Việc này nói ra thì rất đơn giản, nhưng mà để làm được thì lại rất khó khăn. ͏ ͏ ͏
Ít nhất với năng lực của bà ta căn bản không thể nhận ra đâu là đỉnh sóng trong Ngân Hà. ͏ ͏ ͏
Không nhìn thấy đỉnh ngọn sóng, vậy thì lý luận vĩnh viễn chỉ là lý luận mà thôi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà người kia không chỉ nhìn thấy được, mà hắn còn tùy ý dẫm lên, điều này mới khiến bà khó có thể tin nổi. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên ma tu ổn định lại tâm trạng, có lẽ không phải do cảnh giới, tuy rằng con đường ngược dòng Ngân hà rất kỳ lạ, nhưng mà chưa chắc đã không có cách phá giải. ͏ ͏ ͏
Có lẽ do người kia đã biết trước mà thôi. ͏ ͏ ͏
Hoặc là có tài năng về mặt này. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bà ta vẫn phải cảnh giác, nên để ý đến người này một chút. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là người này có khả năng còn có liên quan với Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Dù sao bây giờ cũng đang ở trong phạm vi Thánh Địa, bà ta không muốn trở mặt với Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất vẫn là vì Kiếm Thập Tam quá mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Sau đó dưới chân Nam Huyên ma tu cũng nổi lên gợn sóng nhè nhẹ, bước chân bà ta ngay lập tức đã nhanh hơn rất nhiều, thậm chí còn sắp đuổi kịp Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng bà ta không thể nào làm giống như Giang Tả được, nhưng mà đã biết phương pháp rồi, dựa vào năng lực và kiến thức của bà ta hoàn toàn có thể làm tương tự. ͏ ͏ ͏
Cho nên cũng coi như đã thoát khỏi trở lại của con đường ngược dòng Ngân hà. ͏ ͏ ͏
Đối với việc này Giang Tả cũng không thèm để ý, vốn dĩ việc đi ngược dòng Ngân hà rất đơn giản, tìm ra biện pháp cũng là chuyện bình thường. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu cũng không kinh ngạc lắm, dù sao đó cũng là sư phụ của hắn, là người rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
- Ra giá đi, vi sư muốn tất cả tư liệu về người kia. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu đột nhiên nghe thấy sư phụ hắn truyền âm cho mình. ͏ ͏ ͏
Nhưng Hắc Bào ma tu đã từ chối ngay không do dự chút nào: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, không bán được, thật đó. ͏ ͏ ͏
- Một viên Cửu phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Sư phụ của Hắc Bào ma tu trực tiếp ra giá. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy cái giá này, cả người Hắc Bào ma tu run len. ͏ ͏ ͏
Cửu phẩm Linh thạch đó, chỉ vài câu nói thôi. ͏ ͏ ͏
Chuyện làm ăn này mà không làm sẽ bị thiên lôi đánh mất. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, con không dám, người đừng ra giá nữa, con không chọc nổi hắn. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên ma tu nhíu mày, cuối cùng cũng không truyền âm nữa. ͏ ͏ ͏
Cửu phẩm Linh thạch cũng không thể làm đồ đệ bà ta rung động, vậy thì chuyện này đúng là rất khó khăn. ͏ ͏ ͏
Việc làm ăn đáng giá Cửu phẩm Linh thạch, cho dù phải đánh cược tính mạng mình thì đồ đệ của bà ta cũng có thể làm. ͏ ͏ ͏
Lần trước chỉ vì kiếm lợi một viên Thất phẩm thôi đã chọc bao nhiêu phiền toái cho bà, ngược lại bản thân hắn thì chạy trốn rất nhanh, chẳng lẽ hắn không biết hắn còn một người sư phụ sao? ͏ ͏ ͏
Không biết đối phương sẽ tìm đến tận cửa sao? ͏ ͏ ͏
Cho nên người có thể khiến hắn từ chối Cửu phẩm Linh thạch, chắc chắn không phải người bình thường. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng rất ngạc nhiên, nhưng mà Nam Huyên ma tu cũng không quá để ý. ͏ ͏ ͏
Chuyến đi này bà ta có mục đích riêng, đạt được mục đích là quan trọng nhất, bà ta không muốn tình hình trở nên phức tạp hơn. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Nam Huyên ma tu đành phải yên lặng rời khỏi. ͏ ͏ ͏
Chỉ là trước khi đi, bà ta còn liếc nhìn Xích Huyết Đồng Tử một cái. ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi Nam Huyên ma tu đã đi xa, Xích Huyết Đồng Tử mới nói: ͏ ͏ ͏
- Vị tiền bối vừa rồi liếc nhìn tôi nhỉ? Tôi có thể sẽ gặp phải nguy hiểm gì không? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Đại khái là gần đây sư phụ đang tìm bạn đời cho sư muội, có lẽ bà cảm thấy cậu cũng không kém lắm. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Đan Tuyết Ma nữ? Tuy rằng cô ấy hơn kỳ quái một chút, nhưng mà không đến nỗi lo cô ấy không gả được chứ? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi thấy rất đáng lo đấy, dù sao cô ấy cũng là Cương thi Tiên Tử. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã từng nhìn thấy dung mạo thật của Đan Tuyết Ma nữ, về mặt lý thuyết chỉ cần cô ta không trang điểm thì không lo không gả được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà chuyện của người tu luyện không thể dùng vẻ ngoài để nói chuyện. ͏ ͏ ͏
vẻ bề ngoài chỉ được ưu tiên khi người cấp cao đối mặt với người cấp thấp. ͏ ͏ ͏
Còn khi cấp thấp đối mặt với cấp cao, căn bản không có sức phản kháng, dù mang vẻ ngoài thế nào cũng không phản kháng nổi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, điều cấp thấp quan tâm cũng là thực lực. ͏ ͏ ͏
Cũng giống như một Tiên Tử Tam giai đối mặt với một người Ngũ giai gương mặt bình thường, và một người cấp một có gương mặt đẹp trai, thì cô ấy sẽ chọn thế nào? ͏ ͏ ͏
Chuyện này chẳng khác nào trực tiếp chọn lựa sống hay chết. ͏ ͏ ͏
Trừ khi có bối cảnh lớn. ͏ ͏ ͏
Mà Đan Tuyết Ma nữ có tu vi Tam giai, vẻ ngoài xinh đẹp, cũng được coi là thiên tài, nhà mặt phố bố làm to. ͏ ͏ ͏
Cho nến, chắc hẳn không lo bị ế. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nhún vai: ͏ ͏ ͏
- Quan trọng nhất là hiện giờ sư phụ tôi cảm thấy sư muội đã thích Mặc Ngôn rồi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử sững sờ, Biên Hải Đao Khách cũng sững sờ, ngay cả Giang Tả cũng ngây người ra. ͏ ͏ ͏
Giới tu luyện cũng có chuyện kiểu này sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ vô cùng ăn ý, không tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa. ͏ ͏ ͏
Quá phức tạp rồi. ͏ ͏ ͏
Tốc độ của Giang Tả cũng không nhanh, hắn không hề có ý muốn đuổi theo sư phụ của Hắc Bào ma tu. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ cần chậm rãi bước đến là được rồi. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều Linh khí. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng có rất nhiều thứ có ích trong Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà trong đó cũng không yên bình. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như, Thiên Tinh động phủ được xây dựng trên Tỏa Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Hay nói cách khác Thiên Tinh chính là một viên Tỏa Linh tinh. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏
Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏
Chương 914Tầng ngoài của nó căn bản không có linh khí tồn tại. ͏ ͏ ͏
Chỉ có Linh dược Linh thảo mới có thể hấp thụ được linh khí từ dưới mặt đất. ͏ ͏ ͏
Ở bên trong nếu muốn hấp thụ được Linh khí thì rất đơn giản, tìm cây cối hoa cỏ ăn vào là được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết có bao nhiêu người biết rõ chuyện này, nhưng mà không thể nào không có ai biết, dù sao chuyện Thiên Tinh giáng thế không phải mới chỉ một hai lần. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau đám người Giang Tả đã trông thấy một tinh cầu nhìn qua rất cô đơn lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏
Tinh cầu này ở cuối dải Ngân Hà, dường như nó đã yên tĩnh nằm ở đó chờ đợi vô số năm rồi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Chỗ này rõ ràng không có gì cả, chỉ có một tinh cầu. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chưa chắc đâu, chúng ta đang ở trên sông Ngân hà có khả năng chỉ nhìn thấy điểm cuối thôi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhớ rõ xung quanh nó còn có những tinh cầu khác, mặc dù cách xa, nhưng mà những hành tinh khác như mặt trời gì gì đó vẫn phải có. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên là không cần phải quan tâm đến những thứ này. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ nhanh chóng đi đến gần Thiên Tinh, cuối cùng bước ra khỏi sông Ngân hà lên trên hành tinh ấy. ͏ ͏ ͏
KHi bọn họ vừa xuất hiện trên Thiên Tinh đã không có cách nào cảm nhận được Linh khí nữa. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Chỗ này thế mà lại không có Linh khí. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Ngoài những thứ được mọc ra từ mảnh đất này, những thứ khác thông thường đều không có Linh khí. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn mảnh đất hoang vu hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có dễ dàng tìm được cây cỏ ở chỗ này không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Vào trong thì sẽ dễ tìm thấy. ͏ ͏ ͏
Bề ngoài Thiên Tinh cơ bản đều là mảnh đất hoang vu, ở chỗ này có rất ít sinh vật sống. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đi thẳng đến một ngọn núi lớn trước mặt, cửa vào của Thiên Tinh động phủ là ở chỗ đó, người bình thường đều có thể trông thấy được. ͏ ͏ ͏
Dù sao thì ngay trước ngọn núi cũng điêu khắc một bức tượng người đàn ông trung niên bằng đá. ͏ ͏ ͏
Có lẽ người đó chính là chủ nhân của Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Trước khi đến ngọn núi, bọn họ đã trông thấy một cánh cửa kết giới, xem ra cánh cửa này không có bất kỳ trở ngại nào. ͏ ͏ ͏
Mà sự thật cũng đúng như vậy, mở cánh cửa ấy rất dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Cho nên Giang Tả rất ngạc nhiên, nếu có người trực tiếp bay thẳng đến Thiên Tinh, có phải cũng có thể trực tiếp vào trong hay không? ͏ ͏ ͏
Hay là sau khi Thiên Tinh giáng thế, kết giới này mới mở ra. ͏ ͏ ͏
Lúc Giang Tả đến cánh cửa đã bị phá hỏng rồi, cho nên về vấn đề ấy hắn cũng không biết được. ͏ ͏ ͏
Sau đó bốn người bọn họ đi vào. ͏ ͏ ͏
Lúc vào trong, thì chỉ còn một mình Giang Tả, điều này không có gì bất ngờ cả, chỗ này vốn dĩ là như thế. ͏ ͏ ͏
Động phủ của những vĩ nhân để lại cho đời sau, bình thường đều Truyền Tống ngẫu nhiên như vậy. ͏ ͏ ͏
Vừa vào trong, Giang Tả đã đem Đoạn Kiều và Hồng Thự ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Chuyện đầu tiên Giang Tả làm chính là hỏi Đoạn Kiều: ͏ ͏ ͏
- Có tín hiệu không? ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Đoạn Kiều định trả lời ngay lập tức, nhưng mà đột nhiên nó lại sững sờ, sau đó bắt đầu nhắm mắt lại tìm kiếm. ͏ ͏ ͏
Chờ khoảng mười phút sau. ͏ ͏ ͏
Trong lúc ấy Giang Tả không có bất cứ hành động gì, hắn đứng yên tại chỗ chờ câu trả lời của Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏
Hắn không phải người ngốc, hắn biết Đoạn Kiều đang thử kết nối, nếu hắn cắt ngang thì đúng là ngu không ai bằng. ͏ ͏ ͏
Mười phút sau, Đoạn Kiều mới nói: ͏ ͏ ͏
- Bắt được tín hiệu, nhưng mà không gian có chút lộn xộn, chủ yếu là quá xa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ảnh hưởng lớn không? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều nói thật: ͏ ͏ ͏
- Có một chút, nhưng mà chắc chắn vẫn trò chuyện bình thường được. ͏ ͏ ͏
Thật ra Đoạn Kiều cũng rất căng thẳng, nó không ngờ lại đi xa đến vậy, nếu không phải do thiên phú của nó, cộng thêm với việc gần đây nó đã khôi phục lại một chút năng lực, thì chưa chắc đã bắt được tín hiệu. ͏ ͏ ͏
Không làm được tháp tín hiệu nữa, nó còn có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến việc đó thôi nó đã sợ rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, hắn không nói thêm gì, xem ra dùng Đoạn Kiều làm công cụ liên lạc vẫn rất được. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ chỗ Giang Tả đang đứng là trong khu rừng đá, trong rừng đá có vô số tấm bia, trên mỗi tấm bia đá đều khắc rất nhiều hoa văn. ͏ ͏ ͏
Có vài cái là phương pháp hấp thụ linh khí, có vài cái là cách thi triển phép thuật, còn có cả một vài phép thần thông nữa. ͏ ͏ ͏
Tóm lại chỗ này miễn cưỡng được coi là mảnh đất truyền thừa, chỉ cần lựa chọn công pháp bên trên, cũng đủ cho dùng tới Thất giai Bát giai. ͏ ͏ ͏
Có vài pháp thuật thậm chí còn có thể dùng đến Cửu giai, đương nhiên, loại pháp thuật này rất ít, cộng lại cũng chỉ đủ một bàn tay. ͏ ͏ ͏
Nhưng đáng tiếc là, Giang Tả không hề có hứng thú với những thứ này chút nào. ͏ ͏ ͏
Những thứ 'đồ chơi' này. ͏ ͏ ͏
Đối với hắn mà nói, đều chỉ là những mặt hàng bình thường, bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa. ͏ ͏ ͏
Cũng giống như công pháp mà Tô Kỳ đang tu luyện. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy đồng xu ra, sau khi biết đại khái phương hướng hắn bắt đầu chạy nhanh về phía đó, tuy rằng hắn không biết mục đích cuối cùng của mình đang nằm ở khu vực nào, nhưng mà hắn có thể tính ra được, ở trong này thật sự có thể tìm được Thất Tình Lục Dục quyết và lai lịch của nó. ͏ ͏ ͏
Có lẽ đổi lại là người khác thì sẽ đánh giá cao Thất Tình Lục Dục quyết hơn, nhưng mà thứ Giang Tả để ý chính là lai lịch của nó. ͏ ͏ ͏
