Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 62 - Chương 1013

Chương 1013

Tĩnh Nguyệt quay đầu lại, nở nụ cười khuynh thành: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ, sau Tĩnh Nguyệt, sau Tĩnh Nguyệt, không còn ai làm Thánh nữ nữa thì sao? Hoặc là sau Tĩnh Nguyệt, không có nữ Thánh nữ nữa thì sao? ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên giơ tay lên: ͏ ͏ ͏

- Thánh nữ sư tỷ, em muốn làm Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Em làm gì cũng tốt, đừng làm Thánh Mẫu là được, làm như em là mẹ thân sinh ra chị không bằng. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Tả vô thức hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vậy Thánh phụ đâu? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kinh ngạc nhìn về phía Giang Tả, ngay cả Tĩnh Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Anh định để con chúng ta làm Thánh nữ? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cậu định để tôi bồi dưỡng cháu gái tôi thành Thánh nữ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ý của hắn không phải vậy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nhìn về phía Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

- Em muốn sinh con trai. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Vâng vâng vâng, em muốn sinh con trai, đứa thứ hai cũng là con trai, lại sinh nữa vẫn là con trai. ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ muốn có con gái, chị có thể tự mình lập gia đình rồi sinh con. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

- Nếu lỡ mấy nghìn năm sau chị mới lập gia đình được, thì làm sao bây giờ? Không trông chờ em sinh được sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi đằng sau, không hề muốn tham gia thảo luận về chuyện này chút nào. ͏ ͏ ͏

Tranh giành nhau có ý nghĩa gì, còn chưa mang thai đâu. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu thật sự có con rồi, sao anh có thể để Tô Kỳ chạy loạn khắp nơi, phải nghĩ cách đối phó với chuyện của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Không thể để đến lúc đó bảo dì nhỏ chăm con hộ chứ? ͏ ͏ ͏

Không chừng khi đó dì nhỏ cũng kết hôn rồi thì sao? ͏ ͏ ͏

Nói ra thì, dì nhỏ cũng giống như mẹ Tô Kỳ, nếu đột nhiên nghe tin bà ấy muốn kết hôn, hơn nữa còn mang thai cùng lúc với Tô Kỳ, chuyện này đúng là khó chấp nhận. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, vẫn nên trông chờ Kiếm Thập Tam lại kéo dài thêm vài chục năm vài trăm năm nữa đi. ͏ ͏ ͏

Cũng không đúng, đến lúc đó kết hôn rồi sinh con, nhìn qua vẫn khó chấp nhận. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Được rồi, có liên quan gì đến hắn đâu. ͏ ͏ ͏

Lúc này, đột nhiên Giang Tả nhìn về phía sau, rồi nhướng mày. ͏ ͏ ͏

Không tránh thoát được, nhưng mà cũng không có nguy hiểm chí mạng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi đến sau lưng Tô Kỳ, muốn nắm lấy tay cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng nào ngờ đúng lúc này, Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt lại cãi nhau, vẫn đang đuổi theo nhau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy trái tim mình đúng là mệt thật, bây giờ thì tốt rồi, lại sắp tách ra. ͏ ͏ ͏

Ngay khi Giang Tả còn đang nghĩ đến những điều này, một cơn cuồng phong đã ập đến, cơn gió này mạnh mẽ dị thường, thổi rất hung mãnh, căn bản không cho bất kỳ kẻ nào thời gian chuẩn bị. ͏ ͏ ͏

Chỉ trong nháy mắt, bốn người Giang Tả đã bị thổi bay về phía chân trời, cuối cùng biến mất vô tung vô ảnh. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Chỗ nào đó giữa biển rộng, Giang Tả đang đứng trên không trung. ͏ ͏ ͏

Không biết Tô Kỳ đã bị thổi bay đi đâu rồi, hắn cũng không lo lắng lắm, vừa rồi hắn cũng không cảm nhận được nguy hiểm nào đối với bốn người. ͏ ͏ ͏

Ít nhất trước mắt là như thế. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Tô Kỳ lại khác, không biết cô đã lo lắng thế nào rồi. ͏ ͏ ͏

Nếu lỡ nóng ruột quá mà phát khóc, sẽ không tốt, hơn nữa với tính cách của Tô Kỳ, nhất định sẽ dùng Linh khí lung tung để bay trên đại dương bao la này. ͏ ͏ ͏

Quá lãng phí Linh khí, không phải là chuyện tốt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy tiền xu ra, muốn thử xem Tô Kỳ đang ở chỗ nào, để dễ dàng đến tìm cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng vừa lấy tiền xu ra, Giang Tả đã thu lại. ͏ ͏ ͏

Khoảng cách quá xa. ͏ ͏ ͏

Với tu vi hiện tại của hắn, trong khoảng thời gian ngắn không đến đó được. ͏ ͏ ͏

Vì không để Tô Kỳ lo lắng, Giang Tả chỉ có thể lấy cán Đoạn Kiều ra. ͏ ͏ ͏

Cán Đoạn Kiều vốn dĩ có đủ tất cả công năng của Đoạn Kiều, nhưng mà vì tu vi của Giang Tả chưa đủ, cho nên vẫn không thể khai triển ra thứ gì, nhất là tín hiệu. ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi tu vi đủ rồi, thì không cần nó nữa. ͏ ͏ ͏

Có điều bây giờ Giang Tả cũng không cần quá nhiều năng lực của nó. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần có thể câu được một thứ gì đó là được rồi. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như, Thập Bát. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hạ xuống mặt biển, trông nháy mắt trên mặt biển kết xuất ra một khối băng không nhỏ. ͏ ͏ ͏

Lần này không phải là ma pháp, mà là pháp thuật của bản thân Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Hắn không có thời gian chờ Thủy Nguyên tố kết băng chậm rì rì, lãng phí thời gian của hắn. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả thả cần câu xuống, bắt đầu câu cá. ͏ ͏ ͏

Khi cần câu rơi xuống nước, Giang Tả bắt đầu khởi động cần câu Đoạn Kiều, với năng lực bây giờ của hăn, có thể câu thử những thứ có ký hiệu. ͏ ͏ ͏

Trên người Thập Bát có, cho nên câu Thập bát lên trước. ͏ ͏ ͏

Sau đó phải xem Đoạn Kiều rồi. ͏ ͏ ͏

Nếu như nó không đủ thông minh, hắn chỉ có thể dùng sức mạnh. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh cần câu Đoạn Kiều đã bị Giang Tả kích hoạt, sau đó hắn cảm nhận, cảm nhận đến ấn ký mình có thể câu được, tổng cộng chỉ có hai cái, một cái trên người Thập Thất, một cái trên người Thập Bát. ͏ ͏ ͏

Không do dự chút nào, Giang Tả đã tập trung vào Thập Bát. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1014

Đoạn Kiều Cơ Trí

Lúc này ở sân thượng, Đoạn Kiều không ngừng kéo Hồng Thự đang chạy xuống quay lại, dù sao cũng đang rảnh rỗi nhàm chán, no không thèm đánh. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên Đoạn Kiều cảm nhận được có tiếng động trong nước. ͏ ͏ ͏

Đợi khi nó quay đầu lại, thì phát hiện ra Thập Bát đã bị kéo vào trong không gian rồi. ͏ ͏ ͏

Là cán Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏

Sau đó Đoạn Kiều lại thấy khó hiểu. ͏ ͏ ͏

Kéo Thập Bát đến đó làm gì? ͏ ͏ ͏

Không đúng, nếu bình thường Đại Ma Đầu sẽ không kéo Thập Bát vào, chẳng lẽ lúc này đang cần Thập Bát giúp đỡ? ͏ ͏ ͏

Không, sao có thể có chuyện này, ngoài việc không có tín hiệu, Đại Ma Đầu sẽ không cố ý kéo những sinh vật ở trên sân thượng vào. ͏ ͏ ͏

Sau đó, Đoạn Kiều lập tức sững sờ, tín hiệu? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, nếu như Đại Ma Đầu muốn kéo thứ gì nhất, chắc chắn đó là tín hiệu. ͏ ͏ ͏

Cho nên, đây là đang nhắc nhở? ͏ ͏ ͏

Mẹ ơi, Đoạn Kiều kinh hãi, may mà chính mình hiểu ra từ sớm, nếu như không nghĩ ra, bản thân sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏

Bản thể của nó ở bên kia, Đại Ma Đầu có thể cưỡng chế kéo nó qua, chỉ là nó sẽ bị tổn thương rất lớn. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều không có thời gian quản lý Hồng Thự nữa, nó nhảy thẳng vào trong ao nước, sau đó tự hạ ấn ký cho mình. ͏ ͏ ͏

Ấn ký rất thông dụng. ͏ ͏ ͏

Trên mặt biển, Giang Tả kéo Thập Bát qua, sau đó nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném đi. ͏ ͏ ͏

Thập Bát: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nó, tự do? ͏ ͏ ͏

Tự do cái rắm, không thấy những người này thích kéo thì kéo nó đến sao, có điều nếu như người này quên mất, thì có phải nó thật sự được tự do hay không? ͏ ͏ ͏

Thập Bát không dám chắc, có điều phạm vi hoạt động của nó dần dần rộng thêm, chỉ cần không nhìn thấy người này, nó sẽ trốn. ͏ ͏ ͏

Bị bắt về rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Ha ha, nó cảm nhận được hơi thở tự do. ͏ ͏ ͏

Còn Giang Tả lại bắt đầu câu cá lần nữa, lần này khi khích hoạt công năng của cần câu Đoạn Kiều. Hắn nở nụ cười, xem ra Đoạn Kiều có linh trí vẫn rất tốt. ͏ ͏ ͏

Ít nhất cũng thông minh. ͏ ͏ ͏

Còn Đoạn Kiều, khi nó cảm nhận được cần câu Đoạn Kiều tập trung vào mình, cuối cùng nó cũng thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏

Xem ra mình không đoán sai. ͏ ͏ ͏

Nguy hiểm thật. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Giang Tả đã câu được Đoạn Kiều đến. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nhiều lời, mà nói thẳng: ͏ ͏ ͏

- Thử một chút, xem có thể phủ tín hiệu ở chỗ này, giống như ở Thiên Tinh động phủ không. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều không trông thấy nữ chủ nhân, đại khái đã biết việc này có liên quan đến nữ chủ nhân. ͏ ͏ ͏

Nó không dám chần chừ chút nào, lập tức thử nối tín hiệu. ͏ ͏ ͏

Ngược lại ở chỗ này nó có thể kết nối tín hiệu rất nhanh, sau đó ns thử phát tín hiệu đến các vùng lân cận. ͏ ͏ ͏

Chỗ này rộng hơn rất nhiều so với Thiên Tinh động phủ, cho nên Đoạn Kiều phải mất rất nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đứng yên ở đó, không hề có hành động nào, càng không quấy rầy Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏

Hắn đang chờ đáp án, nếu như thất bại, hắn sẽ dùng những cách khác để tìm Tô Kỳ, dù có bao nhiêu khó khăn cũng phải gửi tin tức bình yên vô sự đến cho Tô Kỳ trong thời gian ngắn nhất, ͏ ͏ ͏

Nửa tiếng sau, Đoạn Kiều mở to mắt: ͏ ͏ ͏

- Tìm thấy rồi, nhưng mà nó không phối hợp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, yên lặng nghe Đoạn Kiều nói tiếp. ͏ ͏ ͏

- Là một con Linh thú, có lẽ nó rát lợi hại, nó có năng lực khuếch tán tín hiệu, là đối tượng duy nhất phối hợp được với tín hiệu của ta. ͏ ͏ ͏

- Ta gửi tín hiệu qua đó, đã bị nó từ chối nhận rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chỉ mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ở đâu? ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều chỉ lên bầu trời: ͏ ͏ ͏

- Rất cao, trên đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẩng đầu nhìn, sau đó vung tay lên, Tiểu Dã Miêu xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Lần này Tiểu Dã Miêu thò cái đầu ra, có lẽ là muốn nhìn thử xem có gì ăn được không. ͏ ͏ ͏

Có điều khi Tiểu Dã Miêu vừa ra ngoài, trên biển đã nổ tung vài chỗ, tiếng động này khiến Tiểu Dã Miêu vui vẻ, ‘piu’ một cái nó đã xông vào trong nước. ͏ ͏ ͏

Chỉ một lát sau nó đã vui vẻ chui ra, trong miệng còn ngậm một con cá. ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc muốn chui vào lần nữa, lại không xuống được. ͏ ͏ ͏

Bởi vì Giang Tả đã bay lên trời rồi. ͏ ͏ ͏

Tiểu Dã Miêu khẽ gầm lên với Giang Tả, nhưng mà, không dám tới gần. ͏ ͏ ͏

Người này không sợ nó chút nào, cũng không bị nổ. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Tiểu Dã Miêu vẫn nhớ rõ mình từng bị hắn làm cho bị thương. ͏ ͏ ͏

Nhất là khi đối phương nổi bão, sợ tới mức nó không dám ra ngoài kiếm gì ăn. ͏ ͏ ͏

Có điều trên bầu trời cũng có thứ gì đó. ͏ ͏ ͏

Tiểu Dã Miêu vô cùng vui sướng, nó chạy khắp nơi, gây nổ khắp nơi. ͏ ͏ ͏

Tỏ ra vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏

Cá đã bị nó ném đi rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý đến Tiểu Dã Miêu, nó thích thì nó ăn, không ai ngăn cản nó cả. ͏ ͏ ͏

Có điều may là lần này là bản thể nó đến, nếu như không phải bản thể, cũng rất phiền toái. ͏ ͏ ͏

Xem ra Tiểu Dã Miêu đúng là rất đặc biệt, khi triệu hoán, bản thể sẽ ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đã bay rất cao rồi, càng lên cao tất nhiên càng ít thứ khác, Tiểu Dã Miêu chỉ có thể ngoan ngoãn theo cùng. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả lại cau mày, hắn có cảm giác đã đến rồi, nhưng mà đối phương đã chạy mất. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều cũng nói: ͏ ͏ ͏

- Khoảng cách bắt đầu kéo xa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gọi Tiểu Dã Miêu niến, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Thoát khỏi hạn chế khoảng cách, đuổi theo nó. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1015

