Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 66 - Chương 1080

Chương 1080

Linh Long hỏi: ͏ ͏ ͏

- Các ngươi thử cảm nhận xem, có phải đã kết thúc rồi không? ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long nói: ͏ ͏ ͏

- Đúng là không còn dư ba chấn động nữa, xem ra đã kết thúc thật rồi, hơn nữa nước biển cũng bắt đầu hạ xuống. ͏ ͏ ͏

Hòn đảo này trước đó đã bị nước biển bao phủ, hiện giờ lại đang từ từ trồi lên khỏi mặt nước, điều này đã chứng tỏ, biển rộng đã yên tĩnh lại rồi. ͏ ͏ ͏

- Ừ, kết thúc rồi, Thánh Long chết rồi, chỉ còn một mình Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Thần Long cất lời. ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏

- Người Cá Chạch tiền bối nói chính là vị tiền bối kia? ͏ ͏ ͏

Dù sao cô cũng không biết rốt cuộc Giang Tả là ai, có điều Thánh Long đã chết rồi, người còn lại có lẽ là vị tiền bối kia. ͏ ͏ ͏

Nghĩ lại điều này thật sự là đáng sợ, tiền bối đã chiến thắng kiểu gì? ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Đúng là hắn có chút vượt quá sức tưởng tượng. ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm nhìn Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Cá Chạch tiền bối, có một vấn đề không biết tôi có nên hỏi hay không? ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn Mộc Lâm một cái, nó không nói gì có vẻ là đồng ý. ͏ ͏ ͏

Sau đó Mộc Lâm hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cá Chạch tiền bối là Thần Long phải không? ͏ ͏ ͏

- Có phải ngài đang đóng giả Long tộc không? ͏ ͏ ͏

- Thật ra tôi cảm thấy cá chạch cũng rất tốt. ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa, ngài còn có thể tiến hóa, không cần phải đóng giả, nếu ngày nào đó bị Thần Long Nhất Tộc biết, sẽ xảy ra chuyện lớn đó. ͏ ͏ ͏

Thần Long mắt trợn trắng, nó không muốn để ý đến nhân loại này nữa. ͏ ͏ ͏

Nhân loại đầu óc đáng chết. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long nói: ͏ ͏ ͏

- Là như vậy phải không? Ta còn tưởng rằng Cá Chạch huynh chính là Thần Long nữa. ͏ ͏ ͏

Thần Long: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nó lười giải thích với đám này, dù sao Thánh Long không có ở đây, những chuyện này đã không còn ý nghĩa gì nữa. ͏ ͏ ͏

Nó có phải rồng hay không, có phải cá chạch hay không đều không quan trọng. ͏ ͏ ͏

Chỉ là nó có chút áy náy, cuối cùng vẫn là nó có lỗi với Thánh Long. ͏ ͏ ͏

Lòng tự trọng của Thánh Long rất cao, là do nó phá hoại lòng tự trọng của nàng ấy. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Thánh Long đã chết ở Cốc Long uyên, không biết Thánh Long nhất tộc có thể tới đây đòi công bằng hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu như ban đầu nó không nhờ Giang Tả, không kiên trì theo đuổi ngu xuẩn như vậy, có lẽ kết quả sẽ không như thế này. ͏ ͏ ͏

Có điều Thần Long cũng không nghĩ nhiều, chuyện đã xảy ra rồi, không có bất kỳ nếu như nào. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả cũng đã đi lên hòn đảo này rồi. ͏ ͏ ͏

Hắn trực tiếp khi đến bên cạnh Thần Long, sau đó trả lại Thiên Thế Đồng cho Thần Long. ͏ ͏ ͏

- Thánh Long đã chết, kẻ điều khiển Thánh Long cũng chết theo rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Còn những chuyện khác Giang Tả không nói gì thêm, chỉ vài câu nói của Thánh Long, chưa đủ để hắn cho rằng mình làm sai. ͏ ͏ ͏

Thánh Long muốn người khác thông cảm cho nó, vậy Thần Long cũng cần người khác thông cảm cho nó, cả hai đều giống nhau, kết cục cuối cùng thế nào, đều do chính mình lựa chọn. ͏ ͏ ͏

Oán trời trách đất, không bằng nhìn thẳng vào bản thân. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Đa tạ, lần này lại gây thêm phiền toái cho mọi người. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu, mọi người đều có thu hoạch, không tính là phiền toái. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Trong Cốc Long uyên, chỉ cần không phải đồ vật của đám người đại tiểu thư, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hứng thú hỏi: ͏ ͏ ͏

- Thật sự thứ gì cũng được? ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Đều được. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long và Mộc Lâm đứng bên cạnh, hoàn toàn không hiểu hai người kia nói gì. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không biết, bọn họ cũng không dám hỏi. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long nói thầm với Mộc Lâm: ͏ ͏ ͏

- Thần Long thật ra là cá chạch, vậy có phải ta là kẻ tôn quý nhất trên đảo này? ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm: ͏ ͏ ͏

- Mà hình như ngươi không đánh lại Cá Chạch tiền bối, bản thân ngươi là Cửu giai Long, một chút danh tiếng cũng không có, còn không bằng Cá Chạch tiền bối đâu. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên phía Tĩnh Nguyệt, hồ nước trên núi lửa đang sôi trào, tất cả nước đều đang chuyển động quay chung quanh cô. ͏ ͏ ͏

Tu vi của cô cũng tăng lên không ngừng, trong hồ nước, cô đã phải chịu áp lực cực lớn, hiện giờ vừa phóng thích, trong nháy mắt cô đã bắt đầu tấn cấp. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ cô có tu vi 3.5, ngay lập tức đã lên đến 3.6, thậm chí còn đang tiến gần đến 3.7, rất có thể lần này sẽ lên đến 3.7 ͏ ͏ ͏

Còn Tô Kỳ đang thể nghiệm đạo, sau khi thể nghiệm xong tất cả đạo, cô cũng cảm thấy tu vi của mình có dấu hiệu buông lỏng, bước vào giai đoạn thăng cấp. ͏ ͏ ͏

Lúc này lực lượng trên người Giang Tả cũng bắt đầu rút lui, có điều cũng có một phần lực lượng được hắn hấp thu, đang lúc nhàn rỗi Giang Tả nói với đám Cửu giai Long: ͏ ͏ ͏

- Quanh đây có ngũ hành Linh dược hoặc các loại tài liệu không? ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Có không ít. ͏ ͏ ͏

- Đi lấy một chút tới đây. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn chúng bắt đầu tản ra bốn phía, đi xung quanh tìm kiếm Ngũ Hành thuộc tính. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1081

Thần Long kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn làm gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Nhân lúc có thời gian rảnh, thăng cấp một chút. ͏ ͏ ͏

Thần Long im lặng, thái độ đối với chuyện thăng cấp của hắn có phải hơi tùy tiện không? ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả bắt đầu vẽ trận pháp. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, hắn đã vẽ xong hai trận pháp phụ trợ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Cửu giai Long cũng đã quay lại, nó mang về một khối băng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có thể nhận ra, là băng thạch dưới đáy biển sâu, sau đó Giang Tả trực tiếp đặt băng thạch vào trong trận pháp, còn bản thân hắn thì lập tức bắt đầu hấp thu Thủy thuộc tính từ Băng thạch. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt tiên thiên tam khi đã xuất hiện, bắt đầu hấp thu Ngũ Hành lực lượng khổng lồ. ͏ ͏ ͏

Còn Giang Tả, vốn dĩ tu vi của hắn đang ở bình cảnh, trong nháy mắt đã đột phá. ͏ ͏ ͏

Hắn bắt đầu tấn cấp lên 3.5. ͏ ͏ ͏

Lúc này xung quanh hắn lại có vô số hỏa diễm, cuồng phong mưa to sấm sét lôi điện hiện lên. ͏ ͏ ͏

Khi những thứ này xuất hiện, đám Thần Long lập tức có chút choáng váng, thăng cấp còn kèm theo thiên địa dị tượng sao? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà dị tượng này có phải quá bình thường không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả thăng cấp, tất nhiên không thể thiếu đại quân Hỏa Nguyên tố. ͏ ͏ ͏

Có điều lần này bọn nó chưa đánh bao lâu, Giang Tả đã bước vào 3.5 rồi. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh rất khó chịu. ͏ ͏ ͏

Nó lại tới chậm sao? ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Giang Tả sẽ không để ý tới Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh, nó có biểu cảm gì Giang Tả căn bản chưa từng để ý. ͏ ͏ ͏

Có điều lần này chủ yếu là do tu vi của hắn đã viên mãn rồi, nên mới thăng cấp nhanh như vậy. ͏ ͏ ͏

Hắn còn muốn đánh thêm nhiều Phong Nguyên tố hơn nữa, để tiện đưa Tô Kỳ bay lâu hơn một chút. ͏ ͏ ͏

Để có thể tiếp tục giữ Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh lại, Giang Tả nhanh chóng trùng kích 3.6, không lâu sau, hắn lại tiến vào thời kỳ mấu chốt lần nữa. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh đang định lui lại, bây giờ lại choáng váng. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi nó xuất hiện ảo giác sao? ͏ ͏ ͏

Ảo giác cái rắm, Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh, trực tiếp phất tay triệu hoán đại quân mới. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt số lượng Hỏa Nguyên tố tăng lên gấp đôi. ͏ ͏ ͏

Giết, đây là giây phút dị đoan đang suy yếu, hắn cố ý làm vậy, chính là để che giấu mình đang suy yếu. ͏ ͏ ͏

Các anh em, thắng lợi đang ở trước mắt. ͏ ͏ ͏

Sau đó, trong nháy mắt đại chiến đã thăng cấp. ͏ ͏ ͏

Còn đám Thần Long ở bên ngoài lại càng choáng váng hơn, xung quanh người Giang Tả lúc này, đúng là đủ cả nước sôi lửa bỏng, sấm sét bão bùng. ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏

- Tuy rằng không mạnh lắm, nhưng mà cảm giác rất lạ. ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng nhìn ra được Giang Tả đang tấn cấp, tuy rằng tốc độ tấn cấp nhanh một chút, nhưng mà từ lúc bọn họ biết Giang Tả, tấn chức như vậy cũng không tính là gì. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà có ai tấn cấp lại tạo thành hiện tượng như thế này? ͏ ͏ ͏

Nếu không phải bọn họ khống chế được, ai biết đám phong vũ lôi điện này, có thể sẽ mở rộng phạm vi không. ͏ ͏ ͏

Dù sao trong nháy mắt hỏa diễm đã lớn gấp đôi, người tu vi bình thường dính vào, chắc chắn sẽ bị thiêu chết. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Lực lượng này rất đặc biệt, các ngươi đã từng trông thấy chưa? ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏

- Trước kia ta thường xuyên ra ngoài, hình như đã từng gặp rồi, nhưng mà có chút không giống, chắc hẳn đây là Nguyên tố. ͏ ͏ ͏

- Hình như có rất ít người có thể khống chế loại lực lượng này. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Ừ, gần đây ta đã từng tìm hiểu, lực lượng Nguyên tố ở bên ngoài hình như đã khác rồi. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long nói: ͏ ͏ ͏

- Chúng ta, thật sự là từ thời viễn cổ tới đây? Vì sao lại như vậy? ͏ ͏ ͏

Thần Long không nói gì, trước đây khi người kia phong ấn chỗ này lại, căn bản nó không nhìn thấy đối phương, nhưng mà người đó rất mạnh không thể nghi ngờ gì, ͏ ͏ ͏

Tại sao đối phương phải làm như vậy, nó nghĩ mãi cũng không nghĩ ra. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam và Quỷ Nhị Trí đều ngồi trên không trung, Kiếm Thập Tam ngự kiếm ngồi trên thân kiếm, có điều lúc này trên đầu gối của hắn cũng đang đặt một thanh kiếm. ͏ ͏ ͏

Thanh kiếm này xuất hiện từ hư không, hơn nữa khí tức của nó còn khiến Quỷ Nhị Trí cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Lúc này, cả người Quỷ Nhị Trí đột nhiên chấn động, sau đó hắn nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

- Cậu thắng, người chúng tôi phái đi đã chết bên trong rồi, hơn nữa ngoài tin tức truyền ra lúc trước, không hề có thêm tin tức nào nữa. ͏ ͏ ͏

- Đúng là có người vượt quá sức tưởng tượng đã xuất hiện. ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà tin tức này không đủ để ảnh hưởng đến nó, nhưng mà bây giờ, nó lại chết rồi. ͏ ͏ ͏

- Có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đối phương là ai không? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu, sao hắn có thể trả lời vấn đề này được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Quỷ Nhị Trí định đi khỏi, có điều trước khi đi, Quỷ Nhị Trí lại nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

- Trước đó, không phải cậu hỏi Thánh Địa và Tần Thiên có quan hệ gì sao? ͏ ͏ ͏

- Để tôi nói cho cậu biết, Tần Thiên Ngưng, em gái ruột của Tần Thiên được chôn trong cấm địa của Thánh Địa, nghe nói đang chờ đợi cơ hội phục sinh. ͏ ͏ ͏

- Hủy diệt cố hương của cô ta, có thể mang đến sự kích thích, có thể sẽ ảnh hưởng đến việc phục sinh, nhưng mà cụ thể thế nào, tôi cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nhíu mày, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

- Làm như vậy vì muốn trả thù Tần Thiên? ͏ ͏ ͏

Quỷ Nhị Trí lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Đây chỉ là một phần trong số đó, còn một vài chuyện khác, theo chúng ta được biết, nhân loại vẫn còn một cường giả chí cao nữa, hắn ta còn sống, nhưng mà chỉ cần hủy diệt Tần Thiên Ngưng là có thể hủy diệt hắn. ͏ ͏ ͏

- Đây mới là mục đích chính của chúng tôi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vì sao lại nói cho tôi biết những chuyện này? ͏ ͏ ͏

Rõ ràng mấy chuyện này đều là chuyện cơ mật, đừng nói hắn, ngay cả sư muội của hắn có khả năng cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Quỷ Nhị Trí cười nói: ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là vì hy vọng có một ngày, kiếm của cậu sẽ hạ thủ lưu tình với tôi. ͏ ͏ ͏