Có điều ở kiếp trước, hắn lại không phát hiện ra Thất Tình Lục Dục quyết ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Kiếp trước sau khi đạt được Tiên Phủ hắn đã làm gì nhỉ? ͏ ͏ ͏
Hắn lấy hết những thứ có lợi cho tu vi ở bên trong để đề cao tu vi cho mình. ͏ ͏ ͏
Sau đó dùng nó để nuôi dưỡng Linh dược, Linh Thú. ͏ ͏ ͏
Nhưng sau này, trong một cuộc chiến lớn, bất đắc dĩ hắn phải cho nổ Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Lần đó không chỉ nổ chết người khác, bản thân hắn còn hấp thu hạch tâm của Thiên Tinh. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Khi đó cửu tử nhất sinh, nhưng mà tu vi cũng tăng mạnh bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Sau đó, chưa lần nào hắn cẩn thận đi dạo một vòng trong Thiên Tinh động phủ thì nó đã không còn. ͏ ͏ ͏
Có điều nếu Thất Tình Lục Dục quyết có lợi cho tu vi vẫn còn, thì nhất định hắn sẽ lấy được, ngay cả Thiên Thần hoa hắn cũng có thể lấy được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ̣nếu như khi đó không có mấy thứ ấy. ͏ ͏ ͏
Chắc hẳn là khi mở ra đã bị người khác lấy trước rồi. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 915Cẩn thận nghĩ lại, thì rất có khả năng người lấy đi Thất Tình Lục Dục quyết chính là cô gái lần trước, dù sao ở kiếp trước, chỉ có mình cô ta tu luyện Thất Tình Lục Dục quyết, còn tu luyện đến đại thành. ͏ ͏ ͏
Còn về Thiên Thần hoa, Giang Tả không có bất kỳ đầu mối nào về thứ này cả. ͏ ͏ ͏
Trong lúc suy nghĩ, Giang Tả đã đi đến một khu vực có rất nhiều bia đá. ͏ ͏ ͏
Đây là kết quả mà đồng xu bói toán ra, là chỗ gần nhất. ͏ ͏ ͏
Những tấm bia đá ở đây dường như xếp lại thành một vòng tròn, mà nhìn vào cửa vào chỉ có một chính là hướng Giang Tả bước vào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bắt đầu xem xét chữ viết và hình vẽ trên từng tấm bia đá, chẳng qua là khi hắn định xem lướt qua một lượt, thì đột nhiên có một tia sáng xuất hiện trước mắt hắn. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả trông thấy tia sáng này, rõ ràng nó cũng đã nhìn thấy Giang Tả, sau đó nó không chần chừ chút nào đã trực tiếp chạy trốn. ͏ ͏ ͏
"Muốn chạy sao?" Giang Tả lấy Trận thạch ra, một trăm lẻ tám khối Trận thạch bắt đầu sáng lên. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi hắn sắp bắt được nó, thì đột nhiên có một cây cột đá xuất hiện chặn lại sự vây công của Trận thạch. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không vội vàng, hắn khống chế Trận thạch bắt lấy nó. ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc hắn đang định không chế, thì đột nhiên hắn cau mày nhảy ra khỏi chỗ ban đầu. ͏ ͏ ͏
Chỉ trong tích tắc, vị trí trước đó của hắn có một cây cột đá trực tiếp đâm lên. ͏ ͏ ͏
Sau đó lại có vài cây cột đá bay nhanh về phía Giang Tả, sau khi hắn né tránh toàn bộ, thì những tấm bia đá vốn dĩ chỉ vây quanh một nửa đã trực tiếp quây chỗ này lại thành một vòng tròn. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là tia sáng kia đã chạy mất. ͏ ͏ ͏
"Nhanh thật đấy." Giang Tả lắc đầu, hắn cũng không thèm để ý, sau đó hắn lại bắt đầu xem xét từng tấm bia đá. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không sợ mình sẽ bị nhốt ở chỗ này, nếu đánh không ra được thì có thể bay ra, chỗ này cũng không có cấm chế. ͏ ͏ ͏
Cho dù có cấm chế thì Giang Tả cũng không thèm để ý, dù sao rất ít thứ có thể nhốt được hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bắt đầu xem xét những tấm bia đá ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Bia đá, à, bây giờ có thể gọi nó là tranh đá rồi, hình ảnh ở bên trên nó giống như ghi chép lại một chút chuyện nào đó. ͏ ͏ ͏
Bức tranh thứ nhất, Giang Tả trông thấy hình ảnh một người, nhìn kỹ thì giống như một người phụ nữ. ͏ ͏ ͏
Có lẽ là nữ, tuy hơi bằng phẳng một chút nhưng mà dung mạo đúng là giống một cô gái. ͏ ͏ ͏
Cô gái này có gương mặt thánh khiết, khí chất siêu thoát trần tục. ͏ ͏ ͏
Trước mặt cô gái là một người đàn ông đang quỳ. ͏ ͏ ͏
Đây là một chiến sĩ, dường như hắn đang lắng nghe thánh lệnh của cô gái. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bắt đầu xem đến bia đá phía sau. ͏ ͏ ͏
Bức tranh thứ hai là hình ảnh người chiến sĩ kia mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn cô gái, thậm chí còn có xu thế muốn đứng dậy. ͏ ͏ ͏
Hình ảnh tiếp theo. ͏ ͏ ͏
Người chiến sĩ kia đã đứng dậy, dường như đang từ chối thánh lệnh của cô gái, nhưng mà gương mặt của cô gái kia không thay đổi chút nào, vẫn là gương mặt thánh thiện, khí chất của cô ta cũng rất dửng dưng. ͏ ͏ ͏
Dường như không có bất kỳ thứ gì có thể tác động đến cô ta. ͏ ͏ ͏
Sau đó chiến sĩ kia muốn rời khỏi, nhưng mà cô gái kia lại ra tay giam cầm hắn lại. ͏ ͏ ͏
Lúc này trên bức tranh đá bỗng hiện lên một câu: "Vốn dĩ tôi sẽ phải chết, chỉ là muốn giữ lại hy vọng cho mọi người." ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, cho nên những lời này chính là do cô gái nói? ͏ ͏ ͏
Nhìn cô ta có vẻ thánh thiện không nhiễm bụi trần như vậy mà sẽ chết sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả rất tò mò, vì sao người như thế lại chết sớm như vậy? ͏ ͏ ͏
Hắn lắc đầu sau đó lại tiếp tục xem bức tranh sau. ͏ ͏ ͏
Kế đó Giang Tả trông thấy trong bức tranh ấy, cô gái vốn dĩ thánh thiện không nhiễm bụi trần kia đang hấp hối. ͏ ͏ ͏
Cô vẫn đứng ở chỗ đó như trước, nhưng mà dường như lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống. ͏ ͏ ͏
Điều khiến Giang Tả kinh ngạc là trong tay cô lúc này, thế mà lại đang cầm một quả tim máu chảy dầm dề, còn vị trí trái tim của người con gái đã có thêm một lỗ hổng. ͏ ͏ ͏
Cho nên, người này tự móc tim minh ra sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu nổi, nên lại tiếp tục xem tiếp. ͏ ͏ ͏
Những bức tranh phía sau đã thay đổi rất lớn. ͏ ͏ ͏
Không còn người con gái ấy nữa, người chiến sĩ kia cũng không còn. ͏ ͏ ͏
Mà là một cô gái bình thường đang ngồi khoanh chân dưới đất, cô mở to mắt, trong tay đang cầm trái tim. ͏ ͏ ͏
Bấy bức tranh sau đều vẽ cô gái này, đều ngồi khoanh chân dưới đất, đều cầm trái tim trong tay. ͏ ͏ ͏
Điểm khác biệt duy nhất chính là khí chất và ánh mắt của cô gái này, ͏ ͏ ͏
Qua mỗi một bức ảnh, biểu cảm trên mặt cô gái lại biến mất dần, đồng thời khí chất cũng nhiều thêm một phần thánh khiết. ͏ ͏ ͏
Về sau, gần như cô đã giống hệt cô gái ban đầu. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả thấy cô gái ấy đứng dậy, cô nhìn trái tim trên tay dường như định làm gì đó với nó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả xem tiếp nhưng lần này hắn lại sững sờ, bởi vì sau đó không còn... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoặc là nên nói, bức tranh chỉ được vẽ một nửa, nhưng mà chưa vẽ ra phần quan trọng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn bốn phía xung quanh, hắn phát hiện vị trí của bức tranh cuối cùng chính là nơi phát ra tia sáng kia. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, rất có thể chỗ này là do tia sáng kia để lại. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng nó đến đây để ngắm tranh. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà có đầu mối dù sao vẫn tốt hơn không có. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, cái này có liên quan đến Thất Tình Lục Dục quyết sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn lại một lượt biến hóa của cô gái kia, cuối cùng hắn cảm thấy, có lẽ thật sự có liên quan. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa đối với bức tranh này Giang Tả đã có chút phỏng đoán, nhưng mà còn vài chuyện hắn vẫn chưa giải thích được. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn không nghĩ nhiều thêm nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bay nhanh về phía không trung, lướt qua tấm bia đá, rồi bỏ lại chúng ở sau lưng. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi tia sáng kia chạy rất nhanh, nhưng mà những thứ hắn đã trông thấy còn có thể chạy được sao? ͏ ͏ ͏
Chỉ cần nó vẫn còn trong Thiên Tinh động phủ, thì sẽ không trốn được. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc Giang Tả đang định đi tìm tia sáng kia, thì Đoạn Kiều đột nhiên lên tiếng: ͏ ͏ ͏
- Cái đó, cái đó... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn nó, không nói gì. ͏ ͏ ͏
- Ta, ta không cẩn thận phủ tín hiệu lên động phủ này rồi. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 916Sau đó Đoạn Kiều nhanh chóng giải thích: ͏ ͏ ͏
- Chủ yếu do ta phát hiện ra chỗ này có thể nhận được tín hiệu, vốn dĩ ta chỉ muốn làm cho đường truyền ổn định hơn một chút, ai ngờ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để Đoạn Kiều nói hết, mà hỏi lại: ͏ ͏ ͏
- Hậu quả? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều ấp úng nói: ͏ ͏ ͏
- Toàn, toàn bộ động phủ đều có tín hiệu rồi. ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả không có biểu cảm gì: ͏ ͏ ͏
- Ổn định? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Rất ổn định. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cũng không nói thêm nữa, chuyện có tín hiệu có ảnh hưởng gì đến động phủ không, hắn cũng không quan tâm lắm. ͏ ͏ ͏
Sau khi nhảy xuống khỏi tấm bia đã, Giang Tả trực tiếp rời khỏi khu vực rừng đá này. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Còn lúc này, ở một rừng cây bình thường khác, Xích Huyết Đồng Tử cảm thấy vận may của mình có phải quá tốt không? ͏ ͏ ͏
Chỗ này tràn đầy cỏ cây hoa lá, có thể tùy tiện dùng Linh khí. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa không cần ăn cỏ, ăn lá cây là được rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này đột nhiên Xích Huyết Đồng Tử cảm thấy chuông điện thoại của mình vang lên. ͏ ͏ ͏
Hắn ta hơi sửng sốt, vừa cầm điện thoại lên xem đã sợ ngây người: ͏ ͏ ͏
- Chiếc điện thoại này thần thông đến vậy sao? Ngay cả ở chỗ này cũng bắt được tín hiệu. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, hiện giờ vạch tín hiệu đang báo đầy. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn có thể nói chuyện phiếm trong nhóm chat, chắc hẳn không phải giả. ͏ ͏ ͏
Vì lý do an toàn, Xích Huyết Đồng Tử vẫn lấy Xích kiếm ra, hắn chỉ sợ mình đang bị rơi vào trong ảo trận. ͏ ͏ ͏
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, hắn mới mở nhóm chat lên. ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: "Oa, tôi cũng muốn đi, Đan Tuyết Ma nữ điên rồi, tôi muốn đi tị nạn." ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: "Đáng đời." ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Ủng hộ đan Tuyết Ma nữ." ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: "Oa, các cô kỳ thị Ma tu, Xích Huyết Đồng Tử đâu? Mau tới đón tôi." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Tôi đang ở Thiên Tinh động phủ rồi." ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gửi icon kinh ngạc: 】 Thiên Tinh động phủ ở trên trái đất?" ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Không phải, nhưng mà hình như có thể vào mạng được." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Quả nhiên, không phải chỉ mình tôi bắt được tín hiệu." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Bên cạnh tôi có vài người, cũng bắt được tín hiệu rồi, không biết đã xảy ra chuyện gì." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Tag Phá Hiểu đạo hữu xem, có lẽ hắn ấy biết." ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: "Mọi người thật sự không đến cứu tôi sao? Lục Nguyệt Tuyết, cô sẽ phải hối hận." ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gửi một sticker kiêu ngạo. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng không sợ Mặc Ngôn, bất kỳ sự uy hiếp nào đối với cô cũng không có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Mặc Ngôn cũng không đánh nổi cô, cô có Phá Thiên thương, lực công kích tăng lên rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng nghề nghiệp chính của cô là trồng linh dược, nhưng mà cô cũng là chiến sĩ vô địch. ͏ ͏ ͏
Ngay cả Xích Huyết Đồng Tử cô cũng dám dùng Phá Thiên thương đâm vài cái. ͏ ͏ ͏
Huống chi chỉ là Mặc Ngôn mà thôi. ͏ ͏ ͏
Ha ha. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: "Vì sao người phải hối hận là Lục Nguyệt Tuyết tỷ mà không phải tiền bối Xích Huyết Đồng Tử?" ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: "Bởi vì quá xa, mọi người cứ nhìn khoảng cách thì biết, ngoài tầm với rồi." ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế mà Mặc Ngôn còn để ý đến điều này, hơn nữa khi bọn họ đi xem cũng nhận ra đúng là đã ngoài tầm với rồi. ͏ ͏ ͏
Vượt quá giới hạn rồi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Thật đúng là làm được, có điều có đúng không? Tôi phát hiện ra mình đang ở rất gần Xích Huyết Đồng Tử." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Chúng ta thử tụ tập lại một chỗ, xem sai số bao nhiêu." ͏ ͏ ͏
Sau khi cả hai đã đồng ý, thì bắt đầu đến điểm hẹn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà những người khác cũng rất ngạc nhiên, không biết trong đó rốt cuộc trông như thế nào. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Trần Ức ngoi lên nói: "Muốn biết Thiên Tinh động phủ? Xem trực tiếp là được rồi, còn nhớ chủ kênh livestream Không Sợ Chết không? ͏ ͏ ͏