Tiểu Dã Miêu ‘piu’ một cái, lập tức đuổi theo, tuy rằng nó không hiểu gì cả, nhưng mà nó thấy được, món ngon, là món ngon. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói với Đoạn Kiều: ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục kết nối với nó. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều trả lời một tiếng, lập tức bắt đầu kết nối. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ở phía sau nhìn, hắn nhìn thấy càng lúc Tiểu Dã Miêu càng đến gần con Linh thú kia. ͏ ͏ ͏

Còn tốc độ phi hành của con Linh thú kia càng ngày càng chậm lại, thậm chí thân hình cũng bắt đầu không ổn định, noi cách khác, nó không trực tiếp bị nổ, tuy nhiên vẫn vị Tiểu Dã Miêu ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏

Khoảng cách quá xa, nếu không khả năng nó đã trực tiếp bị nổ. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, đột nhiên con Linh thú kia gào lên một tiếng, sau đó Đoạn Kiều nói: ͏ ͏ ͏

- Đã kết nối được rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả búng tay một cái, Tiểu Dã Miêu biến mất. ͏ ͏ ͏

Tiểu Dã Miêu: "?" ͏ ͏ ͏

Món ngon đâu? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Giang Tả đã đi đến trước mặt con Linh thú kia, con Linh thú này gần như là ẩn hình, người bình thường đừng nói đến chuyện nhìn thấy nó, ngay cả cảm nhận cũng không cảm nhận được. ͏ ͏ ͏

Đây là một con cùng loại Linh thú Biên Bức, Giang Tả nhớ rõ, nó tên là Tức Lân Bức. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức, trời sinh đã có cảm giác siêu phàm thoát tục, có thể thăm dò được những thứ người bình thường khó có thể tìm hiểu, cũng có thể truyền tin. ͏ ͏ ͏

Càng mạnh thì phạm vi bao trùm càng rộng. ͏ ͏ ͏

Cùng loại với tháp tín hiệu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tức Lân Bức, Tức Lân Bức cũng nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏

- Phủ tín hiệu đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lạnh lùng nói. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức không nói gì, mà mang dáng vẻ thần phục nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Con người này rõ ràng không mạnh, nếu không phải có đứa trẻ kỳ quái kia, còn lâu nó mới chịu khuất phục. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tức Lân Bức cúi đầu xuống, bị quản lý nó rất tức giận, hơn nữa thế mà vào lúc quan trọng lại quấy rầy nó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà vì sự sống. ͏ ͏ ͏

Nó không thể không cúi đầu. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt khi Tức Lân Bức cúi đầu, Giang Tả cảm nhận được ấn ký Thánh nữ phủ xuống, trên người đối phương cũng xuất hiện biến hóa. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả cũng không để ý nhiều. ͏ ͏ ͏

Bây giờ không phải lúc quan tâm đến chuyện này. ͏ ͏ ͏

Sau đó, Giang Tả nhanh chóng gọi điện cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Mà ở nơi khác xa xôi trên mặt biển, Tô Kỳ mang vẻ mặt lo lắng, cô cắn răng, rất kiên định. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, trong lòng cô lại không thể nào bình tĩnh được. ͏ ͏ ͏

Không tìm thấy, không tìm thấy chồng cô, không có có tin tức gì, không có bất kỳ khí tức gì. ͏ ͏ ͏

Ma pháp của Giang Tả có hạn, cô rất lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Cho nên cô chỉ có thể không ngừng bay, không ngừng tìm kiếm. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, không có chút manh mối nào. ͏ ͏ ͏

Cô không bay được quá lâu, lúc linh khí khô kiệt, cô trực tiếp nuốt đan dược khôi phục. ͏ ͏ ͏

Trước khi tìm được, cô sẽ không dừng lại. ͏ ͏ ͏

Chỉ là đúng lúc này, đột nhiên điện thoại di động của cô vang lên. ͏ ͏ ͏

Lúc này sao có thể có tín hiệu? ͏ ͏ ͏

Ảo giác? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cô không có cảm giác này. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô lấy điện thoại ra, thì kinh ngạc phát hiện thật sự đã có tín hiệu, “Ông xã” đang gọi đên. ͏ ͏ ͏

Cô kích động cầm không chắc điện thoại, khiến nó rơi xuống biển. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến Tô Kỳ sợ hãi, ngay lập tức đã quên cả thi pháp. ͏ ͏ ͏

Cũng may cô kịp thời nhảy xuống bắt được điện thoại, sau đó giẫm trên mặt nước, trái tim bé nhỏ bị dọa thiếu chút nữa đã nhảy cả ra ngoài. Thực ra, điện thoại này không thấm nước. ͏ ͏ ͏

Sau khi bắt máy, Tô Kỳ không dám nói gì, sợ chỉ là ảo giác. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả mở miệng: ͏ ͏ ͏

- Không nóng ruột đến mức khóc như cô bé ngốc đó chứ? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này, khóe mũi Tô Kỳ chua xót, cô chu môi lên nói: ͏ ͏ ͏

- Ai thèm sốt ruột. ͏ ͏ ͏

Giang Tả dịu dàng nói: ͏ ͏ ͏

- Anh không sao, không cần phải vội vàng tìm kiếm, chỗ này rộng quá mức, hơn nữa không thể phân biệt được phương hướng. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ấm ức nói: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà, nhưng mà, em lo cho anh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả khẽ cười: ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, anh thật sự mạnh hơn em, em chỉ cần bảo vệ bản thân cho tốt là được rồi, đợi anh đến tìm em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ mất mát: ͏ ͏ ͏

- Làm sao anh tìm được em? ͏ ͏ ͏

Những câu kiểu như mạnh hơn cô, Tô Kỳ đều nghe không lọt tai. ͏ ͏ ͏

Không có ở đó, cô thật sự lo lắng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phương xa nói: ͏ ͏ ͏

- Dùng tâm linh cảm ứng, anh có thể cảm nhận được em đang ở đâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kích động nói: ͏ ͏ ͏

- Nói lung tung, em không có loại cảm ứng này, anh đang dỗ em à. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏

- Tin tưởng anh, dù chân trời góc bể, anh cũng có thể tìm thấy em, cứ chờ anh là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sững sờ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy em đứng yên ở chỗ này, chờ anh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không cần, em cứ đến những chỗ an toàn quanh đó xem thử, chỗ này rất lớn, có lẽ có không ít hải đảo, nói không chừng còn gặp được con rồng kia. ͏ ͏ ͏

- Với thực lực của nó, có thể tìm được anh trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1016

Con rồng đó chắc chắn có lực lượng Không gian, ít nhất cũng đã nắm được sơ sơ về Lực lượng Không gian. ͏ ͏ ͏

Không có lực lượng không gian, thì không thể khiến Long Châu bị câu ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều vẫn không chưa có năng lực không gian mạnh đến mức có thể câu được Long Châu. ͏ ͏ ͏

Cho nên, việc Long Châu bị câu ra ngoài, là do con rồng kia cố ý. ͏ ͏ ͏

Còn việc rốt cuộc đối phương muốn làm gì, vẫn phải tự hắn đến hỏi một chút. ͏ ͏ ͏

Tìm ai không tìm, lại cứ phải tìm giống đực đã kết hôn. ͏ ͏ ͏

- Nếu anh không tìm được em, thì anh mất vợ luôn. ͏ ͏ ͏

- Nếu không có vợ nữa, sau này anh sẽ phải sống cô độc, chắc chắn sẽ không lấy được cô gái nào khác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe thấy những lời này của Tô Kỳ ở đầu bên kia điện thoại, thì vô cùng bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Hắn lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, anh chỉ có một người vợ, sẽ không để mất đâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy em đến hải đảo gần đây, nếu anh trông thấy đảo thì đi đến vị trí cao nhất, chắc chắn em ở đó. ͏ ͏ ͏

- Nếu vị trí cao nhất có nguy hiểm, thì sẽ ở vị trí cao thứ hai. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu đồng ý: ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần em không làm bậy là được rồi. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tô Kỳ vẫn không yên lòng: ͏ ͏ ͏

- Thật sự không cần em đi tìm anh sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả khẽ nói: ͏ ͏ ͏

- Anh sẽ tìm được, hơn nữa anh có Quang Ảnh, sức phòng ngự vô cùng mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghĩ lại hình như có điều này, cô đã quên mất, nói vậy thì đúng là Giang Tả sẽ an toàn hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Vậy thì, cô có thể yên tâm hơn nhiều rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó, Tô Kỳ lại dặn đi dặn lại, như sợ hắn sẽ không tìm thấy cô vậy. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng đúng thôi, biển rộng mênh mông, căn bản không biết làm sao để tìm được người. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tô Kỳ mới băng lòng cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

Sau khi cúp máy, Tô Kỳ gọi điện ngay cho Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Cô phát hiện ra thế mà có thể gọi được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nghe thấy giọng nói kinh ngạc của Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

- Oa, tiểu oán phụ, em lấy đâu ra tín hiệu thế. ͏ ͏ ͏

Vừa vào trong, mọi người đã biết, chỗ này không hề có tín hiệu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Em cũng không biết, dù sao bay giờ có lẽ tất cả mọi người đều bắt được tín hiệu rồi, à đúng rồi, sư tỷ, hai người có sao không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Chị không sao cả, có điều không biết Thanh Liên thế nào, cũng may con bé còn có Miên Vân, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

- Chồng em đâu? Không xảy ra chuyện gì chứ? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngồi trên tảng băng nói: ͏ ͏ ͏

- Không sao, anh ấy bảo em chờ anh ấy đến tìm em. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lập tức sững sờ: ͏ ͏ ͏

- Em nói gì cơ? Em tin hả? ͏ ͏ ͏

- Làm sao cậu ta tìm được em? Khắp nơi đều là nước biển, căn bản không có thứ gì để phân biệt phương hướng. ͏ ͏ ͏

- Tả ca nói, anh ấy có tâm linh cảm ứng, sẽ biết được em ở đâu. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt choáng váng: ͏ ͏ ͏

- Em tin hả? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghiêm túc gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt thật sự bội phục, tâm linh cảm ứng đúng là có thật, nhưng mà tâm linh cảm ứng có thể dùng làm thiết bị định vị sao? ͏ ͏ ͏

Đừng đùa có được không? Quá giả dối. ͏ ͏ ͏

Có điều vận may của đối phương tốt như vậy, nói không chừng thật sự sẽ tìm được. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không nói nhiều về chuyện này, dù sao Tô Kỳ cũng được trấn an rồi, nếu không thì làm gì có tâm trạng nào để gọi điện thoại cho cô. ͏ ͏ ͏

- Vậy em cứ tìm chỗ an toàn ngồi chờ đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ lị nói với Tĩnh Nguyệt chuyện hải đảo, cô có thể sẽ ở chỗ nào. ͏ ͏ ͏

Nếu như trông thấy đảo thì nhó đi tìm cô. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cúp điện thoại, sau đó gọi cho Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

May mắn chính là, Thanh Liên đã lên đảo rồi, hơn nữa không có gì nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt dặn dò: ͏ ͏ ͏

- Thanh Liên, nhớ kỹ, an toàn của mình là quan trọng nhất, đừng nhìn thấy cái gì cũng muốn cứu. ͏ ͏ ͏

- Còn nữa, không nên cứu những thứ nguy hiểm, ít nhất em phải bảo vệ tốt bản thân. ͏ ͏ ͏

- Mặt khác, chỗ này không thể so với Thánh Địa, có rất nhiều người nguy hiểm, người bụng dạ khó lường còn nhiều hơn, ngàn vạn lần đừng để người ngoài lừa gạt, đừng tùy tiện tin tưởng người khác. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên cười đồng ý tất cả. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt thở dài, cô vẫn không yên tâm lắm. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng cô lại nói thêm một câu: ͏ ͏ ͏

- Thanh Liên, có câu nói lòng tốt đôi khi lại làm hỏng chuyện, cứu người có đôi khi lại chính là hại người, nhớ kỹ, đây là một vấn đề phức tạp, hơn nữa đối với em mà nói, nó là mệnh đề mâu thuẫn, không cần phải để tâm đến chuyện vụn vặt, biết chưa? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Vâng, em sẽ nhớ kỹ lời dạy của Thánh nữ sư tỷ. ͏ ͏ ͏

Sau đó hai cô cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1017

- Chắc có lẽ sẽ không gặp phải chuyện nguy hiểm gì đâu nhỉ? Có chút lo lắng. Tĩnh Nguyệt vẫn rất lo lắng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt lắc đầu, bây giờ không phải lúc nghĩ lung tung. ͏ ͏ ͏

Thật ra nếu so sánh, Tĩnh Nguyệt không quá lo lắng cho Tô Kỳ, chỉ cần Tô Kỳ đã được trấn an, thì việc tự bảo vệ bản thân không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏

Người khiến cô lo lắng nhất, vẫn là Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Còn về Giang Tả, Tĩnh Nguyệt cũng không lo lắng nhiều. ͏ ͏ ͏

Người này chắc chắn rất may mắn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Trên một hòn đảo nào đó. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết nhìn quả trứng cực lớn trước mắt, lộ ra vẻ khó hiểu. ͏ ͏ ͏

Đây là trứng của Linh thú gì, sao lại lớn như vậy. ͏ ͏ ͏

Quả trứng này lớn bao nhiêu nhỉ? ͏ ͏ ͏

Mười Lục Nguyệt Tuyết, mười Mặc Ngôn, cầm tay nhau vây quay quả trứng, có lẽ vẫn chưa kín. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải đứng từ trên cao nhìn xuống, có lẽ chỉ tưởng là khối đá hình tròn thôi, cùng lắm là thấy bề ngoài nó nhẵn mịn. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

- Cô nói thử xem đây có phải một quả trứng không? Hay chính là một tảng đá. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết lắc đầu, cô cảm thấy là một quả trứng, cô vừa gõ thử hai cái, không giống tảng đá. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn cũng không để ý quá nhiều, cô lấy điện thoại ra, định chụp ảnh lúc về hỏi Phá Hiểu đại lão. ͏ ͏ ͏

Có lẽ sẽ biết được đáp án. ͏ ͏ ͏

Chỉ là vừa mở máy lên, cô lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Sau đó kêu lên: ͏ ͏ ͏

- Lục Nguyệt Tuyết, cô xem có phải tôi đang rơi vào mộng yểm không? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết nhìn về phía Mặc Ngôn, cô không hiểu lắm lời Mặc Ngôn vừa nói. ͏ ͏ ͏

