Kết nối được tín hiệu phát sóng trực tiếp, cảnh sát vẫn luôn chú ý đến động thái trên mạng cũng phát hiện ra, nhanh chóng tìm kiếm địa chỉ IP của tài khoản đăng nhập hiện tại của tổ sản xuất chương trình, ở… khe núi lúc trước khi ngắt kết nối phát sóng trực tiếp.
Nhưng nơi đó đã có cảnh sát địa phương đóng quân, căn bản chẳng thấy người nào cả.
Điện thoại, máy tính của mọi người vẫn không thể nhận gửi tín hiệu, chỉ có điện thoại của Diệp Càn mới có thể kết nối phát sóng trực tiếp, còn lại thì không làm được gì.
Nhìn thấy trên phần bình luận của phát sóng trực tiếp mọi người không ngừng hỏi bọn họ đang ở đâu, nhân viên tổ sản xuất chương trình xúc động đến muốn khóc, vội vàng trả lời bọn họ vẫn ở chỗ cũ!
Mặt khác, trên TV phát tin tức, phóng viên đang có mặt tại khe núi, quay chụp cảnh sát đã có mặt và đang nỗ lực tìm kiếm nhóm người mất tích. Một môi trường giống hệt nhau, hai nhóm người hoàn toàn khác nhau, nhưng ai cũng không nhìn thấy nhau.
Nhìn thấy phản hồi của khán giả trên màn hình, bốn vị khách mời cùng tất cả nhân viên đều hoảng sợ hơn. Hèn chi không có ai tìm thấy bọn họ.
Bây giờ, bọn họ rốt cuộc đang ở đâu, không lẽ là rơi vào khe nứt thời không sao?
“Nhưng tại sao chúng ta vẫn có thể phát sóng trực tiếp được!” Có người không kiềm chế được cảm xúc, lớn tiếng gào lên, hối hận đã vào tổ này.
Bốn vị khách mời cũng hối hận tại sao lúc đó không quyết tâm từ chối yêu cầu của tổ sản xuất chương trình tiếp tục quay chụp, bây giờ đừng nói là danh tiếng, có thể sống được vài ngày cũng không biết.
“Có lẽ, chờ chúng ta quay xong chương trình thì mới có thể ra được.”
Diệp Càn bỗng nhiên mở miệng nói, mọi người nhìn về phía anh ta, vẻ mặt nghiêm túc của anh ta cho thấy anh ta không đùa giỡn mà là rất nghiêm túc.
“Nếu không, tại sao không có tín hiệu gì, lại chỉ có thể kết nối phát sóng trực tiếp?”
Diệp Càn quét mắt qua bốn vị khách mời, lại cẩn thận nhìn từng người trong đoàn đội quay chụp này.
“Có lẽ là có cái gì đó đang chờ chúng ta phát sóng trực tiếp, chúng ta thử xem đi.”
!Quá kỳ quái! Chương trình này thật sự quá kỳ quái! Không ít khán giả cũng cảm thấy Diệp Càn nói có lý, liền liên tục bày tỏ để bọn họ tiếp tục quay chụp!
“Bây giờ còn phát sóng trực tiếp, là muốn khách mời tiếp theo bị thương sao, đổi lấy sự nổi tiếng cho các người. Chương trình này là bị nguyền rủa rồi!”
Vẫn luôn dùng chăn che kín bản thân, An Hoà Thạc bỗng nhiên nói, vì bị thương nên giọng anh ta thấp hơn bình thường rất nhiều, nhưng lại dường như không chỉ là yếu ớt, khàn, mà là âm sắc hoàn toàn trở nên thô ráp.
Có không ít fan vẫn đang quan tâm tình trạng thương tích của anh ta như thế nào, nhưng cũng có rất nhiều người bỗng nhiên nhớ lại chuyện xảy ra trước đó, không biết mở miệng như thế nào.
“An Hòa Thạc, vậy thì —— câu hỏi trước đó mà anh chưa trả lời giờ có thể đối với khán giả đưa ra một câu trả lời rõ ràng được không?”
“Sợ bị nguyền rủa cũng là do có người làm chuyện xấu, anh có làm chuyện xấu không?”
Nghe thấy Diệp Càn lại chỉ mũi tên về phía mình, An Hòa Thạc tức giận nói: “Không có! Bọn họ đều tự nguyện! Chúng tôi chỉ là bạn bè!”
Diệp Càn nhìn An Hòa Thạc bọc kín mình trong chăn, bỗng nhiên lại hỏi.
“Rất nhiều người đều nhìn thấy anh luôn mang theo một cái bảng gỗ trên người, dù tham gia bất kỳ hoạt động nào cũng không chịu tháo ra, nghe nói trên đó còn khắc một con vật.”
Trong lòng của An Hòa Thạc căng thẳng: “Anh hỏi cái này làm gì?”
Diệp Càn: “Vừa rồi tất cả mọi người đều thấy trên người anh hiện lên một bóng đen kỳ quái, giống như —— một con hồ ly?”
“Vớ vẩn! Anh nói linh tinh gì vậy! Là các người nhìn lầm rồi! Các người bị ảo giác rồi!”
Phản ứng đầu tiên của An Hoà Thạc không phải là nghi ngờ mà là cự tuyệt không thừa nhận, tất cả mọi người đều nghe ra ngoài mạnh trong yếu, lời nói mập mờ của anh ta. Anh ta cũng không dám nói thêm, hoàn toàn dùng chăn che chính mình lại.
Những fan ban đầu còn có tình cảm với anh ta nhìn thấy thần tượng giống như rùa đen rút đầu, bỗng nhiên cảm thấy một trận ghê tởm… chính mình làm sao lại thích một người như thế?
Diệp Càn nhìn thấy fan hâm mộ trên màn hình dần dần tan đi, cũng không còn nhìn An Hòa Thạc giả chết nữa.