ͏ ͏
Còn không bằng Cùng Kỳ thuần chủng. ͏ ͏ ͏
Ít nhất mạnh hơn so với Tiểu Dã Miêu. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng Cùng Kỳ thuần chủng không sợ Hỗn Loạn, hơn nữa thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà khả năng đối ngoại thì Hỗn Loạn lại lợi hại hơn. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng là một quả bom cùng với mầm bệnh di động. ͏ ͏ ͏
Sức uy hiếp cao hơn một chút, xử lý càng thêm phiền phức một chút. ͏ ͏ ͏
- Dùng đầu óc ngươi đi, đối với ngươi mà nói không khí nơi này cũng có thể ăn, không nên ăn ta. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi về phía trước, thuận miệng nói. ͏ ͏ ͏
Dùng đầu óc một chút sao? ͏ ͏ ͏
Như vậy không phải làm khó Tiểu Dã Miêu à. ͏ ͏ ͏
Mặc dù nó không biết dùng đầu óc, nhưng dù sao Tiểu Dã Miêu vẫn sợ Giang Tả, chuyện này đã biến thành bóng ma trong lòng. ͏ ͏ ͏
Thấy khí thế quái dị của Giang Tả, ngay cả Tiểu Dã Miêu cũng sợ. ͏ ͏ ͏
Hỗn loạn chưa triệt để. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 853Sau đó Giang Tả đi về phía trước, thấy Giang Tả cách xa, Tiểu Dã Miêu mới buông lỏng cảnh giác, sau đó ở phía sau Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nó là vật triệu hoán về, không ở cùng cũng không được. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Tiểu Dã Miêu liền vui vẻ phát hiện, chung quanh đều là thức ăn. ͏ ͏ ͏
- Ăn, thật là đói. ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu mơ hồ mở miệng, sau đó nặng nề cắn không khí trước mặt. ͏ ͏ ͏
Sau khi cắn một cái, Tiểu Dã Miêu liền lộ ra vẻ mặt hài lòng, còn liếm liếm môi, ừ, ăn thật ngon. ͏ ͏ ͏
Khi nếm được đồ ăn ngon rồi, Tiểu Dã Miêu nhảy nhót khắp nơi ở sau lưng Giang Tả, tâm tình một mực để vào ăn uống, giống như rơi vào trong bánh ngọt, cực kỳ vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quay đầu lại, dù sao không lạc là được. ͏ ͏ ͏
Đi trong tâm tình như vậy, Giang Tả không có cảm giác gì, phải biết ngay cả Hỗn Loạn cũng không cách nào ảnh hưởng đến hắn, chớ nói chi khảo nghiệm ở cửa ải này. ͏ ͏ ͏
Nhưng cấp bậc cửa ải phía sau lại có chút nguy hiểm, Giang Tả nhớ lúc trước hắn tới, trong hỗn loạn có quái vật hóa hình công kích người. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói bây giờ đi ở chỗ này như giẫm trên đất bằng. ͏ ͏ ͏
Coi như đi dạo cùng Tiểu Dã Miêu đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bên này đã đi trên đường nhỏ, nhưng những người khác vẫn còn bị vây ở bờ hồ. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người cũng không dám làm bậy, cho dù có cũng chỉ là nếm thử một chút, phát hiện rất khó đi qua. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu cau mày, trên thực tế hắn cũng đã thử qua, sự thật chứng minh, hắn nghĩ vẫn quá dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn cần phải tính toán là, làm thế nào dẫn người theo. ͏ ͏ ͏
Cơ hội tốt như vậy, không kiếm tiền thì thua thiệt rồi. ͏ ͏ ͏
Cố gắng thêm một chút, năm nay sẽ có hy vọng lấy được một viên Cửu phẩm Linh thạch, oa, suy nghĩ một chút cũng sung sướng rồi. ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, bản đạo du lịch thiên hạ, chỉ tìm người hữu duyên, hôm nay ngươi cùng bản đạo hữu duyên, bản đạo nguyện đưa ngươi một trận Đại Tạo Hóa. Ngươi có dám muốn hay không? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên sau lưng Hắc Bào Ma Tu có giọng nói vang lên. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu kinh ngạc, ngay sau đó xoay người lại, phát hiện có một vị đạo sĩ bất ngờ đứng ở sau lưng hắn. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, hắn thường xuyên làm ăn, khó tránh khỏi bị ghi thù, cho nên lòng cảnh giác vô cùng mạnh. ͏ ͏ ͏
Bên trong đồng giai có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng hắn, còn không bị hắn nhận ra được, gần như là không có. ͏ ͏ ͏
Người này làm sao làm được? ͏ ͏ ͏
Hắn thật sự là một chút cảm giác cũng không có, nếu không phải đối phương lên tiếng, mà vừa rồi là một đao thì có khả năng hắn cũng không cách nào phản ứng. ͏ ͏ ͏
Người này rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Đây là kết luận của Hắc Bào Ma Tu. ͏ ͏ ͏
Trừ Phá Hiểu khác biệt quá lớn, bị hắn xem thường ra, thì bên trong đồng giai hắn chưa bao giờ xem thường ai. ͏ ͏ ͏
Làm ăn xem thường đồng giai, là sẽ chết rất thảm. ͏ ͏ ͏
Sự thật chứng minh, xem thường cấp thấp, cũng có thể chết rất thảm. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn không tin ai cũng giống như Phá Hiểu, đây là điều gần như không tồn tại. ͏ ͏ ͏
Cho nên gần đây làm ăn, chỉ cần đối phương có sắc thái thần bí, Hắc Bào Ma Tu sẽ rất cẩn thận. ͏ ͏ ͏
Mà vị đạo sĩ này, tuyệt đối không chỉ có chút sắc thái thần bí. ͏ ͏ ͏
- Đạo... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu định mở miệng thì đột nhiên sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Chờ chút, đối phương gọi hắn là tiểu hữu? ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, người này tự nhận mình là tiền bối? ͏ ͏ ͏
Bên trong đồng giai, chỉ cần không quen biết, rất ít người gọi như vậy. ͏ ͏ ͏
Tính cảnh giác của Hắc Bào Ma Tu càng cao hơn. ͏ ͏ ͏
- Tiền bối muốn đưa tạo hóa? Không biết là cái gì? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu quyết định làm theo ý nghĩ người này. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn nhìn một chút xem có sơ hở gì không. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ kia cười nói: ͏ ͏ ͏
- Lên Thiên Thư Sơn, đăng đỉnh Thiên Thư, đốn ngộ trong đó, phá giải vấn đề tu vi. Có động tâm hay không? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào cau mày, không nói đâu xa chỉ nói lên đỉnh thôi, từ xưa đến nay cũng không có ai có thể làm được. ͏ ͏ ͏
Ít nhất bên trong sử sách không có. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối không đi lên à? Tại sao phải cho vãn bối tạo hóa bực này? ͏ ͏ ͏
- Bởi vì ngươi và ta có duyên, tạo hóa của bản đạo độc nhất vô nhị, có thể giúp người Nhập đạo, dẫn người thành Thánh. Không phải là người hữu duyên thì cả đời cũng không thấy được bản đạo một lần. Người nhìn thấy bản đạo, tiếp nhận tạo hóa của bản đạo, đều có phong thái Nhập đạo, đều có khả năng thành Thánh. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ ra vẻ cao thâm khó lường nói. ͏ ͏ ͏
Cái bánh thật lớn, nhưng Hắc Bào Ma Tu không tin, tin mới là lạ. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn vẫn nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy vãn bối nguyện ý. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó đạo sĩ kia đưa một tay ra nói: ͏ ͏ ͏
- Muốn thấy cơ duyên của bản đạo, một viên Tam phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu không biết nói gì, đây là một tên giang hồ lừa bịp sao? ͏ ͏ ͏
Rất lâu trước kia hắn đã không dùng trò hề này rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn lấy ra một viên Tam phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Hắn có chút nghi ngờ, chỉ cần một viên Tam phẩm Linh thạch, có phải cái tạo hóa này quá rẻ hay không? ͏ ͏ ͏
Nếu đối phương không ngốc, vậy thì đối phương thật sự là cao nhân. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, loại người có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng hắn, coi như là tên lừa gạt, hắn cũng muốn bỏ tiền ra. ͏ ͏ ͏
Ngộ nhỡ đối phương mất hứng, thật sự chọc một dao thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Vì một viên Tam phẩm Linh thạch thật không đáng giá. ͏ ͏ ͏
Coi như bỏ tiền tiêu tai, hy vọng đừng tìm hắn nữa. ͏ ͏ ͏
Nếu lại tìm, hắn phải đi cầu cứu. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ nhận lấy Linh thạch, sau đó lấy ra một viên đá hình ê-líp, nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, ngươi sẽ cảm thấy vui mừng, nhớ, luôn luôn cầm ở trên tay, sau đó giẫm trên đất bằng, tạo hóa của bản đạo độc nhất vô nhị. Có thể nắm bắt hay không đều xem tạo hóa của ngươi, ngươi rất may mắn, nắm chắc lấy. ͏ ͏ ͏
Trong lòng Hắc Bào Ma Tu có đôi lời không biết có nên nói hay không. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng thua thiệt đã ăn rồi, cũng đừng ăn chùa, an tâm tiếp nhận vậy. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 854Chỉ là thời điểm hắn muốn nói đôi câu, đột nhiên sững sờ, ấn tượng của hắn về người vừa rồi trở nên mơ hồ. ͏ ͏ ͏
Chuyện này giống như ngươi thấy qua một người, rõ ràng biết dáng dấp hắn ra sao. ͏ ͏ ͏
Nhưng khi ngươi cúi đầu, trong nháy mắt lại không nhớ dáng dấp hắn. ͏ ͏ ͏
Bình thường lúc nói chuyện với người khác, sẽ nghĩ ra hình dạng người đó ở trong đầu. ͏ ͏ ͏
Nhưng Hắc Bào Ma Tu lại đột nhiên không nhớ dáng dấp đối phương ra sao. ͏ ͏ ͏
Khi hắn muốn nhìn vị đạo sĩ kia thêm chút nữa, lại phát hiện vị đạo sĩ kia không còn. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh hắn đã quên diện mạo cơ bản của vị đạo sĩ kia, quần áo tướng mạo, tất cả đều không rõ. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ nhớ có một người, bán tạo hóa cho hắn, bảo hắn tiện tay mang theo. ͏ ͏ ͏
Còn lại, hầu như đã quên. ͏ ͏ ͏
- Tà môn, người này có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Hắc Bào Ma Tu nghĩ như vậy, hắn gần như sắp quên hoàn toàn vị đạo sĩ kia. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn nắm thật chặt viên đá hình ê-líp. ͏ ͏ ͏
Tóm lại cứ mang theo đã. ͏ ͏ ͏
Rồi sau đó, khu vực Tam giai Biên Hải Đao Khách, khu vực Nhị giai Liễu Y Y, khu vực Nhất giai Trần Ức, cũng gặp vị đạo sĩ này. ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, bản đạo du lịch thiên hạ, chỉ tìm người có duyên, hôm nay ngươi và bản đạo có duyên, bản đạo nguyện đưa cho ngươi một hồi đại tạo hóa. Ngươi có muốn hay không? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách ngơ ngác, cuối cùng vẫn gật đầu. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách và Hắc Bào Ma Tu có chút tương tự, đều là bỏ tiền tiêu tai. ͏ ͏ ͏
