Trong nháy mắt toàn bộ người trong Thiên Thư Lăng đều nhìn thấy, nhưng khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên là, bọn họ biết rõ đó là ánh sáng đại đạo, cảm giác được có đại đạo chi âm vang lên. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng lại cảm giác không tới. ͏ ͏ ͏
Cảm giác không tới thì đồng nghĩa với không cách nào đi tìm hiểu. ͏ ͏ ͏
Còn nếu như có thể tìm hiểu được mà nói, tất nhiên chỗ tốt không ít. ͏ ͏ ͏
Dị biến Thiên Thư Lăng kinh động rất nhiều người, càng làm cho rất nhiều người khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
Bọn họ chưa từng thấy qua dị tượng Thiên Thư Lăng, dị tượng đột nhiên xuất hiện khiến cho bọn họ có chút không biết làm sao, thậm chí không biết đây là dị tượng Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Mãi cho đến khi có một người xuất hiện ở đỉnh Thiên Thư Lăng, bọn họ mới hiểu được, hoá ra có người lên đỉnh Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Dẫn động cảnh tượng kì dị trong trời đất. ͏ ͏ ͏
Chuyện này hơi nhanh thì phải? ͏ ͏ ͏
- Người này là ai? ͏ ͏ ͏
Bởi vì bóng dáng mơ hồ, cho nên không ai biết người kia rốt cuộc là ai. ͏ ͏ ͏
Thậm chí không biết hắn là nam hay nữ. ͏ ͏ ͏
- Lần này Thiên Thư Lăng mở ra không bình thường chút nào, lúc này mới một ngày mà. ͏ ͏ ͏
Một ngày Thiên Thư Lăng hoàn toàn mở ra, một ngày là có người lên đỉnh Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Một ngày đã có người truyền lời ra, muốn toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Lần này Thiên Thư Lăng mở ra, đến cùng là sai chỗ nào chứ? ͏ ͏ ͏
Là phương thức bọn họ mở ra không đúng sao? ͏ ͏ ͏
Một đám Ma Tu gần như không có cách tiếp nhận, chuyện này không khoa học, cũng không theo tu chân. ͏ ͏ ͏
Lúc này có Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người nói đốn ngộ có thật hay không? Hiện tại càng ngày càng không bình thường. ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu còn lại cũng sững sờ. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, chuyện càng ngày càng thoát ra khỏi nhận thức của bọn họ, hơn nữa rất nhiều chuyện lúc trước chưa từng xảy ra cũng đang xảy ra. ͏ ͏ ͏
Cho nên người bên ngoài bắt đầu nghi ngờ toàn dân đốn ngộ có phải là thật hay không? ͏ ͏ ͏
Mà người bên trong cũng giống như thấy hy vọng. ͏ ͏ ͏
Những người có đại hạn buông xuống, thấy ánh sáng đại đạo xuất hiện, cũng lập tức kích động. ͏ ͏ ͏
Bọn họ cảm thấy, tính chân thực của tin tức kia rất cao, nhất là sau khi thấy Kiếm Thập Tam xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Chuyện đó giống như ăn định tâm hoàn vậy. ͏ ͏ ͏
Hiện tại Thiên Thư Lăng càng không bình thường, càng vượt qua dự liệu, bọn họ lại càng vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch hỏi Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, bắt đầu rồi sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chưa, chưa có. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Nguyệt Tịch hỏi Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh biết người phía trên sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, chuyện này không có gì phải chối cả. ͏ ͏ ͏
Đừng nói Nguyệt Tịch hỏi chuyện này, cho dù Nguyệt Tịch hỏi người kia tên gì, hắn cũng có thể lập tức trả lời. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Nguyệt Tịch lại không hỏi như vậy, cô chỉ tò mò có phải sư huynh quen biết người này hay không thôi. ͏ ͏ ͏
Nếu như quen biết, đã nói lên chuyện toàn dân đốn ngộ cũng là do đối phương làm ra. ͏ ͏ ͏
Người này có mưu đồ gì đây? ͏ ͏ ͏
Nếu nhất định phải làm chuyện này, vậy tại sao không lén lút tiến hành? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không hiểu. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ là chuyện đáng sợ cỡ nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Nguyệt Tịch thấy người kia động, hình như hắn ngồi xong, bây giờ đứng lên. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt đối phương đứng lên, một cỗ khí thế kinh khủng đến mức bọn họ cũng không cách nào ngăn cản tràn tới. ͏ ͏ ͏
Khí thế kia làm cho tất cả mọi người chấn động theo, vì đó mà khủng hoảng. ͏ ͏ ͏
Mọi người vốn đang ngẩng đầu, nhưng lúc này tất cả đều cúi đầu theo bản năng, bọn họ có loại cảm giác không cách nào nhìn thẳng bóng người này. ͏ ͏ ͏
Chuyện này khiến cho bọn họ vừa sợ hãi, vừa mừng rỡ. ͏ ͏ ͏
Đối phương càng mạnh càng nói rõ chuyện này có thể là thật. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không có cúi đầu, cô vẫn ngẩng đầu nhìn, bởi vì cô được Kiếm Thập Tam bảo vệ, khí thế của Giang Tả không có ép vỡ Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng ngay sau đó một cỗ uy thế mạnh mẽ khác hạ xuống, tiếng long ngâm rung trời vang lên. ͏ ͏ ͏
Gào! ͏ ͏ ͏
Theo tiếng long ngâm xuất hiện, tất cả mọi người bên trong Thiên Thư Lăng cũng không chịu nổi gánh nặng, bị đè ở trên đất. ͏ ͏ ͏
Ngay cả Kiếm Thập Tam cũng có chút không chịu nổi. ͏ ͏ ͏
Kiếm của hắn đã ra khỏi vỏ, hai tay cầm kiếm, sừng sững ở bên cạnh Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Sư muội hắn ở chỗ này, đừng nói là uy thế, coi như chân long hàng lâm, hắn cũng không sợ hãi, càng không thể cúi đầu. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn chằm chằm Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng an tâm đứng ở sau lưng hắn. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác này, rất tốt. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này hào quang đại đạo cũng đến điểm cuối, một con hoàng kim cự long theo chùm ánh sáng từ trên trời hạ xuống. ͏ ͏ ͏
Hoàng kim cự long xuất hiện, đừng nói chấn động Thiên Thư Lăng, ngay cả phần lớn Ma Tu địa giới cũng đều nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Nhưng rất nhiều người không biết đến cùng xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả ngẩng đầu nhìn hoàng kim cự long, cảm giác không sai biệt lắm. ͏ ͏ ͏
Hắn ở trên cao nhìn xuống, có thể thấy rõ mọi người phía dưới. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên hắn cũng thấy Kiếm Thập Tam với dì nhỏ đến, dù sao hiện tại Kiếm Thập Tam cũng quá rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Trừ hắn ra, không ai có thể ở dưới luồng uy thế này đứng yên ổn. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 866Giang Tả chưa bao giờ hoài nghi năng lực của Kiếm Thập Tam, nếu uy thế này có thể áp đảo hắn, thì làm sao hắn có thể bước vào Chí Tôn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù Kiếm Thập Tam chỉ có tu vi Bát giai, nhưng không thể dùng Bát giai đi đối đãi hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, mà mở miệng nói với người bên dưới Thiên Thư Lăng: ͏ ͏ ͏
- Ba phút sau, đóng cửa vào Thiên Thư Lăng. Đến lúc đó, tất cả người bên trong Thiên Thư Lăng sẽ đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Giang Tả vang dội toàn bộ Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Bất kể là bên trong hay bên ngoài, đều nghe được lời nói của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thanh âm mang theo uy áp, mang theo khí thế không ai sánh bằng, làm cho tất cả mọi người không dám nổi lên tâm nghi ngờ. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Thiên Thư Lăng cũng bởi vì câu nói này mà nổi lên sóng to gió lớn. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ ư? ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều không thể tin được. ͏ ͏ ͏
Trong Thiên Thư Lăng, bọn họ có ít người biết chuyện này. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên nghe thấy tin tức này, luôn cảm giác là giả, thế nhưng nhìn người này không giống như đang nói đùa. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ với Hắc Bào Ma Tu ngơ ngác nhìn bóng người kia, đây là Phá Hiểu ư? ͏ ͏ ͏
Như này đã sớm vượt qua phạm trù của tu sĩ bình thường. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ càng thở dài, vậy mà cô lại muốn cạnh tranh Ngộ Đạo Thạch với người như vậy? ͏ ͏ ͏
Thật là buồn cười. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc đám người Xích Huyết Đồng Tử đã biết tại sao Mặc Ngôn và Sơ Tình bị hù dọa. ͏ ͏ ͏
Khí thế đáng sợ, hình chiếu muốn hù chết người, nếu đứng ở khoảng cách gần, vậy chẳng phải là muốn đòi mạng sao? ͏ ͏ ͏
Những người sắp có đại hạn buông xuống bên trong Thiên Thư Lăng, kích động khó mà nói lên lời. ͏ ͏ ͏
Thật, là thật. ͏ ͏ ͏
Có lẽ bọn họ thật sự có hi vọng đột phá. ͏ ͏ ͏
Cơ duyên như thế này thế gian khó cầu. ͏ ͏ ͏
Nhưng càng để cho bọn họ khó hiểu là, cuối cùng người này là đại năng bực nào. ͏ ͏ ͏
Mà các tu sĩ tuổi trẻ cũng hiểu, tại sao lại có nhiều đại tiền bối đến như vậy, hoá ra bọn họ đã sớm biết chuyện này. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn cái thân ảnh kia, cuối cùng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Hắn có mưu đồ gì à? ͏ ͏ ͏
Tự nhiên là cô đang hỏi Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
- Hắn, hắn nói, nói là, nhất thời, nhất thời nổi hứng. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không thể tin được nhìn Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Nhất thời nổi hứng? ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc là người nào? ͏ ͏ ͏
Ngay từ đầu cô đã suy đoán người này là nam Thánh nữ dự khuyết, thế nhưng thật sự là thật sao? ͏ ͏ ͏
Cảnh giới người này, đã sớm siêu thoát phạm vi bình thường rồi? ͏ ͏ ͏
Vì nổi hứng nhất thời mà khiến toàn dân đốn ngộ, đây là chuyện do người làm sao? ͏ ͏ ͏
Mà những Ma Tu, Đạo Tu ở bên ngoài Thiên Thư Lăng, cũng rối loạn tưng bừng. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ, rốt cuộc có nên tin hay không? ͏ ͏ ͏
Bây giờ bọn họ đã không còn thời gian dư thừa để quan sát, bởi vì người đó mở miệng nói, ba phút sau, đóng Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, ba phút chính là thời hạn lựa chọn cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Lúc này có người nói: ͏ ͏ ͏
- Thiên Thư Lăng cũng không phải là nhà hắn mở, hắn nói đóng liền đóng sao? ͏ ͏ ͏
Có người lập tức phản bác: ͏ ͏ ͏
- Có biết suy nghĩ hay không vậy? Người ta nói hoàn toàn mở ra là hoàn toàn mở ra, đóng lại thì có gì là khó? ͏ ͏ ͏
- Ngộ nhỡ là tin nhảm thì sao? Ngộ nhỡ không phải cùng một người nói thì sao? ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi chờ đóng cửa rồi hãy nói. ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi gọi ba ba đi. ͏ ͏ ͏
- Ngươi ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là một cửa ải, gọi ba ba khiến cho rất nhiều người chùn bước. ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là họ không biết toàn dân đốn ngộ là thật hay giả. ͏ ͏ ͏
Nếu như cuối cùng là thật, vậy sẽ được mọi người gọi là thông minh. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu như là giả, đó là ngu xuẩn cộng thêm dốt nát, không chừng tương lai còn lưu lại bóng ma trong lòng. ͏ ͏ ͏
Thật là khó lựa chọn mà. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, thanh âm Môn linh vang dội trong ngoài Thiên Thư Lăng: ͏ ͏ ͏
- Ba ba nói, ba phút sau đóng cửa vào. ͏ ͏ ͏
Những lời này như là một làn sóng đánh vào những người bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Hiện tại bọn họ không có thời gian ngẫm nghĩ những lời này, chỉ biết là ba phút sau, thật sự đóng cửa vào. ͏ ͏ ͏
Đây đơn giản là đang ép buộc bọn họ. ͏ ͏ ͏
Buộc bọn họ đưa ra lựa chọn. ͏ ͏ ͏
- Có thể đây là cạm bẫy của người kia, bây giờ đi vào liền không ra được, ai biết đi vào sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏
Có Ma Tu nói. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, ai biết đến cùng đi vào sẽ như thế nào? ͏ ͏ ͏
Ngộ nhỡ là cạm bẫy? Muốn một lưới bắt hết bọn họ thì sao? ͏ ͏ ͏
Hoặc là người kia cần người mới có thể làm chuyện nào đó? ͏ ͏ ͏
Những chuyện này đều có thể. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Uẩn Thanh Tú do dự hồi lâu, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Mặc kệ, đánh cược. ͏ ͏ ͏
Nói xong, cô ta trực tiếp bay qua. ͏ ͏ ͏
Tư chất cô ta có hạn, mặc dù thời gian còn rất dài, nhưng nếu như nắm chặt cơ hội lần này, nếu như đây thật sự là thật kỳ ngộ, vậy thì con đường tương lai sẽ rộng rãi hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Nếu như bị mắc lừa, vậy thì bế quan ngàn năm không ra. ͏ ͏ ͏
Có người đi đầu, chẳng khác nào có lý do để xuống thang. ͏ ͏ ͏
Thời hạn ba phút đang ép bọn họ, nếu như dự định đi vào, sẽ không có ai nguyện ý tụt lại ở phía sau. ͏ ͏ ͏
Đã không còn ai để ý gọi ba ba gì đó nữa. ͏ ͏ ͏
Ba phút rất ngắn, không chờ tất cả bọn họ đi vào, ba phút đã trôi qua. ͏ ͏ ͏
Lúc này Môn linh nhắm mắt, tiếp theo cánh cửa biến mất. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 867- Không phải chứ, tôi còn chưa có đi vào mà. ͏ ͏ ͏
Lập tức có Ma Tu la lên. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bất kể như thế nào, Thiên Thư Lăng đã đóng, không có ai có thể đi vào. ͏ ͏ ͏
