Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 145

Unknown Chương 145

Ngay từ đầu, anh ta đã hy vọng Hà Lâm sẽ từ bỏ công việc, ở nhà làm nội trợ, thể hiện rõ ràng sự bất mãn khi thi thoảng cô ấy đi gặp mặt bạn bè, nói rằng cô ấy nên chú ý hơn đến mọi việc ở nhà mà không phải lúc nào cũng suy nghĩ đến việc ra ngoài chơi. Coi thường, chèn ép và chỉ trích cô ấy không phải là một người vợ tốt, cuối cùng lại cấm cô ấy tiếp xúc với người khác giới và phải báo cáo tất cả mọi chuyện như ở nhà làm gì, ra ngoài thấy ai với anh ta.

Ban đầu, Hà Lâm còn tự thuyết phục bản thân chồng mình chỉ là bảo thủ, truyền thống, mình nên thay đổi để phù hợp với anh ta.

Sau này, cũng là một phần tử trí thức cô ấy nhận ra mình không thể nhượng bộ mãi như thế, nhưng chồng cô ấy đã bật khóc và nói với cô ấy rằng anh ta phải chịu quá nhiều áp lực ở trường, đau lòng khi nhìn thấy rất nhiều đồng nghiệp, học sinh không biết liêm sĩ lại thêm yêu cô ấy quá nhiều, sợ cô ấy bị người khác cướp mất...

Hà Lâm tự nhủ rằng cho anh ta một cơ hội nữa, dùng tình yêu để cảm hóa, nhưng không ngờ rằng đối phương lại không cho cô ấy cơ hội...

Bạn học của Hà Lâm học chuyên ngành tâm lý học và rất thân với cô ấy trước đây. Hà Lâm lặng lẽ liên hệ với anh ta, hy vọng anh ta cho mình lời khuyên để xúc tiến quan hệ vợ chồng, nâng cao cảm giác an toàn cho bạn đời của mình.

Nhưng mà, “Cảm giác an toàn” của chồng Hà Lâm không chỉ không tăng, ngược lại còn tồi tệ thêm.

Hà Lâm cũng dần mất cảm giác an toàn trong mối quan hệ vợ chồng bất thường này, cô ấy quyết định rời nhà để bình tĩnh một khoảng thời gian và suy nghĩ xem có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không?

Người mà cô ấy tìm kiếm sự giúp đỡ là người đã từng khuyên cô đừng nên lãng phí thời gian của bản thân để đi “Cứu vớt” người khác.

Sau đó, Hà Lâm bị Giang Hùng đánh chết. Mà bạn học của cô ấy cũng bị sát hại, chặt xác vứt xuống sông.

Hà Lâm không có lý trí, trong lòng chỉ có mãnh liệt hận ý cố gắng giết chết Giang Hùng, lại không cách nào tổn thương đến anh ta, cho đến hôm nay cô ấy bỗng nhiên cảm nhận được sức mạnh của bản thân mạnh mẽ hơn, hành vi hung hăng cắn xé anh ta lần đầu có hiệu quả.

Nhưng cô ấy —— vẫn không thể giết được Giang Hùng.

Đám người Lỗ Quốc An đã rời đi, Lâm Lạc Dao bỗng nhiên nhìn về phía lá bài cô vừa rút, ngón tay hoàn mỹ, tinh tế nhẹ nhàng lật tấm thẻ úp xuống.

Một ngọn lửa báo thù khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên tấm thẻ, bên dưới còn có một dòng hướng dẫn về chức năng của tấm thẻ.

Lâm Lạc Dao khẽ thở dài như nhìn thấy cảnh tượng đáng thương nào đó, nhẹ nhàng chạm vào ngọn lửa trên tấm thẻ.

Cùng lúc đó, một ngọn lửa nhanh chóng bùng cháy trong con ngươi của cô, đôi mắt cô rực lên ánh lửa đỏ thẫm đung đưa, mang theo cơn thịnh nộ, nhưng những bộ phận khác ngoài đôi mắt lại hoàn toàn bình tĩnh, trông cực kỳ quỷ dị.

Sau đó, tấm thẻ tự bốc cháy và nhanh chóng bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.

“Đi thôi, cứ việc —— làm việc cô muốn làm.”

Cô chậm rãi nói, trong lời nói lại kết hợp giữa thần tính và ma tính…

Nếu người bị hại muốn tự mình thẩm phán, trừng phạt vậy cô tới giúp cô ấy một tay. Cũng cho mọi người xem một chút khi người bị hại cùng thủ phạm hoán đổi vị trí thì thủ phạm sẽ nhận được kết quả thế nào.

Đừng làm điều ác trừ khi chính mình có thể gánh chịu hậu quả cho hành động của mình.

Bởi vì không có phương thức liên lạc nào khác. Nhóm người Diệp Càn chuẩn bị phát sóng trực tiếp một lần nữa, nhìn xem cơ quan chức năng và truyền thông có tìm được biện pháp giải cứu bọn họ hay không, thì thấy một lượng lớn người xem chờ đợi sẳn ùa vào còn chia sẻ áng văn mới nhất của @ Trợ lý nhỏ của đại lão lên khu vực bình luận công khai!

“Bàn một chút về những chuyện không biết có được xem là nhân quả báo ứng không, chuyện xưa thứ 2.”

Không sai! Bài viết này là của hệ thống!

Nối tiếp câu chuyện vạch trần kẻ tung tin sai lệch, lừa đảo khắp nơi, tên thật vốn dĩ không phải là “A Lị”, nói ra cô ta đã từng bị lừa gạt mà lại lựa chọn dùng chính thủ đoạn ấy đi lừa gạt lại mọi người, đoán chừng nửa đời sau chỉ có thể ở lại trong tù sẽ không thể lừa thêm ai được nữa.


Bình Luận (0)
Comment