Nói xong, Quỷ Nhị Trí đã biến mất. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1082

Từ trước đến này Quỷ Nhị Trí không hề tin tưởng nhân loại là kẻ yếu, hoàn toàn ngược lại, hắn còn cảm thấy nơi này là cái nôi sinh ra cường giả. ͏ ͏ ͏

Một nơi không có thiên quyển, lại có thể xuất hiện hai cường giả chí cao, nếu mà có thiên quyến, căn bản một ít âm mưu quỷ kế có thể làm tan rã chỗ này. ͏ ͏ ͏

Việc hắn có thể làm, chỉ là giữ lại cho mình một đường lui. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam đáng giá để hắn đầu tư. ͏ ͏ ͏

Quỷ Nhị Trí đi rồi, tất nhiên Kiếm Thập Tam cũng quay người lại. ͏ ͏ ͏

Bên trong Cốc Long uyên, chắc hẳn không còn nguy hiểm nào nữa. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ đúng là trong Cốc Long uyên không còn nguy hiểm gì, lúc này Tĩnh Nguyệt đã mở mắt ra, Tuy rằng chưa lên tới 3.7, nhưng mà cách cũng không xa. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa công pháp của cô là công pháp độc nhất vô nhị trên thế giới này, chỉ dành riêng cho cô. ͏ ͏ ͏

Ha ha ha. ͏ ͏ ͏

Ai có thể mạnh hơn cô, còn có ai? ͏ ͏ ͏

Được rồi, còn có tiểu oan phụ và và họ Giang kia nữa, cô biết mà. ͏ ͏ ͏

Sau khi Tĩnh Nguyệt tỉnh lại, tất nhiên video cũng bắt đầu phát tiếp. ͏ ͏ ͏

Điều khiển Tĩnh Nguyệt kinh ngạc chính là, lần này thế mà lại không trông thấy Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏

Đợi sau khi lên bờ, cô phát hiện ra chỉ có Tiên Linh Phủ chủ đang đứng cạnh hồ nước. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt kiểm tra quần áo một lát, sau khi phát hiện ra đúng là không bị ướt, cô rời khỏi hồ nước đi đến bên cạnh Tiên Linh Phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh Phủ chủ cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Nơi này đã bị mở ra, vậy chứng tỏ tất cả đều không giống như là thiết ban đầu. ͏ ͏ ͏

- Tất cả đều đang diễn ra đúng như những gì ta hy vọng. ͏ ͏ ͏

- Con đường này không có tiêu chuẩn cụ thể, có thể đi tiếp được hay không, ta không thể nào biết được. ͏ ͏ ͏

- Chỗ này được mở ra, có nghĩa là các ngươi đã hấp thu Tiên Linh khí. ͏ ͏ ͏

- Lợi dụng Tiên Linh khí, các ngươi chính là vô địch ở chỗ này, ở nơi này Tiên Linh khí có thể đốt cháy sinh linh mạnh mẽ hơn các ngươi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt bất đắc dĩ, tin tức quan trọng như vậy, lẽ ra vừa bước vào đã phải nói rồi chứ, bây giờ mới nói, đã muộn rồi. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh Phủ chủ lại nhìn về phía Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Tất cả mọi thứ đều bắt đầu từ việc Vạn Diệp Tiên Linh bị phá hủy, có điều Vạn Diệp Tiên Linh không thể nào bị hủy được, trên đó có lực lượng mà các ngươi không thể nào hiểu được, không thể nào tưởng tượng được. ͏ ͏ ͏

- Nếu có một ngày, thực lực của các ngươi đủ cao, vậy thì lấy Vạn Linh thạch ra, nó có thể dẫn các ngươi tìm được Vạn Diệp Tiên Linh. ͏ ͏ ͏

- Nếu thật sự không có cách nào đối kháng lại được thiên tai nhân họa, vậy thì tìm người dung hợp Vạn Diệp Tiên Linh, có lẽ có thể mang đến cho các ngươi chiến lực cường đại. ͏ ͏ ͏

- Nhớ là, Thánh nữ, hoặc là Thánh nữ dự khuyết, không thể dung hợp Vạn Diệp Tiên Linh. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nghe thấy thế có chút choáng váng, cô không hiểu lắm. ͏ ͏ ͏

Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết không thể dung hợp Vạn Diệp Tiên Linh thì cô có thể hiểu được, nhưng mà Vạn Linh thạch là cái quỷ gì? ͏ ͏ ͏

Hơn nữa phải tìm nó ở nơi nào. ͏ ͏ ͏

Vì sao người này không thể nói rõ ràng hơn một chút? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tiên Linh Phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

- Thứ ta có thể để lại cho các ngươi không nhiều lắm, chỉ có thể sàng lọc tuyển chọn từ trong bố cục lúc trước, tất cả vẫn phải nhờ vào bản thân các ngươi như trước. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tiên Linh Phủ chủ biến mất, video cũng kết thúc. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt thở dài bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Cô còn có thể nói gì nữa, tạm thời ghi chép lại Vạn Linh thạch trước đã. ͏ ͏ ͏

Sau này nếu gặp phải thì nói sau, có điều có khả năng gặp phải không cũng không biết nữa, hoàn toàn không biết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng đang xem video này, hắn cố tình không đi chà đạp Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh mà mở video lên xem, điều này khiến Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh vui mừng, thiết chút nữa nó đã cho rằng mình thắng rồi. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc là, không lâu sau Giang Tả đã tiến giai thành công. ͏ ͏ ͏

Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh lập tức rơi từ thiên đường xuống địa ngục. ͏ ͏ ͏

Dị đoan, quá tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên Giang Tả chắc chắn sẽ không thèm để ý tới Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh. ͏ ͏ ͏

Hắn quan tâm đến đoạn video kia hơn. ͏ ͏ ͏

Lời Tiên Linh Phủ chủ đã nói khiến hắn suy nghĩ rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Lần đầu tiên, thiên địa đại cục mở ra, chính là Vạn Diệp Tiên Linh. ͏ ͏ ͏

Vậy đã chứng tỏ thiên địa đại cục đang tan vỡ không ngừng, cho nên có lẽ chuyện của bọn họ sẽ không ít. ͏ ͏ ͏

Đúng là phiền toái thật đấy, nhưng mà cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, Thánh nữ dự khuyết không thể dung hợp Vạn Diệp Tiên Linh, vậy thì hắn có dung hợp được không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết, ngay cả Vạn Linh thạch, cái này hắn cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Chỉ là cũng không sao cả, dù sao bây giờ hắn cũng không hứng thú lắm với Vạn Diệp Tiên Linh, chủ yếu là do dễ dàng ảnh hưởng đến Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Nếu lỡ Tô Kỳ bị ảnh hưởng biến thành Cửu Tịch thì phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏

Cho dù không thay đổi gì, chỉ thay đổi vẻ bề ngoài, hắn cũng không chịu được. ͏ ͏ ͏

Dù Cửu Tịch có xinh đẹp đi chăng nữa, có thể hơn được Tô Kỳ tự nhiên sao? ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, trước đây khi còn nhỏ hắn hoàn toàn vừa ý với vẻ ngoài của Tô Kỳ, tuy rằng bây giờ không còn ý nghĩ đó nữa, nhưng hắn vẫn thích Tô Kỳ bình thường hơn. ͏ ͏ ͏

Còn nữa, nếu biến thành Cửu Tịch, không chừng hắn thật sự sẽ rút đao. ͏ ͏ ͏

Cho dù không rút đao, tối đi ngủ sẽ có cảm giác tâm lý vặn vẹo, đây là chuyện vô cùng khó chịu, giống như một kẻ biến thái. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1083

Đối với một người bản thân chán ghét vô số năm, một người mình từng giết vô số lần, bây giờ lại nằm chung một chỗ, còn làm vài chuyện thân mật, còn ân ái. ͏ ͏ ͏

Ai chịu nổi? Mặc kệ người khác có chịu nổi hay không, bản thân hắn chắc chắn sẽ khó chịu. ͏ ͏ ͏

Đời này Tô Kỳ còn chưa biến thành Cửu Tịch, nếu như kiếp trước biết Cửu Tịch là Tô Kỳ, đó mới là chuyện khó chịu. ͏ ͏ ͏

Nhất là khi Cửu Tịch biến thành Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tâm lý oán hận sẽ rất lớn đó. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, sau khi biết rõ chân tướng chuyện này, cũng dễ dàng khiến người ta điên cuồng. ͏ ͏ ͏

Cho nên, dù thể nào cũng không thể để Tô Kỳ biến thành dáng vẻ Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Bởi vì nếu thật sự thay đổi, hắn cũng phải chấp nhận, cũng phải thương, cũng phải yêu. ͏ ͏ ͏

Hắn không có cách lựa chọn nào khác. ͏ ͏ ͏

Điều duy nhất hắn có thể làm, chính là ngăn cản Tô Kỳ xuất hiện với vẻ ngoài của Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Có điều, chắc là không có vấn đề gì, dù sao bây giờ Tô Kỳ không có khả năng sẽ trở thành Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Cứ để Tĩnh Nguyệt tỷ làm Thánh nữ cả đời đi. ͏ ͏ ͏

Để Tĩnh Nguyệt làm Thánh nữ, Giang Tả rất ủng hộ đó. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Tĩnh Nguyệt đã đi xuống dưới chân núi lửa, hiện giờ cô cảm thấy áp lực ở chỗ này, cũng không khó chịu đựng như trước nữa. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua vừa xuống dưới không lâu, cô đã nhận được tin tức, hung thú Đào Ngột? ͏ ͏ ͏

- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao thoáng cái đã có thêm một con hung thú? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt có chút mơ màng. ͏ ͏ ͏

Không phải cô chỉ bế quan một chút thôi sao, thế nào hung thú Đào Ngột lại tới rồi? ͏ ͏ ͏

Trong này có chuyện gì mà cô không biết? ͏ ͏ ͏

Lúc này, Tĩnh Nguyệt gọi điện thoại cho Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên cũng vừa tỉnh lại từ video, vừa rồi Biên Hải Đao Khách đã khôi phục tạm ổn rồi, cho nên cô lại xem video. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô nhận được điện thoại của Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

- Thánh nữ sư tỷ, chị không sao chứ? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Chị bị làm sao từ bao giờ hả? Em ở đó có sao không? Sao chị cứ có cảm giác em sẽ gây ra phiền toái nhỉ? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Đã xảy ra một vài chuyện nhỏ, có điều em gặp được Biên Hải đạo hữu, cho nên không có nguy hiểm gì. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt sững sờ: ͏ ͏ ͏

- Hả? Biên Hải đạo hữu? Nghe quen tai, là ai vậy? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Là một vị đạo hữu lần trước ở nơi nguyền rủa đã cứu em, là người tốt. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhíu mày: ͏ ͏ ͏

- Đã cứu em một lần? Lần này lại cứu em tiếp? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên có chút lúng túng, sau đó cô gật đầu "ừ" một tiếng. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt sờ lên mặt mình, chuyện này quá trùng hợp nhỉ? ͏ ͏ ͏

Liên tục được một người cứu hai lần, không phải có duyên phận chính là cố ý. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, liên quan gì đến Tĩnh Nguyệt cô, dù sao hiện giờ cũng không có vấn đề gì, không chừng còn có chuyện để hóng, nếu thật sự có vấn đề, cô sẽ ra tay. ͏ ͏ ͏

Lúc ấy cũng không muộn. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt không hỏi chuyện này nữa, cô nói: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi đột nhiên lại tăng thêm Đào Ngột, em biết chuyện gì đã xảy ra không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Không có bất kỳ tin tức video nào, bất ngờ đã được thêm vào. ͏ ͏ ͏

- Có điều nếu Thánh nữ sư tỷ muốn biết, thì vừa rồi ngoài biển đã xảy ra một trận đại chiến kinh Thiên động Địa, nước biển che khuất cả hòn đảo. ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa nghe nói không chỉ mỗi hòn đảo này của em bị như vậy, rất có thể là tất cả hòn đảo đều bị. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

- Thời gian chấm dứt đại chiến, và thời gian có thể triệu hoán Đào Ngột, chênh lệch bao nhiêu? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên suy nghĩ một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Hình như không chênh nhau nhiều lắm. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Được rồi, em làm chuyện của mình đi, đừng cản trở người khác, hiếm khi người Thánh Địa được tiếp xúc với người bên ngoài, nhớ lưu lại ấn tượng tốt. ͏ ͏ ͏

- Đây là thể diện của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu đồng ý, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, làm sao mới tạo được ấn tượng tốt? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Giống như tính cách của em đó, rất nhiều người đều thích con gái lương thiện. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nhìn Biên Hải Đao Khách, sau đó quay đầu nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà, Thánh nữ sư tỷ, vừa rồi vì em cứu một con cá, đã hại anh ta bị thương không nhẹ, còn thích hợp không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi chị chỉ nói đùa thôi, hai người cứ tiếp tục cố gắng nhé, chị phải đi tìm Long châu đây. ͏ ͏ ͏

- Hình như chị đã trông thấy rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt cúp điện thoại nay. ͏ ͏ ͏

Còn Thanh Liên thì nhìn về phía Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏

- Thánh nữ sư tỷ bảo tôi lưu lại ấn tượng tốt. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1084

Biên Hải Đao Khách có chút choáng váng, sau đó trong lòng hắn khẽ thở dài, rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần, ấn tượng về cô đã rất tốt rồi. ͏ ͏ ͏

Tốt đến mức nào nhỉ? ͏ ͏ ͏

Tốt đến tình trạng nếu có lần sau, hắn sẽ cố gắng tránh đi, tránh càng xa càng tốt. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt chưa bao giờ nghĩ đến, sư muội của mình sẽ được người khác cứu. ͏ ͏ ͏

Có điều không làm sao là tốt rồi, nếu không thì chắc chắn sẽ trọng thương quay về. ͏ ͏ ͏

Không cẩn thận có khi còn mất mạng, phải cảm ơn người kia thật tốt. ͏ ͏ ͏

Đợi khi về, bảo Thanh Vân sư thúc chuẩn bị một phần hậu lễ vậy. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi cô nói mình nhìn thấy Long châu, thật ra cũng không phải nói dối, cô thật sự trông thấy một viên Long châu cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏

Chỉ là cô không chắc có rồng ở cạnh đó hay không, nếu có thì không tiện ra tay. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Tĩnh Nguyệt đã đi tới một chân núi khác. ͏ ͏ ͏

Ở dưới chân núi này, cô trông thấy vài viên Long châu, những viên Long châu này gần như vây quanh ngọn núi. ͏ ͏ ͏

Cô nghĩ có lẽ Thần Long đang ở dưới chân núi này. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt không nghĩ nhiều nữa, trước tiên cứ lấy vài viên Long châu đã rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhanh chóng đi đến trước một viên Long châu, cô không nói hai lời trực tiếp chạm tay vào nó, sau đó Long châu thu nhỏ lại rất nhanh, cuối cùng chui vào trong cây quạt trên tay Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Cây quạt này Tĩnh Nguyệt vừa mới lấy ra, cô mở quạt ra, thì trông thấy mặt trước đã có thêm một hạt châu, còn chính giữa cây quạt có bốn chữ lớn: Càn Khôn Vô Lượng. ͏ ͏ ͏

Thứ này là do sư phụ Tĩnh Nguyệt đặc biệt chuẩn bị cho cô để lấy Long châu. ͏ ͏ ͏

Sau khi lấy xong một viên Long châu, Tĩnh Nguyệt trực tiếp đi về phía viên thứ hai. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thần Long đang ở bên cạnh Giang Tả đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏

- Long châu của ta bị thiếu mất một viên rồi, có người đang trộm Long châu của ta. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày lại, hình như hắn đang nghĩ tới điều gì đó, đặc biệt là Tĩnh Nguyệt vừa mới tự do. ͏ ͏ ͏

Người này là đáng nghi nhất. ͏ ͏ ͏

Nghi vấn duy nhất còn lại chính là, có phải Tĩnh Nguyệt tỷ đang ở đúng hòn đảo của Thần Long không. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hỏi Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Trên Thần Long đảo của ngươi có núi lửa không? ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: Có, là nơi trước kia đại tiểu thư dùng để luyện công. ͏ ͏ ͏

Được rồi, Giang Tả đã xác định được, chắc chắn là Tĩnh Nguyệt tỷ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tỷ đúng là không sợ chết, chị ta không sợ Thần Long sẽ giết chết chị ta sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Chắc là người của Thánh Địa đi cùng với ta. ͏ ͏ ͏

Thần Long hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Vậy tiểu hữu định lấy bảy viên ngọc rồng hả? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không, ta chỉ muốn lấy một quả trứng. ͏ ͏ ͏

Thần Long có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Một quả trứng? Ta nhớ trong Cốc Long uyên, không có quả trứng nào đáng giá cả. ͏ ͏ ͏

- Đáng giá nhất là trứng rồng, nhưng mà ta không phát hiện ra có con rồng nào đẻ trứng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả kinh ngạc, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết Trường Sinh Long không? ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Trên đời này còn có loại rồng này sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Có, hơn nữa còn ở ngay trong Cốc Long uyên, mở cửa không gian đi, chúng ta qua đó xem thử. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói vị trí cho Thần Long, rồi Thần Long mang theo hắn rời khỏi đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi Thần Long và Giang Tả đi rồi, đám Cửu giai Long đều mơ màng. ͏ ͏ ͏

Vậy, bây giờ bọn họ nên làm gì? ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm nói: ͏ ͏ ͏

- Bây giờ nhiệm vụ đã kết thúc, có phải chúng ta được tự do rồi hay không? Dù sao bọn họ cũng chưa giao nhiệm vụ nào khác cho chúng ta, hay là chia ra? ͏ ͏ ͏

Lúc bọn họ còn đang suy xét, con rùa đen đã chạy xuống biển chơi đùa từ lâu rồi, rất nhanh đã không thấy tung tích. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên hòn đảo nơi Mặc Ngôn đang ở, lửa cháy vô cùng mạnh, đừng nói đến quả trứng khổng lồ, ngay cả Lục Nguyệt Tuyết cũng không thấy bóng dáng đâu nữa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn thì đang rất hăng hái. ͏ ͏ ͏

Bởi vì quả trứng đã đổi sắc rồi, điều này chứng tỏ, rất có thể nó sắp chín rồi. ͏ ͏ ͏

Trường sinh đang đợi cô. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn ma tu cô sắp trở thành ma tu đầu tiên từ cổ chí kim trường sinh bất lão. ͏ ͏ ͏

Rất có thể là người tu luyện đầu tiên trường sinh. ͏ ͏ ͏

Ha ha ha. ͏ ͏ ͏

Chỉ nghĩ đến thôi, Mặc Ngôn đã sắp chảy cả nước miếng rồi, trên mặt mang theo nụ cười ngốc nghếch. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả và Thần Long đã xuất hiện trên bầu trời, thấy Mặc Ngôn và Lục Nguyệt Tuyết đã biến sắc, hắn không biết nói gì cho phải nữa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn đã dùng Thất sắc hỏa diễm để nhuộm màu cho quả trứng Trường Sinh Long, để làm gì đây? ͏ ͏ ͏

Vì để Lục Nguyệt Tuyết cũng có màu cầu vồng sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long lập tức nhíu này: ͏ ͏ ͏

- Chỗ này thế mà lại có một quả trứng rồng, hơn nữa còn là trứng rồng bậc này. ͏ ͏ ͏

Sau khi tới gần hòn đảo, Thần Long mới phát giác được sự tồn tại của trứng Trường Sinh Long, còn cảm thấy khiếp sợ trước khí tức của quả trứng. ͏ ͏ ͏

Quả trứng này không yếu hơn trứng Thủy Long Thánh Thú chút nào. ͏ ͏ ͏

Nếu như nó ăn quả trứng này vào, tiên tư lập tức tăng lên một khoảng. ͏ ͏ ͏

Sau này trưởng thành cùng cấp bậc với Thủy Long Thánh Thú, hoàn toàn không phải vấn đề. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, quả trứng này được bỏ vào đây từ lúc nào? ͏ ͏ ͏

Là ai đã bỏ nó vào trong này vậy? ͏ ͏ ͏

Nó hoàn toàn không biết. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1085

Thần Long không để ý đến đám lửa ở dưới cho nắm, ngược lại đối với Lục Nguyệt Tuyết nó có chút tò mò. ͏ ͏ ͏

- Tiểu cô nương nhân loại này, đúng là rất may mắn, thế mà có thể lĩnh ngộ được bản nguyên từ trứng rồng. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không nhịn được mở miệng: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ là do có lựa chọn đối lập. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, nếu không có những hành động khó hiểu của Mặc Ngôn, khó nói trước Lục Nguyệt Tuyết có thể lĩnh ngộ được đạo trường sinh không. ͏ ͏ ͏

Mặc dù chỉ là chút da lông của da lông. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà như vậy cũng rất khó lường rồi, chủ yếu là do cô ta mới cấp hai. ͏ ͏ ͏

Nếu như cô ta lĩnh ngộ khi Thất giai, thì đúng là đại tạo hóa. ͏ ͏ ͏

- Đây là Trường Sinh Long mà ngươi nói? Khí tức đúng là rất giống trường sinh. ͏ ͏ ͏

Có điều nó cũng không phải đồ của Cốc Long uyên, ngươi muốn lấy, ta cũng không ngăn cản. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói. ͏ ͏ ͏

Mặc dù nó đã suy đoán ra vài chuyện, nhưng mà có phải thứ thuộc về nơi này hay không, nó không có quyền quyết định. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Vậy ta sẽ mang đi, hơn nữa còn lấy cả Long châu của ngươi. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Cũng được, có điều đừng tùy tiện gọi ta ra, tuy rằng chưa chắc ta đã đáp lại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chỉ cười không nói gì, nếu hắn muốn triệu hoán, còn để cho Thần Long đồng ý hay không sao? ͏ ͏ ͏

Long châu ở trong tay hắn, không có chuyện không triệu hoán được Thần Long, ngay cả xác chết, hắn cũng có thể triệu hoán ra được. ͏ ͏ ͏

Đúng là một con rồng ngây thơ. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ không để ý đến quyền sở hữu trứng Trường Sinh Long nữa, khi trông thấy quả trứng này, Thần Long cũng hiểu được chuyện này rất khó giải quyết. ͏ ͏ ͏

Tiễn nó đi sớm cũng coi như chuyện tốt. ͏ ͏ ͏

- Không xuống dưới quản lý một chút sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn Mặc Ngôn đang nhóm lửa nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không cần, người ngồi trên quả trứng rồng sắp tỉnh lại rồi, đến lúc đó ngươi cho cô ta một tấm gương, để cô ta nhìn dáng vẻ của mình. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng không biết Giang Tả muốn làm gì, nhưng mà chỉ là chuyện cỏn con thôi, Thần Long sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, khí tức trên người Lục Nguyệt Tuyết bắt đầu biến mất, trên người cô đã có thêm một cái ấn ký trường sinh đạo rất nhỏ rồi. ͏ ͏ ͏

Coi như là thành quả khi cô lĩnh ngộ trứng Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Tuổi thọ của cô cũng đã tăng gấp đôi, không hề ít hơn Ngũ giai. ͏ ͏ ͏

Ngũ giai đâu phải chỉ có mấy nghìn năm tuổi thọ. ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều, rất ít người có thể sống lâu như vậy, quan trọng là thiên tai nhân họa, cộng với việc giới tu luyện tương đối tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết nhanh chóng mở mắt ra, chỉ là thứ lọt vào mắt khiến cô có chút nghi ngờ, tại sao lại có Thất sắc hỏa diễm? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn lại làm gì vậy? ͏ ͏ ͏

Ngay từ đầu cô và Mặc Ngôn đều ở chỗ này, nếu xảy ra chuyện gì, chắc chắn Mặc Ngôn không thoát được liên quan. ͏ ͏ ͏

Nếu có nguy hiểm, Phá Thiên thương đã đánh thức cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Phá Thiên thương vẫn luôn không có phản ứng, vậy chứng tỏ không có nguy hiểm gì, chắc chắn là do Mặc Ngôn gây ra tất cả chuyện này. ͏ ͏ ͏

Chỉ là lúc cô còn đang mơ hồ, đột nhiên trước mặt cô xuất hiện một tấm màn nước. ͏ ͏ ͏

Trong màn nước hiện ra một cô gái tóc dài, chỉ là điều khiến Lục Nguyệt Tuyết kinh ngạc chính là, trên người cô gái này có bảy màu sắc, tóc mặt hay các bộ phận khác, tất cả đều bảy màu, ͏ ͏ ͏

Trong tay cô ta đang cầm một cây thương bảy màu. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Lục Nguyệt Tuyết có dự cảm không ổn, sau đó cô cúi đầu nhìn Phá Thiên thương. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng cô đứng dậy nhắm thẳng vào Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó cô khởi động Phá Thiên thương, sử dụng công kích mạnh nhất đánh xuống. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn chết đi! ͏ ͏ ͏

Bùm bùm! ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả và Thần Long nghe thấy tiếng nổ cực mạnh, không chỉ có một tiếng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, xuống dưới xem quả trứng rồng một chút, xét theo bối phận, nó còn là trưởng bối của ngươi đó. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Thật sự là do Long sinh ra sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Gì mà thật hay giả, nếu như ngươi biết rõ sự tồn tại của Long, vậy thì phải biết, Thủy Long Thánh Thú cũng chỉ là một phần nhỏ của Long thôi. ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Đúng là ta biết Long tồn tại, nhưng mà chưa từng có người chứng minh điều ấy là đúng, cũng chưa bao giờ có tin tức về Long. ͏ ͏ ͏

- Ta vẫn luôn cho rằng, Long chỉ chỉ tồn tại trong truyền thuyết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Nói là trong truyền thuyết cũng đúng, quả thật nó rất ít ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Thần Long kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Tiểu hữu biết nó? Hay là đã từng gặp? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Coi như đã từng gặp. ͏ ͏ ͏

Chuyện này tương đối phức tạp, không tiện nói tỉ mỉ. ͏ ͏ ͏

Đợi khi Giang Tả và Thần Long hạ xuống, Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn đã yên tĩnh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ra đây đi, đừng giả vờ nữa. ͏ ͏ ͏

Thực tế, căn bản Lục Nguyệt Tuyết không công kích Mặc Ngôn, cô chỉ làm ra vẻ như vậy thôi. ͏ ͏ ͏

Vì sao? ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Lục Nguyệt Tuyết rất tức giận, nhưng mà màn nước xuất hiện, rõ ràng không phải thủ đoạn của Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Điều này có nghĩa là, có người thứ ba ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1086

Cho nên trước khi phát hiện ra người đó, tất nhiên Lục Nguyệt Tuyết sẽ chọn cách tụ hợp với Mặc Ngôn trước, sau đó giả vờ giết chết Mặc Ngôn, để lừa gạt người kia. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng xem người đến là ai, nếu như đánh thắng được thì đánh, không đánh lại thì bỏ chạy. ͏ ͏ ͏

Dù sao các cô cũng không phải kẻ ngốc. ͏ ͏ ͏

Có điều sau khi phát hiện người tới đây là Phá Hiểu, vậy không cần phải lo lắng nữa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn chạy tới trước tiên: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đại lão, trứng rồng là tôi... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bùm! ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn còn chưa nói xong, đã bị bắn một phát bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Sau đó lại dính thêm vài phát nữa. ͏ ͏ ͏

Bùm bùm bùm! ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, vừa rồi cô lấy đại cục làm trọng không đánh Mặc Ngôn, hiện giờ đã biết người kia là Phá Hiểu, Lục Nguyệt Tuyết sẽ không cố kỵ nữa, giết Mặc Ngôn trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Thần Long không để ý chút lào, đánh nhau kiểu này, trong mắt hắn chỉ như hai con kiến đang đánh nhau mà thôi, căn bản không ảnh hưởng gì đến nó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả nhìn giống như con kiến, lại vô cùng nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Sau này nếu nó trông thấy một con kiến dám gầm lên với nó, nói không chừng nó cũng phải suy nghĩ kỹ một chút. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không thèm để ý, hắn đang định dập tắt Thất sắc hỏa diễm. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua khi hắn vừa bước đến đó thì, "bịch!" Mặc Ngôn đã rơi vào trong đống lửa, cô cũng bị Thất sắc hỏa diễm nhuộm màu. ͏ ͏ ͏