Trừ một ít người muốn vào nhưng chưa đi đến, còn lại một bộ phận lớn người không có đi vào. ͏ ͏ ͏
Bọn họ vẫn không tin. ͏ ͏ ͏
Lúc này bên ngoài càng có nhiều người tới hơn, nhóm cường giả sư phụ Mặc Ngôn, sư phụ Đan Tuyết Ma Nữ, sư phụ Tử Phong đều tới. ͏ ͏ ͏
Hầu như bọn họ đều bị dị tượng hấp dẫn mà tới. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều có một loại nghi ngờ, toàn dân thật sự có thể đốn ngộ sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng đúng vào lúc này, hoàng kim cự long liền đến gần Thiên Thư Lăng, nó lập tức đánh về phía thân ảnh kia, dường như muốn nghiền nát hắn. ͏ ͏ ͏
- Đây là hình thái của Đạo, nếu như không hiểu chút nào về Đạo, chắc chắn người này phải chết. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ở trên đỉnh Thiên Thư Sơn nhìn hoàng kim cự long, tự nhiên hắn biết đây là hình thái của Đạo. ͏ ͏ ͏
Lúc trước hắn đối phó con rồng này cũng lãng phí chút thời gian. ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ lại khác, lý giải Đạo mà thôi, căn bản không đủ để uy hiếp hắn. ͏ ͏ ͏
Ngược lại, con cự long này, sắp trở thành mở đầu toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Hoàng kim cự long gào thét mà đến, nhưng Giang Tả chỉ duỗi ra một ngón tay, cuối cùng ngón tay hắn nhẹ nhàng gõ lên đầu cự long. ͏ ͏ ͏
Một khắc sau, cự long dừng lại. ͏ ͏ ͏
Giống như bị đồ vật vô hình trói buộc. ͏ ͏ ͏
Mọi người thấy một màn như vậy đều sững sờ, ngay cả Kiếm Thập Tam cũng có chút khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
Nhất chỉ định đạo. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ gặp qua loại cảnh giới này ở trong điển tịch. ͏ ͏ ͏
Mà những cao thủ cấp Nhập đạo ở bên ngoài, đều mở to hai mắt, giống như gặp quỷ vậy. ͏ ͏ ͏
Lúc này, hoàng kim cự long bị đình trụ liền ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số ánh sáng chói lọi. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏
- Nhất chỉ định đạo, nhất niệm toái đạo, đến tột cùng thì hắn là ai? ͏ ͏ ͏
Ma Tu Lãnh Khởi cũng ở chỗ này, lão ta chết lặng nhìn thân ảnh kia nói: ͏ ͏ ͏
- Đến cùng thì người này muốn làm gì? ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc không ai có thể trả lời vấn đề của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, chẳng qua những thứ này chỉ là hình thái thuần túy của Đạo mà thôi, không đả thương được hắn. ͏ ͏ ͏
Hiểu biết của hắn về Đạo đã vượt qua tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Đối với hắn mà nói, làm tan rã Đạo của người khác cũng không khó. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Đạo thuật công kích thì lại khác, trừ phi hắn Nhập đạo, nếu không khó mà ngăn cản. ͏ ͏ ͏
Sau khi hoàng kim cự long tan vỡ, Giang Tả lập tức huy động những ánh sáng Đạo này, khiến chúng nó rải rác khắp Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, phần cuối chùm ánh sáng lại xuất hiện đồ vật, lần này là một thanh kiếm. ͏ ͏ ͏
Kiếm này mang theo sát ý, mang theo lạnh lẽo, trong nháy mắt nó xuất hiện liền gào thét bay về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Đây là Kiếm Đạo cùng Sát Đạo dung hợp, đối mặt công kích của hai loại Đạo, người bình thường tránh cũng không kịp. ͏ ͏ ͏
Kiếm Đạo cùng Sát Đạo dung hợp, đó là Lục Tiên thể hiện, uy lực cực lớn, lực sát thương cực cao. ͏ ͏ ͏
Đạo bình thường, khó mà địch nổi. ͏ ͏ ͏
Nhưng ở trong mắt Giang Tả, cái này không khác nhau quá nhiều. ͏ ͏ ͏
Thanh kiếm này xuất hiện ở bên cạnh Giang Tả, lúc này Giang Tả cũng duỗi một ngón tay ra. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thân kiếm tan vỡ, hóa thành ánh sáng. ͏ ͏ ͏
Những điểm sáng này cũng bị Giang Tả rải rác ở xung quanh. ͏ ͏ ͏
Sau đó cảnh tượng kì dị không ngừng xuất hiện trong trời đất, mà Giang Tả cũng không ngừng lặp lại một chuyện. ͏ ͏ ͏
Đó chính là phá vỡ hình thái của Đạo, sau đó rải rác ở xung quanh. ͏ ͏ ͏
Quá trình này một mực lặp lại đến ngày thứ hai. ͏ ͏ ͏
Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người đều nhìn, đáng tiếc người bình thường không nhìn ra cái gì. ͏ ͏ ͏
Cũng chỉ có Nhập đạo trở lên mới có chút hiểu ra. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam thì sâu hơn, hắn giống như tìm ra được tân thế giới. ͏ ͏ ͏
Nhưng không có thời gian đi nghiệm chứng. ͏ ͏ ͏
Theo Đạo bị phá nát, chỗ Giang Tả rải rác đồ vật cũng càng ngày càng rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Đó là một tòa đại trận, một tòa đại trận dùng ánh sáng của Đạo bố trí ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng không có ai biết tác dụng của trận pháp này, cũng không người nào biết, đây là tòa trận pháp gì. ͏ ͏ ͏
Nếu như nhất định phải tìm ra một người mà nói, vậy thì chỉ có tên đạo sĩ đứng ở nơi nào đó. ͏ ͏ ͏
Lão nhìn đại trận trên không trung không khỏi thở dài: ͏ ͏ ͏
- Người này có thù oán gì với ta sao? Không phá hư cơ duyên thì không được sao? Thế nhưng, hắn thật sự là một kẻ độc ác. Duyên, đúng là tuyệt không thể tả. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã dừng tay. ͏ ͏ ͏
Bởi vì kết thúc, không còn hình thái Đạo xuất hiện, trận pháp của hắn cũng hoàn thành. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả vung tay lên một cái, một viên đá từ trong tế đàn bay ra. ͏ ͏ ͏
Đây là một viên đá trắng đen xen kẽ, thô ráp, mặc dù có hình tròn, nhưng không bóng loáng. ͏ ͏ ͏
Đây chính là Ngộ Đạo Thạch chân chính. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 868Sau khi Ngộ Đạo Thạch xuất hiện, Ngộ Đạo Thạch lập tức cộng hưởng với viên đá trong tay đám người Biên Hải Đao Khách, giống như muốn cộng hưởng tác dụng của Ngộ Đạo Thạch đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm lấy Ngộ Đạo Thạch, sau đó kết nối Ngộ Đạo Thạch với đại trận. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này đại trận cũng nhanh chóng vận chuyển. ͏ ͏ ͏
Hơi thở của Đạo, cảm ngộ đang khuếch tán trong thiên địa, rốt cuộc lúc này người phía dưới cũng cảm giác được đại đạo chi âm. ͏ ͏ ͏
Đại đạo chi âm xuất hiện, ánh sáng đại đạo chiếu lên thân thể mọi người. ͏ ͏ ͏
Nhưng có rất ít người có thể chân chính hiểu, bọn họ khó mà hiểu ra chân lý trong đó. ͏ ͏ ͏
Mặc dù có ích, nhưng vẫn cách đốn ngộ quá xa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này giống như Thượng Đế gieo rắc trí tuệ xuống nhân gian, trí tuệ trải rộng nhân gian như mưa, nhưng mọi người dưới nhân gian lại dùng ô dù che lên. ͏ ͏ ͏
Chất lượng ô dù khác nhau, có ô dù mỏng, tiếp thu được một phần nước mưa, có ô dù bền chắc, mãi mãi không thể nghiệm được lợi ích của nước mưa. ͏ ͏ ͏
Mà tác dụng của Ngộ Đạo Thạch, chính là khiến cho cây dù che mưa trở nên mỏng, hoặc là để cho cây dù đi mưa trực tiếp biến mất. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc là, Ngộ Đạo Thạch lợi hại hơn nữa cũng có giới hạn. ͏ ͏ ͏
Lúc từ đầu, Giang Tả cũng không có quá nhiều ý tưởng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bốn món đồ kia xuất hiện, lại khiến cho Giang Tả có hứng thú. ͏ ͏ ͏
Bốn món đồ kia có thể kết nối Ngộ Đạo Thạch, khuếch tán tác dụng Ngộ Đạo Thạch. ͏ ͏ ͏
Cho nên chỉ cần mượn bốn món đồ kia, sau đó lợi dụng một ít trận pháp, là hắn có thể khiến cho tác dụng Ngộ Đạo Thạch trải rộng Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Đại đạo chi âm đã có, đường tắt cảm ngộ cũng có, vậy thì có thể thực hiện toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy rất thú vị, cho nên nhất thời nổi hứng, dự định cho toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Một khắc sau, viên đá trong tay đám người Biên Hải Đao Khách bị trận pháp kết nối, bốn viên đá kết nối, mượn đại trận bắt đầu khuếch trương, tạo thành đạo trận pháp thứ hai. ͏ ͏ ͏
Trận pháp này cũng trải rộng Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt lực lượng Ngộ Đạo Thạch hiện ra. ͏ ͏ ͏
Dưới Ngộ Đạo Thạch tăng cường, tất cả mọi người đã có chút hiểu ra. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đã hiểu, bắt đầu hiểu. ͏ ͏ ͏
Toàn dân đốn ngộ, bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Sau một khắc tất cả mọi người lâm vào trong đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Mặc dù bọn họ không tưởng tượng nổi, mặc dù bọn họ khó hiểu, nhưng bọn họ thật sự bắt đầu đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Đó là một loại cảm giác kỳ diệu không cách nào dùng ngôn ngữ diễn tả. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều lâm vào trong loại cảm giác đó. ͏ ͏ ͏
Mà những người ở bên ngoài, cũng thấy tình huống bên trong. ͏ ͏ ͏
Từng người mở to hai mắt, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài. ͏ ͏ ͏
Đây chính là cơ duyên, bỏ qua chính là bỏ qua. ͏ ͏ ͏
Việc duy nhất có thể làm, chính là ngồi xuống giảm bớt tổn thất. ͏ ͏ ͏
Bởi vì đại đạo chi âm và khí tức ngộ đạo vẫn lọt ra ngoài, mặc dù không thể để cho bọn họ đốn ngộ, nhưng vẫn có chỗ tốt. ͏ ͏ ͏
Có vài người từ đầu đến cuối vẫn cho là người kia có dụng ý khác. ͏ ͏ ͏
Trên đời này làm gì có người vô tư đưa tạo hóa bực này cho người khác. ͏ ͏ ͏
Đám người sư phụ Mặc Ngôn không có nói gì. ͏ ͏ ͏
Chuyện này bọn họ không hiểu được, đời này cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy. ͏ ͏ ͏
Vậy mà thật sự làm được toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Bọn họ rất muốn biết người này, đến tột cùng là ai, đến tột cùng là vị đại tiền bối nào. ͏ ͏ ͏
- Không biết có bao nhiêu Ma Tu phải nợ nhân tình người này? ͏ ͏ ͏
Lãnh Khởi không khỏi nói. ͏ ͏ ͏
- Ngay cả Đạo Tu cũng có không ít mà? ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn mở miệng. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, đối với những người đó mà nói, chuyện này chính là nhân tình lớn bằng trời. ͏ ͏ ͏
Nếu như sau này không có chuyện gì ngoài ý muốn mà nói. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những người đó lâm vào đốn ngộ, còn Giang Tả thì không thể nào đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Hắn còn cần đốn ngộ cái gì? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thời điểm ngộ đạo bị hắn lợi dụng, hắn bất đắc dĩ phát hiện, lại xuất hiện video. ͏ ͏ ͏
Đúng, lại muốn hắn đồng bộ video. ͏ ͏ ͏
Mà hắn cũng thấy video mới. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không giống so với trước, hình như lần này yêu cầu hắn nhắm mắt lại đi xem. ͏ ͏ ͏
Giống như tin tức trực tiếp hiện ra ở trong đầu hắn. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả rơi vào trong video. ͏ ͏ ͏
Lúc này, hắn không còn ở trên đỉnh Thiên Thư Sơn, mà ở trên không Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Lúc này đỉnh Thiên Thư Sơn đang bùng nổ đại chiến. ͏ ͏ ͏
Dư âm chiến đấu truyền khắp toàn bộ Thiên Thư Lăng, người bình thường ở chỗ này hầu như đều phải chết. ͏ ͏ ͏
Không chỉ có như thế, Thiên Thư Lăng còn bị đánh ra một cái lỗ thủng. ͏ ͏ ͏
Đúng, Thiên Thư Lăng bị đánh xuyên, bị đánh tới mức phải hiện thế. ͏ ͏ ͏
Giang Tả còn tưởng rằng đám người Tần Thiên ở nơi này đánh nhau với người khác, nhưng hắn phát hiện không phải. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn có chút hiểu biết về ba người kia, mặc dù trận chiến này mãnh liệt, nhưng không hề giống ba người kia. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Giang Tả phát hiện có người từ trong chiến đấu chạy đến. ͏ ͏ ͏
Là một cô gái, không phải quá đẹp, nhưng cũng không có chút xấu xí nào. ͏ ͏ ͏
Cô gái này che chở một đứa bé sơ sinh, từ trong chiến đấu trốn ra được. ͏ ͏ ͏
Cô gái bị thương, hơn nữa còn không nhẹ, thế nhưng đứa bé trong ngực, lại bình yên vô sự. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc mắt nhìn đứa trẻ sơ sinh, ừm, chưa thấy qua. ͏ ͏ ͏
- Muốn chạy trốn? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên thanh âm lạnh lùng vang lên. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 869Sau đó một cỗ công kích cường đại cuốn tới, tiếp theo hoàn toàn bao phủ cô gái kia với đứa trẻ sơ sinh. ͏ ͏ ͏
- Dừng tay, dừng tay, chúng ta vô tình tham gia thần chiến, tại sao không thể bỏ qua cho chúng ta. ͏ ͏ ͏
Một người đàn ông vọt tới, bay thẳng vào bên trong công kích kia. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn đi cứu hai người kia. ͏ ͏ ͏
Sau khi năng lượng tan đi, cô gái kia thoi thóp, thế nhưng đứa trẻ sơ sinh trong ngực cô vẫn bình an không có việc gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc, những người này hắn một người cũng chưa từng thấy qua, cũng chưa từng tiếp xúc. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng chân chính để cho hắn kinh ngạc là, người đàn ông này lại là Ma Pháp Sư. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc mạnh hơn nữa cũng không bảo vệ được người sau lưng. ͏ ͏ ͏
Bởi vì kẻ địch còn mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
Cứ tiếp tục đánh như vậy, chắc chắn ba người này phải chết. ͏ ͏ ͏