Bản thân mình tu luyện mộng yểm, vì sao lại nói rơi vào mộng yểm? ͏ ͏ ͏

Căn bản là không thẻ nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Vậy cô qua đây xem thử, nhìn xem có phải điện thoại di động của tôi đã có tín hiệu rồi hay không? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết lập tức kinh ngạc, nhưng cô không qua đó, mà trực tiếp lấy điện thoại của mình ra xem. ͏ ͏ ͏

Vừa nhìn qua đã thấy, đúng là có tín hiệu thật. ͏ ͏ ͏

Sau đó tin tức không ngừng hiện lên trên điện thoại của cô. ͏ ͏ ͏

Rất nhiều tin đều do sư tỷ của cô gửi đên. ͏ ͏ ͏

Nội dung về cơ bản đều giống nhau, Bí Cảnh rất nguy hiểm, lập tức lui lại. ͏ ͏ ͏

Sau đó Lục Nguyệt Tuyết đưa tin này cho Mặc Ngôn xem. ͏ ͏ ͏

Vừa xem, Mặc Ngôn bắt đầu vui vẻ. ͏ ͏ ͏

- Oa, có tín hiệu rồi, chắc chắn Phá Hiểu đại lão đã đến. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết cũng sửng sốt, sau đó nhận ra, đúng là có khả năng này. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì sao chỗ này đột nhiên lại có tín hiệu, hơn nữa trước đó trên Thiên Tinh động phủ từng xảy ra chuyện này rồi. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi thử liên lạc với Phá Hiểu đại lão trước xem sao. ͏ ͏ ͏

Sao đó cô tag rất nhiều, nhưng Mặc Ngôn phát hiện không có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏

Nhóm Cảm Tri số 1. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Đừng tag nữa, cho dù Phá Hiểu đạo hữu có ở bên trong thật, cũng chưa chắc đã có thời gian để ý đến cô." ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Bị nhốt ở chỗ này sống cô độc hết quãng đời còn lại?" ͏ ͏ ͏

"Hai người chúng ta đều là nữ không thể sinh con đẻ cái được, nếu không thì có thể đợi cháu chắt của cô, liên lạc với bên ngoài, có thể đốt vàng mã gửi xuống cho cô." ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Cô có thể đừng vừa đánh chữ vừa đọc không?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Cô dám nói là cô đánh chữ mà không đọc?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn đứng dậy chụp một bức ảnh quả trứng kia, gửi vào trong nhóm. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Lục Nguyệt Tuyết, chúng ta ấp quả trứng này cho nó nở ra đi, đến lúc đó có người lo hương khói hóa vàng mã cho cô." ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết gửi icon ánh mắt lạnh như băng: "Vì sao người chết là tôi mà không phải cô?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Tôi chết rồi, ai nuôi nó?" ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: "Tôi có bí pháp thay đổi giới tính đó, hai người có muốn không?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vì sao Phá Hiểu đột nhiên xuất hiện? ͏ ͏ ͏

Lúc này Lục Nguyệt Tuyết nhìn về phía Mặc Ngôn, ánh mắt đó dường như đang nói: "Cô sắp biến tính rồi? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc ấy Giang Tả đang đứng trên không trung, vừa mới vào trong nhóm xem qua, điều làm hắn bất ngờ không phải là hai người Lục Nguyệt Tuyết đang ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Mà là quả trứng kia, thế mà nó lại ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Đây không phải một quả trứng bình thường, khi nó nở ra, sẽ kinh thiên động địa. ͏ ͏ ͏

Vừa ra ngoài, có lẽ cũng sẽ bị vây công đến chết. ͏ ͏ ͏

Ở kiếp trước, Giang Tả từng đi ngang qua đúng lúc thấy được chuyện ấy. ͏ ͏ ͏

Chỉ là không quấy rầy đến hắn, tất nhiến hắn cũng không để ý nhiều. ͏ ͏ ͏

Dù sao khi đó hắn còn bận đuổi giết Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Đây là một quả trứng rồng, thứ chờ đợi được ấp nở trong đó, là một con rồng tên là Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Theo Giang Tả biết, Trường Sinh Long được hình thành từ một giọt máu trong tim rồng. ͏ ͏ ͏

Đơn giản mà nói, nó và Thánh Long Thủy Tổ, là huynh đệ. ͏ ͏ ͏

Là một bộ phận của rồng, cũng là con nối dõi của rồng. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1018

Con rồng này sở dĩ có tên là Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Là bởi vì ăn nó thật sự có thể Trường sinh. ͏ ͏ ͏

Đó cũng là nguyên nhân nó vừa xuất hiện đã bị vây công đến chết. ͏ ͏ ͏

Sau này Giang Tả cố ý đi xác nhận, phát hiện ra thật sự có thể trường sinh, nhưng mà phải ăn cả con rồng hoàn chỉnh. ͏ ͏ ͏

Nếu ăn một phần, chỉ có thể tăng thêm tuổi thọ, còn tăng thêm bao nhiêu, phải dựa vào tình hình của mỗi người. ͏ ͏ ͏

Có người trăm năm, có người vài vạn năm. ͏ ͏ ͏

Tóm lại, đây là một con rồng, cũng là thần dược. ͏ ͏ ͏

Có điều, bây giờ nó lại xuất hiện sớm như vậy, rất có thể sẽ xuất thế được, cho nên Giang Tả không chắc, lần này có ai muốn hành hạ nó đến chết không. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc nó quá lớn, nếu không thì có thể mang về đặt ở ban công. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đã trông thấy Mặc Ngôn đang tag hắn. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Phá Hiểu đại lão, đây là trứng con gì?" ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: "Trứng rồng, tên là Trường Sinh Long, ăn nó có thể trường sinh." ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Ha hả?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết cũng choáng váng: "Trứng gì cơ?" ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Giang Tả sẽ không trả lời lại thêm làn nữa, câu hỏi vô nghĩa. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: "Trường Sinh? Thật hay giả? Lục Nguyệt Tuyết, hai người đang ở đâu, chờ tôi đến ăn cùng." ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: "Trứng rồng, nghĩ kỹ rồi hãy ăn, hơn nữa có nuốt trôi được không?" ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: "Mang về nuôi đi, sau đó nuôi lớn rồi ăn." ͏ ͏ ͏

Chung Dị Dương: "Để tôi nấu, chia cho tôi một phần là được rồi." ͏ ͏ ͏

Trần Ức: "Chúng tôi sẵn lòng thử độc." ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiêu Mặc: "Chuyện nguy hiểm kiểu này, cứ để chúng tôi làm cho." ͏ ͏ ͏

Lưu Vũ: "Đúng đúng, chúng tôi chết cũng không có gì đáng tiếc." ͏ ͏ ͏

Dương Mộc: "Lần này tôi làm bia đỡ đạn." ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh: "Lục Nguyệt Tuyết tỷ, có thể cho chúng em một phần không?" ͏ ͏ ͏

Nhìn những người này, Giang Tả không biết phải nói gì nữa. ͏ ͏ ͏

Sao hắn lại cảm thấy đám người này đã chuẩn bị sẵn nồi niêu rồi nhỉ. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, Trường Sinh Long cũng là con nối dõi của rồng, vừa ra đời yếu kém nhất cũng Thất giai, nếu dinh dưỡng đầy đủ, thì vừa sinh đã là Cửu giai. ͏ ͏ ͏

Những người này, còn chưa đủ nó nhét kẻ răng. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả cũng không quan tâm bọn họ làm cái khỉ gió gì, những người này cũng chỉ ầm ỹ một chút mà thôi. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, sau đó Biên Hải Đao Khách dã hỏi: "Vậy là hai người bị nhốt ở bên trong rồi hả? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà ở đó là chỗ nào? Chúng tôi có thể vào không?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Muốn vào cũng không thành vấn đề, có điều sư tỷ tôi nói chỗ này rất nguy hiểm, bảo chúng tôi rút lui." ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: "Đi thử xem có thể tìm được hai người không." ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử gửi icon kinh ngạc: "Anh thật sự muốn ăn rồng à?" ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: "Việc ăn rồng không thực tế, nhưng mà nó là Trường Sinh Long, mọi người không muốn thử ngồi bên cạnh nó lĩnh ngộ một lần sao? Biết đâu lại lĩnh ngộ ra được điều gì đó cũng nên?" ͏ ͏ ͏

Nghe Biên Hải Đao Khách nói như vậy, đúng là cũng có lý. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: "Tôi cũng đi." ͏ ͏ ͏

Trần Ức: "Không thực tế? Được rồi đi làm nào, dậy thôi." ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiêu Mặc: "Đi làm đi làm, nhớ gọi thức ăn bên ngoài, hôm qua tôi đói gần chết." ͏ ͏ ͏

Lưu Vũ: "Lại phải làm việc." ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh: "Lại phải đi học." ͏ ͏ ͏

Chung Dị Dương: "Nấu ăn nấu ăn." ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: "Cha già gọi tôi rồi." ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn đi xung quanh quả trứng rồng nhìn một lúc lau. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏

- Lục Nguyệt Tuyết, cô nói thử xem vỏ quả trứng rồng này có dày hay không? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết không nói gì, ai biết Mặc Ngôn lại có ý tưởng gì nữa. ͏ ͏ ͏

- Cô nói xem nhiệt độ cao bao nhiêu, mới có thể nướng chín quả trứng này? Mặc Ngôn hỏi. ͏ ͏ ͏

Đúng là định nướng thật? ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ không sợ nướng lên nó sẽ nở ra sớm? ͏ ͏ ͏

Sau đó Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ cho Mặc Ngôn xem, Mặc Ngôn nhìn rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Biết đâu nó vẫn chỉ là lòng đỏ trứng thì sao? Thử một chút mới biết được. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết không để ý đến Mặc Ngôn nữa, tốt hơn cô vẫn nên đi xung quanh xem thử, ít nhất phải xác nhận được phạm vi xung quanh có nguy hiểm hay không. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết vừa đi, Mặc Ngôn đã đuổi theo: ͏ ͏ ͏

- Chờ tôi một chút, cô đi rồi ai làm hộ vệ cho tôi. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt trên trán Lục Nguyệt Tuyết nổi đầy gân xanh. ͏ ͏ ͏

Cô thật sự muốn ra tay với Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải chỗ này không thích hợp khiến người ta trọng thương, thì Mặc Ngôn đã nằm ra đất rồi. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đang đứng trước mặt Tức Lân Bức, hắn mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Trên người ngươi có huyết mạch Long Tộc, và huyết mạch Kỳ Lân? ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức bình thường chỉ có huyết mạch của Long Tộc, rất hiếm có huyết mạch Kỳ Lân. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức không nói gì, nó không muốn nói. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1019

Giang Tả nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Ngươi không có cách nào vận dụng lực lượng của hai loại huyết mạch này, cho nên ngươi yếu, nếu không thì còn có thể kiên trì thêm một lúc nữa. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức có chút kích động, nhân loại này thế mà lại dám sỉ nhục nó. ͏ ͏ ͏

Nhưng vì sinh tồn, vì sinh tồn, nó không thể không nén giận. ͏ ͏ ͏

Đi đến trước mặt Tức Lân Bức, Giang Tả vẽ một cái phù văn, sau đó chỉ vào trước mi tâm của nó. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Tức Lân Bức đang có chút lo lắng, trong nháy mắt khi nhận được phù văn, nó lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Thậm chí không thể nào tin nổi. ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc này Giang Tả đã quay đầu rời khỏi đó rồi, sau đó có một lời truyền đến cho nó: ͏ ͏ ͏

- Phù văn không tan, Long lực không dứt. Thứ này để ngươi tự bảo vệ mình, trước khi ta ra khỏi đây, không được để tín hiệu gián đoạn. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hạ xuống dưới, rồi chạy như bay về phía xa. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức cảm nhận được lực lượng huyết mạch của bản thân, đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được lực lượng như vậy, vô cùng mạnh mẽ, cuồn cuộn không dứt. ͏ ͏ ͏

Nó cảm giác mình không hề yếu nữa rồi, thậm chí không cần trốn trên không trung nữa. ͏ ͏ ͏

Nó không thể nào tưởng tưởng nổi, rốt cuộc người kia tài giỏi đến mức nào, chỉ tùy ý điểm một cái, đã kích hoạt được huyết mạch Long tộc của nó. ͏ ͏ ͏

Sau đó nó sờ lên phù văn trên mi tâm, có cảm nhận được. ͏ ͏ ͏

Nhờ có phù văn này dẫn dắt, mới khiến nó có thể sử dụng huyết mạch Long tộc. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, nó cũng cảm nhận được, phù văn đang không ngừng tiêu hao, không lâu nữa có thể sẽ biên mất hoàn toàn. ͏ ͏ ͏

Tại sao có thể như vậy? ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức cảm thấy giống như nó vừa rơi từ Thiên Đường xuống Địa Ngục. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt nó cảm nhận được sự tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏

Sau đó nó nghĩ đến người kia. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần bắt hắn lại thôi, bây giờ mình mạnh như vậy, chắc chắn có thể làm được. Chỉ cần bắt lại, lực lượng này có thể vĩnh viễn thuộc về nó. ͏ ͏ ͏

Chỉ là ý nghĩ này vừa xuất hiện, nó đã lập tức lắc đầu, không đúng không đúng, hắn có thể cho mình lực lượng, cũng có thể cướp đoạt lực lượng của mình, không thể ra tay với hắn được. ͏ ͏ ͏

Vậy phải làm sao? ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức lập tức suy tư, có điều thân thể nó vẫn vô thức đuổi kịp Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Còn về tín hiệu, hiện giờ nó không dám cắt đứt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hạ xuống mặt nước, hắn muôn đi tìm Tô Kỳ, nhưng mà bay đi tìm thật sự tốn rất nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏

Còn việc bắt Biên Bức đưa hắn đi, vậy cũng không được. ͏ ͏ ͏

Con Biên Bức kia lòng nghi ngờ quá nặng, dễ dàng khiến người khác bị thương. ͏ ͏ ͏

Vì vậy, nếu như hắn có thể tìm thấy con rồng kia trước, xác nhận nó không nguy hiểm, vậy thì việc tìm Tô Kỳ sẽ đơn giản hơn rât nhiều. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc chỗ ở của con rồng kia không phải gần đây. ͏ ͏ ͏

