"Bịch" một tiếng, cô ta đã ngã ngay ra trước mặt Giang Tả và Thần Long Thiên Trọng. ͏ ͏ ͏
Khi tỉnh táo lại cô ta nhanh chóng lui về phía sau, tuy rằng đã bị thương, nhưng mà không thể không phòng ngự. ͏ ͏ ͏
- Tuy rằng ta đã bị thương, nhưng mà các ngươi cũng không tốt hơn là mấy, tu vi của ta còn cao hơn so với các ngươi. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia cảnh cáo hai người Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô ta lại nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đều là nhân loại, làm chó săn cho kẻ khác cũng không có gì, nhưng mà đi làm chó săn cho Thánh Long Sương Doanh chính là sai lầm, tôi kiến nghị với cậu vẫn lên đổi sang chủ tử khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhíu mày, hắn cảm thấy cô gái này nói quá nhiều, ảnh hưởng rất nhiều đến việc hắn muốn làm. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả âm thầm triệu hoán, muốn gọi Tiểu Dã Miêu ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, lại có việc ngoài ý muốn của Giang Tả, Tiểu Dã Miêu không xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhận được một tin tức từ ấn ký. ͏ ͏ ͏
"Tiểu Dã Miêu đang ngủ đông ở bên trong, không có cách nào làm theo lời triệu hoán, có muốn triệu hoán hư ảnh không?" ͏ ͏ ͏
"Có hay không?" ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngủ đông là cái quái gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu là hỗn loạn, hỗn loạn chắc chắn không cần ngủ đông, Cùng Kỳ cũng không phải loài cần ngủ đông. ͏ ͏ ͏
Vì sao Tiểu Dã Miêu lại ngủ đông nhỉ? ͏ ͏ ͏
Hay nó học từ ai? ͏ ͏ ͏
Chắc là do nó ăn quá no rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lựa chọn không. ͏ ͏ ͏
Triệu hoán hư ảnh ra cũng không có tác dụng gì, đã không có tác dụng với những người này, thà rằng không gọi còn hơn. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả nhíu mày, Thần Long Thiên Trọng chỉ một cái vào nữ tu sĩ kia, cuối cùng cô ta đã bị vây khốn. ͏ ͏ ͏
Có điều trong lúc đó, vết thương trên người cô ta cũng chậm rãi được chữa trị. ͏ ͏ ͏
Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu cô nương, sau này ngươi ngoan ngoãn một chút, nếu không sẽ dễ bị giết lắm đấy, còn việc ngươi nói là chó săn gì đó, thật đáng tiếc, hai chúng ta không ai là chó săn cả, cũng không cần phải làm chó săn cho người nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Thần Long, mặt không biểu cảm nói: ͏ ͏ ͏
- Khả năng ngươi chỉ đang muốn làm chó cảnh thôi. ͏ ͏ ͏
Thần Long: "?" ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, mà hỏi: ͏ ͏ ͏
- Bây giờ nói thử xem, quanh chỗ này còn con Cửu giai long nào không? ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu hỏi này, cô gái kia sững sờ, có điều lần này cô ta không mở miệng nói gì, chỉ thầm nghĩ, nhìn bề ngoài có vẻ như mình hoàn toàn không phải đối thủ của con cá chạch này, rõ ràng đối phương chỉ điểm nhẹ một cái đã giam giữ được cô. ͏ ͏ ͏
May mà đối phương không muốn làm cô bị thương, nếu không bây giờ không biết cô đã bị thương thế nào rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều nói đến rồng có tu vi Cửu giai, chỗ này không phải chỉ mỗi Thần Long tiền bối mới đạt đến Cửu giai sao? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ hai kẻ này muốn nhằm vào Thần Long? ͏ ͏ ͏
Lúc này Thần Long cất lời: ͏ ͏ ͏
- Có thì có, nhưng mà hơi nhát gan. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Bắt về đây, trước tiên đánh một trận, nếu không nghe lời thì đem nướng, tiện thể đem tặng cho Thánh Long ăn, coi như quà tặng. ͏ ͏ ͏
Thần Long: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sao cái gã này lại hung tàn như vậy. ͏ ͏ ͏
Ngay cả nữ tu sĩ kia cũng sợ ngây người, thủ đoạn này rất tốt, bắt cô ta ăn đồng loại, trực tiếp khiến Thánh Long buồn nôn. ͏ ͏ ͏
Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Rồng không ăn đồng loại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Vậy nướng để ta mang về ăn. ͏ ͏ ͏
Thần Long: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tu sĩ Tam giai, lấy đâu ra loại dũng khí này? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Cửu giai long dễ giết vậy sao, giết xong dễ nướng vậy sao? Nói khoác cũng phải biết suy nghĩ trước chứ. ͏ ͏ ͏
Thần Long vẫn lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không được, Cửu giai long vốn đã rất ít, làm vậy chính là đang làm suy yếu thực lực của Long Tộc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Thần Long: ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi tự xem rồi làm đi. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Thần Long Thiên Trọng thở dài: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu chờ ta một lát, ta sẽ bắt con Cửu giai long kia đến. ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ kia nhìn thấy cảnh ấy thì sững sờ, muốn bắt Cửu giai long đến đây? ͏ ͏ ͏
Con cá chạch này khoác lác cũng vừa vừa thôi chứ. ͏ ͏ ͏
Sau đó nữ tu sĩ kia trông thấy, thế mà con cá chạch nhìn không mạnh lắm này, lại mở được cổng không gian, rồi biến mất ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Đợi khi Thần Long đi khỏi, Giang Tả nhìn về phía nữ tu sĩ kia hỏi: ͏ ͏ ͏
- Cô là người của thời viễn cổ? ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ kia nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Không phải, tôi là người thời đại này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có biết cái tên Tần Thiên không? ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn biết, Tần tiền bối là cường giả cái thế đó, được cả giới tu luyện công nhận là đệ nhất, đức cao vọng trọng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏
- Biết Thiên Bi thần chiến không? ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ choáng váng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện ở bên ngoài chúng tôi đã không biết từ lâu rồi, chỗ này đã bị cấm ra ngoài từ rất lâu, nghe nói là do Thiên Ngưng đại tiểu thư làm. ͏ ͏ ͏
- Cô ấy nói nếu ai dám đến phá hỏng nhà của cô ấy, thì sẽ xong đời, vì đề phòng có người phá hủy chỗ này xong bỏ chạy, cho nên mới phong ấn nơi này lại. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1031- Sau đó chúng tôi chỉ có thể sinh sống trong này, cũng may là trong này khá lớn. ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa cũng không thiếu gì cả, nếu không thì đúng là như ở tù. ͏ ͏ ͏
- Có điều trước khi phong ấn cô ấy cũng để mọi người tự lựa chọn, ai muốn rời khỏi đây, có thể lập tức rời khỏi. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng? Tần Thiên Ngưng? ͏ ͏ ͏
Giang Tả phát hiện ra cô gái Tần Thiên Ngưng này đúng là tùy hứng thật. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên cũng quá nuông chiều em gái hắn, có điều cuối cùng người phong ấn chắc là Tiên Linh Phủ chủ, hắn ta tuyệt đối nghe lời Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Còn một chuyện nữa chính là, chỗ này là nhà của Tần Thiên Ngưng sao? ͏ ͏ ͏
Nếu như nói đến nhà, phải nói đến sơn cốc kia mới đúng chứ? ͏ ͏ ͏
Từ nhỏ đã lớn lên ở đó, hơn nữa còn gặp được U Ti ở gần đấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, chỉ nói với nữ tu sĩ kia: ͏ ͏ ͏
- Thời đại của Tần Thiên, chính là thời viễn cổ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ muốn biết chỗ này bị phong ấn vào khoảng thời gian nào, bây giờ xem ra không có thu hoạch gì, bởi lúc đám người Tần Thiên rời khỏi đây, đã phong ấn cửa vào chỗ này lại rồi. ͏ ͏ ͏
Không chắc là mấy vạn năm. ͏ ͏ ͏
Bởi vì cuối cùng khi ở động phủ tạm thời kia, bọn họ cũng sống ở đó rất lâu, nhất là sau khi Tần Thiên và Tiên Linh Phủ chủ bế quan, chắc chắn thời gian không ngắn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, mấy con rồng vạn tuổi kia, xưng vương xưng bá ở chỗ này từ lúc nào? ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Giang Tả còn muốn hỏi nữ tu sĩ kia vài vấn đề nữa, tiếc rằng cô ta đã ngây người ra rồi. ͏ ͏ ͏
Vừa tỉnh lại đã qua cả thời viễn cổ, cô ta không kinh ngạc mới là khác thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà lại có chuyện còn kinh ngạc hơn đả kích cô ta, lúc này một con rồng đột nhiên xuất hiện từ cổng không gian, hơn nữa nó còn bị ném ra ngoài. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hình như cô đã từng nhìn thấy con rồng này rồi, là Bát giai Long dưới biển sâu, nghe nói nó sắp tăng lên Cửu giai, chỉ là sau đó không còn tin tức gì nữa, cô còn tưởng rằng nó đã chết rồi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ xem ra, nó không chỉ vẫn sống, mà còn lên đến Cửu giai rồi. ͏ ͏ ͏
Một con cá chạch, nói muốn bắt Cửu giai là bắt được? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long Thâm Hải. ͏ ͏ ͏
Loại rồng này thường do các sinh vật dưới đáy biển sâu tiến hóa thành, nhưng nhất định phải có quan hệ với rồng thì mới được, vi dụ như thuồng luồng, rắn, cá chạch, đều có cơ hội. ͏ ͏ ͏
Vì sao? ͏ ͏ ͏
Bởi vì vẻ ngoài của chúng nó. ͏ ͏ ͏
Quan trọng là do hình thái có điểm giống nhau, sau đó sẽ không tự chủ được tiến hóa theo hướng đó. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, đây là một con đường vô cùng khó khăn, nhưng có vô vạn Linh thú muốn tiến hóa lên thành rồng, dù sao làm vậy tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Cùng tu vi với nhau, tất nhiên là rồng sẽ mạnh hơn các loại khác. ͏ ͏ ͏
Đây là điều không cần bàn cãi. ͏ ͏ ͏
Chỉ riêng Long uy thôi đã không gì sánh được rồi. ͏ ͏ ͏
Chỉ có một vài Linh thú đặc biệt, và Thánh thú mới có thể so sánh được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn con Cửu giai long này, tuy rằng nhìn nó rất bình thường, nhưng đúng là có thực lực Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Có điều bây giờ nó vẫn đang ngủ say, nhưng phong ấn đã nhạt đi rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Thần Long nói: ͏ ͏ ͏
- Chỉ có con này thôi, không có nhiều hơn nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi đến bên cạnh con rồng kia, sau đó khẽ chạm vào nó một cái, rất nhanh một đám lửa màu trắng bắt đầu bốc lên. ͏ ͏ ͏
Trông thấy ngọn lửa này, sắc mặt Thần Long co lại, vừa rồi thứ Giang Tả dùng để đánh thức nó chính là cái này, thật sự là đau thấu tim. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng nó biết đó là thứ gì, nhưng mà không có cách nào trừ tận gốc. ͏ ͏ ͏
Khi vừa bị phong ấn nó đã nhận ra, nhưng nó không dám từ chối chút nào, bởi vì khi đó người kia ném cho nó một ánh mắt. ͏ ͏ ͏
Dường như nó đọc được một tin nhắn từ trong ánh mắt đó, phản kháng thì loại bỏ. ͏ ͏ ͏
Nó không biết đối phương là ai, nhưng người đó mạnh đến mức hoàn toàn vượt xa trình độ nhận thức của nó. ͏ ͏ ͏
Ngay cả người lợi hại nhất giới tu luyện bấy giờ, Tần Thiên, Tần thiếu gia, cũng có điểm không sánh kịp. ͏ ͏ ͏
Khi biết Giang Tả và người kia có quan hệ với nhau, nó còn rất lo lắng, may mà đối phương không có sát ý đối với Cốc Long Uyên, nếu không thì, toàn bộ Cốc Long Uyên, có thể bị hắn giết sạch. ͏ ͏ ͏
Nếu như kéo ra người năm đó, đây mới thật sự là khủng bố. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng Thần Long Thiên Trọng sợ tiểu cô nương kia, nhưng mà nó càng sợ người kia hơn. ͏ ͏ ͏
Trong lúc Thần Long Thiên Trọng vẫn đang nghĩ miên man, thì Cửu giai long kia đã bị đau tỉnh lại rồi. ͏ ͏ ͏
- A a a a a, kẻ nào, kẻ nào đã làm gì với ta? ͏ ͏ ͏
Khi nó kêu lên, lực lượng khổng lồ cũng khuếch tán ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến Giang Tả có chút bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể né tránh không ngừng để không bị lực lượng này ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏
Dù sao tu vi của hắn cũng chưa đủ. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, tu vi không đủ, đúng là khó khăn thật. ͏ ͏ ͏
Rơi vào bước đường cùng, Giang Tả chỉ có thể dùng lớp phòng ngự của cung điện, chắn trước mặt mình. ͏ ͏ ͏
Phòng ngự ở chỗ này và lớp phòng ngự của cung điện mới giống nhau, dùng để ngăn cản thì không có vấn đề gì lớn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Đã tỉnh rồi thì yên tĩnh một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó con rồng kia thật sự yên tĩnh lại, ảnh hưởng biến mất, tất nhiên Giang Tả cũng đã thu Tiên linh khí lại. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên con Cửu giai long này rất nhát gan, một chút ngạo khí của Cửu giai cũng không có. ͏ ͏ ͏
Rồng bây giờ, đều kém cỏi thế này sao? ͏ ͏ ͏
Thần Long và cô gái kia đều kinh ngạc nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thứ Thần Long quan tâm chính là, vì sao người này có thể sử dụng kết giới phòng ngự của nó? ͏ ͏ ͏
Còn dùng vô cùng thành thạo? ͏ ͏ ͏
Còn thứ cô gái kia để ý là, vì sao người này cũng dùng được kết giới phòng ngự? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ hắn là do cá chạch biến thành? ͏ ͏ ͏
Hắn cũng là một con Hắc Nê Thu? ͏ ͏ ͏
Chương 1032Giang Tả đâu thèm để ý đến hai kẻ đó, hắn đi đến trước mặt con Cửu giai long kia, con Cửu giai long kia chỉ dám liếc mắt nhìn trộm Giang Tả một cái, sau đó cúi đầu xuống. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đi giết Thánh Long với ta, ngươi có ý kiến gì không? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy, cuối cùng, ta, ta có thể bị Thánh Long giết chết hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng mà ngươi từ chối, bây giờ cũng sẽ bị giết chết. ͏ ͏ ͏
Con rồng này khác Thần Long Thiên Trọng, Giang Tả dùng Tiên Linh khí có thể khiến nó trọng thương. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà để giết chết, cần sử dụng thêm không ít thủ đoạn. ͏ ͏ ͏