Ít nhất dưới cái nhìn của Giang Tả, Ma Pháp Sư này không phải là đối thủ của người kia. ͏ ͏ ͏
- Thiên Bi thần chiến mở ra, chỉ cần ở trong đó, còn có người có thể không quan tâm sao? ͏ ͏ ͏
Thanh âm lạnh lùng lại một lần nữa truyền tới. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Bi thần chiến mở ra, chỉ cần ở trong đó, còn có người có thể không quan tâm sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghe thấy câu này, không khỏi chú ý, hắn thật sự không biết chuyện Thiên Bi thần chiến. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả thấy một người trung niên, bên người còn mang theo một tấm bia đá. ͏ ͏ ͏
- Chiến Linh Bia? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày: ͏ ͏ ͏
- Không phải, là bia đá tương tự Chiến Linh Bia. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhớ, người trong giấc mộng kia cũng có bia đá như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng bia đá đại biểu cái gì, Giang Tả không biết được. ͏ ͏ ͏
Mà tên ma pháp sư kia cũng đứng dậy đối mặt với người trung niên này: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta chỉ muốn an ổn sống qua ngày. ͏ ͏ ͏
Người trung niên kia căn bản khinh thường nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Trực tiếp xuất thủ. ͏ ͏ ͏
- Vì giải quyết ngươi, ta đã kéo thời gian rất lâu, chấm dứt đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó lực lượng thuộc về Đạo lập tức khuếch tán, đó là Đạo hoàn chỉnh, là Đạo thuật chân chính. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Hoàn toàn đánh ra Đạo của bản thân? ͏ ͏ ͏
Người này rất mạnh, rất ít người có thể hoàn toàn bước ra Đạo của bản thân. ͏ ͏ ͏
Chắc là người trong giới tu luyện, theo lý thuyết thì cảnh giới đã Chí cao rồi. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng tên ma pháp sư kia cũng không kém bao nhiêu, ma pháp của hắn cũng là đạo của hắn, đó là ma pháp vượt qua ma pháp bình thường. ͏ ͏ ͏
Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. ͏ ͏ ͏
Cái này giống như Nguyên tố ma pháp lúc sơ khai, một loại sủ linh ma pháp khác biệt. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, Nguyên tố ma pháp của người này, đều là ma pháp tầng thứ sử linh, thậm chí cao hơn. ͏ ͏ ͏
Cường điệu hơn nữa mà nói, chính là mỗi một Nguyên tố ma pháp, đều là đồ vật cấp bậc Nguyên tố chi thần. ͏ ͏ ͏
- Lợi hại, thật sự rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khen tên ma pháp sư kia. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã thấy nhiều người đánh ra đạo của bản thân, nên không có ngạc nhiên gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn chưa tưng thấy ai bước ra con đường ma pháp bực này. ͏ ͏ ͏
Đây là người thứ nhất từ trước tới nay. ͏ ͏ ͏
Cho nên không nhịn được khen đôi câu. ͏ ͏ ͏
Có điều, coi như người này rất lợi hại, coi như hắn là Ma Pháp Sư thứ nhất bước ra được con đường ma pháp bực này, vẫn không phải là đối thủ của người đàn ông nắm giữ tấm bia đá kia. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt so đấu có thể quyết định thắng bại, đó là so đấu thuộc về Đạo. ͏ ͏ ͏
Đó là so đấu trực tiếp nhất. ͏ ͏ ͏
Đạo của người trung niên kia, nghiền ép ma pháp chi đạo của Ma Pháp Sư. ͏ ͏ ͏
Sau đó bia đá trên người trung niên bay thẳng ra, biến lớn trấn áp xuống. ͏ ͏ ͏
Đạo của người trung niên kia vẫn bao quanh bia đá. ͏ ͏ ͏
Oanh! ͏ ͏ ͏
Một tiếng động thật lớn vang lên, Ma Pháp Sư trực tiếp hộc máu bay ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này Ma Pháp Sư vẫn mang theo cô gái cùng với đứa trẻ kia. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia gần như mất đi ý thức, nhưng trong ngực cô vẫn ôm con của mình. ͏ ͏ ͏
Có lẽ chết cũng không chịu buông tay. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư suy yếu nhìn vợ con mình, hắn tức giận, tuy nhiên lại vô lực. ͏ ͏ ͏
Hắn không bảo vệ được thân nhân của mình. ͏ ͏ ͏
- Tại sao, tại sao phải đuổi tận giết tuyệt? ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư ngẩng đầu rống giận: ͏ ͏ ͏
- Tại sao. ͏ ͏ ͏
- Bởi vì ngươi quá yếu. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên thanh âm bình thản lại thêm chững chạc vang lên. ͏ ͏ ͏
Thanh âm này không phải là thanh âm của người trung niên kia. ͏ ͏ ͏
Lúc này người trung niên kia và Ma Pháp Sư cũng ngẩng đầu nhìn lại. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Giang Tả cũng ngẩng đầu nhìn qua. ͏ ͏ ͏
Bọn họ thấy một người đàn ông chững chạc từ trong hư không bước ra. ͏ ͏ ͏
Người này đứng ở nơi đó liền khiến cho người ta có một loại cảm giác đáng tin cậy. ͏ ͏ ͏
Giống như chỉ cần có hắn ở đây, chuyện gì cũng có thể giải quyết. ͏ ͏ ͏
- Tần Thiên? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc, thế nhưng cũng coi như trong dự liệu. ͏ ͏ ͏
Địa phương không có ba người bọn họ, làm sao lại khiến ấn ký cộng hưởng được chứ. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên xuất hiện tự nhiên khiến Ma Pháp Sư với người trung niên kia cảnh giác. ͏ ͏ ͏
Người trung niên kia nói: ͏ ͏ ͏
- Ngươi là ai? Ta chưa từng thấy qua ngươi. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vào biên cảnh tộc ta lại không phải tộc ta. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên cau mày, người này rất mạnh, nhưng ông ta lại chưa từng nghe nói qua. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không sao, giết là được. ͏ ͏ ͏
Tên Ma Pháp Sư kia thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Thật xin lỗi, ta bị ép buộc, nên chỉ có thể trốn tới đây. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 870Hắn biết, nơi này là địa phương khác, không phải là thế giới của hắn, hắn tránh đến đây, giống như là gắp lửa bỏ tay người. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn không cố ý làm như vậy. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên không để ý đến tên Ma Pháp Sư kia, vừa nhìn đã biết không có ý chí chiến đấu, không đáng giá hắn xuất thủ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tần Thiên nhìn về phía người đàn ông trung niên, nhưng vừa mới nhìn sang, người đó đã trực tiếp động thủ, không có chút dấu hiệu nào. ͏ ͏ ͏
Đã là sinh tử chi chiến, ai lại quang minh chính đại nói với ngươi. ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Tần Thiên không có chút biến hóa nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó trên người Tần Thiên tản mát ra khí tức cường đại, tiếp theo bước ra một bước. ͏ ͏ ͏
Bóng người Tần Thiên và người kia lập tức đụng vào nhau. ͏ ͏ ͏
Va chạm kinh khủng khiến cả toả Thiên Thư Lăng lập tức nổ tung. ͏ ͏ ͏
Đây mới thực sự là cường giả giao phong, là lực lượng mà không gian cũng khó ngăn cản. ͏ ͏ ͏
Đây là đại đạo chi uy. ͏ ͏ ͏
Chỉ là một lần giao phong đơn giản, nhưng người đàn ông trung niên kia đã trực tiếp hộc máu bay ngược lại. ͏ ͏ ͏
Thật là mạnh, mạnh hơn so với ông ta dự đoán nhiều. ͏ ͏ ͏
- Ngươi rốt cuộc là ai? ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên lại hỏi một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Lúc này bia đá trên tay ông ta đã bắt đầu điên cuồng vận chuyển. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên nhìn ông ta nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là ngày thứ năm ta bình định nội loạn, cũng là ngày cuối cùng, ngươi chính là người cuối cùng ta cần bình định. Hôm nay, ngươi phải chết. ͏ ͏ ͏
Hắn tốn nhiều ngày bình định nội loạn như vậy, rất ít khi bỏ thời gian ra đánh chết người khác, nhưng hôm nay người này phải chết. ͏ ͏ ͏
Bởi vì ông ta đến bằng đường tắt đặc thù. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên không xác định con đường này có thể bị lợi dụng nữa hay không, cho nên vì lý do an toàn, coi như cần thêm chút thời gian, hắn cũng phải hoàn toàn lưu người này lại. ͏ ͏ ͏
Đối với Tần Thiên mà nói, người đàn ông trung niên này cũng không phải quá để ý. ͏ ͏ ͏
Ai giết ai còn chưa nhất định đây. ͏ ͏ ͏
Lúc này người đàn ông trung niên cũng lấy ra toàn bộ lực lượng. ͏ ͏ ͏
Đại đạo cộng hưởng, đạo ý khuếch tán, bóng người ông ta nhanh chóng biến mất. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên không có chuẩn bị quá nhiều, mà lập tức biến mất theo. ͏ ͏ ͏
Sau đó vô số đạo thuật va chạm ở trên trời, lực lượng cường đại làm cho cả không gian bắt đầu vặn vẹo xé rách. ͏ ͏ ͏
Lúc này người không đủ thực lực, đến gần cũng sẽ bị xé nát, bị dư âm đánh cho tan thành mây khói. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thắng bại rất nhanh đã có, Tần Thiên trực tiếp đè người kia ra đánh. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên xuất thủ không có chút lưu tình nào, chỉ là mấy hơi thở, Tần Thiên đã bóp vỡ người kia. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt thân thể của hắn vỡ nát hầu như không còn. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải tấm bia đá kia che chở, nguyên thần người kia cũng sắp bị Tần Thiên hủy diệt. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên kia kinh hoàng. ͏ ͏ ͏
Ông ta thậm chí còn chưa làm xong chuẩn bị, thậm chí còn không hoàn toàn suy nghĩ xong. ͏ ͏ ͏
Vậy mà trong thời gian ngắn ngủi đó, ông ta đã yếu thế, thân thể đều bị hủy. ͏ ͏ ͏
Làm sao không khiến cho ông ta sợ hãi? ͏ ͏ ͏
Ông ta bắt đầu khủng hoảng. ͏ ͏ ͏
Tại sao nơi này lại có người mạnh như vậy? ͏ ͏ ͏
Cường đại, cường đại đến không tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏
Chỉ có những Thiên Quyến mà ông ta gặp qua mới cường đại như vậy. ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây, ông ta muốn trốn, phải trốn, không trốn sẽ chết, nhất định sẽ chết. ͏ ͏ ͏
Lần này ông ta đã tin tưởng lời người này nói. ͏ ͏ ͏
Ông ta sẽ bị giết. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần trốn muộn một bước, ông ta sẽ bị giết. ͏ ͏ ͏
Nhưng Tần Thiên đã xuất thủ, đương nhiên sẽ không dông dài. ͏ ͏ ͏
Thời điểm hủy thân thể đối phương, hắn đã trực tiếp công kích nguyên thần của đối phương. ͏ ͏ ͏
Nguyên thần của đối phương cũng bị Tần Thiên tiêu diệt ở trong nháy mắt kế tiếp. ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi nguyên thần người kia bị tiêu diệt, Tần Thiên liền nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Bởi vì bia đá đối phương vẫn còn, thậm chí nguyên thần còn sinh sôi lần nữa ở bên trong. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, giết những người này, đều rất phiền phức. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt nguyên thần người đàn ông trung niên kia khôi phục, bia đá bộc phát ra lực phản kích cường đại. ͏ ͏ ͏
Gắng gượng thoát khỏi phạm vi của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo phía trên Thiên Thư Lăng, xuất hiện một cánh cửa không gian. ͏ ͏ ͏
Bia đá muốn mượn cánh cửa không gian này, trốn khỏi nơi đây. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt nhìn thấy cánh cửa này, sắc mặt Tần Thiên liền vô cùng khó coi. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, lối đi này có thể bị lợi dụng, như vậy tuyệt đối không thể để cho đối phương rời đi. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên lại xuất thủ một lần nữa, hắn dẫn đầu xuất hiện ở trước cánh cửa không gian, ngăn trở đường đi của bia đá. ͏ ͏ ͏
Sau đó đưa tay khống chế bia đá. ͏ ͏ ͏
Nhưng bia đá phản kháng vô cùng kịch liệt, muốn hoàn toàn trấn áp đối phương, phải cần một ít thời gian. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên cau mày. ͏ ͏ ͏
Nếu như chỉ tính thực lực, đánh bại người này vẫn rất dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Nhưng đã đến loại cảnh giới này, phương thức bảo vệ tánh mạng nhiều vô cùng. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi hắn đã dùng biện pháp nhanh nhất giết đối phương, nhưng vẫn bị đối phương kích hoạt kỹ năng hộ mệnh. ͏ ͏ ͏
Bây giờ giết càng mất thì giờ. ͏ ͏ ͏
Nhất là khi có tấm bia đá này trợ giúp, giết đối phương khó lại càng khó hơn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn cánh cửa không gian không khỏi cau mày. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là cánh cửa không gian bình thường, mà là cánh cửa đi thông Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 871Nguyên tố tầng diện là một loại thế giới khác, Giang Tả vẫn luôn cho rằng ở đó đều là Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nhìn lại, coi như đều là Nguyên tố, thì nó cũng không có đơn giản như hắn nghĩ. ͏ ͏ ͏
Có khả năng Nguyên tố tầng diện bị coi như là một con đường tới sử dụng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng coi như kiếp trước Giang Tả biết chuyện này, cũng không đi thử. ͏ ͏ ͏
Lối đi gì cũng không bằng hắn trực tiếp mở ra cánh cửa không gian. ͏ ͏ ͏
Chưa có nơi nào hắn muốn đi mà không mở được. ͏ ͏ ͏
Trừ phi đó là một ít không gian chưa từng đi qua. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tần Thiên đã khống chế người đàn ông trung niên kia. ͏ ͏ ͏
Không để cho đối phương nói thêm lời gì. ͏ ͏ ͏