Bởi vì người này xuất hiện vô cùng đột ngột, căn bản không phát hiện được, thứ người như vậy không cần chọc. ͏ ͏ ͏
Nhất là ở thời khắc mấu chốt, đâm cho ngươi một đao, sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y và Mặc Ngôn có chút hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải chúng ta từng gặp ở đâu rồi chứ? ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ kia nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu nhớ kỹ rồi, một trăm tám mươi năm trước, bản đạo đi ngang qua nhà ngươi, phát hiện ngươi và bản đạo có duyên, muốn đưa cho tiểu hữu một hồi thiên đại tạo hóa, không biết tại sao lại hữu duyên vô phận. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại hữu duyên vô phận? ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì tạo hóa của bản đạo cần một viên Tam phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Hình như có cái gì sai sai đúng không? Một trăm tám mươi năm trước, Mặc Ngôn còn chưa ra đời mà? Không phải Mặc Ngôn mới hai mươi sao? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, tôi còn là thiếu nữ, không đúng, là Ma Tu thiếu nữ. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ cười không nói, sau đó nhìn về phía Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tiểu hữu, có muốn tạo hóa của ta hay không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cảm thấy có thể, người này nhìn rất quen mắt, nhìn như luôn có dáng vẻ tốt. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng bấm chữ: “Tôi cũng có loại cảm giác này, hơn nữa...” ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Hơn gì? ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏
Một tiếng nổ thanh thúy, truyền vào trong tai bọn họ. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ thấy Mặc Ngôn tát cho vị đạo sĩ kia một cái bạt tai. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn tay mình nói: ͏ ͏ ͏
- Chính là loại cảm giác này, đúng không. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng liều mạng gật đầu, đúng như ý cô ấy nói, có một loại cảm giác đánh rất sướng. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ ngơ ngác, hôm nay hắn bán hàng thật... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Duyên phận ư, có chút cứt chó rồi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cau mày: ͏ ͏ ͏
- Mọi người không có loại cảm giác đại tiền bối sao? ͏ ͏ ͏
Nghe nói như vậy Mặc Ngôn liền sửng sốt, dứt khoát trốn sau lưng Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏
Vừa nghe nói xong, thật sự có loại cảm giác này. ͏ ͏ ͏
Lúc này Liễu Y Y lấy ra một viên Tam phẩm: ͏ ͏ ͏
- Tôi muốn tạo hóa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Liễu Y Y cũng nhận được một viên đá hình ê-líp. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo đạo sĩ biến mất. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ biến mất, những người này cũng không để ý, chỉ có một chút đắn đo khó nói, vì viên đá này rất bình thường, không biết có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏
- Hay là cứ cầm đi, cái đó... ồ, ai bán cho cô viên đá kia vậy? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi Liễu Y Y. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không phải vừa rồi có người bán cho tôi sao? ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, từng cái ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, bọn họ cũng không thể nào nhớ được. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng bọn họ chuẩn bị đi qua hồ. ͏ ͏ ͏
Đối với bọn họ mà nói dị thú nơi này quá nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏
Một thanh Xích Kiếm của Xích Huyết Đồng Tử là có thể trấn áp, Phá Thiên Thương của Lục Nguyệt Tuyết cũng vậy, chớ nói chi có thêm bọn họ liên thủ. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ hành trình Sơ Tình đều ngoan ngoãn đi theo. ͏ ͏ ͏
Đây chính là mặt tốt của Sơ Tình, chỉ cần không rèn sắt, sẽ vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện. ͏ ͏ ͏
Là một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu. ͏ ͏ ͏
Khu vực Nhất giai. ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, còn nữa không? Cho thêm mấy cái tạo hóa đi, chúng ta có tiền. ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói với đạo sĩ. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 855Tiêu Tiểu Mặc cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy tiền bối, chúng ta còn rất nhiều Linh thạch, không nên bỏ qua cơ hội kiếm tiền. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ lộ ra vẻ mỉm cười, những người này thật hiểu chuyện, bao nhiêu năm rồi, chưa từng có ngày nào đưa tạo hóa vui vẻ như vậy. ͏ ͏ ͏
Không nhịn được muốn quan tâm mấy vị tiểu bối này nhiều một chút. ͏ ͏ ͏
Nhất là khi nghĩ đến cái tên sợ vợ kia, đó là một người độc ác, hơn nữa còn là một tên đáng đâm ngàn đao. ͏ ͏ ͏
Không có so sánh liền không có tổn hại, càng so sánh đạo sĩ càng thấy mấy người này thuận mắt. ͏ ͏ ͏
Sau đó đạo sĩ lại cho bốn người bọn họ bốn viên đá nhỏ: ͏ ͏ ͏
- Mang viên đá trên người, đến lúc đốn ngộ, các ngươi sẽ có được càng nhiều, kéo dài hơn, càng sâu hơn. Bản đạo đi đưa tạo hóa, chỉ có thứ các ngươi không nghĩ tới, không có thứ bản đạo không làm được. ͏ ͏ ͏
Sau khi thu Linh thạch. Vị đạo sĩ kia liền biến mất. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh hiếu kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Như vậy có phải quá dứt khoát hay không? Chúng ta có bị lừa gạt hay không? ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải cậu đã quên một chuyện hay không? Nhất giai chỉ có tổng cộng bốn người chúng ta, đột nhiên xuất hiện người, khẳng định không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng nhìn hắn rất bình thường mà. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Em biết thời điểm bọn chị gặp Phá Hiểu tiền bối, là tình huống gì không? Khi đó Phá Hiểu đại lão, so với người bình thường còn bình thường hơn. Nhưng anh ấy dùng mười phút đổi mới nhân sinh của bọn chị, dùng ba ngày tạo lên danh tiếng đại lão. Hai tháng, đã không còn ai dám nghi ngờ anh ấy, anh ấy liền là đại lão chân chính. Cho nên nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo, lại nói, cậu không thấy người kia đã biến mất rồi sao? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh gật đầu một cái, hình như là vậy, hơn nữa cậu ta cũng có chút không nhớ rõ. ͏ ͏ ͏
Rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ nói: ͏ ͏ ͏
- Bị lừa cũng không sao, dù sao cũng là tiêu tiền. Có lúc tốn tiền, còn không phải là vẫn bị lừa gạt sao. Như vậy bị lừa tiền, cũng có thể hiểu được vì sao bị lừa. Với lại bây giờ cũng không có. ͏ ͏ ͏
Trần Ức gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đi ra ngoài lăn lộn, làm gì có chuyện không bị thiệt, ngộ nhỡ cái đó là thực thì sao? Một chút tiền nhỏ mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng những thứ kia là mấy người tích góp à? ͏ ͏ ͏
Trần Ức có chút khó chịu: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đau tim. ͏ ͏ ͏
Đúng, những thứ kia chính là bọn họ tích góp, Nhất giai mà muốn kiếm Linh thạch vẫn còn có chút khó khăn. ͏ ͏ ͏
Những thứ này là ba Sơ Thanh cho, thế nhưng đi ra ngoài lăn lộn, không phải là có bao nhiêu tốn bấy nhiêu sao? ͏ ͏ ͏
Lúc trước bọn họ chính là như vậy. ͏ ͏ ͏
Dù sao vui vẻ là được. ͏ ͏ ͏
Sau khi những người này lấy được đá nhỏ, bắt đầu đi lên phía trên. ͏ ͏ ͏
Đám người Xích Huyết Đồng Tử đi tới đường mòn hỗn loạn nhanh nhất. ͏ ͏ ͏
Vừa mới đến nơi liền lộ ra vẻ đặc biệt khó chịu, giống như sắp bị nín hỏng vậy. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này viên đá trên tay Liễu Y Y hiện ra tác dụng, viên đá kia đang không ngừng hấp thu hỗn loạn chung quanh. ͏ ͏ ͏
Chỉ trong nháy mắt bọn họ liền khôi phục như lúc ban đầu. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cả kinh nói: ͏ ͏ ͏
- Thật sự có tác dụng, vừa rồi thiếu chút nữa thì tôi bùng phát, cảm giác như bị mọi người làm cho tức giận vậy. ͏ ͏ ͏
Mặt Liễu Y Y và Lục Nguyệt Tuyết xạm lại, đến cùng là ai tức ai? ͏ ͏ ͏
Ăn cướp còn la làng. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết dùng điện thoại di động bấm chữ: ͏ ͏ ͏
“Cảm giác kỳ quái nơi này giống như bị hấp thu rồi, vậy không phải là người phía sau chiếm lợi sao?” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là chuyện không thể tránh khỏi, không đi trước bọn họ giống như không chiếm được tiên cơ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, nếu như thuận lợi mà nói, chúng ta sẽ lên đỉnh, nhưng danh ngạch lên đỉnh có hạn, đến lúc đó bị cướp sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây, bọn họ liền không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng đi về phía trước. ͏ ͏ ͏
Người ở các khu vực Nhất giai, Tam giai, Tứ giai, cũng đều đi lên. ͏ ͏ ͏
Bốn viên đá cũng ở lúc này đưa ra trợ giúp tương ứng, giống như đang liên hiệp giải quyết hỗn loạn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi trên đường nhỏ không khỏi cau mày, hắn cảm giác được có bốn món đồ đang ảnh hưởng nơi này. ͏ ͏ ͏
- Thủ đoạn thật cao minh, không nói hấp thu hỗn loạn, lại còn khuếch đại tác dụng Ngộ Đạo Thạch, thật sự không tồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi ngạc nhiên. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu như vậy, ta cũng thò một chân đi vào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi trên đường, tốc độ bắt đầu trở nên nhanh dần, Tiểu Dã Miêu cũng khó chịu theo, đây không phải là ảnh hưởng nó ăn đồ ăn sao? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nó cũng không cách nào cách xa người này. ͏ ͏ ͏
Nó cũng không cách nào suy nghĩ nhiều, tóm lại được ăn thì cứ ăn đã rồi nói. ͏ ͏ ͏
Lần đầu tiên được ăn thỏa mãn như vậy. ͏ ͏ ͏
Nếu như nó là Hỗn Loạn chân chính thì không cách nào ăn, trên thực tế nơi này là chỗ tụ tập tâm tình. ͏ ͏ ͏
Nhưng vì nguyên nhân nào đó, mà tương tự hỗn loạn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi trên đường nhỏ, nhẹ giọng gọi: ͏ ͏ ͏