Di chuyển trên mặt biển một lúc lâu, Giang Tả trông thấy một hải đảo, một hải đảo rất lớn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quá kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên, hắn sẽ không cho rằng Tô Kỳ đang ở chỗ này, thậm chí hắn còn biết, ở chỗ này không có người nào mà hắn quen. ͏ ͏ ͏

Cho dù là hai người Lục Nguyệt Tuyết, hay là Tĩnh Nguyệt tỷ, đều không ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả vẫn lên đảo, có lễ sẽ có thêm thu hoạch ở chỗ này cũng nên, chưa biết trước được. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả vừa đặt chân lên hải đảo, trên đảo truyền đến một tiếng gào thét phẫn nộ: ͏ ͏ ͏

- Nhân loại, ai cho phép ngươi bước vào khu vực của ta? ͏ ͏ ͏

Sau khi tiếng gào kia xuất hiện, một cỗ uy áp rất mạnh ùn ùn kéo đến. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức đi phía sau cũng phải giật mình, lúc này nó không dám tiếp tục bước tiếp. ͏ ͏ ͏

Xong rồi, nhân loại kia sắp chết rồi, lực lượng của ta sắp mất rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đã nghe thấy tiếng gào thết, cũng cảm nhận được uy áp, nhưng mà đối với hắn, những thứ này đều không có tác dụng. ͏ ͏ ͏

Hắn trực tiếp bước lên hải đạo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bình yên vô sự, khiến Tức Lân Bức đứng bên ngoài có chút bất ngờ. ͏ ͏ ͏

Cả tiếng gào thét trên hải đảo cũng bất ngờ, nhân loại này thế mà hoàn toàn không sợ nó, chuyện gì thế này? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhanh chóng đi tới trung tâm uy áp. ͏ ͏ ͏

Ở chỗ này hắn trông thấy một cây đại thụ, cái cây này cực lớn, đúng là thứ vừa gào thét. ͏ ͏ ͏

Chỉ là cái cây này lại đang bị vô số dây xích sắt quấn quanh, hơn nữa hình như trên ngọn còn thiếu mát một đoạn, nhìn qua có vẻ như đã bị ai đó chặt. ͏ ͏ ͏

Cái cây thiếu một đoạn này Giang Tả không biết, nhưng mà hắn biết cái khóa sắt này, là phong ấn. ͏ ͏ ͏

Cái cây này bị phong ấn, có điều lực lượng phong ấn đang dần biến mất. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Hóa ra không phải các ngươi chỉ đang ngủ say, mà còn bị phong ấn. ͏ ͏ ͏

- Nhân loại, vậy thì thế nào? Kẻ yếu chỉ có tư cách trở thành chất dinh dưỡng, mấy ngày nữa ta có thể thoát khỏi phong ấn rồi, đến lúc đó chắc chắn ngươi phải chết không thể nghi ngờ. ͏ ͏ ͏

Cây đại thụ kia nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đến gần đại thụ, hỏi: ͏ ͏ ͏

- Lý do giết ta là gì? ͏ ͏ ͏

Đại thụ: ͏ ͏ ͏

- Bởi vì ta vui, muốn giết người để chúc mừng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý đến nó, hắn chỉ vươn tay ra đặt trên thân cây nói: ͏ ͏ ͏

- Không biết cách nào nhanh nhất để có thể tìm được rồng ở chỗ này? ͏ ͏ ͏

Đại thụ khinh bỉ: ͏ ͏ ͏

- Nhân loại, người đang tìm... A a a a a. ͏ ͏ ͏

Đại thụ còn chưa nói xong, trên thân nó đột nhiên có một ngọn lửa màu trắng cháy lên. ͏ ͏ ͏

Ngọn lửa này là Tiên Linh khí. ͏ ͏ ͏

Nó đang nhanh chóng đốt cháy cái cây này. ͏ ͏ ͏

Cái cây này rất mạnh, nhưng mà khi ngọn lửa ấy rơi xuống, nó chỉ giống như những cái cây bình thường khác, chờ đợi bị thiêu đốt hoàn toàn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đoán không sai, phần lớn sinh linh ở chỗ này, đều bị Tiên Linh Phủ chủ hạ ấn kỹ, dùng Tiên Linh khí có thể giết được chúng. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1020

- A a a a, nhân loại, ngươi đang làm gì thế? ͏ ͏ ͏

Đại thụ kêu gào thảm thiết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, hắn đến đây để hỏi, bây giờ đã hỏi xong rồi, nhưng mà vẫn chưa nhận được đáp án. ͏ ͏ ͏

- Tiền bối, ta sai rồi, tiền bối dừng tay, dừng tay. ͏ ͏ ͏

Đại thụ hoảng sợ phát hiện ra, đó đang suy yếu sắp tiêu tán. ͏ ͏ ͏

Còn Tức Lân Bức ở bên ngoài nghe thấy nó kêu gào thảm thiết như thế, bị dọa đến mức mặt mũi trắng bệch. ͏ ͏ ͏

Trong đó đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Không phải nhân loại kia đã chết rồi sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó nó lại nghe tiếng đại thụ kêu: ͏ ͏ ͏

- Tiền bối muốn tìm con rồng nào, chỗ này có vài con rồng, có chuyện gì tiền bối cứ nói từ từ, tha cho Tiểu Thụ đi. ͏ ͏ ͏

Đại thụ cầu xin, có điều Giang Tả vẫn không buông tay, hắn chỉ nói: ͏ ͏ ͏

- Có cách nào để ta nhanh chóng đến được hòn đảo tiếp theo không? ͏ ͏ ͏

- Cổng truyền tống bị đóng rồi, nhưng mà Tiểu Thụ có một cái cây giống nhỏ, có thể đạt được tốc độ nhanh nhất thế gian, tuy rằng cũng bị phong ấn, nhưng mà chắc chắn có thể giúp được tiền bối. Đại Thụ nhanh chóng nói, chỉ có làm như vậy nó mới có một con đường sống. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa nó đã đặt cây giống kia xuống trước mặt Giang Tả rồi. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả mới buông tay ra, sau đó thu Tiên Linh khí lại. ͏ ͏ ͏

Ngọn lửa màu trắng cũng biến mất theo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm cây giống trước mặt lên, hắn nhận ra được nó là Tiên Vân mộc. ͏ ͏ ͏

Tiên Vân Mộc là cây, cho nên khi bay lên thì cả cái cây cùng bay lên. ͏ ͏ ͏

Dùng Linh khí điều khiển là được. ͏ ͏ ͏

Nhưng việc điều khiển thế nào lại là vấn đề khó. ͏ ͏ ͏

Có điều đối với Giang Tả, việc ấy không đáng nhắc đến. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần tiện tay điểm một cái, trên cái cây non chưa đầy mười centimet này, đã có thêm một tầng trận pháp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy Linh thạch ra, đặt lên trên, sau đó bước vào trong trận pháp. ͏ ͏ ͏

Hắn không nói hai lời, trực tiếp bay thẳng lên trời. ͏ ͏ ͏

Đại thụ cung kính nói: ͏ ͏ ͏

- Cung tiễn tiền bối. ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi trông thấy Giang Tả đã biến mất, đại thụ mới thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏

Nhân loại này thật đáng sợ, nó cũng chỉ mới gặp vài người như vậy. ͏ ͏ ͏

Lần trước nhân loại nó nhìn thấy, là một cô gái bình thường, không hề nhìn ra chút dữ tợn nào, thế mà lại bắt nó tẩm bổ. ͏ ͏ ͏

Cũng may sức sống của nó cứng rắn, nếu không đã chết từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Cái nhân loại này cũng không dễ trêu vào. ͏ ͏ ͏

Sau này vẫn không nên chọc vào nhân loại thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Giang Tả giẫm trên Tiên Vân Mộc, hắn cau màu, hiệu quả của Tiên Vân Mộc so với hắn dự đoán kém hơn nhiều, không phải do phong ấn, chắc hẳn đang ở trong thời kỳ suy yếu. ͏ ͏ ͏

Quãng đường lẽ ra phải mất vài ngày, được rút ngắn xuống còn một ngày một đêm, chỉ cần hắn cố gắng, có khả năng chưa đầy một ngày một đêm đã tìm được Tô Kỳ rồi. ͏ ͏ ͏

Đây là một tin tức tốt. ͏ ͏ ͏

Có điều chỗ này lại có vài con rồng. ͏ ͏ ͏

Xem ra trên mỗi hòn đảo đều có nguy hiểm, hắn có chút lo lắng cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Biên Hải Đao Khách và Xích Huyết Đồng Tử đã đi tới Cốc Long uyên, vừa vào trong đã được chào hỏi. ͏ ͏ ͏

Không chỉ có tiếng rồng ngâm, còn có gió lốc vô tận. ͏ ͏ ͏

Sau đó mỗi người một ngả. ͏ ͏ ͏

Hai người đều choáng váng. ͏ ͏ ͏

Đã nói trước rồi mà, gặp gió lốc chỉ cần cầm tay nhau sẽ không bị phân tán, nhưng mà ai biết được vừa vào đã bị thổi bay. ͏ ͏ ͏

Rõ rằng bọn họ nghe nói phải gặp con Linh thú cực lớn kia, mới bị thổi bay cơ mà. ͏ ͏ ͏

Chuyện này, có lẽ chính là số mệnh. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử tự an ủi mình như vậy. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên đang đứng ở bờ sông, cô không biết chỗ này là chỗ nào, có điều cô cũng chỉ có thể đi dọc theo bờ sông. ͏ ͏ ͏

Tu vi của cô không cao, trên bầu trời lại có chim chóc mang nguy hiểm tiềm ẩn. ͏ ͏ ͏

Cũng may con sông này tương đối nhỏ, cho nên đối với cô mà nói, bờ sông là nơi an toàn nhất. ͏ ͏ ͏

Bản thân quá yếu, đành phải trốn thôi. ͏ ͏ ͏

May mắn là suốt con đường này, cô không gặp phải thứ gì, nếu không thì đã không chịu nổi. ͏ ͏ ͏

Chỉ là đang đi về phía trước, đột nhiên cô trông thấy một con cá nằm trên bờ sông. ͏ ͏ ͏

- Cá nằm trên bờ sông chết khát? ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, Thanh Liên lập tức chạy đến. ͏ ͏ ͏

Sau khi kiểm tra một lượt, cô phát hiện ra con cá này vẫn còn sống, sau đó cô cẩn thận nâng nó lên, lập tức thả nó xuống sông. ͏ ͏ ͏

Vừa rơi xuống sông con cá kia đã tràn đầy sức sống, sau khi bơi hai vòng nó lại nhảy lên bay ra khỏi sông. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không hiểu nổi, sao con cá này phải nhảy lên bờ? ͏ ͏ ͏

Lên bờ chơi sao? ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc Thanh Liên vẫn còn đang suy nghĩ, đột nhiên một bóng đen trong dòng sông nhỏ chợt lóe lên. ͏ ͏ ͏

Con cá kia trực tiếp bị bóng đen xé mất một nửa, chỉ còn một nửa trôi nổi trên mặt sông. ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, ngay lập tức đồng tử trong mắt Thanh Liên co rụt lại. ͏ ͏ ͏

Đầu óc cô dường như bị chết máy. ͏ ͏ ͏

Cô, cô vừa làm gì thế này? Tự tay cô hại chết con cá kia sao? ͏ ͏ ͏

Sao có thể như vậy? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1021

Không phải cô cố ý, cô chỉ muốn cứu con cá kia thôi. ͏ ͏ ͏

Thật sự không phải cô cố ý. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cho dù không phải cô cố ý, thì việc con cá kia muốn giãy giụa để lên bờ là sự thật, nó đang tìm đường sống, còn Thanh Liên, cô lại cảm thấy chính mình đã đẩy con cá kia vào con đường chết. ͏ ͏ ͏

Lúc này cô mới nhớ lại câu nói lúc trước của Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Có đôi khi cứu người chính là đang hại người. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hoàn toàn không hiểu, vậy cô phải làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Làm thế nào mới có thể phân biệt được? ͏ ͏ ͏

Cô không làm được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thanh Liên cố gắng lấy lại tinh thần, rồi tiếp tục bước về phía trước, nhưng mà bây giờ cô đã hoang mang không biết phải làm sao nữa. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, cô lại nhìn thấy một con rắn, nó đang bị thương. ͏ ͏ ͏

Lần này Thanh Liên cũng không do dự chút nào, cô qua đó chữa trị cho con rắn. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, chỉ bị thương thôi, còn việc đối phương muốn đi đâu thì tùy nó, chắc chắn sẽ không bị cô hại chết. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, con rắn kia đã khôi phục lại. ͏ ͏ ͏

Nó nhìn Thanh Liên một cái, cuối cùng bắt đầu lui về phía sau. ͏ ͏ ͏

Còn Thanh Liên, tất nhiên là nhìn theo nó. ͏ ͏ ͏

Chỉ là con rắn kia không muốn rời khỏi đó ngay, đột nhiên nó quay đầu lại, há cái miệng to như chậu máu cắn về phía Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên lại sửng sốt, thập chí quên cả việc né tránh. ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi cô lấy lại tinh thần, thì phát hiện ra mình không tránh được, bởi vì con rắn này cũng có tu vi. ͏ ͏ ͏

Mình đã cứu con rắn, nhưng nó lại muốn giết mình. ͏ ͏ ͏

Đáng buồn sao? ͏ ͏ ͏

Không đáng buồn, Thanh Liên không cảm thấy đáng buồn, bởi vì đó là chuyện cô muốn làm. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nhìn con rắn, cô không biết con rắn này nghĩ như thế nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cô biết mình nghĩ thế nào, trong lòng cô cứu chính là cứu. ͏ ͏ ͏

Đối phương có báo đáp cô hay không, hoặc là quay lại giết cô đều không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Bởi vì cô chỉ muốn cứu đối phương. ͏ ͏ ͏

Đây là điều cô muốn làm, chứ không phải tăng thêm phiền toái cho người khác, cũng không làm hại người khác. ͏ ͏ ͏

Có điều cô cảm giác các mình có chút không nghe lời. ͏ ͏ ͏

Rõ ràng có rất nhiều chuyện Thánh nữ sư tỷ đã nói với cô rồi, rõ ràng cô biết có thể chị ấy nói đúng, nhưng mà cô vẫn không nghe. ͏ ͏ ͏