Nếu như Tiểu Dã Miêu có thể ra ngoài, thì đơn giản hơn nhiều, trực tiếp ăn luôn là được. ͏ ͏ ͏
Cửu giai long nói: ͏ ͏ ͏
- Ta, ta giết. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại nhìn về phía Thần Long lần nữa, rồi hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết có con Tẫn Linh Thu nào ở chỗ này không? Hoặc là Linh Long. ͏ ͏ ͏
Thần Long còn chưa nói gì, cô gái kia đã nói trước: ͏ ͏ ͏
- Tôi, tôi biết chỗ nào có, cậu thật sự muốn đi giết Thánh Long Sương Doanh? Tôi có thể giúp cậu, à, tôi là Mộc Lâm, là trưởng lão của Nghịch Vân tông. ͏ ͏ ͏
Thần Long không để ý đến cô ta, mà trực tiếp mở cổng không gian ra, sau đó nó lại vào trong đó một chuyến, rồi đi ra. ͏ ͏ ͏
Lần này khi ra ngoài, trong tay nó còn cầm theo một con Thất giai Linh Long. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ con Linh Long này đang ngủ say, trong nháy mắt khi bị bắt, nó đã tỉnh lại. ͏ ͏ ͏
Ban đầu nó còn muốn phản kháng, nhưng khi nhìn thấy Cửu giai long đang nằm rạp trên mặt đất, nó đã sợ rồi. ͏ ͏ ͏
Hai con rồng này biết nhau, một con yếu, một con nhát gan, cho nên rất hợp nhau. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhìn Linh Long hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có ấn ký dự trữ không? ͏ ͏ ͏
Linh Long gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Có tiền bối. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có bao nhiêu? ͏ ͏ ͏
Linh Long nói: ͏ ͏ ͏
- Cao nhất có thể giữ lại lực lượng Bát giai, nhưng mà ta không sử dụng được, tu vi của ta có hạn. ͏ ͏ ͏
Ừ, Linh Long đúng là có tiềm lực cao hơn hẳn Tẫn Linh Thu, Tẫn Linh Thu chưa đến Bát giai thì không có cách nào bảo tồn lực lượng Bát giai cả. ͏ ͏ ͏
Còn Linh Long lại có thể. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Hấp thu đến đây, sau đó bảo tồn lại, không cần sử dụng, sau đó đi cùng ta là được. ͏ ͏ ͏
Linh Long mở miệng đồng ý ngay, nó nào dám phản kháng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn về phía Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏
- Đợi lát nữa cô dẫn chúng tôi đi thảo phạt Thánh Long. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm phấn khởi gật đầu, với đội ngũ này, chắc chắn có thể giết chết được con rồng kia. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả nói với Thần Long: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta muốn qua đó giết Thánh Long, vào lúc quan trọng nhất ngươi nhảy ra, ngăn cản một kích trí mạng giúp nó, sau đó áp chế tu vi, dốc sức liều mạng với chúng ta, cuối cùng tìm một cơ hội mang theo nó chạy thoát. ͏ ͏ ͏
Sau đó xem lại xem nó có thái độ gì. ͏ ͏ ͏
Thần Long nhìn Giang Tả, ý tưởng này rất tốt. ͏ ͏ ͏
Có điều, nó vẫn hỏi lại: ͏ ͏ ͏
- Vậy, không bại lộ thân phận? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn có được tình yêu, thì tạm thời phải làm như vậy, chờ sau khi chuyện này thành công, hoặc thất bại, rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Thần Long Thiên Trọng gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Được, ta nghe lời ngươi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thần Long lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Lá gan của con Cửu giai long Thâm Hải kia quá nhỏ, có thể triển khai được thực lực không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này ngươi không cần lo lắng, tóm lại ngươi cứ làm tốt chuyện của mình là được rồi, nhớ kỹ cho dù thi triển thực lực thế nào, cũng không được đạt đến Cửu giai, gần đến cũng không được. ͏ ͏ ͏
Thần Long gật đầu, nó cũng hiểu, một khi thực lực của nó đạt đến Cửu giai, vậy thì Thánh Long có thể sẽ vì tu vi mà thay đổi một vài thứ. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như thái độ. ͏ ͏ ͏
Còn Mộc Lâm, khi nghe cuộc nói chuyện của bọn họ thì có chút khiếp sợ, con cá chạch này thế mà lại thích Thánh Long, còn muốn theo đuổi tình yêu nữa. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa nó cũng là Cửu giai. ͏ ͏ ͏
Từ bao giờ ở chỗ này đã có nhiều Cửu giai như vậy hả? ͏ ͏ ͏
Không chỉ một mình Thần Long là Cửu giai thôi sao? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm cẩn thận nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh Long Sương Doanh kia là kẻ được Thần Long tiền bối nhìn trúng đó, các ngươi cướp đoạt như vậy không thích hợp lắm nhỉ? ͏ ͏ ͏
Hiện giờ cô đã biết, không có khả năng giết được Thánh Long Sương Doanh rồi, có điều có thể đánh trọng thương, vậy cũng đủ rồi, đến lúc đó cô phải hành hạ một trận cho thoải mái. ͏ ͏ ͏
Đám bọn họ có hai Cửu giai, tuy rằng một kẻ là kẻ nằm vùng, nhưng mà không có vấn đề gì lớn, dù sao bọn họ cũng thắng chắc. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa phải đánh cho Thánh Long trọng thương, người có cừu oán với Thánh Long như cô, chắc chắn là người phù hợp nhất để làm chuyện xấu này. ͏ ͏ ͏
Thần Long tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi đã biết rõ nàng ấy được Thần Long nhìn trúng, tại sao cứ muốn giết nàng? ͏ ͏ ͏
- Đó là một con ác long, dù sao có nói ngươi cũng không hiểu, nó chỉ giả vờ ngoan ngoãn trước mặt Thần Long thôi. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm nói. ͏ ͏ ͏
Đối với điều này, Thần Long không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Dù sao tư tưởng của người và rồng cũng không giống nhau. ͏ ͏ ͏
Lập trường bất đồng, khó có thể so sánh. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1033Sau khi bước lên trên đảo, Tô Kỳ kinh ngạc phát hiện ra, trên bờ biển có người đang ngã ở ven đường. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa không phải chỉ một người. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh cô đã đến bên cạnh một cô bé, chỉ là khi cô đang muốn xem xét tình hình của đối phương, thì phát hiện ra cô bé này bị phong ấn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn là loại phong ấn mà cô không thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
- Đã có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Ở chỗ này thế mà còn có người bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không chạm vào cô bé kia nữa, phong ấn này không phải thứ cô có thể tùy ý chạm vào. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng cô không biết có nguy hiểm hay không, nhưng mà không chạm vào chắc chắn an toàn hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nhìn bốn phía xung quanh, cô phát hiện ra chỗ này có người, có lưới đánh cá, có tàu thuyền. ͏ ͏ ͏
Cho nên, ngư dân đang bắt cá ở chỗ này sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ có chút kinh ngạc, có ngư dân đánh bắt cá, chứng tỏ chỗ này còn có thôn xóm, hoặc là thị trấn nơi con người sinh sống. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, lẽ ra chỗ này phải không an toàn chứ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu, có lẽ còn có người tu luyện trấn thủ ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ đi vào sâu bên trong, cô phát hiện ra chỗ này còn có một con đường nguyên vẹn, có lẽ những người kia đi theo con đường này ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Tô Kỳ đã biết mình đoán không sai, chỗ này có một thành trấn. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua đây chỉ là thành trấn bình thường, không có tên, hơn nữa phong cách kiến trúc có chút cổ quái. ͏ ͏ ͏
Rất giống phong cách cổ đại, nhưng cũng không phải cổ đại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng cô không cảm nhận được bất kỳ mối nguy hiểm nào. ͏ ͏ ͏
Ngược lại, hiện giờ cô còn có chút hứng thú với thành trấn này. ͏ ͏ ͏
Chỉ là người ở chỗ này tương đối nhiều, may mà họ đều đang đứng, nếu không cô sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ bước vào trong thành, nhưng mà trong nháy mắt khi cô rảo bước vào trong, tất cả cảnh tượng đều thay đổi. ͏ ͏ ͏
Trong giây phút ấy tất cả mọi người đều cử động, trẻ con vui đùa ầm ĩ, trên đường nhộn nhịp, người đến người đi như nước chảy. ͏ ͏ ͏
Tay Tô Kỳ cầm chặt thanh kiếm, cảnh giác nhìn bốn phía, chuyện này đúng là quỷ dị. ͏ ͏ ͏
Giống như cô đã trực tiếp bước vào một thế giới hoàn toàn mới. ͏ ͏ ͏
Tại nơi chưa quen thuộc này, cô sẽ không chủ quan chút nào. ͏ ͏ ͏
Chỉ là khi cô vẫn đang cảnh giác, đột nhiên cô nghe thấy tiếng một cô bé cười nói: ͏ ͏ ͏
- Con cá nhỏ này đáng yêu quá, có thể cho cháu không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ liếc sang, thì phát hiện ra một cô bé mặc áo trắng. Cô bé đang ngồi xổm trước quầy bán cá nhìn lũ cá con trong nước, vẻ mặt rất vui. ͏ ͏ ͏
Sau đó chủ quầy hàng kia nói: ͏ ͏ ͏
- Phải trả tiền đó, nhóc con, cháu có mang tiền không? ͏ ͏ ͏
Cô bé kia đưa hai quả lê trong tay ra, rồi nhìn quả lê nói: ͏ ͏ ͏
- Cháu chỉ có cái này thôi, có thể đổi không? ͏ ͏ ͏
Ông chủ xua tay nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì mau về nhà đi, ở ngoài không an toàn, bảo người lớn cùng đến đây. ͏ ͏ ͏
- A. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy thế, cô bé kia thất vọng rời khỏi đó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cũng đã nhận ra, cô gái nhỏ này là Tần Thiên Ngưng khi bé, lần trước cô đã nhìn thấy khi nam Thánh nữ dự khuyết chia sẻ video. ͏ ͏ ͏
Có điều, lần này hình như còn nhỏ tuổi hơn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, bây giờ cô đang tiến vào video mới hả? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ xem ấn ký, cô phát hiện ra đúng là đã xuất hiện thông báo chia sẻ tin tức. ͏ ͏ ͏
Khi Tô Kỳ tiến vào video mới. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên đang đi sau lưng Biên Hải Đao Khách đột nhiên dừng lại nói: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải đạo hữu, tôi cần dừng lại một chút. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên giải thích: ͏ ͏ ͏
- Là chuyện của Thánh Địa, khả năng phải bận mất một lúc, làm phiền đạo hữu rồi. ͏ ͏ ͏
Nói xong Thanh Liên còn hơi cúi người xin lỗi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thở dài, có điều hắn cũng không nói gì, chỉ yên lặng gật đầu. ͏ ͏ ͏
Chỗ này cũng không an toàn, hơn nữa cũng không phải hòn đảo chỗ Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn đang ở, vừa rồi hắn trao đổi trong nhóm, phát hiện ra hai hòn đảo khác nhau khá lớn. ͏ ͏ ͏
Còn về Xích Huyết Đồng Tử, hiện giờ hắn vẫn đang lênh đênh trên biển, bởi hắn chưa biết bay. ͏ ͏ ͏
May mà hắn còn có một cái cây đại thụ, nếu không thì, hết hy vọng luôn. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đang ăn kem, hắn cũng không sốt ruột, điều hắn quan tâm chỉ là, bao giờ thì hết kem? ͏ ͏ ͏
Còn Xích kiếm vẫn luôn nằm trên đầu gối hắn ͏ ͏ ͏
Nếu có nguy hiểm gì Xích kiếm sẽ cảnh báo. ͏ ͏ ͏
- Cũng không biết phía nào mới là bờ nữa. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn biển rộng mênh mông nói. ͏ ͏ ͏
Xung quanh là biển rộng, toàn là nước. ͏ ͏ ͏
Lúc này đột nhiên Xích kiếm rung lên. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Huyết Hải ngập trời? Rất thích hợp để lĩnh ngộ? Được rồi, chờ ta ăn nốt cái kem này đã. ͏ ͏ ͏
Sau đó Xích Huyết Đồng Tử cho rằng, cái kem này hắn phải ăn cả ngày mới hết. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt đang đi đến gần một ngọn núi lửa, cô cảm thấy bên trong núi lửa, có thứ gì đó đang đợi cô. ͏ ͏ ͏
Vừa đi đến nửa đường, cô lại nhận được tin tức từ ấn ký. ͏ ͏ ͏
"Thánh nữ dự khuyết Cửu Tịch, chia sẻ một đoạn video, có nhận hay không?" ͏ ͏ ͏
"Có hay không." ͏ ͏ ͏
- Ái chà, vận may của tiểu oán phụ không tệ, thế mà thoáng cái đã tìm được video rồi, không biết lần này trong video sẽ có thứ gì. ͏ ͏ ͏
- Mong đợi quá. ͏ ͏ ͏
Nói xong Tĩnh Nguyệt trực tiếp mở video lên. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1034Cô không định dừng lại, con đường núi lửa này rất chắc chắn, không có vấn đề gì lớn, vẫn đi được. ͏ ͏ ͏
Còn bay sao? ͏ ͏ ͏
Không được, chỗ này bị cấm không, đừng nói là bay, ngay cả đi đường cũng khó, chỗ này áp lực rất lớn, là một chỗ tốt để rèn luyện, cô còn đang muốn nhờ vào kỳ ngộ này để thăng cấp. ͏ ͏ ͏
Nói đến chuyện thăng cấp, gần đây tốc độ của cô cứ như ngồi trên tên lửa vậy, việc này trước kia ngay cả nghĩ cô dũng không dám nghĩ đến. ͏ ͏ ͏
Có điều những gì cô trải qua gần đây, cũng phong phú hơn so với dĩ vãng rất nhiều, có những lúc không cẩn thận một chút sẽ mất mạng. ͏ ͏ ͏
Nói đến thay đổi, khi nào thì cô bắt đầu thay đổi nhỉ? ͏ ͏ ͏
Chắc là sau khi cảm nhận được đại nạn buông xuống. ͏ ͏ ͏
Gần đây lại không cảm nhận được điều ấy nữa rồi. ͏ ͏ ͏
- Đúng là một bước ngoặt kỳ diệu của cuộc đời. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt vừa đi vừa xem video. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Còn Giang Tả, tất nhiên hắn cũng nhận được tin tức. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc ấy Thần Long hỏi: ͏ ͏ ͏
- Bao giờ thì chúng ta xuất phát? Còn việc gì nữa cần ta làm không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì mà mở video lên xem. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nói với Thần Long: ͏ ͏ ͏
- Chờ ta một chút, ta cần ngẫm nghĩ một lát. Đúng rồi, ngươi mang Linh Long theo, để nó hạ ấn ký lên một vài Linh thú nữa. ͏ ͏ ͏
Thần Long nói: ͏ ͏ ͏
- Hạ ấn ký nhiều có tác dụng gì không? Cho dù nó có thể thu lấy nhiều lực lượng, nhưng mà sau đó cũng phải nghỉ ngơi rất lâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Với thể chất của Linh Long, trong thời gian ngắn thu lấy lực lượng lần hai cũng không vấn đề gì, chỉ là nó quá yếu, không có bất kỳ cơ hội nào để thu lấy nữa. ͏ ͏ ͏