- Môn linh. ͏ ͏ ͏
Sau một khắc Môn linh xuất hiện ở bên cạnh Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Ba tìm con sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói nhảm: ͏ ͏ ͏
- Mở lưới. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Môn linh không hiểu ba nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không giải thích, trực tiếp thò một tay vào trong Môn linh. ͏ ͏ ͏
Chuyện này khiến Môn linh bị dọa: ͏ ͏ ͏
- A, không nên làm như vậy, như vậy sẽ hỏng mất. ͏ ͏ ͏
- Im miệng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả quát lên. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 856Lần này Môn linh lập tức im miệng, không dám nói một tiếng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng tay cũng thò vào bụng rồi, thật là sợ mà. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Giang Tả liền thu tay về: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, ngươi trở về đi. ͏ ͏ ͏
Môn linh không hiểu, nhưng vẫn nhanh chóng chạy đi. ͏ ͏ ͏
Nó luôn cảm giác rất nguy hiểm, không chừng sẽ bị hủy đi. ͏ ͏ ͏
Chờ Môn linh biến mất, Giang Tả liền lấy điện thoại di động ra, sau đó nhắn một tin lên nhóm chat. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở khu vực Nhị giai, đám người Xích Huyết Đồng Tử vẫn đang nhanh chóng đi về phía trước. ͏ ͏ ͏
Bọn họ cần phải nhanh chóng tạo ra khỏng cách với người phía sau. ͏ ͏ ͏
Mặc dù mở đường giúp người khác, nhưng người phía sau không có khả năng thoải mái giống như bọn họ. ͏ ͏ ͏
Sẽ luôn có một ít ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Lục Nguyệt Tuyết chưa từng nói một lời nào đột nhiên kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Thật hay giả vậy? ͏ ͏ ͏
Đúng, Lục Nguyệt Tuyết một mực cầm điện thoại, cho nên cô là người thứ nhất thấy Phá Hiểu nhắn tin. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi cô phát hiện có tín hiệu, tiếp theo trong nhóm có một cái tin nhắn. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết vừa thấy tin tức này, liền không thể tin được vào mắt mình. ͏ ͏ ͏
Cái thế giới này quá điên cuồng rồi. ͏ ͏ ͏
Mấy người Xích Huyết Đồng Tử kinh ngạc, là tin tức gì khiến cho Lục Nguyệt Tuyết không nói lời nào cũng bị dọa cho nói chuyện? ͏ ͏ ͏
Sau đó Mặc Ngôn lấy điện thoại di động ra kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Oa, lại có mạng, thế nhưng cũng không cần bị hù dọa đến mức mở miệng nói chuyện chứ? ͏ ͏ ͏
Mặc dù giọng Lục Nguyệt Tuyết rất êm tai, nhưng đột nhiên lớn tiếng như vậy, cũng sẽ hù được người. ͏ ͏ ͏
- Không phải vậy, mọi người, mọi người vào nhóm đi, Phá Hiểu đạo hữu nhắn tin. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cũng khiếp sợ khó tin. ͏ ͏ ͏
Không thể nào, điều này sao có thể chứ? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Mặc Ngôn kinh ngạc, rốt cuộc là chuyện gì khiến bọn họ sợ đến như vậy? ͏ ͏ ͏
Sau đó Xích Huyết Đồng Tử thấy, Mặc Ngôn cũng thấy. ͏ ͏ ͏
Bọn họ cũng bị hù dọa. ͏ ͏ ͏
- Tất cả, tất cả đốn ngộ sao? Làm sao chuyện này có thể xảy ra? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn kêu to. ͏ ͏ ͏
Đúng, Phá Hiểu nhắn một cái tin, không lâu sau, tất cả người trong Thiên Thư Lăng đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Tiêu Tiểu Mặc và Biên Hải Đao Khách ở tầng một với tầng ba cũng thấy. ͏ ͏ ͏
Bọn họ cũng không thể tin được. ͏ ͏ ͏
Tất cả đốn ngộ ư. ͏ ͏ ͏
Căn bản không khả năng. ͏ ͏ ͏
Đốn ngộ có biết bao khó khăn, toàn dân có thể tùy tiện đốn ngộ, vậy đốn ngộ sẽ có giá rẻ, đốn ngộ giá rẻ, tu chân liền dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Nhưng từ cổ chí kim đến nay, tu chân khó khăn, đốn ngộ càng khó hơn. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người cả đời cũng khó đốn ngộ một lần. ͏ ͏ ͏
Cho nên, bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng được. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Biên Hải Đao Khách rung động trả lời: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, thật hay giả vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời cái vấn đề này, không có chút ý nghĩa nào. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Biên Hải Đao Khách lại hỏi: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đạo hữu, thời gian đốn ngộ là lúc nào?” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Ngày mai.” ͏ ͏ ͏
Đúng, dù thế nào cũng phải là ngày mai. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
"Phá Hiểu đại lão, phạm vi thì sao? Là bên trong cửa hay là bên ngoài cửa?" ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
"Bên trong cửa." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
"Còn cấp độ thì sao?" ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
"Lục giai trở xuống đốn ngộ tu vi, Lục giai trở lên cảm ngộ thiên địa." ͏ ͏ ͏
Bị doạ rồi, lần này bọn họ thật sự bị doạ. ͏ ͏ ͏
Đáng sợ, cực kỳ đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Trong thiên hạ tuyệt đối không có người thứ hai dám nói lời như vậy. ͏ ͏ ͏
Thứ này, ai có thể nói cho là cho chứ. ͏ ͏ ͏
Duy chỉ có Phá Hiểu hắn dám. ͏ ͏ ͏
Nếu như là thật, vậy thế giới quan của bọn họ đối với Phá Hiểu lại phải đổi mới. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ không còn gì để hỏi nữa. ͏ ͏ ͏
Còn lại liền xem bọn họ có tin hay không. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người có tin hay không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏
- Tin tức Phá Hiểu đạo hữu nói đã bao giờ là giả chưa? ͏ ͏ ͏
- Không phải Phá Hiểu thúc thúc đã nói láo sao? Thúc ấy nói nơi này hoàn toàn mở ra, nhưng nó đã hoàn toàn mở rồi ư? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nói. ͏ ͏ ͏
Mặc dù cô bé cái gì cũng không biết, nhưng vừa rồi vẫn nghe được mọi ngươi nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô bé nhìn Liễu Y Y mượn điện thoại di động: ͏ ͏ ͏
- Y Y tỷ, cho em mượn điện thoại gọi cho ba đi. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y đưa điện thoại di động cho Sơ Tình, rất nhanh Sơ Tình đã gọi được cho ba ba của mình. ͏ ͏ ͏
- Ba là con. ͏ ͏ ͏
Vừa kết nối Sơ Tình liền nói là mình. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh ở bên ngoài bị dọa cho giật mình, con gái gọi điện thoại cho ông ta? Bên trong xảy ra chuyện gì nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏
Cho nên ba Sơ Thanh có chút lo lắng nói: ͏ ͏ ͏
- Sơ Tình à? Thế nào rồi? Bên trong gặp nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏
- Không phải đâu ba, Phá Hiểu thúc thúc nói chờ chút nữa tất cả người bên trong sẽ đốn ngộ, Lục giai trở lên có thể cảm ngộ thiên địa, ba mau vào đi. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình trực tiếp nói. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh sửng sốt, ông ta nói theo bản năng: ͏ ͏ ͏
- Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏
Sau đó ông ta lại nói: ͏ ͏ ͏
- Tin tức có thể tin được không? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu thúc thúc nói. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh không nói gì, loại sự tình này quá kinh sợ, ông ta không thể tin được. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ? ͏ ͏ ͏
Đùa gì thế. ͏ ͏ ͏
Ông ta sống lâu như thế, chưa từng nghe nói qua loại sự tình này. ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể làm được. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 857- Ba? Ba ơi? ͏ ͏ ͏
Không nghe thấy ba nói, Sơ Tình lại kêu lên hai lần. ͏ ͏ ͏
Lúc này ba Sơ Thanh mới phục hồi lại tinh thần: ͏ ͏ ͏
- A, ta đây. ͏ ͏ ͏
- Có phải ba cảm thấy gác cổng tương đối khó đúng không? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình hỏi. ͏ ͏ ͏
- A, ừ. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh đang cân nhắc chuyện này là thật hay giả. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nói đến cái cửa này, quả thật cũng là vấn đề lớn, nếu không vào xem một chút cũng không có gì, ngộ nhỡ là thật thì sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này Sơ Tình khôn khéo nói: ͏ ͏ ͏
- Ba, ba đi tới chỗ cái cửa, sau đó mở loa ngoài. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh không hiểu gì, nhưng vẫn đi tới chỗ Môn linh. ͏ ͏ ͏
Phía trên Môn linh vẫn viết gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
- Đến chưa? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình hỏi. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Rồi. ͏ ͏ ͏
- Ba ba. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình kêu lên một tiếng. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh đang định đáp lại, thì một vệt ánh sáng trực tiếp chiếu lên người ông ta, ông ta có tư cách. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Không phải là vì cái thao tác này, mà là con gái của ông ta thật thân thiết. ͏ ͏ ͏
Không hổ là tiểu áo bông, vừa thân thiết ngoan ngoãn, lại hiểu chuyện. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh rất cảm động. ͏ ͏ ͏
- Ba vào được chưa? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình hỏi. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh lập tức tắt loa ngoài nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, được rồi. ͏ ͏ ͏
- Con tắt đây, Y Y tỷ cũng phải dùng điện thoại. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nhẹ nhàng nói. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Các con nhớ phải cẩn thận đấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó liền cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Môn linh như bị táo bón: ͏ ͏ ͏
- Ta cảm giác hình như đã nghe tiếng kêu vừa rồi một lần rồi, không được, các ngươi đang ăn gian. ͏ ͏ ͏
Ba Sơ Thanh mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏
- Đắc tội. ͏ ͏ ͏
Sau đó ba Sơ Thanh đi thẳng vào. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Môn linh không ngăn trở chút nào. ͏ ͏ ͏
Mà Ma Tu Ngũ giai Lục giai còn lại cũng nhìn ngây ngô. ͏ ͏ ͏