Lần này Tần Thiên không có ý định phong ấn, dù sao thì ông ta cũng là người cuối cùng, sau này sẽ có thời gian từ từ mài chết đối phương. ͏ ͏ ͏
Giải quyết xong người đàn ông trung niên kia, Tần Thiên nhìn về phía Ma Pháp Sư. ͏ ͏ ͏
- Không gian thông đạo kia là do ngươi mở ra? ͏ ͏ ͏
Tần Thiên hỏi. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư không dám giấu giếm: ͏ ͏ ͏
- Đúng thế. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên mạnh mẽ như nào ông ta đã nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Nói thật ra, ông ta có chút khó tin, vì đối phương quá mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Có thể nói là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. ͏ ͏ ͏
- Làm sao ngươi làm được? ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Tần Thiên cũng nhìn ra, ma pháp có liên quan với Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
Cậu ta cũng chưa bao giờ nghe qua loại thông đạo này. ͏ ͏ ͏
- Nguyên tố tầng diện là một thế giới mênh mông, thời điểm ta ở thế giới của mình đã phát hiện, thế giới Nguyên tố tơ lớn hơn thế giới hiện tại của ta. Khi đó ta tốn rất nhiều thời gian tìm tòi thế giới Nguyên tố, rốt cuộc có một ngày, ta phát hiện điểm cuối thế giới. Tại điểm cuối thế giới, ta không nhìn thấy hắc ám hoặc là Hỗn Độn. Ở trong mắt ta, trước mặt là thế giới Nguyên tố, còn tràn đầy các loại Nguyên tố. Thế nhưng không cần biết ta cố gắng bao nhiêu, cũng không cách nào vượt qua điểm cuối cùng của thế giới. Sau đó ta mới biết, đó là cách trở vô hình, đó là bình chướng thế giới. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư nói ra nguyên nhân. ͏ ͏ ͏
Nhưng những lời ông ta nói không nói vào trọng điểm, cho nên Tần Thiên hơi mất kiên nhẫn: ͏ ͏ ͏
- Ta không có nhiều thời gian nghe ngươi nói nhảm. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư nói: ͏ ͏ ͏
- Thiên Bi thần chiến mở ra, bình chướng thế giới biến mất, thế nhưng thế giới Nguyên tố đã vượt qua thế giới bây giờ của ta. Cho nên ta có một cái phỏng đoán lớn mật. Thế giới Nguyên tố, có thể thông tới mỗi một cái thế giới. Ta dùng thiên phú của mình, bỏ ra cái giá thật lớn, đả thông vách ngăn giữa Nguyên tố tầng diện cùng hiện thế, cuối cùng đi tới nơi này. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư kia nói. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên cau mày, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể sửa chữa nó? ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư gật đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó ông ta bắt đầu tu bổ lối đi Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả cũng nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Hắn thật sự bội phục vị Ma Pháp Sư này, vậy mà lại thông qua Nguyên tố tầng diện đi tới thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Rất có ý tưởng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng từ cổ chí kim đến nay không có mấy người có thể làm được điểm này. ͏ ͏ ͏
Ít nhất Giang Tả chưa từng gặp ai. ͏ ͏ ͏
Phải biết không gian truyền tống của Ma Pháp Sư, chính là năng lực không gian thuần túy. ͏ ͏ ͏
Không liên quan gì với Nguyên tố tầng diện, cho nên, không ai nghĩ tới Nguyên tố tầng diện cũng có thể tiến hành chuyển dời không gian. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, độ khó của chuyện này lớn hơn, hiệu suất thấp hơn, hoàn toàn không cần thiết. ͏ ͏ ͏
Dù sao chân thân ở trong Nguyên tố tầng diện thời gian dài, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Thậm chí phần lớn người không vào được. ͏ ͏ ͏
Lại nói, không có việc ai tiến vào Nguyên tố tầng diện làm gì. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Ma Pháp Sư sửa chữa cái lối đi kia. ͏ ͏ ͏
Còn lại chính là thời gian tiếp nhận thẩm phán, mạng của bọn họ, đều ở trong tay Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên nhìn Ma Pháp Sư nói: ͏ ͏ ͏
- Muốn ở lại cái thế giới này sinh sống? ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Xin các hạ cho phép. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên không có từ chối, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Thể hiện giá trị của ngươi đi. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư này không thuộc về nhân tộc, Tần Thiên không cần thiết giữ cũng không muốn giữ ông ta. ͏ ͏ ͏
Có thể cho ông ta cơ hội đã rất không tồi rồi. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư quay đầu nhìn vợ con đang suy yếu một chút, cuối cùng quỳ một chân bên cạnh Tần Thiên, nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏
- Nguyên tố sử Lễ Nhạc, nguyện ý nghe các hạ sai khiến, đến chết mới thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó hình ảnh bắt đầu biến mất. ͏ ͏ ͏
- Cái thế giới này cũng không an toàn, sau khi bọn họ phủ xuống, nơi nào cũng có thể bị nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghe thấy sau lưng có thanh âm vang lên. ͏ ͏ ͏
Xoay người nhìn, phát hiện là Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn ông ta, ông ta cũng nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng cái này là video để lại, nên ông ta không thể nào thấy được Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Vì vậy Giang Tả không có nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tiên Linh phủ chủ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể đến được nơi đây, thấy được những nội dung này, đủ để chứng minh mọi người đã có năng lực Nhập đạo. Ta không thể nói quá nhiều, cũng không dám can thiệp quá nhiều, chuyện duy nhất có thể làm, chính là cho mọi người nhìn nhiều hơn một chút. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 872Giang Tả cau mày, cảm thấy có phải Tiên Linh phủ chủ hiểu lầm cái gì hay không? ͏ ͏ ͏
Bọn họ căn bản không có năng lực Nhập đạo. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng chuyện này cũng không có vấn đề, dù sao khác biệt cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Có chuyện gì rồi hãy nói. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tiên Linh Phủ đưa một tay ra, trên tay ông ta có một chùm sáng. ͏ ͏ ͏
Sau đó những ánh sáng này trực tiếp bay về phía ấn ký của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Đây là chìa khóa triệu hoán Tiên Minh Thuyền, chỉ cần ngươi để Tiên Minh Thuyền nhận chủ, đều có thể triệu hoán nó xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Tiên Linh phủ chủ nói. ͏ ͏ ͏
Sau đó không nói gì thêm nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả biết, đây là muốn bọn họ đi U Minh Hà dạo một vòng. ͏ ͏ ͏
Về phần Tiên Minh Thuyền, dĩ nhiên là chiếc thuyền lần trước Giang Tả đi. ͏ ͏ ͏
Mà người nhận chủ, hình như chỉ có một mình Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Còn nữa, hắn thật sự phải đi U Minh Hà một chuyến. ͏ ͏ ͏
Tiên Linh phủ chủ đã nói qua, bên kia có tài liệu về Thiên Quyến, cái này khiến Giang Tả muốn đi xem một chút. ͏ ͏ ͏
Biết càng nhiều, càng có lợi đối với hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó tất cả liền biến mất. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng lần này hắn đã biết tên Ma Pháp Sư kia là ai. ͏ ͏ ͏
Nếu như hắn không có đoán sai mà nói, Lễ Nhạc chắc là vị Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử kia. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử là người chỗ bọn hắn, hoá ra là người bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Quả thật Tần Thiên rất quyết đoán, dám dùng cả cường giả nơi khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy, nếu như Tần Thiên không chết, hắn rất muốn quen biết người này. ͏ ͏ ͏
Rất ít người có thể khiến cho hắn thưởng thức. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa ͏ ͏ ͏
Thời điểm Giang Tả xem video, tự nhiên mấy người Thánh nữ cũng xem cùng. ͏ ͏ ͏
Bởi vì có nam Thánh nữ dự khuyết, nên tạm thời bọn họ không quá căng thẳng. ͏ ͏ ͏
Tiên Linh Khí tích tụ cũng không nhiều. ͏ ͏ ͏
Cho nên sau khi video xuất hiện, các cô liền xem video trước tiên. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng lần này người đi vào xác nhận tình huống là Thanh Việt. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải mấy người Thanh Liên nói như vậy, cô cũng hoài nghi có phải Thánh nữ muốn kiếm cớ làm biếng hay không. ͏ ͏ ͏
Đừng tưởng rằng Thánh nữ sẽ không làm như thế, cô trước kia thường xuyên làm như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau khi xem video xong, Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc cũng xuất hiện, đúng là Thiên Bi thần chiến. Con đã nói nhất định thời kỳ viễn cổ xảy ra một lần đại chiến diệt tộc mà? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy kết quả cuối cùng là cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải video vừa rồi nói Thiên Bi thần chiến không phải là chiến đấu giữa các tu sĩ chúng ta, mà là chiến đấu cấp thế giới ư. Tên Ma Pháp Sư kia không phải là người của thế giới này. Nói cách khác, những thế giới khác tham dự Thiên Bia Thần Chiến. Bây giờ chỗ chúng ta bình an vô sự, chắc là thắng rồi. ͏ ͏ ͏
Tuyết Ngọc nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải những kẻ địch chúng ta gặp đều là khi đó lưu lại hay không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này khó nói, nhưng nhất định có chút đúng. Tóm lại đến lúc đó điều tra một chút, nhìn xem có ghi chép liên quan đến Thiên Bia Thần Chiến. Thế nhưng con thật sự đã xem qua ghi chép về Lễ Nhạc đó. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏
- Là Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử ư? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử? Hình như em cũng đã nghe nói qua về cái tên này rồi, đúng rồi... ͏ ͏ ͏
Vừa nói Tô Kỳ vừa lấy ra một quyển sách ma pháp nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói quyển sách ma pháp này chính là do tên Ma Pháp Sư đó tự mình viết. Trên đời này chỉ có một cuốn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Em lấy ở đâu? ͏ ͏ ͏
Cô đã từng nhìn thấy quyển sách ma pháp này, nhưng cô không biết đây là sách do Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử viết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Mua. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Mua ở đâu? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không nhớ, thế nhưng em nhớ người bán nó nói cho Tả ca nhà em là quyển sách này chỉ bán cho Ma Pháp Sư chân chính. Nếu như vậy, chồng em thật sự là Ma Pháp Sư sao? Anh ấy có thể trở thành Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử ư? ͏ ͏ ͏
Vừa nói Tô Kỳ vừa có chút hưng phấn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù tên Lễ Nhạc đó không có lợi hại như đám người Tần Thiên, nhưng ông ta lợi hại là không thể nghi ngờ. ͏ ͏ ͏
Nếu chồng cô có một nửa tu vi của tên Lễ Nhạc đó vậy cũng không tầm thường rồi. ͏ ͏ ͏
Nói chung là rất vui, như vậy thời gian bọn họ có thể ở cùng nhau sẽ dài hơn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ đang thầm vui nói: ͏ ͏ ͏
- Bàn chuyện chính đi, đừng có lộ ra nụ cười vợ ngốc được không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cúi đầu: ͏ ͏ ͏
- Ồ. ͏ ͏ ͏
Không cúi đầu sẽ bị nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Dù sao cô cũng rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Em còn cười nữa, đến lúc đó tu vi chồng em cao hơn em, xem em còn cười được không. ͏ ͏ ͏
Tiểu Tiểu hơi tò mò nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao chị ấy lại không cười nổi? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên cũng rất tò mò, ngay cả Tô Kỳ cũng tò mò, tại sao lại không cười nổi? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì tu vi cao đồng nghĩa với tuổi thọ dài, ví dụ như anh rể của các em có thể sống hai ngàn năm, mà chị các em chỉ có thể sống một ngàn năm. Các em đoán xem chị các em sẽ có cảm giác gì? Thật ra thì dài hay ngắn không quan trọng, chủ yếu là ngày nào đó chị các em về cõi tiên, mà chồng cô ấy vẫn còn sống thật tốt, lúc này người khác... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói tới chỗ này, Tô Kỳ lập tức ngắt lời nói: ͏ ͏ ͏
- Chị đừng nói nữa, em không cười, không cười được chưa. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 873Tô Kỳ không muốn nghe chuyện không tốt, ngộ nhỡ miệng sư tỷ thối nói trúng thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Mặc dù không có khả năng, nhưng vẫn không muốn nghe. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói nhiều, nhưng mà lời nói phía sau của cô, thiếu chút nữa khiến cho Tô Kỳ hộc máu: ͏ ͏ ͏