Đúng là tùy hứng, đây có được coi là đang ở trong thời kỳ phản nghịch không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không hiểu, khả năng cô cũng không có cơ hội để hiểu, bởi vì cô sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà đúng lúc này mày có một tia sáng đột nhiên xuất hiện trên người Thanh Liên, còn con rắn kia trực tiếp bị bắn ngược trở lại. ͏ ͏ ͏

Sau đó một lưỡi đao gió bắn ra cắt nát con rắn. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên sửng sốt, sau đó cô quay đầu nhìn lại tại thì phát hiện ra một đạo hữu với mái tóc rối bù. ͏ ͏ ͏

Có lẽ nào vừa bị thổi đến đây. ͏ ͏ ͏

Lúc cô vừa đến đây, tóc cũng rất rối. ͏ ͏ ͏

- Đa tạ ơn cứu mạng của đạo hữu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên cung kính nói. ͏ ͏ ͏

- Không cần không biết vì sao tiên tử không ra tay giết con rắn này? ͏ ͏ ͏

Lúc này người kia mới sửa sang lại đầu tóc của mình cho ngay ngắn. ͏ ͏ ͏

Còn Thanh Liên nhìn thấy đối phương thì kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏

- Biên Hải Đao Khách tiền bối? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy người bị thổi đến chính là Biên Hải Đao Khách, khi Biên Hải Đao Khách nhìn thấy người mình cứu được là Thanh Liên, hắn cũng sửng sốt. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn không thể hiểu nổi, vì sao người của thánh địa lại có mặt ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Không đúng, nghĩ lại thì, Phá Hiểu cũng ở đây, vậy người thánh địa có mặt ở đây cũng là chuyện rất bình thường. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏

- Hóa ra là Thanh Liên Tiên tử, trùng hợp quá. ͏ ͏ ͏

Thực tế thì Biên Hải Đao Khách cũng không muốn gặp phải người của thánh địa, nếu không quen còn tốt, nếu thân quen, sau này gặp phải Phá Hiểu và vợ hắn, lúc ấy lại xấu hổ. ͏ ͏ ͏

Giả vờ không quen biết cũng có lúc sẽ lòi ra. ͏ ͏ ͏

Dù sao ai biết được, người này có quen với vợ của Phá Hiểu hay không. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, nếu lỡ Mặc Ngôn nói đúng, Phá Hiểu muốn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏

Có điều nghĩ lại thì khả năng này không lớn, trong nhóm nhiều tiên tử như vậy, mỗi người đều không kém, nhưng Phá Hiểu không hề có ý tưởng khác lạ nào. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên lại cất lời: ͏ ͏ ͏

- Thật ra con rắn vừa rồi là do tôi cứu, chỉ là không ngờ nó sẽ sẽ cắn ngược lại mình thôi. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách cười ha ha: ͏ ͏ ͏

- Tiên tử đúng là tốt bụng. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách không hiểu nổi, kiểu người như thế này sao thánh địa có thể yên tâm để cô ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thanh Liên lại kể lại chuyện con cá một lượt, cô hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có phải do tôi hại chết con cá kia không? ͏ ͏ ͏

Câu hỏi này Biên Hải Đao Khách không trả lời được, có điều hắn lấy di động ra tag Mặc Ngôn vào, sau đó trực tiếp gửi hết câu chuyện vừa rồi Thanh Liên kể vào trong nhóm. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn dùng giả thiết. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử gửi icon khiếp sợ: "Thánh mẫu đao khách, băn khoăn trong lòng đều là giả dối, không phải Trang Tử đã nói không phải cá sao biết cá có vui hay không, nói không chừng nó còn đang ăn mừng đó. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như nó đang nghĩ, nhân loại ngu xuẩn, các ngươi không hiểu cá đại gia đang vui mừng, ta nhảy cho người xem. ͏ ͏ ͏

Hoặc ví dụ như các ngươi hoàn toàn không hiểu rõ điểm tốt của ma tu, càng không hiểu rõ sự lợi hại của Mặc Ngôn Ma tu ta." ͏ ͏ ͏

Sau đó Biên Hải Đao Khách lặp lại nửa câu đầu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên kinh ngạc sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Thật phải chăng? Nhưng mà vì sao nó bị ăn nó vẫn còn vui mừng? ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách lại gửi cho Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1022

Mặc Ngôn Tiên tử: "Anh thử ở nhà mình mở nhạc nhảy disco thử xem, xem người ở tầng dưới có giết chết anh không? Nếu không thì đến phần mộ sư phụ anh thử xem, trước kia tôi từng làm thử rồi, đứng nhảy disco trước mộ chôn quần áo di vật của mẹ tôi, còn chưa kịp bắt đầu phần mộ đã nổ, thiếu chút nữa tôi cũng bị chôn luôn. ͏ ͏ ͏

May mà sư phụ đến kịp.” ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những người khác: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Biên Hải Đao Khách lại nói nửa câu đầu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên yên lặng một lát, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

- Nhảy disco là gì? ͏ ͏ ͏

Thật ra Biên Hải Đao Khách cũng không bất ngờ với câu hỏi này, hắn nói: ͏ ͏ ͏

- Chính là lúc mọi người vui mừng thì làm ồn ào, gây ra tiếng động quá lớn ảnh hưởng đến người khác. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên đã hiếu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Cho nên, là bị trừng phạt? Nhưng mà nếu lỡ không phải thì sao? ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách chuyển tin. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên tử: "Nếu lỡ? nếu lỡ con cá kia, tự nó muốn chết thì sao? Vốn dĩ người ta muốn chết thành cá khô, bây giờ lại thành cá nát. ͏ ͏ ͏

Nói đến chuyện này mới nhớ, lần trước khi Đan Tuyết ma nữ tắm rửa, tôi còn tặng cho cô ta nửa hồ nước cá thối. ͏ ͏ ͏

Sau đó... A, tôi bận rồi." ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết nhìn về phía Mặc Ngôn, gõ chữ gửi vào trong nhóm: "Sau đó thì sao?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nhìn Lục Nguyệt Tuyết, sau đó trưng ra vẻ mặt kiêu ngạo, đánh chữ trả lời: "Sau đó, sau đó ta dìm Đan Tuyết Ma nữ xuống hồ, để cô ta ăn hết cá thối, thanh danh của Mặc Ngôn Ma tu được tạo ra như vậy đó." ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những người khác: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách lại nói với Thanh Liên nửa câu đầu. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy có phải tôi đã hại nó không thực hiện được nguyện vọng của bản thân? ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ, nó còn thích kểu chết sau hơn đó, dù sao nó cũng nhảy lên vui vẻ như vậy mà. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu, cuối cùng cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Đa tạ tiền bối đã khuyên nhủ. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không cần, hơn nữa cũng không cần gọi tôi là tiền bối, cùng lắm tôi chỉ hơn cô vài tuổi thôi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà, tôi mới mười tám. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ý cô là hắn rất già hả? ͏ ͏ ͏

Được rồi, so với mười tám thì đúng là già hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn còn trẻ như vậy đã Tứ giai, còn là tán tu nữa, không phải do thiên tư của hắn tốt, mà do kỳ ngộ của hắn khi còn nhỏ rất tốt. ͏ ͏ ͏

Không có chút kỳ ngộ sao hắn có thể tu luyện? ͏ ͏ ͏

Sau đó Biên Hải Đao Khách giải thích: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi tôi cũng hỏi một đạo hữu khác mới cho ra kết luận này, cho nên cô không cần cám ơn tôi. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách không dám nói là ai, chủ yếu do Mặc Ngôn là ma tu, ai biết được cô nàng Thanh Liên này sẽ nghĩ thế nào. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa lý luận của Mặc Ngôn cũng có chút nhảm nhí. ͏ ͏ ͏

Vẫn nên chỉ nói đến vậy thôi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu, sau đó cười nói: ͏ ͏ ͏

- Biên Hải đạo hữu, đúng là người tốt. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả là do hắn nể mặt Phá Hiểu thôi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu như Tiên Tử không ngại, chúng ta có thể đồng hành, chỗ này rất nhiều nguy hiểm, nghe nói còn có tồn tại mạnh mẽ đang ngủ say. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu, đúng là thực lực của cô hơi yếu, có người dẫn mình, cô cũng rất vui. ͏ ͏ ͏

Thật ra trong lòng Biên Hải Đao Khách có chút lo lắng, hắn không biết Thanh Liên là hạng người gì, chỉ sợ lúc sau trông thấy hắn giết quái lại lao ra cứu, lại ngăn cản, vậy thì đúng là buồn nôn. ͏ ͏ ͏

Loại người ấy, vẫn nên nhốt ở thánh địa cả đời mới thích hợp, đối với tất cả mọi người mới tốt. ͏ ͏ ͏

Chỉ là sau đó, Biên Hải Đao Khách lại kinh ngạc, trên đường đi hắn đã giết không ít tiểu quái, đáng yêu cũng có. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà người này không nói một câu nào, càng không ngăn cản hắn. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Biên Hải Đao Khách không nén nổi tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Tiên Tử cảm thấy tôi giết đám động vật nhỏ kia, không có vấn đề gì chứ? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Biên Hải đạo hữu không cần để ý đến tôi, bản thân tôi muốn cứu, nhưng mà sẽ không ép người khác phải buông tha cho chúng nó, hoặc là chạy lên cứu. ͏ ͏ ͏

- Không thể áp đặt chuyện này lên người khác, hơn nữa tôi không muốn liên lụy đến đạo hữu đã cứu mình, cho nên đạo hữu muốn làm gì cũng được. ͏ ͏ ͏

- Hoàn toàn không cần kiêng nể tôi. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách không hiểu nổi, cô là người thế nào? ͏ ͏ ͏

Hoặc là nên nói, tư tưởng của cô kiểu gì? ͏ ͏ ͏

Thánh Địa đều là quái nhân sao? ͏ ͏ ͏

Không đúng, Thánh nữ vẫn rất bình thường. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏

Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏

Chương 1023

Giang Tả phi hành một mạch, hắn có rất nhiều Linh thạch. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà chưa bay được bao lâu, đột nhiên hắn dừng lại. ͏ ͏ ͏

Tiền xu vẫn luôn nằm trong tay hắn, cho nên hắn phát hiện ra một chuyện rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Chưa tìm thấy Tô Kỳ, ngược lại đã tìm thấy được con rồng kia trước. ͏ ͏ ͏

Có điều tìm được con rồng kia cũng tốt, sau đó tìm Tô Kỳ sẽ không khó nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả trực tiếp lao xuống biển. ͏ ͏ ͏

Trên biển có đảo, dưới mặt biển càng rộng lớn vô biên hơn, không thể nào không có cường giả cư trú. ͏ ͏ ͏

Mà con rồng kia đúng là đang ở dưới biển. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa ngay dưới chân hắn, cách đó không xa, cho nên Giang Tả đã xông vào. ͏ ͏ ͏

Một tiếng ùm vang lên, Giang Tả đã chui xuống dưới mặt nước, lúc này, hắn đã tháo mặt nạ ra rồi. ͏ ͏ ͏

Mang theo cũng không còn ý nghĩa. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức đang đuổi theo hắn do dự một lát, cuối cùng cũng xuống theo. ͏ ͏ ͏

Sao nó có cảm giác mình nhìn không thấu người này, rõ ràng yếu như vậy, nhưng mà vì sao cái cây kia lại bị tra tấn thảm thiết như thế. ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ người này thật sự là một vị tiền bối? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, ban đầu hắn đâu có đuổi kịp mình. ͏ ͏ ͏

Nó không hiểu nổi, có điều may mà nó vẫn chưa ra tay, nếu không rất có thể đã chết rồi. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua khi nó đuổi theo xuống nước, nó mới nhận ra, người này thế mà lại đi vào địa bàn của Thần Long. ͏ ͏ ͏

Người này điên rồi sao? ͏ ͏ ͏

Rồng thích ngủ, nếu như quấy rầy chúng nó, sẽ phải gánh chịu lửa giận của Thần Long. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên bây giờ vừa mới xuống biển, căn bản không nhìn thấy thứ gì, chỉ có không ngừng xuống sâu hơn, mới có thể trông thấy Long cung mà Thần Long đang ở. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn đang đi xuống dưới, càng sâu áp lực càng lớn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rất nghi ngờ, con rồng kia có nghĩ tới vấn đề này hay không? Hắn chỉ là ma pháp sư thôi, ma pháp sư có thể ngăn cản áp lực của nước lớn thế này sao? ͏ ͏ ͏

Được rồi, hắn có Thủy Nguyên tố tiểu muội, chút áp lực của nước này không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏

Bản thân hắn cũng không ngại chuyện này. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu là ma pháp sư bình thường xuống thì sẽ có vấn đề, Tam giai cũng chưa chắc đã chịu được. ͏ ͏ ͏

Cho nên, đúng là con rồng kia không xuy xét đến chuyện này. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả cũng không nghĩ nhiều, bởi vì hắn cũng không cần xuy xét, chút áp lực của nước này thì đáng gì? ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Giang Tả đã trông thấy một cung điện, dáng vẻ cũng không tệ lắm, đủ lớn, đủ khí thế. ͏ ͏ ͏

Nhưng là, lại có chút nghèo nàn. ͏ ͏ ͏

Bởi vì chỉ có bên trên là khí thế một chút thôi, còn chi tiết bên trong, thì nát bét rồi. ͏ ͏ ͏

Một con Thần Long thế mà lại nghèo như vậy? ͏ ͏ ͏

Tòa cung điện này không nằm sâu dưới đáy biển, mà trôi lơ lửng trong nước, cho nên cung điện này có thể di chuyển được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bước về phía cung điện, rồi chui vào trong bình chướng của cung điện yên lặng không một tiếng động. ͏ ͏ ͏

Tức Lân Bức đi sau nhìn thấy thế lập tức choáng váng, cung điện của Thần Long dễ vào như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Lừa ai chứ. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nó không dám thử, chỉ có thể chờ ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏

Cho dù nó đã kích hoạt huyết mạch Long Tộc cũng vô dụng, đứng trước mặt Chân Long, nó vẫn chưa đủ nhét kẽ răng. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả vào trong cũng không khiến con rồng kia chú ý. ͏ ͏ ͏

Điều khiến Giang Tả kinh ngạc chính là, sở dĩ cung điện này rách nát, hoàn toàn là do năm tháng trôi qua. ͏ ͏ ͏