Như vậy cũng được sao? ͏ ͏ ͏
Sao không nói sớm. ͏ ͏ ͏
Sau bọn họ lập tức gọi điện thoại, bọn họ đều ngồi trên vị trí cao, tùy tiện tìm người kêu ba ba rất đơn giản. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như một nữ Ma Tu nào đó gọi điện thoại cho đồ đệ của mình: ͏ ͏ ͏
- Mau kêu ba ba. ͏ ͏ ͏
Đồ đệ này ngơ ngác: ͏ ͏ ͏
- Mẹ? ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Tu tức giận: ͏ ͏ ͏
- Kêu ba ba. ͏ ͏ ͏
Đồ đệ bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Ba. ͏ ͏ ͏
Sau đó nữ Ma Tu hài lòng cúp điện thoại, nhưng đồ đệ bên kia thì lại ngơ ngác. ͏ ͏ ͏
Hắn là con riêng của sư phụ sao? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa sư phụ hắn còn là đàn ông? ͏ ͏ ͏
Lượng tin tức thật là lớn. ͏ ͏ ͏
Được rồi, đừng nằm mơ nữa, cố gắng tu luyện thôi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà sau khi kêu ba ba, nữ Ma Tu đó vẫn không đạt được tư cách. ͏ ͏ ͏
Nàng không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao ta không có tư cách đi vào? Tại sao người vừa rồi lại có thể? ͏ ͏ ͏
Môn linh: ͏ ͏ ͏
- Kêu ba ba. ͏ ͏ ͏
Nó cần giải thích với những người này sao? ͏ ͏ ͏
Bảo gọi không gọi, nhưng cứ muốn vào, bên trong có người hay không thì liên quan gì đến nó. ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Tu cả giận nói: ͏ ͏ ͏
- Ngươi xem thường Ma Tu sao? ͏ ͏ ͏
Môn linh: ͏ ͏ ͏
- Gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Lúc này một Ma Tu khác giống như hiểu ra cái gì: ͏ ͏ ͏
- Có lẽ đã sửa đổi. ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Tu kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Sửa đổi? ͏ ͏ ͏
Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, sửa đổi, chỗ sơ hở bị động đến, dĩ nhiên sẽ được chữa trị. ͏ ͏ ͏
Được rồi, cái Môn linh này không đơn giản, tất nhiên sẽ tự động tu bổ chỗ sơ hở. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng thật tức mà, vậy lại để người kia đi vào. ͏ ͏ ͏
- Bỏ đi, dù sao vấn đề cũng không lớn, chúng ta yên tĩnh xem kỳ biến đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Ma Tu lại lui ra, tự nhiên bọn họ không biết chuyện tất cả đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ở bên trong cũng lập tức gọi điện thoại cho sư phụ mình. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn Nhận được điện thoại thì ngơ ngác: ͏ ͏ ͏
- Không phải con đã đi vào rồi sao? Không phải bên trong không thể có tín hiệu à? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không nói nhảm, nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ nói cho người biết một chuyện lớn. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Con nhặt được Linh thạch? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, như vậy người sẽ mất đi con. Không có con, sau này ai đưa tang cho người? Hơn nữa con còn có thể tìm cho người một chỗ phong thủy tốt...phi phi. Sư phụ, xảy ra chuyện lớn. Lấy được tin tức đáng tin, Thiên Thư Lăng sắp khiến tất cả mọi người đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn sững sờ, sau đó thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Con gặp phải tên lừa gạt? Hơn nữa còn bị lừa gạt? ͏ ͏ ͏
- Sư phụ chuyện này là thật, không tin người hỏi Xích Huyết Đồng Tử xem, hắn cũng ở đây mà. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy sư thúc, hơn nữa Thiên Thư Lăng mở ra toàn dân đốn ngộ, là do một người. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn ngạc nhiên: ͏ ͏ ͏
- Thật không ? ͏ ͏ ͏
- Thật. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử trả lời. ͏ ͏ ͏
Nếu như là trước đây, chắc chắn ông ta sẽ không tin, nhưng Thiên Thư Lăng hoàn toàn mở ra là sự thật, hơn nữa cũng là Mặc Ngôn nói cho ông ta biết trước thời hạn. ͏ ͏ ͏
Cho nên toàn dân đốn ngộ cũng là thật sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó sư phụ Mặc Ngôn hỏi sơ lược về đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Ông ta lấy được câu trả lời khó tin, Lục giai trở lên cảm ngộ thiên địa. ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏
Nếu như chuyện này là thật, đủ để oanh động toàn bộ giới tu luyện. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 858Cảm ngộ thiên địa, đây là hy vọng của bao nhiêu người sắp chết, bao nhiêu người sẽ vì cơ hội này mà bỏ ra tất cả. ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, tin tức này giá trị một viên Thất phẩm không? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Mặc Ngôn hỏi. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu như là thật, ta cho con một viên Cửu phẩm. ͏ ͏ ͏
Sau đó sư phụ Mặc Ngôn liền cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Nhất định tin tức này có khả năng, có tính chân thực. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng vẫn không thể tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏
Ông ta nhìn sang Trần lão gia tử: ͏ ͏ ͏
- Ông thấy thế nào ? ͏ ͏ ͏
Trần lão gia tử cười nói: ͏ ͏ ͏
- Có lúc, cần tự do phóng khoáng một chút, chẳng qua chỉ là gác lại cá nhân. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn gật đầu, sau đó gọi điện thoại cho người khác: ͏ ͏ ͏
- Lão bất tử, có phải đại hạn của ông sắp buông xuống hay không? Có tin tôi hay không? Có dám đánh cuộc một lần hay không? Có một cơ hội có thể cảm ngộ thiên địa. Có muốn đánh cuộc hay không? Đúng, không thể tưởng tượng nổi, thậm chí nghe có chút là giả. ͏ ͏ ͏
Đối diện yên lặng một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Ông đã gọi điện thoại cho tôi, chứng tỏ có độ tin cậy nhất định đúng không? ͏ ͏ ͏
- Trước đó tôi đã nhận được tin tức Thiên Thư Lăng hoàn toàn mở ra, nhưng tôi không tin. Bây giờ tôi nghe được tin tức thứ hai, Thiên Thư Lăng sẽ khiến toàn dân đốn ngộ, Lục giai trở lên có thể cảm ngộ thiên địa. Tin tức từ cùng một người. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn như nói thật. ͏ ͏ ͏
Sau đó đối diện cười: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này, tôi mang ơn. ͏ ͏ ͏
Độ tin cậy chuyện này rất cao. ͏ ͏ ͏
Bỏ qua, thì tương đương với chờ chết, ông ta phải đi. ͏ ͏ ͏
Lúc này bất kể là Ma Tu hay là Đạo Tu, cũng đều lưu truyền tin tức này. ͏ ͏ ͏
Tử Phong cũng nhận được tin tức giống như Xích Huyết Đồng Tử nói, Tử Phong nghe xong liền sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Hắn không tin, nhưng không thể không đi tin. ͏ ͏ ͏
Phải biết Xích Huyết Đồng Tử cũng không có chọc ghẹo ai bao giờ. ͏ ͏ ͏
Lời hắn nói, bình thường đều là thật. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tử Phong đi tìm sư phụ hắn trước. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này sư phụ hắn cũng xuất quan. ͏ ͏ ͏
Tử Phong còn chưa mở miệng, sư phụ hắn liền nói: ͏ ͏ ͏
- Ta đã biết, đi Thiên Thư Lăng đi, mang theo sư đệ sư muội ngươi nữa. ͏ ͏ ͏
- Sư phụ phải đi sao? ͏ ͏ ͏
Tử Phong mở miệng hỏi. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Tử Phong lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Vi sư không cần. ͏ ͏ ͏
Tử Phong ngạc nhiên, cuối cùng không nói gì. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người lên đường, thế nhưng càng nhiều người hơn lựa chọn không quan tâm. ͏ ͏ ͏
Loại chuyện như này chính là công khai gạt người, tại sao có thể là thật. ͏ ͏ ͏
Có chút hiểu biết sẽ không bị lừa. ͏ ͏ ͏
Bị lừa, đều là những người sắp có đại hạn buông xuống. ͏ ͏ ͏
Những người này vì đột phá, đâu để ý nhiều như vậy, ngộ nhỡ là thật, thì sẽ hối hận chết mất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý người khác, hắn chỉ thuận tiện nói với những người đó mà thôi. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu toàn dân đều phải đốn ngộ, Giang Tả sẽ gọi điện thoại cho Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Lần này Kiếm Thập Tam đón nhận. ͏ ͏ ͏
Cho nên vấn đề thương thế không lớn. ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Đối diện truyền tới giọng nói của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi muốn ở trên Thiên Thư Lăng mở ra một lần đốn ngộ, mặc dù vô dụng đối với anh, nhưng đối với dì nhỏ vẫn có chỗ tốt không nhỏ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu muốn đem cơ hội đốn ngộ cho sư muội? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không phải, tôi muốn để cho tất cả người trong Thiên Thư Lăng đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Nghe được câu này, con ngươi Kiếm Thập Tam co rụt lại. ͏ ͏ ͏
Những lời này có ý nghĩa như thế nào, tự nhiên hắn biết rõ. ͏ ͏ ͏
Từ khi hắn bước vào Bát giai, hắn đã biết, đốn ngộ khó khăn cỡ nào, nhất là cảm ngộ thiên địa. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ đơn giản là một trò cười. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn không nghi ngờ Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Mà hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao tiểu hữu lại làm như vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngạc nhiên, tùy tiện nói: ͏ ͏ ͏
- Nhất thời nổi hứng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Kiếm Thập Tam cười: ͏ ͏ ͏
- Vậy tôi sẽ dẫn sư muội qua. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói qua về thời gian và tình huống cụ thể với Kiếm Thập Tam, rồi cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Theo Giang Tả, coi như giúp Kiếm Thập Tam và dì nhỏ một chút. ͏ ͏ ͏
Về phần có tới hay không, cũng không quan trọng. ͏ ͏ ͏
Lấy thực lực của Kiếm Thập Tam, muốn giúp dì nhỏ lên cấp, cũng không khó lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ cần quan tâm Tô Kỳ là được. ͏ ͏ ͏
Mà Kiếm Thập Tam cũng đứng dậy đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu, Kiếm Thập Tam tìm được Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Lúc này Nguyệt Tịch vẫn còn ở bên ngoài Thánh nữ Trì. ͏ ͏ ͏
Cô ấy phải ở nơi này quan sát. ͏ ͏ ͏
Nếu không có ở đây thì phải để Thanh Việt quan sát. ͏ ͏ ͏
Dưới tình huống bình thường, đều là Thanh Việt dẫn dắt đám Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Lần này đối mặt Ngân Giáp, dĩ nhiên Nguyệt Tịch là thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏
Dù sao thì vì Thánh nữ, Nguyệt Tịch cũng dám chém đám người Ngân Giáp. ͏ ͏ ͏
Lại nói, có Nguyệt Tịch ở đây, tương đương với có Kiếm Thập Tam ở đây, như vậy bọn họ sẽ không quá yếu thế. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 859Thấy Kiếm Thập Tam đến, chân mày Nguyệt Tịch liền nhíu lại, cô mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thương thế của huynh khỏi rồi sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu một cái, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Đi, đi Thiên Thư, Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch kinh ngạc, lại có chút vui vẻ, nhưng tại sao phải đi Thiên Thư Lăng? ͏ ͏ ͏
- Bên kia xảy ra chuyện gì? Hơn nữa đi rồi, Thánh Địa làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch hỏi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam đi tới bên cạnh Ngân Giáp, ôm quyền nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, chúng tôi cần đi ra ngoài một chuyến, hy vọng tiền bối hỗ trợ coi chừng Thánh Địa một chút. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì bình thường Ngân Giáp sẽ không xuất thủ. ͏ ͏ ͏
Không liên quan tới căn cơ Thánh Địa, bọn họ cũng không cần phải xuất thủ. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa không phải là trẻ sơ sinh, không phải là đóa hoa trong phòng ấm, bọn họ phải tự học cách bảo vệ mình. ͏ ͏ ͏
Nhưng lần này Kiếm Thập Tam trực tiếp xin bọn họ hỗ trợ, chyện này làm cho Ngân Giáp khó mà cự tuyệt. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không phải là người bình thường, tiềm lực vô hạn, bọn họ không thể coi thường. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Ngân Giáp nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể, nhưng cậu phải đồng ý với chúng tôi, bất kể như thế nào, cậu cũng phải đứng ở phía Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cau mày, sau đó liếc mắt nhìn Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Ngân Giáp biết Kiếm Thập Tam có ý gì, hắn vẫn luôn đứng ở bên Nguyệt Tịch, mà Nguyệt Tịch lại phản kháng Thánh Địa, không vâng lời Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này làm cho Kiếm Thập Tam không có biện pháp đồng ý. ͏ ͏ ͏
Ngân Giáp thở dài, nói: ͏ ͏ ͏
- Vấn đề nội bộ tùy các cậu, nhưng thời điểm đối ngoại địch mặt, cậu phải đứng ở bên Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Tự nhiên. ͏ ͏ ͏
Quả thật chuyện này không thành vấn đề, bọn họ đều là người Thánh Địa mà. ͏ ͏ ͏
Đối với bọn họ mà nói Thánh Địa chính là nhà bọn họ. ͏ ͏ ͏
Coi như Nguyệt Tịch không vâng lời Thánh Địa, nhưng thời điểm đối kháng ngoại địch, chắc chắn sẽ không gây chuyện. ͏ ͏ ͏
Thân là một thành viên Thánh Địa, tự nhiên có chức trách bảo vệ Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này không có gì phải do dự cả. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Nguyệt Tịch cũng nhận được tin tức, Thiên Thư Lăng sẽ khiến toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt cô nghe được tin tức này, dĩ nhiên sẽ không tin. ͏ ͏ ͏
Nhưng vừa rồi sư huynh cũng nói dẫn cô đi Thiên Thư Lăng mà? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ cũng là vì chuyện này? ͏ ͏ ͏
Sau đó Nguyệt Tịch hỏi Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh muốn muội đi Thiên Thư Lăng, là có nguyên nhân sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ta, ta nhận được tin tức, nói, nói bên kia, sẽ có một lần, đốn ngộ, cơ hội đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không biết nói gì, cô còn tưởng rằng sư huynh hẹn hò với mình. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó cô hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh cảm thấy tin được không? Nghe nói là toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, không nói gì. ͏ ͏ ͏
Giải thích quá tốn sức. ͏ ͏ ͏
Sau đó Nguyệt Tịch cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì toàn bộ nghe sư huynh. ͏ ͏ ͏
Lại thấy Nguyệt Tịch cười, Kiếm Thập Tam ngạc nhiên, cuối cùng mang theo Nguyệt Tịch đi đến Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Nguyệt Tịch cũng thông báo cho người Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Sư huynh cô cũng nói, vậy thì mang theo ít người qua, làm sao có thể bỏ qua chuyện tốt như vậy. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng để cho những người đó tự mình đi tới. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu bên ngoài Thiên Thư Lăng, không thể vứt thể diện đi vào, cũng chỉ có thể đợi ở đây. ͏ ͏ ͏
Ngộ nhỡ bên ngoài cũng có lợi thì sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó chuyện khiến cho bọn họ không ngờ là, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên hướng bên này đi tới. ͏ ͏ ͏
- Lục giai đỉnh phong? Tốc độ Thất giai? Là vị tiền bối nào tới? ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Tu kinh ngạc nói. ͏ ͏ ͏
Phải biết, Lục giai đỉnh phong đã không cần tới nơi này, Thất giai thì càng không. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, người kia đã đi thẳng tới Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Là một ông lão, trên người tràn đầy tử khí, giống như một chân đã bước vào quan tài. ͏ ͏ ͏
Mà những Ma Tu đó cũng lập tức chạy tới. ͏ ͏ ͏
- Ma Tu Uẩn Thanh Tú bái kiến Khổ tiền bối. ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Tu cung kính nói. ͏ ͏ ͏
- Ma Tu Diệu Viêm bái kiến Khổ tiền bối. ͏ ͏ ͏
Vị Ma Tu thứ hai cũng cung kính nói. ͏ ͏ ͏
Mấy vị Ma Tu phía sau cũng cung kính hành lễ giống như vậy. ͏ ͏ ͏
Vị Khổ Ma Tu này là một tiền bối rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Nhưng nghe nói ông ta đột phá thất bại, một mực kẹt ở Lục giai đỉnh phong, suốt đời không cách nào tiến thêm. ͏ ͏ ͏
Lúc còn trẻ, ông ta nghiền ép toàn bộ Ma Tu đồng bối, dám tranh phong với người thế hệ trước. ͏ ͏ ͏
Nghe nói thời điểm bước vào Thất giai, ông ấy vì tương lai càng xa hơn, đã lựa chọn con đường hầu như không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thất bại. ͏ ͏ ͏
Nhưng vẫn không ai dám xem thường ông ấy. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa nghe nói đại hạn của ông ta sắp buông xuống, xem ra đây là thật. ͏ ͏ ͏
Tử khí trên người ông ấy, không hề giống làm giả. ͏ ͏ ͏
Sau khi Khổ Ma Tu đáp lại, liền đi thẳng vào cửa. ͏ ͏ ͏
Ông ta phát hiện, dường như những người này còn không biết chuyện đốn ngộ, nếu không làm sao lại không đi vào. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là khi ông ta đi tới trước Môn linh, cả người cũng sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Gọi ba ba sao? ͏ ͏ ͏
Tại sao ông ta không nghe nói có chuyện này? ͏ ͏ ͏
Nhưng muốn ông ta kêu ba ba? Có khả năng sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó ông ta vận dụng toàn bộ tu vi, muốn phá vỡ cửa. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 860Uy thế kinh khủng hù dọa những Ma Tu đó không ngừng lùi lại, quả nhiên, người đã từng là truyền kỳ, so với bọn hắn dự đoán cường đại hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Lục giai đỉnh phong bình thường căn bản không thể đối địch với ông ta. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ không hiểu, vị tiền bối này tới đây làm gì? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ muốn đi kiếm một chút Ngộ Đạo Thạch sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng cấp bậc càng cao càng khó mà? ͏ ͏ ͏
Hoặc có lẽ đại nạn sắp tới, đã chó cùng rứt giậu rồi. ͏ ͏ ͏
Vô địch một đời thì như thế nào, chói mắt như thái dương thì thế nào? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, vẫn không ngăn được năm tháng ăn mòn. ͏ ͏ ͏
Đại đạo chưa thành cuối cùng cũng chỉ là một nắm cát vàng. ͏ ͏ ͏
Sau khi tiếng nổ lớn qua đi, Thiên Thư Lăng lại khôi phục sự yên lặng. ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu đó từ từ đến gần, bọn họ rất muốn biết cánh cửa có bị phá ra hay không. ͏ ͏ ͏
Nếu như có thì tốt, bọn họ cũng có thể đi vào. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà rất nhanh bọn họ liền thất vọng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Khổ Ma Tu nửa quỳ ở đứng trước cửa đá, ông ta đã cố hết sức, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào rung chuyển cánh cửa một chút nào. ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu đó vốn muốn đi an ủi một chút, thuận tiện nói cho Khổ Ma Tu biết, chỉ có Cửu giai mới có thể phá cửa này ra. ͏ ͏ ͏
Thì lời nói phía sau của Khổ Ma Tu khiến cho bọn họ kinh ngạc, thậm chí có chút không tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏
- Ba. ͏ ͏ ͏
Đây là lời nói Khổ Ma Tu cúi đầu kêu lên. ͏ ͏ ͏
Đây là thời khắc khuất nhục nhất cả đời ông ta. ͏ ͏ ͏
Nhưng ông ta không thể không tiếp nhận loại khuất nhục này. ͏ ͏ ͏
Muốn sống, muốn lĩnh ngộ cảnh giới cao hơn, thì phải đi vào. ͏ ͏ ͏
Nếu như đây là cái giá, vậy ông ta nguyện ý bỏ ra. ͏ ͏ ͏
Thời gian của ông ta không còn nhiều, nhiều nhất chỉ sống được thêm vài năm. ͏ ͏ ͏
Nếu mấy năm này không đột phá, ông ta chắc chắn phải chết. ͏ ͏ ͏
Mà nơi này có cơ hội đột phá, nên ông ta không thể buông tha. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Khổ Ma Tu đi vào. ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu đó không hiểu, càng không thể nào hiểu được. ͏ ͏ ͏
Tại sao? ͏ ͏ ͏
Khổ Ma Tu cả đời truyền kỳ, tâm cao khí ngạo, bởi vì đi vào mà gọi ba ba? ͏ ͏ ͏
Từng cái ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng không thể nào hiểu được. ͏ ͏ ͏
Bọn họ vẫn không gọi. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, theo thời gian trôi đi, càng ngày càng có nhiều người đến, hơn nữa toàn bộ đều không phải là cấp thấp, phần lớn người vừa tới đều từ Lục giai trở lên, đại hạn buông xuống rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Mà chỉ có những người đại hạn buông xuống mới gọi ba ba đi vào, còn những người khác chỉ đứng quan sát. ͏ ͏ ͏