- Như vậy chồng sư tỷ các em, có khả năng là con trai Lễ Nhạc hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, con mắt nào của chị thấy đứa trẻ sơ sinh đó là nam? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút cũng đúng, dĩ nhiên, vừa rồi cô chỉ muốn làm bầu không khí sôi động lên mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy các em cảm thấy con của Lễ Nhạc, có thể sống đến nay không? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên không hiểu: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, tại sao chúng ta phải để ý con Lễ Nhạc có sống đến nay hay không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì chúng ta có thể hỏi hắn, đến cùng khi đó xảy ra chuyện gì, đỡ mất công chúng ta đoán khắp nơi, còn không giải quyết được chút xíu vấn đề. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên sửng sốt, Thánh nữ sư tỷ của cô nói rất đúng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Y Nhược nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, hình như vừa rồi Tiên Linh phủ chủ đã hiểu lầm cái gì, chúng ta không có năng lực cấp bậc Nhập đạo mà. Dường như nam Thánh nữ dự khuyết cũng không có. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hình như chuyện là như thế, nhưng như vậy sẽ có ảnh hưởng đến các cô sao? ͏ ͏ ͏
Còn nữa, hình như lần trước nói hồi sinh Tần Thiên Ngưng sống lại đã bắt đầu hiểu lầm. ͏ ͏ ͏
Đều là do nam nam Thánh nữ dự khuyết bật hack, nếu không tiến độ của bọn họ vẫn rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ chắc chắn sẽ không đi quản chứ, thế nhưng em phát hiện ra một chuyện, hình như em có thể triệu hoán Tiên Minh Thuyền. Có phải Tiên Linh phủ chủ muốn chúng ta đi qua nhìn một chút hay không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể triệu hoán, không thể đi. ͏ ͏ ͏
Bọn họ biết chuyện chiếc thuyền kia nhận Tô Kỳ làm chủ, dù sao lúc đó cũng cùng xem video mà. ͏ ͏ ͏
Nhưng không thể đi thuyền, bởi vì Tiên Linh phủ chủ đánh giá bọn họ quá cao. ͏ ͏ ͏
Cho nên, chỗ này thích hợp sau khi Nhập đạo đi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ đi nhất định là tặng đầu cho người khác. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt sẽ không cho bọn họ làm chuyện đi chịu chết. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt thở dài: ͏ ͏ ͏
- Nam Thánh nữ dự khuyết đi quá nhanh, chúng ta hoàn toàn theo không kịp bước chân của cậu ta. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng rất bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Nếu anh ta là nữ thì tốt, như vậy có thể để cho anh ta làm Thánh nữ, sau đó em sẽ được nghỉ. ͏ ͏ ͏
Đúng, Tô Kỳ đã là Thánh nữ dự khuyết hai lần rồi, lần này không thích hợp làm Thánh nữ, cô sẽ được nghỉ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt trợn trắng mắt: ͏ ͏ ͏
- Nếu cậu ta là nữ, có thể làm được nhiều chuyện như vậy sao? Hơn nữa chị mới làm Thánh nữ được vài năm mà, bây giờ thối vị, không phải chị mất hết thể diện sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Chị có thể nói vì hạnh phúc của em, như vậy bọn họ sẽ hiểu, hơn nữa còn để lại danh tiếng tốt. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Ngộ nhỡ nam Thánh nữ kia là tiểu Giang nhà em thì sao? ͏ ͏ ͏
- Chị, ngay cả chị cũng không tin lời như vậy, chị chỉ muốn chọc tức em chứ gì. Em nhìn ra rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không hề bị lay động. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhún vai, đúng, ngay cả cô cũng không tin. ͏ ͏ ͏
Chuyện này quá hoang đường. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng đột nhiên thối vị, có phải cô sẽ trở thành phụ nữ lớn tuổi giống như sư phụ mình hay không? ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại thật đáng thương, nhất là khi phát trực tiếp không thể dùng danh tiếng Nguyệt Liên Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó biến thành nguyên Thánh nữ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn ai chú ý nguyên Thánh nữ chứ, khẳng định sẽ bị bỏ lại phía sau, oa, cố gắng lâu như vậy, nhân sinh trực tiếp trở nên đen tối. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng suy nghĩ một chút cũng không có gì, đến lúc đó Tô Kỳ sinh con gái đáng yêu, cô có thể giúp trông giữ nó một tay, sau đó mang theo nó đồng thời phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó khẳng định có thể nổi tiếng. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên nhân sinh lại có hi vọng. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu, không suy nghĩ lung tung nữa. ͏ ͏ ͏
Đối phương không có khả năng làm Thánh nữ, cái khác không nói, thiếu nữ trong cấm địa sẽ không đồng ý. ͏ ͏ ͏
Dù sao tất cả đều là vì thiếu nữ trong cấm địa. ͏ ͏ ͏
Chuyện cô ấy không đáp ứng, ai cương quyết cũng không được. ͏ ͏ ͏
Oành! ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Tĩnh Nguyệt suy nghĩ lung tung, Tô Kỳ đắc ý vì mình đã nhìn thấu Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Thì Liên Hoa Thai dưới chân Tô Kỳ đột nhiên đứt gãy, khiến cả người rơi vào trong Thánh nữ Trì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tỉnh lại, nhìn lên Thiên Thư Sơn phía xa xa, chỗ đó là lối đi vào cửa thông đạo trước kia. ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt Giang Tả, quả thật nơi đó không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả vẫn rất hiếu kỳ, hắn thật sự không biết Nguyên tố tầng diện có thể đi thông các thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả tắt hình ảnh phản chiếu Thiên Thư Sơn. ͏ ͏ ͏
Đại đạo chi âm và hiệu quả ngộ đạo không có quan hệ gì với hình chiếu. ͏ ͏ ͏
Cho nên người bên ngoài, vẫn có thể hưởng thụ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tắt hình chiếu, người bên ngoài có người vui mừng, có người lo âu, cũng có người lộ ra biểu tình nghiền ngẫm. ͏ ͏ ͏
Nói như thế nào đây. ͏ ͏ ͏
Giống như cảm giác cuối cùng người kia, cũng lộ ra cái đuôi hồ ly vậy. ͏ ͏ ͏
Bọn họ không cho rằng giới tu luyện có loại người như vậy. ͏ ͏ ͏
Không có mục đích là chuyện không có khả năng. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 874Sư phụ Mặc Ngôn cũng có chút lo lắng, dù sao hắn cũng không phải là đồ đệ ông ta. ͏ ͏ ͏
Ngược lại sư phụ Xích Huyết Đồng Tử không thèm để ý chút nào. ͏ ͏ ͏
Mỗi người đều có tạo hóa của riêng mình, dọc đường ngã vào cơ duyên, chính là sự tàn khốc của giới tu luyện. ͏ ͏ ͏
Là cơ duyên hay là kiếp nạn, liền xem tạo hóa của bản thân bọn họ. ͏ ͏ ͏
Tử Phong là đệ tử đắc ý nhất của ông ta. ͏ ͏ ͏
Nếu nó đi vào, có lẽ sẽ khá hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Kỳ ngộ không có nguy hiểm, được gọi là kỳ ngộ sao? ͏ ͏ ͏
Ai ai cũng có thể lấy được, không cần bỏ ra bất kỳ vật gì, như vậy sẽ quý trọng đồ vật lấy được sao? Sẽ cảm thấy trân quý sao? ͏ ͏ ͏
Sẽ không, thậm chí cảm thấy được giá rẻ. ͏ ͏ ͏
Đốn ngộ là thứ khó cầu, như vậy phải nguy hiểm như thế nào mới xứng với kỳ ngộ chứ? ͏ ͏ ͏
Gọi ba ba chỉ là cái giá đầu tiên, cái giá lớn hơn, có khả năng là cạm bẫy trí mạng. ͏ ͏ ͏
Cho nên trước khi đi vào phải nghĩ thật kĩ, có thể đối mặt thì đi vào, không thể đối mặt, thì ở lại bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Đây chính là cách làm của Tử Phong. ͏ ͏ ͏
Gánh được thì lên, không được thì lui. ͏ ͏ ͏
Không có gì ghê gớm cả. ͏ ͏ ͏
Tu chân mà không có chút kỳ ngộ, không có chút phiêu lưu, ngươi dám nói ngươi là tu chân đấy sao? ͏ ͏ ͏
Sư phụ Đan Tuyết Ma Nữ lại không như vậy. ͏ ͏ ͏
Bà ấy vô cùng lo lắng. ͏ ͏ ͏
Những Ma Tu còn lại có người để ý, cũng có người không để ý. ͏ ͏ ͏
Đạo tu cũng vậy. ͏ ͏ ͏
Họ mặc kệ tất cả, dù sao cũng không thể quay đầu nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Có kết quả gì, bọn họ cũng phải tự gánh vác. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi lên ngai vàng lần nữa. ͏ ͏ ͏
Với tác dụng của Ngộ Đạo Thạch, hắn muốn đốn ngộ cũng không được. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng có thể tăng cao tu vi. ͏ ͏ ͏
Cố gắng một chút nữa là có thể lên tới 3.2. ͏ ͏ ͏
Vừa vặn, hắn muốn đi vào Nguyên tố tầng diện nhìn một chút. ͏ ͏ ͏
Xem lối đi còn ở bên trong đó hay không. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả vận chuyển Tiên Thiên nhị khí, Chiến Linh Bia cũng bị hắn lấy ra. ͏ ͏ ͏
Một cái Chiến Linh Bia tương đương một cái Tiên Thiên khí rồi. ͏ ͏ ͏
Chờ làm xong hết thảy, Giang Tả liền nhắm mắt lại, cuối cùng đi đến Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
Vừa đến Nguyên tố tầng diện, Hỏa Nguyên tố tiểu đệ liền sôi sùng sục. ͏ ͏ ͏
Thủy Nguyên tố tiểu muội thì khá hơn một chút, nhưng vẫn rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Yếu ớt trốn ở một bên, là Lôi Nguyên tố tiểu đệ. ͏ ͏ ͏
Nó mới tới, nên vẫn sợ người lạ. ͏ ͏ ͏
Lôi vốn cuồng ngạo, nhưng không quyết liệt như Hỏa Nguyên tố tiểu đệ, ở trước mặt đại ca, có cuồng hơn nưa cũng vô dụng, tất cả đều bị đánh ngã, đều bị khuất phục. ͏ ͏ ͏
Vì đại ca dâng lên hết thảy mới là chính xác. ͏ ͏ ͏
Còn lại đều là dị đoan. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn những Nguyên tố này, cuối cùng cũng không để ý tới bọn nó. ͏ ͏ ͏
Hắn dự định quan sát xung quanh một chút, chỉ cần không phải rời đi quá xa, vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên hiện tại hắn muốn nhìn nhất chính là cái lối đi kia. ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt Giang Tả, Nguyên tố tầng diện chỉ là tầng diện năng lượng. ͏ ͏ ͏
Nơi này không có đồ vật gì là thực tế, kiến trúc, thổ địa, hoa cỏ cây cối đều không có. ͏ ͏ ͏
Cho nên có thể nhìn rất rõ Nguyên tố tầng diện, một khi có những vật khác, thì có thể lập tức nhận ra được. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả đi vào, liếc mắt nhìn bốn phía liền thấy đồ vật khác. ͏ ͏ ͏
Là một cái dây nhỏ. ͏ ͏ ͏
Ở cách đó không xa, có một sợi dây nhỏ màu đen đang bay. ͏ ͏ ͏
Một đầu khác sợi dây Giang Tả không biết, thế nhưng đầu này nối tiếp cánh cửa đã bị chặt đứt. ͏ ͏ ͏
Có lẽ cái này chính là cánh cửa nối liền hai cái thế giới. ͏ ͏ ͏
Xem ra Lễ Nhạc cũng không có lừa bịp mọi người, quả thật lối đi đã bị đóng lại. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không hoàn thiện, nhưng vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn đường cong kéo dài, cuối cùng lắc đầu một cái, quá xa. ͏ ͏ ͏
Lấy thực lực hiện tại của hắn căn bản không đủ để đi qua, càng không cách nào đi tìm tòi kết quả. ͏ ͏ ͏
Hắn không chỉ hiếu kỳ với Nguyên tố tầng diện, còn hiếu kỳ với bức tường thế giới kia. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn nhìn một chút xem bức tường đó là cái gì. ͏ ͏ ͏
Có giống với thứ kiếp trước hắn đã gặp qua hay không. ͏ ͏ ͏
Còn một chuyện nữa là, nếu như Nguyên tố tầng diện có thể nối liền tất cả thế giới, như vậy, chuyện này thật sự là thế giới mới rồi. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc duy nhất chính là, bây giờ có vợ, không thể tùy tiện ra ngoài tìm tòi. ͏ ͏ ͏
Mặc dù sự thực là như vậy, thế nhưng Giang Tả vẫn cố hết sức đi xa nhìn một chút. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, hắn vừa mới đi được hai bước, hắn liền thấy một đống lớn Hỏa Nguyên tố xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Những Nguyên tố này xuất hiện vô cùng đột ngột. ͏ ͏ ͏
Sau khi Hỏa Nguyên tố xuất hiện, Thủy Nguyên tố, Lôi Nguyên tố cũng xuất hiện theo. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Giang Tả mới phát hiện, những Hỏa Nguyên tố này không phải là chạy tới, cũng không phải là từ đầu đã ở ngay bên cạnh hắn, mà là truyền tống tới. ͏ ͏ ͏
Kỹ năng này không tệ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút hứng thú. ͏ ͏ ͏
Nếu như học được kỹ năng này, thì có thể nhanh chóng đi bộ ở Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
Sớm biết vậy kiếp trước hắn đã đi dạo một vòng Nguyên tố tầng diện, bây giờ cũng không cần hiếu kỳ cái gì. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng đại quân Hỏa Nguyên tố lại tới nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm giác, phát hiện mình bắt đầu thăng cấp. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 875Bây giờ đại quân Hỏa Nguyên tố gần như đã cưỡi chiến mã, từng tên từ bộ binh biến thành kỵ binh. ͏ ͏ ͏
Cũng không biết sau này có thể xuất hiện chiến xa, đại pháo hay không. ͏ ͏ ͏
Mà Thủy Nguyên tố thì mới miễn cưỡng mọc ra tứ chi, người nhỏ hơn không ít, chớ nói chi tới chuyện hộ giáp. ͏ ͏ ͏
Xem ra chỉ có đại quân Hỏa Nguyên tố là tiến hóa nhanh nhất. ͏ ͏ ͏
Lúc này Hỏa Nguyên tố tiểu đệ cũng đến bên cạnh Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Đậy là lúc vì đại ca mà chiến, dâng ra hỏa diễm. ͏ ͏ ͏
Vì đại ca mà chiến, vì đại ca mà tắt. ͏ ͏ ͏
Thủy Nguyên tố tiểu muội chờ đại ca sai khiến. ͏ ͏ ͏
Lôi Nguyên tố... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn chưa nghĩ ra lời thoại, nói chung là vẫn đang u mê khó xử. ͏ ͏ ͏
Tóm lại chiến tranh lại bùng nổ một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Tình cảnh vẫn nhiệt huyết như vậy, vẫn là Nguyên tố tâm tư phấn chấn, vẫn giẫm đạp thủ lĩnh Nguyên tố đến mức hoài nghi nhân sinh. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này bên trong Thiên Thư Lăng chỉ có một người còn thanh tỉnh. ͏ ͏ ͏