Có điều Mặc Ngôn vẫn yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏

- Trứng, trứng rồng là của tôi, sắp chín rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói với Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

- Thất sắc hỏa diễm không thể nướng chín trứng rồng được. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

- Vậy, vậy đại lão cũng không thể cứ lấy đi như vậy, do, do chúng tôi phát hiện ra đấy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, hắn chỉ vung tay lên một cái, một đống pháp bảo to như quả trứng rồng này đã xuất hiện trước mặt Mặc Ngôn, sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Những thứ này đã đủ chưa? ͏ ͏ ͏

Một câu nói, một hành động này của Giang Tả, đã làm cho Mặc Ngôn vốn dĩ đang trọng thương đứng bật dậy. ͏ ͏ ͏

Một quả trứng Trường Sinh Long trong mắt Mặc Ngôn, có khả năng không thể sử dụng được. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà một đống pháp bảo này, còn là pháp bảo có phẩm chất không thấp chồng chất trước mặt cô, vậy thì lại khác. ͏ ͏ ͏

Đó chính là Linh thạch sáng bóng, rất rất nhiều Linh thạch đó. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn không nói hai lời lui ngay sang bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đại lão, bây giờ trứng rồng là của anh rồi, ai nói không phải, tôi liều mạng với kẻ đó. ͏ ͏ ͏

Nói xong, Mặc Ngôn định đi thu pháp bảo, thì Lục Nguyệt Tuyết đã xuất hiện trước mặt cô. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết không nói gì, nhưng ánh mắt cô thể hiện rất rõ. ͏ ͏ ͏

Cô muốn một nửa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

- Cô ăn cướp trắng trợn. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Là do tôi phát hiện ra, cho cô một nửa coi như cô có lời rồi." ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất có đạo lý, ngay cả Mặc Ngôn cũng không có cách nào phản bác. ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà, là do tôi nướng chín trứng rồng đó. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết chỉ vào mình, sau đó gõ chữ: "Cho nên, đây là lý do cô nướng tôi thành thế này?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn chỉ vào mình nói: ͏ ͏ ͏

- Hiện giờ tôi cũng giống cô rồi, huề nhau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe qua cuộc tranh luận của hai kẻ dở hơi này một chút, hắn cảm thấy hai người này đúng là không lo lắng chuyện này chút nào. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng bị Thất sắc hỏa diễm nhuộm màu, sẽ không rửa sạch được. ͏ ͏ ͏

Kẻ mạnh như Cửu Tịch còn phải tự sát, chứ đừng nói đến hai người kia muốn rửa sạch. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, sự tồn tại của Thất sắc hỏa diễm giống như lỗi BUG vậy. ͏ ͏ ͏

Nhìn qua có vẻ rất đơn giản, nhưng mà lại không tẩy hết màu được. ͏ ͏ ͏

Ngươi cho rằng chỉ cần cắt bỏ một miếng thịt đi là được sao? ͏ ͏ ͏

Ngây thơ. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết sau này hai con nhóc này sẽ gây gổ với nhau thế nào nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi đến trước quả trứng rồng, trước tiên hắn thu Thất sắc hỏa diễm lại, thuận tiện còn xử lý sạch củi lửa. ͏ ͏ ͏

HIện giờ quả trứng Trường Sinh Long nguyên vẹn đã xuất hiện trước mặt Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Hơi lớn, không tiện mang theo. ͏ ͏ ͏

Thực tế thì ngược lại, đối với Giang Tả hoàn toàn không có vấn đề gì, dùng Mộng Tinh thạch thu quả trứng rồng này vào không áp lực chút nào, nhưng mà Giang Tả lại không có ý định mang quả trứng rồng này về nhà. ͏ ͏ ͏

Hắn muốn đưa quả trứng rồng này đến Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ quan hệ giữa hắn và Thánh Thú Long tộc không được tốt, sau này khi con Tiểu Ô Quy chạm đến cánh cửa kia, sẽ nghênh đón bọn chúng. ͏ ͏ ͏

Có thêm Trường Sinh Long sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Còn việc con rồng này có chịu nghe lời hay không, Giang Tả cũng không lo lắng lắm, thêm cho nó mấy cái phù văn lên người, đến lúc đó tự sẽ nghe lời. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả không muốn làm chuyện kiểu này, để dì nhỏ tự nghĩ cách vậy. ͏ ͏ ͏

Thần Long vươn móng vuốt ra, sau đó trong nháy mắt của trứng rồng bay vào trong tay nó, hơn nữa còn nhanh chóng thu nhỏ lại. ͏ ͏ ͏

Tâm Chưởng Càn Khôn. ͏ ͏ ͏

Thần Long biết pháp thuật thế này, khiến Giang Tả vô cùng bất ngờ, có lẽ là do hai anh em nhà họ Tần đã dạy cho nó. ͏ ͏ ͏

Khi quả trứng rồng thu nhỏ lại bằng quả trứng vịt, Thần Long giáo trứng rồng bảy màu cho Giang Tả, nó nói: ͏ ͏ ͏

- Những chuyện khác không cần ta phải nói nhiều nữa nhỉ? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1087

Trong mắt Thần Long, với kiến thức của Giang Tả, tất nhiên hắn sẽ biết đây là Tâm Chưởng Càn Khôn, cũng biết cách cách phóng thích Tâm Chưởng Càn Khôn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ đã thu được trứng Trường Sinh Long, Giang Tả không định tiếp tục ở lại chỗ này nữa. ͏ ͏ ͏

Nên đến chờ Tô Kỳ xuất quan. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả đang định đi, Mặc Ngôn gọi hắn lại: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đại lão, từ từ đã, chờ chúng tôi với. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Lúc này mờ đã cất hết số pháp bảo kia đi rồi, cô mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đại lão, có tiện đường không? ͏ ͏ ͏

- Có thể tiện đường đưa chúng tôi cùng đi ra ngoài không? ͏ ͏ ͏

Đây là chỗ nào hai cô đều không biết, nếu không đi theo Phá Hiểu cùng nhau ra ngoài, có trời mới biết bao giờ bọn họ mới có thể ra ngoài được. ͏ ͏ ͏

Cho nên sau khi Mặc Ngôn nói xong, Lục Nguyệt Tuyết cũng cung kính cúi người một cái. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Thần Long, chuyện này phải xem Thần Long, bởi vì hắn không thuận đường với hai người kia. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Không có vấn đề gì, tổng cộng có bao nhiêu người, để ta đưa các ngươi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết rất vui mừng, sau đó cô gõ một vài chữ. ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn dòng chữ với vẻ mặt choáng váng, sau đó nó nói: ͏ ͏ ͏

- Văn tự cận đại, ta vẫn chưa học. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Lục Nguyệt Tuyết không ngừng cúi người xin lỗi. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏

- Hở ra là cúi người, làm tôi có cảm giác cứ như đang tiễn người ta về nơi chín suối vậy. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "...'' ͏ ͏ ͏

Thần Long cũng rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết lập tức không dám cúi người lung tung nữa. ͏ ͏ ͏

Cô cảm thấy vừa rồi mình ra tay vẫn còn nhẹ. ͏ ͏ ͏

Cũng may Thần Long không có vẻ thẹn quá hóa giận. ͏ ͏ ͏

Đi cùng Mặc Ngôn có đôi khi khiến người ta hãi hùng khiếp vía. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Được rồi, chờ ta xem xét một lát, chỉ cần là người xa lạ, ta đều giúp đỡ đưa ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Chuyện này khiến Lục Nguyệt Tuyết vô cùng cảm kích, như vậy chứng tỏ các vị sư tỷ sư muội của cô, đều có thể bình an ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ cô định cúi người, cuối cùng lại đổi thành chắp tay cảm ơn. ͏ ͏ ͏

Tất cả đều là lỗi của Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Tự nhiên lại nói bừa cái gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn được đưa đến cửa ra vào ban đầu, còn Giang Tả, tất nhiên là hắn quay về hòn đảo nhỏ chỗ Tô Kỳ đang ở. ͏ ͏ ͏

Còn đám Cửu giai Long, chắc là ai về nhà nấy rồi. ͏ ͏ ͏

Ai thèm quan tâm bọn chúng làm gì nữa, hiện giờ đã không cần ăn bọn chúng nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Khi Giang Tả quay lại hòn đảo nhỏ, Tô Kỳ cũng mở mắt ra, cô đã lĩnh hội được hoàn toàn rồi. ͏ ͏ ͏

Đã có lý giải rất sâu về đạo. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cô lại cảm thấy không có ý nghĩa gì cả. ͏ ͏ ͏

Dù sao cô tăng cấp cũng không dựa vào thứ này, ví dụ như hiện tại, cô đã 3.4 rồi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng nguyên nhân thăng cấp có một phần nhỏ là vì thể nghiệm đạo, nhưng mà Tô Kỳ cảm thấy nếu cô muốn thăng cấp chắc chắn sẽ tăng cấp vô cùng nhanh. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà muốn thăng cấp thì phải tu luyện, tu luyện thì phải lãng phí rất nhiều thời gian, chuyện đó tương đương với việc một khoảng thời gian dài không được gặp Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Cho nên, cô không muốn thăng cấp. ͏ ͏ ͏

Sau khi Tô Kỳ hoàn toàn tỉnh lại, cô nhìn thấy Tần Thiên Ngưng cũng tỉnh lại. ͏ ͏ ͏

Có Tần Thiên Ngưng ở đây đương nhiên Tiên Linh Phủ chủ cũng ở đây. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nói: ͏ ͏ ͏

- Em cảm thấy bản thân đã có thể nghiệm rất sâu về đạo, em sắp Nhập đạo rồi. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy vậy, Tô Kỳ kinh ngạc, Tần Thiên Ngưng đã tu luyện mấy vạn năm rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏

Cho dù không phải rất lâu, nhưng chắc cũng phải một hai vạn năm chứ? ͏ ͏ ͏

Tốn nhiều thời gian như vậy, thế mà vẫn chưa Nhập đạo? ͏ ͏ ͏

Thật hay giả? ͏ ͏ ͏

Thiên tư kém như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng sư phụ cô chỉ mất mấy trăm năm thôi đã Lục giai rồi, hiện giờ sắp Thất giai. ͏ ͏ ͏

Đấy là còn chưa tính đến sư bá của cô, đó là nhân vật truyền kỳ của Thánh Địa, mấy trăm năm thôi đã Bát giai Vấn đạo. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng cả giới tu luyện này không có mấy người làm được như vậy, nhưng mà kém cũng không kém đến mức mấy vạn năm rồi vẫn ở Thất giai, còn chưa Nhập đạo chứ. ͏ ͏ ͏

Được rồi, thiên tư, tu vi của Tần Thiên Ngưng kém một chút, nhưng mà không thể nghi ngờ là cô ấy không cần trưởng thành, không cần thiên tư tốt. ͏ ͏ ͏

Bởi vì bên cạnh cô ấy có ca ca mạnh nhất giới tu luyện, còn là người trong lòng là người xếp thứ hai nữa. ͏ ͏ ͏

Đúng là không có lúc nào không được bảo vệ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tiên Linh Phủ chủ cất lời: ͏ ͏ ͏

- Ừ, nhanh, có điều không cần phải quá vội vàng, chuyện Nhập đạo có thể để từ từ, đến Bát giai lại cố gắng, có rất nhiều chỗ tốt đối với em. ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng quay đầu sang nói: ͏ ͏ ͏

- Không được, em muốn nhanh chóng lên đến Cửu giai. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh Phủ chủ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Gần đây hình như em rất muốn lên đến Cửu giai, muốn làm gì sao? ͏ ͏ ͏

Tần Thiên Ngưng nói: ͏ ͏ ͏

- Bí mật, đến lúc đó anh sẽ biết, đừng hỏi em nữa có hỏi em cũng không nói nói, đến lúc đó chắc chắn em sẽ nói cho anh. ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, đi chuẩn bị trước khi khi rời khỏi nhà, em không muốn chỗ này bị phá hoại. ͏ ͏ ͏

- Chỗ này chính là nhà của chúng ta. ͏ ͏ ͏

- Em muốn lúc nào chỗ này cũng tốt đẹp, chờ sau này chúng ta sẽ còn quay lại. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1088

Tô Kỳ nhìn hai người kia, cô phát hiện ra bóng dáng của Tần Thiên Ngưng đã biến mất chỉ còn lại một mình Tiên Linh Phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Hình ảnh di chuyển rất nhanh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ phát hiện ra, lúc này cô đang đứng trên bầu trời của Cốc Long uyên. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh Phủ chủ cũng đứng trên này, trên người Tiên Linh Phủ chủ có vô số xích sắt, những xích sắt này nối với Cốc Long uyên bên dưới. ͏ ͏ ͏

- Nơi này rất quan trọng với Thiên Ngưng, cô ấy muốn một ngày nào đó sẽ quay lại, cho nên ta đã không ở nơi này, phong ấn hoàn toàn. ͏ ͏ ͏

- Tuy rằng lãng phí rất nhiều lực lượng, nhưng mà đối với ta mà nói, đây là chuyện cần phải làm. ͏ ͏ ͏

- Có điều ta cũng để lại vài thứ ở chỗ này, có thể lấy được hay không, phải xem duyên phận. ͏ ͏ ͏

- Thứ đó quá mức đặc biệt, không có cách nào can thiệp vào. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh Phủ chủ nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói gì thêm, dù sao chắc chắn cô cũng không biết thứ đặc biệt kia rốt cuộc là cái gì. ͏ ͏ ͏

Vấn đề này giữ lại cho sư tỷ cô tìm hiểu. ͏ ͏ ͏

Lúc này có một quang cầu ngưng tụ ra từ phong ấn, quang cầu này rơi thẳng vào tay Tiên Linh Phủ chủ, sau đó hắn đưa cho Tô Kỳ rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Ta từng giao dịch với Tiên Sơn, triệu hoán Tiên Minh thuyền, lợi dụng quang cầu này, các ngươi sẽ tìm được Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nhịn được hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sau khi tìm được thì sao? ͏ ͏ ͏