Linh Long được công nhận là yếu, tuy rằng thiên phú tốt, nhưng mà không có lực lượng, phải đi mượn lực lượng, một con Linh Long hoang dại, căn bản không làm được. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng ấn ký nó để lại rất bí ẩn, nhưng mà đối với Linh thú cùng giai căn bản không trộm được, trừ khi đối phương đồng ý. ͏ ͏ ͏
Cũng không phải kẻ nào cũng giống như con Tẫn Linh Thu kia, chạy lung tung khắp cả tông môn. ͏ ͏ ͏
Hạ ấn ký cũng không bị phát hiện, bởi vì nó có đẳng cấp cao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã nói như vậy, Thần Long cũng không nói thêm gì, nó trực tiếp mang Linh Long đi tìm những Linh thú khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thì ngồi xuống bắt đầu suy ngẫm. ͏ ͏ ͏
Chỉ còn Mộc Lâm và Cửu giai long Thâm Hải hai mặt nhìn nhau. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Mộc Lâm cũng không thèm để ý nữa, dù sao bây giờ cũng không phản kháng được, không bằng đi đánh cho Thánh Long Sương Doanh một trận. ͏ ͏ ͏
Cô rất ngạc nhiên về con Cửu giai long này. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm đến bên cạnh Cửu giai long nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, nghe nói thời đại của chúng ta đã là thời viễn cổ rồi, ngài biết không? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long Thâm Hải gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Khi tỉnh lại ta đã cảm nhận được rồi, qua một khoảng thời gian ngắn nữa, có lẽ ngươi cũng có thể cảm nhận được. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm thở dài: ͏ ͏ ͏
- Không biết bây giờ bên ngoài thế nào, Tần tiền bối có còn là người đứng đầu giới tu luyện nữa hay không? ͏ ͏ ͏
- Còn tông môn của tôi nữa, không biết còn truyền thừa đến bây giờ không. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ cô muốn hỏi Giang Tả, nhưng mà lại không dám. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đứng yên tại chỗ, nhìn thấy Tiểu Thiên Ngưng có vẻ mất mát, cô cũng không biết nói gì nữa. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Tô Kỳ định đi theo sau, nhưng lúc này lại có một người xuất hiện trước quầy bán cá, là một người trẻ tuổi nghiêm túc chín chắn. ͏ ͏ ͏
Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng cô lại cảm nhận được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ biết, người đó là Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Chính là anh trai của Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên mở miệng nói với ông chủ: ͏ ͏ ͏
- Tôi mua hết đám cá con này. ͏ ͏ ͏
Xem đến đây Tô Kỳ lập tức nở nụ cười, cô cảm thấy vẫn nên sinh một đứa con trai mới tốt, khi trưởng thành có thể yêu thương em gái. ͏ ͏ ͏
Chuyện này nhất định phải nói với chồng mình, bắt buộc phải là con trai. ͏ ͏ ͏
Nếu là con gái, thì chồng cô xong đời rồi. ͏ ͏ ͏
Nếu biết việc này, chắc chắn Giang Tả sẽ uất ức: Anh chỉ chịu một nửa trách nhiệm thôi mà. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đang xem video, đột nhiên có cảm giác lạnh lẽo, cũng không biết lý do tại sao. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ Tô Kỳ sắp đuổi kịp Tiểu Thiên Ngưng rồi. ͏ ͏ ͏
Dù sao Thiên Ngưng vẫn là một đứa bé, vừa nhìn thấy thứ ly kỳ cổ quái, đã quên mất chuyện con cá nhỏ. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô bé tiếp tục vui vẻ du ngoạn trên đường phố. ͏ ͏ ͏
Trông thấy thứ gì cũng muốn sờ sờ nắn nắn. ͏ ͏ ͏
Ngay cả con chó nhỏ cũng muốn sờ, có điều con chó nhỏ đột nhiên sủa hai tiếng, điều này đã khiến Tiểu Thiên Ngưng sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Cô bé lập tức choáng váng, có điều không lâu sau đã bật cười. ͏ ͏ ͏
- Haha, con vật này đúng là kỳ lạ, gâu gâu. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng học con chó nhỏ kêu vài tiếng. ͏ ͏ ͏
- Gâu gâu gâu. ͏ ͏ ͏
Con chó nhỏ kêu lên. ͏ ͏ ͏
- Không thể chơi với ngươi nữa rồi, anh trai ta đuổi kịp thì không ổn. ͏ ͏ ͏
Nói xong Tần Thiên Ngưng lại chạy tiếp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫn luôn đi theo sau Tần Thiên Ngưng, tuy rằng không biết Tần Thiên đã đi đâu rồi, nhưng mà cô biết, nhân vật chính của video này có lẽ vẫn là Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Thiên Ngưng đang nghiêng đầu nhìn vào một căn nhà, cảm giác rất mới lạ, Tô Kỳ cũng ngẩng đầu nhìn lên, cô phát hiện ra đúng là không tệ. ͏ ͏ ͏
Bên trên được trạm trổ rất nhiều hoa văn đặc biệt, vô cùng thú vị. ͏ ͏ ͏
- Ai ui. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, đột nhiên Thiên Ngưng kêu lên một tiếng. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1035Tô Kỳ giật mình nhìn Thiên Ngưng, vừa nhìn qua cô đã trông thấy Thiên Ngưng va phải một người đen kịt. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khi người này xuất hiện, người xung quanh đó đều né tránh, giống như hắn ta là ôn dịch, khiến người khác tránh còn không kịp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn người này, cũng đã nhận ra, hắn chính là U Ti. ͏ ͏ ͏
"Hóa ra đây là cảnh tượng lần đầu tiên bọn họ gặp nhau." Trong lòng Tô Kỳ thầm suy đoán như vậy. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Tiểu Thiên Ngưng vốn đang ngã trên mặt đất lập tức nói xin lỗi: ͏ ͏ ͏
- Xin, xin lỗi, vừa rồi do tôi không nhìn đường, không va vào anh chứ? ͏ ͏ ͏
"Có va phải người ta hay không, trong lòng không tự biết sao?" Trong lòng Giang Tả nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều nghe thấy câu này, U Ti lại sững sờ. ͏ ͏ ͏
Cô bé này đang làm gì thế? ͏ ͏ ͏
Xin lỗi hắn sao? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa cô bé lại dám đứng gần hắn như vậy. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng U Ti nói: ͏ ͏ ͏
- Không, không sao cả. ͏ ͏ ͏
Giọng của hắn hơi khàn khàn, giống như rất lâu rồi chưa nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Đối với việc người khác tránh U Ti còn không kịp, Thiên Ngưng không cảm thấy sao cả, cô chỉ nhìn vào hai quả lê trong tay, giống như đang do dự. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô duỗi tay ra, đưa một quả lê cho U Ti: ͏ ͏ ͏
- Này, cái này tặng cho anh, đây chính là cơm trưa mà tôi mang theo lúc lén trốn ra ngoài, tôi đã nghĩ kỹ rồi, chắc chắn anh trai sẽ bắt tôi về. ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà nếu tôi chưa ăn gì, anh ấy sẽ mắng tôi ác liệt hơn, cho nên tôi đã cố tình mang theo hai quả lê này, tôi thông minh chứ. ͏ ͏ ͏
- Tặng cho anh một quả, tôi vẫn còn một quả, vẫn còn bữa trưa để ăn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn cảnh này không biết nói sao cho phải, cô nên cho rằng Tiểu Thiên Ngưng nhanh trí hay là ngốc đây? ͏ ͏ ͏
Cô cảm thấy khi bé chắc chắn mình không ngốc như vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều nghĩ lại đoạn video lần trước sư phụ cho cô xem, cô không nhịn được muốn quên đi, sau đó lại cảm thấy khi còn bé mình cũng rất ngốc. ͏ ͏ ͏
Lúc này U Ti càng sững sờ hơn, cô gái nhỏ này lại tặng đồ ăn cho hắn? ͏ ͏ ͏
Hắn vẫn không dám nhận, cơ thể của hắn, da thịt của hắn, mỗi một chỗ trên người hắn, đều tràn đầy âm u, tràn đầy oán hận. ͏ ͏ ͏
Hắn lo lắng, lo lắng khi cô gái nhỏ này trông thấy tay của hắn, trông thấy hắn âm u, sẽ bị dọa chạy mất. ͏ ͏ ͏
Hắn không muốn như vậy. ͏ ͏ ͏
Tiểu Thiên Ngưng nhìn U Ti hỏi: ͏ ͏ ͏
- Anh không đói sao? Nhưng mà tôi đã va phải anh, cũng nên nhận lỗi, anh trai tôi nói cho dù là ai, sai chính là sai, phải biết chịu trách nhiệm. ͏ ͏ ͏
U Ti không nói gì, chỉ đứng yên ở đó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tiểu Thiên Ngưng đặt một quả lê xuống đất. ͏ ͏ ͏
Khi trông thấy cô đặt quả lê xuống đất, U Ti thở phào nhẹ nhõm, làm vậy cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà điều khiến U Ti kinh ngạc chính là, sau khi cô gái nhỏ này đặt quả lê xuống đất, thì trực tiếp vươn tay ra cầm lấy tay của hắn. ͏ ͏ ͏
"Đừng chạm vào tôi." Đây là tiếng lòng của U Ti, nhưng mà chuyện U Ti không nghĩ tới chính là, bản thân hắn cũng không rụt tay lại. ͏ ͏ ͏
Để cô gái nhỏ tùy ý nắm lấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô gái nhỏ kia cầm tay hắn, rồi đặt quả lê vào lòng bàn tay: ͏ ͏ ͏
- Anh trai tôi sắp đuổi đến đây rồi, tôi đi trước nhé, tặng anh quả lê này, rất ngọt đó, nhớ ăn đấy nhé. ͏ ͏ ͏
- Tôi đi đây. ͏ ͏ ͏
- Tạm biệt. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tiểu Thiên Ngưng nhặt quả lê trên mặt đất lên rồi tiếp tục đi về phía trước. ͏ ͏ ͏
Lần này cô không dám không nhìn đường nữa, chỉ còn một quả lê thôi, nếu không còn thì không có gì để ăn. ͏ ͏ ͏
Không có gì ăn sẽ bị đói, không những bị đói lại còn bị mắng nữa. ͏ ͏ ͏
May mắn. ͏ ͏ ͏
Sau khi Tiểu Thiên Ngưng đi khỏi, U Ti ôm quả lê rất lâu vẫn không nói gì, cuối cùng hắn cất quả lê đi, rồi xoay người đi về phía Tiểu Thiên Ngưng vừa đi, tốc độ rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Nhìn qua đã biết, hắn là một kẻ tu luyện có thực lực không tầm thường. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên Tô Kỳ cũng cố gắng đuổi theo sau. ͏ ͏ ͏
Cũng may Tiểu Thiên Ngưng chạy không lâu lắm. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh bọn họ đã đuổi kịp. ͏ ͏ ͏
U Ti vẫn luôn núp phía sau, hắn không dám chạy đến bắt chuyện với Tiểu Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Chỉ len lén đi theo sau cô. ͏ ͏ ͏
Người bình thường như Tiểu Thiên Ngưng, muốn phát hiện ra điều gì, căn bản là chuyện không thể. ͏ ͏ ͏
Tiểu Thiên Ngưng vẫn chạy lung tung, đối với thứ gì cũng tò mò. ͏ ͏ ͏
Sau đó còn thường xuyên không nhìn đường. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này một đám chó hoang chạy đến, chúng nó chạy về phía Tiểu Thiên Ngưng, có điều Thiên Ngưng đang nhìn những thứ khác, không hề phát hiện ra. ͏ ͏ ͏
Còn U Ti đã bắt đầu hành động, hắn nhanh chóng đến gần đám chó kia, sau đó một người vây quanh cả đám chó, trong nháy mắt tất cả đều biến mất. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng tiếp tục bình yên vô sự. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau một quả cầu rơi từ trên một mái nhà nào đó xuống, dường như nó sắp đập vào Thiên Ngưng rồi, U Ti lại nhảy lên. ͏ ͏ ͏
Đối với điều này, Thiên Ngưng không hề biết. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thiên Ngưng trông thấy người bán kẹo hồ lô, oa, Thiên Ngưng rất thèm, nhưng mà không có tiền. ͏ ͏ ͏
Sau đó đành thất vọng quay người đi. ͏ ͏ ͏
Lúc này tất nhiên U Ti lại xuất hiện, hắn tìm đến chỗ người bán kẹo hồ lô. ͏ ͏ ͏
Điều này khiến người bán kẹo hồ lô bị dọa không nhẹ, hắn trực tiếp đưa hết số kẹo hồ lô cho U Ti. ͏ ͏ ͏
U Ti không lấy hết, hắn chỉ cầm một xiên kẹo, sau đó trả tiền rồi đi khỏi đó. ͏ ͏ ͏
U Ti không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, chỉ là hắn không muốn dùng thứ cướp được, thứ trộm được, để tặng cho cô gái nhỏ kia. ͏ ͏ ͏
Thứ hắn mua, khả năng sẽ thích hợp để tặng cô hơn. ͏ ͏ ͏
U Ti nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hắn vẫn không dám tới gần, chỉ dám đi theo. ͏ ͏ ͏
Mãi cho đến khi, không biết một con Linh thú ở đâu đột nhiên xông ra, mà Thiên Ngưng lúc ấy lại đang đứng trước mặt Linh thú. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng cũng đã trông thấy, nhưng mà cô không trốn được. ͏ ͏ ͏
Chuyện kiểu này làm gì cô đã trải qua, cho nên nhất thời không biết phải làm thế nào cả. ͏ ͏ ͏
Còn U Ti, hắn không hề do dự, trực tiếp xông đến ôm lấy cô gái nhỏ kia rời khỏi chỗ ban đầu. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1036Khi U Ti buông Thiên Ngưng đã bình an xuống, hắn định ra tay với Linh thú đang chạy trốn kia. ͏ ͏ ͏
Chỉ là đúng lúc ấy Thiên Ngưng lại buồn bã nói: ͏ ͏ ͏
- Quả lê bị giẫm hỏng mất rồi, không có gì để ăn nữa, sẽ bị anh trai mắng. ͏ ͏ ͏
U Ti nhìn về phía Thiên Ngưng, cuối cùng đưa quả lê lúc trước và kẹo hồ lô cho Thiên Ngưng: ͏ ͏ ͏
- Cho, cho cô ăn. ͏ ͏ ͏
Thật ra trong lúc đưa đồ ăn ra, U Ti vẫn rất sợ, hắn sợ đối phương sẽ từ chối. ͏ ͏ ͏
Hắn không phải người sạch sẽ, không ai cho rằng thứ trên người hắn có thể ăn được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, hắn đã cố ý giữ gìn quả lê và xâu kẹo hồ lô kia, hắn đảm bảo có thể ăn được. ͏ ͏ ͏
Chỉ là, không biết có ai tin không. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi không thể ăn được, anh trai không cho phép tôi tùy tiện ăn đồ ăn của người khác. ͏ ͏ ͏
U Ti có chút thất vọng. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn vẫn nói thêm: ͏ ͏ ͏
- Quả lê là do cô tặng tôi đó, tôi, tôi tặng cô kẹo hồ lô, có phải là huề nhau không? ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng nhìn U Ti nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng thế phải không? ͏ ͏ ͏
U Ti gật đầu. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng nhận lấy xâu kẹo hồ lô, rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tôi ăn nhé. ͏ ͏ ͏
Sau khi thấy hắn đồng ý, Tần Thiên Ngưng không khách khí nữa, cô vừa ăn vừa cười, đây là lần đầu tiên cô ăn kẹo hồ lô. ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, anh... ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Tần Thiên Ngưng còn muốn hỏi tên của hắn, nhưng khi nhìn sang, đã không thấy ai nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trông thấy, U Ti lại trốn đi, có điều lần này hắn cũng đang gặm quả lê. ͏ ͏ ͏
Hình như hốc mắt đang đỏ lên. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cảm thấy mình đang lùi xa dần về phía sau, cuối cùng lui ra ngoài thành trấn, cô phát hiện ra, rõ ràng Tần Thiên vẫn luôn ở phía sau chăm chú theo dõi tất cả chuyện này. ͏ ͏ ͏
Sau đó video biến mất, lúc Tô Kỳ tỉnh lại, cô phát hiện ra mình vẫn đang ở cửa vào thành trấn, căn bản còn chưa bước vào. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nhịn được mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Bọn họ đã gặp nhau như vậy hả? Cũng là yêu sớm nhỉ. ͏ ͏ ͏