Đúng, lại là hắn." ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Trần Ức gửi kèm một đường link. ͏ ͏ ͏
Sau khi mở ra, thật sự đúng là một cảnh tượng mới lạ. ͏ ͏ ͏
Vừa kết nối xong, trong phòng phát sóng trực tiếp đã nhiều người hơn rồi. ͏ ͏ ͏
Qua video bọn họ trông thấy một người đang đi về phía ngọn núi lớn, mà bên trên ngọn núi ấy có một bức tượng đá rất to. ͏ ͏ ͏
Đúng là cảnh thượng bên ngoài Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Tín hiệu đã được trải rộng ra cả ngoài này rồi. ͏ ͏ ͏
Ngoài chủ phòng phát sóng trực tiếp kia, còn có vài tu sĩ khác đang đi về phía Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Mỗi người đều dùng tốc độ vô cùng nhanh. ͏ ͏ ͏
"Các vị đạo hữu, con đường nhỏ không dám đi quá nhanh, cũng không dám để lộ, đừng nghĩ chỗ này cấp bậc cao nhất chỉ là Tứ giai, thật ra có rất nhiều bậc tiền bối." Trong phòng trực tiếp truyền ra tiếng nói rất cẩn thận. ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức có người thưởng quà kèm theo lời nói: "Thế mà hắn vẫn chưa chết, không chỉ không sợ chết mà còn không chết được." ͏ ͏ ͏
Quà tặng, kèm theo lời nói: Trong giới livetreams này, thiếu những người có tâm như chủ phòng, chủ phòng phải cố gắng sống sót nhứ. ͏ ͏ ͏
Người này vừa tặng quà xong, thì đột nhiên màn hình biến thành màu đen. ͏ ͏ ͏
Người xem: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 917"Đã xảy ra chuyện gì vậy?" ͏ ͏ ͏
"Rơi máy à? Hay tín hiệu không tốt? Nghe nói Thiên Tinh động phủ cách trái đất rất xa." ͏ ͏ ͏
"Đúng đúng, khả năng cao là như vậy." ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: "Tôi cảm thấy, có vẻ như hắn đã bị diệt khẩu rồi." ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
"Hay là chúng ta nghiên cứu thử xem, vì sao trong đó lại có tín hiệu đi." ͏ ͏ ͏
"Đúng đấy, đúng đấy, rất kỳ lạ." ͏ ͏ ͏
Sáu đó buổi phát trực tiếp đã chấm dứt, không ai biết rốt cuộc là tại sao. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Bên ngoài Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Ba tên Quỷ tu cẩn thận nhảy xuống, sau đó đi theo sau mọi người. ͏ ͏ ͏
Ba tên quỷ tu này gồm hai nam một nữ. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều là Tứ giai. ͏ ͏ ͏
Nữ quỷ tu nói: ͏ ͏ ͏
- Đại ca, nhị ca, hai người nói xem, lần này chúng ta có thể sẽ phải chết không? Mấy lần trước, những tiền bối tham gia vào kế hoạch đều chết hết rồi. ͏ ͏ ͏
Ba người này, đại ca chính là Quỷ tu Hỏa Diện, nhị ca Quỷ tu Lãnh Diện, tam muội Quỷ tu Thủy Diện. ͏ ͏ ͏
Đại ca Hỏa Diện nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi hình như chúng ta dẫm phải cái gì đó? ͏ ͏ ͏
Nhị ca Lãnh Diện nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, một tu sĩ Nhị giai nhỏ bé, không cần để ý đến hắn, có điều đúng là rất nguy hiểm, vừa rồi em có cảm giác Kiếm Thập Tam vẫn luôn nhìn chúng ta. ͏ ͏ ͏
Đại ca Hỏa Diện nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta và Thánh Địa có mâu thuẫn, cũng may đối phương không biết chúng ta có cùng một phe với đám Quỷ tu đến Thánh Địa gây chuyện hay không, nếu biết có lẽ chúng ta sẽ tèo luôn. ͏ ͏ ͏
Tam muội Thủy Diện nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta chính là nòng cốt của nhiệm vụ lần này, thật sự không có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Bọn họ không trả lời được, những lời như sẽ không có chuyện gì đâu, bọn họ cũng không dám nói. ͏ ͏ ͏
Càng không dám nhắc đến việc hai làn trước mỗi người đều chết thảm. ͏ ͏ ͏
- Lần này khác, chúng ta không có bất kỳ kế hoạch nào, chỉ cần gặp được mục tiêu sau đó sử dụng cái Pháp bảo không gian kia là ổn rồi. ͏ ͏ ͏
Đại ca Hỏa Diện nói. ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà, những người cầm Pháp bảo không gian kia, mới chính là người bị chết. ͏ ͏ ͏
Tam muội Thủy Diện trả lời. ͏ ͏ ͏
Hỏa Diện: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lãnh Diện nói: ͏ ͏ ͏
- Tam muội, đừng nói nữa, tùy theo hoàn cảnh mà làm đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó ba người cũng đi vào Thiên Tinh động phủ. ͏ ͏ ͏
Mà trên tinh không chi lộ vẫn có không ít người đang đi về phía bên này, khoảng cách đến lúc cánh cửa Thiên Tinh đóng lại chỉ còn một ngày. ͏ ͏ ͏
Sau đó phải đợi những người bên trong ra ngoài hết, thì mới mở ra tiếp. ͏ ͏ ͏
Dù sao chuyện duy trì tinh không chi lộ cũng không phải chuyện dễ dàng. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả rời khỏi rừng đá, hắn phát hiện ra đã có không ít người vào rồi. ͏ ͏ ͏
Xem ra đã có rất nhiều người tìm được phương pháp để đi ngược dòng Ngân hà rồi, nếu không thì không thể nào vào đây sớm như vậy. ͏ ͏ ͏
Việc Giang Tả quan tâm nhất bây giờ vẫn là tìm tia sáng kia, chẳng qua khi hắn đến rừng cây, thì lại phát hiện ra chỗ này rất gần vị trí của Lạc Thần thảo. ͏ ͏ ͏
Hoàn toàn có thể tiện đường hái một ít. ͏ ͏ ͏
Lạc Thần thảo sống ở bên bờ hồ, Giang Tả nhớ đó là một cái hồ nước đọng, dường như đã có từ rất lâu rồi, nước trong hồ đó có độc. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cũng vì có độc, nên Lạc Thần thảo mới có thể sinh trưởng ở nơi đó. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đã đi đến bên cạnh hồ nước, quả nhiên, bên cạnh hộ có một cây cỏ màu xám đen, hình dáng của nó không khác gì cỏ bình thường, có điều nó có thêm chút lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, bên ngoài nó không có độc, chỉ là độc tính trên thân nó đáng sợ mà thôi. ͏ ͏ ͏
Lạc Thần thảo không ảnh hưởng tới thân thể, tác dụng của nó đều đánh vào thần hồn. ͏ ͏ ͏
Đây chính là một trong những vị thuốc chính của Thiên Tố đan. ͏ ͏ ͏
Còn quả Tố Thân thì có tác dụng chủ yếu đối với thân thể. ͏ ͏ ͏
Sau khi đến chỗ hồ nước, Giang Tả quan sát bốn phía xung quanh, hắn phát hiện ra bên cạnh hồ nước có vài vệt nước và một ít máu. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nhìn về phía trước mặt mình, nhưng cuối cùng cũng không làm chuyện thừa thãi nào. ͏ ͏ ͏
Đối với vết máu, hắn cũng không để ý lắm. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã đi đến bên cạnh Lạc Thần thảo, hắn định cấy ghép nó vào trong Mộng Tinh Thạch. ͏ ͏ ͏
Lạc Thần thảo có điểm tốt chính là, khi nó đã trưởng thành thì rất dễ nuôi sống. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần tùy tiện cấy ghép, cơ bản sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi Giang Tả vừa di chuyển định nhổ Lạc Thần thảo, thì có một con Linh Thú giống như con Tê tê đột nhiên nhảy ra từ trong hồ. ͏ ͏ ͏
Con Linh thú này không có tên, đây cũng là lần đầu Giang Tả gặp phải nó. ͏ ͏ ͏
Có điều thực lực của nó cũng tạm được, nhất là miệng của nó, thật sự có thể cắn được Đạo khí. ͏ ͏ ͏
Vết máu trên mặt đất có lẽ chính là tác phẩm của nó. ͏ ͏ ͏
Với thực lực bây giờ của Giang Tả, hắn hoàn toàn không có cách nào chống lại nó cả. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả cũng không sợ, hắn trực tiếp triệu hoán Tiểu Dã Miêu ra, cho dù chỉ là hình chiếu cũng có thể ảnh hưởng đến đối phương để hắn có cơ hội chạy thoát. ͏ ͏ ͏
Con Linh thú này không có cách nào rời khỏi hồ nước quá xa được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà điều khiền Giang Tả phải kinh ngạc chính là, khi vừa thả Tiểu Dã Miêu ra, con linh thú kia đã trực tiếp nổ 'bùm' một tiếng. ͏ ͏ ͏
Sau đó con mèo nhỏ ấy xông đến. ͏ ͏ ͏
Chỉ trong nháy mắt đã cắn nuốt sạch con thú kia. ͏ ͏ ͏
Khi nó rơi xuống thì cảnh giác nhìn về phía Giang Tả, thậm chí còn gầm gừ với hắn. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 918Không quan tâm đến cảm xúc của chủ nhân chút nào, con sủng vật này đúng là nuôi không dễ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Tiểu Dã Miêu, ngược lại hắn rất bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Ấn ký nhắc hắn đây là hình chiếu, nhưng mà căn bản Tiểu Dã Miêu này không phải hình chiếu, mà là chân thân của nó. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì sao có thể khiến con Linh thú kia trực tiếp nổ tung được? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Giang Tả cũng có thể cảm nhận được sự hỗn loạn. ͏ ͏ ͏
"Là do sự hỗn loạn, nên mới không hạn chế chân thân của ngươi sao?" ͏ ͏ ͏
Giang Tả không chắc chắn lắm, nhưng mà không sao, chân thân của Tiểu Dã Miêu thật sự rất có ích, cũng không biết lần sau có gọi được chân thân của nó ra không nữa. ͏ ͏ ͏
Nếu như gọi được, vậy thì nhiều việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng mà cũng có hạn chế rất lớn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì quá hỗn loạn, căn bản sẽ không phân biệt được đâu là địch đâu là ta, nếu làm bị thương người khác thì không sao, nhưng lỡ có ngày làm Tô Kỳ bị thương thì đúng là không tốt. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả vung tay lên, trực tiếp đưa Tiểu Dã Miêu quay về. ͏ ͏ ͏
Nó không thích hợp đứng ở đây lâu dài. ͏ ͏ ͏
Lấy Lạc Thần thảo xong, Giang Tả định ra ngoài, có điều hắn muốn đi nhưng có vài người lại không cho hắn ra. ͏ ͏ ͏
Hắn vừa quay đầu lại, thì thấy hai người đang bay nhanh tới chỗ này. ͏ ͏ ͏
Hai người kia đều Ngũ giai, có điều đã bị áp chế tu vi xuống Tứ giai. ͏ ͏ ͏
Là một cặp sinh đôi, còn là Tiên Tử nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hai cô gái này trên mặt không có cảm xúc gì, hắn cũng không thèm để ý đến hai cô, điều làm hắn chú ý chính là người đứng sau lưng bọn họ. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, là người kia đang núp trong bóng tối, Giang Tả cũng không biết đó là ai, chỉ là có cảm giác có chút thân quen mà thôi. ͏ ͏ ͏
Chắc hẳn là do kiếp trước. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, cô gái kia đã bay đến đứng cách Giang Tả không xa. ͏ ͏ ͏
Các cô không dám đến quá gần, thậm chí trong lòng còn cảnh giác không dám thả lỏng, cảnh tượng vừa rồi hai người đều trông thấy rõ. ͏ ͏ ͏
Con Linh thú có thể khiến sư huynh của hai cô bị thương, trong nháy mắt đã bị tiêu diệt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hai cô gái kia, nhưng không nói gì. ͏ ͏ ͏
Nếu như đối phương đến đây để tìm hắn vậy chắc chắn là có mục đích. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, một trong hai cô gái nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, không biết có thể bán Lạc Thần thảo trong tay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, hắn chỉ vẩy nhẹ tay một cái, Trận thạch bay ra ngoài công kích hai cô gái kia không có dấu hiệu nào báo trước. ͏ ͏ ͏
Hai cô gái kinh hãi, tuy rằng nhìn qua đối phương không phải quá mạnh, nhưng mà cảnh tượng ban nãy vẫn khiến hai cô phải kiêng kị. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ đối phương đột nhiên công kích, hai người cũng chỉ có thể phòng ngự một cách bị động thôi. ͏ ͏ ͏
Nhưng rất nhanh, cả hai người đều sững sờ, bởi vì đối phương căn bản không công kích hai người, mà công kích về một vị trí không có ai cả. ͏ ͏ ͏
Hai người đều kinh ngạc, sau đó lập tức hoảng sợ. ͏ ͏ ͏
Không xong rồi, phép thuật bảo vệ tính mạng do sư huynh thi triển cho hai người đã bị cắt đứt. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ nếu như bị giết, vậy thì chết chắc. ͏ ͏ ͏
Hai người đều muốn rút lui. ͏ ͏ ͏
Bởi vì sư huynh của hai người từng nói, loại phép thuật thiên phú này, dù Thất giai Bát giai cũng không thể phá được chứ đừng nói đến Tứ giai. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà đối phương, đối phương chỉ tùy tiện thôi đã phá được rồi. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng là người này rất khủng bố. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý đến hai cô gái, mà nhìn về phía sau hai người nói: ͏ ͏ ͏
- Xuất hiện đi, tôi không có hứng thú chơi đùa với hai cô gái này. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, Giang Tả không có chút hứng thú nào với hai người này. ͏ ͏ ͏
Ngược lại, đối với người đang ẩn nấp kia hắn lại có chút tò mò. ͏ ͏ ͏
Chắc là người hắn từng gặp khi chiến đấu với đám tông môn trước kia. ͏ ͏ ͏
Một kẻ khiến người khác chán ghét, khuôn mặt dữ tợn và tàn ác, cộng thêm tinh thần hỗn loạn nữa. ͏ ͏ ͏
Sở dĩ Giang Tả cảm thấy chán ghét người này là vì hắn có một loại thiên phú, thiên phú ấy có thể bảo vệ tính mạng cho người khác. ͏ ͏ ͏
Vào lúc nguy hiểm sẽ kéo người ta lại. ͏ ͏ ͏
Loại thiên phú này, đã khiến Giang Tả phải nín nhịn rất lâu. ͏ ͏ ͏
Ngay từ đầu, hắn tìm mãi vẫn không thấy phương pháp phá giải. ͏ ͏ ͏
Giống như việc đang đánh nhau đối phương đánh không lại thì chạy về thành, còn là kiểu biến mất chỉ trong tích tắc nữa. ͏ ͏ ͏
Đánh nhau như vậy thật sự rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng khi đó hắn mới ra khỏi Viễn Cổ Chiến Trường chưa lâu, lệ khí, sát khí, ham muốn giết người vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏
Cộng thêm với việc đã khai chiến vài năm rồi, làm sao hắn nhịn nổi cơn tức ấy. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn liều mạng mới tìm được người kia, sau khi giết chết đối phương, hắn mới thoải mái hơn. ͏ ͏ ͏