Cô hy vọng mình sẽ nhận được đáp án, nếu không thì ai thèm đi. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh Phủ chủ nói: ͏ ͏ ͏

- Trên Tiên Sơn có một cơ duyên, có thể khiến các ngươi tăng thêm cơ hội triệu hoán bản thể hung thú. ͏ ͏ ͏

- Những chuyện ta có thể giúp đỡ rất có hạn, những chuyện khác chỉ có thể dựa vào bản thân các ngươi thôi. ͏ ͏ ͏

Thế mà lại là cơ hội có thể triệu hoán bản thể của hung thú. ͏ ͏ ͏

Thật ra hình chiếu của hung thú đã rất lợi hại rồi, nếu như có thể triệu hoán được bản thể, vậy chính là đại sát chiêu. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết sẽ tăng thêm thế nào. ͏ ͏ ͏

Có điều, chuyện này đúng là không tệ, có thể nhận. ͏ ͏ ͏

Sau đó giơ tay ra chạm vào quang cầu, trong nháy mắt quang cầu đã chui vào trong ấn ký của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Sau khi quang cầu chui vào trong ấn ký của Tô Kỳ, Tiên Linh Phủ chủ cúi đầu nhìn về phía Cốc Long uyên, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Nhanh chóng trở nên mạnh mẽ đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tiên Linh Phủ chủ biến mất. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ở trong sơn động cũng tỉnh táo lại, mặc dù đối phương vẫn luôn bảo các cô phải trở nên mạnh mẽ, vẫn luôn nói con đường này không dễ đi, nhưng mà hiện giờ Tô Kỳ vẫn chưa cảm thấy gì. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa khái niệm về thời gian của người tu luyện không giống với người bình thường. ͏ ͏ ͏

Khó nói trước cô và chồng mình có thể sống bao lâu, dù sao có thể bình yên vô sự trong một khoảng thời gian ngắn là tốt rồi. ͏ ͏ ͏

Người cần quan tâm những chuyện kia, là sư tỷ của cô. ͏ ͏ ͏

Sau khi xác định đã hoàn toàn không còn việc gì nữa, Tô Kỳ lại đến trước cửa ra vào động phủ, sau đó cô vung kiếm chém vào cửa động. ͏ ͏ ͏

Trông thấy tia sáng, Tô Kỳ lập tức vui vẻ, cuối cùng cũng ra ngoài được rồi, đã qua lâu như vậy, không biết họ Giang kia có liên lạc với cô hay không. ͏ ͏ ͏

Ở trong sơn động, cô thấy điện thoại không có tín hiệu. ͏ ͏ ͏

May mà cũng không lâu lắm, khả năng họ Giang kia vẫn đang làm việc giúp Thần Long. ͏ ͏ ͏

Có điều lâu như vậy không nghe thấy tin tức gì, cô hơi nhớ Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến điều này, Tô Kỳ lập tức ra khỏi sơn động. ͏ ͏ ͏

Cô phát hiện ra lúc này sắc trời không còn sớm nữa, lại sắp tối rồi. ͏ ͏ ͏

Vừa ra khỏi cửa động, Tô Kỳ đã vội vàng lấy điện thoại ra. ͏ ͏ ͏

Trông thấy điện thoại có tín hiệu, cô định gọi cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Có điều vừa mở nhật ký cuộc gọi ra, cô đột nhiên nghe thấy có tiếng nói truyền đến từ sau lưng mình: ͏ ͏ ͏

- Đang định tìm ai thế? ͏ ͏ ͏

Giọng nói đột ngột phát ra này, đã dọa Tô Kỳ giật mình, cô có tu vi gì? ͏ ͏ ͏

Thế mà có người ở sau lưng mình cũng không cảm nhận được. ͏ ͏ ͏

Nếu người này là địch, không phải hôm nay cô sẽ gặp nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, nghe thấy giọng nói này, Tô Kỳ biết ngay là ai, nhưng mà chuyện này không khoa học, sao chồng cô ở ngay sau lưng mà cô cũng không biết? ͏ ͏ ͏

Sau đó cô lập tức quay người lại nhìn người phía sau mình. ͏ ͏ ͏

Khi trông thấy Giang Tả đang đứng tựa lưng vào tường, cô hỏi: ͏ ͏ ͏

- Anh có phải là chồng em không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không phải. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn xung quanh rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Sao em không cảm nhận được anh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ, anh chỉ là ảo giác? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đi đến bên cạnh Giang Tả, sau đó véo thật mạnh một cái vào eo hắn. ͏ ͏ ͏

A! ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy vô cùng đau. ͏ ͏ ͏

- Buông tay, buông tay. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏

- Anh định ly hôn với em sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏

- Em nói linh tinh cái gì đấy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi ai nói không phải là chồng em ấy nhỉ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ảo giác, chắc chắn là ảo giác. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Hôn em, để đền tội, nhanh lên. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút khó xử: ͏ ͏ ͏

- Không thích hợp lắm, ahhh, đứt, đứt thịt rồi, đau quá, đau quá. ͏ ͏ ͏

Đúng là đau thật. ͏ ͏ ͏

Giang Tả giữ chặt lấy tay của Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Không phải anh không muốn hôn, mà phía sau còn có người khác. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sửng sốt, sau đó cô nhìn ra sau nói: ͏ ͏ ͏

- Đâu có ai? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Không, không phải người, là rồng, màu đen, màu đen đó. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lại nhìn xuống dưới, cô phát hiện ra đúng là có một con cá chạch màu đen đang ở phía sau, hình như nó cũng đang nhìn cô. ͏ ͏ ͏

Sau đó, trong nháy mắt mặt Tô Kỳ đã chuyển sang màu đỏ. ͏ ͏ ͏

Cô chạy vèo một cái, trốn ra sau lưng Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Xong rồi, cô không còn mặt mũi gặp ai nữa. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1089

Có điều sau khi trốn ra sau lưng, Tô Kỳ càng véo mạnh hơn, cô còn nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏

- Có người khác ở đây, thế mà anh không nói trước với em. ͏ ͏ ͏

- Dám thông đồng với người khác làm vợ anh khó xử, khi về xem em xử lý anh thế nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rất bất đắc dĩ, đây cũng là lỗi của hắn sao? Không để Thần Long đến đây, bọn họ phải về bằng cách nào. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn cũng vừa xem xong video, hắn cũng muốn đến Tiên Sơn, Tiên Sơn đúng là nơi rất thú vị. ͏ ͏ ͏

Còn việc triệu hoán bản thể, chuyện này Giang Tả không quan tâm, hắn thường xuyên có thể triệu hoán Tiểu Dã Miêu ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Bây giờ còn có Đào Ngột nữa, cho nên chuyện đó không có sức hấp dẫn. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng có thể đến Tiên Sơn để lấy một cây Bồng Lai tiên về trồng. ͏ ͏ ͏

Bây giờ vấn đề là, Tô Kỳ đi Tiên Sơn sẽ đưa hắn theo sao? ͏ ͏ ͏

Chuyện này có vẻ hoang đường. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà dù Tô Kỳ không đưa hắn theo, hắn vẫn muốn đi đến Tiên Sơn, không biết cuối cùng bọn họ sẽ đi đến ngọn núi nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không nghĩ đến chuyện này nữa, tóm lại cứ đi trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Đây là Thần Long, không có nó chúng ta không ra ngoài được, cũng không tìm được Tĩnh Nguyệt tỷ và Thanh Liên. ͏ ͏ ͏

Thấy hắn nói thế, Tô Kỳ mới buông tay ra, sau đó cô đi đến bên cạnh Giang Tả, cung kính nói với Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Đệ tử Cửu Tịch của Nguyệt Liên Thánh Địa, bái kiến tiền bối. ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Các ngươi muốn ra ngoài bây giờ? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Tiền bối, có thể tìm sư tỷ và sư muội của ta đến đây trước được không? ͏ ͏ ͏

Thần Long gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long bắt đầu mở cổng không gian ra, Thiên Thế Đồng cũng được nó mở ra từ trước rồi. ͏ ͏ ͏

Bên phía Thanh Liên, cô vừa xem hết video đang định tiếp tục lên đường. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Thanh Liên nghe thấy giọng nói của Thần Long. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Không thể đưa Biên Hải đạo hữu đi cùng sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long trả lời cô, tất nhiên nó sẽ đưa hắn ta ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên mới không nói gì nữa. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách cũng không nghi ngờ gì, bởi vì vừa rồi ở trong nhóm, hắn đã nghe Lục Nguyệt Tuyết nói đến chuyện này rồi. ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu đã xử lý xong mọi việc, những người đến từ bên ngoài như bọn họ đều được đưa ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Hắn nghĩ, có thể vì Thanh Liên là người của Thánh Địa, cho nên được quan tâm đặc biệt hơn. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, sau đó Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi tiền bối nói, muốn đưa tôi đi tụ hợp với sư tỷ mình trước, Biên Hải đạo hữu chờ thêm chút nữa sẽ được đưa ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Nói đến đây, Thanh Liên cảm kích nói: ͏ ͏ ͏

- Đa tạ đạo hữu đã bảo vệ tôi suốt quãng đường này. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không có gì. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng được giải thoát rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi Thanh Liên được đón về, người tiếp theo tất nhiên là Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Tĩnh Nguyệt đã lấy đủ sáu viên Long châu rồi, khi về thêm một viên ở nhà nữa là đủ bảy viên. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến điều này cô rất kích động. ͏ ͏ ͏

Có điều sau khi Tĩnh Nguyệt thu xong Long châu không lâu, cô có cảm giác mình bị thứ gì đó bắt đi. ͏ ͏ ͏

Cô thầm nghĩ, có lẽ vì ăn trộm đồ nên mới bị bắt. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết Pháp bảo bảo vệ tính mạng sư phụ cô cố ý đưa cho, có tác dụng hay không. ͏ ͏ ͏

Hy vọng sư phụ đừng có hại cô. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì lại phải thay Thánh nữ đó. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết để nam Thánh nữ dự khuyết kia làm Thánh nữ thì sẽ thế nào. ͏ ͏ ͏

Chỉ là không đợi Tĩnh Nguyệt nghĩ nhiều, cô đã nghe thấy tiếng của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, chị đang làm gì mà ngẩn người ra thế? ͏ ͏ ͏

Trong giây phút ấy, Tĩnh Nguyệt không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên vô cùng khéo léo hiểu lòng người, cô lập tức mở miệng giải thích: ͏ ͏ ͏

- Là Thần Long tiền bối đưa chúng ta tới đây, ngài ấy nói Thánh nữ sư tỷ đã lấy được Long châu rồi, có thể kéo qua đây. ͏ ͏ ͏

- Sau đó Thần Long tiền bối sẽ đưa chúng ta ra ngoài. ͏ ͏ ͏

A, Tĩnh Nguyệt lập tức hiểu được đã có chuyện gì rồi, quả nhiên chuyện cô ăn trộm Long châu, đã bị phát hiện từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

May mà không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

- Vậy Thần Long tiền bối đâu? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn bốn phía xung quanh, nhưng lại không thấy tung tích của Thần Long. ͏ ͏ ͏

Lần trước khi trông thấy Thần Long, là kẻ kim quang lóng lánh. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ không có chút ánh sáng nào, cho nên Tĩnh Nguyệt không nhịn được hỏi thăm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ nhìn Thần Long đang nằm rạp trên mặt đất, hắn thầm nghĩ, dù gì cũng là rồng, vì sao cứ phải nằm ra đất như vậy? ͏ ͏ ͏

Bay trên không trung không phải tốt hơn sao? ͏ ͏ ͏

Ít nhất cũng dễ khiến người khác chú ý hơn. ͏ ͏ ͏

Làm gì có ai sẽ cúi đầu tìm Thần Long. ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy ánh mắt của Giang Tả, Thần Long cũng rất bất đắc dĩ, đây là thói quen từ nhỏ của nó. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1090

Có người luôn muốn cúi đầu tìm nó, nó không còn cách nào khác. ͏ ͏ ͏

Có lẽ đây chính là nguyên nhân chưa bao giờ hắn cảm thấy mình cao quý. ͏ ͏ ͏

Sau đó, Tô Kỳ khéo léo dẫn dắt ánh mắt của Tĩnh Nguyệt, lúc Tĩnh Nguyệt nhìn thấy Thần Long, cô hơi sửng sốt, sau đó lập tức cung kính nói: ͏ ͏ ͏

- Vãn bối là Thánh nữ của Nguyệt Liên Thánh Địa, bái kiến tiền bối, đa tạ tiền bối đã quan tâm đến mấy người sư muội. ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không cần cám ơn ta, ta chỉ làm đúng bổn phận của mình thôi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò, sau đó cô nhìn về phía Giang Tả không biểu cảm đứng bên cạnh. ͏ ͏ ͏

Cô nói với Thần Long: ͏ ͏ ͏

- Chuyện của tiền bối đã giải quyết ổn thỏa chưa? ͏ ͏ ͏

Thần Long lắc đầu. ͏ ͏ ͏

Nó không muốn nhiều lời, đâu chỉ không giải quyết được, Thánh Long còn mất mạng rồi. ͏ ͏ ͏

Đây là một chuyện vô cùng đau khổ. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng vì nó tự ti đã hại chết Thánh Long. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện trách Giang Tả, Thần Long không hề có ý này, nếu như không có Giang Tả, ai biết hậu quả sẽ như thế nào? ͏ ͏ ͏

Thánh Long sẽ trả thù sao? ͏ ͏ ͏

Còn tồn tại kia nữa, cuối cùng hắn vẫn tới. ͏ ͏ ͏

Với thực lực của nó có thể chống đỡ được sao? ͏ ͏ ͏

Thần Long không dám chắc. ͏ ͏ ͏

Thần Long không trả lời, tất nhiên Tĩnh Nguyệt sẽ không biết được. ͏ ͏ ͏

Ngay cả Tô Kỳ cũng không biết, có điều khi về cô có thể hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Bởi vì có liên quan đến Long châu, ta có thẻ trực tiếp đưa các ngươi về Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Cũng được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Ngươi nghĩ cho kỹ, cầm thứ kia có thể sẽ vô cùng nguy hiểm đấy, hơn nữa ta cảm thấy nó sắp thành hình rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần lo lắng, ta đã liên lạc với người kia rồi. ͏ ͏ ͏