Đó chính là Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam một mực bảo vệ ở bên cạnh Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Lúc này Nguyệt Tịch cũng lâm vào trong đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
Coi như không chạm vào cánh cửa Nhập đạo, cũng có thể thăng cấp. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó chính là chuẩn bị đại trận độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Thánh Địa sẽ chuẩn bị những thứ này, hắn không cần lo lắng. ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ kỹ một chút thời điểm hắn độ kiếp, cái gì cũng không chuẩn bị, trực tiếp độ kiếp là được. ͏ ͏ ͏
Với hắn mà nói, đại trận độ kiếp là đồ vật dư thừa, chẳng có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Kiếm Thập Tam đang suy nghĩ, hắn liền phát hiện trên Thiên Thư Sơn có không ít khí tức Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu đang làm gì vậy? Hình như đang đánh nhau cùng Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có chút không hiểu. ͏ ͏ ͏
Lấy hiểu biết của hắn đối với Giang Tả, Giang Tả không giống người ăn no không có việc gì làm đi đánh nhau với Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Cho nên, chuyện này là sao nữa? ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Kiếm Thập Tam không đi tìm tòi nghiên cứu, bởi vì có một chuyện khác khiến hắn chú ý. ͏ ͏ ͏
Hắn cảm giác được khí tức Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
- Có người muốn độ kiếp? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không khỏi ngẩng đầu. ͏ ͏ ͏
Đúng, có người muốn độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cảm giác được có người đột phá tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa sắp độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng độ kiếp ở chỗ này, chẳng phải là muốn liên lụy người khác à? ͏ ͏ ͏
Lại nói, một khi có nhiều người độ kiếp, như vậy sẽ rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Độ kiếp thành đoàn không phải là chuyện gì tốt. ͏ ͏ ͏
Mà là chuyện chết người. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Kiếm Thập Tam cảm giác được Thiên kiếp, Giang Tả cũng cảm giác được, khí tức quen thuộc. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không chơi đùa với đại quân Hỏa Nguyên tố nữa, nếu tiếp tục chơi sẽ dễ xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏
Giang Tả muốn trở về trực tiếp thăng cấp, đáng tiếc vừa mới buông tha thủ lĩnh Hỏa Nguyên tố, thủ lĩnh Hỏa Nguyên tố lại không muốn buông tha hắn. ͏ ͏ ͏
Chuyện này còn chưa chấm dứt mà, làm sao có thể không giẫm đạp nó chứ? ͏ ͏ ͏
Phi phi phi, chuyện này chưa chấm dứt, đã muốn đi sao? ͏ ͏ ͏
Quả nhiên dị đoan rất sợ, bọn nó sắp chiến thắng, giết đi, hủy diệt dị đoan. ͏ ͏ ͏
Sau khi được quân đội tiếp sức, thủ lĩnh Hỏa Nguyên tố liền ôm lấy bắp đùi Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Muốn chạy trốn sao? ͏ ͏ ͏
Không có cửa đâu. ͏ ͏ ͏
Nguyên tố sắp nghênh đón thời khắc mang tính lịch sử, bọn nó sắp thắng rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì, những Nguyên tố này thực là chán ghét. ͏ ͏ ͏
Sau đó vẻ mặt Giang Tả dần dần trở nên đông đặc, tiếp theo điên cuồng giẫm đạp thủ lĩnh Hỏa Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Những Nguyên tố này nên chết đi mới đúng. ͏ ͏ ͏
Một lát sau, thủ lĩnh Hỏa Nguyên tố bùng nổ. ͏ ͏ ͏
Sau khi thoát khỏi Giang Tả, nó lại mang theo đại quân rút lui chiến lược một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Đúng, Giang Tả đã thành công lên cấp. ͏ ͏ ͏
Có trận pháp trợ giúp, tốc độ Giang Tả lên cấp rất nhanh, gần như không tốn thời gian. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở mắt ra, càng cảm giác được khí tức Thiên kiếp rõ ràng hơn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù Thiên kiếp còn chưa bắt đầu tạo thành, thế nhưng khí tức đã xuất hiện, chỉ cần người độ kiếp lại phóng thích tu vi, Thiên kiếp sẽ giáng xuống. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn vòng quanh Thiên Thư Lăng, rất nhanh đã phát hiện người độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Là một vị Ma Tu tràn ngập tử khí. ͏ ͏ ͏
Người này vốn chỉ thiếu một bước mấu chốt, sau khi đốn ngộ, rốt cuộc bước vào con đường lên cấp. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Giang Tả thấy người này, người này cũng từ trong đốn ngộ tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp sắp đến, tự nhiên bản thân người này càng rõ ràng hơn. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn trực tiếp từ trong đốn ngộ tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Mặc dù có chút nuối tiếc, thế nhưng độ kiếp mới là chuyện quan trọng trong quan trọng, dù sao đốn ngộ cũng là vì đột phá, bây giờ đã đạt được mục đích. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc một bước mấu chốt nhất, khó khăn nhất cũng được người này bước ra. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng khi người này tỉnh lại, lại có chút ngơ ngác, hắn phải ra ngoài thế nào? ͏ ͏ ͏
Cần phải trả giá ra sao? ͏ ͏ ͏
Mọi người đều là người trưởng thành, không trả giá một chút thì không nói được. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn đi tới bên người Kiếm Thập Tam, xung quanh cũng chỉ có một mình Kiếm Thập Tam là tỉnh. ͏ ͏ ͏
Người này ôm quyền nói: ͏ ͏ ͏
- Xin hỏi đạo hữu, làm sao mới có thể rời khỏi Thiên Thư Lăng? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 876Kiếm Thập Tam ngẩng đầu nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tên Ma Tu đó cũng nhìn qua, mặc dù khí thế không khoa trương như trước, nhưng vẫn để cho hắn có chút khó mà nhìn thẳng. ͏ ͏ ͏
Ma Tu biết, người phía trên mới là chủ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hắn cũng không xác định, người kia muốn cái gì. ͏ ͏ ͏
Hắn lấy ra không ít Linh thạch, pháp bảo. ͏ ͏ ͏
Gần như là tất cả gia sản, chỉ hy vọng có thể trả được cái giá đốn ngộ lần này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm nhận được ánh mắt bọn họ, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Gọi Môn linh, bảo nó đưa ông đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Không đợi Ma Tu kia mở miệng, Môn linh đã xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Lúc này Ma Tu kia nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, không biết phải trả giá gì? ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Nghe được câu này, vẻ mặt Ma Tu hơi đông lại. ͏ ͏ ͏
Không cần ư? ͏ ͏ ͏
Chuyện này làm cho ông ta có chút không thể tin được, đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu? ͏ ͏ ͏
Nhưng không chờ ông ta suy nghĩ ra, Giang Tả lại mở miệng một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Lần này hắn giao phó với Môn linh ở đối diện: ͏ ͏ ͏
- Sau này có người muốn độ kiếp, trực tiếp đưa bọn họ đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Môn linh đáp lại: ͏ ͏ ͏
- Vâng ba, đã hiểu. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Tu: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Môn linh kêu người này cái gì? ͏ ͏ ͏
Ba sao? ͏ ͏ ͏
Đây chính là thú vui buồn nôn của đại tiền bối sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả vô cảm đối với chuyện này, ͏ ͏ ͏
Môn linh muốn gọi, hắn có biện pháp gì? ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả không quản những chuyện khác, hắn nhắm mắt lại, dự định tiếp tục thăng cấp. ͏ ͏ ͏
Cấp bậc hắn quá thấp, rất nhiều chuyện đều làm không được, nhất là chuyện có liên quan với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Tin tức Thiên Quyến ở U Minh Hà, nhưng tu vi hắn không đủ. ͏ ͏ ͏
Mà qua một thời gian ngắn nữa, có thể Tô Kỳ sẽ tiến tu, có lẽ khi đó hắn sẽ không đi được? ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại thời gian quá eo hẹp rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Ma Tu nhìn Môn linh nói: ͏ ͏ ͏
- Môn linh tiền bối, có thể giúp một tay mở cửa được không? ͏ ͏ ͏
Thanh âm của Môn linh lại vang lên: ͏ ͏ ͏
- Có thể, gọi ba ba đi. ͏ ͏ ͏
Ma Tu: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là đang làm nhục người khác sao. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không cúi đầu không được. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều cảm giác được khí tức Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Lãnh Khởi nói: ͏ ͏ ͏
- Có người thông qua đốn ngộ, thành công đột phá, ít nhất đốn ngộ là thật. Nhưng không biết người này phải bỏ ra cái giá như thế nào. ͏ ͏ ͏
- Tất nhiên trả giá không nhỏ, cuối cùng có thể đi ra hay không cũng khó nói. ͏ ͏ ͏
Một lão Ma Tu lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Thiên Thư Lăng đi vào thì dễ, nhưng đi ra rất khó khăn. ͏ ͏ ͏
Cảm ngộ dễ dàng, trả giá thật lớn, có thể khiến cho không ai tiếp nhận được. ͏ ͏ ͏
Thời điểm mọi người đều cho là như vậy, cánh cửa Thiên Thư Lăng lại xuất hiện một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh một người từ trong cửa đi ra. ͏ ͏ ͏
Trên cơ thể người này đồng thời mang theo tử khí và khí tức Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Rất rõ ràng, người này muốn độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Sau khi sư phụ Mặc Ngôn thấy Ma Tu này, không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Là Khổ đạo hữu, xem ra ông ấy muốn độ kiếp. Hy vọng ông ấy có thể thành công. ͏ ͏ ͏
Ma Tu này chính là Khổ Ma Tu. ͏ ͏ ͏
Ông ta vừa đi ra, dự định rời khỏi Thiên Thư Lăng, tìm một địa phương thích hợp độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Thời gian chuẩn bị là không có, nhưng may mà tâm lý có chuẩn bị, có thể thử độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Nhưng vừa mới bay lên bầu trời Thiên Thư Lăng, ông ta liền dừng lại. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo xoay người nhìn Thiên Thư Lăng cung kính lạy một cái: ͏ ͏ ͏
- Vãn bối không bao giờ quên đại ân của tiền bối. ͏ ͏ ͏
Thái độ của Khổ Ma Tu khiến cho mọi người đau đầu. ͏ ͏ ͏
Thật sự không cần bỏ ra giá lớn sao? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Lãnh Khởi mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Khổ đạo hữu, lần này đốn ngộ, cần phải trả giá như thế nào? ͏ ͏ ͏
- Trả giá sao? ͏ ͏ ͏
Khổ Ma Tu nhìn về phía Lãnh Khởi, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cũng đã từng hỏi qua vị tiền bối kia, nhưng mà vị tiền bối kia chỉ trả lời hai chữ. ͏ ͏ ͏
Lãnh Khởi nói: ͏ ͏ ͏
- Hai chữ nào? ͏ ͏ ͏
Khổ Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói xong, Khổ Ma Tu liền rời đi. ͏ ͏ ͏
Ông ta không để ý những người đó kinh ngạc nhiều hay không, nhưng nhất định sẽ kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Ngay cả ông ta đến bây giờ vẫn có chút khó tin. ͏ ͏ ͏
Đến cùng vị tiền bối kia mưu đồ gì? ͏ ͏ ͏
Những người nghe thấy Khổ Ma Tu trả lời đều sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Bọn họ luôn cảm giác, chuyện này không đúng. ͏ ͏ ͏
Chuyện này không phù hợp nhận thức của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đến cùng người kia mưu đồ chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bất kể là như thế nào, bọn họ vẫn phải tiếp nhận sự thật này. ͏ ͏ ͏
Bởi vì sau Khổ Ma Tu, không ngừng có người từ trong Thiên Thư Lăng đi ra. ͏ ͏ ͏
Ai đi ra, cũng vô cùng cung kính đối với vị tiền bối kia. ͏ ͏ ͏
Mà bọn họ cũng hỏi có phải trả giá lớn hay không. ͏ ͏ ͏
Nhưng câu trả lời nhận được đều giống nhau, không có bất kỳ giá gì. ͏ ͏ ͏
Toàn dân cứ như vậy đốn ngộ, cứ như vậy rời đi. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng chuyện đơn giản như vậy, nhưng không ai có thể lý giải, thậm chí không thể tin được. ͏ ͏ ͏
- Cảnh giới không giống, tu vi không giống, tâm tính khác nhau, thái độ đối xử tất cả sự vật cũng sẽ khác nhau. Có lẽ trên đời này thật sự có người như thế. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên sư phụ Tử Phong mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Nếu không thể nào hiểu được, vậy đừng thử đi tìm hiểu nữa. ͏ ͏ ͏
Tìm lý do thích hợp, tiếp thu là được. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 877Chuyện này cũng giống như, rõ ràng sư đệ là đồng môn, cuối cùng biến thành Ma Tu, ông ta cũng chỉ có thể an tâm tiếp thu. ͏ ͏ ͏
Đối với Ma Tu Mặc Ngôn, ông ta cũng có thể tiếp thu. ͏ ͏ ͏
Đám người sư phụ Mặc Ngôn không nói gì. ͏ ͏ ͏
Bọn họ chờ ở bên ngoài một ngày, người đi ra cũng càng ngày càng ít, không phải tất cả mọi người đều độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Thời điểm hửng đông ngày thứ hai, khí tức đại đạo trong Thiên Thư Lăng hoàn toàn biến mất. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, đốn ngộ đã kết thúc. ͏ ͏ ͏
Như vậy cũng nên đi ra. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên Thiên Thư Sơn, Giang Tả thu hồi Ngộ Đạo Thạch. ͏ ͏ ͏