Có điều cuối cùng hắn vẫn không phá giải được phép thuật thiên phú của đối phương, mãi đến sau này khi đạt đến tu vi cao hắn mới hiểu được. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì phương pháp phá giải rất đơn giản, chỉ cần trông thấy hoặc cảm nhận thấy cộng với việc biết rõ quy luật là làm được. ͏ ͏ ͏
Cho nên hiện giờ, Giang Tả phá giải nó vô cùng dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Ừm, coi như cũng bổ sung được một tiếc nuối nho nhỏ của kiếp trước rồi. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả nói xong, một người đàn ông xuất hiện từ trong cái bóng của cô gái. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt khi trông thấy người này, Giang Tả không khỏi nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Không giống trong ấn tượng của hắn lắm. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông này còn rất trẻ, không chỉ không có lệ khí, ngược lại còn mang khí chất nho nhã. ͏ ͏ ͏
Vẻ bề ngoài đúng là rất giống, nhưng mà khí chất lại khác nhau hoàn toàn. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Giang Tả muốn giết người này, nhưng bây giờ lại không muốn ra tay nữa. ͏ ͏ ͏
Nếu đã cảm thấy không giống người kia, vậy thì không cần thiết phải ra tay. ͏ ͏ ͏
Cho nên Giang Tả muốn đi khỏi đây. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Giang Tả muốn đi, chưa nói đến hai cô gái, ngay cả người đàn ông kia đều có chút khó hiểu. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Gọi người ta ra xong muốn đi luôn sao? ͏ ͏ ͏
Có ý gì chứ? ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 919Cho nên người đàn ông kia lập tức chắp tay nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi là Mục Tam Sinh, hai sư muội bên cạnh tôi là Ngọc Đồng và Ngọc Lâm, không biết đạo hữu là? ͏ ͏ ͏
Giang Tả dừng chân, sau đó hắn nhìn về phía Mục Tam Sinh, nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh chưa từng nghe thấy cái tên này, có điều hắn không dám khinh thường, ngược lại càng tỏ vẻ kính trọng hơn, bởi vì người này phá giải được pháp thuật thiên phú của hắn. ͏ ͏ ͏
Đây là việc chưa từng có. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mục Tam Sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, chúng tôi cần dùng Lạc Thần thảo để cứu mạng, không biết đạo hữu có thể bỏ thứ mình yêu thích hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Mục Tam Sinh, bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể. ͏ ͏ ͏
Hai cô gái đứng cạnh Mục Tam Sinh đều có chút tức giận, không phải bọn họ không trả tiền, cứ ra giá là dược. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả định đi khỏi, Lạc Thần thảo là vị thuốc chính của Thiên Tố Đan, tuy rằng hiện giờ chưa dùng đến nhưng mà trong tương lai chắc chắn sẽ có tác dụng lớn. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Giang Tả định đi, Mục Tam Sinh lại mở miệng nói thêm: ͏ ͏ ͏
- Xin đạo hữu dừng bước, Lạc Thần thảo là linh dược duy nhất có thể cứu ấu tử. Thời gian không còn nhiều lắm, chúng tôi không có thời gian để đi tìm cây Lạc Thần thảo thứ hai. ͏ ͏ ͏
- Hy vọng đạo hữu giúp đỡ. ͏ ͏ ͏
- Nếu như Lạc Thần thảo rất quan trọng với đạo hữu, nhưng không phải đặc biệt cần dùng gấp, thì Mục Tam Sinh tôi bằng lòng tìm kiếm giúp đạo hữu, cho đến khi tìm thấy mới thôi. ͏ ͏ ͏
Nói xong Mục Tam Sinh cúi người thật sâu với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng hai sư muội đứng sau hắn không phục, nhưng mà vẫn cúi đầu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Mục Tam Sinh, hắn nhớ lại lúc mình bắt được hắn. ͏ ͏ ͏
Khi ấy gương mặt của Mục Tam Sinh vô cùng dữ tợn, hắn nói với hắn một câu: Bọn họ nói mày giết con của tao, là do mày giết, tại sao mày phải làm vậy? Vì sao? ͏ ͏ ͏
Khi đó Giang Tả cũng không để ý đến mấy lời này, có trời mới biết con của hắn là ai, dù sao khi đó hắn đã giết nhiều người như vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều, vì muốn biết kỹ năng kia của Mục Tam Sinh là như thế nào, Giang Tả đã đặc biệt xem lại trí nhớ của hắn. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không biết được đáp án chuẩn xác, nhưng ngoài ý muốn lại phát hiện ra, con trai của Mục Tam Sinh đã chết từ hơn một trăm năm trước rồi. ͏ ͏ ͏
Từ lúc ấy đầu óc của Mục Tam Sinh cũng xuất hiện vấn đề. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Giang Tả nhận ra, mình đã bị người khác vu oan hãm hại. ͏ ͏ ͏
Có điều chết cũng đã chết cả rồi, Giang Tả cũng không thèm để ý nữa. ͏ ͏ ͏
Còn về chuyện vu oan gì gì đó, hắn càng không cần để ý, bởi vì tất cả mọi người đều phải chết. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả đang nghĩ lại, Mục Tam Sinh cũng thấy được hy vọng, mặc dù đối phương còn chưa đồng ý, nhưng mà cũng chưa từ chối thẳng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mục Tam Sinh tự mình rút ra một phần thần hồn từ giữa mi tâm, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là thần hồn của tôi, nếu đạo hữu còn lo lắng tôi nói không giữ lời, thì có thể dùng chút thần hồn này khiến tôi chết không được yên. ͏ ͏ ͏
- Hy vọng đạo hữu có thể bán Lạc Thần thảo cho tôi. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh nói cực kỳ chân thành. ͏ ͏ ͏
Có điều lời hắn nói đã dọa hai người sư muội sau lưng. ͏ ͏ ͏
- Sư huynh hắn điên rồi à? ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy sư huynh, lỡ hắn đổi ý thì phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh không trả lời, hắn đang chờ đáp án của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lời của sư muội, hắn hiểu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hắn cũng có tính toán của mình, Nhưng tính thế nào cũng đều mạo hiểm cả. ͏ ͏ ͏
Nói đi nói lại cũng chỉ có hai chữ: Đánh cược. ͏ ͏ ͏
Nếu thành công đối phương sẽ giữ đúng lời hứa. ͏ ͏ ͏
Còn chuyện thần hồn hắn đưa ra, chẳng qua chỉ là chứng tỏ thành ý mà thôi, như vậy đối phương mới có thể bán Lạc Thần thảo cho hắn. ͏ ͏ ͏
Đây chính là hy vọng duy nhất của con hắn, nếu đánh mất cơ hội này sẽ vĩnh viễn mất đi. ͏ ͏ ͏
Đừng nói chỉ là một chút thần hồn, nếu cứu được con mình, cho dù có giết hắn, hắn cũng bằng lòng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hắn một lúc lâu. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng mới mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Ra giá đi. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh nghe thấy câu này, giống như đã nghe thấy tiếng nói của thần tiên vậy. ͏ ͏ ͏
Hai cô sư muội của hắn cũng rất vui mừng, nhưng vẫn có chút lo lắng đối phương sẽ đổi ý. ͏ ͏ ͏
Có điều sau đó bọn họ đã trả giá mười khối Cửu phẩm Linh thạch cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Mười khối Cửu phẩm, đún g là một khoản tiền vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chưa đủ. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, so với Lạc Thần thảo, mười khối Cửu phẩm, còn lâu mới đủ. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu đợi một chút, tôi còn có rất nhiều Pháp bảo, hơn nữa còn rất nhiều Linh thạch... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu trực tiếp ngắt lời hắn: ͏ ͏ ͏
- Tôi không có hứng thú với Pháp bảo, nhiều Linh thạch hơn nữa cũng không có ý nghĩa, lấy ra thứ gì khiến tôi để ý đi. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh ngạc nhiên, sao hắn biết được đối phương vừa ý cái gì chứ. ͏ ͏ ͏
Nhưng lập tức hắn lại nghĩ đến điều gì đó. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo hắn lấy ra một quyển sách: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, đây chính là sách chỉ dẫn về Thiên Tinh động phủ, không biết có được hay không? ͏ ͏ ͏
- Sơ đồ Thiên Tinh động phủ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Động phủ này thế mà còn có cả sách hướng dẫn? ͏ ͏ ͏
Không phải bị lừa chứ? ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đây là do một người, một người... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 920Mục Tam Sinh nhíu mày, hắn cố nhớ lại nhưng cũng không nhớ rõ lắm: ͏ ͏ ͏
- Có thể là một đạo sĩ đã bán cho tôi đấy. Đây cũng không phải sách chỉ dẫn bình thường, thông qua nó tôi mới tìm được Lạc Thần thảo. ͏ ͏ ͏
- A? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi bất ngờ. ͏ ͏ ͏
hắn biết ngay, vốn dĩ Lạc Thần thảo rất hiếm thấy, số người biết đến nó đã ít còn ít hơn, mà những người này cho dù có giỏi đến đâu cũng không thể nào vừa vào trong đã tìm được Lạc Thần thảo. ͏ ͏ ͏
Cho nên quyển sách kia thật sự không phải sách bình thường? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhận lấy quyển sách, ngoài bìa quyển sách được viết bằng văn tự cổ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, dưới dòng tiêu đề, tại sao lại có thêm vài chữ nhà xuất bản Đông Xưởng? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lập tức sững sờ, thứ này rất giống phong cách của tên kia. ͏ ͏ ͏
Không thể không nói, vận may của Mục Tam Sinh này cũng không tệ lắm, thế mà lại gặp được tên đạo sĩ kia. ͏ ͏ ͏
Gần đây Giang Tả cũng không gặp được ông ta, không biết ông ta đã trốn đi đâu rồi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Giang Tả cũng không chủ động đi tìm, dù sao thì hắn cũng không cần gì cả. ͏ ͏ ͏
Có điều, Giang Tả phải thừa nhận rằng, trên người tên đạo sĩ kia đúng là có rất nhiều thứ tốt, hơn nữa những thứ ông ta đưa ra để tạo phúc cho người khác cơ bản đều là hàng thật. ͏ ͏ ͏
Đối với Mục Tam Sinh mà nói, có được quyển sách hướng dẫn này là may mắn của hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó khi Giang Tả muốn mở quyển sách ra, hắn muốn xem thử xem quyển sách này có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏
thì Mục Tam Sinh lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu đừng nóng vội, quyển sách hướng dẫn này một tiếng chỉ có thể dùng một lần, cho nên đạo hữu đừng lãng phí. ͏ ͏ ͏
- Tốt nhất là nghĩ đến thứ quan trọng. ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, cách dùng của quyển sách chỉ dẫn này chính là nhắm mắt lại suy nghĩ về thứ gì đó trong lòng, sau đó khi mở sách chỉ dẫn ra sẽ trông thấy được, nếu không thì không có cách nào mở ra. ͏ ͏ ͏
- Thứ ấy không có thì quyển sách cũng không thể mở ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thèm để ý, hắn cứ thể mở quyển sách chỉ dẫn ra dưới ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Mục Tam Sinh. ͏ ͏ ͏
Cho nên Mục Tam Sinh càng khẳng định, người này chắc chắn không phải người bình thường, bởi vì trước đó bọn họ đã từng thử rất lâu, thử bằng nhiều cách khác thường, nhưng hoàn toàn không thể mở ra được. ͏ ͏ ͏
Hai cô gái kia cũng kinh ngạc, hai người cũng từng mở thử nó đấy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quan tâm đến suy nghĩ của những người này, sau khi hắn mở quyển sách chỉ dẫn ra thì trông thấy một tấm bản đồ, trên tấm bản đồ có rất nhiều ký hiệu. ͏ ͏ ͏
Lạc Thần thảo, Tố Thân quả, Thiên Thần hoa, các loại Pháp bảo, mật thất, thậm chí trung tâm điều khiển, tất cả đều có. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa với kinh nghiệm của Giang Tả, thì tấm bản đồ này là thật. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả đưa ánh mắt nhìn về phía một căn phòng nhỏ, chỗ ấy được ký hiệu là phòng tài liệu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chưa từng đi qua phòng tài liệu này. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, có lẽ không dễ tìm thấy phòng tài liệu này, nhưng mà chắc chắn nó rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy, nếu có tài liệu ghi chép về Thất Tình Lục Dục quyết, vậy thì nơi có khả năng nhất chính là nó. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải xem được bản đồ, Giang Tả thật sự có thể sẽ không đến được chỗ ấy. ͏ ͏ ͏
Sau khi khép quyển sách chỉ dẫn lại, Giang Tả ném Lạc Thần thảo cho Mục Tam Sinh. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn xoay người rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, thần hồn... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quay đầu lại: ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
- Vậy lần sau tôi chắc chắn sẽ giúp đạo hữu tìm... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh còn chưa nói xong, Giang Tả đã nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Tôi không cần cái gì cả, tôi và anh không ai thiếu nợ ai hết. ͏ ͏ ͏
Lạc Thần thảo rất đáng giá, nhưng mà so với tài liệu mà Giang Tả muốn thì có nó cũng được mà không có cũng chẳng sao. ͏ ͏ ͏
Có thể Giang Tả dùng tiền xu thì cuối cùng cũng tìm được đáp án, nhưng mà hắn có thể cảm nhận được rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn đang tồn tại ở nơi này. ͏ ͏ ͏
Cho nên tất nhiên là thời gian lấy được đáp án càng ngắn sẽ càng tốt. ͏ ͏ ͏
Mãi đến khi Giang Tả đi rồi, đám người Mục Tam Sinh mới lấy lại tinh thần. ͏ ͏ ͏
Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao đối phương lại nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏
Đơn giản như vậy đã nhận được Lạc Thần thảo rồi sao? ͏ ͏ ͏