Mấy tên Ma Tu lúc đầu ngơ ngác. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Uẩn Thanh Tú nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải xảy ra chuyện gì chúng ta không biết hay không? Tại sao tôi cảm giác có gì đó sai sai. Tại sao có nhiều tiền bối tới như vậy, Đạo Tu, Ma Tu đều có. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Diệu Viêm cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cũng cảm thấy như vậy, nơi này có cái gì không đúng, hơn nữa Đạo Tu Đông Lý cũng đột nhiên đi vào, giống như bên trong có vật gì hấp dẫn bọn họ vậy. Không được, tôi phải hỏi một chút. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Ma Tu Diệu Viêm đã lấy được câu trả lời. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt lấy được câu trả lời, hắn sợ hãi kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng này. ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏
Sắc mặt những Ma Tu bên cạnh lập tức trở nên quái dị. ͏ ͏ ͏
Chuyện gì xảy ra, khiến đối phương sợ hãi kêu lên như vậy. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Ma Tu Diệu Viêm nói: ͏ ͏ ͏
- Nhận được tin tức, nói, tất cả mọi người bên trong Thiên Thư Lăng sẽ đốn ngộ, Lục giai trở lên có thể cảm ngộ thiên địa. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt nghe được câu này, tất cả đều sững sờ, phải biết, chỗ này không thiếu Lục giai. ͏ ͏ ͏
Coi như không có Lục giai cũng có Ngũ giai, Ngũ giai đốn ngộ một lần, chỗ tốt cũng vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏
Nhưng những lời này hơi giả thì phải, theo như lời Ma Tu Diệu Viêm nói, là tuyệt đối không thể. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Uẩn Thanh Tú hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có nói lúc nào không? ͏ ͏ ͏
Ma Tu Diệu Viêm nói: ͏ ͏ ͏
- Ngày mai. ͏ ͏ ͏
Lần này bọn họ không nói lời nào, nếu chuyện này là thật, bọn họ vào không? ͏ ͏ ͏
Khẳng định là vào. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ đi vào, thật ra cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu là giả thì lại khác. ͏ ͏ ͏
Không chỉ phải gọi ba ba, mà còn bị trêu đùa. ͏ ͏ ͏
Những người có đại hạn buông xuống khả năng không thèm để ý, nhưng bọn họ lại phải để ý. ͏ ͏ ͏
Hiện tại bọn họ đã biết, tại sao nhiều người sắp bị đại hạn buông xuống lại đi vào, bởi vì đó là cơ hội sống tiếp. ͏ ͏ ͏
Nếu là thật, ai nguyện ý bỏ qua. ͏ ͏ ͏
Coi như là giả, chỉ cần có một khả năng nhỏ nhoi, bọn họ cũng sẽ đi vào. ͏ ͏ ͏
Hang trống không có gió, không có lửa làm sao có khói, hơn nữa chuyện này chỉ lưu truyền ở trên Lục giai, rất ít lưu truyền dưới cấp thấp, đủ để chứng minh có một phần khả năng nhỏ nhoi. ͏ ͏ ͏
Cho nên, nhiều tiền bối sắp bị đại hạn buông xuống, mới không chút do dự đi vào. ͏ ͏ ͏
Bởi vì cái tin tức này mà Đạo Tu, Ma Tu, cũng lục tục xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Nhưng phần lớn người đều đang quan sát, chủ yếu vẫn là vấn đề gác cổng. ͏ ͏ ͏
Nếu như không có gác cổng hại người như vậy, những người này đã sớm đi vào. ͏ ͏ ͏
Tất cả những người quen biết bắt đầu thảo luận. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 861- Nếu như đây là một trò lừa bịp, vậy thì thật sự là trò lừa bịp kinh thiên. ͏ ͏ ͏
- Nhưng nếu như là thật, vậy thì sẽ là tạo hóa của toàn bộ giới tu luyện, bỏ qua, sẽ canh cánh trong lòng. ͏ ͏ ͏
- Nhưng cái Môn linh kia không nhượng bộ chút nào, chỉ có Cửu giai mới chịu nhượng bộ, mà Cửu giai là tồn tại không dám tưởng tượng, những người đó có hay không cũng là vấn đề. ͏ ͏ ͏
- Đừng nói Cửu giai, Bát giai cũng không ai đến, thế nhưng nếu Bát giai thực sự đến, vậy thì có trò hay rồi. ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, Bát giai gần như là không thể, nhưng nếu tới khẳng định là khó chịu, nhất là khi Môn linh chấp nhận, càng khó chịu. ͏ ͏ ͏
- Mọi người có nghĩ tới hay không, nếu như tiền bối Bát giai đến, chúng ta có phải tránh đi không? Ngộ nhỡ hắn thật sự muốn đi vào, lại không muốn để cho người biết thì sao? ͏ ͏ ͏
Ặc ͏ ͏ ͏
Mọi người đều sửng sốt, vậy thì thật sự nguy hiểm rồi. ͏ ͏ ͏
Mà ngay tại lúc này, một đạo kiếm quang từ trên trời hạ xuống, ánh kiếm này mang theo khí tức đáng sợ, khiến cho mỗi một người ở đây đều không khỏi nhắm mắt. ͏ ͏ ͏
Kiếm quang chói mắt huy hoàng, làm cho tất cả mọi người không dám xem nhẹ. ͏ ͏ ͏
Nhưng chỉ trong chớp mắt, kiếm quang liền biến mất. ͏ ͏ ͏
Sau khi kiếm quang biến mất, dưới Thiên Thư Lăng xuất hiện hai người. ͏ ͏ ͏
Một nam một nữ. ͏ ͏ ͏
Nữ bọn họ khả năng không nhận biết. ͏ ͏ ͏
Nhưng nhất định bọn họ nhận biết người đàn ông, đó chính là Kiếm Thập Tam Vấn đạo Bát giai cách đây không lâu. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, Bát giai đã tới. ͏ ͏ ͏
Từng tên Ma Tu nhìn Kiếm Thập Tam, bọn họ cảm thấy có kịch vui để xem. ͏ ͏ ͏
Không phải Bát giai vẫn phải gọi ba ba sao. ͏ ͏ ͏
Không thể hi vọng Ma Tu có ý nghĩ gì tốt được, cho nên bọn họ đều đang nhìn Kiếm Thập Tam bị xấu mặt. ͏ ͏ ͏
Coi như không thấy được hắn gọi ba ba, cũng phải xem hắn gặp trắc trở. ͏ ͏ ͏
Cùng lắm thời điểm hắn phải gọi, tránh xa một chút là được. ͏ ͏ ͏
Mạng sống vẫn rất quan trọng. ͏ ͏ ͏
Người tới chính là Kiếm Thập Tam và Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Vừa tới, Nguyệt Tịch cũng rất hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Tại sao những người này tới rồi lại không đi vào? Không phải nói Thiên Thư Lăng hoàn toàn mở ra sao? ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu, Đạo Tu đó cơ bản không quen biết Kiếm Thập Tam, cho nên đều ẩn nấp không ló đầu. ͏ ͏ ͏
Như vậy Kiếm Thập Tam cũng không tiện đi tìm những bọn họ hỏi. ͏ ͏ ͏
Không hỏi cũng không sao, đi qua nhìn một chút là biết. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, khi bọn hắn đi tới cửa, bọn họ liền biết. ͏ ͏ ͏
Gọi ba ba ư? ͏ ͏ ͏
Làm sao người tu luyện có thể mở miệng. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn Kiếm Thập Tam, cô không biết Kiếm Thập Tam phải làm sao. ͏ ͏ ͏
Nhưng muốn Kiếm Thập Tam mở miệng gọi ba ba, dù thế nào cô cũng không đồng ý. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là đang sỉ nhục người khác sao. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không có cảm giác gì, hắn đi tới trước Môn linh nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu có thể mở cửa hay không? ͏ ͏ ͏
Không nhìn chữ trên cửa. ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng bội phục Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt thanh âm của Môn linh vang lên: ͏ ͏ ͏
- Bát giai thì giỏi lắm à? Không tới Cửu giai, thì phải mở miệng gọi ba ba. Gọi ba ba đi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch căm tức nhìn Môn linh, cái Môn linh này thích ăn đòn à. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng xung quanh có rất nhiều vết tích, dư âm năng lượng cũng không ít, xem ra đã có nhiều người động thủ. ͏ ͏ ͏
Nhưng không có bất kỳ kết quả nào. ͏ ͏ ͏
Có kết quả mà nói, sẽ không có nhiều người tránh ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Trên người Kiếm Thập Tam mơ hồ tản mát ra khí tức kiếm đạo, không nói hắn sẽ không mở miệng gọi, chỉ riêng sư muội hắn, hắn cũng sẽ không để cho cô ấy gọi. ͏ ͏ ͏
Một cánh cửa mà thôi. ͏ ͏ ͏
Không ngăn được Kiếm Thập Tam hắn. ͏ ͏ ͏
Càng không ngăn được bước tiến của sư muội hắn. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam muốn động thủ, rất nhiều người cũng đang nhìn. ͏ ͏ ͏
Về phần mong đợi hay là coi thường thì khó nói. ͏ ͏ ͏
Có vài người mong đợi Kiếm Thập Tam có thể phá cánh cửa này ra, sau đó mọi người cùng nhau đi vào. ͏ ͏ ͏
Nhưng có chút người lại cảm thấy cửa này là quyền uy, mặc dù tu vi Kiếm Thập Tam cao thâm, nhưng đối mặt cửa này, vẫn chưa đủ để phá vỡ. ͏ ͏ ͏
Đến cuối cùng còn không phải là tự rước lấy nhục sao. ͏ ͏ ͏
Về phần Kiếm Thập Tam, hắn không có ý nghĩ dư thừa. ͏ ͏ ͏
Trên người hắn bắt đầu tản mát ra một loại bá khí. ͏ ͏ ͏
Kiếm ý càng bắt đầu tàn phá. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Thiên Thư Lăng cũng bị bao phủ dưới kiếm ý của hắn. ͏ ͏ ͏
Những người trốn trong bóng tối, kinh hãi không thôi, đây chính là thực lực của Kiếm Thập Tam, thực lực Vấn đạo Bát giai sao. ͏ ͏ ͏
Bọn họ chưa bao giờ cảm thụ qua lực lượng mênh mông như vậy, dường như lực lượng này có thể đập vụn bọn họ. ͏ ͏ ͏
Chênh lệch, chênh lệch khó mà bù đắp, thật sự là khác nhau một trời một vực. ͏ ͏ ͏
Bọn họ cảm nhận sâu sắc được, Kiếm Thập Tam mạnh cỡ nào. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cường đại như vậy cũng phải ăn quả đắng của Môn linh sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có bị ăn quả đắng hay không, Môn linh không biết, nhưng nó biết rõ mình phải ăn quả đắng rồi. ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, Kiếm Thập Tam khiến nó có một loại cảm giác nguy hiểm mãnh liệt. ͏ ͏ ͏
Luôn cảm giác tiếp tục như vậy nữa chính mình cũng sẽ bị hủy. ͏ ͏ ͏
Cảm giác này đuổi không đi. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khí thế trên người tên này khác so với những người kia, đây là tư thái vô địch. ͏ ͏ ͏
Không chọc nổi. ͏ ͏ ͏
Đây là cảm giác đầu tiên của Môn linh. ͏ ͏ ͏
Lại một khối thiết bản. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 862Rất nhanh Môn linh mở miệng, thanh âm của nó có chút vui vẻ: ͏ ͏ ͏
- Tiểu bối làm tốt lắm, thực lực của ngươi, nghị lực của ngươi, đạo của ngươi, đã đả động ta. Chúc mừng ngươi, ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta. Bây giờ ngươi có tư cách vào cửa. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói xong cánh cửa lập tức mở ra. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam ngạc nhiên, Nguyệt Tịch cũng ngạc nhiên. ͏ ͏ ͏
Ngay cả đám người bên ngoài cũng giống vậy. ͏ ͏ ͏
Lại còn có loại thao tác này? ͏ ͏ ͏
Thật hay giả vậy? ͏ ͏ ͏
Không phải nói, dưới Cửu giai không được sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng Kiếm Thập Tam không quản bọn họ nghi ngờ, mà mang theo Nguyệt Tịch đi vào. ͏ ͏ ͏