Xem ra trước kia khi phong ấn chỗ này, thứ được coi trọng chính là sinh linh. ͏ ͏ ͏

Chỉ là chỗ này lớn như vậy, để phong ấn toàn bộ cần phải có lực lượng khổng lồ, hơn nữa phong ấn hoàn hảo như vậy, không phải chí cao chắc chắn không thể. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh Phủ chủ, làm như vậy có ý gì? ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, những nơi khác hoàn toàn không bị phong ấn như vậy. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như động phủ chỗ của Vịnh Tê, bên đó chỉ phong ấn không cho ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Linh thú bên trong thay đổi đời này qua đời khác, chỉ có một số ít còn sống cho tới bây giờ, hơn nữa tu vi đều bị tước bỏ rất nặng nề. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà chỗ này không hề tước bỏ tu vi, chỉ phong ấn tất cả chúng nó, sau đó giữ lại đến tận bây giờ. ͏ ͏ ͏

Phong ấn vừa mở ra, chúng nó có thể sẽ khôi phục tu vi bình thường. ͏ ͏ ͏

Nếu như chỗ này không phải một mắt xích quan trọng của thiên địa đại cục, thì có thể, chỗ này là nơi có ý nghĩa đặc biệt với Tiên Linh Phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết là gì, nhưng mà hắn ta làm vậy, khiến bọn họ rất khó hành động, vào trong này, thời gian càng lâu càng nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Bởi vì Giang Tả không xác định được, rốt cuộc có bao nhiêu thứ không bị hạ ấn ký. ͏ ͏ ͏

Ít nhất những con Linh thú Tam giai yêu lông của nó kia không bị hạ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi về phía cung điện khổng lồ, có lẽ Thần Long đang ở chỗ đó. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Giang Tả đã đi đến cung điện. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn cũng nhìn thấy Thần Long, chỉ là hắn có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Rồng là loại uy nghiêm, nhìn qua phải rất thần thánh, lần trước con Thần Long kia chỉ hơi xấu một chút, nhưng vẫn có khí chất. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hôm nay hắn lại thấy cái gì thế này. ͏ ͏ ͏

Đen thui như một con cá chạch? ͏ ͏ ͏

Không, so với cá chạch còn xấu hơn. ͏ ͏ ͏

Đây là Thần Long? ͏ ͏ ͏

Đùa hắn chắc? ͏ ͏ ͏

Hắn chưa bao giờ gặp phải con Thần Long nào xấu như vậy, không, phải nói là hắn chưa từng nhìn thấy con rồng nào xấu như vậy. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả sẽ không nhìn lầm, cái gã đen thui này, đúng là rồng, còn là Thần Long nữa. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Giang Tả còn trông thấy, cái gã này cũng có ấn ký, nhưng mà rất nhạt, có tác dụng, nhưng mà rất có hạn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đến cũng không khiến nó kinh động, có lẽ nó vẫn đang ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, đợi khi hoàn toàn tỉnh lại, qua một khoảng thời gian ngắn nữa tu vi cũng sẽ không phục. ͏ ͏ ͏

Con rồng này có thực lực Cửu giai, coi như rất hiếm thấy. ͏ ͏ ͏

Cũng không phải tất cả rồng đều có tu vi Cửu giai. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1024

Thật ra rồng rất mạnh, nhưng mà bình thường đều khoảng Thất giai, trong đó Thất giai là nhiều nhất, Bát giai đã ít đi rồi. ͏ ͏ ͏

Cửu giai lại càng hi hữu. ͏ ͏ ͏

Đừng tưởng rằng cứ là thánh thú, là rồng, là kỳ lân thì rất mạnh. ͏ ͏ ͏

Nhưng cũng đừng tưởng rằng bọn nó yếu, rồng Thất giai vẫn có rất nhiều, nhưng mà người Thất giai lại rất hiếm thấy. ͏ ͏ ͏

Chúng nó có ưu thế bẩm sinh. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng càng về sau càng ngược lại. ͏ ͏ ͏

Người Cửu giai không hề ít hơn so với thánh thú Cửu giai. ͏ ͏ ͏

Càng lên cao hơn nữa, người tuyệt đối nhiều hơn thành thú. ͏ ͏ ͏

Cấp cao hơn nữa, Thánh thú xuất hiện đã ít còn ít hơn, thậm chí không một con thánh thú nào có thể dựa vào việc tu luyện lên cao, chỉ có một vài con vừa sinh ra đã chạm đến cảnh giới ấy. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như Trường Sinh Long là một tồn tại như vậy, ở cảnh giới này con người là nhiều nhất. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà số người đạt được cũng ít lại còn ít hơn. ͏ ͏ ͏

Còn cảnh giới chí cao trong truyền thuyết, chưa từng xuất hiện sinh vật nào khác ngoài con người. ͏ ͏ ͏

Vì sao? ͏ ͏ ͏

Có trời mới biết vì sao. ͏ ͏ ͏

Trước đây là như thế thế, hiện giờ có lẽ cũng là như thế. ͏ ͏ ͏

Có điều con Tiểu Ô Quy kia sắp đánh vỡ hạn chế chủng tộc. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng không có hi vọng tới chí cao, thậm chí với IQ của nó thì tuyệt đối không có khả năng đạt chí cao, nhưng mà chỉ cần chịu khó học hỏi, xếp dưới chí cao vẫn có thể đạt được. ͏ ͏ ͏

Cho nên Thần Long Cửu giai, chắc hẳn là là kẻ có tu vi cao nhất ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết có mấy con như thế. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả gõ vài cái lên người Thần Long. ͏ ͏ ͏

Hắn phát hiện ra không có tác dụng gì, liền trực tiếp sử dụng tiên Linh khí. ͏ ͏ ͏

Sau đó con rồng kia gầm lên một tiếng, tiếng rồng ngâm này và tiếng rồng ngâm ban đầu khi tiến vào vô cùng giống nhau. ͏ ͏ ͏

- Gầm... Ai dám quấy nhiễu giấc mộng đẹp của lão phu? A a a đau đau đau. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Tức Lân Bức ở bên ngoài cũng nghe thấy tiếng rồng ngâm này, một tiếng rồng ngâm thiếu chút nữa đã dọa nó vỡ mật, nó càng không có cách nào hiểu nổi người kia. ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc hắn là ai? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nó không nghe được gì nhiều, tiếng rồng ngâm vừa rồi quá lớn, nên mới truyền ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ nó chỉ có thể đứng chờ ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏

Nó muốn xem thử kết quả cuối cùng sẽ ra sao. ͏ ͏ ͏

Còn Giang Tả, khi thấy đối phương đã tỉnh, hắn cũng thu tiên Linh khí lại. ͏ ͏ ͏

Sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Tỉnh rồi? ͏ ͏ ͏

Khi nghe thấy giọng nói của Giang Tả, con Thần Long kia khiếp sợ nhìn hắn: ͏ ͏ ͏

- Ngươi, sao ngươi lại ở chỗ này? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày chỉ là hắn chưa kịp nói gì, con rồng kia lập tức đã trốn đi: ͏ ͏ ͏

- Đừng nhìn ta, ngươi không trông thấy được ta. ͏ ͏ ͏

Thấy Thần Long trốn tránh mình, Giang Tả cũng sửng sốt, nó làm cái gì vậy? ͏ ͏ ͏

Xấu quá không dám gặp người khác sao? ͏ ͏ ͏

Chỉ là không đợi Giang Tả nói thêm gì, một tia sáng lóng lánh đã phát ra. ͏ ͏ ͏

Kim quang vạn trượng trực tiếp dọa Tức Lân Bức ở bên ngoài run rẩy, sau đó nó trực tiếp chạy trốn không nói hai lời. ͏ ͏ ͏

Ai biết con Thần Long kia có thể để giận chó đánh mèo với nó hay không. ͏ ͏ ͏

Một lúc sau Giang Tả nghe thấy giọng nói uy nghiêm của Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Người phương nào tự tiện xông vào Long cung quẫy nhiễu giấc mộng đẹp của ta? ͏ ͏ ͏

Lúc này Thần Long đã xuất hiện trước mặt Giang Tả, hiện giờ Thần Long hoàn toàn không giống trước đó. ͏ ͏ ͏

Nó uy nghiêm, to lớn, kim quanh lấp lánh, Long uy thấu trời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nhịn được nói: ͏ ͏ ͏

- Ra hình ra dạng rồi đấy, nói đi, gọi ta tới đây có chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn nhìn chằm chằm vào Giang Tả, rồi hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vì sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này? ͏ ͏ ͏

Giang Tả thản nhiên hỏi lại: ͏ ͏ ͏

- Không phải do ngươi gọi ta đến sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long có chút cạn lời, sau đó nó nói: ͏ ͏ ͏

- Hiện giờ ta đang ở trên đảo Thần Long, lẽ ra ngươi phải đến đó tìm mới đúng. ͏ ͏ ͏

- Tất cả mọi người đều biết, Long cung của ta trôi nổi dưới đáy biển sâu không rõ hành tung. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Thần Long hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cho nên bản thể mới trốn ở chỗ này, chủ yếu là do xấu quá không dám gặp người khác? ͏ ͏ ͏

Giọng Thần Long trở nên lạnh như băng: ͏ ͏ ͏

- Nhân loại, ngươi đang vô lễ với ta, tuy ta ngại làm trái với lời thề, nhưng nhân loại này, lúc nào người cũng có thể chết đi đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chỉ vung tay lên, Tiểu Dã Miêu lại lên sân khấu. ͏ ͏ ͏

Vừa ra ngoài Tiểu Dã Miêu đã chạy cách xa Giang Tả, sau đó nó nhìn Thần Long chằm chằm, rồi trực tiếp lao đến. ͏ ͏ ͏

Thần Long trợn mắt, thế mà kim quang lại đang tán loạn, hơn nữa Tiểu Dã Miêu tới quá gần nó, có khoảng cách gần như vậy khiến nó có chút khó chịu. ͏ ͏ ͏

Điều duy nhất nó có thể làm bây giờ chính là bảo vệ tâm thần. ͏ ͏ ͏

Còn Tiểu Dã Miêu nó cứ ngồi xổm đối diện với Thần Long, nó có cảm giác thứ này sẽ bị nổ, nhưng không biết bao giờ mới có thể ăn được. ͏ ͏ ͏

Khi đó nếu không phải Tức Lân Bức đứng đủ xa, không biết nó đã chết bao nhiêu lần rồi. ͏ ͏ ͏

Nếu ở gần Tiểu Dã Miêu như thế này, với tu vi của nó, sẽ bị nổ tung ngay lập tức. ͏ ͏ ͏

Dưới Cửu giai hầu như không có sức chống cự, đương nhiên luôn có một vài người là ngoại lệ, chi là vô cùng thưa thớt mà thôi. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như Kiếm Thập Tam, ví dụ như Giang Tả. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1025

Lúc này Thần Long tỏ vẻ khó xử, nếu ở thời kỳ đỉnh cao, thật ra hắn có thể kiên trì được rất lâu, nhưng mà hắn vừa mới thức tỉnh, cần thêm chút thời gian nữa mới khôi phục được thực lực. ͏ ͏ ͏

Sẽ kiên trì không được lâu nữa. ͏ ͏ ͏

Trông thấy kim quang trên người Thần Long đã bắt đầu tản ra, Tiểu Dã Miêu càng ngồi yên tại chỗ, chỗ lúc này Giang Tả nhìn thấy khí tức hỗn loạn trên người nó đang tăng mạnh không ngừng. ͏ ͏ ͏

- Bởi vì thú tính đang hôn mê sao? Cho nên hỗn loạn càng tinh khiết hơn? Giang Tả không nhịn được miệng nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tiểu Dã Miêu gục trên mặt đất, trực tiếp lăn ra ngủ. ͏ ͏ ͏

Lúc này khi tức hỗn loạn cũng đã đạt tới đỉnh, tuy rằng còn kém hỗn loạn tinh khiết, nhưng mà cũng mạnh hơn so với trước rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Còn Thần Long, nó đã tính toán đến việc chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi đến bên cạnh Tiểu Dã Miêu sau đó bắt lấy nó, ném đi rất xa. ͏ ͏ ͏

Thấy vậy Thần Long mới tạm dừng lại. ͏ ͏ ͏

- Có thể nói chuyện bình thường được chưa? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn Giang Tả kiêng kỵ nói: ͏ ͏ ͏

- Ngươi rất mạnh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không trả lời vấn đề này: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này không quan trọng, trước tiên chúng ta nói đến chuyện ngươi muốn làm gì đã? ͏ ͏ ͏

Thần Long hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói trước, ngươi vào đây bằng cách nào đã? ͏ ͏ ͏

Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

- Kết giới quá rác rưởi. ͏ ͏ ͏

Thần Long: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ Cốc Long uyên này, không có ai có thể phá vỡ kết giới của hắn, thế mà người này lại dám nói là quá yếu? ͏ ͏ ͏

Thực tế trong khoảng thời gian ngắn đúng là Giang Tả không có cách nào phá vỡ nó, nhưng mà vào trong và phá vỡ thì có liên quan gì? ͏ ͏ ͏

Sau đó hai người đều yên lặng. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Thần Long biến thành dáng vẻ ban đầu, nói: ͏ ͏ ͏

- Nhìn ta xem? Có phải rất xấu không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- So với con rồng khác đúng là xấu thật, nhưng mà sao với cá chạch, thì cũng bình thường. ͏ ͏ ͏

- Ngươi... ͏ ͏ ͏

Thần Long có chút tức giận, có điều vẫn không nói được câu nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Ta gọi ngươi đến đây, là muốn ngươi giúp ta giải quyết một chuyện. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có liên quan đến vẻ ngoài xấu xí của ngươi? ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

- Có thể đừng đề cập đến vấn đề xấu xí nữa không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Có điều trước đó ngươi phải kéo bà xã của ta qua đây trước. ͏ ͏ ͏

Thần Long lập tức lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhướng mày, nếu so sánh giữa Thần Long và Tô Kỳ, Giang Tả nghĩ cũng không cần phải nghĩ. ͏ ͏ ͏

Bởi vì Tô Kỳ mới là quan trọng nhất, hiện giờ hắn muốn tìm được Tô Kỳ, hắn đến chỗ này trước chính vì muốn gặp được Tô Kỳ sớm hơn một chút, tránh cho cô phải lo lắng. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà con rồng này lại từ chối, vậy hắn còn ở lại đây làm gì? ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy sắc mặt không tốt của Giang Tả, Thần Long lại nói: ͏ ͏ ͏