Nếu Tĩnh Nguyệt nghe thấy những lời này, cô sẽ phải trợn trắng mắt lên, trọng tâm của đoạn video này, có phải có vấn đề hay không? ͏ ͏ ͏
Hoặc là Tĩnh Nguyệt nhất định sẽ cảm thấy, quả nhiên con gái vẫn đáng yêu hơn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt đang đi trên đường núi, video đã kết thúc, tất nhiên cô phải chuyên tâm đi đến mục đích mà cô muốn. ͏ ͏ ͏
Có điều cô vẫn có chút tò mò, kẹo hồ lô có hương vị gì, cô cũng chưa từng ăn thử. ͏ ͏ ͏
Hôm khác phải bảo tiểu oán phụ mua cho cô mới được. ͏ ͏ ͏
Gần đây ông chủ bán đậu phụ đã bắt đầu nấu cơm rồi, không biết ông ta biết làm kẹo hồ lô không. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Thanh Liên cũng đã bước đến. ͏ ͏ ͏
- Gây thêm phiền phức cho đạo hữu rồi. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên cảm thấy rất có lỗi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không có gì, so với những đạo hữu khác trong nhóm, Thanh Liên Tiên Tử thật sự tốt hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Điển hình trong nhóm chính là Mặc Ngôn, nhất là bây giờ, cô ta vừa mới nói, cô ta đang nướng trứng rồng. ͏ ͏ ͏
Sao cô ta không lật trời luôn đi? ͏ ͏ ͏
Hy vọng Lục Nguyệt Tuyết đi cùng, có thể bình yên vô sự. ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy Xích Huyết Đồng Tử, chắc có lẽ sẽ không bị thổi đến chỗ hai người kia đâu. ͏ ͏ ͏
Bây giờ hắn chỉ ước mình ở cách xa Mặc Ngôn thôi. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, Mặc Ngôn đang nướng trứng rồng. ͏ ͏ ͏
Cô nhặt rất nhiều củi đến, rồi chất tất cả củi xung quanh quả trứng rồng, hơn nữa cũng đốt lửa rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn đang chờ đợi, xem có thể nướng chín được nó hay không. ͏ ͏ ͏
Có điều Lục Nguyệt Tuyết đang ở bên trên quả trứng rồng, Mặc Ngôn nghĩ, nếu nướng chín Lục Nguyệt Tuyết sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Cô không ăn thịt người đâu. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hiện giờ đi đánh thức Lục Nguyệt Tuyết cũng không thích hợp, chắc chắn cô ấy sẽ ngăn cản cô nướng trứng rồng. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn Lục Nguyệt Tuyết đang nhắm mắt ngồi trên quả trứng rồng, trong lòng không nhịn được thầm nghĩ. ͏ ͏ ͏
Hai người đã đi xung quanh khu vực này rồi, không phát hiện ra có nguy cơ tiềm ẩn nào cả. ͏ ͏ ͏
Sau đó Lục Nguyệt Tuyết nói, nếu như không có nguy hiểm gì, cô ấy muốn ở chỗ này thử cảm ngộ Trường Sinh Long một lần. ͏ ͏ ͏
Không chừng có thể ngộ ra điều gì đó. ͏ ͏ ͏
Chuyện kiểu này sao Mặc Ngôn có thể làm được, nhưng mà cô nghĩ đến Lục Nguyệt Tuyết đi cảm ngộ, bản thân có thể làm chuyện mình nghĩ, nên tất nhiên là đồng ý. ͏ ͏ ͏
Cảm ngộ gì gì đó sao nhanh bằng ăn được. ͏ ͏ ͏
Cho nên Lục Nguyệt Tuyết vừa ngồi xuống, cô đã bắt đầu nướng trứng rồng. ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi Lục Nguyệt Tuyết tỉnh lại, không chừng cô đã ăn hết trứng rồng rồi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết là người đầu óc cổ hủ. ͏ ͏ ͏
Có điều trông thấy Lục Nguyệt Tuyết ngồi trên quả trứng rồng, cô đã đi ra phía sau chụp một tấm ảnh. ͏ ͏ ͏
Chính là tấm ảnh chụp Lục Nguyệt Tuyết đang ngồi trên quả trứng. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô đăng nó lên trên mạng. ͏ ͏ ͏
“Cô gái xinh đẹp nhất giới tu luyện, có ý đồ ấp trứng. ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trong bí cảnh mới tốt thật, so với mùi hương của đồ trang điểm trên mặt Thánh nữ Ma tu chúng ta dễ chịu hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Có điều khi trông thấy bức ảnh này mọi người nghĩ tới điều gì? ͏ ͏ ͏
Chúng ta chơi trò nối tiếp thành ngữ đi. ͏ ͏ ͏
Tôi bắt đầu trước, lấy trứng chọi đá. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1037A, nghĩ lại thì, người tu luyện bình thường đều mù chữ đâu có đọc sách. ͏ ͏ ͏
Đúng là cô đơn quá.” ͏ ͏ ͏
Sau đó là ảnh của Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏
Sau khi tải lên xong, Mặc Ngôn vui vẻ cất điện thoại đi, sau đó tiếp tục chất thêm củi. ͏ ͏ ͏
Vừa chất thêm củi, Mặc Ngôn còn không nhịn được khẽ hầm hừ: ͏ ͏ ͏
- Nướng í a nướng, nướng cái trứng rồng, xào í a xào, xào xong thì nếm một miếng, oa, Mặc Ngôn Ma tu trường sinh bất lão. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn vừa đăng tải tin tức lên mạng, thật ra rất nhiều người đều trông thấy. ͏ ͏ ͏
Sư phụ của Mặc Ngôn mang vẻ mặt bất đắc dĩ, cho nên, Mặc Ngôn lại đi đâu thế? ͏ ͏ ͏
Hắn phát hiện ra Mặc Ngôn đi đến khu vực của đạo tu rồi, đúng là vô cùng bận rộn, chạy khắp thế giới. ͏ ͏ ͏
Có điều trông thấy tấm ảnh này thì có thể nghĩ đến điều gì? ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến Mặc Ngôn bị đánh mặt mũi bầm dập? ͏ ͏ ͏
Sao con bé không nhớ lâu một chút hả? ͏ ͏ ͏
Chỉ riêng tiền thuốc men trong hai tháng này đã mất bao nhiêu, con bé không tính qua sao? ͏ ͏ ͏
Còn Đan Tuyết Ma nữ đang ở trong phòng của Nam Huyên Ma tu, trông thấy tin tức này trong nháy mắt cô đã tức điên lên, bông hoa nhỏ trên đầu cũng nở ra. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên Ma tu tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma nữ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, Mặc Ngôn Ma tu thật quá đáng, con muốn đi tìm cô ta. ͏ ͏ ͏
- Cô ta lại làm gì rồi? ͏ ͏ ͏
Trong lòng Nam Huyên Ma tu khẽ thở dài. ͏ ͏ ͏
- Tự người xem đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Đan Tuyết Ma nữ đưa di động của mình cho Nam Huyên Ma tu xem. ͏ ͏ ͏
Sua khi xem xong, Nam Huyên Ma tu nói với Đan Tuyết Ma nữ: ͏ ͏ ͏
- Đến đây nào, để sư phụ ngửi thử. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết Ma nữ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Đan Tuyết Ma nữ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, con đi tìm sư huynh mua tin tình báo, người dưỡng thương cho tốt nhé. ͏ ͏ ͏
Nam Huyên Ma tu không nói gì thêm, chỉ gật đầu. ͏ ͏ ͏
Bà vẫn luôn cảm thấy, điều bà lo lắng rất có thể sẽ thành sự thật, vậy thì không phải là chuyện tốt lành gì. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa lại cứ là Mặc Ngôn Ma tu. ͏ ͏ ͏
Haiz. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Trong cấm địa của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
- Cho nên, thật ra Cốc Long Uyên là nhà của cô? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch hỏi Chí Thiện. ͏ ͏ ͏
- Ừ, từ nhỏ tôi đã lớn lên ở chỗ đó, có điều thật sự tôi đã quên rất nhiều thứ, tôi chỉ nhớ rõ mình từng sống ở đó, nhưng lại không nhớ được sống cùng với ai. ͏ ͏ ͏
- Tôi vẫn nhớ rõ mình tu luyện ở đó, rồi dần dần trưởng thành, còn chạy khắp nơi, không hề có chút nguy hiểm nào. ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan nói như vậy. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chỗ đó có nguy hiểm gì không? Chỗ, chỗ đó có rồng sao? ͏ ͏ ͏
Chí Thiện gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Có, còn có một con rồng vô cùng xấu, giống hệt con cá chạch đen, nghe nói thiên tư vô cùng lợi hại, tôi thường xuyên dạy nó phải làm một con rồng tốt. ͏ ͏ ͏
- Sau đó tôi còn nói cho nó biết vị trí kho báu, bảo nó khi nào cần thì tự mình đến lấy. ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan nói thế. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Kho báu? Kho báu gì? ͏ ͏ ͏
Chí thiện lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không nhớ nữa, chắc hẳn là một thứ gì đó, vô cùng lợi hại, vì con rồng kia phải trông nhà, nên cố tình để lại cho nó. ͏ ͏ ͏
Có điều tôi không chỉ để lại một kho báu, mà rất nhiều, người nào may mắn người đó sẽ lấy được. ͏ ͏ ͏
- Khi ấy tôi cảm thấy làm vậy rất thú vị. ͏ ͏ ͏
- Có điều tôi cảm thấy Long Uyên rất quan trọng, không muốn nhìn thấy chỗ đó bị phá hỏng một chút nào. ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà không nhớ rõ nữa. ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan nói như thế. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch hỏi: ͏ ͏ ͏
- Còn nhớ rõ vị trí không? Để tôi nói cho Thánh nữ bọn họ biết. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không nhớ rõ, nhưng mà hình như trên mỗi đảo đều có, Tiên Linh đi giấu với tôi, chuyện này tôi vẫn nhớ rõ. ͏ ͏ ͏
- Những thứ khác thì không nhớ nữa, nhưng mà bọn họ đều chết cả rồi. ͏ ͏ ͏
Ý thức chủ quan bắt đầu tỏ vẻ mất mát. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng vội đau thương, không phải lần trước nhận được tin tức nói rằng có khả năng vẫn còn sống sao? ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa tiến triển của Thánh nữ, đã vượt qua tất cả Thánh nữ trước kia, rất nhanh sẽ biết được đáp án thôi. ͏ ͏ ͏
- Cộng thêm sự xuất hiện của nam thành nữ dự khuyết, mọi chuyện càng được tiến hành nhanh hơn, rất nhanh thôi, đáp án sắp trồi lên khỏi mặt nước. ͏ ͏ ͏
Chí Thiện ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Cô độc, khiến người ta sợ hãi ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1038Nguyệt Tịch dùng chân khua khuắng mặt nước: ͏ ͏ ͏
- Không phải trước kia cô cũng rất cô độc sao, lúc ấy cũng đâu nói gì, không sợ hãi sao? ͏ ͏ ͏
Chí Thiện: ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan nói, trước khi cô đến, cô độc không có gì đáng sợ, sau khi cô đến, cô độc mới bắt đầu trở nên đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cười nói: ͏ ͏ ͏
- Đang khen tôi sao? ͏ ͏ ͏
Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan bảo, do cô nói quá nhiều. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Chí Thiện nhìn lên bầu trời nói: ͏ ͏ ͏
- Ý thức chủ quan sợ hắn đang lừa người, khiến người ta cứ chờ đợi ngày này qua ngày khác, nhưng lại vĩnh viễn không có cách nào thực hiện được. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng xem xong video rồi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ hắn đã xác định được, chỗ này chính là nhà của Tần Thiên Ngưng, còn sơn cốc lần trước chắc cũng thuộc về nơi này, chắc có chuyện gì đó ngoài ý muốn, nên mới bị tách ra. ͏ ͏ ͏
Chỗ đó còn cách Bách Linh cốc không xa, rất có thể vì viễn cổ chiến trường lan đến, đã phá hủy chỗ này. ͏ ͏ ͏
Cũng may là không nghiêm trọng lắm. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cuối cùng sơn cốc vẫn bị phá hủy. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả trông thấy Mộc Lâm và Cửu giai long Thâm Hải đang nói chuyện với nhau, hắn hỏi thẳng: ͏ ͏ ͏
- Bát giai đỉnh phong chưa Vấn đạo, tại sao cô có thể là đối thủ của Thánh Thú Long Tộc Bát giai đỉnh phong? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì nó yếu, tôi chưa từng gặp Thánh Long Bát giai nào yếu như vậy, có lẽ là có khiếm khuyết quá lớn, nên mới bị loài rồng vứt bỏ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhướng mày, sau đó nhìn về phía con rồng khác, hắn phát hiện ra, lũ rồng ở chỗ này, đều có chút mất mặt. ͏ ͏ ͏
Cửu giai cũng mất mặt. ͏ ͏ ͏
Mỗi một con không phải do tâm tính có vấn đề, thì thực lực có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Một con rồng Bát giai đỉnh phong của Thánh Thú nhất tộc có thể đối kháng được Bát giai đỉnh phong đã Vấn đạo. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Thánh Long Sương Doanh chỉ có thể đối kháng với Bát giai đỉnh phong bình thường, đây không phải chỉ kém một tí tẹo. ͏ ͏ ͏
Mà thật sự kém xa vạn dặm. ͏ ͏ ͏
Cho nên, nếu không phải do huyết mạch của nó cực kỳ yếu ớt, thì chính là hỗn huyết, hơn nữa còn là hỗn huyết với sinh vật bình thường. ͏ ͏ ͏
Chắc là cùng loại với Hồng Thự, có điều Hồng Thự là loại siêu cấp khoa trương. nó thật sự đúng là một con vịt rồi. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự thật sự rất đặc biệt, bình thường, huyết mạch bên nào mạnh sẽ thiên về phía đó, để khống chế hình dạng. Ví dụ như Chu Tước và vịt, về mặt lý luận, chỉ cần huyết mạch của Chu Tước mạnh hơn, cho dù kẻ nào sinh ra, thì con cái chắc chắn mang hình dáng Chu Tước. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Hồng Thự lại mang hình con vịt, đúng là quá đáng. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc không biết con vịt nào đã tiêu diệt được cả huyết mạch Chu Tước. ͏ ͏ ͏
Còn trường hợp huyết mạch mạnh ngang nhau, thì gần như là ngẫu nhiên, hoặc là xuất hiện tình huống giống như Thần Long Thiên Trọng, mang dáng vẻ không giống kẻ nào. ͏ ͏ ͏
Rất bi ai. ͏ ͏ ͏
Nhưng tỷ lệ này ít đến đáng thương. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không nói thêm gì, mặc kệ đối phương là loại rồng nào, Giang Tả đều không thèm để ý, dù sao Thần Long Thiên Trọng thích là được rồi. ͏ ͏ ͏
Những chuyện khác không quan trọng. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Thần Long Thiên Trọng đã mang theo Linh Long quay về. ͏ ͏ ͏
- Đã để lại ấn ký trên người hai con Bát giai, không có cách nào nữa, ngoài Thánh Long ra chỉ còn hai con Linh thú Bát giai này thôi. ͏ ͏ ͏
Thần Long Thiên Trọng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, hai con Bát giai, cộng thêm lực lượng bảo tồn ban đầu nữa, tổng cộng có ba phần, vậy là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều nếu tính kỹ lại, thì thực lực của bí cảnh này đúng là mạnh thật. ͏ ͏ ͏
Hai con Cửu giai, bốn Bát giai, đúng là rất khó lường. ͏ ͏ ͏
Bao nhiêu tông môn ở bên ngoài, cũng không có thực lực khoa trương như vậy. ͏ ͏ ͏
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào? ͏ ͏ ͏
Thần Long Thiên Trọng hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ trực tiếp đi đánh Thánh Long, có lẽ nó cũng tỉnh lại rồi. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Đi luôn bây giờ? Chúng ta không cần nghỉ ngơi dưỡng sức, khôi phục thực lực trước sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía cô ta nói: ͏ ͏ ͏