Chỉ bỏ ra một cái giá như vậy thôi? ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều cảm thấy có chút không thật. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này thì hai cô gái song sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, bây giờ phải làm thế nào? ͏ ͏ ͏
Mục Tam Sinh không do dự chút nào, hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Quay về. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, hắn đã đạt được mục đích của mình rồi, tất nhiên là không cần phải ở lại chỗ này nữa, những thứ khác đều không quan trọng, bây giờ không phải là lúc lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu sao? Tôi sẽ nhớ kỹ người này ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ bắt đầu quay trở lại con đường cũ, đi tìm lối ra. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
- Anh đã tới chưa. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói qua điện thoại. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ cậu ta đang nói chuyện điện thoại với Biên Hải Đao Khách, hai người muốn xem thử xem định vị chênh lệch bao nhiêu so với thực tế. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hiện giờ, rõ ràng trên định vị đã biểu thị gần nhau mười mét rồi, nhưng tìm mãi vẫn không thấy người đâu. ͏ ͏ ͏
- Nhìn theo định vị thì chắc là đến rồi, chỗ của cậu có điểm gì đặc biệt không? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hỏi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
Tôi đang đứng cạnh một gốc cây. ͏ ͏ ͏
“...” Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
Tôi đang đứng cạnh một bụi cỏ đây. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 921- Không phải, tôi nói thật đó, là một cái cây rất lớn. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói. ͏ ͏ ͏
- Chỗ tôi thì chỉ là một bụi cỏ bé nhỏ. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách trả lời. ͏ ͏ ͏
- Không đúng không đúng, tôi cảm thấy cái cây này có chút kỳ lạ, Linh khí vô cùng sung mãn, hơn nữa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử còn chưa nói xong, Biên Hải Đao Khách đã nói: ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa còn có tu vi? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử tỉnh ngộ: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, chính là loại cảm giác này. ͏ ͏ ͏
Sau đó đột nhiên Biên Hải Đao Khách hỏi: ͏ ͏ ͏
- Xích Huyết Đồng Tử, cậu đã đến lâu như vậy rồi, có một thứ không biết cậu đã nhìn thấy chưa? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đổ mồ hôi lạnh: ͏ ͏ ͏
- A, tôi cũng muốn hỏi có một thứ không biết anh đã gặp chưa? ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người đồng thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Ví dụ như, nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nói xong, hai người quay đầu bỏ chạy, ít nhất phải chạy đến khu vực an toàn trước đã. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ vừa chạy, cây cổ thụ và bụi cỏ kia lập tức không vui, "vèo" đột nhiên chúng nó đội đất chui lên trực tiếp đuổi theo hai người. ͏ ͏ ͏
- Cây (Cỏ) đang đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Hai người vẫn đang nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn về phía cây cổ thụ phía sau, nó đã thu lại toàn bộ cành và lá cây, chỉ còn lại thân cây thôi, nếu như bị nó đâm phải sẽ chết người đó. ͏ ͏ ͏
Còn phía bên Biên Hải Đao Khách, bụi cỏ thu hết cành lá lại chỉ còn một nhánh cỏ thôi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Không được, tu vi của tôi không đủ, không chạy thoát nổi cây, nó biết bay. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Lực công kích của bụi cỏ này quá mạnh, tôi cũng không kiên trì nổi, có điều vẫn chạy được, cậu ở đâu? ͏ ͏ ͏
- Tôi ở đây, ở đây. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Xích Huyết Đồng Tử kêu to, cậu ta đã nhìn thấy Biên Hải Đao Khách đang bay tới rồi. ͏ ͏ ͏
Cậu ta chạy trên mặt đất sao nhanh bằng bay được. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Biên Hải Đao Khách đã đến bên cạnh Xích Huyết Đồng Tử, vì đến đón Xích Huyết Đồng Tử, hắn còn miễn cưỡng đỡ một cú đánh của cọng cỏ kia. ͏ ͏ ͏
Cũng may thân thể Biên Hải Đao Khách đủ cứng rắn, nên chỉ bị đau nhức thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Biên Hải Đao Khách dẫn theo Xích Huyết Đồng Tử cùng chạy. ͏ ͏ ͏
- Quá nguy hiểm, một cọng cỏ thôi mà nguy hiểm như vậy, còn cái cây của cậu nữa, nhìn qua đúng là không giống cây bình thường. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách không khỏi cười khổ. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Nó cũng không phải cây của tôi, có điều tại sao đột nhiên chúng nó lại bị biến dị nhỉ? ͏ ͏ ͏
Về chuyện này thì không có ai biết cả, có lẽ là do nó gặp phải con người nên mới thế. ͏ ͏ ͏
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên hai người đều sững sờ, giống như bị kéo đến một chỗ nào đó, sau đó lại khôi phục bình thường. ͏ ͏ ͏
Có điều chỉ trong nháy mắt bọn họ cũng biết đó là thứ gì: Mộng yểm không gian. ͏ ͏ ͏
Có ma tu lợi dụng vị trí của bọn họ để chạy đến đây. ͏ ͏ ͏
Đúng như dự đoán, ngay sau đó Hắc Bào ma tu đã xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ hắn đang cảm thấy may mắn, nhưng khi nhìn thấy cái thân cây và bụi cỏ kia, hắn lập tức hét to: ͏ ͏ ͏
- Trời ơi, chỗ này còn có tận hai cái. ͏ ͏ ͏
Sau đó một bông hoa sắc bén bay về phía hắn. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì Hắc Bào ma tu đến, nên tình cảnh của bọn họ càng kém hơn. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta quen nhau sao? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Trước lạ sau quen, chúng ta cũng coi như đã tiếp xúc với nhau ba lần rồi, có thể coi là bạn bè. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể cho tôi vay ít tiền không? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mở miệng vay tiền, chẳng khác nào không muốn làm bạn với hắn cả. ͏ ͏ ͏
- Gần đây không dư dả lắm, nhưng mà nếu cậu bằng lòng cắm Xích kiếm ở chỗ tôi, thì cho cậu vay chút tiền cũng không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Không muốn cho vay cứ việc nói thẳng, còn làm bạn gì nữa, anh mau xéo đi. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu : ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta hợp tác với nhau đi, năng lực chạy trốn của tôi vô cùng giỏi, nhưng mà không lấy cứng đối cứng với người khác được. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tôi nhớ Mộng yểm của anh chỉ là phụ thôi, bản thân không quá kém mới phải chứ. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nhìn đóa hoa trước mặt run rẩy nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi dị ứng phấn hoa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phát hiện bí mật lớn rồi. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 922Nhưng mà Hắc Bào ma tu cũng là người từng trải, ai biết hắn nói thật hay giả. ͏ ͏ ͏
Có điều, hắn nói đúng một điểm, năng lực chạy trốn của hắn đúng là rất mạnh mẽ, có hắn ở đây, bọn họ sẽ ổn định hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Được rồi, chỉ có thể đồng ý thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ bắt đầu chạy trốn không ngừng. ͏ ͏ ͏
Nhiều lần chạy trốn đều bị đuổi theo, nếu không phải do Biên Hải Đao Khách da dày thịt béo, thì cả đám đã biến thành con nhím rồi. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói với Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
- Cậu là người nhàn nhã nhất, có thể bỏ thêm chút sức không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng làm ồn, tôi đang liên lạc với Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Được rồi, vốn dĩ Xích Huyết Đồng Tử không có tác dụng gì, ngay lập tức đã trở thành nhân vật quan trọng. ͏ ͏ ͏
Cũng đúng thôi, hai người bọn họ, một người chịu trách nhiệm chạy trốn, một người chống đỡ, đâu có ai rảnh để liên lạc với Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Nhanh lên, không nhanh là chết người đấy, còn nữa, có thể gọi điện thoại không? Đừng nhắn tin nữa. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Không gọi được, tôi cũng không có cách nào cả, chỉ có thể tag hắn ấy vào thôi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì, số điện thoại của bọn họ thường xuyên bị cho vào trong danh sách đen? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Khi ba người Biên Hải Đao Khách đang bị đuổi giết, thì trong rừng cây lại có một người xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Hắn đi trên đồng cỏ, đi đến đâu cỏ đều bị héo khô đến đấy, tất cả sự sống đều biến mất. ͏ ͏ ͏
- Đúng là Linh khí tinh khiết, chẳng trách Thiên Thần hoa sẽ sinh trưởng ở nơi này, người của Thánh Địa đúng là bọn ngu si tứ chi phát triển, lần này chỉ tùy tiện thôi đã vào được rồi. ͏ ͏ ͏
- Không biết đây là động phủ của ai nhỉ? ͏ ͏ ͏
- Lão già kia sao? ͏ ͏ ͏
- Khà khà, nếu không phải hiểu rõ năng lực rèn của ông ta, thì mình cũng không thèm vào đây. ͏ ͏ ͏
Người đó nở một nụ cười xấu xa. ͏ ͏ ͏
Khóe miệng của hắn nhếch lên đến tận mang tai, nhìn rất kinh hãi. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là hắn cũng gặp phải hoa cỏ cây cối có thể di chuyển, đang tiếc chỉ trong nháy mắt chúng đã bị hắn hút khô rồi. ͏ ͏ ͏
- Một đám cỏ dại chưa có trí thông minh mà thôi. ͏ ͏ ͏
Nói xong, người này trực tiếp đi thẳng về phía sâu nhất trong rừng cây. ͏ ͏ ͏
Sâu trong rừng cây có một cái hồ, giữa hồ có một đóa hoa rất bình thường, đóa hoa mọc ở chỗ này gần như không có ai chú ý đến nó cả. ͏ ͏ ͏
Nhưng hôm nay nó đã bị để ý tới, còn không phải một người. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Nam Huyên ma tu cũng đang ở trong rừng cây, bà ta không biết phương hướng chính xác, hoặc là nói bà ta chưa quen địa hình ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bà có mục tiêu chuẩn xác. ͏ ͏ ͏
Vì mục tiêu ấy, bà ta cần phải bắt được một con Linh thú đã có Linh trí, để nó dẫn đường. ͏ ͏ ͏
Còn đến hoa cỏ cây cối kia, chỉ một pháp bảo thôi cũng có thể giết sạch. ͏ ͏ ͏
Thất giai áp chế xuống Tứ giai, vẫn khác biệt với Tứ giai bình thường. ͏ ͏ ͏
Đám người Biên Hải Đao Khách chỉ có thể chạy trốn cho khỏi chết, còn Nam Huyên ma tu lại có thể hành hạ mấy thứ này. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Nam Huyên ma tu đã tìm được một con Linh thú có Linh trí, nó là một Hoa Yêu rất dễ thương. ͏ ͏ ͏
Đám Hoa Yêu đang không ngừng lùi lại phía sau, bởi vì Nam Huyên ma tu đang từ từ tiến lại gần. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên ma tu nhìn Hoa Yêu rồi mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-Ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như ngươi có thể trả lời ta, thì ta sẽ không làm ngươi bị thương. ͏ ͏ ͏
Hoa Yêu Nho nhỏ gật đầu, giống như nó đã thần phục. ͏ ͏ ͏
- Nói cho ta biết... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi Nam Huyên ma tu muốn mở miệng hỏi thăm, thì Hoa Yêu đã hành động, nó đè bà ta xuống đất, sau đó vô số hoa cỏ cây cối bắt đầu tấn công Nam Huyên ma tu. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên ma tu lạnh lùng chống đỡ, mấy thứ này còn chưa đủ để khiến bà ta bị thương. ͏ ͏ ͏
Chỉ là đợi đến khi bà ta xử lý xong đám hoa cỏ cây cối kia thì đã không thấy Hoa Yêu đâu nữa. ͏ ͏ ͏
- Hừ, đúng là muốn chết. ͏ ͏ ͏
Nói xong Nam Huyên ma tu lại bắt đầu đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Mỗi chỗ trong Thiên Tinh động phủ đều có người, trong này có rất nhiều Linh dược, Pháp bảo khả năng chỉ có một ít, nhưng mà pháp thuật truyền thừa lại nhiều không kể xiết. ͏ ͏ ͏
Tỷ lệ tìm được thứ gì đó rất cao. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà tỷ lệ đánh nhau cũng không ít, dường như số người chết bên trong cũng không ít. ͏ ͏ ͏
Người xui xẻo nhất đúng là Bắc Thiên Kiếm Khách, vốn dĩ hắn còn đang vui mừng vì mình cũng vào được, hắn hy vọng có thể tìm thấy Phá Hiểu đầu tiên. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà việc phong ấn tu vi khiến hắn chậm trễ. ͏ ͏ ͏
Sau khi vào trong, vì dẫn theo hai đứa con ghẻ nữa nên không đi nhanh được. ͏ ͏ ͏
Còn về phần nguy hiểm ở chỗ này, đối với hắn mà nói thì cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần không làm bừa là được, phải biết rằng dù ở Tứ giai thì uy lực của bắc Thiên Thất kiếm cũng vô cùng mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Hắn ta không sợ bất kỳ tu sĩ cùng cấp nào, không tính Phá Hiểu, bởi vì trong lòng Bắc Thiên Kiếm Khách, Phá Hiểu là bậc tiền bối. ͏ ͏ ͏
Hắn ta cũng hy vọng sau này mình có thể trở thành tiền bối giống như Phá Hiểu, mặc dù hiện giờ hắn cũng được coi là tiền bối rồi, nhưng mà hắn luôn có cảm giác mình thua kém Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng mục tiêu hơi xa, nhưng mà hắn vẫn luôn cố gắng. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách không quyết đoán được như Kiếm Thập Tam, nhưng mà có thể làm giống như Phá Hiểu là được rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc nên dạy bảo thì dạy bảo, không cần thể hiện quá nhiều cảm xúc ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa chỉ dạy đến nơi là dừng, để đối phương tự mình lĩnh ngộ. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng hai tên đệ tử kiếm tu kia khiến người ta chán ghét, nhưng mà những việc nên làm hắn đều làm. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác này rất tốt, có thể nói rằng hắn rất may mắn, vì gặp được Phá Hiểu lúc hắn yếu ớt nhất. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn đúng lúc gặp được Kiếm Thập Tam Độ Kiếp, thật sự đã thay đổi nhận thức của hắn về việc tu luyện. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, có người gọi hắn từ phía sau: ͏ ͏ ͏