Thần Long nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy để ta đưa các ngươi về Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏

Thấy Thần Long nói chuyện với Giang Tả, mấy người Tĩnh Nguyệt đều sững sờ, biết nói thế nào nhỉ, các cô cảm thấy mình rất dư thừa. ͏ ͏ ͏

Hai người kia đã trải qua chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng khiếp sợ, nhất là khi nghe thấy sẽ gặp nguy hiểm, còn vô cùng nguy hiểm nữa. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải hiện giờ không thích hợp, Tô Kỳ đã hỏi thẳng Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên họ Giang này lại làm loạn. ͏ ͏ ͏

Không có cô ở bên canh chừng, không biết hắn còn làm ra chuyện gì nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long lợi dụng Long châu, đưa đám người Giang Tả quay về. ͏ ͏ ͏

Đợi khi đám người Giang Tả đi khỏi, Thần Long mới thở dài. ͏ ͏ ͏

Cốc Long uyên lại bắt đầu sống lại lần nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cuộc sống của nó đã thay đổi rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Thánh Long không còn nữa, khả năng còn bị Thánh Long nhất tộc đả kích. ͏ ͏ ͏

Đúng là bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long định đưa những người kia ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Chỉ là nó còn chưa kịp ra tay, Cửu giai Long, Mộc Lâm, còn cả linh long đã bay đến. ͏ ͏ ͏

Ngay cả con rùa đen cũng bị lừa đến chỗ này. ͏ ͏ ͏

Thần Long tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sao các ngươi vẫn còn ở đây? ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm ấp úng nói: ͏ ͏ ͏

- Cá Chạch tiền bối, sau này ngài, còn đóng giả là Thần Long nữa không? ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn cô ta không nói gì cả. ͏ ͏ ͏

Nó phải trả lời lại câu hỏi này thế nào? ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy, tiền bối rất bình dị gần gũi, nếu không đóng giả làm Thần Long, chúng ta còn có thể làm bạn bè. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long cũng nói: ͏ ͏ ͏

- Đúng đó Cá Chạch huynh, Long uy của Thần Long quá mạnh mẽ, ta không dám tới gần. ͏ ͏ ͏

Linh Long cũng gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Tuy rằng ta hơi yếu một chút, nhưng mà được nhân loại tiền bối điều khiển, mượn lực lượng, miễn cưỡng có thể nói chuyện phiếm cùng các ngươi. ͏ ͏ ͏

Con rùa đen mang vẻ mặt mơ màng, nó hoàn toàn nghe không hiểu, muốn hỏi lại cũng không biết hỏi thế nào. ͏ ͏ ͏

Thần Long nhìn những kẻ này, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏

- Chúng ta là một đám yếu ớt sưởi ấm cho nhau sao? ͏ ͏ ͏

- Đại tiểu thư đã từng nói, ca ca của cô ấy từng nói, muốn làm cường giả phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ phải cô độc. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long bay mất. ͏ ͏ ͏

Trước khi đi, nó còn để lại một câu: ͏ ͏ ͏

- Đừng quấy rối trong Long uyên, nếu không thì, các ngươi sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏

Những kẻ còn lại ở nơi này hai mặt nhìn nhau, chỉ là ngay khi Thần Long sắp biến mất, bọn họ lại nghe thấy một câu: ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ thường trú ở Thần Long đảo. ͏ ͏ ͏

Sau đó Thần Long biến mất. ͏ ͏ ͏

Mộc Lâm hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cá Chạch tiền bối nói vậy là có ý gì? ͏ ͏ ͏

Linh Long nói: ͏ ͏ ͏

- Không biết. ͏ ͏ ͏

Cửu giai Long: ͏ ͏ ͏

- Không đoán được. ͏ ͏ ͏

Con rùa đen: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1091

Thánh Địa ͏ ͏ ͏

Bên Thánh Thú hồ. ͏ ͏ ͏

Đám Giang Tả được đưa thẳng đến nơi này. ͏ ͏ ͏

Khi bọn họ vừa ra ngoài, Tô Kỳ đã gấp không thể chờ được nữa, vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Anh đang cầm thứ gì vô cùng nguy hiểm? Không nói cho em, em sẽ tức giận. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói không cho Giang Tả cầm, dù sao hắn đã cầm rồi, có nói gì nữa cũng không có tác dụng. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu có nguy hiểm cô cũng phải tham gia vào, cho nên cô phải biết được nó là thứ gì, sẽ gây ra ảnh hưởng thế nào. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên cũng tò mò. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng Thần Long kia không phải là Linh thú cấp thấp, có khả năng nó còn là rồng có đẳng cấp vô cùng cao. ͏ ͏ ͏

Nó nói nguy hiểm, có trời mới biết nguy hiểm đến mức nào. ͏ ͏ ͏

Cho nên, không thể nào không quan tâm chuyện này được. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng không thể nào không để ý. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không giấu giếm, hắn lấy quả trứng trong tay ra nói: ͏ ͏ ͏

- Chính là thứ này. ͏ ͏ ͏

Đám Tô Kỳ đều không hiểu. ͏ ͏ ͏

Một quả trứng? ͏ ͏ ͏

Giang Tả giải thích: ͏ ͏ ͏

- Trứng Trường Sinh Long, có khả năng sẽ nở ra một con Trường Sinh Long, ăn con rồng này có thể sẽ trường sinh, cho dù chỉ ăn vài miếng thịt, cũng tăng thêm không ít tuổi thọ. ͏ ͏ ͏

Thấy Giang Tả giải thích như vậy, đám Tĩnh Nguyệt đều sững sờ. ͏ ͏ ͏

Chưa nói đến trường sinh, chỉ nói đến tăng tuổi thọ thôi. ͏ ͏ ͏

Đối với một vài tiền bối mà nói, đúng là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. ͏ ͏ ͏

Đến cuối đời, có bao nhiêu người cần thêm tuổi thọ. ͏ ͏ ͏

Huống chi còn là trường sinh, nó có thể khiến cường giả chân chính xuất thế. ͏ ͏ ͏

Nếu như để bọn họ biết chuyện này, đây chắc chắn là tai họa ngập đầu. ͏ ͏ ͏

- Vứt đi. ͏ ͏ ͏

Không chỉ Tô Kỳ, ngay cả Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên đều mở miệng nói vậy. ͏ ͏ ͏

Không thể giữ thứ này được, thứ này căn bản không phải thứ bọn họ có thể nghĩ đến, cho dù bọn họ có mạnh mẽ hơn, cũng không chịu nổi. ͏ ͏ ͏

Khó nói trước Thánh Địa có giữ được thứ này hay không, những kẻ Cửu giai sắp hết tuổi thọ kia, chắc chắn sẽ không quan tâm điều gì, phải biết rằng đây chính là cơ hội trường sinh đó. ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó Thánh Địa sẽ biến thành cái đích cho mọi người ngắm vào. ͏ ͏ ͏

Thất phu vô tội hoài bích có tội, những lời này không phải không có căn cứ. ͏ ͏ ͏

Bây giờ Giang Tả đang cầm quả trứng rồng này, chẳng khác nào đang cầm án tử hình. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói hai lời, trực tiếp cướp lấy quả trứng rồng, không, là quả boom mới đúng. ͏ ͏ ͏

Chỉ là khi quả trứng rồng vừa đến tay Tô Kỳ, nó bắt đầu biến to ra, to đến mức Tô Kỳ căn bản không cầm nổi. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng cô chỉ có thể thả nó ra đất, sau đó kéo Giang Tả chạy trốn khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên tất nhiên cũng chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Đây là hiện tượng giải thoát khỏi Tâm Chưởng Càn Khôn, Giang Tả cũng không thèm để ý. ͏ ͏ ͏

Có điều khi nhìn Thánh Thú hồ, Giang Tả có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Mọi người có cảm thấy Thánh Thú hồ lớn hơn rồi không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Bây giờ còn quan tâm đến Thánh Thú hồ? Em sắp bị anh làm tức chết rồi đây này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xoa xoa đầu Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, không phải anh nói, đã liên lạc với người ta rồi hay sao, có lẽ sắp đến rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Liên lạc với ai? Anh còn có thể quen được người nào lợi hại? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn lên không trung, chép miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Ồ, đến rồi. ͏ ͏ ͏

Đám Tô Kỳ cũng nhìn về phía Giang Tả chỉ, các cô trông thấy Kiếm Thập Tam đã đến. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Kiếm Thập Tam đã đi đến trước mặt đám Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Ba cô gái lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Bái kiến sư bá. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không muốn lên tiếng, có điều eo lại bị Tô Kỳ nhéo, hắn bị ép đành phải cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Bái kiến tiền bối. ͏ ͏ ͏

Lúc này, nghe thấy Giang Tả chào mình là tiền bối, Kiếm Thập Tam cảm thấy đúng là hiếm có. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏

- Các con không sao chứ? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Không có vấn đề gì lớn, sư bá, sư phụ đâu? Con đã mang Long châu về cho ngài ấy. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nhìn về phía Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Để sư bá xem một chút. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không chần chừ chút nào, trực tiếp giao cây quạt cho Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Cứ đưa cho ta trước đi, chúng ta chôn thứ đó ở bên cạnh Thánh Thú hồ, con về nói với sư phụ con là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏

- Sư bá, ngài đi nói với sư phụ con đi, con còn bận. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không được, chuyện bên này tương đối khó giải quyết, hơn nữa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa hắn hay nói lắp, sợ bị cô chán ghét, cho nên không đi còn hơn. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn không nói điều này. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1092

Tĩnh Nguyệt bất đắc dĩ, sư bá thế này, không biết bao giờ mới theo đuổi được sư phụ đây? ͏ ͏ ͏

Ngay cả Thanh Liên không hiểu gì cũng cảm thấy, có lẽ sư bá tự mình đi sẽ tốt hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không có thời gian để ý đến chuyện này, cô lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sư bá, quả trứng Trường Sinh Long kia, thật sự không có vấn đề gì chứ? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không có vấn đề gì lớn, người biết đến sự tồn tại của Trường Sinh Long vô cùng ít, biết trứng Trường Sinh Long đang ở Thánh Địa lại càng ít hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Đột nhiên con cảm thấy Thánh Địa biến thành nơi nguy hiểm rồi. ͏ ͏ ͏

Quả trứng Trường Sinh Long này có bao nhiêu người muốn tranh đoạt, có thể không nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏

Kiếp trước, vừa ra đời nó đã bị vây công đến chết, tính nguy hiểm cao như vậy. ͏ ͏ ͏

Nếu không thể trấn áp những người kia, chắc chắn sẽ có người chạy đến đây mạo hiểm. ͏ ͏ ͏

Trừ khi Trường Sinh Long trưởng thành mạnh mẽ như Thủy Long Thánh Thú, vậy thì trong thiên hạ này gần như không có ai là đối thủ của nó nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Vậy thì nguy hiểm cũng được giải trừ. ͏ ͏ ͏

Hoặc là nó đạt được chiến lực Cửu giai Chứng đạo giống như con người, như vậy cũng không còn nguy hiểm nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nếu chỉ Cửu giai thôi, vẫn còn chưa đủ, vẫn bị những người lén lút kia hành hạ đến chết. ͏ ͏ ͏

Dù sao có rất nhiều người đều đang chờ một cơ hội, tuy rằng bọn họ không xuất hiện, nhưng mà, vẫn sẽ có một vài người tuổi thọ sắp hết đó. ͏ ͏ ͏

Luôn có những kẻ chuyện gì cũng dám làm. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam lại nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Có một vài chi tiết muốn hỏi riêng tiểu hữu, đi theo tôi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiếm Thập Tam trực tiếp đưa Giang Tả đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Từ khi nào sư bá lại thân với em rể như vậy nhỉ? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ là vì muốn học hỏi các theo đuổi sư phụ thế nào. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Cũng đúng, cậu ta có kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Tiểu oán phụ, em thăng cấp hả. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Không phải sư tỷ cũng thăng cấp sao. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

- Em nói xem là do chị kéo em, hay là em thúc chị? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Em không cần tu luyện, cũng thăng cấp nhanh như vậy, chẳng lẽ là do sư tỷ kéo em? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không, chị lại có cảm giác là em đang thúc chị, hay là em thử tu luyện xem, xem chị có thể thăng cấp theo hay không. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghĩ cũng không cần nghĩ: ͏ ͏ ͏

- Không. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Vì sao? Vì muốn ở bên tiểu Giang à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không phải, bởi vì cho dù là em thúc sư tỷ, hay là sư tỷ kéo em theo, cảnh giới của sư tỷ đều cao hơn em, cho nên em không muốn thử. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đột nhiên cô phát hiện ra, lời của sư muội cô rất có lý. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên đứng bên cạnh không nói gì, cô cảm thấy mình không hề có bất kỳ tiếng nói chung nào với hai vị sư tỷ, cô luôn có cảm giác bọn họ thăng cấp giống như đùa vậy. ͏ ͏ ͏

Còn cả Giang đại ca nữa, anh ta cũng biết bay rồi. ͏ ͏ ͏

Bản thân cô hoàn toàn không theo kịp tiến độ của những người này. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng cô đã rất giỏi rồi, hơn nữa còn có triệu hoán thú, Tam giai chưa chắc đã phải là đối thủ của cô. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, so với những người này, cô lại thấy mình chẳng là cái gì cả. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đưa Giang Tả đi chỗ khác, Kiếm Thập Tam hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cậu định xử trí quả trứng Trường Sinh Long này thế nào? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Để nó làm sủng vật của Tiểu Ô Quy là được rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đã nghĩ kỹ, vẫn nên để cho Tiểu Ô Quy kia nuôi thì thích hợp hơn, dù sao Tiểu Ô Quy kia cũng ngốc, chắc có lẽ Trường Sinh Long sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏

Ta thông minh hơn chủ nhân nhà ta, lợi hại hơn chủ nhân nhà ta, nghĩ thế thôi đã cảm thấy có thể diện rồi. ͏ ͏ ͏