- Vì sao cô lại công kích nơi này? Không phải vì muốn nhân lúc người ta còn đang yếu muốn giết người ta sao. ͏ ͏ ͏
- Diễn kịch phải diễn đủ bộ, trực tiếp nhân lúc cô ta còn chưa khôi phục, lấy mạng cô ta. ͏ ͏ ͏
- Bây giờ lên đường ngay, không cần lãng phí thời gian nữa. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Nhưng làm thế Cá Chạch tiền bối phải xuất hiện thế nào? Vào lúc tất cả còn đang suy yếu, sau đó chúng ta vừa đả thương Thánh Long, Cá Chạch tiền bối đã xuất hiện, có phải quá trùng hợp không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Rồng, có thứ gọi là đầu óc sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả suy nghĩ một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Chắc là cũng có. ͏ ͏ ͏
Đối với những chuyện này Giang Tả không có ấn tượng lắm, hắn chỉ nhớ những kẻ không chịu giao Thánh Thú bảo điển ra, một đám kiêu ngạo, ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, trực tiếp cho một đám khác lên thay. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà dù sao cũng đã sống lâu như vậy, chịu động não, chắc hẳn có thể phát hiện ra manh mối, nhất là đám nhược long, kẻ yếu phải sống dựa vào đầu óc. ͏ ͏ ͏
Đừng hỏi vì sao kẻ mạnh lại ngu xuẩn, bởi vì bọn họ mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Mạnh mẽ có thể khiến người ta mù quáng, ví dụ như Giang Tả trước đây. ͏ ͏ ͏
Sở dĩ hắn biết nhiều thứ như vậy, hầu như đều do Cửu Tịch ép. ͏ ͏ ͏
Nếu không thì tự dưng hắn nghiên cứu nhiều thứ như vậy để làm gì? Ngủ không tốt hơn sao? ͏ ͏ ͏
Nếu không thì tìm một vài chuyện thú vị để làm. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1039Thần Long không trả lời câu hỏi của Giang Tả, chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Vì vấn đề an toàn, vẫn nên chuẩn bị trước một chút. ͏ ͏ ͏
Về chuyện này Giang Tả không có ý kiến, đúng là việc này không đơn giản. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Trên một hòn đảo nào đó, hoa cỏ mọc um tùm. ͏ ͏ ͏
Cây cối hiếm thấy nhiều vô kể, dường như cảnh vật ở chỗ này đã được chỉnh sửa qua. ͏ ͏ ͏
Nhìn qua giống như một vườn hoa. ͏ ͏ ͏
Một con rồng màu xanh mang vẻ mặt lười biếng đang nằm trên đồng cỏ, dường như nó còn chưa tỉnh lại từ trong giấc ngủ. ͏ ͏ ͏
Có điều đôi mắt to lớn của nó lại đang mở, nó nhìn về phía biển sâu, không biết đang suy ngẫm điều gì. ͏ ͏ ͏
- Khi nào ta mới có thể rời khỏi chỗ này, quay lại Thánh Long nhất tộc? Có lẽ gả cho Thần Long là được nhỉ. Ha ha. ͏ ͏ ͏
Con rồng này cầm một mảnh vảy rồng trong tay, tự nói với bản thân: ͏ ͏ ͏
- Đây là thứ phụ thân để lại cho ta nhỉ? Hắn nói chỉ cần hắn có địa vị ở trong tộc, có thể thông qua thứ này tìm thấy ta, sau đó đón ta về. ͏ ͏ ͏
- Ha ha, đã bao nhiêu năm rồi? ͏ ͏ ͏
- Hắn còn sống hay không, cũng là cả vấn đề. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó cất miếng vảy rồng ấy đi, rồi nằm trong đống hoa cỏ, nhắm mắt lại hưởng thụ cuộc sống yên bình này, có lẽ làm vậy có thể khiến nó không nghĩ nhiều nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên nó mở mắt ra, sau đó đứng dậy nhìn về phương xa. ͏ ͏ ͏
Ở đằng xa, có vài bóng dáng bắt đầu xuất hiện, những kẻ đó di chuyển vô cùng nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã tới hòn đảo nhỏ này rồi. ͏ ͏ ͏
Bọn họ từ trên cao nhìn xuống, sau đó vứt một con gì đó đen xì giống như cá chạch, ͏ ͏ ͏
Con cá chạch này cả người đầy vết thương, tròng mắt cũng thiếu một cái, vô cùng thê thảm. ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh nhìn Hắc Nê Thu một cái, ánh mắt chán ghét giống như muốn nói, gã đó đang làm bẩn hoa phố của nó. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, nó chính là Thánh Long Sương Doanh. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thánh Long Sương Doanh nhìn về phía đám người vừa đến nói: ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là ai? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm đứng dậy, cô nhìn Thánh Long Sương Doanh, giọng nói lạnh lùng như băng: ͏ ͏ ͏
- Người đến để giết ngươi. ͏ ͏ ͏
- Nhân loại, ngươi chịu thiệt thòi còn chưa đủ sao? Chỉ dựa vào các ngươi? ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh khinh thường. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc ấy Cửu giai long Thâm Hải phóng khí tức của nó ra ngoài, uy nghiêm nói: ͏ ͏ ͏
- Thêm cả ta nữa thì sao? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long Thâm Hải, hiện giờ không khiếp đảm chút nào, ngược lại còn giống như đang ước được xông lên đánh nhau. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Cửu giai long, sắc mặt Thánh Long Sương Doanh lập tức thay đổi. ͏ ͏ ͏
Nó vội vàng nói: ͏ ͏ ͏
- Bản thân là Long Tộc, thế mà ngươi lại thông đồng làm bậy với nhân loại ti tiện, làm mất mặt Long Tộc. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại thì làm sao? Nhân loại không trêu chọc đến ngươi, dựa vào đâu mà ngươi dám mắng cả nhân loại? ͏ ͏ ͏
- Nhân loại ti tiện, sinh vật cấp thấp không có chút lực lượng huyết mạch nào, ta nói sai sao? ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh lạnh lùng đáp lại Mộc Lâm. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm không phục nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà Tần Thiên tiền bối được công nhận là cường giả mạnh nhất giới tu luyện, ở trước mặt hắn Long Tộc cũng phải cúi đầu. ͏ ͏ ͏
- Thánh Thú tứ tộc ngăn cách với nhân thế, nếu như Thủy Tổ xuất hiện, kẻ hèn Tần Thiên kia, cũng xứng đáng tự xưng là mạnh nhất sao? ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh phản bác. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm rất giận dữ, Tần Thiên là người được công nhận là mạnh nhất trong giới tu luyện, nhưng con rồng không biết xấu hổ này, thế mà lại lấy một kẻ chưa từng xuất hiện ra để so sánh. ͏ ͏ ͏
Nếu nói kẻ đó đứng đầu vậy thì ra đây, nói không thôi ai chẳng nói được. ͏ ͏ ͏
Lại còn nói kẻ hèn Tần Thiên nữa, con rồng này đúng là quá đáng ghét. ͏ ͏ ͏
Lúc này Thánh Long Sương Doanh lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Tất cả nhân loại đều ti tiện đó, không có Thánh Thú tứ tộc, nhân loại còn yên ổn sống trên đời này sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đang đứng trên người Linh Long, hắn rất tò mò, không biết cuộc sống yên ổn của nhân loại thì có liên quan gì đến Thánh Thú tứ tộc. ͏ ͏ ͏
Nếu như bắt buộc phải kể đến, cùng lắm là có chút quan hệ với Huyền Vũ nhất tộc. ͏ ͏ ͏
Dù sao bên trong Viễn Cổ Chiến Trường, hắn đã trông thấy người vác theo cái mai rùa. ͏ ͏ ͏
Có điều cũng khó nói, đó có phải người của Huyền Vũ nhất tộc không. ͏ ͏ ͏
Còn những thứ khác, hắn chỉ nghe thấy những người kia oán hận, sợ hãi Tần Thiên, chưa hề nghe thấy tên Thánh Thú tứ tộc. ͏ ͏ ͏
Con rồng này, tự coi trọng bản thân quá rồi. ͏ ͏ ͏
Không biết về chuyện bên ngoài, thế mà dám nói chuyện kiểu này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã từng gặp thiên quân vạn mã, những người đó tuyệt đối trung thành với Tần Vũ Vương, khí thế như vậy, ngay cả hắn, cũng không tiện bình phẩm. ͏ ͏ ͏
Con rồng này lại dám nói cả nhân loại, lại dám nói không có Thánh Thú tứ tộc, nhân loại không thể yên ổn sinh sống? ͏ ͏ ͏
Ngu ngốc không đáng sợ, đáng sợ chính là coi ngu ngốc thành chân lý. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Giết. ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Giang Tả vô cùng lạnh lẽo, giống như thật sự muốn ra lệnh giết chết con rồng này. ͏ ͏ ͏
Không biết vì sao Cửu giai long và Mộc Lâm đều cảm thấy lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả còn nói thêm: ͏ ͏ ͏
- Không cần hạ thủ lưu tình. ͏ ͏ ͏
Cửu giai long và Mộc Lâm liếc nhau một cái, cả hai đang suy nghĩ xem có nên lưu tình hay không. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm thì không sao, nhưng mà Cửu giai long thì không đùa được, tuy rằng nó còn chưa khôi phục lại thực lực, nhưng mà chắc chắn sẽ mạnh hơn Thánh Long Sương Doanh còn chưa khôi phục kia. ͏ ͏ ͏
Có điều cả hai chỉ liếc nhau một cái, sau đó bắt đầu hành động, tóm lại cứ đánh trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Không đánh không được. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1040Trông thấy cả hai đang xông tới, Thánh Long Sương Doanh không sợ hãi chút nào, sau đó nó bộc phát ra lực lượng Bát giai, trực tiếp đối đầu với Cửu giai long. ͏ ͏ ͏
Uỳnh, một tiếng va chạm vang lên, rõ ràng thể lực của hai con rồng này sấp xỉ như nhau. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm kinh ngạc, chẳng lẽ nó cũng Cửu giai rồi? ͏ ͏ ͏
Có điều ý nghĩ này chỉ lướt qua trong nháy mắt, sau đó cô đã rút kiếm ra chém qua đó. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Thánh Long Sương Doanh chỉ vung đuôi một cái đã trực tiếp hóa giải công kích ấy, hơn nữa vẫn còn đang lao về phía cô. ͏ ͏ ͏
Lần đầu chạm trán, rõ ràng Thánh Long Sương Doanh chiếm ưu thế. ͏ ͏ ͏
Linh Long có chút lo lắng nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, nhìn bề ngoài có vẻ như bọn họ không đánh lại Thánh Long, hay là chúng ta chạy trước đi, dù sao tu vi của chúng ta cũng thấp. ͏ ͏ ͏
- Con Thánh Long kia rất có thể đã lên đến Cửu giai rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không, không phải nó trở nên mạnh mẽ, mà là Cửu giai long và nữ tu sĩ kia bị suy yếu đi. ͏ ͏ ͏
Linh Long tò mò: ͏ ͏ ͏
- Ta không cảm nhận được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Bị phong ấn làm suy yếu. ͏ ͏ ͏
Con Linh Long kia lại càng thấy khó hiểu: ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà Thánh Long cũng bị phong ấn, nó cũng mới tỉnh lại không lâu? ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, tất nhiên Giang Tả biết rõ điều này. ͏ ͏ ͏
Còn việc tại sao nó lại khôi phục nhanh như vậy, là có liên quan đến Thánh Thú Long Tộc, đương nhiên, đây chỉ là một phần nhỏ, nguyên nhân chủ yếu không phải điều này. ͏ ͏ ͏
- Trên người nó có trọng bảo, khiến nó có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn, muốn đánh nó trọng thương đúng là rất phiền toái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
- Ngài muốn đích thân ra tay sao? ͏ ͏ ͏
Linh Long hỏi thử. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời, hắn tự mình ra tay? ͏ ͏ ͏
Chắc chắn không đến mức ấy, tuy rằng muốn làm nó bị trọng phương phải mất chút thời gian, nhưng thời gian ấy cũng không dài, chỉ có khi trong lòng nó tuyệt vọng, trái tim đã mệt mỏi, thì mới là cơ hội tốt nhất để Thần Long ra tay. ͏ ͏ ͏
Có thể nói lần này, ngay cả ông trời cũng đang giúp Thần Long. ͏ ͏ ͏
Nếu như lại thất bại, vậy thì phải xem vì sao lại thất bại, nếu như nó vẫn chán ghét Thần Long không chịu nổi như cũ, vậy thì đúng là không thích hợp. ͏ ͏ ͏
Trừ khi Thần Long vẫn không chịu buông tay. ͏ ͏ ͏
Như vậy, thì Giang Tả cũng không còn lời nào để nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có thể kiên nhẫn chơi với Thần Long đến khi nào Tô Kỳ hết kiên nhẫn mới thôi, đợi đến lúc Tô Kỳ muốn rời khỏi chỗ này, vậy thì trò chơi sẽ kết thúc. ͏ ͏ ͏
Trực tiếp bảo Thần Long ngả bài thôi. ͏ ͏ ͏
Nên làm thế nào thì làm như thế. ͏ ͏ ͏
Thật ra làm như bây giờ là đang lãng phí thời gian, nhưng mà nhìn bề ngoài hình như ở chỗ này có không ít thứ mà Thánh nữ phải xem. ͏ ͏ ͏
Cho nên, tiếp tục lãng phí vậy. ͏ ͏ ͏
Tránh cho đám linh thú lợi hại này chạy loạn khắp nơi. ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
- Các ngươi căn bản không xứng làm địch với ta, Thánh Long căn bản không phải các ngươi có thể chống lại, ta có thể cảm nhận, có thể câu thông thiên địa, đứng trước mặt Cửu giai, nếu các ngươi đã muốn chết, ta không ngại tiễn các ngươi lên đường. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy những lời này, Mộc Lâm có chút luống cuống, tưởng rằng thắng chắc lại đánh không lại? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Cửu giai long đã trực tiếp xông lên. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm rất kinh ngạc, không phải nói con rồng này rất nhát gan sao? ͏ ͏ ͏
Sao bây giờ lại anh dũng thế nhỉ? ͏ ͏ ͏
Linh Long cũng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, Cửu giai long Thâm Hải, tôi hiểu rất rõ, nó không can đảm như vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có, chỉ là dùng nhát gan khống chế nó, khiến lòng dũng cảm của nó tăng lên là được rồi. ͏ ͏ ͏
Linh Long: ͏ ͏ ͏
- Tăng thêm? ͏ ͏ ͏
Nó chưa từng nghe nói về chuyện này, có thể tăng lòng dũng cảm sao? Làm cách nào? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Thánh Long đang va chạm với Cửu giai long Thâm Hải nói: ͏ ͏ ͏
- Rượu làm người ta to gan hơn, đã nghe nói chưa? ͏ ͏ ͏
Linh Long gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đã nghe, nhưng mà Cửu giai long Thâm Hải dù sao cũng là Cửu giai, rượu khiến nó say được, chắc hẳn phải là rượu tiên? Ta không nhìn thấy nó uống rượu? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Có câu nói uống rượu không say người tự say, đã từng nghe chưa? ͏ ͏ ͏
Linh Long: ͏ ͏ ͏
- Chưa. ͏ ͏ ͏
Nó cảm thấy tiền bối này nói chuyện rất khó hiểu, đúng là mệt mỏi, có thể dùng một câu nói rõ ràng luôn không? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nó không dám mở miệng nói như vậy, nó còn tiếc cái mạng nhỏ của mình. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Túy Tâm quả, có hiệu quả say mê, tâm trí không đủ vững vàng, không cách nào ngăn cản được, Cửu giai long bị say, cho nên bạo gan rồi. ͏ ͏ ͏
Linh Long bối rối, nó hoàn toàn không hiểu, có điều cũng không sao, nó biết được đại khái có chuyện gì là được rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bọn họ phải ngồi đợi ở chỗ này bao lâu? ͏ ͏ ͏