- Sư thúc, ngài xem này, chúng con nhặt được hai thanh kiếm, hình như là một đôi. ͏ ͏ ͏
Hai người kia chính là Trần Ngạn và sư muộn Trần Vũ của cậu ta. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 923Trần Ngạn cảm thấy mình là người vô cùng đáng thương, lần này tất cả đều do sư muội của cậu ta làm sai, nếu phải chết, chính là do lỗi của sư muội cậu ta. ͏ ͏ ͏
Trần Vũ không cảm thấy gì cả, cô sai ở đâu chứ? ͏ ͏ ͏
Khi nghe thấy bọn họ nhìn thấy hai thanh kiếm, nhìn qua còn giống một đôi, Bắc Thiên Kiếm Khách vô cùng bất đắc dĩ, đã tới chỗ này rồi mà hai người kia vẫn còn diễn cảnh tình cảm được. ͏ ͏ ͏
Đúng là muốn đâm cho một kiếm. ͏ ͏ ͏
Lúc này Trần Vũ lại bẻ một cành cây nhỏ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư thúc, ngài xem đây có phải Linh thụ không? ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách nhìn sang, sau đó lập tức nhướng mày, đây đúng là Linh thụ, hơn nữa còn không phải Linh thụ bình thường, nhất là quả cây của nó. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà đúng lúc này một đám hắc khí đã gào thét lao tới. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách vung kiếm lên, trực tiếp thi triển Bắc Thiên Nhất Kiếm. ͏ ͏ ͏
- Uỳnh ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách lui vài bước. ͏ ͏ ͏
Hắn nhíu mày nhìn về phía trước. ͏ ͏ ͏
Thì trông thấy một người mặc áo đen, thực vật bên cạnh người này toàn bộ đều héo rũ. ͏ ͏ ͏
Nhìn qua là biết đối phương không phải người dễ trêu vào. ͏ ͏ ͏
- Hai đứa đi trước đi. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
- Hai đứa đi trước đi. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Bắc Thiên Kiếm Khách nói như vậy, Trần Ngạn lập tức dắt Trần Vũ trốn khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Lúc chạy trốn, Trần Vũ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, làm vậy có phải không ổn hay không? Chúng ta cứ vứt bỏ sư thúc như vậy hả? ͏ ͏ ͏
Trần Ngạn tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Em nghĩ lại tu vi của chúng ta xem, chúng ta ở đấy chỉ thêm vướng bận thôi, người kia rất mạnh, ở lại sẽ liên lụy đến sư thúc. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, bọn họ chính là thứ vướng bận. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần đấu với nhau một chiêu thôi, Bắc Thiên Kiếm Khách đã phát hiện ra, tu vi của đối phương không bị áp chế, vượt qua Tứ giai rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Đối mặt với cường địch như vậy, Bắc Thiên Kiếm Khách biết mình không hề có phần thắng nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên, hắn không thể không bảo hai đệ tử kia rời khỏi đây. ͏ ͏ ͏
- Ha ha, Bắc Thiên Thất Kiếm chiêu thứ nhất, học cũng không tệ lắm. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Giang Tả lướt qua rừng cây, đi vào bên trong một cung điện bằng đã, chỗ này không phải là trung tâm, chỉ là chỗ bình thường để luyện khí thôi. ͏ ͏ ͏
Phòng tư liệu ở ngay chỗ này. ͏ ͏ ͏
Chỉ là lúc này Giang Tả lại cảm thấy điện thoại di động của mình không ngừng rung lên. ͏ ͏ ͏
Không còn cách nào khác hắn đảnh phải lấy ra xem. ͏ ͏ ͏
Mở ra mới biết Xích Huyết Đồng Tử đang tag hắn. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Làm sao thế?" ͏ ͏ ͏
Thấy Phá Hiểu trả lời lại, Xích Huyết Đồng Tử cảm động suýt khóc, bọn họ bị đuổi giết rất thê thảm. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Phá Hiểu đạo hữu, chúng tôi gặp phải hoa cỏ cây cối, không ngờ lại bị chúng nó truy sát, không biết đạo hữu có thể nói cho chúng tôi biết nó là thứ gì không?" ͏ ͏ ͏
Sau đó cậu ta còn gửi kèm một hình ảnh, là ảnh chụp cây, cỏ, hoa. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: "Các cậu thế mà lại bị thực vật đuổi giết?" ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: "Phải đó, dù gì các anh cũng là người tu luyện." ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: ""Thực vật đại chiến với người tu luyện?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: "Sơ Thanh, không phải cậu đang đi học sao? Tôi nói với mẹ cậu." ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: "Chị Tiêu, em sai rồi, không phải em chỉ tranh thủ lúc nghỉ giữa giờ thôi sao." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Ở ngoài đấy muốn nói gì mà chẳng được, mọi người còn chưa hiểu đám thực vật này đâu, cả Biên Hải Đao Khách cũng không chống lại được." ͏ ͏ ͏
Giang Tả rất tò mò, thế mà còn có loại thực vật này, hơn nữa nhìn qua có vẻ rất có Linh trí. ͏ ͏ ͏
Về mặt lý thuyết những thứ này chẳng qua chỉ là cỏ dại thôi, nhưng mà đám cỏ dại này đã thành tinh rồi. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa... còn có điểm đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng hoa cỏ cây cối ở chỗ này đều có thể tấn công con người, nhưng mà những cái đó đều là bản năng, còn đuổi giết như thế này đều là những cây có Linh trí rồi. ͏ ͏ ͏
Đã thành tinh đều có trí thông mình, đám hoa cỏ này đã khác xưa rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả cũng không định trả lời bọn họ. ͏ ͏ ͏
Biết quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến thái độ của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bắt đầu trả lời lại. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Thực vật bình thường mà thôi, có điều đã thành tinh rồi, mấy người tự giải quyết đi." ͏ ͏ ͏
Nói xong Giang Tả không thèm để ý đến bọn họ nữa, vì thứ mà hắn đang muốn tìm đang ở rất gần. ͏ ͏ ͏
Đây mới là việc quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu nói, những thứ này đã có Linh trí. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏
- Chỉ có vậy thôi? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, thật ra nếu đã có Linh trí rồi, có phải có nghĩa là chúng ta có thể nói chuyện với chúng nó không? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Nghĩ lại thì đúng thế thật, nhưng nói với chúng nó thế nào đây? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đầu tiên cứ mềm mỏng không được thì dùng vũ lực? Kem của tôi cũng không tệ lắm, không biết chúng nó có thích hay không. ͏ ͏ ͏
Nói xong Xích Huyết Đồng Tử lại lôi kem ra gặm. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu: ". . ." ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ". . ." ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 924Sau đó Hắc Bào ma tu nói với đám thực vật: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta giao dịch với nhau đi, ta để lại hai người này cho các người, các người đừng đuổi theo ta nữa, có được không? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách và Xích Huyết Đồng Tử liếc nhau một cái, quả nhiên, ma tu đúng là ma tu. ͏ ͏ ͏
Đã không làm thì thôi, còn đã làm thì phải làm đến nơi đến trốn, sau đó giữa lúc chạy trốn hai người trực tiếp đẩy Hắc Bào ma tu về phía đám thực vật. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai người hèn hạ vô sỉ. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc thì ai mới hèn hạ? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi nếu tôi là Ma tu Mặc Ngôn, hai người sẽ đẩy tôi sao? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn sẽ không, bởi vì Mặc Ngôn yếu. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu sửng sốt, hắn bó tay rồi, ban nãy hắn chỉ học theo Mặc Ngôn thôi mà. ͏ ͏ ͏
Thông thường hắn thấy Mặc Ngôn cợt nhả như vậy cũng không chết được, hắn chỉ giả vờ cợt nhả một lần chắc cũng không sao đâu, dù sao hắn cũng được coi là một người làm ăn chân chính, hơn nữa nhìn qua đám thực vật này có vẻ rất dễ lừa. ͏ ͏ ͏
Sau đó nếu đám thực vật đồng ý, thì hắn sẽ bán hai người kea thật. ͏ ͏ ͏
Còn nếu từ chối thì hắn sẽ giả vờ mình đang nói đùa. ͏ ͏ ͏
Nào ngờ, hai người này lại trực tiếp bán hắn trước. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ hắn biết mình sai ở đâu rồi. ͏ ͏ ͏
Không sai, hắn và Mặc Ngôn đều là Ma tu, nhưng mà Mặc Ngôn yếu, đây mới là điểm chí mạng. ͏ ͏ ͏
Cho dù Mặc Ngôn muốn bán, cũng không bán được hai người này. ͏ ͏ ͏
Đúng là thất sách. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã vào trong đại điện, hắn không đi lung tung, cũng không tìm kiếm Pháp bảo. ͏ ͏ ͏
Lúc mấy cái Pháp bảo xuất hiện, tiện tay thì hắn sẽ nhặt lấy, nhưng mà bây giờ đi tìm chính là đang lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏
Hắn sốt ruột quá rồi, hắn muốn xem thử tư liệu về Thất Tình Lục Dục quyết có ở chỗ này không. ͏ ͏ ͏
Sau khi mở cửa phòng tài liệu ra, Giang Tả bước vào trong. ͏ ͏ ͏
Phòng tài liệu này không lớn, cũng không quá nhỏ, bốn phía được xếp đầy sách vở. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa tất cả sách vở đều được chế tạo bằng tài liệu đặc biệt, hoặc là bằng da dê. ͏ ͏ ͏
Đến trước đống sách vở, Giang Tả lật ra nhìn thử thì phát hiện không phải chữ viết của con người. ͏ ͏ ͏
Nói đúng ra, nó không phải chữ viết cổ đại, cũng không phải kiểu chữ hiện đại. ͏ ͏ ͏
Những tài liệu này đến từ thế giới khác. ͏ ͏ ͏
- Hệ thống tu luyện của loài người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn quyển sách này mở miệng thốt lên. ͏ ͏ ͏
Hắn có thể đọc hiểu được, cũng không phải là chuyện quá bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Với thực lực kiếp trước của hắn, việc từng đi đến thế giới khác cũng không có gì kỳ quái cả. ͏ ͏ ͏
Có điều, đây cũng là chuyện của rất rất lâu sau này, đại khái là sau khi nổi điên xong, qua một vài niên đại thì hắn đã đi ra thế giới bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bỏ quyển sách xuống rồi bắt đầu tìm kiếm. ͏ ͏ ͏
Hắn phát hiện ra rất nhiều bản ghi chép về thế giới khác, cũng có rất nhiều tài liệu về việc tu luyện. ͏ ͏ ͏
Luyện khí, Luyện đan, gieo trồng Linh dược, tất cả đều có. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không tìm thấy bất kỳ cái gì liên quan đến công pháp cả. ͏ ͏ ͏
Được rồi, cuối cùng Giang Tả đành phải lấy tiền xu ra, muốn tìm được nó trong đống sách này là việc rất khó, bởi vì căn bản hắn chưa từng thấy nó. ͏ ͏ ͏
Cho nên chỉ có thể tìm đại khái thôi. ͏ ͏ ͏
Hôm nay hắn không thể thất bại được, hắn luôn có cảm giác bên ngoài sắp xảy ra chuyện gì đó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả tung đồng xu lên, đồng xu rơi xuống mặt đất rồi xoay tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới bắt đầu di chuyển. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn đồng xu, thấy nó lăn về phía một cái giá sách. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng đồng xu cũng đứng lại trước giá sách đó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thu đồng xu lại, rồi bắt đầu tìm kiếm ở giá sách kia, sau đó hắn tìm thấy một quyển sách. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả mở quyển sách ấy ra, hắn không khỏi sững sờ. Không phải vì quyển sách này có chút giống quyển sách ma pháp. ͏ ͏ ͏
Mà ngược lại, những chữ trên đó khiến Giang Tả có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Bên trên có ghi sáu chữ, mà sáu chữ đó lại dùng bốn loại ngôn ngữ của hai thế giới khác nhau. ͏ ͏ ͏
Nếu đổi thành người khác, thì bất kỳ ai cũng không hiểu được. ͏ ͏ ͏
"Ghi chép về thế giới khác?" ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò mở quyển sách này ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả phát hiện, người viết quyển sách này dùng từ rất lung tung, đôi khi câu từ cũng không lưu loát, giống như tâm trạng của người viết không được ổn định. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hắn vẫn có thể xem hiểu được nội dung cơ bản. ͏ ͏ ͏
Mở đầu là tác giả giới thiệu vắn tắt về quyển sách, ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, không chỉ có một thế giới duy nhất, mà hắn đã may mắn được đi đến một thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Bởi vì chuyện gì đó ngoài ý muốn, nên hồn của hắn đã nhập vào xác của một chiến binh ở một thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Vì hắn có trí nhớ của chiến binh kia, cho nên không bị ai phát hiện ra hắn là người ngoài. ͏ ͏ ͏
Ở trong thế giới đó, hắn phát hiện con người có thể tu luyện, tuổi thọ cũng có thể kéo dài. ͏ ͏ ͏
Có lẽ vì bản thân hắn rất đặc biệt, nên tốc độ tu luyện vô cùng nhanh, thậm chí còn sắp chạm đến cánh cửa của Thần giới rồi. ͏ ͏ ͏
Nơi gọi là Thần giới chính là thế giới mà nữ thần ở. ͏ ͏ ͏
Không thể nghi ngờ, nữ thần rất mạnh, rất thánh khiết, vừa sáng chói vừa vĩ đại. ͏ ͏ ͏