Tất cả đã kết thúc. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng thành công lên cấp. ͏ ͏ ͏
Hiện tại tu vi của hắn đã ngang bằng Tô Kỳ, vượt qua Tô Kỳ ngay trong tầm tay. ͏ ͏ ͏
Giang Tả sớm đã muốn dùng cảnh giới nghiền ép Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không biết tại sao tu vi vẫn chưa đủ mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa không dùng cảnh giới còn tốt, chỉ sợ vừa mở ra cảnh giới hắn càng thảm hơn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu một cái, không tiếp tục nghĩ nhiều, hiện tại Ngộ Đạo Thạch đã tới tay, chỉ cần trở về là có thể trực tiếp đi Thánh Địa tìm Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Muốn đi gặp Tô Kỳ rồi. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng khí tức tự do rất tốt, thế nhưng, cuối cùng hắn vẫn yêu thích khí tức trên người Tô Kỳ hơn. ͏ ͏ ͏
Sau khi đốn ngộ kết thúc, rất nhiều người đều tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Đám người Mặc Ngôn cũng giống như vậy, chỉ có Liễu Y Y cầm viên đá trên tay là chậm hơn một chút, giống như cô có thể đốn ngộ lâu hơn. ͏ ͏ ͏
Mà nói tới đốn ngộ lâu, những người ở khu vực Nhất giai cũng giống vậy. ͏ ͏ ͏
Càng khoa trương hơn là, có vẻ như viên đá trên người bọn họ lưu trữ được một lần đốn ngộ, khả năng lần sau có thể mượn viên đá này lại đốn ngộ một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Đây chính là tạo hóa của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Cái tạo hóa này ngàn vàng khó mua, vạn kim khó đổi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, so với tạo hóa Giang Tả cho thì những thứ này có chút không đáng nhắc tới. ͏ ͏ ͏
Dù sao đó cũng là toàn dân đốn ngộ. ͏ ͏ ͏
- Hiện tại đốn ngộ đã qua đi, có phải Phá Hiểu đại lão ở trên đỉnh núi hay không? Chúng ta có cần trèo lên đỉnh núi chụp một bức ảnh sau đó phát ra ngoài khoe khoang hay không? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói với đám người Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lại gặm kem que: ͏ ͏ ͏
- Trí tuệ cô không phát triển là đúng rồi, không thấy hiện tại Môn linh đã không ở nơi này à ? ͏ ͏ ͏
Đúng, không còn cửa nữa. ͏ ͏ ͏
Bây giờ bọn họ muốn trèo lên đỉnh cũng không được. ͏ ͏ ͏
Đừng nói gọi ba, gọi ông cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn khó chịu, cô còn chưa kịp chụp hình, chưa kịp nói vài câu, nhất định chuyện này có thể khiến cho vô số Ma Tu ước ao đố kị. ͏ ͏ ͏
Đây chính là khả năng của Ma Tu Mặc Ngôn cô. ͏ ͏ ͏
Có thể làm việc người khác không thể. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng hiện tại không thể đi lên nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Vì vậy chỉ có thể chờ đợi Liễu Y Y tỉnh lại, sau đó đi xuống. ͏ ͏ ͏
Trong lúc rảnh rỗi Mặc Ngôn nhìn Sơ Tình, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chị có một vấn đề muốn hỏi từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nhìn Mặc Ngôn không nói gì, giống như đang chờ Mặc Ngôn hỏi. ͏ ͏ ͏
Dưới tình huống bình thường, cô bé sẽ hỏi gì đáp lấy. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết và Xích Huyết Đồng Tử cũng rất tò mò, Mặc Ngôn muốn hỏi Sơ Tình vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng, hỏi cái gì thì hỏi chứ đừng hỏi chuyện rèn đúc. ͏ ͏ ͏
Hỏi chuyện này, dễ khiến Sơ Tình bất thường. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao ngày nào em cũng đi tất chân, đeo khăn quàng cổ, ống tay áo che mu bàn tay. Sửa sang như một thiếu nữ xinh đẹp, mẹ em không nói em sao. Chị ăn mặc bừa bộn, sư phụ chị sẽ nói, cho nên chị mặc rất đơn giản, kiểu tóc cũng đặc biệt đơn giản. A, đúng rồi, vì em có suy nghĩ lừa bịp. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gặm kem que, không muốn nói nhiều. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cũng ngẫm lại, kỳ thực cô không đánh lại Sơ Tình. ͏ ͏ ͏
Đừng nhìn Sơ Tình nhỏ, người ta là thiên tài trong thiên tài, nếu như không bị rèn đúc làm lỡ, đó là người có khả năng sánh với Nguyệt Liên Thánh nữ và Đan Tuyết Ma Nữ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không thể nào hi vọng Mặc Ngôn có loại tự giác này. ͏ ͏ ͏
Đến bây giờ cô vẫn có thể tưởng tượng sau khi Phá Hiểu gặp nạn, ở trong nhóm bàn luận tìm di vật cho Phá Hiểu, chứ đừng nói người khác. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bây giờ tinh thần Sơ Tình rất ổn định, sẽ không tính toán cùng Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Cô bé giải thích: ͏ ͏ ͏
- Mẹ em nói, hàng ngày không mặc như này. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng là hàng ngày không mặc. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình liền nói: ͏ ͏ ͏
- Cho nên, em thường mặc cho mẹ xem. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó người ở trên Thiên Thư Sơn, cũng chậm rãi trở về. ͏ ͏ ͏
Nói như thế nào đây, đi tới là không thể nào. ͏ ͏ ͏
Bởi vì theo thời gian trôi đi, hình như cửa ải nơi này đang khôi phục lại độ khó ban đầu, mọi người căn bản khó mà chống cự. ͏ ͏ ͏
Hiện tại không trở về, chết như thế nào cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Về phần người trên ải thứ ba, bởi vì Môn linh không ở đây, cho nên không thể nào trèo lên đỉnh. ͏ ͏ ͏
Con đường duy nhất chính là trở về. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 878Sau đó không lâu, đám người Trần Ức cũng đã tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
- Đốn ngộ lâu như vậy rồi, rốt cuộc đáp án là cái gì. ͏ ͏ ͏
Trần Ức hỏi. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nam sinh quá nhiều, ngay cả liều cũng không thể liều nói ra một chữ. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc vỗ vỗ bả vai Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
- Thôi, đừng xấu hổ, về sau đọc thêm nhiều sách. ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy rốt cuộc là chữ gì. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều đã buông bỏ, vậy mà cũng không công bố đáp án, Môn linh đúng là không có trách nhiệm, khó chịu. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Tử Phong cũng đã tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Bọn họ vào rất sớm, thế nhưng vừa đến bọn họ liền cảm giác mình bị tiểu sư đệ tính kế rồi. ͏ ͏ ͏
Tiểu sư đệ nói cho bọn họ biết có đốn ngộ, nói cho bọn họ biết hoàn toàn mở ra. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không nói cho bọn họ biết phải gọi ba. ͏ ͏ ͏
Chuyện này tương tựa như nói cho Xích Huyết Đồng Tử biết chỗ nào đó có rất nhiều tiên tử thiếu đạo lữ, thế nhưng cần trả tiền. ͏ ͏ ͏
Trả hay không đây? ͏ ͏ ͏
Có muốn hay không chỗ rẽ gặp tình yêu? ͏ ͏ ͏
Có lẽ chính là như vậy. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt nói với Tử Phong: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, muội phát hiện một chuyện. ͏ ͏ ͏
Tử Phong cau mày nhìn Lam Nguyệt, hắn cảm thấy có thể chuyện Lam Nguyệt nói với hắn không phải chuyện tốt đẹp gì. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Lam Nguyệt mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Muội cảm thấy, nơi tiểu sư đệ đi, thông thường đều có đại tạo hóa. Thời điểm nó tới Thánh Địa liền có được tạo hóa không nhỏ. Lần này tạo hóa càng lớn hơn, ngay cả huynh cũng không nhịn được phải đến. Hơn nữa còn bị lừa, không chừng tiểu sư đệ đang ở trong bóng tối mừng thầm đấy. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Mặt Tử Phong không thay đổi nhìn Lam Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư muội, chuyện đã qua, thì không nên nhắc lại, chúng ta phải học nhìn về phía trước. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt không để ý lắm, nói: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, hình như lúc đi ra cũng phải gọi ba, huynh bằng lòng sao. Tiểu sư đệ nghe thấy sư huynh gọi ba, khẳng định sẽ rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Tử Phong giật một cái, sư muội hắn đang chơi trò đồng quy vu tận. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tử Phong nói: ͏ ͏ ͏
- Sư muội, ta phát hiện ra một chuyện, tiểu sư đệ vừa ngốc liền trở nên mạnh mẽ. Nên huynh nghĩ muội cũng muốn trở nên mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt: ". . ." ͏ ͏ ͏
Những người này còn đang tranh đấu, thế nhưng khả năng bọn họ đã hiểu lầm Xích Huyết Đồng Tử rồi. ͏ ͏ ͏
Ngay từ lúc bắt đầu Xích Huyết Đồng Tử đã không có chút ý nghĩ hãm hại bọn họ, khi đó chuyện Môn linh đã sớm bị việc toàn dân đốn ngộ che lấp đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó, mọi người bắt đầu xuống Thiên Thư Sơn, hiện tại bọn họ cũng đang quấn quít một chuyện. Đó là phải đi ra ngoài thế nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Môn linh không xuất hiện nữa. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cũng đã tỉnh lại, hiện tại người Thánh Địa tới bên cạnh cô. ͏ ͏ ͏
Bên này có Kiếm Thập Tam bao bọc, khẳng định không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bọn họ vẫn rất tò mò, vị sư huynh trong truyền thuyết này, có gọi ba hay không. ͏ ͏ ͏
Dù sao họ cũng nghe nói phải tới Cửu giai mới không phải gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Muốn hỏi nhưng không dám hỏi. ͏ ͏ ͏
Vẫn nên đợi trở về hỏi lại Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Mấy người Mặc Ngôn cũng đi xuống. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói lúc ra vẫn phải gọi ba ba, chúng ta đợi đến cuối cùng đi. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Tóm lại là muốn nhìn xem Phá Hiểu có phải gọi ba ba hay không. ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Tiêu Tiểu Mặc cũng tới hội họp. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn về phía Tiêu Tiểu Mặc cười nói: ͏ ͏ ͏
- Quả nhiên, họ Mặc chúng ta, đều là giống nhau. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi họ Tiêu. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Như nhau như nhau. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng vừa rồi mọi người cũng đã cảm nhận được uy thế của Phá Hiểu tiền bối, không thể gọi ba ba được? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Cho dù chỉ có một chút cơ hội, cũng phải chờ, ngộ nhỡ có thì sao? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gật đầu, cô cảm thấy chuyện này rất đáng để chờ. ͏ ͏ ͏
Nếu những người này muốn đợi, thì còn có thể nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Chờ chứ sao. ͏ ͏ ͏
Sau đó Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải Đao Khách đâu? ͏ ͏ ͏
Hình như bọn họ thất lạc với Biên Hải Đao Khách, thế nhưng Biên Hải Đao Khách mạnh như vậy, chắc vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Bây giờ việc cần làm trước mắt là nhìn xem Phá Hiểu có gọi ba ba hay không. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng hiện tại Môn linh đâu? ͏ ͏ ͏
Tự nhiên ở trên đỉnh Thiên Thư Sơn rồi, nó bị Giang Tả triệu hoán tới. ͏ ͏ ͏
- Ba, mặc dù con có thể tùy tiện mở cửa ở mỗi một góc Thiên Thư Lăng, nhưng vượt qua phạm vi Thiên Thư Lăng lại không được. ͏ ͏ ͏
Môn linh giải thích. ͏ ͏ ͏
Giang Tả muốn rời đi, nhưng bên ngoài nhiều người như vậy, không có tiện. ͏ ͏ ͏
Tốc độ không đủ, năng lực không gian truyền tống của Đoạn Kiều quá kém. ͏ ͏ ͏
Cự Ly ngắn không nói, mà vật phẩm có thể mang theo cũng chỉ là mấy quả lê, căn bản không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn muốn hỏi Môn linh phạm vi mở cửa. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc vẫn không thể rời khỏi Thiên Thư Lăng. ͏ ͏ ͏
Xem ra cần phải tìm Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Để anh ta đưa mình đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả liền hướng về phía dưới Thiên Thư Sơn đi xuống. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 879Rất nhanh Giang Tả đã đi ra khỏi Thiên Thư Sơn, khi hắn xuất hiện ở dưới núi, rất nhiều người cũng nhìn sang. ͏ ͏ ͏
Nhưng vừa nhìn một cái, phần lớn người cũng cúi đầu xuống. ͏ ͏ ͏
Trên người vị tiền bối này có một cỗ khí thế đáng sợ, khó mà nhìn thẳng. ͏ ͏ ͏
Mặc dù đám người Mặc Ngôn cũng cảm nhận được cỗ khí thế kia, nhưng bọn họ cách khá xa. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa cúi đầu sẽ thoải mái hơn rất nhiều, cho nên bây giờ bọn họ đang cúi đầu trao đổi. ͏ ͏ ͏
- Đến rồi, khả năng đây là thời khắc chứng kiến lịch sử. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn vô cùng hưng phấn. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng rất hưng phấn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù bộ dạng cô vẫn là cái loại lạnh lẽo cô quạnh. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người hưng phấn như vậy làm gì? ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