Thật sự không có vấn đề gì sao? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏
Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏
Chương 1041Bên phía Tĩnh Nguyệt, dựa vào cố gắng của mình cô đã leo lên đỉnh núi, bây giờ cả người cô đầy mồ hôi, thậm chí trên người cũng bị thương, áp lực ở chỗ này đũng là lớn quá mức tưởng tượng. ͏ ͏ ͏
Dường như lúc nào cũng có thể bị đè chết. ͏ ͏ ͏
- Thế, thế mà lại là một hồ nước, thật sự khiến người ta bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn miệng núi lửa, không nhịn được cất lời. ͏ ͏ ͏
Trên ngọn núi lửa này lại là một hồ nước trong vắt. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nghĩ nhiều, cô cảm thấy chắc chắn trong cái hồ này có không ít thứ tốt, chỉ là cô còn chưa đi vào, đã nghe thấy có tiếng người nói: ͏ ͏ ͏
- Vào trong hồ đi, nhanh lên. ͏ ͏ ͏
------------ ͏ ͏ ͏
- Vào trong hồ đi, nhanh lên. ͏ ͏ ͏
Giọng nói này có chút lạnh lùng, hơn nữa còn vô cùng nghiêm khắc. ͏ ͏ ͏
Có điều Tĩnh Nguyệt là ai cơ chứ, vừa nghe thấy cô đã biết, mình cũng khởi động video mới rồi, cô nhìn qua, quả nhiên đúng là như vậy. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh cô đã trông thấy, bên cạnh mình có thêm một thiếu nữ đang ấm ức. ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ này có vẻ ngoài khuynh thành, tuy rằng vẫn chưa trưởng thành, nhưng mà sau khi lớn lên chắc chắn là bậc quốc sắc thiên hương. ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ ấy tất nhiên là Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Từ một cô gái nhỏ, đã trở thành một thiếu nữ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt lại chia sẻ video. ͏ ͏ ͏
Trên một hòn đảo nào đó, Thanh Liên vẫn yên tĩnh theo sau Biên Hải Đao Khách như cũ, thi thoảng cô cũng giúp đỡ một chút, nhưng mà chỉ cần gặp phải nguy hiểm trên đường, bình thường đều do Biên Hải Đao Khách ra tay. ͏ ͏ ͏
Trong mắt Biên Hải Đao Khách, một kẻ cái gì cũng muốn cứu giúp, có thể giết địch sao? ͏ ͏ ͏
Căn bản là vú em mà. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hoàn toàn khác Lục Nguyệt Tuyết, vú em này hoàn toàn không giết được kẻ địch. ͏ ͏ ͏
Chưa bón sữa cho quân địch đã rất tốt rồi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lại hoàn toàn ngược lại, cô có thể xông lên giết địch, cũng có thể lui về sau làm hậu cần. ͏ ͏ ͏
Còn về Thanh Liên, nhìn vẻ ngoài trắng nõn không tì vết, dịu dàng bám người, nhưng mà trông thì ngon mà không dùng được. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thở dài, nhưng cô lại là người của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Thanh Liên cũng biết bản thân đã đem đến không ít phiền toái cho đối phương, cho nên suốt quãng đường đi, việc gì có thể giúp được cô đều cố gắng hết sức, tuyệt đối không gây thêm trở ngại cho đối phương. ͏ ͏ ͏
Cứ tiếp tục làm như vậy thôi, không liên lụy đến đối phương là tốt rồi. ͏ ͏ ͏
Chỉ là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
"Thánh nữ Tĩnh Nguyệt chia sẻ một đoạn video, có nhận hay không?" ͏ ͏ ͏
"Có hay không." ͏ ͏ ͏
Chỉ là, trời không chiều lòng người, vừa mới hạ quyết tâm thì lại có chuyện. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên vô cùng bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thanh Liên cảm thấy rất có lỗi, nói: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải đạo hữu, khả năng tôi lại phải dừng một chút. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: " ???" ͏ ͏ ͏
Thanh Liên cúi đầu xin lỗi: ͏ ͏ ͏
- Là vì chuyện của Thánh Địa, vô cùng xin lỗi. ͏ ͏ ͏
Trong lòng Biên Hải Đao Khách thầm thở dài, cuối cùng hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi biết rồi, dù sao quanh đây cũng không có thứ gì, Tiên tử không cần để trong lòng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thanh Liên bắt đầu xem video, còn Biên Hải Đao Khách thì nhân cơ hội ấy vào nhóm chat xem thử. ͏ ͏ ͏
Không ngờ vừa mở máy lên hắn đã trông thấy tin tức mà Mặc Ngôn đăng lên. ͏ ͏ ͏
Hắn hít sâu một hơi, thật sự đã bị kinh sợ. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải đạo hữu làm sao vậy? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Không có gì, một người bạn khác của tôi đang nói đùa. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, nói đùa, nhưng trò đùa này có chút lớn. ͏ ͏ ͏
Lần này Mặc Ngôn không chỉ lừa Lục Nguyệt Tuyết, còn oán giận Đan Tuyết Ma nữ, còn viết một bài có sức hủy diệt hàng loạt. ͏ ͏ ͏
Cô ta làm vậy là không muốn sống nữa đúng không? ͏ ͏ ͏
Cơ duyên trường sinh nằm đó thì không cần, lại cứ thích làm ra chuyện vô bổ này? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa lại còn nướng trứng Trường Sinh Long, rốt cuộc là cô ta nghĩ thế nào? ͏ ͏ ͏
Có điều đối với chuyện cảm ngộ trứng Trường Sinh Long, Biên Hải Đao Khách không nghĩ tới nữa rồi, hắn không có cơ duyên đó, hơn nữa còn đang dẫn Thanh Liên theo, nên hắn chỉ có thể xem thử xung quanh đây xem có thứ gì tốt hay không, nếu không có thì coi như đi du lịch. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng chẳng mất gì. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn gửi tin nhắn vào trong nhóm: "Mặc Ngôn không muốn sống nữa hả?" ͏ ͏ ͏
Trần Ức: "Khó nói lắm, dù sao tôi cũng từng đọc sách, trò nối thành ngữ tôi cũng biết." ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiêu Mặc: "Tôi cũng biết, ví dụ như, làm mưa làm gió." ͏ ͏ ͏
Dương Mộc: "Thấy như chưa thấy." ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ: "Thanh giả tự thanh." ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: "Con giun xéo lắm cũng quằn, tôi chắc chắn là người có bằng cấp cao nhất trong nhóm." ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên Tử có bằng cấp cao nhất: "Rõ ràng tôi mới là người bằng cấp cao nhất, tôi từng đi học rất nhiều năm, cho dù là Phá Hiểu cũng phải chịu thua." ͏ ͏ ͏
"Chơi nối thành ngữ này là sở trường của tôi, ví dụ như: Đã tốt còn tốt hơn, ngày này qua ngày khác." ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: "Tôi đã tốt nghiệp đại học, trong nhóm có ai từng học đại học chưa?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên Tử: "Ý tôi muốn nói là, chắc chắn Phá Hiểu đại lão có bằng cấp cao nhất." ͏ ͏ ͏
"Những kẻ cho mình có bằng cấp cao nhất, đều là mơ giữa ban ngày, a, không phải tôi đang nói Phá Hiểu đại lão đâu." ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: "Mặc Ngôn tỷ, phần bổ sung sau nickname của chị đâu rồi?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên Tử: "Mộng Yểm quá nặng, khả năng đang nằm mơ." ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1042Biên Hải Đao Khách: "Phá Hiểu đạo hữu, có thể lĩnh ngộ được từ trứng Trường Sinh Long không? Nướng như vậy thật sự được sao?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên Tử: "Đúng đó, Phá Hiểu đại lão, tôi có thể thành công hay không? Ăn vào có thể trường sinh bất lão hay không?" ͏ ͏ ͏
Sau đó Phá Hiểu không hề đáp lại câu nào nữa. ͏ ͏ ͏
Một lúc lâu sau, Mặc Ngôn Tiên Tử lại gửi tin nhắn: "Có phải Phá Hiểu đại lão đang ngầm thừa nhận cách làm của tôi không?" ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: "Cô có thể cho rằng như vậy." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: "Mặc Ngôn, cô đắc tội với nhiều người như vậy, không sợ chết sao?" ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn Tiên Tử: "Cũng không có ai tìm được tôi, tôi không sợ." ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng là rất khó để tìm được Mặc Ngôn ở chỗ này, nhưng mà Xích Huyết Đồng Tử vẫn cảm thấy, cho dù tìm được, cô ta cũng không sợ. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Xích Huyết Đồng Tử cảm thấy đáng thương thay cho sư thúc của hắn. ͏ ͏ ͏
Thế mà lại dạy ra một đồ đệ như vậy, lại còn là đồ đệ duy nhất nữa. ͏ ͏ ͏
Còn Giang Tả, hắn không trả lời lại câu hỏi của bọn họ, chủ yếu là vì hắn không muốn trả lời, tuy rằng hắn đã nhận được video, nhưng mà cũng không để ý lắm. ͏ ͏ ͏
Dùng củi lửa bình thường để nướng trứng Trường Sinh Long, trên đời này có ai dám nghĩ như vậy? ͏ ͏ ͏
Nếu có thể nướng chín được, thì rồng cũng không cần lăn lộn trên đời này nữa. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua nếu đối phương thích làm vậy, Giang Tả sẽ không đả kích, đỡ phải gõ phím. ͏ ͏ ͏
Chỉ là trong này đúng là có nhiều tin tức thật, vừa một cái bây giờ lại một cái nữa, lần này hình như có liên quan đến việc tu luyện, đối với Thánh nữ mà nói, chỗ này đúng là vùng đất lành. ͏ ͏ ͏
Bên này hai con rồng vẫn đang đánh nhau, Giang Tả tất nhiên là bắt đầu xem video. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên hắn có chút hy vọng, hai con rồng kia sẽ đánh lâu một chút. ͏ ͏ ͏
Trong video, Giang Tả trông thấy Tần Thiên Ngưng không tình nguyện đi về phía hồ nước. ͏ ͏ ͏
- Anh, em là cô gái nhỏ, cơ thể yếu ớt, mới tu luyện chưa được bao lâu, có thể không vào được không? ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng đáng thương nói. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tần Thiên cũng đứng trên miệng núi lửa nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể, không xuống hồ nước, thì đến chỗ dung nham bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng chu môi: ͏ ͏ ͏
- Anh trai thối, U Ti, anh nói với anh trai em đi, nói em mới khỏe lại chưa lâu, không thích hợp tu luyện như vậy. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ U Ti không còn đen kịt giống như trước nữa, trên người hắn mặc một bộ đồ màu trắng, cả người nhìn cũng như bình thường. ͏ ͏ ͏
Hắn lúng túng nói: ͏ ͏ ͏
- Anh đánh không lại Tần thiếu gia. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng uể oải, cuối cùng vẫn đi về phía hồ nước. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên nói: ͏ ͏ ͏
- Nhớ rõ, áp lực sẽ mạnh hơn, nếu không nổi lên được sẽ phải chết đó. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng không quay đầu lại, phải chết gì gì đó đều là lừa người thôi, anh trai cô và U Ti còn lâu mới để cô chết. ͏ ͏ ͏
Nói dối mà không biết chọn từ ngữ. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Tần Thiên Ngưng không hề có chút sợ hãi nào, Tần Thiên nói với U Ti: ͏ ͏ ͏
- Đều do cậu chiều quá sinh hư đấy. ͏ ͏ ͏
U Ti lúng túng nở nụ cười, trong lòng hắn thầm nghĩ, ngài chiều cô ấy thì ít chắc. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt xem hết cảnh này, cô cảm thấy Tần Thiên Ngưng đúng là hạnh phúc, từ nhỏ được anh trai yêu thương, lớn lên lại được U Ti chiều chuộng, đáng tiếc kết cục cuối cùng không được tốt. ͏ ͏ ͏
Chắc không có ai ngờ rằng cuối cùng ba người sẽ có kết cục như vậy. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt cũng đi về phía hồ nước, không nổi lên được sẽ chết đúng không? ͏ ͏ ͏
Vậy thì cô sẽ ngoi lên là được rồi, cô là Thánh nữ, có lý nào lại không được. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt vào Tần Thiên Ngưng đứng cùng một chỗ, rất nhanh hai người đều lao xuống hồ. ͏ ͏ ͏
Hồ nước này rất sâu, cảm giác như sâu không thấy đáy. Tĩnh Nguyệt không ngừng chìm xuống, Tần Thiên Ngưng cũng giống cô, cũng chìm xuống dưới đáy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt trợn tròn mắt, cô trông thấy Tần Thiên Ngưng cũng trợn tròn mắt, ánh mắt Tần Thiên Ngưng rất bình tĩnh, không có chút sợ hãi nào. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn cô ấy, còn cô ấy khả năng đang nhìn về phía trước. ͏ ͏ ͏
Không biết vì sao, Tĩnh Nguyệt cảm thấy mình nhìn rất rõ ràng, thậm chí cô còn có thể thấy rõ quỹ tích vận hành lực lượng của đối phương. ͏ ͏ ͏
Cô cho rằng công pháp mình đang tu luyện đã rất lợi hại rồi, đây chính là công pháp chỉ có Thánh nữ mới có thể tu luyện, nhưng mà sau khi nhìn thấy quỹ tích vận hành lực lượng của Tần Thiên Ngưng, cô phát hiện ra, công pháp của mình không đáng để nhắc tới. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt lại nghe thấy tiếng của Tần Thiên: ͏ ͏ ͏
- Nghe cho kỹ, cẩn thận cảm nhận lực lượng của bản thân, luồng khí ấy có thể giúp em tìm ra công pháp thích hợp với em nhất. ͏ ͏ ͏
- Nếu không ngộ ra thì đừng ra ngoài, anh biết em không sợ mình sẽ chết bên trong, nhưng mà em có thể lo lắng đến việc sẽ bị anh giam ở trong đó một ngày, mười ngày, một năm, mười năm, thậm chí là một vạn năm. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng lè lưỡi, giống như đang nói: Có bản lĩnh thì anh nhốt em mười vạn năm đi, em không cảm ngộ đó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt lại nghe thấy giọng nói của Tần Thiên: ͏ ͏ ͏
- Nếu như một vạn năm em vẫn chưa ngộ ra được, anh sẽ thả em ra ngoài, cũng không bắt em tu luyện nữa, để xem em có thể đợi được một vạn năm không. ͏ ͏ ͏
Tần Thiên Ngưng: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng dưới sự ép buộc và uy nghiêm của anh trai mình, Tần Thiên Ngưng bắt đầu cẩn thận cảm ngộ khí tức của thân thể. ͏ ͏ ͏
Còn Tĩnh Nguyệt cũng cảm thấy, trong nước có một cỗ khí tức, tuy rằng khí tức này khác với Tần Thiên Ngưng, nhưng mà cũng dẫn dắt cô như vậy, dẫn dắt cô đi tìm công pháp thích hợp. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lập tức nhắm mắt lại, bắt đầu cẩn thận cảm ngộ. ͏ ͏ ͏
Lúc này video ngừng lại, giống như khi nào Tĩnh Nguyệt còn chưa ngộ ra, video sẽ không tiếp tục vậy. ͏ ͏ ͏