Về phần dẫn người đi vào, có lẽ người khác có dị nghị, nhưng Môn linh khẳng định không có. ͏ ͏ ͏
Có dị nghị, người này vung kiếm thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Nó luôn cảm giác một khi người này vung kiếm, vậy thì nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Đến cùng thì hôm nay xảy ra chuyện gì, đây là người thứ ba rồi. ͏ ͏ ͏
Thiết bản không đến thì thôi, tại sao vừa đến lại tụ tập cùng đến. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa có thể tới một cái thiết bản bình thường hay không, tại sao cảm giác đầu tiên mỗi một cái thiết bản đều là tấm gỗ? ͏ ͏ ͏
Đã là thiết bản thì có thể lập tức thể hiện ra hay không? ͏ ͏ ͏
Môn linh cảm giác tâm hơi mệt. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thời điểm bên ngoài xảy ra hàng loạt sự tình, thì Giang Tả bên này đã đi qua cửa ải thứ hai. ͏ ͏ ͏
Mà Tiểu Dã Miêu cũng lưu luyến đi theo sau lưng. ͏ ͏ ͏
Nhưng vẫn không dám tới quá gần Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Người này rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tiểu Dã Miêu, đây là lần thứ nhất triệu hoán chân thân, dường như thật lãng phí. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng còn có ải thứ ba, hẳn là sẽ có chút tác dụng. ͏ ͏ ͏
Tầng thứ hai chưa hoàn chỉnh lưu lại, có chỉ là một ít không gian bình thường mà thôi. ͏ ͏ ͏
Huống chi ở lại cũng không lâu. ͏ ͏ ͏
Thời gian đến không lên trên cũng không được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không cần phải nghỉ ngơi, mà đi thẳng tới ải thứ ba. ͏ ͏ ͏
Ải thứ ba là lý giải về Đạo, cho nên, không có thực lực Thất giai, gần như không thể lên đỉnh. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả lại khác, hắn hiểu rõ Đạo như nào, cho nên lần này hắn leo lên còn đơn giản hơn so với kiếp trước. ͏ ͏ ͏
Về phần tác dụng của Tiểu Dã Miêu, đương nhiên là hỗ trợ giải quyết quái vật trong bóng tối. ͏ ͏ ͏
Nơi này có vô số hình thái của Đạo, đáng tiếc không cách nào lĩnh ngộ được. ͏ ͏ ͏
Có lúc hình thái của Đạo cũng là một loại lương thực, theo năm tháng trôi qua, nơi này xuất hiện dị thú dựa vào Đạo làm thức ăn. ͏ ͏ ͏
Võng Hành. ͏ ͏ ͏
Không thể nào phỏng đoán thực lực Võng Hành, bởi vì đạo bất đồng, cho nên khác biệt cũng rất lớn. ͏ ͏ ͏
Có loại Võng Hành ăn hình thái kiếm đạo, lực công kích không gì địch nổi, lại có con ăn chế tạo chi đạo, nên gần như thiếu lực công kích. ͏ ͏ ͏
Nhưng cũng có con ăn luyện thể chi đạo, lực phòng ngự kinh người. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, lực uy hiếp của bọn nó không lớn, nhưng xử lý có chút phiền toái. ͏ ͏ ͏
Mà có Tiểu Dã Miêu thì lại dễ dàng hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Võng Hành có suy nghĩ, như vậy bọn nó sẽ dễ dàng bùng nổ, đối mặt Hỗn Loạn Tiểu Dã Miêu, những con Võng Hành này không chống đỡ được. ͏ ͏ ͏
Cho nên Giang Tả nhắm mắt cũng có thể qua ải này. ͏ ͏ ͏
Phanh. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đã nghe được tiếng nổ, xem ra có Võng Hành đến gần bị bạo nổ. ͏ ͏ ͏
Mà Tiểu Dã Miêu cơ trí chạy tới. ͏ ͏ ͏
Lúc trở về gương mặt đắc ý, xem ra đã ăn được thứ tốt. ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ nó không biết khái niệm ăn no sao? ͏ ͏ ͏
Vừa rồi hẳn là đã ăn rất nhiều, nhưng Tiểu Dã Miêu một chút dấu hiệu ăn no cũng không có. ͏ ͏ ͏
Ải thứ ba rất ngắn, ít nhất đối với Giang Tả mà nói là vô cùng ngắn. ͏ ͏ ͏
Có đi hay không, gần như chỉ trong vòng mấy cái hít thở, là có thể biết, ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, người khác thì không được. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ bình thường đi qua ải thứ ba, coi như là Thất giai Bát giai cũng vô cùng khó khăn. ͏ ͏ ͏
Mà thời gian kéo càng lâu, Võng Hành sẽ càng nhiều, đến lúc đó càng nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Lúc Giang Tả đi tới điểm cuối cùng ải thứ ba, hắn thấy một cánh cửa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thấy cánh cửa này thì hơi kinh ngạc, hắn nhớ kiếp trước không có nó mà. ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi Giang Tả tiếp cận, hắn đã biết chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Lại là cánh cửa này. ͏ ͏ ͏
So với cánh cửa bên ngoài là cùng một cái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa đến, cửa liền mở ra, sau đó Môn linh còn muốn chào hỏi với Giang Tả, không biết tại sao Giang Tả hoàn toàn như không thấy nó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả liền mang theo Tiểu Dã Miêu biến mất. ͏ ͏ ͏
Môn linh thở dài, nó là đứa con không được thương yêu a. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không sao, nó có rất nhiều con khác. ͏ ͏ ͏
Có điều nhắc tới nó cũng cảm thấy lần này rất quái lạ, có rất nhiều người cũng đi tới ải thứ ba. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa đều cảm giác sẽ thông qua. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng cảm giác được. ͏ ͏ ͏
Xem ra có liên quan với bốn món đồ hắn cảm giác được từ đầu. ͏ ͏ ͏
Những thứ đó càng đến gần hắn, hắn ra tay cũng càng thuận lợi. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó tiết kiệm được phiền toái. ͏ ͏ ͏
Đúng, lúc này đám người Xích Huyết Đồng Tử cũng đi tới ải thứ ba. ͏ ͏ ͏
Mặc dù cửa ải nơi này rất khó, nhưng không ngăn được đồ vật trên tay bọn họ. ͏ ͏ ͏
Bất kể là tâm tình hay là Đạo, cũng đều bị vật này hấp thu, sau đó lưu lại một con đường cực kỳ đơn giản. ͏ ͏ ͏
Không chỉ người cầm viên đá trên tay có thể lên đi, mà người phía sau cũng giống như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau một hồi lâu, đám người Xích Huyết Đồng Tử, là nhóm đầu tiên đi tới điểm cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Dọc theo đường đi không xảy ra việc gì. ͏ ͏ ͏
Thời điểm bọn hắn thấy cánh cửa kia, sắc mặt mọi người đều không quá tốt. ͏ ͏ ͏
Không biết lần này gọi ba ba hay là gọi mẹ? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà để cho bọn họ bất ngờ là, lần này không phải gọi cái gì. ͏ ͏ ͏
Môn linh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại, ta chờ các ngươi rất lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Khu vực Nhị giai, Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Môn linh tiền bối có gì chỉ giáo? ͏ ͏ ͏
Môn linh nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết các ngươi có biết hay không, chỉ cần vượt qua ta, các ngươi sẽ thành công lên đỉnh Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Biết, nhưng không biết phải thế nào tiền bối mới chịu thả chúng ta đi qua? ͏ ͏ ͏
Cánh cửa hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏
- Rất đơn giản, đoán đố chữ. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Mọi người nghe xong đều sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Đoán cái gì? ͏ ͏ ͏
Đoán đố chữ? ͏ ͏ ͏
Bọn họ phát hiện cái cửa này không đứng đắn chút nào. ͏ ͏ ͏
Tu chân đoán chữ cái gì? ͏ ͏ ͏
Đừng nói là bọn họ, ngay cả mấy người Trần Ức ở khu vực Nhất giai cũng không biết nói gì, nhưng may là bọn họ đều có đi học. ͏ ͏ ͏
Cho nên vấn đề hẳn không phải rất lớn. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Giao cho em đi, em rất giỏi. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 863Sau khi Giang Tả rời khỏi khu vực Tam giai, người thứ nhất đến dĩ nhiên là Biên Hải Đao Khách. ͏ ͏ ͏
Hắn không có đồng bọn, cho nên một mình hắn đi ở tít phía trước. ͏ ͏ ͏
Mà hắn cũng bị Môn linh báo cho biết phải đoán chữ. ͏ ͏ ͏
Tứ giai Hắc Bào Ma Tu cũng đi một mình. ͏ ͏ ͏
Khi hắn biết trong tay mình thật sự có đại tạo hóa, hắn lập tức không làm ăn với những người đó nữa. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn cái tạo hóa này. ͏ ͏ ͏
Tại sao? ͏ ͏ ͏
Bởi vì đạt được Ngộ Đạo Thạch chính là làm ăn lớn. ͏ ͏ ͏
Cơ hội làm ăn ở ngay trước mắt, hắn kiếm bộn không lỗ. ͏ ͏ ͏
Coi như không có đơn làm ăn Ngộ Đạo Thạch này, hắn vẫn còn có tạo hóa. ͏ ͏ ͏
Chia sẻ đồng nghĩa với được ít hơn, mất mối làm ăn lớn. ͏ ͏ ͏
Cái mất nhiều hơn cái được. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn cũng một mình đi tới trước Môn linh. ͏ ͏ ͏
Chuẩn bị tiếp nhận câu đố chữ của Môn linh. ͏ ͏ ͏
Hắn hơi có chút căng thẳng, vì dù sao hắn cũng không đi học. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên hắn có chút nhớ sư muội mình, vì cô ấy có đi học, hơn nữa thành tích không tệ. ͏ ͏ ͏
- Giải đố thì giao cho tôi đi, tôi chỉ dùng một tay. ͏ ͏ ͏
Khu vực Nhị giai, Mặc Ngôn vỗ ngực một cái nói. ͏ ͏ ͏
Phong thái giống y như lúc nói mình giỏi phong thủy. ͏ ͏ ͏
Cho nên, độ tin cậy vô cùng thấp. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Ra đề đi, không có gì là tôi không biết. ͏ ͏ ͏
Môn linh: ͏ ͏ ͏
- Nâng lên, đặt xuống, dạng chân ra, tha hồ mà bóp. Là cái gì? ͏ ͏ ͏
Đám Xích Huyết Đồng Tử nghe xong câu hỏi liền đỏ mặt, Lục Nguyệt Tuyết lại không hiểu gì. ͏ ͏ ͏
Tên gia hỏa này quá lưu manh. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Mặc Ngôn không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- Bắn súng, bóp cò, mở cửa đi. ͏ ͏ ͏
Môn linh không còn gì để nói. ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, nó có một loại cảm giác đánh hụt. ͏ ͏ ͏
- Quá yếu, quả nhiên là vì tôi quá mạnh mẽ. Đứng trên cao vô cùng lạnh lẽo, có phần tịch mịch. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn có chút nuối tiếc nói. ͏ ͏ ͏
Giống như là cao thủ sau vô số năm cô đơn, vốn tưởng rằng sẽ có cường giả đến, nhưng đáng tiếc vẫn là một chiêu miểu sát. ͏ ͏ ͏
Đám người Liễu Y Y không biết nói gì. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng thật sự cứ như vậy sao ? ͏ ͏ ͏
Bọn họ có thể đi rồi sao? ͏ ͏ ͏
Tâm tình Môn linh rất không vui, sau đó lật lọng, lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏
- Gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn ở khu vực Nhất giai, đám người Tiêu Tiểu Mặc lâm vào trầm tư. ͏ ͏ ͏
- Sai, đại sai, sai càng thêm sai, là cái gì? ͏ ͏ ͏