Cô ấy biết thương xót thế giới này, là nữ thần thật sự, cũng là nữ thần trong lòng tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhíu mày, đoạn giới thiệu này tuy rằng hợp lý nhưng cũng có không ít vấn đề, cũng không ảnh hưởng nhiều lắm. ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là việc người này đã xuyên không, đây đúng là chuyện kỳ lạ hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả cũng không nghĩ nhiều, hắn đến đây để tìm manh mối. ͏ ͏ ͏
Cố gắng đọc hết đoạn tự thuật dùng ngôi thứ nhất. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 925“Trải qua rất nhiều trận chiến, tốc độ trưởng thành của ta cũng rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Tuổi thọ cũng kéo dài tính bằng đơn vị vạn năm. ͏ ͏ ͏
Chuyện này ở thế giới ban đầu của ta, căn bản là chuyện không thể có. ͏ ͏ ͏
Thời gian dần trôi qua, ta đã trở thành chiến sĩ mạnh nhất thế giới này. ͏ ͏ ͏
Là người cao nhất bên dưới nữ thần. ͏ ͏ ͏
Cảnh giới này, chúng ta gọi là Trường Sinh, là một cảnh giới không cách nào nói rõ được, đơn giản mà nói, chính là ta đã đi đến cuối con đường rồi. ͏ ͏ ͏
Ngày hôm ấy, ta bất ngờ nhận được lệnh triệu tập. ͏ ͏ ͏
Là nữ thần kêu gọi. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến ta vô cùng kinh ngạc, sự tồn tại của nữ thần ta đã biết từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏
Nàng là người mang đến bình an cho thế giới, thế giới này tràn ngập năng lượng của nữ thần. ͏ ͏ ͏
Bất kể là ai đều có thể nhận ra. ͏ ͏ ͏
Lời mời của nữ thần khiến ta vừa mừng vừa lo, nhưng mà ta vẫn đồng ý ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên ta tới cung điện của nữ thần. ͏ ͏ ͏
Cũng là lần đầu tiên ta tận mắt nhìn thấy nữ thần. ͏ ͏ ͏
Nàng xinh đẹp, thánh khiết, không nhiễm khói lửa phàm trần. ͏ ͏ ͏
Ta quỳ một chân xuống trước mặt nữ thần, lắng nghe lời nói thần thánh của nàng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ta chưa bao giờ nghĩ tới, câu nói đầu tiên lại khiến cho người ta khó tin như vậy. ͏ ͏ ͏
Nữ thần nói: ͏ ͏ ͏
- Thế giới này sắp bị phá hủy, ta sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏
Ta vẫn nhớ, ý nghĩ đầu tiên của mình là không thể nào, nhưng mà sau khi bình tĩnh lại, ta đã chấp nhận sự thật này. ͏ ͏ ͏
Ta không nói gì, cũng không biết nên nói gì vào lúc này. ͏ ͏ ͏
Sau đó nữ thần lại mở miệng lần nữa: ͏ ͏ ͏
- Thế giới này vốn dĩ đang ở ranh giới sụp đổ, vì để nó tiếp tục tồn tại, ta đã dùng sức mạnh cưỡng ép giữ cho nó ổn định. ͏ ͏ ͏
- Ta tưởng rằng mình có thể tìm được phương pháp phá giải, nhưng mà ta phát hiện, kiếp nạn của mình sắp tới, mà bản thân vẫn chưa tìm ra cách nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó ta đột nhiên hỏi một câu rất ngu xuẩn, ta hỏi nữ thần: ͏ ͏ ͏
- Không phải thần là người vạn năng sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng nữ thần không tức giận, nàng trả lời câu hỏi của ta: ͏ ͏ ͏
- Thần vạn năng, là thần vô tình, vì ta vẫn còn sót lại một chút tình cảm cuối cùng, bỏ qua cảnh giới vạn năng kia, cho nên ta chỉ là nữ thần trong lòng mọi người. ͏ ͏ ͏
- Thật ra ta rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy những lời này của nữ thần, một lúc lâu sau ta vẫn không biết phải nói gì, phải đáp lại thế nào. ͏ ͏ ͏
Nhưng ta biết, nữ thần chính là nữ thần, nàng không tầm thường chút nào, tuy rằng ta không phải người ở đây, nhưng đúng là nữ thần đã thương xót thế giới này. ͏ ͏ ͏
Ta cố gắng bình tĩnh lại, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy nguyên nhân ngài gọi ta đến đây là? ͏ ͏ ͏
Nữ thần: ͏ ͏ ͏
- Vì một tia hy vọng. ͏ ͏ ͏
Ta không hiểu nổi: ͏ ͏ ͏
- Hy vọng? ͏ ͏ ͏
Nữ thần gật đầu nói với ta: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, hy vọng duy nhất, chỉ cần có sự giúp đỡ của ngươi, bản thân ta không tự mình làm được. ͏ ͏ ͏
Đối với yêu cầu của nữ thần, ta không có cách nào chối từ, nhưng mà lúc nữ thần nói ra thứ mà nàng gọi là hy vọng, ta đã từ chối. ͏ ͏ ͏
- Giết ta, lấy trái tim của ta ra. ͏ ͏ ͏
Ta nhớ, khi nghe thấy câu nói này, ta còn khiếp sợ hơn khi nghe thấy thế giới này sắp bị hủy diệt. ͏ ͏ ͏
Ta từ chối, nhưng mà nữ thân buộc ta phải làm như vậy, bất đắc dĩ ta đành phải đứng dậy định rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, nữ thần rất mạnh mẽ, điều ấy ta đã tự mình trải nghiệm. ͏ ͏ ͏
Nàng giam ta lại, thậm chí còn điều khiển thân thể ta. ͏ ͏ ͏
Nữ thần nói: ͏ ͏ ͏
- Vốn dĩ ta sẽ phải chết, chỉ muốn đem lại hy vọng cho mọi người thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó thân thể của ta không nghe lời mình nữa, ta tận mắt nhìn thấy bản thân vươn tay đâm vào lồng ngực nữ thần, cuối cùng móc trái tim nàng ra. ͏ ͏ ͏
Đối với việc này, nữ thần không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng mà ta nhìn thấy nàng đã vô cùng yếu ớt, thậm chí bất cứ lúc nào đều có thể chết đi. ͏ ͏ ͏
Nàng nhận lấy trái tim mình sau đó nói với ta: ͏ ͏ ͏
- Trong trái tim này cất giấu một lực lượng phi thường, bởi vì ta từ chối một bước cuối cùng, cho nên tất cả lực lượng đều bị giữ ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
- Cầm lấy nó, tìm người thích hợp, để người đó cảm ngộ lực lượng bên trong, có lẽ rất nhanh sẽ đạt đến cảnh giới của ta, chỉ cần người đó có lòng thì sẽ cứu được thế giới này. ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ tranh thủ một khoảng thời gian cho mọi người. ͏ ͏ ͏
Nữ thần đã chết. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng sức mạnh của nàng hòa tan vào thế giới này, giúp thế giới này sống thêm vài trăm năm nữa. ͏ ͏ ͏
Còn ta, đã mang theo trái tim này đi tìm một người, bảo nàng thử cảm nhận lực lượng trong trái tim. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, đúng như lời nữ thần nói, nàng tu luyện rất nhanh, thăng cấp như bay, chỉ mất vài trăm năm nàng đã mạnh ngang với ta. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, khí chất của nàng càng ngày càng giống nữ thần, có lẽ tất cả vẫn còn hy vọng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, sau đó không lâu, nàng nói cho ta biết, nàng không có cách nào tiến thêm nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Ta không hiểu, nhưng mà nàng biết, nàng nói, dựa vào trái tim không có cách nào hoàn toàn lấy lại được sức mạnh của nữ thần. ͏ ͏ ͏
Ban đầu ta tưởng rằng thế là hết rồi, nhưng mà nàng lại nói cho ta biết: ͏ ͏ ͏
- Ta phát hiện ra một chuyện, sức mạnh của nữ thần đến bước cuối có liên quan đến chuyện tình cảm, có lẽ ta có thể sáng tạo ra công pháp nào đó để nó sánh đôi với trái tim, cuối cùng dùng trái tim để đạt được sức mạnh như của nữ thần. ͏ ͏ ͏
- Có đầu mối nào không? ͏ ͏ ͏
Ta hỏi nàng. ͏ ͏ ͏
- Có một chút, chỉ là cần một chút thời gian. ͏ ͏ ͏
Nàng trả lời ta như vậy. ͏ ͏ ͏
Ta không nói gì thêm, bởi vì chúng ta không còn lựa chọn nào khác. ͏ ͏ ͏
Mất một trăm năm, nàng vui vẻ chạy đến nói cho ta biết, nàng đã thành công, đã thành công sáng tạo ra công pháp thích hợp với trái tim. ͏ ͏ ͏
Nàng đặt tên cho công pháp ấy là: Thất Tình Lục Dục quyết. ͏ ͏ ͏
Sau đó nàng nói cho ta toàn bộ khẩu quyết của bộ công pháp ấy.” ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả trông thấy trên quyển sách viết về phương pháp tu luyện. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 926Đây là bản đầu tiên của Thất Tình Lục Dục quyết, hơn nữa nó còn chứa không ít sơ hở. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ nhìn qua đã biết, đây đúng là Thất Tình Lục Dục quyêt. ͏ ͏ ͏
Hắn nhíu mày lại, hiện giờ hắn đã biết rõ nguồn gốc của Thất Tình Lục Dục quyết, nhưng mà hắn vẫn luôn có cảm giác nó không liên quan gì cả. ͏ ͏ ͏
Nhìn bề ngoài có vẻ không liên quan với Tô Kỳ lắm. ͏ ͏ ͏
Có điều nếu như đã xem rồi, hắn vẫn định xem hết, chưa xem xong mà đã kết luận thì vẫn còn quá sớm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tiếp tục lật sách, bởi vì có quá nhiều loại ngôn ngữ, để đọc hiểu cũng có chút phiền phức. ͏ ͏ ͏
“Chúng ta nghiên cứu một lúc lâu, phát hiện ra khả năng công pháp này không có vấn đề gì, nhưng mà không thể tu luyện được. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng đã đưa ra một kết luận. ͏ ͏ ͏
Không thể nào tu luyện Thất Tình Lục Dục quyết cùng công pháp khác. ͏ ͏ ͏
Trừ khi buông tha tất cả, nếu không thì không có cách nào tu luyện được. ͏ ͏ ͏
Cảnh giới của chúng ta đều quá cao, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không thể nào phế bỏ, vì vậy, chúng ta đã tìm một người mới. ͏ ͏ ͏
Người đó cũng là một cô gái, sau đó chúng ta bắt đầu cho nàng tu luyện Thất Tình Lục Dục quyết. ͏ ͏ ͏
Tốc độ tu luyện rất nhanh, nhưng mà không nhanh như lúc ban đầu. ͏ ͏ ͏
Nàng ta nói với ta, bởi vì nàng ta đã lĩnh ngộ được nguồn gốc của sức mạnh, cho nên bây giờ chỉ có thể dựa vào Thất Tình Lục Dục quyết và trái tim để tu luyện. ͏ ͏ ͏
Con đường lúc trước đi không được. ͏ ͏ ͏
Lần này nàng ta tốn khoảng bốn trăm năm, tới khi thế giới này sắp bị hủy diệt. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng điều khiến người khác vui vẻ chính là, nàng ta thật sự đã luyện thành. ͏ ͏ ͏
Ta có thể cảm nhận được, sức mạnh của nàng ta đã ngang ngửa nữ thần rồi. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ chúng ta cho rằng thế giới này sẽ được cứu, nhưng mà sau khi luyện thành, nàng ta lại nói với chúng ta: ͏ ͏ ͏
- Thế giới này vốn dĩ nên sụp đổ, không cần gượng ép kéo dài, cứ thuận theo tự nhiên là được rồi. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói xong, nàng ta phá vỡ hư không, rời đi. ͏ ͏ ͏
Đi mất.” ͏ ͏ ͏
Người kia đi mất, tất cả chúng ta đều sững sờ, kể cả khi trông thấy thế giới này bị nghiền nát cũng không thể lấy lại tinh thần. ͏ ͏ ͏
Khi đó ta mới hiểu được lời nữ thần nói. ͏ ͏ ͏
Thần vạn năng là thần vô tình. ͏ ͏ ͏
Cho nên từ đầu tới cuối, chúng ta bận rộn, chỉ tốn công vô ích, bởi vì vĩnh viễn không thể nào xuất hiện nữ thần thứ hai. ͏ ͏ ͏
Bọn họ khóc hỏi ta: ͏ ͏ ͏
- Vì sao? Vì sao nàng ta phải rời khỏi chỗ này, nàng ta mang theo tất cả niềm hy vọng của chúng ta, sao nàng ta có thể làm như vậy? ͏ ͏ ͏
Khi đó ta vô cùng bình tĩnh, ta nói với họ: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì nàng ta không còn là con người, nàng ta là một vị thần không có tình cảm. ͏ ͏ ͏
Sau đó thế giới ấy đã bị nghiền nát, ta không biết thế giới ấy rồi sẽ ra sao, nhưng mà ta biết một điều, mình đã quay trở lại rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, ta đã về lại thế giới ban đầu của mình. ͏ ͏ ͏
Chỉ là linh hồn của ta xuất hiện vấn đề, dường như nó không thể dung hợp với thân xác ban đầu của ta nữa. ͏ ͏ ͏
Sức mạnh của ta cũng biến mất, thậm chí ta bắt đầu hoài nghi, tất cả những chuyện này chẳng qua chỉ là một giấc mộng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, khi nhìn thấy trong tay mình đang cầm trái tim của nữ thần, ta mới biết, tất cả đều là sự thật. ͏ ͏ ͏
Vào lúc tỉnh táo, ta viết hết tất cả những điều mình biết ra đây. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ ta cho rằng mình sẽ không có đủ thời gian, nhưng mà sau đó ta phát hiện, tuy rằng sức mạnh của ta đã biến mất, nhưng mà ta vẫn còn tuổi thọ. ͏ ͏ ͏
Sau khi ta viết hết tất cả những chuyện này ra, ta đặt trái tim của nữ thần vào trong quyển sách, lúc này ta mới nhớ tới câu nói trước khi chết nữ thần đã nói. ͏ ͏ ͏
Nữ thần mỉm cười nói với ta: ͏ ͏ ͏
- Ta là người kiên cường, ta là con gái của Thiên Quyến, nhưng, Thiên Quyến đã cướp đoạt đi niềm vui và hạnh phúc của ta. ͏ ͏ ͏
- Cướp đoạt tất cả của ta, rồi cho ta sức mạnh mà ta không cần. ͏ ͏ ͏
- Ta chưa từng vui vẻ, cũng không hạnh phúc, có lẽ đối với ta mà nói, việc bảo vệ thế giới này chính là việc khiến ta hạnh phúc nhất, là chuyện vui vẻ nhất. ͏ ͏ ͏
- Xin lỗi, ta không còn cách nào để cứu vớt thế giới này nữa, bởi nếu bước thêm một bước nữa, ta sẽ không cứu thế giới này. ͏ ͏ ͏
- Nếu như có thể, xin hãy thay ta kéo dài sự sống của thế giới này. ͏ ͏ ͏
Ta rất xin lỗi, ta đã không làm được như nữ thần mong đợi.” ͏ ͏ ͏
Xem đến đây, Giang Tả không tiếp tục xem nữa. ͏ ͏ ͏
Đoạn sau chẳng qua chỉ là tự truyện của người này và tình hình thế giới mà thôi. ͏ ͏ ͏
Đến lúc này, Giang Tả mới nhận ra, chuyến đi này của mình đúng là rất đáng giá. ͏ ͏ ͏
Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏
Tất cả chuyện này đều do Thiên Quyến gây ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu rốt cuộc Thiên Quyến là thứ gì, nhưng mà hắn biết, Thất Tình Lục Dục quyết là công pháp phỏng theo Thiên Quyến để tạo ra. ͏ ͏ ͏
Cho nên, rất có thể Thiên Quyến sẽ cướp đoạt tình cảm của con người. ͏ ͏ ͏
Ít nhất là đối với những người đã từng tiếp nhận Thiên Quyến. ͏ ͏ ͏
Cũng may Tô Kỳ không tiếp nhận Thiên Quyến, ít nhất, cô chưa tiếp nhận ngộ đạo lần trước. ͏ ͏ ͏
Ở kiếp trước chắc chắn Cửu Tịch cũng chưa từng nhận, dù sao lúc đó, cô ấy cũng “ác tâm” như vậy. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần chưa tiếp nhận, có lẽ sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ còn có Thất Tình Lục Dục thạch do hắn rèn ra, chắc hẳn Tô Kỳ sẽ không có vấn đề gì lớn. ͏ ͏ ͏
Nhưng, Giang Tả muốn giải quyết triệt để vấn đề này. ͏ ͏ ͏