Dù sao chắc chắn là đang đợi bước tiếp theo. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên bắt đầu do dự, cô không biết Thánh nữ sư tỷ phải mất bao nhiêu thời gian, cho nên, chờ hay là không chờ đây? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng cô đứng dậy, nói với Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải đạo hữu, chúng ta tiếp tục lên đường được rồi. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng bọn họ cũng không biết phải đi đâu, nhưng mà cứ đi lên phía trước kiểu gì cũng đúng, dù sao không đi tiếp thì không thể rời khỏi chỗ này, chỉ có đi thăm dò xem xét, mới có thể biết nơi này có thứ gì. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách vẫn đang xem ảnh của Mặc Ngôn trong nhóm, đó là những tấm ảnh chụp cảnh nướng trứng rồng cô gửi vào trong nhóm, đối với chuyện này Mặc Ngôn rất ham thích. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa lửa càng lúc càng lớn, dường như sắp nướng chín trứng vậy. ͏ ͏ ͏
Cũng may Lục Nguyệt Tuyết có Phá Thiên thương, ngăn cản được nhiệt độ cao, nếu không thì, khả năng Mặc Ngôn đã nằm đo đất rồi. ͏ ͏ ͏
Cũng không cần chờ người khác đến giết chết cô nữa. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1043Lúc này Giang Tả cũng không xem được video nữa, xem ra thật sự phải đợi chị Tĩnh Nguyệt có tiến triển mới có thể xem tiếp. ͏ ͏ ͏
- Kỳ ngộ của chị Tĩnh Nguyệt không tệ, cũng không biết chị ấy có hiểu được không. ͏ ͏ ͏
Bản thân Giang Tả không thèm để ý đến kỳ ngộ, dù sao hắn cũng không cần. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng không cần, Tô Kỳ muốn gì, hắn đều có thể cho. ͏ ͏ ͏
Nếu như là pháp bảo đặc thù nào đó, tạm thời hắn không có, hắn cũng có thể chế tạo ra. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần Tô Kỳ thấy vui. ͏ ͏ ͏
Cửu giai long và Thánh Long chiến đấu đã bước sang trang mới, nếu như không phải bọn chúng đọ sức trên không, thì hòn đảo này đã bị phá hủy từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏
"Uỳnh" một tiếng nổ lớn vang lên, lần này Thánh Long Sương Doanh bị đánh lui về phía sau. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm vui sướng, tình hình bắt đầu đảo chiều rồi. ͏ ͏ ͏
Linh Long cũng tò mò hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, Cửu giai long trở nên mạnh mẽ hơn rồi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Thánh Long đã yếu đi. ͏ ͏ ͏
Thật ra Giang Tả có thể nhận ra, chuyện Thánh Long yếu đi là do tiêu hao sức lực. ͏ ͏ ͏
Nói thật ra, với tư cách là một con Thánh Long Bát giai, tốc độ tiêu hao lại nhanh như thế, quả thực khiến người khác rợn người, chuyện này kém xa Bát giai bình thường, chứ đừng nói đến Bát giai long khác. ͏ ͏ ͏
Khó trách một kẻ chỉ là Bát giai bình thường như Mộc Lâm, vẫn có thể chống lại Thánh Long Bát giai, hóa ra là con Thánh Long này thật sự yếu. ͏ ͏ ͏
Đúng là huyết mạch vô cùng mỏng manh, là hỗn huyết với sinh vật khác sao? ͏ ͏ ͏
Chắc chắn là hỗn huyết. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không biết rõ lắm, lấy máu ra nghiệm chứng mới có thể biết được. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Giang Tả không định lãng phí thời gian để làm chuyện này. ͏ ͏ ͏
Bị đánh lui, Thánh Long Sương Doanh cau mày, nó nhìn chằm chằm vào Cửu giai long và Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏
- Các ngươi không sợ sẽ bị Long Tộc chúng ta trả thù sao? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏
- Hóa ra Thánh Long cao quý cũng có hỉ nộ ái ố, thế mà còn làm chuyện trả thù, cao quý của ngươi vứt đi đâu rồi? ͏ ͏ ͏
- Ngươi... ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh tức giận, lập tức quát lên: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại ti tiện. ͏ ͏ ͏
- Nhân loại ti tiện chỗ nào hả? Chúng ta hai tay hai chân, cùng lắm các ngươi chỉ nhiều hơn bốn cái móng vuốt, hơn nữa trên người toàn là vảy, không buồn nôn sao? ͏ ͏ ͏
- Trên đầu các ngươi có sừng, sau lưng có đuôi, còn không mặc quần áo nữa, Thánh Thú Long Tộc không cảm thấy xấu hổ sao? ͏ ͏ ͏
- Mỗi ngày đều trần truồng như vậy, chính là sự cao quý của các ngươi? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm phản bác lại. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Mộc Lâm nói như vậy, Linh Long, Cửu giai long, Thần Long đều sững sờ, đây là chửi chung cả đám sao? ͏ ͏ ͏
Còn Thánh Long Sương Doanh thì thẹn quá hóa giận: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại ti tiện, chúng ta có huyết thống cao quý, ngươi đang ngỗ ngược với Long Tộc. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm ngự kiếm đứng yên, cô nói rất chân thành: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại chúng ta không ti tiện, bàn về thực lực, thực lực của chúng ta hợp lại không hề kém Long Tộc, xét về chiến lực đỉnh phong, chúng ta có Tần Thiên tiền bối, tu vi của ngài ấy thông thiên, đức cao vọng trọng, được công nhận là đệ nhất. ͏ ͏ ͏
- Long Tộc các ngươi chỉ biết nói Thánh Thú Thủy Long rất lợi hại, vậy thì, nếu như không phục, ra đây đánh một trận đi. ͏ ͏ ͏
- Tần Thiên tiền bối của chúng ta, sẽ khiến cả Long Tộc biết, ở trước mặt hắn Thủy Tổ của các ngươi, cũng không chịu nổi một kích. ͏ ͏ ͏
- Kẻ hèn Thánh Thú Long Tộc các ngươi, đứng trước mặt Tần Thiên tiền bối, thì tính là cái gì? Các ngươi dựa vào đâu mà dám nói nhân loại ti tiện? ͏ ͏ ͏
- Nhân loại có vô số kẻ mạnh, những người kiêu ngạo cũng nhiều vô số kể, nhân loại chúng ta tiềm lực vô hạn, ngươi chỉ là một con rồng thôi, có tư cách gì mà đàm luận về cả nhân loại chúng ta? ͏ ͏ ͏
- Ngươi như thể này, rốt cuộc lấy đâu ra cao quý hả? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm càng nói càng kích động, cái con rồng yếu ớt này, cô không nhìn ra được cao quý ở đâu cả. ͏ ͏ ͏
Dựa vào cái gì mà bắt người khác tôn trọng? ͏ ͏ ͏
Thực lực mạnh? ͏ ͏ ͏
Nó có thể mạnh đến đâu? ͏ ͏ ͏
Nếu Long Tộc đều như thế này, thì Long Tộc cũng chỉ vậy mà thôi. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Mộc Lâm nói như thế, Thánh Long Sương Doanh sắp tức điên rồi. ͏ ͏ ͏
Nhân loại ti tiện này lại dám nói nó như vậy, đúng là đáng chết. ͏ ͏ ͏
Thánh Long cao quý nào có thể dựa vào một nhân loại ti tiện như cô ta hiểu nổi, Long Tộc bọn chúng, không cần nhân loại ti tiện lý giải. ͏ ͏ ͏
Cao quý chính là cao quý, đâu cần các ngươi phải hiểu, do các ngươi không hiểu được nên mới là kẻ ti tiện. ͏ ͏ ͏
Linh Long nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, cô ta mắng tất cả loài rồng chúng ta, ngài mặc kệ không quản sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Cô ta nói không sai, rồng cũng không cao quý, người cũng không ti tiện, Tần Thiên đúng là vô địch ở thời đó. ͏ ͏ ͏
Linh Long: ͏ ͏ ͏
- Ách. ͏ ͏ ͏
Nó nghĩ tới, kẻ trên đầu mình bây giờ cũng là người, tất nhiên hắn sẽ đứng ở lập trường con người rồi, chủng tộc bất đồng chắc chắn lập trường cũng khác nhau. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Linh Long cũng không để ý đến chuyện này lắm, dù sao nó cũng chưa từng cao quý. ͏ ͏ ͏
Nó chỉ là một con rồng yếu ớt thôi. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối cũng nói như vậy rồi, vậy chắc chắn là sự thật, hiện giờ ai dám láo xược trước mặt Tần Thiên tiền bối? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tần Thiên đã chết trận rồi. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu này, Mộc Lâm lập tức sững sờ, Thánh Long Sương Doanh cũng sững sờ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thánh Long Sương Doanh lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
- Đã nghe thấy chưa? Chết trận đó, là do khiêu khích Thủy Tổ Long Tộc chúng ta mà chết, nhân loại ti tiện. ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ Tần Thiên cũng chết bởi Long Tộc rồi, cái cô đại tiểu thư kia cũng nên chết đi. ͏ ͏ ͏
- Tần Thiên Ngưng kia, ếch ngồi đáy giếng, thế mà lại dám xem thường ta. ͏ ͏ ͏
- Không giao Cốc Long Uyên cho ta, đây chính là sự ngu xuẩn của cô ta, ngu xuẩn thì phải chết, những kẻ có liên quan đến cô ta đều đáng chết. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1044Giang Tả lạnh lùng nhìn về phía Thánh Long Sương Doanh, còn rồng này khiến người ta rất chán ghét. ͏ ͏ ͏
- Nhân loại cứ chờ xem, Tần Thiên chết chỉ là mở đầu thôi, Long Tộc sẽ đứng đầu thiên hạ này, trong tương lai nhân loại chỉ xứng làm nô lệ, đây chính là cái giá phải trả vì miệt thị Long Tộc. ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh lạnh lùng nói. ͏ ͏ ͏
Lúc này đột nhiên Giang Tả giẫm một cái lên đầu Linh Long nói: ͏ ͏ ͏
- Thả tinh thần của ngươi ra. ͏ ͏ ͏
Linh Long không biết Giang Tả muốn làm gì, nó đang nghe Thánh Long Sương Doanh nói nhiệt huyết sôi trào, Long Tộc sắp đứng đầu thiên hạ này rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều nó vẫn thả lỏng tâm thần, bây giờ vẫn chưa đứng đầu. ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể nghe lời. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà trong nháy mắt khi nó buông lỏng tinh thần, nó lập tức sững sờ, thậm chí còn có chút khó tin. ͏ ͏ ͏
Lúc này Thánh Long Sương Doanh nhìn Cửu giai long nói: ͏ ͏ ͏
- Bây giờ tốt nhất là ngươi nên đứng về phía ta giết chết người kia, đến lúc đó khi Thánh Long nhất tộc quân lâm thiên hạ, nếu ngươi vẫn đứng về phía nhân loại, vậy ngươi chính là phản đồ của Long Tộc. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm vẫn đang khiếp sợ vì tin tức Tần Thiên đã chết, lúc này nghe thấy câu nói ấy, cô lập tức lo lắng nhìn về phía Cửu giai long: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, chúng ta là người một nhà, ngài đửng để người ngoài mê hoặc. ͏ ͏ ͏
Cửu giai long không có ý định gì cả, vốn dĩ nó nhát gan, bây giờ coi như dũng cảm hơn một chút, nhưng vẫn do dự. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Thánh Long Sương Doanh lại nói thêm: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi còn nói Tần Thiên là kẻ mạnh nhất đương thời, hiện giờ sao không phản bác đi? Nhân loại hèn mọn hạ đẳng. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ bọn họ còn muốn nhìn về phía Giang Tả, nhưng đúng lúc ấy giọng nói của Giang Tả đã vang lên bên tai Thánh Long: ͏ ͏ ͏
- Ngươi, đang nói ta sao? ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt khi Giang Tả cất lời, một cỗ lực lượng chấn động bắt đầu khuếch tán, lực lượng quang huy soi sáng tất cả. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững sờ, chỉ có duy nhất Linh Long là đang run rẩy, vừa, vừa rồi nó vừa cảm nhận được loại lực lượng này, rõ ràng có giới hạn, nhưng lại có cảm giác sâu không thấy đáy, mênh mông vô bờ bến. ͏ ͏ ͏
Đây là lực lượng mà nhân loại có thể có được sao? ͏ ͏ ͏
Cho dù là Long Tộc cũng không thể nào có được lực lượng đáng sợ kiểu này? ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang nói ta sao? ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả nói những lời này, chân của hắn đã giẫm lên trên đầu Thánh Long Sương Doanh. ͏ ͏ ͏
Vào giây phút ấy khi chân hắn giẫm lên đầu, một cỗ lực lượng xông vào trong cơ thể Thánh Long Sương Doanh làm nó không thể giải thích được tại sao lại như vậy. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ nó còn muốn mở miệng nói chuyện, nhưng trong phút chốc lại cảm thấy cơ thể mình sắp nổ tung. ͏ ͏ ͏
Cơn đau đớn thống khổ vô cùng lớn lan ra khắp người nó. ͏ ͏ ͏
- A a a a. ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức Thánh Long Sương Doanh kêu gào thảm thiết, trên người nó xuất hiện vô số vết rách, vô số vảy rồng trực tiếp phát nổ. ͏ ͏ ͏
Cảm giác lạnh thấu tim xông vào trong lòng những kẻ đang có mặt ở đây, khiến bọn họ sững sờ, thậm chí còn quên mất mục đích mình tới đây làm gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả lại mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Những lời ngươi nói, ta không thích. ͏ ͏ ͏
Về phần là câu nói nào, Giang Tả không nói. ͏ ͏ ͏
Có điều nói đến Tần Thiên, người vì nhân tộc mà chiến, vì nhân tộc mà chết, Giang Tả vẫn rất tôn kính, ͏ ͏ ͏
Chuyện kiểu này Giang Tả thấy mình không làm được, nhưng mà cũng không cản trở việc hắn tôn trọng loại người này. ͏ ͏ ͏
Con rồng kia đúng là quá ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏
Sống bao nhiêu năm như vậy đúng là uổng phí. ͏ ͏ ͏
Sau khi vết rách xuất hiện, một cơn gió lốc bao bọc lấy Thánh Long Sương Doanh, sau đó là lưỡi đao gió vô tình muốn giết chết nó. ͏ ͏ ͏
- A a a a, ta, ta là Thánh Long, có phải ngươi muốn trở thành kẻ địch của Thánh Long không? ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh kêu gào thảm thiết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Làm kẻ địch của Thánh Thú Long Tộc? ͏ ͏ ͏
Đúng thế, vậy thì sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, các ngươi cũng xứng trở thành kẻ địch của ta? ͏ ͏ ͏
Thánh Long Sương Doanh trợn mắt, đây là lần đầu tiên nó cảm thấy danh tiếng của Thánh Long lại mất giá như vậy. ͏ ͏ ͏
Người này, thế mà hoàn toàn không đếm xỉa đến Thánh Long Nhất tộc. ͏ ͏ ͏
Nó bắt đầu sợ hãi: ͏ ͏ ͏
- Đừng, đừng giết ta. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có bất kỳ phản ứng nào, trả lời chuyện kiểu này, đối với hắn mà nói chính là nói làm, đã muốn giết rồi, nó nói đừng giết thì hắn sẽ không giết sao? ͏ ͏ ͏
Vậy đúng là không thú vị. ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Giang Tả lạnh như băng, nhìn qua không hề có ý định hạ thủ lưu tình chút nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này cuối cùng Thần Long cũng có hành động, nó dùng một phần tu vi của mình xông về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nó cho rằng rất dễ thôi. ͏ ͏ ͏
Song khi va chạm vào Giang Tả, đối mặt với một quyền của đối phương. ͏ ͏ ͏
Thần Long lại trực tiếp phun máu, ngã "Bịch" một tiếng. ͏ ͏ ͏
Mạnh thật, lực lượng thật đáng sợ, Thần Long không thể tin nổi nhìn về phía Giang Tả, người này thế mà lại mạnh như vậy? ͏ ͏ ͏