Trần Ức biểu thị hoài nghi, sau đó nhìn về phía Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải cậu nói mình rất giỏi sao? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh vô tội nói: ͏ ͏ ͏
- Sách không dạy cái này, thế nhưng chỗ chúng em đúng là rất nhiều nam sinh. ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Là nữ đầu tiên. ͏ ͏ ͏
Môn linh híp mắt nhìn, quyết định không mở miệng nói chuyện, nói một chút không chừng sẽ bị đoán được. ͏ ͏ ͏
Vẫn cứ để cho bọn họ khổ não đi. ͏ ͏ ͏
Khu vực Tam giai với Tứ giai cũng bị kẹt như vậy, vì bọn họ không quen với chuyện này. ͏ ͏ ͏
Tại sao lại hỏi tu chân vấn đề như vậy? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách có chút bất đắc dĩ, thời điểm kết thành đoàn độ kiếp cũng như vậy, bây giờ cũng như vậy. ͏ ͏ ͏
Tại sao cứ phải làm khó người tu luyện chứ? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng trên có chính sách thì dưới có đối sách. ͏ ͏ ͏
Không phải hiện tại đang có mạng sao, tìm kiếm thôi. ͏ ͏ ͏
Hỏi người trong nhóm là không có khả năng, bởi vì bọn họ có thể để ngươi ngồi vểnh tai nửa giờ, sau đó bảo ngươi đi tìm tòi đáp án. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Biên Hải Đao Khách tìm kiếm. ͏ ͏ ͏
Ừ, đã có câu trả lời. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu quen biết rất nhiều người, mấy năm nay làm ăn, vẫn có chút tác dụng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng dưới sự giúp đỡ của một vị tiểu hữu, hắn đã thành công trả lời đúng đề. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người kia dẫn đầu đi lên đỉnh Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Chỉ là bọn họ vừa mới đi vào cửa, ngước mắt nhìn phong cảnh trên đỉnh Thiên Thư Sơn, liền lập tức lui về. ͏ ͏ ͏
Không nghi ngờ chút nào, bọn họ mặt đầy kinh hoàng, quyết định sau cùng là không đi lên. ͏ ͏ ͏
Ở nơi này chờ đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Lên đỉnh cái gì, vẫn nên chậm rãi thì hơn. ͏ ͏ ͏
Chậm rãi. ͏ ͏ ͏
Chuyện này khiến Môn linh hơi sửng sốt, quả nhiên, là bởi vì ba ba. ͏ ͏ ͏
Khu vực Nhị giai, Mặc Ngôn đứng mũi chịu sào. ͏ ͏ ͏
Kêu ba ba mà thôi. ͏ ͏ ͏
- Mọi người quá chú trọng thể diện rồi, dù sao cũng đã gọi qua một lần, gọi một lần nữa cũng không sao, đều là khảo nghiệm tâm tính. Đạo pháp tự nhiên, chúng sinh bình đẳng, cuối cùng Ma Tu Mặc Ngôn tôi vẫn đi ở tít phía trước. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tỏ vẻ cao thâm nói. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
- Đây chính là lý do cô hay lừa chúng tôi? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không phục: ͏ ͏ ͏
- Không phải, mấy người cũng không biết đáp án mà. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết bấm chữ: ͏ ͏ ͏
“Tôi có thể lên mạng tìm đáp án.” ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy là ăn gian, cô không thấy phụ lòng Môn linh sao? Cô không thấy phụ thành quả lao động của ba sao? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết đã lấy Phá Thiên Thương ra, quả nhiên, nói nhảm với Mặc Ngôn cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhảy đến trước Môn linh, nhanh chóng gọi ba, sau đó đi vào. ͏ ͏ ͏
Những người khác không biết nói gì. ͏ ͏ ͏
Lại phải gọi ba ba sao? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 864Trên đỉnh Thiên Thư Sơn, Giang Tả đã đứng trước một tòa tế đàn. ͏ ͏ ͏
Trên cái tế đàn này có một ngai vàng, tản ra khí thế cực kỳ đáng sợ, nhưng khí thế cũng không có bất kỳ hình thái rõ ràng nào. ͏ ͏ ͏
Nó gióng như một tờ giấy trắng, tới màu gì sẽ biến hóa ra màu đó. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như một người có sát khí nặng ngồi lên, như vậy khí thế đáng sợ cũng sẽ bị đồng hóa là sát khí. ͏ ͏ ͏
Nếu như là hạo nhiên chính khí, như vậy khí thế kia sẽ biến thành hạo nhiên chính khí. ͏ ͏ ͏
Nhưng từ cố chí kim đến nay có rất ít người có thể ngồi lên. ͏ ͏ ͏
Nếu muốn toàn dân đốn ngộ thì nhất định phải ngồi lên. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đối với Giang Tả mà nói cũng không khó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đi thẳng tới trước ngai vàng, không chút nghi ngờ ngồi xuống. ͏ ͏ ͏
Lúc này khí thế trên người Giang Tả bắt đầu thôn tính khí thế ngai vàng, rất nhanh thì hoàn thành. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này khí thế Giang Tả cả người, lập tức mạnh lên gấp mấy lần. ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu cảm nhận được khí thế của Giang Tả lập tức xù lông, quay cuồng tại chỗ, cuối cùng nhảy vào trong cánh cửa không gian. ͏ ͏ ͏
Nó bị hù dọa chạy về không gian triệu hoán. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý, dù sao sau đó tác dụng của Tiểu Dã Miêu cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả đang ngồi ở trên ngai vàng suy nghĩ, đột nhiên đỉnh núi lại xuất hiện hai người. ͏ ͏ ͏
Chính là Biên Hải Đao Khách với Hắc Bào Ma Tu. ͏ ͏ ͏
Bọn họ vừa xuất hiện đã thấy Giang Tả, thiếu chút nữa khí thế đáng sợ kia đã hù dọa bọn họ đái ra quần. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người kia lập tức lui về, một giây một phút cũng không dám ở lại. ͏ ͏ ͏
Nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Không đến, không bao giờ đến nữa. ͏ ͏ ͏
Không bao giờ cạnh tranh cái gì với Phá Hiểu nữa. ͏ ͏ ͏
Sợ, thật sự sợ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại có chút không biết nói gì, đáng sợ như thế sao? ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả còn muốn dẫn động dị tượng cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà lúc này Mặc Ngôn cũng tùy tiện đi ra. ͏ ͏ ͏
Không may là khí thế trên người đã bị Giang Tả điều động, có thể nói là bắt đầu tạo áp lực. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Mặc Ngôn đi ra, lập tức quỳ xuống theo bản năng. ͏ ͏ ͏
Chân run rẩy. ͏ ͏ ͏
Thời điểm thấy Phá Hiểu, ngay cả mở miệng cũng không làm được. ͏ ͏ ͏
Đáng sợ, khí tức vô cùng đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Giống như toàn bộ thiên địa đè xuống vậy. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không chút do dự, khóc lóc hướng về Môn linh bò tới, cô muốn về nhà. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử, Lục Nguyệt Tuyết mau tới cứu người. ͏ ͏ ͏
Sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Mặc Ngôn cũng chật vật bò về, đám người Lục Nguyệt Tuyết vốn đang đang do dự làm sao bây giờ, thấy Mặc Ngôn kinh hoàng bò về, thì cũng bị dọa cho giật mình. ͏ ͏ ͏
Vừa bò về đến nơi, Mặc Ngôn liền ôm lấy Lục Nguyệt Tuyết nói: ͏ ͏ ͏
- Hu hu, doạ chết tôi rồi, tôi cứ cho là mình sắp chết, tôi mà chết, ai tìm mộ cho mọi người. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Xích Huyết Đồng Tử lại rất tò mò vừa rồi cái gì muốn đùa chết Mặc Ngôn, đã như vậy rồi, còn muốn lộn xộn cái gì. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Sao vậy? Tại sao cô lại sợ đến mức này? ͏ ͏ ͏
- Phá, Phá Hiểu đại lão, thật đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cũng không biết nói thế nào, chỉ biết là đáng sợ mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu thúc thúc rất tốt, thật sự sẽ đáng sợ sao? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn Sơ Tình: ͏ ͏ ͏
- Đi qua cảm thụ đi? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình gật đầu, sau đó gọi một tiếng ba, cộng thêm thật xin lỗi, rồi đi qua. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Sơ Tình cũng nhìn thấy Phá Hiểu, tiếp theo cả người run rẩy cúi đầu xuống. ͏ ͏ ͏
Nó cảm giác mình sắp đứng không vững. ͏ ͏ ͏
- Đã, quấy rầy, Phá, Phá Hiểu, thúc thúc, thúc thúc. Cháu, cháu rời đi ngay đây. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình vẫn rất lễ phép, trước khi rời đi còn lên tiếng chào hỏi. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng cô bé cũng giống như Mặc Ngôn, đều là bò đi về. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình vừa trở lại liền chui vào ngực Liễu Y Y, cả người không ngừng run rẩy. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Biết sợ chưa? ͏ ͏ ͏
Sơ Tình gật đầu, không nói ra lời. ͏ ͏ ͏
Lần này đám người Xích Huyết Đồng Tử cũng để ý hơn. ͏ ͏ ͏
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tại sao sau khi thấy Phá Hiểu, bọn họ đều biến thành như vậy? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu đáng sợ như thế sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng không ai dám thử, hai người kia một người có bệnh tâm thần, một người thần kinh không ổn định. ͏ ͏ ͏
Người như vậy cũng sợ đến mức đó, chớ nói chi là tinh thần bọn họ bình thường. ͏ ͏ ͏
Thật tò mò mà. ͏ ͏ ͏
Hạnh phúc nhất, vẫn là khu vực Nhất giai, đến bây giờ cũng không nghĩ ra câu trả lời. ͏ ͏ ͏
Nên không có cơ hội bị sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Môn linh cũng rất tò mò, liếc mắt nhìn. ͏ ͏ ͏
Ừ, không có gì mà, không phải là bị dọa đi đái sao. ͏ ͏ ͏
Không có gì, không có gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này trên cửa rơi xuống không ít vật lẻ tẻ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì, tại sao những người này cứ muốn tới thử khí thế của hắn chứ? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không muốn quản nữa, đám người này đều không bình thường, cứ để tùy bọn họ đi. ͏ ͏ ͏
Không chừng bọn họ lại chơi đùa rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả ngồi ở trên ngai vàng, trực tiếp dẫn động dị tượng hàng lâm. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, một vệt ánh sáng từ Thiên Thư Lăng phóng lên cao. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là ánh sáng phổ thông, mà là ánh sáng đại đạo. ͏ ͏ ͏
Đây là ánh sáng ngưng tụ lực lượng căn bản của Thiên Thư Lăng mà hiện ra. ͏ ͏ ͏
Ánh sáng vừa hiện loan phượng cùng hót, âm thanh đại đạo vang lên. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Thiên Thư Lăng đều bị ánh sáng này bao phủ. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