Cho nên, hắn phải tìm hiểu, rốt cuộc Thiên Quyến là thứ gì. ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự là bản thân đã được trời đất ưu ái, tại sao lại bị cướp mất tình cảm? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu nổi, hắn phát hiện ra, trên người Tô Kỳ có quá nhiều thứ mà hắn còn chưa hiểu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà vẫn có manh mối, hắn còn phải đến sông U Minh một chuyến. ͏ ͏ ͏
Cho nên, vẫn phải trở nên mạnh mẽ hơn. ͏ ͏ ͏
Chỉ có trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề. ͏ ͏ ͏
Nhìn quyển sách này, đột nhiên Giang Tả nghĩ đến bức tranh vẽ trên đá, nói cách khác, nội dung bức tranh trên đá kia là căn cứ vào quyển sách này để vẽ ra sao? ͏ ͏ ͏
Bức vẽ quá tóm tắt, thật sự vẫn phải trực tiếp đọc sách. ͏ ͏ ͏
Mặc dù xem tranh thoải mái hơn... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏
Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏
Chương 927Sau khi thu quyển sách lại, Giang Tả quyết định đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn rất khâm phục tác giả, nếu như đối phương viết văn rõ ràng mạch lạc hơn, có lẽ có thể viết tự truyện để bán. ͏ ͏ ͏
Có điều chắc hẳn loại người như đối phương, sẽ khôi phục được thực lực. ͏ ͏ ͏
Ít nhất Giang Tả biết, có vô số cách có thể khôi phục lại thực lực. ͏ ͏ ͏
Giống như hắn hiện giờ. ͏ ͏ ͏
Có điều cuối cùng cuộc sống của đối phương thế nào, cũng khó nói. ͏ ͏ ͏
Đối phương là một kẻ xuyên không, còn hắn, coi như kẻ trọng sinh, thế giới to lớn không thiếu chuyện lạ, cũng không biết do con người hay do trời đất tạo nên. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Giang Tả sẽ không nghĩ nhiều về vấn đề này. ͏ ͏ ͏
Không cần thiết. ͏ ͏ ͏
Vẫn nên nghĩ cách giải quyết vấn đề trên người Tô Kỳ trước, hơn. ͏ ͏ ͏
Có điều, hiện giờ hắn đã tìm hiểu xong về nguồn gốc của Thất Tình Lục Dục quyết, tiếp theo còn phải giúp Kiếm Thập Tam hái Thiên Thần hoa. ͏ ͏ ͏
Còn một vấn đề rất rất nhỏ nữa, tại sao hắn lại hiểu được chữ viết của thế giới đã bị phá hủy kia? ͏ ͏ ͏
Khẽ lắc đầu, Giang Tả không muốn để ý đến điều ấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả thu hết số sách ở đây vào, có lẽ sau này sẽ có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Công pháp bí thuật gì gì đó, Giang Tả đều không thèm để ý, thứ hắn quan tâm là những bản ghi chép đặc biệt kia. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như quyển sách ghi chép về thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Những công pháp như Thất Tình Lục Dục quyết hắn đều chướng mắt, hắn chỉ quan tâm đến tài liệu. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả, những thứ ở đây đều là vật vô chủ, nhưng có người lại không cho là vậy. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như chủ nhân của động phủ này. ͏ ͏ ͏
- Đứng, đứng lại. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên có tiếng người kêu lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả quay người nhìn lại, phát hiện ra thứ đang kêu gọi là tia sáng lúc trước. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc nó một cái rồi mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Khí Linh? ͏ ͏ ͏
Khi nhìn rõ tia sáng này, Giang Tả mới nhận ra, nó có hình dáng của một lão giả khọm khẹm. ͏ ͏ ͏
So với Đoạn Kiều, lão nhỏ hơn rất nhiều lần. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa với khí tức trên người nó, chắc hẳn là Khí Linh. ͏ ͏ ͏
Có điều bản thân nó có chút đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này lão giả khọm khẹm mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Trả sách cho tôi, nếu không, cậu đừng mong ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Vừa nói, cửa phòng tài liệu đã bị đóng lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không để ý, hắn giơ tay ra đề lên trên tường, sau đó vung tay lên, cánh cửa đã mở ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nhìn về phía lão giả khọm khẹm kia. ͏ ͏ ͏
Lão giật mình kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Sao, sao cậu làm được? ͏ ͏ ͏
Giang Tả còn lâu mới có hứng thú trả lời vấn đề nhàm chán kiểu này, hắn mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ông là Khí Linh của thời kỳ Viễn Cổ à? Ông biết bao nhiêu chuyện về thời kỳ Viễn Cổ? ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Trừ khi cậu trả sách lại cho tôi, nếu không, tôi sẽ không nói cho cậu biết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vung tay lên, tất cả sách vở đều quay về chỗ cũ. ͏ ͏ ͏
Ngoài quyển sách ghi chép về thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Hành động này khiến lão giả khọm khẹm nhìn vào mà sững sờ, sao người này lại dễ thương lượng như vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
- Nói đi. ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm lại nói: ͏ ͏ ͏
- Còn một quyển nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có biểu cảm gì, hắn chỉ vung tay lên, sau đó tất cả đống sách lại bị hắn thu về. ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu lão sinh ra cảm giác không tốt, vội vàng nhanh chân chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ̣Giang Tả đã vung tay hai lần, làm gì còn cơ hội cho lão trốn nữa. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt một trăm lẻ tám khối Trận thạch đã hiện ra, xếp thành trận pháp giam cầm, căn bản không cho lão có cơ hội chạy trốn. ͏ ͏ ͏
"Bịch" một tiếng, Khí linh đâm thẳng vào trên tường kết giới. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả thu nhỏ trận pháp giam cầm lại, cuối cùng ép lão giả khọm khẹm kia phải đứng đối diện với hắn: ͏ ͏ ͏
- Ông muốn tự mình trả lời, hay để tôi tự tìm đáp án? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói chuyện không mang theo chút cảm xúc nào, nghe giống như đang thương lượng với lão, nhưng thực tế chính là bảo lão lựa chọn, chọn sống hay là chết. ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm nhìn Giang Tả, không khỏi nuốt nước miếng, lão cảm thấy, khí thế của người này rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng lão đành phải cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi trả lời. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ông tới từ thời kỳ Viễn Cổ? ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi là Mạc Danh Bắc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó trong trận pháp hiện lên vài đạo lôi điện, lôi điện vươn về phía lão giả khọm khẹm kia. ͏ ͏ ͏
Lôi điện không ngừng lóe sáng, cuối cùng giống như một cây kim dài đâm vào người Mạc Danh Bắc, nhất là đầu óc của lão càng bị đâm mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
- A a a a, tôi nói, tôi nói. ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc đau đớn hét lên. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 928Nhưng Giang Tả vẫn không định dừng tay. ͏ ͏ ͏
- Tôi nói... A a a a, tôi nói thật a a a a. ͏ ͏ ͏
- Tôi không phải Khí Linh, cũng không được coi là người của thời kỳ Viễn Cổ, tôi là người đến từ thế giới khác, cho tôi thêm một cơ hội a a a a... Tôi nói hết, chuyện gì tôi cũng nói. ͏ ͏ ͏
- A a a a, thật đó, tôi nói thật mà. ͏ ͏ ͏
Lão giả khọm khẹm kia đau đớn kêu lên vài tiếng yếu ớt. ͏ ͏ ͏
Đến lúc này Giang Tả mới thu tay lại, vài cây lôi châm đang đâm vào người Mạc Danh Bắc cũng biết mất, nếu không phải cả người lão đã trở nên yếu ớt, tất cả chuyện vừa giống như chưa hề xảy ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lạnh lùng đứng ở đó, không nói gì cũng không làm gì cả. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi Mạc Danh Bắc nhìn Giang Tả, không hiểu sao lão vẫn có chút khủng hoảng, cái kẻ không nói lời nào này, lúc nào cũng có thể vì tâm trạng nhất thời không tốt, mà hành hạ lão đến chết. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ lão chỉ có thể để mặc người ta chém giết thôi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đối với chuyện của thời Viễn Cổ, ông biết bao nhiêu? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì tôi bị thương, cho nên cũng biết rất ít, hơn nữa tôi vẫn luôn trốn ở một chỗ sâu trong hư không, không có con người sinh sống, cho nên biết được rất ít tin tức. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại hỏi thêm: ͏ ͏ ͏
- Biết Thiên Bi Thần Chiến là thứ gì không? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc trả lời không chút do dự: ͏ ͏ ͏
- Là chiến tranh ở vài thế giới hoặc là vài tiểu thế giới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Nguyên nhân dẫn đến chiến tranh? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc: ͏ ͏ ͏
-Cạnh tranh thắng thua. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Thắng, thì sao? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi không biết, nghe nói sẽ nhận được một thứ gì đó, tôi vẫn luôn ở trong tiểu thế giới, nên không biết nhiều lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý, mà quay người rời khỏi đó. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Giang Tả cũng mang theo cả lão giả Mạc Danh Bắc này. ͏ ͏ ͏
Ra khỏi phòng tài liệu, Giang Tả đi đến phòng khách bên ngoài, chỗ này có rất nhiều Pháp bảo, mấy thứ này vẫn dùng được, lấy về đem bán cho những người trong nhóm chat kia. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng chỉ là mấy thứ vô dụng với hắn. ͏ ͏ ͏
Vừa thu đồ vật, Giang Tả vừa hỏi: ͏ ͏ ͏
- Quyển sách ghi chép về thế giới khác là của ông? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc nhìn hành động của Giang Tả, lão vô cùng đau lòng, thấy hắn hỏi, lập tức lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải, là do một kẻ xuyên không đưa cho tôi bảo tôi cất giữ, hắn ta nói, hắn ta không còn nhiều thời gian nữa, không biết lần tới sẽ xuất hiện ở nơi nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Xuyên không theo quán tính? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi nghe hắn ta nói, sau khi hắn ta chết, sẽ xuyên không, nếu như chưa chết mà đã xuyên qua, sau này khi chết rồi sẽ xuyên về thân thể cũ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thật sự chưa bao giờ gặp phải chuyện này, trên đời còn có người đặc biệt như vậy sao. ͏ ͏ ͏
Vậy không phải là bất tử bất diệt sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, theo những gì hắn ta ghi chép lại, hắn ta cũng không biết tại sao mình lại có được loại năng lực đặc biệt này. ͏ ͏ ͏
Kiếp trước hắn chưa từng gặp người này, nếu không, hắn có thể bắt đối phương về nghiên cứu thử xem. ͏ ͏ ͏
Có lẽ sẽ tìm ra được manh mối từ trên người đối phương. ͏ ͏ ͏
Sau đó lại nghiên cứu Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏
Nhưng vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Đến tận bây giờ hắn vẫn chưa hiểu được, làm thế nào mà Tô Kỳ lại bất tử bất diệt như vậy, đương nhiên, nếu bây giờ hắn vẫn muốn nghiên cứu, đối tượng nghiên cứu tốt nhất chính là Vạn Diệp Tiên Linh. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, hiện giờ vẫn chưa phải lúc thích hợp. ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi hắn có đủ thực lực rồi, cũng tiện cho việc nghiên cứu hơn. ͏ ͏ ͏
Việc nghiên cứu cần rất nhiều thời gian, rất đáng tiếc, hiện giờ hắn lại không có. ͏ ͏ ͏
Trước đây hắn có thể bỏ ra thời gian vài năm, vài chục năm, vài trăm năm, vài nghìn năm để nghiên cứu cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏
Bây giờ đừng nói là vài năm, chỉ vài tháng thôi khả năng đã tèo rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy có một câu nói rất đúng, muốn thay đổi một cuộc đời mới, cũng phải mất đi một vài thứ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Giang Tả không quan tâm. ͏ ͏ ͏
- Lần đầu tiên ông gặp hắn ta là ở chỗ nào? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
- Ở thế giới của tôi, sau đó hắn ta giúp tôi trốn đến đây, sau đó liền mất liên lạc. ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hỏi thêm nữa, việc này hoàn toàn phải dựa vào duyên phận, vô duyên với nhau, chắc chắn không gặp được, cũng không biết bây giờ người này đã chết hay chưa. ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ một lát, Giang Tả lại không muốn nghĩ tiếp nữa. ͏ ͏ ͏
Bây giờ hắn đã không còn là hắn của kiếp trước nữa, có gặp được cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Lúc Giang Tả thu hết Pháp bảo đang định ra ngoài, đột nhiên hắn nghĩ đến điều gì đó, nên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ông là người của thế giới khác, tới nơi này lại không thần phục Tần Vũ Vương, tại sao ông vẫn còn sống? ͏ ͏ ͏
Mạc Danh Bắc kích động nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã thần phục rồi, Tần Vũ Vương không bắt tôi phải ra chiến trường nên tôi vẫn sống, nhưng tôi cũng dùng hết sức mình để giúp ngài ấy, nếu không, cũng không đến mức rơi vào kết cục như hiện nay. ͏ ͏ ͏
- Ách, không đúng, nếu không thần phục, còn thảm hại hơn bây giờ nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không hỏi tiếp chuyện này, mà hỏi lão: ͏ ͏ ͏
- Ông từng nghe nói đến Thiên Quyến chưa? ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