- Bình thường phụ nữ đều là động vật thù dai, bọn họ nghĩ đến việc đại lão bị làm trò hề đã lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng, chính là như vậy, coi như Phá Hiểu là đại lão, nhưng bọn họ vẫn muốn nhìn Phá Hiểu bị biến thành trò hề, hơn nữa còn muốn khen ngợi một chút. ͏ ͏ ͏
Bọn họ không muốn quá phận, cũng không ác độc, chỉ khen ngợi chút mà thôi. ͏ ͏ ͏
Mặc dù tỷ lệ rất thấp, nhưng dù sao có hi vọng cũng hơn không có hy vọng? ͏ ͏ ͏
Với lại đây là cơ hội tốt hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Lúc khác sẽ không thích hợp, ví dụ như thời điểm độ Thiên Phạt chẳng hạn, khi đó ở một bên khen rõ ràng không nhân đạo. ͏ ͏ ͏
Ngộ nhỡ bị lão đại không ưa, trực tiếp hủy diệt nhân đạo của mình thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Cho nên lúc này vẫn là tốt nhất. ͏ ͏ ͏
Khoảng cách xa, nhưng vẫn có thể nghe được, nhìn được Phá Hiểu bị trò mèo. ͏ ͏ ͏
Nếu như Phá Hiểu muốn đợi đến cuối cùng, bọn họ liền đợi đến cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Sau đó tất cả mọi người đều thấy vị đại tiền bối này đi về phía Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Mặc dù mỗi một người đều không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cuối cùng vẫn lo lắng bọn họ đánh nhau. ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự đánh, nhưng người như họ sẽ bị ảnh hưởng, sau đó bị toàn diệt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cứ như vậy đi về phía trước, tất cả mọi người đều cung kính nhường ra một con đường, không người nào dám có chút bất kính. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Giang Tả đã đi tới bên cạnh Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cũng có chút lo lắng, người này đeo mặt nạ, cô không thấy rõ, nhưng nhìn thế nào cũng thấy người này không phải là tu sĩ bình thường. ͏ ͏ ͏
Làm gì có tu sĩ bình thường nào có loại khí thế cường đại này. ͏ ͏ ͏
Loại khí thế này cũng không tận lực, nhưng so với không tận lực còn còn đáng sợ hơn, giống như thiên hạ chúng sinh, không thể lọt vào pháp nhãn của đối phương. ͏ ͏ ͏
Vì vậy Nguyệt Tịch lo lắng sư huynh mình đánh nhau với người này. ͏ ͏ ͏
Dù sao lúc hai người đối mặt, bầu không khí liền không thoải mái. ͏ ͏ ͏
Hai người mắt đối mắt đứng yên lặng một lúc, cuối cùng Kiếm Thập Tam mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Bây giờ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu một cái: ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam lại nói: ͏ ͏ ͏
- Chỗ cũ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả vung tay lên, Môn linh xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Thấy Môn linh xuất hiện, mọi người liền có chút kích động, đám người Mặc Ngôn cũng bắt đầu mong đợi. ͏ ͏ ͏
Gọi ba ba, gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Nguyệt Tuyết càng hi vọng, lúc này Môn linh ngang ngạch một chút. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Môn linh đã hoàn toàn hiện thân, nó vừa xuất hiện, liền lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe ba triệu hoán, đợi ba sai khiến, ba, người cần con làm gì. ͏ ͏ ͏
Thoáng cái thanh âm Môn linh truyền vào trong tai tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Mỗi một người đều ngơ ngác. ͏ ͏ ͏
Nhất là đám người Mặc Ngôn, cả người trở nên tuyệt vọng. ͏ ͏ ͏
Lấy tác phong làm việc của đại lão, chuyện này nằm trong dự liệu, thế nhưng bọn họ không muốn tiếp nhận. ͏ ͏ ͏
Môn linh vô dụng không có chút khí phách nào. ͏ ͏ ͏
Thái độ khi đối mặt với bọn họ đâu rồi? ͏ ͏ ͏
Tôn nghiêm của một cánh cửa đâu? ͏ ͏ ͏
Những tu sĩ khác cúi đầu thấp hơn. ͏ ͏ ͏
Hoá ra người tới là ông nội. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Thoáng cái đại lão đã con cháu đầy nhà, đại lão ưu tú như vậy, vợ anh ấy biết không? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Hay cô làm tin tức lộ ra một chút? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Tên chúng ta đều có chữ Mặc, chuyện tìm mộ, tôi sẽ giúp cô tìm, nếu thực sự không được, tôi có thể hỏi đại lão. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ đi, cô sẽ khiến cho những người này biết, Ma Tu Mặc Ngôn khủng bố như nào. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Giang Tả cũng nói với Môn linh ở phía đối diện: ͏ ͏ ͏
- Mở cửa. ͏ ͏ ͏
Môn linh không chút chậm chạp, lập tức mở cửa. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, đây mới chính là ba ba. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng dậm chân rời đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc mọi người nhìn Giang Tả rời đi, đột nhiên có người ở trong đám đông hô to. ͏ ͏ ͏
- Ông nội, ông nội, chờ cháu một chút, cháu là Đan Tuyết đây. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Mặc Ngôn ở trong đám người kêu to, hơn nữa mang theo tình cảm yêu mến. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên Giang Tả sẽ không để ý tới tiếng kêu của người khác, mà trực tiếp bước đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Về phần ai vừa mới gọi ông nội, nhìn không nhất định là nhìn thấy, nhưng nghe khẳng định vẫn nghe được. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Ma Tu không khỏi bắt đầu tìm Đan Tuyết Ma Nữ. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào Ma Tu, lui mấy bước theo bản năng. ͏ ͏ ͏
Sư muội bên cạnh cậu ta, đã bắt đầu bùng nổ, không nên đứng quá gần. ͏ ͏ ͏
Đám người Xích Huyết Đồng Tử và Lục Nguyệt Tuyết, cũng lui về phía sau theo bản năng. ͏ ͏ ͏
Đùa, tu vi Đan Tuyết Ma Nữ đã là Tam giai, chậm chút nhất định sẽ bị đánh, đứng quá gần cũng chết. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn khinh thường: ͏ ͏ ͏
- Sợ cái gì, Ma Tu Mặc... ͏ ͏ ͏
Ầm! ! ! ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt công kích to lớn bao phủ Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Phía sau chính là một trận chém giết chân chính. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma Nữ có thể làm chuyện như vừa rồi sao? ͏ ͏ ͏
Giống như Mặc Ngôn mở miệng kêu ông nội để trả thù? ͏ ͏ ͏
Cô làm sao có thể nói ra miệng. ͏ ͏ ͏
Cho nên bây giờ cô ấy muốn giết Mặc Ngôn, Ma Tu đáng chết. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 880Thiên Thư Lăng vì Giang Tả xuất hiện, mà trở nên quá mức an tĩnh. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên thời khắc cuối cùng, vang lên lời nói của Mặc Ngôn, Đan Tuyết Ma Nữ nằm mơ cũng không nghĩ tới. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn đáng chết cứ như vậy bán đứng cô, thể diện cũng bị mất hết. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải cô trang điểm dầy, mặt cô cũng đã đỏ lên. ͏ ͏ ͏
Nhà Ta Lão Bà Có Thể Là Thánh nữ Trailer ͏ ͏ ͏
Thẹn quá thành giận, tự nhiên cô muốn giết chết Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Còn đám người Xích Huyết Đồng Tử ở một bên lại vô cùng vui mừng, may mà Mặc Ngôn không có dùng tên bọn họ. ͏ ͏ ͏
Nếu không sau này đi ra ngoài sẽ không ngóc đầu lên được. ͏ ͏ ͏
Thấy ai cũng phải thấp hơn một đầu. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết thở phào trong lòng, thật sự phải cảm tạ Mặc Ngôn không hãm hại mình. ͏ ͏ ͏
Mong Mặc Ngôn an tâm tạ thế. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi Giang Tả đi, dĩ nhiên là cửa đóng lại. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhìn Kiếm Thập Tam, bà hoàn toàn không hiểu hai người nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bà biết một chuyện, đó là hai người rất quen thuộc, hơn nữa còn rất ăn ý. ͏ ͏ ͏
Vậy rốt cuộc đối phương là ai? ͏ ͏ ͏
Bà một mực chờ đợi sư huynh chủ động nói cho mình biết, nhưng không biết phải chờ bao lâu. ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam nhìn Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Sư, sư muội, chúng ta, vậy chúng ta, cũng đi ra ngoài đi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch gật đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó từng người nhìn về phía Kiếm Thập Tam, xem Bát giai gọi ba ba cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi đi vào, mới biết, chuyện này là không thể nào. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam đến gần Linh Môn, Linh Môn liền tự giác mở cửa. ͏ ͏ ͏
Không nói người này là thiết bản, chỉ cần người này quen biết ba, đã không thể làm khó rồi. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Đây cũng là nhân vật cấp bậc chú bác. ͏ ͏ ͏
Nếu nói sớm nó cũng sẽ không ăn quả đắng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam mang theo Nguyệt Tịch đi ra ngoài, dĩ nhiên là Nguyệt Tịch mang theo cả đám người Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Ban đầu những người Thánh Địa đó còn có chút thấp thỏm, mãi cho đến khi bọn họ đi ra ngoài, mới phát hiện, hoá ra đi theo sư huynh trong truyền thuyết, cũng không cần gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng những người còn lại bắt đầu lộn xộn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Linh Môn cũng lớn tiếng kêu to: ͏ ͏ ͏
- Tất cả gọi ba ba. ͏ ͏ ͏
Được rồi, bây giờ không ai có thể uy hiếp nó. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nó chính là ba. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả xuất hiện ở trên bầu trời Thiên Thư Lăng, đây là vị trí hắn để cho Linh Môn mở. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt hắn đi ra, một đạo kiếm quang lập tức bao trùm hắn, sau đó lấy tốc độ cực nhanh dẫn hắn rời đi. ͏ ͏ ͏
Đích đến chính là gần nhà hắn. ͏ ͏ ͏
Đây chính là kết quả sau khi hắn nói chuyện với Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Tốc độ Nhất Kiếm của Kiếm Thập Tam rất nhanh, những người này không thể nào đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Càng không thể nào ngăn hắn lại. ͏ ͏ ͏
Cho nên mọi người chỉ có thể chớp mắt nhìn hắn rời đi. ͏ ͏ ͏
- Khí thế thật đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Lãnh Khởi nhìn bóng lưng Giang Tả rời đi, kinh hãi nói. ͏ ͏ ͏
Khí thế đáng sợ đó, khiến cho bọn họ từ bỏ ý tưởng đi lên nói chuyện và theo đuôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này sư phụ Mặc Ngôn cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Người này chắc là người lên đỉnh? Hắn cứ như vậy rời khỏi Thiên Thư Lăng sao? ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn vừa dứt lời, cánh cửa Thiên Thư Lăng liền mở ra. ͏ ͏ ͏
Người thứ nhất đi ra, chính là Kiếm Thập Tam và đám người Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Sư phụ Mặc Ngôn đi thẳng tới bên cạnh Kiếm Thập Tam, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Kiếm đạo hữu, xin hỏi, tiểu bối bên trong thế nào rồi? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam trả lời: ͏ ͏ ͏
- Không có vấn đề gì, chỉ cần bọn họ thỏa mãn điều kiện đi ra, tự nhiên sẽ ra được. ͏ ͏ ͏
Ban đầu sư phụ Mặc Ngôn vẫn không rõ, nhưng khi nhìn lên cái cửa kia, liền hiểu. ͏ ͏ ͏
Nhưng càng nghi ngờ: ͏ ͏ ͏
- Vậy bọn họ có cần phải bỏ ra cái gì không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không cần, đây chẳng qua là vị kia nhất thời nổi hứng làm thôi, không có bất kỳ lợi ích gì. ͏ ͏ ͏
Lãnh Khởi cũng tới, sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏
- Nhất thời nổi hứng sao? ͏ ͏ ͏
Quả thật đoạn thời gian trước bọn họ vẫn đối địch, nhưng chưa làm ra chuyện kết thù gì. ͏ ͏ ͏
Cho nên dưới tình huống không có tranh giành lợi ích, bọn họ cũng không cần phải đối địch. ͏ ͏ ͏
Chớ nói chi bây giờ Kiếm Thập Tam đã là Bát giai Vấn đạo. ͏ ͏ ͏
Mấy người Lãnh Khởi tới cũng không phải là đối thủ của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, người đó nhất thời nổi hứng, không có mục đích, không có lợi ích. ͏ ͏ ͏
Nói xong liền mang theo Nguyệt Tịch và người Thánh Địa rời đi. ͏ ͏ ͏
Hắn không có nói láo, những người này tin hay không, hắn không quan tâm. ͏ ͏ ͏
Bọn họ tin hay không cũng không có chút ý nghĩa nào. ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Kiếm Thập Tam muốn đi, Lãnh Khởi lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Người đó là ai? ͏ ͏ ͏
- Không thể trả lời. ͏ ͏ ͏
Sau đó đám người Kiếm Thập Tam liền rời đi. ͏ ͏ ͏
Còn những người đó lại sửng sốt đứng tại chỗ, thật lâu không cách nào nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Nhất là đám cường giả Ngũ, Lục giai, bọn họ thật sự không thể nào tiếp thu được. ͏ ͏ ͏
Nhất thời nổi hứng ư? ͏ ͏ ͏
Chỉ là nhất thời nổi hứng thôi sao? ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể chứ? ͏ ͏ ͏
Nhưng là sự thật đặt ngay trước mắt, bọn họ muốn không tin cũng không được. ͏ ͏ ͏
Nhưng ngay từ đầu ai dám tin đây? ͏ ͏ ͏
Chuyện này giống như ngươi đang ngồi uống rượu, sau đó đột nhiên trên đài có người rống lên: “Tối nay Triệu công tử trả tiền.” ͏ ͏ ͏
Như vậy ngươi có muốn uống hay không? ͏ ͏ ͏
Có dám uống loại đắt hay không? ͏ ͏ ͏
Có sợ Triệu công tử cả đêm mua vé chạy trốn hay không? ͏ ͏ ͏
Có lẽ chính là loại tình huống này. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