- Ta có thể bảo vệ cho cô ta, cũng có thể để ngươi truyền tin tức qua đó, nhưng mà cô ta không thể đến nơi này, chuyện của ta không thể để người thứ hai biết được. ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều bỏ qua Tiểu Dã Miêu, thật ra Tiểu Dã Miêu cũng mang hình người, còn là một cô gái nhỏ rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả suy nghĩ một lát, hắn cảm thấy như vậy cũng được. ͏ ͏ ͏

- Ngươi thử tìm cô ấy trước xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần ở trên lãnh thổ của ta, không có thứ gì có thể trốn tránh khỏi hai mắt ta cả, chỉ cần là người được ta che chở, sẽ không ông gặp phải nguy hiểm gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó kim quang trên người Thần Long phát ra vô cùng mạnh, đặc biệt là hai mắt của nó, giống như có thể nhìn khắp Thiên Hạ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả giật mình nói: ͏ ͏ ͏

- Thiên phú thần thông của Thiên Không Long, Thiên Thế Đồng, hóa ra ngươi là rồng hỗn huyết. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thần Long cũng kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏

- Thế mà ngươi lại biết rõ như vậy? Có điều khả năng vì hỗn huyết, cho nên ta mới có vẻ ngoài như vậy, vừa sinh ra đã bị vứt bỏ. ͏ ͏ ͏

Có lẽ ta chính là là Thần Long hỗn huyết đầu tiên giữa Thiên Không Long và Thần Long. ͏ ͏ ͏

Thực tế hỗn huyết long cũng không đến mức như vậy, con Thần Long này rất có thể là đột biến gen. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Giang Tả, chuyện này hắn cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏

Dù sao chuyện về loài rồng tương đối bí ẩn, hắn cũng không để ý quá nhiều. ͏ ͏ ͏

Thần Long vẫn đang dùng Thiên Đế Đồng của nó để tìm Tô Kỳ, trong lúc đó Thần Long nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Ta là Thiên Trọng, ngươi thì sao nhân loại? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không phải tên ngươi là Long sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng: ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết đó là giả mà? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Biết. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng: ͏ ͏ ͏

- Tên của người thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Giang Tả, là người thường, nhớ kỹ chưa? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nhìn Giang Tả đầy thâm ý, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Có thể dùng thứ này để uy hiếp không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không thèm để ý chút nào: ͏ ͏ ͏

- Tùy ngươi. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng: ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1026

Thần Long Thiên Trọng biết rõ, điều này không thể uy hiếp hắn Giang Tả được, hơn nữa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn về phía Tiểu Dã Miêu vẫn đang ngủ ở đằng xa, cuối cùng thở dài, hắn cũng không biết nó là thứ gì. ͏ ͏ ͏

Thế mà có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của nó, nếu không phải phải do tu vi của hắn không tệ lắm, rất có thể đã nổ tung. ͏ ͏ ͏

Dường như bản thân có thể mất khống chế bất cứ lúc nào. ͏ ͏ ͏

Một lúc sau Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Đã tìm được cô ta rồi, để ta bảo vệ cho cô ta trước đã. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Được rồi, vậy ngươi có điều gì muốn nói với cô ta không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có thể nhìn thấy cô ấy không? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng gật đầu, sau đó là một một màn nước rơi từ trên xuống. ͏ ͏ ͏

Trong tấm màn nước xuất hiện bóng dáng của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Bên phía của Tô Kỳ cũng xuất hiện bóng dáng của Giang Tả, ở ngay dưới chân cô. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi Tô Kỳ đã được Thần Long thông báo trước, tuy rằng hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp nhận, vừa nghe thấy có thể nhìn được ông xã nhà mình, Tô Kỳ lại càng vui hơn. ͏ ͏ ͏

Chỉ là hình ảnh lại ở dưới chân cô. ͏ ͏ ͏

Nếu như cô đang mặc váy không phải sẽ bị nhìn thấy hết sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đã nghĩ nhiều rồi, tuy rằng cô nhìn thấy Giang Tả ở dưới chân mình, nhưng mà góc nhìn của Giang Tả lại bình thường. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ vẫy tay với màn nước: ͏ ͏ ͏

- Ông xã, anh có khỏe không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả thấy Tô Kỳ đang vẫy tay trên màn nước, lại còn mở miệng nói gì đó, nhưng mà Giang Tả không nghe được tiếng của cô. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Thần Long Thiên Trọng: ͏ ͏ ͏

- Không có âm thanh? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi cô ta nói: Ông xã, anh có khỏe không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Buồn nôn. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả lấy di động ra gọi điện thoại cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Tô Kỳ đã bắt máy: ͏ ͏ ͏

- Không nghe được âm thanh sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Ừ, đúng rồi tạm thời anh chưa thể đi tìm em được, Thần Long nói phải giúp hắn giải quyết xong một chuyện đã. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn bốn phía xung quanh, sau đó bĩu môi: ͏ ͏ ͏

- Đã nói sẽ đi tìm vợ mình, thế mà cuối cùng lại tìm Thần Long. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Trùng hợp gặp phải. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là câu kỳ không để ý điều này, ít nhất cô đã biết, chồng cô vẫn bình yên vô sự. ͏ ͏ ͏

- Vậy em ở đây chờ anh nhé? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ừ, nhớ đừng chạy lung tung, sau khi giải quyết xong chuyện bên này, anh sẽ bảo Thần Long trực tiếp đưa anh qua đó. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười nói : ͏ ͏ ͏

- Em là người tu luyện hay là anh là người tu luyện? Vợ anh còn lợi hại hơn so với anh nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏

- Cũng không phải là cô gái nhỏ cả ngày chỉ biết quấn lấy anh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lợi hại thật, nhưng mà, chắc chắn không lợi hại bằng Giang Tả hắn. ͏ ͏ ͏

Không lợi hại như hắn, thì hắn vẫn không yên tâm. ͏ ͏ ͏

Tóm lại nếu gặp phải nguy hiểm, Giang Tả nhất định sẽ qua đó đầu tiên. ͏ ͏ ͏

Có con rồng kia đang nhìn, Tô Kỳ cũng không dám nói lời nào quá mức. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ cúp điện thoại, lúc này cuối cùng Tô Kỳ cũng thả lỏng. ͏ ͏ ͏

Ít nhất đã xác định được Giang Tả không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Có Thần Long giúp đỡ, sau này tìm cô cũng dễ như trở bàn tay. ͏ ͏ ͏

Như vậy cô cũng yên tâm tìm một nơi thích hợp, sau đó ngồi chờ là được rồi. ͏ ͏ ͏

Có điều ở chỗ nào mới thích hợp? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ bay trên mặt biển một lúc lâu, cuối cùng cô trông thấy một hòn đảo, phải nói là một hòn đảo rất lớn. ͏ ͏ ͏

Bởi vì vừa nhìn qua một cái, thiếu chút nữa cô đã tưởng đó là đất liền. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ bay về phía hòn đảo, trên người cô có Thần Long chúc phúc, không dễ xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Tô Kỳ cũng không phải người lỗ mãng, cô cũng biết cách nhận ra nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đã thu Tiểu Dã Miêu lại, hắn nói với Thần Long Thiên Trọng: - Nói đi, muốn ta làm gì? ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Thần Long nhưng cũng đã khôi phục lại bình thường, Đoạn Kiều cũng bị Giang Tả vứt sang một bên, Đoạn Kiều không biết mình nên làm gì nữa. ͏ ͏ ͏

Không có đám Hồng Thự ở đây, nó không dám thả lỏng. ͏ ͏ ͏

- Chuyện xảy ra trước khi bị phong ấn. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó đó nó bắt đầu kể chuyện xưa của mình. ͏ ͏ ͏

Nội dung đại khái là: ͏ ͏ ͏

Bởi vì vẻ ngoài của Thần Long Thiên Trọng tương đối đặc biệt, sau khi xây dựng Thần Long đảo, hắn giả vờ mình thường xuyên ở đó. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện cung điện, tuy rằng rất nhiều người biết, nhưng mà chỗ này là nơi nghỉ ngơi của Thần Long, cho nên căn bản sẽ không có ai đến thăm hỏi, nếu muốn tìm hắn, thì đến Thần Long đảo là được rồi. ͏ ͏ ͏

Chỗ đó có bảy viên long châu của hắn, cho nên lúc nào hắn cũng tới đó được. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1027

Nhưng khi rồng trưởng thành, cũng phải sinh con đẻ cái, sinh vật như Thần Long, tất nhiên sẽ được không ít Long Tộc ưu ái. ͏ ͏ ͏

Trong trạng thái có kim quang bao bọc, tuy rằng Thần Long có chút hung dữ, cũng có chút xấu xí, nhưng cũng con như là uy vũ khí phách. ͏ ͏ ͏

Cho nên, thường xuyên có giống cái của Long Tộc, thậm chí là ngoại tộc đến đó. ͏ ͏ ͏

Đối với điều này, dĩ nhiên Thần Long rất vui mừng, dù sao nó cũng rất ít khi được tiếp xúc với giống cái trong tộc. ͏ ͏ ͏

Trong số đó, có một con Thánh Long đã thu hút sự chú ý của nó. ͏ ͏ ͏

Cho nên nó thân mật với con Thánh Long kia nhất. ͏ ͏ ͏

Đó là một con Thánh Long Bát giai đỉnh phong, khó nói trước có thể đột phá Cửu giai hay không. ͏ ͏ ͏

Thánh Long chính là Thánh Thú Long Tộc, trời sinh đã thân thiết với thiên địa, cũng có thể tu luyện di giới Thánh Tượng, cho nên địa vị của chúng cũng coi như cao quý. ͏ ͏ ͏

Ít nhất là cao quý hơn phần lớn chủng loại rồng khác. ͏ ͏ ͏

Long Tộc có rất nhiều chủng loại, nhưng mạnh nhất chỉ có ba loại: Thánh Long, Thần Long, Thiên Long. (Thiên Long chính là Thiên Không Long). ͏ ͏ ͏

Ngoài Thánh long nhất tộc ra, những tộc khác số lượng rất ít. ͏ ͏ ͏

Cho dù là Thần Long hay Thiên Không Long, đều ít như vậy, còn Linh Long do Tẫn Linh thu tiến hóa thành, số lượng càng ít hơn. ͏ ͏ ͏

Cho nên nói đến rồng, phần lớn mọi người chỉ nghĩ đến, Thánh Thú Long Tộc. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, nếu cộng thêm cả Trường Sinh Long, thì có tất cả bốn loại cường long. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngồi bên cạnh nghe Thần Long kể chuyện xưa của nó, hắn ngàn dặm xa xôi tìm đến đây, rất có thể để làm bà mối? ͏ ͏ ͏

Nó nghĩ hắn rảnh rỗi lắm hả? ͏ ͏ ͏

Có điều hắn cũng không nói gì, tóm lại trước tiên cứ nghe xong rồi hãy nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long Thiên Trọng lại tiếp tục kể. ͏ ͏ ͏

Hai con rồng nói chuyện rất hợp nhau, cũng coi như môn đăng hộ đối, vì thế tất nhiên là muốn tiến thêm bước nữa. ͏ ͏ ͏

Ít nhất thì cả hai con rồng này đều có ý nghĩ ấy. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Thần Long tự biết vẻ ngoài của bản thân hắn thế nào, rất lo lắng con Thánh Long kia có thể sẽ ghét bỏ hắn. ͏ ͏ ͏

Vì muốn xác định chuyện này, hắn quyết định lén lút đi tìm con Thánh Long kia. ͏ ͏ ͏

Ít nhất phải để đối phương trông thấy hắn. ͏ ͏ ͏

Nếu như không có chuyện gì lớn, hắn sẽ nói thẳng ra thân phận của mình, vậy thì không cần phải dùng kim quang bảo vệ uy nghiêm của nó nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long đã tìm được Thánh Long kia. ͏ ͏ ͏

Có điều lúc ấy Thánh Long kia đang giao chiến với một nữ cường giả của nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là Thần Long sẽ giúp đỡ Thánh Long kia rồi, có điều, hắn không để lộ thực lực của mình, mà áp chế xuống còn Bát giai, sau đó liên thủ với Thánh Long. ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là do nó sợ bị lộ tẩy. ͏ ͏ ͏

Đợi sau khi đánh lui cho nhân tộc kia, Thần Long muốn thử nói chuyện với Thánh Long. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nó còn chưa kịp giao lưu, đã bị Thánh Long kia công kích. ͏ ͏ ͏

Một kích ấy vô cùng nặng, trực tiếp đánh bay Thần Long. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thánh Long kia còn nói với giọng vô cùng chán ghét: ͏ ͏ ͏

- Sinh vật đê tiện ở đâu ra vậy, làm người ta buồn nôn chết mất, thế mà còn dám kề vai chiến đấu với ta, không biết sống chết. ͏ ͏ ͏

Thần Long lập tức sững sờ, đê tiện? Buồn nôn? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, lời này khiến hắn nhớ đến quá khứ bị cha mẹ hắn vứt bỏ. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng rất rất lâu rồi, nhưng mà chắc chắn hắn cũng bị ghét bỏ như thế. ͏ ͏ ͏

Cho nên, hắn rời khỏi đó, phải nói là chạy trối chết mới đúng. ͏ ͏ ͏

Hắn trực tiếp quay về cung điện cũ nát này, đó là cung điện trước kia của hắn, hắn đã bị đả kích rất nặng nề, hắn muốn nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tại cung điện cũ nát này. ͏ ͏ ͏

Dù sao một kẻ xấu và một cung điện cũ nát, mới xứng đôi. ͏ ͏ ͏

Đợi Thần Long Thiên Trọng nói xong, Giang Tả mới hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sau đó còn gì nữa không? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Cơ bản là hết rồi, sau này nàng ấy có tới tìm ta, nhưng mà không nhắc đến chuyện đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vậy mục đích ngươi tìm ta đến đây để làm gì? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Để cô ấy tiếp nhận ta, ta không dám nói cho nàng ấy tình hình thực tế. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn có được cô ta? ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Nàng thật sự rất đẹp, rất ưu tú, ta nằm mơ cũng muốn lấy được nàng ấy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ngươi không cảm thấy người đang bị cô ta coi thường sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà ta chỉ thích nàng ấy, muốn nàng ấy đón nhận ta. ͏ ͏ ͏

- Bây giờ phong ấn sắp biến mất rồi, đến lúc đó nhất định chúng ta sẽ gặp lại, hơn nữa rất có thể còn thành hôn, ta không giấu được lâu nữa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy trực tiếp đến nhà nói cho cô ta biết, đồng ý thì thành hôn, không đồng ý thì đánh cho tàn phế rồi bắt về là được rồi, cô ta chỉ có tu vi Bát giai, một tay ngươi cũng bắt được. ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không được, ta không muốn dùng sức mạnh với nàng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Tả không hiểu lắm, một con rồng nói với hắn nó không muốn dùng sức mạnh để lấy vợ. ͏ ͏ ͏

Đang đùa với hắn sao? ͏ ͏ ͏

Cường long đối với nhược long còn muốn anh tình em nguyện? ͏ ͏ ͏

Quy định ở đâu ra? ͏ ͏ ͏

Đừng nói con Thánh Long kia không phải quý tộc của Thánh Long, đúng thì đã sao? ͏ ͏ ͏

Cướp thì cướp, cùng lắm thì khai chiến. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1028

Tuy số lượng Thần Long ít, nhưng mà Cửu giai muốn cướp người của các ngươi, thì làm sao? ͏ ͏ ͏

Vậy thì đánh, trừ khi Thủy tổ của Thánh Thú nhất tộc xuất hiện, nếu không thì Thần Long hoàn toàn không cần sợ. ͏ ͏ ͏

Tuy nó xấu, nhưng những con Thần Long khác vẫn sẽ giúp nó, Cửu giai không phải chuyện đùa. ͏ ͏ ͏

Cho nên, rõ ràng có thể cướp đoạt, lại không thích làm, con rồng này đúng là có bệnh. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như, kiếp trước nếu Giang Tả biết Cửu Tịch là Tô Kỳ, dù phải cướp hắn cũng cướp về. ͏ ͏ ͏

Cho dù cô có muốn hay không, nếu không đồng ý, vậy thì dùng sức mạnh. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu nhìn lại kiếp trước, có vẻ như Cửu Tịch vẫn muốn ở bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏

Nhớ tới Cửu Tịch, Giang Tả vẫn rất khó chịu, nhất là khi Cửu Tịch còn là Tô Kỳ, tâm trạng của hắn rất xoắn xuýt, vừa muốn giết chết cô, lại không dám giết chết cô. ͏ ͏ ͏

Sau khi biết Tô Kỳ là Cửu Tịch, đôi khi, lúc ngủ hắn cũng sinh ra chướng ngại tâm lý. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nói với Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Vậy thì cứ tiếp tục lừa dối Thánh Long, sau đó kết hôn, vào động phòng, hôm sau mới lộ ra bộ mặt thật, gạo nấu thành cơm rồi, cô ta không vui cũng phải chịu. ͏ ͏ ͏

- Thân là Thánh Long, cô ta chắc chắn sẽ quan tâm đến thể diện của mình, quả đắng này cô ta phải nuốt. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Ta không muốn lừa nàng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày nhìn Thần Long, cảm giác đối phương đang làm mất mặt Long tộc. ͏ ͏ ͏

- Con rồng kia thích ngươi không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Chắc là thích, khi nói chuyện với ta, nàng vẫn luôn mỉm cười. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Mỉm cười? Nói cho ngươi biết một điều, trước kia, vợ ta có cười, nhưng mà rất ít khi cười mỉm. Cười mỉm bình thường đều là tín hiệu nguy hiểm, đương nhiên đa số chúng ta chỉ đùa với nhau, hơn nữa cô ấy sẽ đánh ta. ͏ ͏ ͏

- Các ngươi thì sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Long Tộc chúng ta tương đối đứng đắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Là dối trá mới đúng? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Nhân loại, xin hãy nể mặt ta, đừng nói thẳng Long Tộc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý, hắn chỉ nói: ͏ ͏ ͏

- Ta cảm giác giữa các ngươi cũng không có tình cảm. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng nói: ͏ ͏ ͏

- Tình cảm có thể bồi dưỡng, chỉ vì thời gian chúng ta bên nhau quá ngắn. ͏ ͏ ͏

- Nếu như có thể bồi dưỡng, vậy thì bắt về, sau đó bồi dưỡng không phải tốt sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Lời này của Giang Tả, khiến Thần Long không biết nói sao nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, bản thân hắn không muốn làm như vậy, hắn muốn hai bên tình nguyện đến với nhau. ͏ ͏ ͏

Không phải dùng vũ lực uy hiếp, hoặc dùng lợi ích để dụ dỗ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu, trong mắt hắn, kẻ tu luyện được đến trình độ này, còn để ý đến tình nguyện sao? ͏ ͏ ͏

Nếu có cũng chỉ là thỏa hiệp, không liên quan gì đến tình yêu. ͏ ͏ ͏

Càng trưởng thành, càng hiểu biết, sẽ không còn đơn thuần nữa. ͏ ͏ ͏

Chuyện này hoàn toàn khác chuyện giữa hắn và Tô Kỳ, bọn họ là đơn thuần đó. ͏ ͏ ͏

Ách, ban đầu có thể là Giang Tả không quá đơn thuần, chủ yếu là do Tô Kỳ quá xinh đẹp. ͏ ͏ ͏

Trước kia hắn cảm thấy vô cùng kinh diễm, bây giờ nhìn thấy Tô Kỳ cảm giác đã bình thường rồi. ͏ ͏ ͏

Có lẽ là do nhìn lâu rồi, không còn cảm giác đặc biệt nữa. ͏ ͏ ͏

Cùng lắm thì có cảm giác yêu thích, bao dung. ͏ ͏ ͏

Còn cảm giác đối với những người phụ nữ khác? Cảm giác là cái quái gì? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Thần Long vẫn lắc đầu. ͏ ͏ ͏

- Có phương pháp xử lý nào đáng tin cậy hơn không? Trước kia ngươi làm cách nào theo đuổi được đạo lữ của mình? ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- À, đầu tiên phải ở cạnh cô ấy, sau đó ta luôn giúp cô ấy, còn mua đồ tặng cô ấy nữa. ͏ ͏ ͏

- Có lẽ chính là như vậy. ͏ ͏ ͏

Thần Long Thiên Trọng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ta dùng có thích hợp không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ không thích hợp, hai ngươi quá lớn tuổi rồi. ͏ ͏ ͏

Thần Long kích động nói: ͏ ͏ ͏

- Làm gì có, ta mới mấy vạn tuổi, nàng ấy khả năng lớn hơn ta một chút, tầm mười vạn tuổi, nhưng mà chúng ta vẫn còn rất trẻ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

- Nếu như các biện pháp ta nói đều không được, ngươi muốn làm thế nào thì làm như vậy, gọi ta tới làm gì? ͏ ͏ ͏

Thần Long buồn bực nói: ͏ ͏ ͏

- Chủ yếu là muốn ngươi tham mưu giúp ta, khả năng xác xuất thành công sẽ cao hơn một chút, cuối cùng nếu cô ấy vẫn không muốn ở bên cạnh ta, ta cũng cảm thấy đáng giá. ͏ ͏ ͏

- Vì có người biết ta đã từng cố gắng. ͏ ͏ ͏

- Không phải nhân loại có một câu như thế sao? ͏ ͏ ͏

- Yêu một người thì nên để người ấy hạnh phúc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ngươi là người sao? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1029

Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Văn hóa không có giới hạn, cho nên mới bảo ngươi giúp ta, ngươi muốn gì ta cũng có thể đồng ý. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rất nghi ngờ, con rồng này, sao có thể lên đến Cửu giai trong thời gian ngắn như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phía biển rộng, bây giờ Tô Kỳ không gặp nguy hiểm nữa, cũng không lo lắng nữa, thật ra hắn có đủ thời gian. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà dùng thời gian để giúp đỡ con rồng này, hắn cảm thấy mình đang lãng phí. ͏ ͏ ͏

Đường tắt không đi, cứ muốn đi đường vòng, đầu óc nó khéo có lỗ hổng. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà muốn cho một con rồng coi trọng vẻ bề ngoài vừa ý nó, có khả năng sao? ͏ ͏ ͏

Muốn đối phương giả vờ ngược lại còn dễ, nếu là thật lòng vừa ý, thì khó như lên trời. ͏ ͏ ͏

Rồng là loài kiêu ngạo, cao quý, gả cho một kẻ nhìn như cá chạch, vậy thì gần như không thể ngóc đầu lên trong Thánh long nhất tộc. ͏ ͏ ͏

Có trời mới biết đám rồng kia muốn thế nào. ͏ ͏ ͏

Bọn chúng có lẽ vì thể diện, vì sự cao quý. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì con Thần Long Cửu giai này cũng không đến mức tự ti như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thở dài: ͏ ͏ ͏

- Mục đích của ngươi chính là muốn ta giải thích cho cô ta về ngươi? ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Tốt nhất là xảy ra chuyện gì đó, để nàng ấy dễ dàng tiếp nhận ta. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

- Biết rồi, à đúng rồi, quanh đây còn có con cường Long nào không? ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rầm!!! ͏ ͏ ͏

Thần Long còn chưa nói hết lời, đột nhiên nước biển bắt đầu dâng trào, tràn ngập cung điện. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía biển rộng: ͏ ͏ ͏

- Thực lực cũng tạm được, nếu cao hơn một chút thì có thể lợi dụng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn về phía Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Chỗ này của ngươi dễ bị ảnh hưởng như vậy? ͏ ͏ ͏

Con Thần Long này luôn miệng nói chỗ này là lãnh địa của nó, hiện giờ bị người ta đánh vào nhà rồi, lãnh chúa mà như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Vậy đúng là quá thất bại. ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không phải, là nhân loại kia, trước lúc phong ấn, nhân loại kia luôn tới gây phiền phức cho ta. ͏ ͏ ͏

- Cô ta cho rằng ta mới chỉ Bát giai, cho nên định giết chết ta trước, sau đó lại tìm đến Thánh Long mà ta thích. ͏ ͏ ͏

- Ngươi không giêt cô ta? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

- Thật ra cô ta cũng coi như là người tốt, trên Thần Long đảo cũng cung kính với ta, vô duyên vô cớ giết cô ta cũng không thích hợp, hơn nữa cô ta cũng không biết ta là Thần Long. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói. ͏ ͏ ͏

Rầm!!! ͏ ͏ ͏

Lại một đòn công kích nữa, có điều không phải đánh vào cung điện này, mà ở gần đó. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thần Long lại giải thích: ͏ ͏ ͏

- Cũng điện cũ của ta ở gần đây, được rồi, chúng ta qua đó xem thử, nếu thật sự không được ta sẽ ra tay đuổi cô ta đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long mở cổng không gian ra, mang theo Giang Tả đến đó. ͏ ͏ ͏

Vừa đến nơi, Giang Tả đã trông thấy một cung điện rách nát. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ đi ra ngoài, phát hiện ra bên ngoài cung điện đúng là có một người đang công kích. ͏ ͏ ͏

Là một người phụ nữ, mặc nhuyễn giáp, trong tay đang cầm trường kiếm, trên người cũng bị phong ấn. ͏ ͏ ͏

Có lẽ là vừa thức tỉnh, thực lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn. ͏ ͏ ͏

Lúc cô ta nhìn thấy Thần Long, đồng tử co rụt lại, sau đó có tiếng nói truyền đến: ͏ ͏ ͏

- Thế mà ngươi cũng đã tỉnh lại, có điều mọi người đều chưa khôi phục thực lực, chỉ cần ta phá tan phòng ngự ở chỗ này, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Thần Long tò mò: ͏ ͏ ͏

- Ngươi có thù oán gì với cô ta? ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Ngoài chuyện lần trước hợp lực công kích khiến cô ta bị thương, cũng không còn mối thù truyền kiếp nào nữa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn khuôn mặt đầy tính toán của nữ tu sĩ kia nói: ͏ ͏ ͏

- Nhìn cô ta giống như đang hận không thể lột da của ngươi vậy. ͏ ͏ ͏

- Đồ chó săn của Thánh Long Sương Doanh. Nữ tu sĩ kia lạnh lùng nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó lại bắt đầu công kích cung điện cũ. ͏ ͏ ͏

Thần Long bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏

- Tiểu cô nương, ngươi có thù oán gì với Sương Doanh, thì tìm nàng ấy là được tìm ta làm gì? ͏ ͏ ͏

Nữ tu sĩ kia nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu không phải do ngươi, ngày đó ta đã có thể khiến nó bị trọng thương, thậm chí còn có thể đánh chết cô ta, không phải do con cá chạch xấu xí nhà ngươi làm hại sao. ͏ ͏ ͏

Sắc mặt của Thần Long trở nên lạnh lùng, thế mà cô ả này lại dám gọi hắn là cá chạch. ͏ ͏ ͏

Không coi sự uy nghiêm của Long Tộc ra gì sao? ͏ ͏ ͏

Chỉ là Thần Long còn chưa kịp ra tay, Giang Tả đã nhìn thấy một con cá rất lớn từ đằng xa bơi tới, con cá này đang vẫy cái đuôi của nó, có lẽ nó cũng vừa mới thức tỉnh. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt con cá lớn còn chưa mở mắt ra kia đã đâm phải nữ tu sĩ. ͏ ͏ ͏

Nữ tu sĩ kia chưa kịp phòng ngự đã bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa còn bay thẳng về phía lớp phòng ngự của cung điện. ͏ ͏ ͏

Nếu tiếp xúc với lớp phòng ngự của cung điện này, đâu chỉ khiến cô ta bị trọng thương. ͏ ͏ ͏

Bản thân lớp phòng ngự này còn mang theo công kích vô cùng mạnh mẽ, không ai dám tùy tiện chạm vào nó. ͏ ͏ ͏

Nhưng hiện giờ tu vi của cô ta còn chưa ổn định, không có cách nào ngăn cản được. ͏ ͏ ͏

Xong rồi, chết rồi. ͏ ͏ ͏

Đây là là ý nghĩ duy nhất trong đầu cô ta lúc này. ͏ ͏ ͏

Chỉ là khi cô ta sắp va vào lớp phòng ngự, đột nhiên lớp phòng ngự mở ra, sau đó cô ta trực tiếp rơi vào trong. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment