“Bà nội, bà là bà ruột của con, làm sao con có thể không lo lắng được? Chúng ta vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút, coi như bỏ tiền để mua sự yên tâm mà thôi.”
Lục Trầm kiên nhẫn khuyên nhủ bà.
Còn về buổi tối hẹn hò cùng Dư Vãn, hôm nay anh đành phải thất hứa.
Hai người họ vẫn còn trẻ, thời gian hẹn hò còn nhiều nhưng bà nội của anh thì không giống vậy.
Nếu lỡ như chậm trễ việc điều trị, cả đời này anh sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình.
“Được rồi, cháu trai lớn của bà đúng là hiếu thảo. Vậy cháu quay về đón bà đến bệnh viện đi. Bây giờ cháu đã lớn rồi, còn bà thì đã già. Sau này mọi việc cứ để cháu tự mình quyết định.” Trên khuôn mặt Lục lão thái thái nở nụ cười ngày càng rạng rỡ.
Cúp máy xong, bà dặn dò Lê An:
“An An à, hôm nay là lần đầu tiên hai cháu gặp mặt, bà cứ nói cháu là hộ lý chăm sóc bà. Cháu đừng trách bà nhé. Tính cách của cháu trai bà, bà hiểu rõ nhất rồi.”
Đặc biệt là sau chuyện con dâu tự ý quyết định chuyện hôn nhân, bây giờ Lục Trầm cực kỳ ghét việc người khác can thiệp vào chuyện tình cảm của mình.
Nếu ngay từ đầu đã nói rõ mọi chuyện, chỉ khiến anh nảy sinh tâm lý phản kháng, ngược lại còn phản tác dụng.
Chuyện này phải từ từ tính toán mới được.
“Bà ơi, bà luôn đặt cháu trong lòng, lúc nào cũng suy nghĩ vì cháu, cháu cảm kích còn không hết, làm sao có thể trách bà được? Hơn nữa, nghề nghiệp nào cũng đều cao quý như nhau. Cháu cũng không cảm thấy nghề hộ lý là thấp hèn gì cả.”
Lê An nói năng khéo léo, ngọt ngào hơn cả hát.
Nhưng thực tế, nếu không biết trước người trước mặt chính là bà nội ruột của Lục Trầm, cô chắc chắn sẽ không chịu đến viện dưỡng lão để "làm từ thiện".
Những cụ bà bị người thân gửi vào viện dưỡng lão, ít nhiều đều có bệnh nền, thậm chí có người còn không thể tự chăm sóc bản thân, cả người toàn là chất bẩn, chỉ cần nhìn qua đã thấy ghê tởm.
Mỗi lần đến viện dưỡng lão, về nhà cô đều buồn nôn đến mức không ăn uống được gì trong cả ngày.
Cái danh “có tấm lòng yêu thương” chẳng qua là một hình tượng mà cô cố tình xây dựng mà thôi.
Nhưng rõ ràng, Lục lão thái thái rất thích bộ dạng này, chỉ vài câu đã bị cô dỗ đến mức cười tít cả mắt:
“An An, bà biết cháu là một đứa trẻ tốt.”
Gia đình nuông chiều cô như vậy, thêm vào gia thế hiển hách, nhưng tất cả điều đó không khiến Lê An trở thành cô tiểu thư kiêu ngạo, mà trái lại, cô được nuôi dạy thành một người dịu dàng, thánh thiện, hơn nữa lại yêu Lục Trầm sâu đậm.
Đây mới là hình mẫu con dâu mà Lục lão thái thái thích nhất.
Rất nhanh, Lục Trầm quay về.
Anh đi rất vội, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy bà nội ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt hồng hào, bên cạnh là Lê An.
Hai người họ tay trong tay, nhìn qua chẳng khác nào bà nội và cháu gái ruột.
Ánh mắt quan tâm của Lục Trầm dần biến mất:
“Bà nội, đây chính là tình trạng sức khỏe không tốt mà bà nói sao?”
Anh cố ý bỏ rơi Dư Vãn, vội vã chạy về, suýt nữa còn vượt tốc độ.
Kết quả, tất cả những điều này chỉ vì bà nội muốn sắp xếp một buổi xem mắt cho anh!
“Em là hộ lý của bà nội Lục. Trước đây ở nước ngoài, chính em là người chăm sóc bà. Nghe nói bà nội không khỏe, em liền từ nước ngoài bay về đây.”
Lê An chủ động giới thiệu bản thân.
Cô không đề cập đến gia thế của mình, cũng không bày tỏ tình cảm mãnh liệt trong lòng.
Cô chỉ nhìn anh, trái tim không ngừng rung động.
Anh ở ngoài đời còn đẹp trai hơn trên màn ảnh rất nhiều. Đôi mắt đen láy, sống mũi cao thẳng, rõ ràng là tuyệt tác của nữ thần Nữ Oa.
Nếu có thể ở bên một người đàn ông như vậy, đời cô mới xem như hoàn hảo.
“Hộ lý?”
Lục Trầm nửa tin nửa ngờ.
Không phải anh kỳ thị về độ tuổi, hộ lý trẻ tuổi không phải là không có, nhưng hộ lý nhà ai lại uốn tóc xoăn, còn để móng tay dài như vậy?
Hơn nữa, lại đặc biệt từ nước ngoài bay về.
Hộ lý không phải là nghề hiếm hoi gì, trong nước có rất nhiều, bà nội cần gì phải nhất quyết để một cô gái trẻ đẹp chăm sóc mình?
Chuyện này thế nào cũng thấy kỳ lạ.
“Đúng vậy, lúc đó ở nước ngoài bà nội không có người thân bên cạnh, may nhờ có An An luôn ở bên chăm sóc bà. Nó kiên nhẫn dạy bà học ngoại ngữ, còn hy sinh thời gian nghỉ ngơi để đưa bà đi dạo. Nếu không có nó, bà đâu có sống khỏe mạnh đến bây giờ?” Bà cụ Lục thở dài.
Nói được nửa chừng, bà bỗng giơ tay ôm đầu.
Lê An lập tức phối hợp diễn tiếp:
“Bà nội Lục, có phải bà lại đau đầu không? Để cháu đi lấy thuốc giảm đau cho bà.”
Thuốc giảm đau được đặt ngay trong ngăn kéo bên cạnh, Lê An đưa tay ra liền lấy được.
Cô mở nắp chai, đổ ra ba viên thuốc, sau đó định nhét thẳng vào miệng của Lục lão thái thái.
“Cô đang làm gì vậy?”
Lục Trầm không thể nhịn nổi nữa, bước nhanh đến ngăn lại:
“Thuốc giảm đau mỗi lần chỉ được uống một viên, tại sao cô lại định cho bà tôi uống nhiều như vậy?”
Thuốc dù tốt đến đâu cũng có độc, huống chi là liều lượng gấp ba lần mức cho phép. Có thể tưởng tượng được hậu quả tàn phá cơ thể sau khi uống thuốc như vậy sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
Chẳng lẽ đây là cách cô ta chăm sóc bà nội anh?
Đối diện ánh mắt đầy phẫn nộ của Lục Trầm, tay Lê An run lên, cả ba viên thuốc rơi xuống đất:
“Xin lỗi, Lục Trầm, em, em...”
“Lục Trầm, đừng trách cháu ấy, là bà bảo con bé chuẩn bị ba viên thuốc. Thuốc giảm đau này bà đã dùng lâu ngày, cơ thể sớm đã nhờn thuốc. Một, hai viên hoàn toàn không có tác dụng.” Bà cụ Lục giật lấy chai thuốc từ tay Lê An.
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Lục Trầm một lần nữa ngăn lại.
Anh kiên nhẫn khuyên nhủ bà:
“Bà ơi, thuốc này không thể uống bừa. Chúng ta đến bệnh viện kiểm tra trước, nếu thuốc này nhờn thì vẫn còn loại thuốc khác. Bà cố gắng chịu đựng một chút, chúng ta sẽ nghe theo chỉ dẫn của bác sĩ.”
“Được rồi, cháu đúng là đứa cháu hiếu thảo. Có một đứa cháu tốt như cháu, bà c.h.ế.t cũng mãn nguyện rồi.”
Bà cụ Lục đứng dậy, tươi cười đồng ý.
Bệnh viện đúng là nên đi một chuyến. Dù bà không có gì đáng ngại, nhưng phải diễn cho trọn vai, nếu không chỉ tổ làm tổn thương tấm lòng của đứa cháu này.
Trên đường đến bệnh viện, Lê An cũng thuận lợi đi theo. Cô đã sớm báo tin cho Lý Đức Cần.
Lý Đức Cần mơ cũng muốn có được scandal của Lục Trầm. Nghe tin xong, hắn lập tức chạy đến bệnh viện. Thêm vào đó, Lê An cố tình phối hợp, hắn dễ dàng chụp được ảnh hai người đi cùng nhau, rồi đăng thẳng lên mạng.
【Sốc! Đại ảnh đế Lục Trầm bắt cá hai tay, bằng chứng rõ ràng.】
Ngay khi vừa nhìn thấy tiêu đề, cả hai fandom và fan couple đều phẫn nộ. Tất cả đồng lòng công kích Lý Đức Cần, mắng chửi không sót đời tổ tiên nào của hắn.
Cho đến khi họ kéo xuống xem ảnh.
Lục Trầm quả thực đứng cùng một cô gái, bên cạnh là Lục lão thái thái.
Lý Đức Cần còn thẳng thừng nhận định trong bài viết: Nếu hai người này chỉ là bạn bè, liệu họ có cùng nhau chăm sóc bà nội không?
Câu trả lời quá rõ ràng.
Trong chốc lát, cả mạng xã hội chấn động, đủ loại ý kiến nổi lên.
【Trước giờ tôi luôn yêu thích Lục Trầm, nghĩ rằng anh ấy là luồng gió trong lành hiếm hoi trong giới hào môn. Bây giờ mới biết tôi đã nghĩ quá nhiều. Đúng là quạ đen thì ở đâu cũng giống nhau, câu nói này thật không sai.】
【Thật xót xa cho Vãn Vãn nhà chúng ta. Chị ấy coi anh ta là cả bầu trời, còn anh ta lại biến chị thành trò cười.】
【Fan couple nhà tôi sụp đổ rồi, như ngày tận thế vậy. Cuộc sống này còn gì ý nghĩa nữa đâu.】