Cũng giống như tôi cũng xinh hoa hậu giảng đường vậy, là chuyện rất có thể diện. ͏ ͏ ͏

Về phần Kiếm Thập Tam, tuy rằng hắn có đủ thực lực để trấn áp Trường Sinh Long, nhưng mà Kiếm Thập Tam lại không cần sủng vật. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏

- Như lời cậu nói thì, Trường Sinh Long, và Thánh thú không cùng một cấp bậc? ͏ ͏ ͏

Đây cũng là lần đầu tiên Kiếm Thập Tam nghe nói đến Trường Sinh Long, sau khi nghe thấy tác dụng của Trường Sinh Long, hắn cũng hoảng sợ, thứ này đúng là thần dược. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn là củ khoai nóng bỏng tay, có điều hắn đã cố ý đi tra xét, cho dù ở đâu cũng không có ghi chép về chuyện này. ͏ ͏ ͏

Cho nên đối với người khác, chuyện này có độ tin cậy không cao. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên khi hắn trông thấy quả trứng rồng, hắn đã tin rồi, đúng là sự thật. ͏ ͏ ͏

Cho nên tuyệt đối không thể để người khác phát hiện ra quả trứng rồng này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Con Tiểu Ô Quy kia chắc chắn sẽ bước ra khỏi giới hạn chủng tộc, nuôi một con Trường Sinh Long cũng không là gì. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam bất đắc dĩ, ý của hắn là, để Trường Sinh Long nuôi con Tiểu Ô Quy kia cũng được. ͏ ͏ ͏

- Trường Sinh Long có lai lịch đặc biệt như vậy, để nó làm sủng vật, thật sự không sao chứ? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1093

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này phải dựa vào anh rồi, nếu như nó không phối hợp, thì trực tiếp đem đi nướng, sau đó chia ra ăn, lúc ấy nhớ gọi cả tôi nhé. ͏ ͏ ͏

Tôi thật sự chưa từng ăn thịt Trường Sinh Long, không biết mùi vị có được không. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam không còn lời nào để nói nữa: ͏ ͏ ͏

- Được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp. ͏ ͏ ͏

- Có điều vẫn còn một chuyện tôi muốn nói với cậu, có liên quan đến Tần Thiên và Thiên Bia Thần chiến. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút kinh ngạc, từ trước đến giờ tin tức có liên quan đến Tần Thiên đều thông qua video, và những thứ bị trấn áp kia. ͏ ͏ ͏

Thế mà Kiếm Thập Tam lại tiếp xúc được. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến Giang Tả rất kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Có điều nghĩ lại cũng có khả năng, Kiếm Thập Tam đã từng nhắc nhở hắn, có người muốn ra tay với Cốc Long uyên. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiếm Thập Tam kể lại tin tức hắn nghe được từ Quỷ Nhị Trí, nói tất cả cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả biết rất nhiều chuyện, chỉ có chi tiết về Thần chiến là Giang Tả không biết. ͏ ͏ ͏

Nhất là chuyện Thần chiến còn xuất hiện tiếp. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước, hình như chưa bao giờ hắn gặp phải Thần chiến. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Thiên Bia Thần chiến mở ra cần có điều kiện gì? ͏ ͏ ͏

Những chuyện này, hắn cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Có điều thế mà những người kia lại cảm thấy được Tiên Linh Phủ chủ vẫn còn sống, nghĩ cũng đúng thôi, kiếp trước hắn đã từng gặp phải U Ti. ͏ ͏ ͏

Sau chuyến này, hắn vẫn phải đến U Minh hà một chuyến. ͏ ͏ ͏

Hy vọng có thể gặp được lần nữa. ͏ ͏ ͏

Có điều Thần chiến, đúng là Giang Tả chưa từng gặp phải. ͏ ͏ ͏

Nếu như nó thật sự xảy ra ở kiếp trước, vậy thì khả năng duy nhất chính là, thần chiếc bộc phát trong giai đoạn hắn đang điên cuồng, ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, hắn chỉ điên cuồng có một làn, vô số năm sau đó hắn cũng chưa từng gặp phải Thần chiến. ͏ ͏ ͏

Cả những thế giới khác nữa, hắn cũng thường xuyên qua lại, nhưng cũng chưa từng gặp phải. ͏ ͏ ͏

Cho nên, lúc hắn điên cuồng, hắn đã làm gì? ͏ ͏ ͏

Chắc chắn Cửu Tịch biết rõ. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, không hỏi được. ͏ ͏ ͏

Được rồi, đối với chuyện về Thiên Bia Thần chiến, Giang Tả không nghĩ quá lâu. ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không chắc Tiên Linh Phủ chủ có nghĩ tới việc Thiên Bia Thần chiến sẽ mở ra lần nữa không. ͏ ͏ ͏

Trước mắt, Giang Tả muốn biết chuyện trên người Tô Kỳ trước đã. ͏ ͏ ͏

Không có vấn đề gì, hắn sẽ nghĩ đến những chuyện khác sau. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hỏi Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này anh đã nói với dì nhỏ chưa? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Quá dài, khả năng phải mất nhiều thời gian, hơn nữa chuyện Thần chiến sẽ mở ra, không thích hợp nói cho sư muội biết. ͏ ͏ ͏

Có lẽ cô ấy sẽ lo lắng không yên. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam không muốn làm sư muội mình lo lắng. ͏ ͏ ͏

Huống hồ chuyện này vốn dĩ có chút hư vô mờ mịt. ͏ ͏ ͏

Người kia nói thật hay không vẫn còn khó nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Cũng được, sau này rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

- Bây giờ anh vẫn nên sắp xếp tốt cho Trường Sinh Long trước đi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu, chuyện kia cũng không còn gì để nói nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Còn về Trường Sinh Long, đúng là rất phiền toái, có điều may mà vẫn chưa thành hình, phạm vi xử lý vẫn còn rất rộng. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở lối ra của Cốc Long uyên, Biên Hải Đao Khách, Xích Huyết Đồng Tử, Lục Nguyệt Tuyết, Mặc Ngôn, đều ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Có điều khi Biên Hải Đao Khách và Xích Huyết Đồng Tử trông thấy Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn bị biến thành bảy sắc cầu vồng, cả hai đều sững sờ. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử hỏi Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

- Hai người đã làm gì vậy? Trend mới sao? ͏ ͏ ͏

Trước đó không lâu, Xích Huyết Đồng Tử đã lĩnh ngộ xong Huyết Hải ngập trời, hiện giờ mặc dù tu vi của hắn chưa tiến thêm một bước, nhưng về thực lực, đã tiến một bước dài. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết gõ chữ: "Hai người hỏi Mặc Ngôn đi." ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn không hề chột dạ, cô nói: ͏ ͏ ͏

- Vì chuyện làm ăn thôi, chúng tôi làm một vụ với Phá Hiểu đại lão, buôn bán lãi được rất nhiều tiền. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử rất hâm mộ, hắn bây giờ nghèo rớt mồng tơi. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách cũng hâm mộ, chuyến này đúng là hắn không gặp được thứ gì. ͏ ͏ ͏

Còn bị mất không ít pháp bảo. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn sờ gương mặt đầy màu sắc của mình, sau đó nói với Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

- Chúng ta tắm chung với nhau đi. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết không nói lời nào, trực tiếp bắn cho Mặc Ngôn một phát, sau đó cô gõ chữ: "Cô vào nằm trong ấm sắc thuốc đi." ͏ ͏ ͏

Nói xong cô quay người đi thằng. ͏ ͏ ͏

Ngoài bọn họ ra, còn có ba người nữa được đưa ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Đún là tổ ba người Quỷ tu. ͏ ͏ ͏

Khi bọn họ bị tống xuất ra ngoài, đã bị người của Bách Linh cốc bắt giữ. ͏ ͏ ͏

Ba người này đều đang bị trọng thương, muốn trốn cũng không trốn thoát được. ͏ ͏ ͏

Lúc này Hắc Bào ma tu và Đan Tuyết Ma nữ cũng đã đến Bách Linh cốc. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1094

- Dùng không ít con đường mới đến được chỗ này, nhưng mà muốn vào lại không thể được, không thể xông vào chỗ này, bọn họ cũng không mở cửa Bí Cảnh. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu nói. ͏ ͏ ͏

Chỉ vì một vụ làm ăn đơn giản này, hắn đã tốn quá nhiều sức lực, may mà giá đủ cao. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ nói: ͏ ͏ ͏

- Nghĩ cách đưa tôi vào, tôi có thể thêm tiền. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏

- Quá nguy hiểm, Bách Linh cốc cũng không dễ trêu vào. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ nói: ͏ ͏ ͏

- Gấp đôi. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏

- Không được đâu, mặc dù Bách Linh cốc chỉ trồng trọt là chính, nhưng mà tôi có tin tức xác thực, bọn họ vô cùng bạo lực. ͏ ͏ ͏

Mặt Đan Tuyết Ma nữ vẫn không thay đổi chút nào: ͏ ͏ ͏

- Gấp ba. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏

- Sư muội theo sát tôi. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết ma nữ kinh ngạc, chỉ là chưa để cô kịp phản ứng, cô đã cảm thấy mình rơi vào trong bóng tối. ͏ ͏ ͏

Nếu người khác nhìn thấy, sẽ phát hiện ra, hai người bọn họ biến mất trong bóng tối. ͏ ͏ ͏

Giống như dung nhập vào trong bóng tối vậy. ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi Đan Tuyết Ma nữ trông thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, cô phát hiện ra mình đã vào trong Bách Linh cốc rồi. ͏ ͏ ͏

Cô có chút kinh ngạc, cô nhớ rõ, trước kia sư huynh cô không biết chiêu này. ͏ ͏ ͏

cả người Hắc Bào ma tu đang run rẩy, hắn nói: ͏ ͏ ͏

- May mà Hộ sơn trận pháp ở chỗ này không mạnh lắm, nếu không, đúng là không vào được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏

- Đợi tôi một lát, tôi gọi điện thoại. ͏ ͏ ͏

Sau đó Hắc Bào ma tu đi nghe điện thoại: ͏ ͏ ͏

- Tiền bối, tôi đã lặng yên không một tiếng động tiến vào Bách Linh cốc rồi, phải bỏ ra cái giá không hề nhỏ. ͏ ͏ ͏

Người bên kia điện thoại cũng không kinh ngạc lắm: ͏ ͏ ͏

- Xem ra tin đồn là đúng sự thật, ở trong Thiên Tinh động phủ cậu đã nhận được công pháp lợi hại, muốn bắt cậu lại khó hơn rồi. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu cười nói: ͏ ͏ ͏

- Tiền bối nói đùa, với tu vi của tiền bối muốn bắt vãn bối lại, không phải chỉ cần động một ngón tay sao. ͏ ͏ ͏

Đối phương không tiếp lời, chỉ nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu như đã vào rồi, vậy cho cậu vào bí cảnh cũng được, nhưng mà vẫn phải trả phí. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu cười nói: ͏ ͏ ͏

- Đa tạ tiền bối. ͏ ͏ ͏

- Nhớ kỹ, chỉ một lần này thôi. ͏ ͏ ͏

Sau khi nói xong, đối phương đã cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Hắc Bào ma tu cũng biết, đây là cơ hội khó có được. ͏ ͏ ͏

Bởi vì Bách Linh cốc còn chưa khống chế được bí cảnh này, thậm chí đã không không chế được, cho nên để người khác đi vào, không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏

Một khi khống chế được, vậy thì nơi đó chính là trọng địa cơ mật. ͏ ͏ ͏

Dù hắn có cố gắng thế nào cũng không thể vào được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Hắc Bào ma tu nói với Đan Tuyết Ma nữ: ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, có thể vào được rồi. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ đã hiểu được đại khái có chuyện gì rồi, cho nên đi theo chân hắn. ͏ ͏ ͏

Còn việc sư huynh của cô đã làm thế nào, cô không có hứng thú. ͏ ͏ ͏

Bây giờ cô chỉ muốn vào trong đó, tìm được Mặc Ngôn, sau đó khiến cô ta hối hận. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là, khi vừa đi tới sơn công, Đan Tuyết Ma nữ đã đụng phải Mặc Ngôn bảy màu đang chạy thục mạng. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, là Mặc Ngôn bảy màu. ͏ ͏ ͏

Có điều dù Mặc Ngôn trắng hay đen, hay là Mặc Ngôn bày màu, đối với Đan Tuyết Ma nữ mà nói, đúng là niềm vui bất ngờ. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô rút kiếm của mình ra. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào ma tu lôi một đống đồ trang điểm ra nói: ͏ ͏ ͏

- Ở đây có đồ trang điểm hết hạn, có muốn cho Mặc Ngôn nếm thử không. ͏ ͏ ͏

Đan Tuyết Ma nữ miệng câm như hến, cầm đồ trang điểm trả tiền không nói lời nào. ͏ ͏ ͏

"Bịch", Mặc Ngôn va vào Đan Tuyết Ma nữ. ͏ ͏ ͏

Sau khi sửng sốt, Mặc Ngôn ngẩng đầu lên nhìn, thì phát hiện ra lại là Đan Tuyết Ma nữ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn cười nói: ͏ ͏ ͏

- Cô tìm Mặc Ngôn thật sao? Cô ta ở ngay phía sau, tôi là Mặc Ngôn giả, là Mặc Ngôn bảy màu. ͏ ͏ ͏

Gương mặt Đan Tuyết Ma nữ không hề thay đổi: ͏ ͏ ͏

- Mặc Ngôn Tiên Tử đúng là lịch sự thanh nhã, thế mà cũng bắt đầu nhuộm tóc rồi, à không, nhuộm toàn thân chứ. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói nhỏ: ͏ ͏ ͏

- Cả nhà cô mới là Mặc Ngôn Tiên Tử, cả nhà cô mới nhuộm toàn thân. ͏ ͏ ͏

Sau đó không dễ nói nữa rồi, Mặc Ngôn chỉ còn thiếu người tìm một chôn quần áo và di vật cho cô ấy nữa thôi. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả quay về chỗ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sư bá nói gì với anh thế? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Không tiện nói, bí mật giữa đàn ông với nhau. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ híp mắt lại nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Nói về phụ nữ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Dì nhỏ có tính không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hừ một tiếng, sau đó định đi tìm sư phụ cùng với Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Có một số việc cô phải hỏi một chút. ͏ ͏ ͏