- Ta muốn giết nó, ngươi ngăn được sao? ͏ ͏ ͏
Giọng Giang Tả mang theo một chút sát ý. ͏ ͏ ͏
- Cứu, cứu ta, nhanh, cứu ta. ͏ ͏ ͏
Giọng nói yếu ớt của Thánh Long Sương Doanh truyền ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Trông thấy ánh mắt Giang Tả, Thần Long có chút lạnh sống lưng, hình như hắn thật sự muốn giết Thánh Long Sương Doanh. ͏ ͏ ͏
Đừng nói là nó, ngay cả đám Mộc Lâm cũng có cảm giác như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhất là khi trông thấy thảm trạng của Thánh Long Sương Doanh, trái tim nó trở nên lạnh lẽo, lát nữa có thể nó cũng bị giết như vậy hay không? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long và Linh Long đều sợ co rúm lại. ͏ ͏ ͏
Thần Long không do dự nữa, nó trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, để cung cấp lực lượng Bát giai hoàn hảo cho mình, cuối cùng xông về phía Giang Tả giống như không muốn sống nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Thiêu đốt tinh huyết? Con rồng kém cỏi này! Hừ, đúng là quá ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả vươn tay ra chống lại một kích của Thần Long. ͏ ͏ ͏
Một tiểng "ầm" vang lên. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1045Giang Tả bị ép lui lại phía sau vài bước, chỉ vài bước thôi, nhưng đủ để Thần Long cướp lấy Thánh Long đang trọng thương. ͏ ͏ ͏
Sau đó chạy trốn khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Chỉ là Giang Tả lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Lôi pháp, Mẫn Diệt Chúng Sinh. ͏ ͏ ͏
Hắn vừa dứt lời, trời đất kinh động, vô số sấm xét từ trên trời giáng xuống, "Oành!!!" ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, sấm sét bao trùm cả hòn đảo. ͏ ͏ ͏
- A a a a. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều kêu gào thảm thiết, cho dù là Thần Long, Thánh Long, hay là Cửu giai long đều không trốn được công kích của Lôi pháp. ͏ ͏ ͏
Sau trận công kích ấy, Thần Long và Thánh Long đã rơi xuống đại dương bao la. ͏ ͏ ͏
Lúc này vẻ mặt Thánh Long Sương Doanh vô cùng sợ hãi, nó không thể nào tưởng tượng nổi, vì sao người kia lại mạnh như vậy, rõ ràng nhìn qua hắn chỉ mới Thất giai. ͏ ͏ ͏
Nhân loại dựa vào đâu mà mạnh mẽ như vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Thánh Long lộ ra sát ý, khóe miệng hắn khẽ cong lên, nụ cười điên cuồng ấy dường như in sâu vào trong đầu Thánh Long Sương Doanh. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Thánh Long đã hoàn toàn sợ hãi. ͏ ͏ ͏
- Không được qua đây, ngươi không được qua đây. Thánh Long hoảng sợ kêu to. ͏ ͏ ͏
Giống như có thứ gì đó tà ác đáng sợ đang đi về phía nó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng chưa vội hành động, hắn chỉ kéo tay lại giống như muốn nắm chặt rồi mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Chưởng pháp, Chưởng Gian Sinh Tử. ͏ ͏ ͏
Vừa dứt lời, một bàn tay vô hình đã xuất hiện bao vây Thần Long và Thánh Long, sau đó trong nháy mắt bàn tay vô hình ấy nắm chặt lại. ͏ ͏ ͏
"Phụt!" ͏ ͏ ͏
Máu tươi bắn ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng điều khiến Giang Tả bất ngờ chính là, không thấy hai con rồng kia đâu nữa. ͏ ͏ ͏
- Thuấn tức thiên phú? Không có Long Châu hỗ trợ còn dám dùng? Đúng là không muốn sống mà. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói nhỏ, có điều hắn cũng không đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Chạy thoát rồi thì cho thoát thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn lui lại, rơi thẳng xuống đầu Linh Long. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng bọn chúng cũng bị thương, nhưng mà vấn đề không lớn. ͏ ͏ ͏
Dù sao có một Cửu giai bao bọc. ͏ ͏ ͏
Lần này khi Giang Tả hạ xuống, Linh Long không dám cử động. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, không kẻ nào dám nói gì. ͏ ͏ ͏
Ban đầu bọn nó cảm thấy người này không mạnh, bây giờ khi người ta ra tay mới biến, đúng là quá khủng bố. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa lực lượng chấn động kia, khiến bọn chúng không thể nào quên được. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Mộc Lâm hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tiền, tiền bối, vừa rồi ngài định giết bọn chúng thật sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc Mộc Lâm một cái, sau đó nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ngươi là nữ? ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm không hiểu ý của hắn. ͏ ͏ ͏
Nhìn qua cô không giống phụ nữ sao? ͏ ͏ ͏
Hay là tiền bối còn có ý gì khác? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏
Thực ra, lúc này Giang Tả mới phát hiện ra, hắn và Mộc Lâm có tính là cô nam quả nữ không? ͏ ͏ ͏
Mặc dù có thêm hai con rồng nữa, nhưng bọn chúng cũng không phải con người. ͏ ͏ ͏
Trong mắt của cô nàng Tô nào đó, hắn chính là cô nam quả nữ dạo chơi trong bí cảnh. ͏ ͏ ͏
Còn có thể thêm vào rất nhiều tình tiết nữa, cười cười nói nói cái gì đó... Vân vân. ͏ ͏ ͏
Cho nên vẫn phải ngăn chặn chuyện kiểu này, nếu lỡ bị trông thấy, sẽ rất phiền phức. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Cô hành động một mình đi. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm choáng váng. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc là vì sao hả? ͏ ͏ ͏
Sao đột nhiên lại bắt cô hành động một mình? Có phải định âm thầm giết cô không? ͏ ͏ ͏
Sau đó Mộc Lâm hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy, tôi không đánh lại bọn chúng thì phải làm sao bây giờ? Cho dù chống lại được cũng dễ bại lộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy cũng đúng, có tay sai mà không cần đúng là có chút lãng phí, hắn không hề muốn tự mình ra tay, hơn nữa hắn đã dùng hết một lần rồi, căn bản không thể sử dụng lực lượng kia nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Cửu giai long đi cùng cô, sau khi tìm được bọn chúng, thì theo dõi trước, đợi chỉ thị của tôi. ͏ ͏ ͏
Cửu giai long Thâm Hải nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà bọn chúng đang ở đâu, chúng ta cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Giang Tả lấy một tròng mắt ra, sau đó bắt đầu sử dụng, tiếp đó trên mặt biển xuất hiện hình ảnh, là hình ảnh trong Bí Cảnh này, hình ảnh biến đổi không ngừng, cuối cùng dừng lại ở trên một hòn đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏
Trên hòn đảo nhỏ ấy, bọn họ trông thấy Thần Long và Thánh Long. ͏ ͏ ͏
- Chính là chỗ này. ͏ ͏ ͏
Sau đó trên mặt biển lại xuất hiện hai chấm nhỏ, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chấm đỏ là chúng ta, chấm màu xanh lục là bọn chúng, biết rõ vị trí chưa? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Biết qua qua rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả lại đưa một trái cây kỳ dị cho Mộc Lâm: ͏ ͏ ͏
- Lúc nào nó sợ hãi, cho nó ăn hai quả. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm nhận lấy trái cây, cung kính nói: ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Đi đi. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Cửu giai long muốn đi rồi, nhưng mà Mộc Lâm lại chưa hành động. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 1046Cô hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, Tần Thiên tiền bối thật sự đã chết trong tay Long Tộc sao? ͏ ͏ ͏
Chuyện này rất quan trọng với cô, cô không thể nào không hỏi rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Trong lòng cô còn lâu mới nhận định nhân tộc yếu hơn Long Tộc... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rõ ràng con người lợi hại nhất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả trả lời không có chút cảm xúc nào: ͏ ͏ ͏
- Cô cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm kiên định nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi không tin, đại tiểu thư từng nói, rồng không thể nào so sánh với người được, tuy rằng Long Tộc có ưu thế bẩm sinh, nhưng mà điểm bắt đầu không đại diện cho điểm cuối. ͏ ͏ ͏
- Con người lại khác, tuy nhỏ yếu, nhưng sức sáng tạo vô hạn, tiềm lực vô hạn, trong vô số người, chắc chắn sẽ có một người vươn tới đỉnh cao nhất, ví dụ như anh trai của đại tiểu thư. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏
- Cho nên, tôi không tin Long Tộc có thể đánh thắng được Tần Thiên tiền bối. ͏ ͏ ͏
Lúc này Cửu giai long cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Long Tộc chúng ta cũng có tiềm lực, hơn nữa thua bởi Thánh Thú Thủy Long cũng không có vấn đề gì, rất vinh quang đó. ͏ ͏ ͏
Linh Long cũng gật đầu, nhưng không dám nói thêm gì. ͏ ͏ ͏
Dù sao hiện giờ kẻ đang đứng trên đầu nó, cũng là nhân loại ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm không muốn nghe, cô nhìn Giang Tả, hy vọng Giang Tả sẽ cho cô đáp án. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Long, có thể chiến một trận với Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Chưa để đám Cửu giai long vui vẻ được bao lâu, Giang Tả lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà Thánh Thú Thủy Long không xứng làm kẻ địch của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Cho dù Tần Thiên chưa đạt đến chí cao, cũng không phải Thánh Thú Thủy Long có thể so sánh được, huống chi sau này hắn cũng đã đạt tới chí cao. ͏ ͏ ͏
Nhưng cũng chỉ có Long mới có tư cách chiến với Tần Thiên một trận. ͏ ͏ ͏
Về phần thắng bại, thì khó nói. ͏ ͏ ͏
Dù sao Giang Tả cũng chưa từng gặp Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng từng nhìn thấy thi thể, nhưng mà chẳng qua đó chỉ là thi thể, khó nói chính xác cực hạn ở mức nào. ͏ ͏ ͏
Điều này bọn họ không hiểu, nhưng mà ít nhất Mộc Lâm đã hiểu rõ một chuyện, Thánh Thú Thủy Long hoàn toàn không phải đối thủ của Tần Thiên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mộc Lâm lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy Tần Thiên tiền bối chết như thế nào? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long cũng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, ngay cả Thủy Long còn không đánh lại hắn, ai có thể giết hắn? ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Thánh Thú Thủy Long không đánh lại nhân loại, Cửu giai long cũng có chút mất mát. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ngày từ đầu đối phương cũng đã nói, rồng có thể địch nổi. ͏ ͏ ͏
Vậy chứng tỏ vẫn có con rồng mạnh hơn nữa, chỉ là nó không biết mà thôi, nhưng mà nó cũng không hỏi kỹ. ͏ ͏ ͏
Biết ít một chút, an toàn hơn. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả cũng không hề giấu giếm, hắn nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Thần chiến bùng nổ ở thời kỳ viễn cổ, ngoại tộc xâm lấn, nhân tộc sắp diệt vong. ͏ ͏ ͏
- Tần Thiên dùng lực lượng của bản thân thống lĩnh giới tu luyện, tham gia thần chiến. ͏ ͏ ͏
- Sức chiến đấu này đã xoay chuyển tình thế, đẩy lui quân địch, trấn áp bốn phương, cuối cùng chết trận trên Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏
- Để có thể bảo vệ bình yên muôn đời. ͏ ͏ ͏
- Nghe nói trong trận chiến này, không một ai sống sót trở về. ͏ ͏ ͏
Mộc Lâm sững sờ, ngay cả đám Cửu giai long cũng sững sờ. ͏ ͏ ͏
Anh hùng hào kiệt bậc này, bọn họ đều không cách nào tưởng tượng nổi, thậm chí trận chiến ấy thảm khốc đến mức nào, bọn họ cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, chỉ nghe cái tên Thần Chiến thôi đã biết, người bình thường căn bản không thể chống cự được. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, không còn ai sống sót. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc ở thời kỳ viễn cổ đã xảy ra cuộc chiến lớn đến mức nào? ͏ ͏ ͏
Cửu giai long hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy Thánh Thú Long Tộc thì sao? Chuyện lớn như thế, chắc bọn họ cũng tham dự chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, trước mắt ta chưa từng nghe nói đến. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ Giang Tả mới biết được ba bốn người tham gia vào trận chiến khi ấy. ͏ ͏ ͏
Người thứ nhất là Tần Thiên Ngưng, là nhân vật quan trọng chết trận đầu tiên. ͏ ͏ ͏
Thứ hai là Tần Thiên, danh chấn bốn phương, không ai không biết. ͏ ͏ ͏
Thứ ba là Lễ Nhạc, Ma pháp sư mạnh nhất trong lịch sử, người ngoại tộc. ͏ ͏ ͏
Thứ tư là người sáng lập Ngự Linh tông, dẫn theo toàn bộ Ngự Linh tông tham gia, không biết tình hình thế nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên, trước mắt vẫn chưa thấy tên tuổi Thánh Thú xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Còn việc bọn chúng có tham gia hay không, Giang Tả không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng không liên quan gì đến hắn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Mộc Lâm đang đau lòng, lại có chút vui vẻ, cô biết mà, Tần Thiên tiền bối sẽ không chết lãng xẹt như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
- Đại tiểu thư thì sao? Đại tiểu thư là người rất tốt. ͏ ͏ ͏
Ở Cốc Long Uyên, đại tiểu thư nói cái gì thì gần như chính là cái đó, không ái dám tùy tiện gây sự với cô ấy cả. ͏ ͏ ͏
Ban đầu cũng không có gì, sau này mọi người đều biết. ͏ ͏ ͏
Mọi người cho rằng, những kẻ trước đó gây sự với cô ấy, đều là người không sợ chết. ͏ ͏ ͏
Nghe nói tên quái vật mạnh nhất U Ti cũng là tùy tùng nhỏ của cô ấy. ͏ ͏ ͏
Có thể nói rằng, cô ấy luôn được bảo vệ chặt chẽ, cho nên, chắc chắn sẽ sống tốt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói cô ta là người đầu tiên dùng danh nghĩa anh trai mình chống lại giặc ngoại xâm, đứng trước cái chết cũng không lùi bước, trước khi đám người Tần Thiên xuất quan, đã chết trận. ͏ ͏ ͏
------------- ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