Có điều trước khi đi Tô Kỳ còn hỏi thêm: ͏ ͏ ͏

- Không có người phụ nữ nào khác? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không có. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ không quan tâm nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ còn lâu mới để ý đến những chuyện lung tung mà bọn họ thảo luận, chỉ cần không phải thảo luận về người phụ nữ nào khác là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng cũng không sao cả, nhưng mà đôi khi chồng cô rảnh rỗi sẽ cố ý chọc giận cô, cứ ép cô phải ra tay, không biết là tật xấu gì nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ tạm biệt Giang Tả, rồi đi cùng Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên đi tìm dì nhỏ. ͏ ͏ ͏

Thấy Tô Kỳ đi khỏi, Giang Tả mới buông lỏng, Tô Kỳ điểm nào cũng tốt, chỉ là tính khí không ổn lắm, động cái là lại ra tay với hắn, không đánh hắn thì không chịu được. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết là cái tật xấu vớ vẩn gì nữa. ͏ ͏ ͏

Ban đầu khi ở bên nhau, Tô Kỳ không có tật xấu này, sau đó vài tháng mới bắt đầu có. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết có phải do hắn chiều quá hay không. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa cái tật xấu này, hắn còn phải chiều theo cả đời đó. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1095

Sau khi Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt đi khỏi, Giang Tả nhìn kỹ lại Thánh Thú hồ một lượt, hắn phát hiện ra đúng là chỗ này lớn hơn trước thật. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, viên Long châu kia đang ở ngay dưới đáy hồ. ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ một chút, Giang Tả nhớ ra mình chưa động tay động chân với Long châu. ͏ ͏ ͏

Cho nên Giang Tả đi tìm Kiếm Thập Tam, bảo hắn lấy Long châu ra. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lấy sáu viên Long châu ra, Giang Tả phải tốn rất nhiều thời gian, đi dạo qua từng viên Long châu một, rồi hắn thêm rất nhiều phù văn lên trên Long châu, có lẽ như vậy là tạm ổn rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

- Chỉ còn thiếu một viên cuối cùng nữa thôi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nhìn Thánh Thú hồ rồi nhẹ nhàng vung tay lên, viên Long châu đầu tiên lập tức trồi lên khỏi mặt nước, sau đó được Kiếm Thập Tam đặt trước mặt Giang Tả. ͏ ͏ ͏

- Chuẩn bị trước vì Tiểu Huyền Vũ sắp bước vào cánh cửa kia sao? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Không lâu nữa đâu, nếu như tôi đoán không sai, với sự ngu ngốc của con Tiểu Ô Quy kia, chậm nhất cũng trong một hai tháng tới. ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó mọi người sẽ phải đối mặt với Thánh thú tứ tộc, thực lực của các anh hoàn toàn chưa đủ. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam chỉ khẽ nói: ͏ ͏ ͏

- Phải không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, có đôi khi không có cách nào vượt qua chênh lệch về cảnh giới cả, với thực lực của Thánh Thú Thủy Tổ, bây giờ anh vẫn chưa đủ sức để đánh một trận. ͏ ͏ ͏

Đúng là Kiếm Thập Tam có vô địch chi tâm, tư thái vô địch, nhưng mà khoảng cách về thực lực vẫn nằm ở đó. ͏ ͏ ͏

So với đẳng cấp của Thánh Thú Thủy Tổ, Bát giai vẫn còn kém rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Ngay cả Giang Tả cũng phải nghĩ sâu tính kỹ. ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng không phải cấp thấp, nếu cấp thấp bình thường hắn không sợ, có thể tùy tiện né tránh được đám người kia đuổi giết. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà thực lực như Thánh thú tứ tộc lại không giống như vậy, không có thực lực nhất định, ngay cả trốn cũng không trốn thoát. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam không phản bác lại, tu vi cao hơn hắn, hắn không đánh lại được cũng là chuyện bình thường. ͏ ͏ ͏

- Tiểu Huyền Vũ bước ra một bước kia, Thánh thú tứ tộc sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam hỏi. ͏ ͏ ͏

- Anh cứ nói thử xem? ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa nói vừa tiếp tục động tay động chân lên viên Long châu cuối cùng: ͏ ͏ ͏

- Bước ra khỏi hạn chế chủng tộc, là mộng tưởng vô số năm của Thánh thú tứ tộc. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ có người làm được, anh thử nói xem bọn họ sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Xem ra phải chuẩn bị nhiều một chút. ͏ ͏ ͏

Lúc này Huyền Vũ cũng chui đầu ra khỏi mặt nước, nó giơ cái đầu rắn lên nói: ͏ ͏ ͏

- Ta có một câu hỏi, ta cảm thấy ta đã quên mất một thứ gì đó, nhưng lại không nhớ ra được là đã quên thứ gì. ͏ ͏ ͏

Có thể nói lại với ta một lần nữa không? ͏ ͏ ͏

Câu hỏi này là đang hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Huyền Vũ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Quên rồi. ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ: ͏ ͏ ͏

- Nói lung tung, lão thất nói người ngu nhất trong nhân loại trí nhớ cũng tốt hơn ta. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Huyền Vũ nói: ͏ ͏ ͏

- Ừ, nhưng tại sao ta phải nói cho ngươi biết? Hai lần trước vì muốn nhờ ngươi làm việc giúp, hiện giờ không có việc gì cần đến ngươi, sao ta phải nói cho ngươi biết? ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ sửng sốt, nghĩ cũng đúng. ͏ ͏ ͏

Sau đó nói hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi có cần ta làm gì không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần. ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhân loại đúng là đáng ghét, nếu không phải đối phương là đạo lữ của Tô Kỳ, nó đã ra tay rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Huyền Vũ vô cùng mất mác lặn xuống dưới đáy hồ, lúc lặn xuống rồi vẫn cố tỉnh hỏi lại một câu: ͏ ͏ ͏

- Thật sự không có việc gì cần ta làm sao? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, hiện giờ Giang Tả không có bất kỳ chuyện gì cần Huyền Vũ làm. ͏ ͏ ͏

Việc hắn cần, Huyền Vũ lại không làm được. ͏ ͏ ͏

Cho nên, vì sao hắn phải dạy thêm một lần nữa? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam đứng bên cạnh không nói câu nào, nhìn bề ngoài có vẻ không hề kinh ngạc chút nào khi thấy Giang Tả làm như vậy. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả xử lý xong bảy viên Long châu, việc xắp xếp những viên Long châu này thế nào là việc của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Chuyện này Giang Tả cũng không tiện nhúng tay vào. ͏ ͏ ͏

Cho nên sau khi chào Kiếm Thập Tam một câu, hắn đi ngay đến chỗ ở của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ trời đã tối rồi, đến chỗ của Tô Kỳ ngủ, đúng là hợp tình hợp lý. ͏ ͏ ͏

Nhất là Tô Kỳ còn có chuyện đi tìm dì nhỏ rồi. ͏ ͏ ͏

Hắn đành chịu thiệt thòi một chút, một thân một mình ở nhà trông nhà vậy. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài cấm địa, Nguyệt Tịch bị đám người Tĩnh Nguyệt gọi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏

- Sao các con về nhanh như vậy? Thần Long đã bảo các con làm gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này con cũng không biết, phải để tiểu oán phụ hỏi tiểu Giang mới biết được. ͏ ͏ ͏

- Có điều chúng con tới đây vì muốn bàn bạc với sư phụ một việc. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có liên quan đến người trong cấm địa? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không cần phải bàn bạc với sư phụ, sư phụ đã thoái vị rồi, những chuyện này đều là chuyện của các con. ͏ ͏ ͏

Nói xong, Nguyệt Tịch định rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Nhưng, Tĩnh Nguyệt đã giữ chặt sư phụ nhà mình lại: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, sư bá có chuyện bảo con nói với người. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1096

Nguyệt Tịch dừng lại hỏi: ͏ ͏ ͏

- Nói chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Để con từ từ nói cho người nghe. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt hỏi chuyện liên quan đến Vạn Linh thạch, và chuyện về Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy hai vấn đề này, Nguyệt Tịch ngẫm nghĩ một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Vạn Linh thạch, vi sư chưa từng nghe nói đến. ͏ ͏ ͏

- Còn về Tiên Sơn, chắc chắn là phải đi, có điều để vi sư bảo người điều tra trước một chút, xem những năm gần đây Tiên Sơn có biến cố nào hay không. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Vậng, có điều lần này đám Thánh nữ chúng con phải đi mấy người thì mới thích hợp? ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

- Tự con xem rồi làm đi, con là Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, con có thể mang chồng mình đi cùng được không? ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Có phải hơi yếu không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt trả lời thay Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Không kém chút nào cả, con cảm thấy chỉ cần dùng ma pháp thánh thục, khả năng Tam giai bình thường cũng không phải đối thủ của tiểu Giang, chuyện khoa trương hơn chính là, cậu ta đã là Ma pháp sư có bốn loại Nguyên tố rồi, hơn nữa còn biết bay. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏

- Cũng không khoa trương đến mức như vậy, lần trước khi đưa con bay, thiếu chút nữa còn xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch và Tĩnh Nguyệt đều nhìn Tô Kỳ, mặt không biểu cảm. ͏ ͏ ͏

Đang khoe khoang à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏

- Hai tháng đã bay rồi, vốn dĩ là chuyện rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

- Sư huynh đã xem qua cho Tiểu Giang rồi, về mặt tu vi không có vấn đề gì, nếu như có thể giúp được các con, cậu ta cũng bằng lòng, thì đi cùng cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nhìn về phía Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sư bá con bảo con nói gì với vi sư? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ đến hỏi sư bá đi, tiện thể nhắn với sư bá giúp con, là con không rảnh tiện thể truyền lời giúp sư bá. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, gần đây bà ít dạy dỗ con nhóc này mà. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đã đi đến phòng của Tô Kỳ, hắn trực tiếp dùng Phong Nguyên tố để bay tới đây. ͏ ͏ ͏

Hắn không tin trong thời gian ngắn như vậy Tô Kỳ đã về rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà vừa đi đến cửa, Giang Tả đã sững sờ. ͏ ͏ ͏

Bởi gì trên cửa có dán một tờ giấy, trên đó viết: ͏ ͏ ͏

"Giang Tả tiên sinh yêu dấu, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi, hôm nay anh không thể vào, nếu không bà xã nhà anh sẽ tức giận đó." ͏ ͏ ͏

Xem xong tờ giấy này, Giang Tả do dự một chút, sau đó vẫn xé bỏ. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn bước vào phòng. ͏ ͏ ͏

Sau khi vào trong, đúng như dự đoán Giang Tả lại nhìn thấy tờ giấy thứ hai. ͏ ͏ ͏

"Em biết ngay tờ giấy thứ nhất không thể ngăn cản được anh mà, em cũng biết em cũng không ngăn được anh. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, nếu như anh không đợi bà xã nhà mình về, bà xã nhà anh sẽ tức giận đó. ͏ ͏ ͏

Bà xã nhà anh tức giận sẽ làm thế nào nhỉ?" ͏ ͏ ͏

Giang Tả sững sờ nhìn tờ giấy này. ͏ ͏ ͏

Biết nói thế nào nhỉ, không phải hắn lo lắng Tô Kỳ tức giận sẽ làm gì hắn, điều khiến hắn lo lắng là, có thể bị bắt tại trận không. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như ngay từ lúc ban đầu Tô Kỳ đã không đến tìm dì nhỏ, mà trực tiếp đến đây chờ hắn. ͏ ͏ ͏

Cho nên, rất có thể Tô Kỳ đang ở bên trong chờ hắn. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng khả năng này không lớn lắm, nhưng mà cũng không nhỏ. ͏ ͏ ͏

Cho nên cuối cùng vẫn phải đánh cuộc? ͏ ͏ ͏

Sau khi ngẫm nghĩ một lát, Giang Tả lấy tiền xu ra, Tô Kỳ có ở bên trong hay không, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bắt đầu tung đồng xu lên, hắn không tiếp mà để mặc đồng xu xoay tròn trên mặt đất. ͏ ͏ ͏

Tiền xu xoay tròn trên mặt đất, Giang Tả cũng kiên nhẫn chờ đợi. ͏ ͏ ͏

Có điều hôm nay tiền xu vô cùng nghịch ngợm, nó xoay vòng tròn rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đợi một lúc, tiền xu vẫn chưa dừng lại. ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy lẽ ra vừa rồi mình nên ném nó vào trong đống tuyết. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả ngồi xổm xuống, tiếp tục nhìn đồng xu xoay tròn, chờ đợi nó đưa ra đáp án. ͏ ͏ ͏

Nhưng lần này Giang Tả nhìn chằm chằm vào đồng xu, quên mất cả thời gian. ͏ ͏ ͏

Mãi cho đến khi hắn nghe thấy có người mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Anh đang làm gì thế? ͏ ͏ ͏

Khi hỏi câu này, người đó cũng ngồi xổm xuống bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhanh chóng giật mình tỉnh ngộ, trong nháy mắt hắn đã biết Tô Kỳ không ở trong phòng, bởi vì người vừa hỏi hắn, chính là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn Tô Kỳ một lượt, lại nhìn đồng xu đang xoay tròn, hắn không biết nên nói gì cho phải. ͏ ͏ ͏

Hôm nay đúng là không phải ngày lành tháng tốt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Đang xem tiền xu, xem là mặt trái hay phải. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đi đến gần Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sao đột nhiên lại xem tiền xu mặt trái hay mặt phải? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏

- Muốn xem thử rốt cuộc em có ở bên trong hay không. ͏ ͏ ͏

- Vậy em có ở trong đó không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

- Nó không dừng lại được, có điều nghĩ lại chắc là không có. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

- Vậy không ở bên trong, có phải là anh có thể vào trong xem trộm nhật ký không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ trừng mắt nói. ͏ ͏ ͏

Lúc này cuối cùng Giang Tả cũng trông thấy đồng xu dừng lại, kết quả đúng là, Tô Kỳ không có ở bên trong. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, hắn đã biết đáp án rồi, bây giờ mới dự đoán ra kết quả, còn có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏

Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment